Thượng toạ Trí Quang trong bão tố chính trị và đạo pháp
Bùi Văn Phú
Hoà thượng Thích Trí Quang vừa viên tịch hôm 8/11/2019 tại chùa Từ Đàm, Huế, sau 96 năm ở cõi trần.
Ông sinh ngày 21/12/1923 tại làng Diêm Điền thuộc tỉnh Quảng Bình, với tên khai sinh là Phạm Quang.
Sự kiện ông qua đời đã làm xôn xao lên những tiếc thương cũng như bình phẩm về con người và vai trò của ông trong dòng lịch sử cận đại Việt Nam từ hơn nửa thế kỷ qua.
Chùa Từ Đàm, nơi ông trút hơi thở cuối đời cũng là chiếc nôi của Phong trào Phật giáo miền Trung với cuộc đấu tranh đòi tự do và bình đẳng tôn giáo vào năm 1963.
Khởi đi từ Huế vào tháng 5/1963 bằng nhiều cuộc biểu tình với chư tăng đem bàn thờ Phật xuống đường phản đối chính quyền Ngô Đình Diệm đề cao Công giáo và phân biệt đối xử với đạo Phật trong sự kiện treo cờ tôn giáo.
Khi một người anh của ông Diệm là Tổng Giám mục Ngô Đình Thục tổ chức mừng 25 năm ngày nhận chức linh mục thì cờ Công giáo được treo ở nhiều nơi trong cố đô Huế. Sau đó đến lễ Phật Đản thì lại có lệnh không cho treo cờ Phật giáo tại những nơi không phải cơ sở tôn giáo.
Trong một cuộc biểu tình trước đài phát thanh Huế với nhiều nghìn người tham dự và đã có hai tiếng nổ lớn khiến tám người thiệt mạng. Ai đã gây tử vong thì có những thông tin khác nhau. Phía tranh đấu cho rằng lính của Thiếu tá An ninh Đặng Sĩ gây ra. Phía chính quyền phủ nhận và cho Việt Cộng là thủ phạm.
Marguerite Higgins trong tác phẩm “Our Vietnam Nightmare” [Harper & Row 1965] có ghi nhận tại phiên xử Thiếu tá Đặng Sĩ liên quan đến tử vong tại đài phát thanh Huế ngày 8/5/1963, bác sĩ Lê Khắc Quyến, một phật tử, khám nghiệm nạn nhân thì người bị mất tay chân, người mất đầu, vết thương chỉ từ ngực trở lên. Theo tác giả, tử vong do một loại bom có sức công phá cực mạnh, hơn là lựu đạn MK III mà lính đã bắn để giải tán biểu tình, vì các chuyên gia biết rằng vũ khí đó khó gây chết người. Đó có lẽ là chất nổ plastic mà du kích Việt Cộng thường dùng trong những vụ đặt bom nơi đông người thời đó, theo nhận định của bà Higgins trong sách.
Những biến động tại Huế xảy ra trong lúc Tổng thống Ngô Đình Diệm đang phải đối đầu với khủng hoảng nội bộ, với áp lực từ đồng minh Hoa Kỳ và đe doạ an ninh lãnh thổ từ cộng sản.
Phong trào Phật giáo Tranh đấu không chỉ đem bàn thờ Phật xuống đường mà còn có những nhà sư, tăng ni tự thiêu để phản đối. Dư luận trong và ngoài nước chú ý nhất là vụ tự thiêu của Thượng toạ Thích Quảng Đức vào ngày 11/6/1963 ngay giữa thủ đô Sài Gòn.
Một cái chết mà theo Tướng Nguyễn Chánh Thi, là một phật tử, lúc đó đang sống lưu vong bên Cambodia và ghi nhận được: “Bọn Cộng sản cũng gia tăng tuyên truyền thật mạnh tại Campuchia, như tổ chức đưa đám đức Tăng thống Thích Quảng Đức vừa tự thiêu tại Saigon, thả truyền đơn kêu gọi quần chúng tham gia Mặt trận Giải phóng Miền Nam…”, theo hồi ký “Việt Nam : Một Trời Tâm Sự” [Xuân Thu 1987] của ông.
Đêm 21/8/1963 lực lượng an ninh của chính phủ tấn công vào các chùa Xá Lợi ở Sài Gòn và Từ Đàm ở Huế, bắt giam nhiều nhà sư và tăng ni với cáo buộc hoạt động cho cộng sản. Thượng toạ Thích Trí Quang trốn khỏi chùa và vào sống trong một cơ quan của chính phủ Mỹ ở Sài Gòn cho đến tháng 11/1963..
Đến nay những nhận định về vai trò của Thượng toạ Trí Quang trong việc lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm và các hoạt động liên quan đến chính trị miền Nam của ông vẫn còn nhiều tranh cãi. Ông có phải là người do CIA dựng nên để người Mỹ có cớ lật đổ ông Diệm, hay thượng toạ là người của cộng sản gài vào hàng ngũ Phật giáo?
Người bênh vực thì cho rằng thượng toạ không phải là người của CIA hay của Hà Nội mà chỉ là một nhà tu hành tranh đấu cho Phật pháp được bảo tồn và phát triển trên đất nước Việt Nam, một đất nước bị Pháp đô hộ và mới được trao trả độc lập trong lúc ảnh hưởng của Thiên Chúa Giáo ngày càng lan rộng trong chính trường miền Nam.
Các tài liệu đã được phía Mỹ giải mật cho thấy Thượng toạ Trí Quang không phải là người do Hoa Kỳ dựng nên. Ông đã từng biểu lộ quan điểm chống Mỹ, nghi ngờ thực tâm chống cộng sản của người Mỹ khi muốn can dự vào Việt Nam.
Trả lời phỏng vấn của nguyệt báo Tình Thương, tiếng nói của sinh viên đại học y khoa, vào tháng 5/1966, Thượng toạ Trí Quang nhận định:
“Sau cuộc cách mạng 63, người Mỹ được hưởng ở Việt Nam vô số lợi lộc: gia tăng gấp bội quân số, chiếm được những căn cứ tốt như Đà Nẵng, Cam Ranh; được thêm cả nước Thái Lan. Không chắc người Mỹ thực tâm muốn chống cộng tại Việt Nam, họ muốn duy trì Cộng sản, duy trì cuộc chiến tranh này để thủ lợi. Vì nếu thực tâm người Mỹ muốn, họ có thể làm khá hơn nhiều cục diện bây giờ bằng cách trợ giúp Việt Nam vừa chống cộng vừa xây dựng những căn bản dân chủ hơn là nâng đỡ những chính phủ tay sai. Điển hình là vụ Đà Nẵng vừa qua.”
Còn cho rằng thượng toạ muốn đưa Phật giáo lên hàng quốc giáo như thời Lý – Trần, khi ông thúc đẩy có bầu cử quốc hội để toàn dân tham gia bầu chọn một chế độ đại nghị mà phần thắng sẽ là đa số đại biểu đạo Phật, Thượng toạ Trí Quang trả lời:
“Quan niệm đó không những không có lợi gì mà còn làm mất Danh Dự của Phật giáo. Tôi hoàn toàn không mong muốn như vậy. Kinh nghiệm cho thấy với những chính phủ tạm thời dù được hậu thuẫn của tôn giáo này hay tôn giáo khác chỉ cần những cuộc biểu tình vài trăm người cũng đủ sụp đổ. Như một chính phủ thành lập do hậu thuẫn của Phật giáo sẽ gặp ngay những khó khăn với các tôn giáo bạn, không làm được việc gì mà chính Phật giáo lại mang tiếng. Bởi vậy Phật giáo không bao giờ muốn tái diễn nhưng lỗi lầm của thời ông Diệm.
Tranh đấu cho Quốc hội, Phật giáo chỉ muốn xây dựng một cái gì thực sự cho quốc gia dân tộc trong đó không phải chỉ có những Phật tử mà là cả những thành phần Tôn giáo bạn và các tầng lớp dân chúng. Quốc hội, Chính phủ sẽ không đại diện cho một ưu thế riêng nào mà là đại diện xứng đáng của dân chúng.”
Về đảo chính 01/11/1963 lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm, có phải vì những cuộc biểu tình của Phật giáo mà Hoa Kỳ đã tiến hành việc loại bỏ lãnh đạo nhà Ngô?
Với sự kiện cấm cờ tôn giáo, phe chống chính phủ cho rằng ông Diệm kỳ thị tôn giáo. Tác giả Geoffrey D.T. Shaw ghi nhận trong tác phẩm “The Lost Mandate of Heaven” [Ignatius Press 2015] cho là không có chuyện kì thị tôn giáo vì ông Diệm có các cố vấn và nhiều tướng quân đội theo đạo Phật. Trong chính quyền có Phó Tổng thống Nguyễn Ngọc Thơ, ngoại trưởng Vũ Văn Mẫu là Phật tử. Nội các năm 1963 có 18 bộ trưởng, trong đó 5 người theo Công giáo, 8 theo Phật giáo và 5 theo đạo Cao Đài.
Sự bất mãn với các chính sách của nhà Ngô đã có từ lâu, khi chính quyền bắt giam và đàn áp các thành viên của nhóm Caravelle sau khi nhóm ra tuyên cáo phản đối chính quyền ngày 26/4/1960.
Một nhân vận đối lập là bác sĩ Phan Quang Đán của Quốc Dân Đảng, tốt nghiệp Đại học Harvard, dù thắng cử vào quốc hội nhưng không được cho nhận chức vì cáo buộc gian lận bầu cử. Nhiều thành viên Quốc Dân Đảng bị theo dõi, trù dập phải trốn sang Campuchia như bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn.
Ngày 11/11/1960 đã có đảo chánh, nhưng thất bại và người cầm đầu là Đại tá Nhảy dù Nguyễn Chánh Thi đã phải chạy sang Campuchia lánh nạn. Phát ngôn viên của phe đảo chánh là bác sĩ Phan Quang Đán bị bắt, kết án tù và đày ra Côn Đảo.
Ngày 27/2/1962 hai sĩ quan Không quân Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc ném bom xuống Dinh Độc Lập nhắm giết ông Diệm nhưng không thành và cũng chạy sang Campuchia.
Nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam, cũng là người Quốc Dân Đảng, bị bắt giam khiến ông tự tử trong tù vào đúng ngày kỷ niệm chấp chánh của ông Diệm, 7/7/1963.
Từ đầu năm 1961 một số nhà làm chính sách của Hoa Kỳ nhận định các chính sách chống cộng của chính phủ Ngô Đình Diệm không hữu hiệu nên du kích cộng sản gia tăng hoạt động, phá hoại ở nhiều nơi. Trong khi đó còn có tin chính quyền của ông Diệm, qua ông Ngô Đình Nhu, đã liên lạc với Hà Nội để tìm cách giải quyết vấn đề thống nhất đất nước.
Để ngăn chặn cộng sản lan tràn ở Đông Á, Hoa Kỳ muốn đem quân chiến đấu vào Việt Nam mà Phó Tổng thống Lyndon B. Johnson đã đề nghị với Tổng thống Ngô Đình Diệm khi hai lãnh đạo gặp nhau trong Dinh Độc Lập vào tháng 5/1961.
Vấn đề chống cộng sản nhìn qua lăng kính của cuộc Chiến tranh Lạnh thì Hoa Kỳ là đối nghịch với khối cộng sản do Liên bang Xô-Viết và Trung Cộng đứng đầu. Tây Âu bị Liên Xô đe doạ, Đông Á thì bị Trung Cộng.
Ở châu Á cộng sản mở rộng hoạt động ở Malaysia, Hàn Quốc, Thailand, Philippines, Indonesia. Châu Mỹ có Cuba và Cộng hoà Dominican ngay gần Mỹ làm quan ngại cho Hoa Kỳ nên đã có vụ tấn công Vịnh Con Heo ở Cuba năm 1961.
Tháng 4/1965 lính Mỹ đổ bộ vào Cộng hoà Dominican vì lo ngại cộng sản sẽ chiếm chính quyền tại đây.
Trước đó ít hôm, ngày 8/3/1965 Thủy quân Lục chiến Mỹ đổ bộ lên bãi biển Đà Nẵng, cũng với mục đích ngăn chặn cộng sản bành trướng, mà giới lãnh đạo Việt Nam Cộng hoà đâu đã yêu cầu, theo ghi nhận của ông Bùi Diễm trong tác phẩm “In the Jaws of History” (Trong Gọng kìm Lịch sử) [Indiana Uni. Press 1987]. Ông Diễm lúc đó là Đổng lý Văn phòng của Thủ tướng Phan Huy Quát.
Ngăn chặn cộng sản bành trướng là chính sách của Hoa Kỳ sau Thế chiến II. Tổng thống Ngô Đình Diệm lúc đầu được ca ngợi như một lãnh đạo sáng chói để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam. Nhưng ông không muốn lệ thuộc nhiều vào Mỹ, không đồng ý cho Hoa Kỳ đưa lính chiến đấu vào Việt Nam.
Ba lực lượng muốn loại bỏ ông Diệm lúc đó là Hà Nội, Washington và Phong trào Phật giáo miền Trung.
Người Mỹ chỉ muốn loại ông Nhu ra khỏi chính trường, để ông Diệm tiếp tục lãnh đạo. Tướng Edward Lansdale, một người thân và hết lòng ủng hộ ông Diệm, cuối tháng 8/1963 đã có đề nghị đưa ông Nhu đến Đại học Harvard, cho ông một chức vụ làm cảnh nào đó để giữ ông ở hải ngoại. Ý kiến đó được sự tán đồng của Averell Harriman là phụ tá ngoại trưởng về các vấn đề chính trị, nhưng Đại sứ Mỹ tại Ấn Độ là John Kenneth Galbraith, một kinh tế gia từ đại học này và là bạn của gia đình Kennedy thì không mặn mà với đề nghị. Theo tác giả Max Boot trong “The Road Not Taken” [W.W. Norton 2018]
Ông Diệm bị lật đổ vì không muốn người Mỹ can dự quá sâu vào nội tình chính trị miền Nam. Người em là cố vấn Ngô Đình Nhu lại tỏ ra có nhiều quyền hành, mưu lược và không thích người Mỹ, cùng với ý định muốn hai miền Nam, Bắc giải quyết vấn đề với nhau. Bà Ngô Đình Nhu đã nói rằng hai ông Diệm và Nhu đang định thương thuyết với cộng sản thì bị đảo chính.
Ông Diệm có độc tài, nhưng cũng chỉ như lãnh đạo các quốc gia khác trong vùng Đông Á thời đó. Malaysia, Indonesia, Nam Hàn, Đài Loan vào thập niên 1960 đều có những chính quyền độc tài.
Nếu mục đích của Thượng toạ Trí Quang là đòi lật đổ chính quyền độc tài để có được bình đẳng cho Phật giáo, thì sau khi ông Diệm bị giết và các chính phủ kế tiếp không còn có chính sách phân biệt tôn giáo, nhưng Phong trào Phật giáo Miền Trung vẫn tiếp tục xuống đường chống lại các chính phủ của Tướng Nguyễn Khánh, của ông Trần Văn Hương, của Tướng Nguyễn Cao Kỳ.
Năm 1966 khi Tướng Nguyễn Chánh Thi bị cắt chức Tư lệnh Quân đoàn I, miền Trung, với sự hậu thuẫn của Phật giáo miền Trung, các nhóm chống đối chính quyền đã chiếm đóng nhiều nơi trong ba tháng và sắp trở thành một vùng li khai tự trị. Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ phải ra tay dẹp.
Trong hồi ký “Twenty Years and Twenty Days” (Hai mươi năm và hai mươi ngày) [Stein and Day 1976] ông Kỳ nhận xét:
“Trí Quang là một người cứng rắn, đưa ra những tuyên bố sẵn sàng chiến đấu.”
Về phong trào tranh đấu của Phật giáo ở miền Trung, ông viết:
“Nhiều Phật tử đang muốn cắt miền Nam ra làm hai – và họ sắp đạt được mục đích, điều mà Việt Cộng đã thất bại. Vì những nhà sư không thể nắm quyền, nên các lãnh đạo Phật giáo chỉ mong là chắc chắn những con rối của họ sẽ làm những gì họ muốn.”
Dẹp xong vụ nổi loạn miền Trung, tướng Kỳ bắt Thượng toạ Trí Quang đem về Sài Gòn và giao cho bác sĩ Nguyễn Duy Tài săn sóc tại một trung tâm y tế ngay giữa thủ đô, không cần cho cảnh sát hay an ninh canh gác. Nhưng ông Kỳ cảnh cáo sẽ “bắn bỏ (bác sĩ Tài) cùng vợ con và gia đình” nếu thượng toạ trốn thoát hay bác sĩ để ông bị bệnh nặng.
Suốt một thập niên sau đó, Thượng toạ Trí Quang là một nhân vật có ảnh hưởng trong chính trường miền Nam. Nhiều chính trị gia tham vấn ông khi ra tranh cử hay đề xuất chính sách.
Cho đến những ngày sau cùng của Việt Nam Cộng hoà ông còn xuống đường đòi Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu phải từ chức.
Tổng thống Dương Văn Minh, vị lãnh đạo hai ngày của Việt Nam Cộng hoà, trước khi có quyết định đầu hàng cộng sản miền Bắc cũng đã xin thỉnh ý của thầy.
Chuyện gì xảy đến với Thượng toạ Trí Quang sau ngày 30/4/1975? Theo Tướng Nguyễn Cao Kỳ viết trong tác phẩm “Buddha’s Child” (Con cầu tự ) [St. Martin’s Press 2002] thì thượng toạ bị cộng sản giam tù nhiều năm và khi ông Kỳ ngồi viết tác phẩm này thì nhà sư một thời tranh đấu đã được tự do và có sức khoẻ tốt.
Trong sách “The Third Force in the Vietnam War” [IB Tauris 2017], Sophie Quinn-Judge ghi lại lời kể của Nguyễn Hữu Thái, một lãnh đạo của Tổng hội Sinh viên Sài Gòn với quan điểm ủng hộ phật giáo tranh đấu và cũng là người có mặt tại đài phát thanh Sài Gòn trong khoảnh khắc Tướng Dương Văn Minh đọc lệnh đầu hàng. Ông Thái nói với tác giả rằng sau 30/4/1975 ông có nhận được lời nhắn của Thượng toạ Trí Quang khuyên ông “bây giờ Cách mạng cần người mới và chúng ta phải ý thức rằng chúng ta không còn cần thiết nữa. Đừng liều lĩnh quá xa.”
Thượng toạ Trí Quang sau ngày 30/4/1975 đã hoàn toàn im tiếng cho đến khi qua đời, cho dù Phật giáo bị cộng sản Hà Nội thẳng tay đàn áp, nhiều lãnh đạo của Giáo hội bị giam.
Điều đó tiếp tục gây tranh cãi về vai trò của ông trong những biến động chính trị tại Việt Nam.
Bùi Văn Phú
Sau ngày CS thôn tính Miền Nam VN không thấy ngài TT Trí Quang lên tiếng,hay Ngài tin rằng đó Tà Quyền sáng xuất của Việt Cộng?
Khoái nhứt là lời của cụ “ngồi buồn gãi háng dái lăn tăn”: ” lũ lưu manh cạo trọc đầu,bận áo tăng ni,làm những trò khỉ…”,thủ lĩnh là giặc trọc Thích Trí Quang làm loạn theo lệnh của bọn cộng sản Bắc Việt phá nát miền nam,rõ ràng như vậy ai mà không thấy ?
“…nên nhớ Vnch Gạo của Quốc gia chứ không riêng của Ông Diệm”AI KHÔNG BIẾT GẠO LÀ CỦA QG?
Nhưng Ông Diêm lúc đó là TT của một QG VNCH thì Ông ta ,như TT Trump hay nguyên thủ các nước khác,cho ,tặng ,thưởng cho ai là quyền QĐ của Ông ấy.Và người ta nói là gạo của VNCH ,gạo của Ong TT NDD ,nguyên thủ QGVNCH,của TTVNCH tặng. Ai xác nhận là “có” cũng không tin vì “VC nói như thé !”
Như Chu nghị viên thành phố SJ ,trong mấy năm trước ,tặng 3,000 đo la cho nạn lụt ở TC.Nhân dân TC cám on NV CHU. Dân TN lúc đó đang hùng hổ chống cô nghi viên góc Việt,thấy thế ,thắc mắc “sao nghị viên lai tặng iên cho TC và mời Đ/S và phu nhân TC đí xem hát (đoàn ca múa TC Biểu diển), NV Chu trả lời “nguyên tắc là như vậy” VN ngọng ,không phản đối gì được(ăn hiếp NV/VN mà thôi !)
Có người nêu tên LX Nhuận . Đó là người ĐV chống VNCH (DIỆM),cho nên HẮN bôi bác họ NGÔ là chuyện thường . Còn vu cho NDD bắt mọi người phải gọi đạo chúa là đạo CÔNG GIAO và giải thích công là là thuộc về chính phủ ,thuộc về nhà nước…thì thật xuyen tạc KHÔNG THUA GÌ VC
Cứ đi sau ĐIT VC thì bao giờ mới “CHỐNG CỘNG,LẬT ĐỔ CỘNG”?
Tran Van 31/08/2018 17:50:28
Khách
Người thật, việc thật , một sự thật không thể phủ nhận :
Năm 1962, Tổng thống Ngô Đình Diệm gửi gạo giúp đỡ người Tây Tạng . Và Đức Đạt Lai Lạt Ma ngỏ lời cảm ơn về sự giúp đỡ này trong cuốn Hồi Ký “My Land and My People: The Memoirs of His Holiness the Dalai Lama of Tibet ” như sau :
“Các tổ chức cứu trợ thiện nguyện ở nhiều nước đã giúp đỡ tiền bạc, hay thực phẩm, áo quần, hay thuốc men. Chính phủ các nước Anh, Mỹ, Úc, và Tân Tây Lan đã gởi quà để giúp chúng tôi giáo dục trẻ em, và chính phủ Nam Việt Nam đã gởi cho chúng tôi gạo. Chúng tôi rất cảm ơn tất cả những tấm lòng nhân ái này.”
Trong cuốn sách “1945-1964 Việc từng ngày, hai mươi năm qua ” do nhà sách Nam Chi Tùng Thư xuất bản ở Sài gòn năm 1966 , tác giả Đoàn Thêm – nhà thơ, nhà báo nhà biên khảo, cộng tác với các tạp chí và báo chí lớn ở Sài gòn như Bách Khoa, Văn Hóa, Chính Luận…- ghi :
“Ngày 15/3/62, Việt Nam Cộng Hòa gửi 200 tấn gạo giúp dân tỵ nạn Tây Tạng “.
Trong bài viết ngày 26/8/14 , nhà văn Trần Trung Đạo đã viết :…Đó là cố TT Ngô Đình Diệm, một vị Tổng Thống Công Giáo, đã âm thầm gửi hàng tấn gạo để cứu khổ những người Phật Giáo Tây Tạng.
Chuyện giúp gạo là chuyện xạo ,chuyện nầy đã mổ xem trên báo và chuyện giúp tiền cũng xạo luôn ,Đạt lai lạt Ma đã xác nhận là không biết gì vấn đề nầy khi đến Chùa Khánh Anh bên Pháp ,Con Chiên cứ vờ vịt nhắc Hoài ,có bài viết đăng trên sách hiếm với Trần trung Đạo rồi ./
Năm 1960 tổng số gạo xuất cảng của Vnch là 196,584 tấn cung trong năm này ông Diệm viện trợ cho Bangladesh [một quốc gia chưa thành hình] 200 ngàn tấn gạo và 5 triệu Mỹ kim ,số gạo tặng 2 Quốc gia đó trong năm 1960 là 201,300 tấn gạo . Tây tạng 1.300 tấn xin các Con chiên đọc và cho ý Kiến ,nên nhớ Bangladesh thành lập Quốc gia trong năm 1971 thì năm 1960 ông Diệm tăng gạo và 5 triệu Dollars cho Ai ? Với số gạo xuất cảng trong năm 1960 là 196.584 tấn thì lấy đâu số gạo khổng lồ mà tặng cho Tây tạng và Bangladesh ông thủ tướng ấn Độ shi jawaharal Neru đã trả lời một cuộc phỏng vấn tại Thượng viện Ấn Độ ngày 19 tháng 12 năm 1960 như vầy Chính phủ Vnch đã tặng 1.300 tấn gạo cho việc phục hoạt cứu trợ Dân tỵ nạn Ấn độ ,nên nhớ Vnch Gạo của Quốc gia chứ không riêng của Ông Diệm
Dân tỵ nạn Tây tạng chứ không phải Ấn Độ
“Năm 1959, sản xuất gạo lên 5,3 triệu tấn, cao nhất trong lịch sử kinh tế Miền Nam cho tới thời điểm đó. Về xuất cảng: với tổng số là 340.000 tấn, năm 1960 cũng đánh dấu mức xuất cảng cao nhất.”
Không nghe nói tơi bangladet Nếu co thi không nhiều như vay. Giao điễm ,sach hiếm hay báo tiếng dân ,tin paris hoặc mây tên PG CS ,mấy ông CS chống đối NĐ D hay tên “phản”Lxn thì TIN SAO ĐƯỢC ?
Có cái đầu “đăc biệt” mới Đọc và Tin vào những Sách hiếm ,tiếng dân ,Tin Paris PG CS và csvn thì TIN (như tin thằng CUỘI !)
Đây mới thực sự là Pháp nạn đáng để được thế giới lưu tâm :
06/08/201917:51:13
Tran Van
Khách
Hiện nay, đã có 144 người Tây Tạng – đa số là sư sãi – tự thiêu chống độc tài Tàu cộng. Và Tàu cộng cũng đã phá hủy hơn 6500 tu viện và Học viện Phật Giáo lớn nhất Larung Gar của Tây Tạng, giết chết, bỏ tù hàng ngàn nhà sư và ni cô Tây Tạng , v…v…
Ấy vậy mà các nước trên thế giới- kể cả Mỹ và đảng Cộng sản Việt nam- vẫn điềm nhiên giao thương vui vẻ với Tàu cộng. Còn thượng tọa Thích trí Quang, Phật giáo phe Ấn Quang, Phật giáo Việt hải ngoại thì im miệng như thóc ! Chẳng thấy tự thiêu, biểu tình xuống đường, họp hành tố cáo chi sất !
Tổng thống Donald Trump thì ca ngợi chủ tịch đảng Cộng sản Tàu Tập cận Bình là ” một nhà lãnh đạo rất tài ba, là một người rất tốt, là một người ái quốc muốn làm những gì tốt cho Trung quốc ” – trong cuộc họp báo với tổng thống Pháp Emmanuel Macron ngày 13 tháng 7, 17 !
Sự thật trần truồng của cái gọi là ” Biến cố Pháp nạn 63″ là đây :
Tran Van
Khách
28/04/2018 20:10:09
“Pháp nạn ” thời Ngô Đình Diệm : Vờ vịt vịt vờ vờ vờ vịt !
Trong cuốn “ No More Vietnams” , tổng thống Nixon ca ngợi “ Ông Diệm là một lãnh tụ kiên cường của một dân tộc đang vô cùng cần một nhà lãnh đạo cương quyết “. Tổng thống Nixon đã không cáo buộc Ngô Đình Diệm là bách hại hay kỳ thị tôn giáo. Ông Nixon viết rằng lập luận cho rằng những cuộc biểu tình của Phật tử chống ông Diệm năm 1963 do ông này đàn áp tôn giáo là hoàn toàn sai (false), và ông Nixon đã dành ra 8 trang ðể chứng minh điều đó và kết luận :“Vấn đề đàn áp tôn giáo là hoàn toàn bịa đặt… Chính trị, chứ không phải tôn giáo đã ở trong đầu những kẻ núp đàng sau cuộc khủng hoảng”.
Đại Tướng Harkins : “Các ông sư Phật giáo, họ chỉ thổi phồng mọi thứ chẳng có gì quan trọng, theo như sự nhận định của tôi” ( “The Buddhists, they just blow everything out of importance, as far as I’m concerned”) .
Cựu hoàng Bảo Đại trong cuốn Con Rồng Việt Nam phê bình rằng: “Các nhà sư được Cộng Sản giật giây và CIA Mỹ tiếp tay hành động…” .
Cựu phó tổng thống Nguyễn Cao Kỳ : “ Thích trí Quang mưu toan kiểm soát chính quyền từ trong hậu trường đã cản trở nỗ lực chiến tranh…Các Phật tử đã đóng một vai trò quan trọng trong sự sụp đổ trước tiên là của ông Diệm, rồi đến ông Khánh và ông Hương. Thích Trí Quang, người có đôi mắt trừng trừng và hàm răng trắng hếu nổi bật trên màn ảnh TV là người lão luyện trong nghệ thuật quấy rối ” .
Sau năm 1963, Phật giáo phe Ấn Quang vẫn tiếp tục xách động xuống đường biểu tình chống chính phủ. Ngày 23/1/65, thủ tướng Trần Văn Hương hiệu triệu quốc dân, kêu gọi mọi người lãnh trách nhiệm trước tình hình đất nước, tránh bị lôi kéo vào những vụ xách động. Thủ tướng Hương lên án: “…Lũ lưu manh cạo trọc đầu, bân y phục tăng ni, làm những trò khỉ ” .
***Có bao nhiêu sư sãi và Phật tử tự thiêu dưới thời tổng thống Ngô Đình Diệm?
Theo phóng viên Hoa kỳ Josh Sanburn viết cho tạp chí Time đầu năm 2011 thì sau khi Thích quảng Đức tự thiêu chỉ có thêm 4 sư và một ni cô nối gót mà thôi ” Afterward, four more monks and a nun set themselves ablaze protesting Diem before his regime finally fell in 1963″. Trang mạng Wikipedia cũng đưa ra con số như vậy.
Theo tác giả Bouscaren, Anthony T. của cuốn sách ” The Last of the Mandarins: Diem of Vietnam ” viết rằng : Diệm bị giết bởi vì sự đàn áp Phật giáo của ông đe doạ những hy vọng tái tranh cử của Kennedy, nhưng điều đáng lưu ý là sau cái chết của Diệm, việc đàn áp Phật giáo vẫn không dừng lại; trong thực tế vẫn có thêm nhiều sư sãi tự thiêu để phản đối chính quyền sau khi Diệm bị tống tiễn.
Theo trang mạng Wikipedia, có khoảng 17-20 sư sãi và Phật tử tự thiêu tính từ sau đảo chánh 11/63 cho đến năm 1967.
Liêp Hiệp Quốc : Chính quyền Ngô Đình Diệm không đàn áp Phật giáo :
Tran Van
Khách
27/10/2018 16:29:33
Tổng thống Ngô Đình Diệm đã hoan hỉ mời chào khi Liên Hiệp Quốc (LHQ) ngỏ ý muốn “thăm Cộng Hoà Việt Nam để thấy tận mắt tình hình thế nào về liên hệ giữa chính phủ Cộng Hoà Việt Nam và cộng đồng Phật Giáo.” Tổng thống Diệm hứa “sẵn sàng cung cấp cho phái bộ LHQ tất cả những dễ dãi để họ làm tròn nhiệm vụ”.
Một phái bộ gồm đại diện của 7 quốc gia (Afghanistan, Brazil, Ceylon, Costaria, Dahomey, Morocco, Nepal) đến Sài Gòn ngày 24/10/63 . Có tất cả 85 nhân chứng đã làm chứng theo lời yêu cầu của phái bộ, còn 11 nhân chứng nữa đã đến gặp phái bộ với tư cách tình nguyện. Phái bộ nhận được 116 thông báo (communications) của cá nhân, nhóm hay tổ chức tư. Trong số đó, 49 thông báo nhận được ở: Việt Nam, và 67 thông báo tại Trụ sở Liên Hiệp Quốc, New York.
Trong cuốn A Patriot Abroad, tác giả Anne E. Blair thuật lại rằng đại sứ Cabot Lodge đã bí mật yêu cầu người bạn thân là ông Senerat Gunewardene – trưởng phái bộ điều tra của Liên Hiệp Quốc (LHQ) – đừng đưa Bản Phúc Trình của Phái Bộ Điều Tra của Liên Hiệp Quốc ra bàn cãi ở Đại Hội Liên Hiệp Quốc. Điều này do con gái của ông Gunewardene tiết lộ trong một bức thư gởi cho bà ta vào tháng 11, năm 1988.
Do sự vận động của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, LHQ đã ếm nhẹm Bản Phúc Trình. Tuy nhiên, thượng nghị sĩ Thomas Dodd – chủ tịch Ủy Ban Tư Pháp Thượng Viện – đã có cơ hội được đọc và khám phá ra những gian dối do chính quyền Kennedy đã phối hợp với Phật Giáo và báo chí dựng lên để đánh sập chế độ Ngô Đình Diệm. Ông đã gửi một văn thư đề ngày 17/2/1964 gởi cho ông James Easland – chủ tịch Tiểu Ban Nội An Thượng Viện- yêu cầu in bản phúc trình này ra và gởi cho các nghị sĩ biết , và ông cũng tố cáo rằng người dân Hoa kỳ đã bị lừa dối trầm trọng về tình hình quốc ngoại . Tuy nhiên, Bản Phúc Trình Liên Hiệp Quốc vẫn không được đưa ra công luận.
Các tài liệu của nhà biên khảo Nguyễn Văn Lục “LHQ và vụ khủng hoảng Phật giáo 1963 – Tìm hiểu bản bá cáo của phái đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc về vụ đàn áp Phật giáo 1963 “ và cựu tổng trưởng bộ Thông Tin Tôn Thất Thiện – ” Phúc Trình Của Phái Bộ Liên Hiệp Quốc Về Tình Hình Phật Giáo Năm 1963 tại nước Việt Nam Cộng Hòa ” đã tường thuật về bản Phúc Trình Liên Hiệp Quốc như sau :
http://www.vnmilitaryhistory.info/ttts/phuc-trinh-cua-lhq-ve-pgvn-nam-1963.htm
https://nguyenoslo.com/lhq-va-vu-khung-hoang-phat-giao-1963/
Bản Phúc Trình của Liên Hiệp Quốc đã chính thức kết luận rằng:
1)- Tại Việt Nam hoàn toàn không có chính sách kỳ thị áp bức hay khủng bố đối với Phật giáo trên căn bản tôn giáo.
2)- Những người khai báo cho phái đoàn biết về vụ nầy thường là chỉ nghe nói lại và trình bày một cách mơ hồ, tổng quát.
3)- Mỗi nhân chứng đều cố gắng tìm một bằng chứng cụ thể để trình với phái đoàn, nhưng rốt cuộc chỉ thấy có một vài hành vi lẻ tẻ, nhỏ nhặt, mang tính cách cá nhân mà thôi.
4)- Vì vậy căn cứ trên những sự kiện, bằng chứng đưa ra từ các người được phái đoàn phỏng vấn, phái đoàn đi đến kết luận rằng: Tổng thống Ngô Đình Diệm và chính quyền của ông ta không chủ trương chính sách chống Phật Giáo vì lý do tôn giáo.
I/NDD về chấp chánh năm 1954 tới 1963…hoi có bao nhiêu lể Phạt Đản được tổ chức ?Và tù 54 tới 63 có ai nói tới lệnh cấm treo cờ PG không ? 2//người phản hồi ,Ông Nguyễn Bao cho biêt là năm 54 có khoảng 2000 ngôi chùa .Năm 63 có gấp đôi tức 4000 ngôi chùa.Nhu vậy PG có bị cấm hành đạo và Phát triển đao như công giao không ?3/cũng ong Nguyễn Báo cho biết trong chính phủ chiếm 1/4…cong giáo….,trong QH chiếm 1/3….cong giáo…..Vạy dụ số 10 Bão Đại ký trước đó ,nếu PG thấy bất công thì sao không v/đ một dân biểu Phật Giáo trong QH đệ trình đạo luật sữa đổi ?Sau 63 đạo lụât này huy bỏ hay sữa đổi chưa ? Khong nghe nhác đên ! Vì sao ? tự hiêu 4/ Vụ 63 là sự hiểu lầm về chính trị ,kẻ cố ý người vô tình . Công điện ban hành là phải treo cờ tôn giáo phái thấp hơn cờ QG (ở Mỹ nếu ai đẻ ý có Mỹ vẫn lớn hơn cờ tiêu bang và treo ao hơn cờ tiểu bang ) NHƯNG CĐ gởi đi thì cvp của cụ cho biét đã tới ngày Phật Dẩn dân chúng đã treo cờ .Để tránh hiểu lầm lại làm CĐ khác tam thời ngưng thi hành trong năm đó !Nhưng không kịp TRanh đấu phát sinh từ đó (VInh Sử) . Lan vào SG . Ông Huỳnh văn Lang cho là chỉ có PG miền Trung và miền Van Hạnh ,Bắc Di Cư là gây xáo trộn náo loạn do vụ PG ,Các chùa trong Nam vân yên tỉnh.
TRanh đấu không ngừng ,dở chiêu trò thủ đoạn đẻ đưa tới ngày 30/4/75 MÁT NƯỚC VỀ TAY CS Việt -Tàu.
Không có khủng bô PG ,chỉ có dẹp loạn PG ,xao trộn hậu phuong yểm trợ cho sự xâm nhập của CS Bắc Việt. Còn bồi thường ,nếu đó là ý muốn của PG thì đâu ngại gì ,Nhưng đó không là mục đích hay nguyện vọng của PG …mà muốn YỂM TRỢ CS CHẾM MIỀN NAM.
(Liên Thành ,Vinh sử .,Minh Vồ,Huynh văn Lang………)
@lêphê : Sử gia Geoffrey Shaw- đặc biệt chuyên nghiên cứu lịch sử ngoại giao và quân sự vùng Đông Nam Á : “Ngô Đình Diệm không bức hại Phật giáo. Ông ta đã làm nhiều hơn bất cứ các nhà lãnh đạo nào khác trong việc bảo tồn và tài trợ cho việc gìn giữ di sản Phật giáo “.
Em mày đọc 3 điều tuyên thệ của Đảng cần Lao lời thề thứ 3 Thề tiêu diệt Phật giáo Ma Quỷ để làm sáng danh Thiên Chúa ,em mày biết Đảng Cần Lao của ai đẻ ra không ?
Me nó ,Viết vậy mà viết được . Trong chính phủ nhà Ngô có bao nhiêu ngừời theo đạo Phật và không đạo .Và cung có bao nhiêu người vào đảng Cân Lao ? Họ chấp nhân điều BA XẠO này sao ?Tuyên truyền cho cs cung vừa thôi chớ ,CULY?
“……em mày biết Đảng Cần Lao của ai đẻ ra không ?”
Culy XHCN: Culy xạo hết chỗ nói.
Xin các Bác Con Chiên đọc nguồn tin nầy. Chính nhân vật Đổ trung Hiếu trưởng ban Tôn giáo nhà Nước Việt Nam nói chuyện với Tư ánh ( Trần bạch Đằng ) sau năm 1975 , Đổ trung Hiếu nói Trí Quang đứng trên lập trường của Dân tộc không theo phe nào .Trần bạch Đằng nói Trí Quang là CIA chiến lược ,với những sự kiện như sau Năm 1964 nhân trận lụt lớn Miền trung ,VC chuẩn bị tấn công các đồn bót Nguỵ Ông Trí Quang nêu khẩu hiệu cứu lụt dùng ca nô treo cờ phật giáo cứu hết các Quân nhân Nguỵ .Tư ánh (Trần bạch Đằng)và Nguyễn văn Linh rất căm hận Trí Quang ,sau nầy Xuân Thuỷ mời Trí Quang ra Hà nội bàn về thống nhất Phật giáo và làm lễ 49 ngày cho Ông Trí Độ bổn sư ông Trí Quang nhưng Trí Quang rất bén nhạy nên không đi .Xuân Thuỷ nói với Đổ trung Hiếu dụ Cọp sắp ra khỏi hang ,nhưng chúng ta vụng về làm Cọp thụt vào ,như vậy Ông Trí Quang có phải là cộng sản như các Con Chiên chụp mũ hay không ?
!/Ngày nay VNCS cũng nói mình ở lạp trường dân tộc.Không theo phe nào có phải là khong theo CIA .MỸ (đốivói lời tố của TB Đằg là Trí quang theo CIA).
2/Năm 1964 Trí quang CỨU LỤT DÙNG CA NÔ TREO CỜ PG CỨU HẾT CÁC QUÂN NHÂN NGỤY? Lạ thật Quân nhân bao nhiêu người và Trí quang có bao nhiêu chiếc ca nô? Còn NGỤY ? Có lẻ sợ NƯỚC nên dành đẻ Trí Quang CƯU vậy ,Hơn nữa họ không có cano để cứu các quân nhân đang bị ngập nước…
3/ NVLinh và Bạch Đằng sao lại căm giận trí quang? vì không thể dụ COP ra CHUỒNG đẻ giét như giết Thích Thiện Minh chứ?
Lần đầu tiên ,thấy cai :chuyên chính vô sản ” lại sợ và thua một nhà sư .được coi là COP ….
THẬT HỀ QUÁ!
“Phim” của Tư kê là phim bảo đảm…lậu từ phòng chiếu phim “sach hiếm” hoặc là những bài lang thang trên mạng mang tính chất “ung hộ phê ta”. Cứ kêu nó dẫn link trực tiếp tới chỗ gốc của information là nó điếc liền.
Tran Van 19/11/2019 19:20:411
Khách
Gần đây vài tác giả người Mỹ – chắc hẳn muốn chạy tội cho Kennedy về việc dấn sâu thêm vào cuộc chiến Việt nam – nên đưa ra lập luận rằng Kennedy thực sự là đang sửa soạn rút khỏi Việt nam trước ngày ông ta bị ám sát. Thế nhưng họ bị những tác giả người Mỹ khác bác bỏ, nêu câu hỏi rằng tại sao mãi đến gần đây mới đưa ra lập luận này?
…..
…..
Gần đây vài tác giả người Mỹ – chắc hẳn muốn chạy tội cho Kennedy về việc dấn sâu thêm vào cuộc chiến Việt nam – nên đưa ra lập luận rằng Kennedy thực sự là đang sửa soạn rút khỏi Việt nam trước ngày ông ta bị ám sát. Thế nhưng họ bị những tác giả người Mỹ khác bác bỏ, nêu câu hỏi rằng tại sao mãi đến gần đây mới đưa ra lập luận này?
Em trai của tổng thống John F Kennedy là Robert Kennedy – Tổng chưởng lý thời JFK. Và thượng nghị sĩ- vào năm 1964 đã tuyến bố rằng JFK không những chẵng bao giờ nghĩ đến chuyện rút khỏi Việt nam 1964 mà còn tin tưởng rằng nước Mỹ phải tham dự vào Việt nam để chống lại sự bành trướng của Liên sô.
Sử gia Noam Chomsky trong cuốn “Rethinking Camelot JFK, the Vietnam and US political culture “ thuật lại những gì Kennedy tuyên bố trong năm 1963 như sau:
Ngày 17/7/63, Kennedy tuyên bố ” Đối với chúng ta, việc rút lui khỏi những nỗ lực này có nghĩa là một sự sụp đổ không chỉ của Nam Việt nam, nhưng còn cả khu vực Đông Nam Á. Vì vậy, chúng ta sẽ tiếp tục ở lại đó “.
Trong một cuộc phỏng vấn truyền hình CBS ngày 2/9/63, Kennedy tuyên bố “Tôi không đồng ý với những người nói rằng chúng ta nên rút. Đó sẽ là một sai lầm to lớn . Nó không làm cho chúng ta bất cứ gì tốt để nói “ tại sao chúng ta không tất cả hãy về nhà và để lại thế giới cho những ai là kẻ thù của chúng ta”. “Chúng ta sẽ đáp ứng trách nhiệm của chúng ta “
Trong một cuộc phỏng vấn của NBC vào ngày 09 tháng 9, 63, Kennedy bác bỏ sự rút lui vì rút lui sẽ làm cho Cộng sản quét sạch vùng Đông Nam Á.
Vào ngày 26 /9/63, Kennedy còn lớn tiếng hơn nữa, ông tuyên bố chúng ta giữ quân tại Việt Nam và các nơi khác, bởi vì “tự do của chúng ta là gắn liền với các nơi đó”, và,“an ninh của Hoa Kỳ bởi đó bị đe dọa nếu chúng nó vượt qua khỏi được Bức Màn Sắt . Nếu Mỹ thất bại, cả thế giới, theo ý kiến của tôi, sẽ không tránh khỏi rơi vào khối Cộng sản”.
Tran Van 01/01/2016 06:40:13
Khách
Quyết tâm không rút khỏi Việt nam đã được Kennedy trình bày rõ ràng trong hai cuộc phỏng vấn truyền hình dưới đây vào năm 1963:
2/9/63, trong cuộc phỏng vấn bởi Walter Cronkite của hãng hãng truyền hình CBS , Kennedy tuyên bố :
Tôi không đồng ý với những người nói rằng chúng ta nên rút lui. Đó sẽ là một sai lầm lớn. Tôi biết mọi người không thích người Mỹ tham gia vào loại nỗ lực này. Bốn mươi bảy người Mỹ đã thiệt mạng trong cuộc chiến đấu với kẻ thù, nhưng đây là một cuộc chiến đấu rất quan trọng mặc dù nó ở xa.
9/9/63, trong cuộc phỏng vấn bởi David Brinkley của hãng truyền hình NBC, Kennedy tuyên bố :
David Brinkley : Thưa tổng thống, ông có lý do nào để nghi ngờ cái gọi là ” thuyết domino”, rằng nếu miền Nam Việt Nam mất, phần còn lại của Đông Nam Á sẽ bị mất tiếp theo không?
Kennedy: Không, tôi tin thuyết domino. Tôi tin nó. Nếu Việt nam bị mất, điều đó không những sẽ cho Tàu cộng một vị trí địa lý tốt hơn nữa cho một cuộc chiến tranh du kích ở Mã Lai Á mà còn làm cho người ta có cảm tưởng rằng tương lai ở Đông Nam Á sẽ là Tàu cộng và Cộng sản. Vì vậy tôi tin thuyết domino.
Tran Van 01/01/2016 06:40:13
Khách
Có hay không việc Kennedy muốn rút chân ra khỏi Việt nam?
Đạo diễn Ken Burn – người thực hiện cuốn phim tài liệu The Vietnam War dài 18 giờ cho hãng truyền hình PBS – phát biểu với tờ báo USA TODAY số ra ngày 15/1/17 rằng ” Thuyết cho rằng Kennedy bị ám sát vì ông ta muốn rút khỏi Việt nam ” là một tin tưởng sai lầm.
Trang mạng của Thư Viện Kennedy https://www.jfklibrary.org viết rằng : Trong những tuần lễ cuối cùng của Kennedy, tổng thống vật lộn với sự cần thiết để có một quyết dịnh về tương lai của sự tham dự của nước Mỹ ở Việt nam – và rất có thể chưa có một quyết định nào cả trước khi ông chết.
Trong bài viết Lyndon B. Johnson Và Cuộc Chiến Việt Nam , đồng tác giả là hai giáo sư đại học David Coleman và Marc Selverstone viết rằng khi kế nhiệm lên làm tổng thống, Lyndon Johnson tiếp tục quyết tâm chiến thắng Cộng sản của Kennedy ở Việt nam – một cuộc chiến mà Kennedy đã tham dự trong 1000 ngày mà ông ta làm tổng thống.
“Trí Quang là một người cứng rắn, đưa ra những tuyên bố sẵn sàng chiến đấu.”(trich)
Ông Kỳ nhân xét về Trí Quang như vậy không có gì là không đúng . Câu văn ngắn gọn và nghiêm túc ,không có gì là HỀ ở đây. Nó cung không ấu trỉ vì Ông Kỳ đã có mặt trong biến cố đó và có lẻ với gương mặt góc cạnh của TQ thì cho là một người nghị lực cương quyết cứng rắn và hành động trong thời PG đấu tranh bền bỉ ,những tuyên bố sắc sảo ,những toan tính đầy những mưu mô thì câu nói của Ông ky không sai không ấu trỉ không hề chút nào. Chẳng qua chê Ông Kỳ chỉ là kỳ thị Nam Bắc (như hồi ký của người xung th/t Ngà?,P.CTCT ở QĐ4) hay phía PG : Dù 45 năm đã qua .PG vẫn hận Ông Kỳ vì 66 cung ông Loan ra dẹp “giặc thầy chùa” (ĐVN) có sự tiếp tay của NCThi đẻ lập Khu tự Trị miền Trung ?Hận cho đến hôm nay cái xâu đè lên cái tốt ,cái láo đè lên cái thật mà khi Ông ta Chét PG từ chối làm pháp sự cho Ông ta .Và nay lại cho Ông ta thêm 01 cái TỘI nữa là TRÙM tham nhủng (thật ra thì ai SẠCH hoàn toàn ?)
Ho quên mất Ông Kỳ (lúc 68 không có chức vụ gì) đã cung bạn bè không quân ,thay Ông Th (ăn Tết nhà vọ)đẻ danh đuôi VC ra khỏi SG và năm 75 có ý định xuống vùng 4 cung các tướng lảnh khác cầm cự vói cs. Chức vụ Tổng TMT nhưng Ông Hương nại có không đúng hiến pháp nên khong cho. Cố nhiên Không có GÌ HẾT thì NCK ra đi TN,không lẻ ở lại đẻ VC bắt (vậy mà có người giờ này còn mỉa mai NCK).Tức khi di tản NCK vẫn làm cử chỉ đẹp là thả tướng (NQT,VVG…..). và ong chủ bank NTĐời ) Đó là vẫn còn nhớ tới ,vẫn không bỏ quên chiến hữu…
Cố nhiên Ông Kỳ không phải không có lổi trong củ chỉ ,hành động lời nói làm nhiều người KHÔNG ƯA,. Đôi khi người VN lại bị ảnh hưỡng bởi tuyên truyền CS ,Không khách quan ,bịa đặt,suy diển quên câu “NHÂN VÔ THÂP TOÀN.”…
Cụôc đão chánh năm 1960 do Nguyễn chanh Thì (thiêu tá) Vương văn Đông (Đ/u ) chủ trương .Phan lạc Tiếp là người số 3
Sau không thành ,nhóm caravelle bị bắt (trừ NTTam (QD Đ)được gọi là nhóm trí thức do Hoàng cơ Thụy (luật sư /chánh khách)đứng đầu (Vương văn Đông là cháu của HCThuy ). Có cả Trân văn hương ,Vũ hông Khanh,ĐV vv rải truyên đơn ở SG trong lúc 2 chiếc may bay do Phạm phú quốc (QD Đ) và NgvCừ vần vủ trên dinh Độc Lập và thả bom…
NCThi và Vương văn Đông trở về từ Campuchea sau 63 lật đỏ cụ Diệm ,,gặp tai nhà đt ĐM. NCThi đã cầm “can” rượt đuổi VVĐông vì cho là Đông nói láo. Sau này báo chí SG nói Đong là tình báo Pháp,còn Plac Tuyên được VC dụ khị về Bắc thăm gđ.cho học ở Liên sô ,bằng tiến sỉ…Hai em của hăn
đều là sq không quân VNCH sau này.
Thằng CS được CS mời hợp tác ,danh cho mọi ưu ái (NCTHI cung vậy). Năm 75 báo tố cáo người làm quản gia cho Thi là CS,một thương gia giàu có ở Campuchea .làm quen và cung phụng cho NCT thời ở đó .Năm 63bỏ cơ nhiệp về SG làm cho NCT.Không nhiều thì ít,Ông ta bị ảnh hữơng bởi cs và muốn tách miền Trung (Huế thanh vung tự tri …) Phan Lạc Tuyên do đó,vói bằng T/S được học ở LS ,viết về một giai đoạn mà ông ta không chưng kiến sụ kiên vói lời lẻ sặc mùi thù hận của kẻ phản bội vói “lời lẻ sách mé” là đung bài bản con cháu HCM rồi !
Trí Quang là nhà sư CS (Tố Hữu xác nhận)và hợp tác vói CIA Mỹ để có lẻ lợi dụng nhau. Năm 66 NCKỳ và NNLoan ra dẹp giặc pg LÀM LOẠN MỸ ủng hộ vì mục đích Loại TT Diệm đã xong ĐẺ CÒN ĐÁNH GIẶC CỌNG (dù Trí Quang có gởi thư cho TT Mỹ y/c cách chức NC Kỳ )
“….Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu?/Buổi chợ đông vui, đồng lúa xanh màu/Mái chùa cong buông hồi chuông tín mộ /Lớp học tưng bừng những đàn trẻ nhỏ/Ðang nhịp nhàng vui hát bản đồng ca…….”(Trích của một đồng chí TS không tên)
Đọc được tiếng Anh thì xin vào đây các Đấng Con Chiên The Buddhist Movement in Vietnam and it’s difficulties with the present Government Một Tài liệu do các nhà biên khảo Mỹ hoàn tất vào tháng 4 năm 1961 ( trước ngày Phật giáo tranh đấu cho công bằng Tôn giáo ) hiện đang lưu trữ tại Văn khố Chiến tranh Việt Nam tại Lubbock Texas và L’Eglise au sud -vietnam trên tạp chí information catholicques internationales vào ngày 15 tháng 3 năm 1963 ( kiêu dân công giáo dưới thời NĐD từ trang 17 đến trang 26 .đừng comment không đầu không đuôi ./
Phan lạc Tiếp là Thiếu tá sỷ Quan Hải Quân đang ở Mỹ ,có Anh là ký giả Lô răng Phan lạc phúc ,ông Tiếp có Tham gia Đảo Chánh hồi nào mà là người số 3 hả con ông Lollnguyen ,ngu vừa thôi .người Tham gia là Đại uý Phan lạc Tuyên ,mẹ vừa ngu vừa comment không đầu không đuôi dốt mà bày đặt ./
Đánh máy sai thôi .Làm gì mà “CHƯi” cả MẸ NGU thế,đồng chí!!!!
“…..Đại úy Phan Lạc Tuyên, người chỉ huy quân sự số 3 trong cuộc đảo chính của Nguyễn Chánh Thi và Vương Văn Đông vào tháng 11/1960, sau đó đã trở thành người của Mặt trận Giải phóng.Trong cuộc đảo chính trên, ông dẫn vài đại đội Biệt động quân về Sài Gòn tham gia. Sau khi thất bại, ông lưu vong sang Campuchia. /WIKIPEDIA”
Ngu thì nhận Ngu còn cải chày cải cối ./
Lời thề của Đảng Cần Lao của Ngô đình Nhu
1 Thề tiêu diệt cộng sản vô Thần
2 Thề tiêu diệt các Đảng phái phản Động ( không biết Đảng nào chắc Đại việt và vnqđ )
3 Thề tiêu diệt Phật giáo Ma Quỷ Để làm sáng Danh Thiên chúa và trung thành với Ngô Tổng thống các đấng Con Chiên nên đọc và suy ngẫm , như vậy nhà Ngô đã tìm cách diệt Phật giáo qua Đảng cần Lao , như vậy thì ông Diệm có phải là người không kỳ thị Tôn giáo như các đấng Con chiên tung hê ?
Tác giả nói sai it nhất 01 điểm là Ông NTTam không bị tù và Ông tự tử bằng whisky uống trước mạt cháu con … .Đem vào nhà thưong thì chết,Giải phẩu tử thi thì thấy gan bị cứng hết 2/3 và máu cho chất độc cyanure (NTT)
NTTam trước đó đã xin Tynan ở TĐS Đài Loan (QD Đ) nhưng bị từ chối. Ngày ra tòa có người nói Ông ta cảm thấy “xấu hổ’ vì các đồng chí Ông đều kẻ trốn lên Campuchea ,kẻ vào tù,còn Ông thì thong dong ở ngoài nên ,nhân vụ PG làm loạn ,SV học sinh được kích động biểu tình ,Ông đã chọn cái CHẾT cho tròn TIẾT THÁO của một kẻ sỉ .
Nói NDD dàn áp QD Đ ha ĐV là không đúng lắm.Ở một chính phủ không thể đẻ cho bất cứ đảng phái nào chống đối mình ra ngoài vòng pháp luật. Ngay khi NDD về nứơc thì ĐV chống Cụ (c/k Ba Lòng ) và QD Đ đã trả thù VM qua mặt chính quyên. Vã lại sau 63 đảng nào cũng đã lên năm quyền làm chủ QG ,nhưng họ lo đấu đá nhau và chẳng ai hơn được Ông Diệm…
Dù sao cũng không thể chối cải biện minh cho PG làm xáo trộn xà hội chính trị quân sự và nhân tâm tiếp tay cho CSVN đi đến một VN bị csbv xâm lăng và khó tranh bị mất về tay kẻ thù truyền kiếp .Bọn HÁN CỘNG ,như đang diển biến ngày nay…
Đây 5 Nguyện vọng của Phật giáo gởi Tổng thống NĐD trước khi ông Quãng Đức tự thiêu vì ông Diệm phớt lờ
1 Chính phủ bỏ lệnh cấm treo cờ Phật giáo
2 Được Tự do hành Đạo như công giáo
3 xem xét lại Đạo dụ số 10 để không coi Tôn giáo như một Hiệp hội
4 Chấm dứt khủng bố đàn áp Phật giáo
5 Bồi thường cho nạn nhân vụ Đài phát thanh Huế và trừng trị kẻ gây đổ Máu
Năm nguyện vọng trên đây không có gì quá đáng để TT NĐD phớt lờ ,nhưng Ngô đình Nhu điên cuồng ra lênh Lê Quang Tung dùng lực lượng Đặt biệt Tấn công các Chùa tại Sài Gòn đêm 23 tháng 8 năm 1963 ,như vậy tức Nước vỡ bờ không còn con đường nào cứu vãn sau Ông Quãng Đức đến Nhà Văn Nguyễn Tường Tam tự tử với chúc thư Đời tôi để Lịch sử xử ,Chế độ Họ Ngô cáo chung ngày 1 tháng 11 năm 1963 ,
Tự tử bằng whisky uống trước mặt con Cháu đúng là bại nảo tìm đọc bài viết của Con Nhất Linh Nguyễn tường Thiết (Cha tôi Nhất Linh) rồi comment ,sáu lần bị ám sát và Đảo Chánh thì cụ như thế nào người ta mới Đảo Chánh ,giết Đảng viên Quốc Dân Đảng thả trôi sông như Nguyễn bảo Toàn ,vũ tam Anh ,giết luôn Trinh minh Thế người Mỹ mua chuộc về giúp Diệm. Và giết luôn con cụ Tạ chương Phùng Tạ chí Diệp .Tạ chương Phùng là bạn là ân nhân của Diệm , phản bội Bảo Đại với số phiếu thắng 95% Thì Cụ bị Đảo Chánh và Chết thảm là thường .Bác sỹ nào giải phẫu Tử thi ông Nguyễn tường Tam ? Nên nhớ Cái chết của Nhất Linh là cái Đinh đóng thêm vào quan tài Chế độ Diệm ,khi Diệm lật Linh mục Trầm tam Tỉnh và Trần Du cười hớn hở bên Thích Tâm Châu người công giáo lương thiện cũng hoan hô Đảo Chánh là sao ? Cha Cao văn Luận được sinh viên Huế cõng lên vai trở về chức vụ cũ ,như vậy cuộc Đảo Chánh có chính nghĩa chỉ có đám binh vực mù quáng mới xuyên tạc lịch sử và cố ý viết tốt về chế độ Diệm ,càng binh vực càng lòi ra những sai trái không thể chối cải ông bạn lollnguyen
Ông Nguyễn tường Tam không tự tử trong tù ,ông có ở Tù đâu mà tự tử trong tù ? Ông đang chờ ra Toà? Nguyễn tường Thiết đính kèm đầy đủ giấy mời của Công an thời ông Diệm với lời lẽ sách mé mà Ông phan lạc Tiếp có nói đến ,khi ông Nguyễn văn Lục bênh Nhà Ngô vu khống ông Tam tự tử vì bệnh Điên , ông Bùi văn Phú viết ,ngày sau cùng của Nguỵ ông Trí Quang xuống đường? Hay Linh mục Nguyễn hữu Thanh xuống đường đòi ông Thiệu từ chức ? Ông Trí Quang nói chỉ có ông Thiệu mới chống cộng hữu hiệu ,ông DVM tự nguyện vác cờ trắng đầu hàng là do Mỹ sắp xếp một trăm Trí Quang cũng chẳng làm được nếu Người Mỹ không Đồng ý ,ông Bùi văn Phú viết theo bài viết của tụi ngoại Quốc nên kiếm định lại có đúng không ,Ông Tam tự tử tại nhà riêng.Ông Trí Quang Chết quạ đen nhào vào rỉa xác khỏi cần phải Hoả thiêu , cử chụp mũ cộng sản cho ông ta nay thêm cái mũ CIA thì cũng tốt
“Theo tác giả Marguerite Higgins,tử vong do một loại bom có sức công phá cực mạnh, hơn là lựu đạn MK III mà lính đã bắn “. Trích.
Tran Van 01/01/2016 06:40:13
Khách
Vụ nổ plastic ở đài phát thanh Huế,8 chết , 17 người bị thương.
Tướng đảo chánh Tôn thất Đính – trong cuốn 20 Năm Binh Nghiệp – thuật lại rằng :
” Nhưng cho đến nay, chưa có một ai có thể nói rõ về sự thật của biến cố đài phát thanh đêm 8-5-63 như thế nào cả. Chúng tôi đã tận lực sưu tầm từ 1963 đến giờ.. đọc và phân tích tất cả tờ trình được đệ lên trình TT Diệm. Chúng tôi đã hội kiến với TT Trí Quang, cố TT Thiện Minh, Cố TT Mật Hiển, cố TT Mật Nguyện, TT Thiện Siêu, tiếp xúc với gia đình Phật Tử, sinh viên Phật tử, nhưng cho đến bây giờ, chúng tôi cũng không thể nào quy định được đâu là sự thật. Về kỹ thuật quân sự, lúc bấy giờ VNCH không thể có bất cứ một loại chất nổ nào có tính công phá lạ lùng như vậy, ép dẹp thân xác, thổi bay đầu.
“Thậm chí còn có dư luận cho là bị các xe bọc sắt bánh cao su của lực lượng cảnh bị nội an do thiếu tá Đặng Sĩ cán nát, nhưng trong hoàn cảnh hàng ngàn người ở đài phát thanh, các loại xe ấy không di chuyển dễ dàng vào tận hành lang của đài là nơi xảy ra tai nạn.”
Thì Chánh quyền đã đổ thừa cho việt cộng ,và cần Lao thì nói là đại uý CIA jame cot nao đó có tuyên bố y đã làm ra chuyện nầy sau về làm cố vấn Tiểu đoàn 3 trung đoàn 1 sư đoàn 1 nhưng khi bị chất vấn là jame cot tiết lộ tin nầy vào thời điểm nào ? Báo nào. ? Thì Cao thế Dung không trả lời được ,
“Tác giả Geoffrey D.T. Shaw cho là không có chuyện kì thị tôn giáo vì ông Diệm có các cố vấn và nhiều tướng quân đội theo đạo Phật “ . (Trích )
Tran Van 08/01/2016 22:50:08
Khách
Dưới đây là những Phật Tử cộng tác với TT Diệm:
– Ông Nguyễn Ngọc Thơ, Phó Tổng Thống.
– Đại tướng Lê Văn Tỵ, Tổng Tham Mưu Trưởng.
– Thiếu Tướng Tôn Thất Đính, Tổng Trấn Sài Gòn- Gia Định.
– Ông Vũ Văn Mẫu, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao.
– Ông Quách Tòng Đức, Đổng Lý Văn Phòng.
– Ông Nguyễn Đình Thuần, Bộ Trưởng phủ Tổng Thống, kiêm Bộ Trưởng Phụ Tá Quốc Phòng.
– Ông Đoàn Văn Thêm, Phó Đổng Lý Văn Phòng.
– Ông Võ Văn Hải, Chánh Võ Phòng.
– Ông Nguyễn Thành Cung, Tổng Thư Ký.
– Ông Trần Sử, Bí Thư.
Bên Quốc Hội có 75 trong tổng số 123 dân biểu Quốc Hội là Phật Tử.
Trong số 18 Tổng Bộ Trưởng, chỉ có 5 người là Công Giáo.
Bên quân đội, tổng số 19 tướng lãnh có quyền hành nhất, thì đã có 16 tướng là Phật Tử.
Các Tư lệnh lữ đoàn Liên binh phòng vệ phủ Tổng thống như Đại tá Hoàng Văn Lạc, Trung tá Lê Ngọc Triển đều là Phật giáo ngoại trừ Trung tá Nguyễn Ngọc Khôi, vị Tư lệnh cuối cùng của Lữ đoàn này là tín đồ Thiên Chúa giáo.
Và ngay chính người thân cận nhất của ông Ngô Đình Nhu là Trung tá Phạm Thư Đường – Chánh văn phòng của cố vấn Nhu – cũng là một Phật tử, Đặc biệt là ông Cao Xuân Vỹ, phụ tá cho ông Ngô Đình Nhu trong chức Tổng thủ lãnh Thanh Niên Cộng Hòa.
Đại tá Nguyễn Hữu Duệ : Phật tử, thiếu tá Tư Lệnh Phó, quyền Tư Lệnh Lữ Đoàn Phòng Vệ Phủ Tổng Thống VNCH trong ngày Đảo Chánh 1.11.1963. Phật tử đại úy Đỗ Thọ : Tùy viên của tổng thống Diệm .
ở Miền Nam thời Pháp thuộc là 2200 ngôi, thời Ngô Đình Diệm tăng lên đến 4700 ngôi (theo nhà thơ, nhà báo,nhà biên khảo Đoàn Thêm và cư sĩ Mai Thọ Truyền).
Ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản.
Khoác áo cà sa tung hoành ngang dọc, phá hoại đất nước làm nước mất nhà tan, dân lành phải bỏ xứ tha phương từ 75 cho đến bây giờ, họ đã phải đi qua cái chết để tìm đường sống, thế mà ông này lại im hơi, lặng tiếng!
Góp bàn tay để giết cả một dân tộc, tội này thì theo luật nhân quả, nghiệp chướng của đạo Phật thì chỉ có 1 nơi dành cho ông này là địa ngục mà thôi.
Tôi thấy mặc dù Bùi Văn Phú nắm rõ các bằng chứng là ông sư Thích Trí Quang là Việt cộng nằm vùng nhưng vẫn nói nước đôi “vẫn còn tranh cãi”.
Về phần Nguyễn Cao Kỳ:
ông Kỳ nhận xét:
“Trí Quang là một người cứng rắn, đưa ra những tuyên bố sẵn sàng chiến đấu.”
Một nhận định rất ấu trĩ, chỉ nhìn bề ngoài. Sau 1975 mọi người thấy nhận định này là trò hề tồi không gây cười được ai của một tên hề chính trị.
Nghe nói tài sản của ông Kỳ đem ra nước ngoài rất lớn. Mọi người xác minh dùm tôi để khẳng định một điều là trong những năm nắm chức vụ Phó Tổng Thống, ông Kỳ là trùm tham nhũng. Ông Kỳ là nhân tố lớn nhất trong yếu tố đã làm sụp đổ VNCH : nạn tham nhũng trong chánh quyền.
Kết:
Ông Thái nói với tác giả rằng sau 30/4/1975 ông có nhận được lời nhắn của Thượng toạ Trí Quang khuyên ông “bây giờ Cách mạng cần người mới và chúng ta phải ý thức rằng chúng ta không còn cần thiết nữa. Đừng liều lĩnh quá xa.”
….
Đoạn này đã chứng minh ông Thích Trí Quang là “người củ” của việt cộng. Ông ta và đồng bọn đang bị vắt chanh bỏ vỏ.
Và cũng là bằng chứng tố giác nhận định của ông Kỳ là trò hề của người không có khả năng đánh giá.
“Ông có phải là người do CIA dựng nên để người Mỹ có cớ lật đổ ông Diệm, hay thượng toạ là người của cộng sản gài vào hàng ngũ Phật giáo?”
Anh Phú đặt tiền đề sai rồi.
Đồng chí thượng tọa Trí Quang đã đóng trang sử phật giáo đấu tranh một cách ngoạn mục bằng câu nói với Nguyễn Hữu Thái. Vai trò của ngài đã chấm dứt để phật giáo quang lâm ngày nay ở Việt Nam. Câu lạc bộ phật giáo vô sản Ấn Quang muôn năm! Quyết tử cho phật đảng quyết sinh!