Cô gái trẻ, tên Duyên, sinh năm 1997 đang là sinh viên một trường đại học ở Thái Nguyên đã bị sát hại dã man, bị hãm hiếp bởi 5 kẻ ác thủ ngay trong những ngày đầu năm Kỉ Hợi.
Chuyện xảy ra vào ngày 30 Tết, Duyên phụ giúp mẹ bán gà ngoài chợ. Thấy em xinh gái, kẻ ác thủ đã nảy sinh dục vọng, hắn đặt mua 10 con gà và nhờ em đưa tới nhà. Tại đó Duyên đã bị bắt cóc, giam cầm trên một chiếc xe tải, bị hãm hiếp suốt 3 ngày trời bởi những kẻ ác nhân.
Hai tiếng sau khi cô gái đi giao gà không trở về và không thể liên lạc được, gia đình đã báo với công an, nhưng chỉ đến khi một cái xác (do người dân, chứ không phải công an) được phát hiện, thì lực lượng chức năng mới bắt đầu vào cuộc.
Tử thi – mà bằng mắt thường nhìn cũng có thể thấy là bị xâm hại tình dục – đã phải qua 2 lần khám nghiệm, trong đó lần thứ 2 là khai quật thì cơ quan điều tra mới xác nhận được nạn nhân có bị xâm hại tình dục. Vậy mà lực lượng điều tra mới đây lại nhận được sự khen thưởng vì phá án nhanh. 5 nghi phạm đều là những người địa phương đã nhận tội.
“Lũ ăn hại đái khai”
Điều đáng bàn là tỉnh Điện Biên đã khen thưởng ban chuyên án. Nhiều chiến sĩ công an đã tươi cười nhận bằng khen và phần thưởng, trong lúc cộng đồng mạng có những ý kiến cho rằng, việc khen thưởng là phản cảm.
Một bạn gái đã viết thế này: “Một lũ ăn hại đái khai. Nghiệp vụ đâu không làm? Trong khi máy móc thiết bị bây giờ công nghệ tiên tiến hiện đại. Cô gái trẻ chết trong đau đớn sợ hãi tột cùng”.
Đặc biệt, một số nhà văn, nhà báo, nhà hoạt động xã hội cũng lên tiếng.
Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu viết trên trang cá nhân:
“Vụ án cô sinh viên bất hạnh ở Điện Biên. Việc họp báo công bố thông tin chính thức về vụ án là cần thiết, các thám tử bàn phím khỏi mất công cực nhọc điều tra. Nhưng trong cuộc họp, họ còn phấn khởi thông báo chủ tịch UBND tỉnh và giám đốc công an tỉnh khen thưởng cho các cá nhân, tập thể có thành tích phá án. Nhìn tấm hình các đồng chí công an tươi cười nhận bằng khen bên tấm hình xác nạn nhân còng queo giữa chuồng lợn, tôi thấy bất nhẫn.
Ba ngày đó, từ khi nhận tin báo cô gái mất tích đến lúc một người dân phát hiện ra xác cô, công an đã làm gì? Trong khi có không ít manh mối để điều tra. Người thân nạn nhân chỉ biết chạy quắn lên đi tìm trong vô vọng, còn công an, họ nắm trong tay quyền lực để xác minh các cuộc gọi, để định vị tín hiệu điện thoại, để trích xuất camera, để tóm cổ bất cứ ai khả nghi lên đồn… Ba ngày cô gái bị khống chế, nằm trong nhà hoang, nằm trong thùng xe tải, đau đớn, hoảng loạn cùng cực mong con người xuất hiện giải cứu mình khỏi bầy thú, công an ở đâu?
Thay vì báo công, nhận thưởng, đáng ra công an Điện Biên nên xin lỗi gia đình nạn nhân, xin lỗi nhân dân, xin lỗi cấp trên vì không cứu được cô gái. Bất cứ nguyên do gì, mải ăn Tết, nghiệp vụ kém hay gia đình cô gái không phải quan to dân máu mặt, ban chuyên án cũng đã và đang rất củ chuối. Lương các anh nhận hàng tháng là từ tiền thuế của dân chứ không phải nhà nước nào đâu, các anh nhớ cho.”
Một bạn gái khác bình luận: “lẽ ra thay bằng khen thưởng, họ phải chịu phần nào trách nhiệm của họ về cái chết của con bé! Những 72 tiếng đồng hồ sơ mà. Tại sao? Tại sao lại để cái chết đó xảy ra khi em vẫn chỉ ở trong địa bàn tỉnh Điện Biên với bán kính vài cây số kể từ điểm xuất phát…”
Nhà báo Nhà báo Lê Kiên nói:
“Xin nói thẳng với Chủ tịch UBND và Công an tỉnh Điện Biên
Nếu tôi là Chủ tịch UBND tỉnh Điện Biên, tôi sẽ không quyết định khen thưởng ban chuyên án Công an tỉnh Điện Biên trong việc phá án vụ cướp của, giết người, xâm hại tình dục gây rúng động dư luận vừa qua.
Nếu là thành viên ban chuyên án Công an tỉnh Điện Biên, tôi cũng sẽ xin không nhận khen thưởng cho “thành tích” này.
Lý do:
1/. Vụ án xảy ra trên một địa bàn không phải là rộng, thời gian phá án trong 3 ngày không phải là nhanh, nạn nhân đã phải chịu sự hoảng loạn tinh thần khủng khiếp giữa một bầy quỷ đội lốt người trong thời gian dài, và bị chúng sát hại một cách oan nghiệt.
2/. Tang vật và nạn nhân đều do người dân phát hiện ra trước, báo cho cơ quan chức năng điều tra, truy tìm thủ phạm.
3/. Việc phải khai quật tử thi để khám nghiệm lần 2 khiến cho dư luận, gia đình đau xót thêm, theo tôi có vấn đề về năng lực khám nghiệm hiện trường và khám nghiệm tử thi lần thứ nhất (nguyên nhân có thể do con người hoặc phương tiện, thiết bị).
Nếu tôi là Chủ tịch UBND tỉnh Điện Biên, tôi chỉ quyết định khen thưởng Ban chuyên án trong trường hợp công tác điều tra khẩn trương, kịp thời, cứu sống được nạn nhân; và nếu tôi là thành viên Ban chuyên án, tôi cũng chỉ nhận khen thưởng trong trường hợp này.
Nhiệm vụ điều tra, phá án là công việc bình thường, là trách nhiệm của công an. Trong vụ việc này, là người dân, tôi cảm ơn các anh đã tích cực điều tra, làm rõ các tình tiết vụ án, bắt kẻ thủ ác. Tôi không cho rằng đây là thành tích đặc biệt xứng đáng được khen thưởng.”
“Không biết nhục à?”
Facebooker Trần Thái Hưng thì cho rằng, công an “không biết nhục” khi nhận thưởng.
“Các anh không biết nhục và không bị lương tâm cắn rứt hay sao mà còn hớn hở nhận bằng khen và tiền thưởng vì phá được vụ “trọng án”! Hơn 3 ngày trời nạn nhân mất tích thì lực lượng công an các anh ở đâu? Các anh đã làm gì? Sử dụng nghiệp vụ gì để tìm kiếm và cứu mạng nạn nhân?
Hơn 3 ngày trời, 72 tiếng đồng hồ em Duyên bị lũ quỷ đội lốt người xâm hại xâu xé dày vò cho đến gần chết và chúng kết thúc mạng em bằng cú xiết cổ cuối cùng (côn nhị khúc) thì các anh đang ở xó xỉnh nào, có biết chút xót thương người đàn bà là mẹ nạn nhân phải kêu gào mạng xã hội tìm kiếm con trong tuyệt vọng?
Nói tôi nghe: Lúc người ta còn cơ hội sống thì các anh đã làm gì? Thời đại 4.0 là thời đại con mẹ gì để các anh không biết truy lục các cuộc gọi đến, đi và định vị điện thoại ngay đêm 30 khi người nhà báo em Duyên mất tích? Các anh phải đợi đến 3 ngày sau, lúc người ta đã chết, chết đau chết đớn, chết oan chết ức, chết khỏa thân thành thây ma giữa đường thì lúc ấy các anh mới co giò mà chạy, mà khoanh vùng tội phạm đã có tiền án dễ ẹc như trở bàn tay rồi được vinh danh phá án nhanh chóng, đứng lên bục nhận bằng khen phần thưởng mà không biết nhục!!!”
Cũng có dư luận cho rằng, hung thủ chính của vụ án là cháu đích tôn của một ông tướng công an đã về hưu ở địa phương, nhưng hiện công an bác bỏ tin này.
Trên các trang mạng, cũng xuất hiện một số chỉ trích cách đưa tin giật gân, câu khách, khai thác các khía cạnh làm đau lòng gia đình nạn nhân của báo chí Việt Nam
Đàn Chim Việt tổng hợp
Đã gọi cs là chế độ công an trị mà không khen thưởng công an thì khen thưởng ai đây ???
Khi nào không còn chế độ cs này nữa thì cái chuyện khen thưởng công an vớ vẫn này cũng sẽ chấm dứt.
Chuyện đơn giản chỉ có thế .
“Ba ngày đó, từ khi nhận tin báo cô gái mất tích đến lúc một người dân phát hiện ra xác cô, công an đã làm gì?…Những 72 tiếng đồng hồ sơ mà. Tại sao? Tại sao lại để cái chết đó xảy ra khi em vẫn chỉ ở trong địa bàn tỉnh Điện Biên với bán kính vài cây số kể từ điểm xuất phát…”. Trích.
Sốt sắng lo cho dân đâu phải là nhiệm vụ chính của bọn công an cộng sản Việt nam. Bộ trưởng bộ chó dại Công an Tô Lâm đã phát biểu rõ ràng rằng ” Công an sẵn sàng hy sinh để bảo vệ Đảng Cộng sản , và dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng sẵn sàng chiến đấu, hy sinh để bảo vệ Đảng, bảo vệ chính quyền cách mạng. CÔNG AN NHÂN DÂN KHÔNG CÓ MỤC TIÊU NÀO KHÁC “.
Sống, học tập theo gương Hồ Dâm Tặc.
“Cụ” ngày xưa cũng thế mà!
Trong vụ cô gái trẻ đi giao gà bị giết ở Điện Biên, và nhờ cô gái bị giết mà côn an được thưởng. Hay nói rõ hơn nhờ có những kẻ côn đồ hãm hiếp giết người mà côn an nhà nước được thưởng. Vậy thì cứ vậy mà tiếp tục để được hưởng.
Xã hội loài sản có 3 vai: 1) Côn đồ để gây tội ác; 2) dân lành phải chết, phải hy sinh; 3) côn an để cai trị nước nhưng không bảo vệ dân.
Tụi hiếp dâm giết người; cô gái dân lành bị hãm, giết; đưa tới côn an nhà nước được thưởng.
Hoặc như là côn đồ tới cướp đất, đập phá nhà đánh dân; dân lành lãnh hậu quả mất nhà mất đất; lãnh đạo nhà nước ôm đất rồi bán lấy tiền bỏ túi.
Hoặc ví dụ như là người dân xuống đường biểu tình chống quân Tàu xâm lược; hoặc tưởng niệm những người sả thân chết cho đất nước thì nhà nước đưa côn đồ tới phá đám hay đe dọa đánh đập rồi côn an tới hốt lên xe, thế là nhà nước ăn mừng vì làm xong nghĩa vụ bảo vệ kẻ xâm lược.
Xã hội loài sản khác với xã hội văn minh là thế. Lấy cái chết đau thương của dân lành làm niềm vui thăng tiến để cai trị thì quả thật mọi rợ và tàn ác hơn cầm thú. Nuôi dân còn sợ dân “phản động”, nhà nước cộng sản cứ nuôi côn đồ cho nhiều còn lợi ích hơn nuôi dân. Có phải vậy không?!
Hai vai kia mà còn tồn tại thì dân lành phải “chết”! Muốn sống thì dân chỉ có một con đường là phải diệt hai vai kia!
nv
Phải mà “bác” còn sống thì Việt Nam mình đâu có đến nỗi như vầy. Thời đó chỉ có “một thằng chơi, một thằng giết” mà thôi. Công an hồi đó cũng giỏi. Nạn nhân vừa bị xe cán là cả bộ biết ai là…dân chơi rồi, nhưng hổng dám bắt vì sợ cụ Hồ…rầy.
Đây chính là “Được mùa là Công ơn của Đảng,mất mùa là do thiên tai “.
Sự liêm sĩ của những thằng lảnh đạo CS đả bị mất đi, từ khi Già Hồ
che râu ,đến xem việc hành quyết bà Cát-Hạnh Nhân,ân nhân của DCS
VN!(thời CCRD).
Bọn CA chính là bọn-đầu -gấu nhận bằng khen dưới chân tượng HCM và khẩu hiệu “Đảng Quang vinh”,trong lúc gia đình nạn nhân và mọi người cùng chia sẽ niềm đau ! Đây là bằng chứng khốn nạn của DCS !
Hiếp dâm và giết người mà có thể khiến 5 người đồng lòng thì cái xã hội này đã thối rữa bấy nhầy hết thuốc.