S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Ông già Ba Tri của xã Đồng Tâm

11

CHÚNG NÓ GIẾT CỤ KÌNH RỒI! LÀNG NƯỚC ƠI!

Pham Nguyen Truong

Tôi mém viết hồi ký mấy lần, lần nào cũng đang lúc chuyến choáng hơi men. Ngủ một giấc, thức dậy, ngẫm nghĩ thấy đời mình chán như con gián và nhạt còn hơn nước ốc nữa – chả có cái con mẹ gì để mà “ký” cả – nên … thôi!

Thôi, không viết thì đọc vậy. Cho nó đỡ buồn. Năm ngoái, tôi coi lại nguyên bộ Trả Ta Sông Núi của Đại Tá Phạm Văn Liễu. Năm nay, nghe Đinh Quang Anh Thái dụ, tôi đặt mua cuốn Hồi Ký Tống Văn Côngdo Người Việt Books vừa xuất bản.

Tống Văn Công cùng quê với Xuân Vũ. Cả hai ông đều là dân miền Nam nên không biết làm dáng, cũng không quen mầu mè (riêu cua) gì ráo, viết cứ như nói, và nghĩ sao thì nói vậy thôi. Xin coi chơi một đoạn ở chương dẫn nhập:

“Tôi cứ tưởng ông già Ba Tri là chỉ những vị nổi tiếng của quê tôi như Phan Thanh Giản, Nguyễn Đình Chiểu, Phan văn Trị nhưng ông nội tôi bảo sự tích này có từ thời Minh Mạng: Ông Trần văn Hạc, Hương cả của làng An Hòa Tây cho đắp con đập ngăn vàm rạch làm tắc nghẽn đường ghe chở hàng hóa vào chợ Ba Tri.

Dân chúng cả vùng phát đơn kiện, nhưng thế lực Trần Văn Hạc quá mạnh, quan tổng, quan huyện, quan tỉnh đều xử ông ta thắng kiện. Bà con bàn bạc cử ba ông già có uy tín nhất vùng là Thái Hữu Kiếm, Nguyễn Văn và Lê Văn Lợi mang đơn ra Huế kiện lên triều đình.

Các ông này đi bộ qua nhiều vùng rừng hoang vắng nguy hiểm, mất mấy tháng trời mới tới Huế, nổi trống kêu oan ở cửa Ngọ Môn. Vua Minh Mạng cho các ông vào chầu tấu trình sự việc. Vua nghe xong, hạ chiếu cho các ông thắng kiện. Từ đó, danh xưng ‘ông già Ba Tri’ là chỉ những cụ già nhưng chí khí không già, dám dũng cảm bảo vệ lẽ phải.”

Thiệt, đọc mà ái ngại hết sức: “Các ông này đi bộ qua nhiều vùng rừng hoang vắng nguy hiểm, mất mấy tháng trời mới tới Huế, nổi trống kêu oan ở cửa Ngọ Môn.” May mà còn gặp vị vua nhân đức (“hạ chiếu cho các ông thắng kiện”) chớ không thì công cốc.

Thời nay lỡ xẩy ra những chuyện oan khuất tương tự thì chả ai còn phải cất công đi lại xa xôi như vậy nữa. Địa phương nào cũng có hội đồng nhân dân các cấp, trên nữa là quốc hội. Thêm vào đó là hàng ngàn tờ báo, chưa kể vô số các cơ quan truyền thông, mọi chuyện khuất tất đều sẽ bị phơi bầy trước công luận tức thì nên mấy ông già Ba Tri bị thất nghiệp là cái chắc (và cũng hết còn đất sống) đúng không?

Không!

Tưởng vậy chớ không phải vậy đâu. Tưởng vậy là tưởng năng thối. Năm rồi, xã Đồng Tâm vừa xuất hiện một ông già Ba Tri khiến cả nước phải giật mình kinh ngạc. Ông được Tạp Chí Luật Khoa bình chọn là một trong “Mười Nhân Vật Chính Trị Việt Nam Năm 2017,” cùng với không ít lời ưu ái:

“Trước tháng 4/2017, công chúng không biết Lê Đình Kình là ai. Vụ chính quyền huyện Mỹ Đức, Hà Nội xô xát và bắt giữ ông cụ 82 tuổi này vào ngày 15/4 đã thổi bùng làn sóng phản đối của người dân thôn Hoành, xã Đồng Tâm, vốn đang có tranh chấp đất đai tại khu vực đồng Sênh.

Tất cả những diễn biến sau đó cho người ta thấy hình ảnh của một lãnh đạo cả về tinh thần lẫn quyết sách của những người nông dân Đồng Tâm. Ngoài trí tuệ minh mẫn và khả năng trình bày khúc chiết, ông Lê Đình Kình hội tụ nhiều yếu tố để trở thành người được tín nhiệm ở một làng nông thôn Bắc Bộ …”

Về vụ “xô xát” nói trên, nhà báo Nguyễn Đình Ấm cho biết thêm chi tiết:

“Việc ngày 15/4/2017  ba sĩ quan quân đội và đội cảnh sát, an ninh CAHN mời dân ra đồng Sênh ‘kiểm tra mốc giới’ khi đến mốc 15- 20thì nổ súng uy hiếp, trung tá Trần Thanh Tùng phó CA huyện Mỹ Đức đá cụ Kình văng 2m rồi cùng ‘côn đồ mặc quần bò, áo thun’ xốc nách cụ đưa lên ô tô khóa tay, bịt miệng đồng thời bắt 4 người nữa chở lên Hà Nội thẩm vấn, tra khảo…”

Ông già Ba Tri của xã Đồng Tâm – huyện Mỹ Đức – bị “côn đồ đấm đá, tra khảo” nhưng cả trăm đại diện của Hội Đồng Nhân Dân Thành Phố Hà Nội  đều câm như hến. Còn ĐBQH Đào Thanh Hải thì đứng về phía … công an, để vu cáo nạn nhân: “Gia đình ông Lê Đình Kình đã xông vào chống lại lực lượng thi hành nhiệm vụ, giằng co và xảy ra việc ông Lê Đình Kình bị gãy chân” – theo như tường trình của báo Người Lao Động, đọc được vào hôm 7 tháng 11 năm 2017.

ĐBQH Đào Thanh Hải:“Công an TP Hà Nội thực thi nhiệm vụ hoàn toàn đúng quy định pháp luật.”. Ảnh & chú thích: Báo Người Lao Động

Một năm sau, trên trang Tiếng Dân – đọc được vào ngày 6 tháng 8 năm 2018 –   Nguyễn Đăng Quang (một nhà báo tận tụy và đặc biệt quan tâm về sự việc Đồng Tâm) cho biết:

“Cuộc khủng hoảng Đồng Tâm vẫn đang bế tắc. Người dân đã hai lần gửi TÂM THƯ đến HNTƯ7 và Kỳ họp lần thứ 5 Quốc hội vừa qua, nhưng không có ai trả lời họ. Mới đây, cụ Lê Đình Kình, người được coi là thủ lĩnh của người dân Đồng Tâm, với danh nghĩa người bị hại trong biến cố Đồng Tâm, đã gửi tới Ủy ban Tư pháp Quốc hội và bà Lê Thị Nga, Chủ nhiệm Ủy ban này một “Thư công dân gửi ĐBQH”.

Thư gửi qua ‘Chuyển phát nhanh’, song đến nay đã hơn 2 tháng mà chẳng một ai hồi âm hay phúc đáp cả!

Cụ Kình nhờ tôi hỏi giúp việc này. Tôi có điện hỏi bà Lê Thị Nga, được bà cho biết là chưa nhận được, và đề nghị tôi nhắn cụ Kình gửi lại cho riêng bà, đừng gửi cho ai khác…

Trong cuộc khủng hoảng Đồng Tâm, người viết bài này cũng như tuyệt đại đa số người dân đều mong muốn Trung ương Đảng, Quốc hội và các cơ quan chức năng cần hồi đáp đơn thư và các nguyện vọng, kiến nghị của người dân.”

Khi đất nước còn ở trong tình cảnh một cổ hai tròng (thực dân & phong kiến) nếu bị đám quan lại địa phương ức hiếp, mấy ông già Ba Tri thời trước chỉ cần mất vài tháng đi bộ từ quê mình ra đến kinh đô – nổi trống kêu oan ở cửa Ngọ Môn – rồi chầu tấu trình sự việc là … kể như xong. Còn bây giờ “tuyệt đại đa số người dân đều mong muốn Trung ương Đảng, Quốc hội và các cơ quan chức năng hồi đáp đơn thư” thôi nhưng điều “mong muốn” giản dị này – xem ra – vẫn hơi có vẻ xa vời, nếu chưa muốn nói là xa xỉ.

Chúng ta đang sống vào cái thời đại (thổ tả) gì vậy, hả Trời?

11 BÌNH LUẬN

  1. “Nước xa không cứu được lửa gần” tôi viết như thế vì tôi biết khi tôi lên tiếng về việc trí thức sỹ phu Bắc hà nên đứng ra lãnh đạo dân Đồng Tâm thì thế méo nào mà không nhận vào phản biện: “chỉ giỏi nói thôi, sao không tự đi mà làm”.

    Mấy chục năm trời “được nhồi sọ” bởi đảng và nhà nước xờ hờ cờ nờ làm cho tôi được một điểm là nghe các ngài nói câu trước tôi biết câu sau sẽ là gì. Mình nói một câu, mình biết họ sẽ bắt bẻ ở chổ nào.

    Tôi không phải là kẻ tiêu diệt phản biện. Tôi chấp nhận phản biện, chấp nhận bất đồng quan điểm và thậm chí tôi chấp nhận bất đồng chánh kiến.
    Các bạn không phải e ngại khi nói ra các quan điểm của các bạn với tôi.
    Nhưng về điểm này, như chúng ta đã biết có những tên bưng bô thường “lợi dụng quyền tự do ngôn luận để bịp bợm”. Và khi tôi phát hiện, tôi phải “tận diệt”.

    Về chuyện ông Kình. Tôi theo một câu nói “the only good communist is the dead one”. Ông Kình đã bị “đạn cộng sản xuyên tim cộng sản” nên ông Kình là một cộng sản nhưng là một cộng sản tốt.
    Chúng ta cũng không chắc sẽ đứng chung hàng ngũ với những cộng sản tốt. Chúng ta sẽ giúp họ nếu như chúng ta thấy rõ họ đang thật sự chống lại vẹm bằng hành động thật sự chứ không phải bằng cái mồm và bàn phím.

    Theo tôi, đĩ phu là bọn “yêu nước bằng máu dân”. Cái bọn mặc kệ ai chết (ông Lê Đình Kình), ai mất tích (anh Lê Trí Tuệ), ai bị bắt giam vào bệnh viện tâm thần (anh Lê Anh Hùng), chúng vẫn phản biện “ôn hòa & có học” với đảng và nhà nước xờ hờ cờ nờ của chúng.

    Thế thôi, và sự lựa chọn để làm sỹ phu hoặc đỹ phu là của họ. Chúng ta mặc họ lựa chọn, chúng ta chỉ ghi nhớ lựa chọn của họ để lưu truyền sự thật là như thế.

    • Thưa đàn anh, ĐÃ LÀ CS THÌ CHẲNG CÓ GÌ LÀ TỐT CẢ.
      …”Ông Kình là cs tốt vì đã bị “đạn cộng sản xuyên tim cộng sản”… Nếu thế thì đạn cs xuyên tim người khác , chẳng hạn dân Việt Nam Cộng Hoà , là được hay sao ?? Nếu thế thì cuộc chiến tranh xâm lăng miền nam, hàng hàng lớp lớp dân Việt Nam Cộng Hoà chết là chấp nhận được ??
      Đàn anh có thể nghĩ như thế, sĩ phu bắc hà có thể nghĩ như thế, nhưng chúng tôi, dân Cờ Vàng Việt Nam Cộng Hoà chúng tôi không nghĩ như thế. Chúng tôi đau lòng trước cái chết của 39 thùng nhân, chúng tôi buồn trước cái chết của Cụ Kình, nhưng những người đó họ lựa chọn như thế, và họ chết vì sự lựa chọn của họ.
      Miền Nam không hề muốn sống dưới chế độ cs, họ chống cự, họ bị giết vì họ không chịu ở  “tư thế quỳ”  .Đây là những cái chết oan khuất, đáng được thương tiếc, trân trọng , tôn thờ.
      Lời nói của thế hệ thứ hai :   “..Giữa người Việt Nam cờ Vàng chúng ta và cộng sản thề không đội trời chung thì mới là đúng nghĩa với xương máu hy sinh của các bác đi lính trước năm 1975….”

      • Được rồi, tôi chấp nhận quan điểm của bạn. Một phần nhỏ cũng bởi bài chìm sâu quá. ĐCV cho đăng chậm nên cản trở rất nhiều đến việc tranh luận.

        Tôi muốn nói với bạn quan điểm của tôi:
        Cờ vàng và cờ đỏ là hai chiến tuyến khác nhau. Nên khi tôi đứng trên chiến tuyến cờ vàng để nhận định về cờ đỏ thì bạn đừng bao giờ nghĩ là tôi sẽ dùng phương pháp đó để đánh giá cờ vàng.

        Câu nói của bạn “nếu thế thì đạn cs xuyên tim người khác, chẳng hạn…” thì máu sẽ phải trả bằng máu.
        Giá như tôi (chỉ giá như thôi, vì chuyện này thực tế không diễn ra được) là chỉ huy của quân lực VNCH vào lúc vẹm thảm sát đồng bào Huế. Thì khi chiếm lại được Huế, tôi sẽ xua quân vượt qua vĩ tuyến 17. Giết lại bằng đúng số dân mà vẹm đã sát hại đồng bào Huế. Chứ không ngồi đó mà nhìn đâu.

        Bạn sai lầm khi trong lúc tranh luận đã vô tình đánh giá dân VNCH ngang với đảng viên vc. Tôi sẽ nói bạn điều đó sẽ không bao giờ có trong suy nghĩ của tôi.

  2. Chế độ của thằng con hoang đảng đĩ bợm Việt cộng là cái chế độ HÈN VỚI GIẶC, ÁC VỚI DÂN.

    NÓI LÁO NHƯ VẸM

  3. Trong cái cuộc loạn ly thời bình này, cộng thêm sự hoài nghi của tôi về vẹm, tôi thấy có vài điểm cần chú ý:

    1. Việc đem hàng ngàn bộ đội thuộc chủng công an + công an cơ động, tập hợp nhiều loại bộ đội vũ trang tận trang vào để đàn áp dân Đồng Tâm khi họ không chống đối theo kiểu đàn áp nguội. Tôi thấy có vẻ không tương xứng với quy mô tổ chức của cuộc khủng bố hợp pháp này.

    Và như thế, tôi hồ nghi rằng đây chính là một cuộc diễn tập đàn áp người dân mà chú phủ họ vẹm nhận chỉ thị từ Trung cộng. Đây chỉ là “cuộc thử nghiệm” mà thôi.
    Nhắc cho các vị nhớ, Trung cộng mắc nghẹn khúc xương Hồng Kông đã 4 tháng nay. Trung cộng không biết làm thế nào để xử lý. Dĩ nhiên, Trung cộng chọn phương án đàn áp. Hiềm một nổi Trung cộng khi khởi động đàn áp, nó không cho phép Trung cộng phạm sai lầm. Nên Thiên triều mới lệnh cho tên Thái thú thi hành thử đàn áp bằng cách đánh úp dân Đồng Tâm để rút kinh nghiệm trước khi dùng nó thực hiện đàn áp Hồng Kông.

    Qua sự kiện Đồng Tâm, Trung cộng muốn :
    – Kiểm tra sự phản ứng cho dân chúng.
    – Kiểm tra cách cô lập thông tin giữa vùng bị đàn áp với Thế giới bên ngoài.
    – Kiểm tra các thiết bị phá sóng.
    – Kiểm tra việc tạo dư luận giả: đưa thông tin giả lên và tạo dư luận giả ủng hộ…..

    Tóm lại, sự việc Đồng Tâm cũng chứng minh là đầu sỏ họ vẹm đang dần dần lộ mặt đang trong quy trình chuyển quyền cai trị cho Trung cộng.

    2. Các vị nhân sỹ Bắc hà, tự gọi mình là sỹ phu Bắc hà. Tôi thấy các vị như Mạc văn Trang, Nguyễn Ngọc Chu …. các vị đang hết sức bình thản để bình luận sự việc Đồng Tâm. Các vị chỉ lên án chú phỉnh họ vẹm. Đọc bài của các vị, tôi thấy các vị hành xử y như khán giả đem xem tuồng. Các vị chỉ đánh giá các nhân vật chính diện và phản diện như các vị là người nước ngoài đang ở phương trời xa xôi nào đang tọa khán ấy.

    Tôi đã có nói mèo đỏ chỉ chống cộng bằng mồm và bàn phím. Tôi thiết nghĩ đây là cơ hội tốt cho các vị chứng minh là tôi sai. Đó là trường hợp các vị kêu gọi dân miền Bắc ủng hộ dân Đồng Tâm vì các lý do:
    – Sự việc đang xãy ra ở miền Bắc.
    – Các vị đang là sĩ phu Bắc hà, có nhiều uy tín với dân miền Bắc
    – Dân miền Nam khó lòng di chuyển ra Bắc để tiếp sức do nước xa không cứu được lửa gần.
    – Khi nước gần không cứu thì làm thụt chí nước xa.
    ….
    3. Lúc này, đã có ông Kình chết. Sỹ phu Bắc hà không đứng ra lãnh đạo dân Đồng Tâm, không đứng ra kêu gọi dân miền Bắc ủng hộ dân Đồng Tâm thì tất cả các bài viết của các quý Sỹ phu Bắc hà sẽ trở thành “yêu nước bằng máu dân”. Lằn ranh mong manh giữa sỹ phu và đĩ phu chỉ cách nhau một chữ cái thôi, các vị trí thức xhcn ạ.
    Máu đã đổ, người đã chết. Không lý nào sỹ phu Bắc hà lại chỉ làm một hành động ngồi ngoài bình phẩm.

    Vẹm buồn cười tự việc tiêu diệt một ông già tám mươi mấy tuổi do ông ta chống đối. Các đài BBC, RFA … đi phỏng vấn. Nhưng cũng quên mất không chất vấn là ông già đó chống đối đến mức nào mà phải tiêu diệt (ví dụ : ông ta cầm lựu đạn rút chốt định ném về phía bộ đội Minh râu… ông ta cầm dao định đâm… những trường hợp quá cấp bách phải tiêu diệt ngay tức thì để tránh thương vong). Thế cũng đăng bài.
    Còn buồn cười hơn là ba cái xác cháy đen đến mức không nhận diện được. Vậy thì tôi suy luận hơn một ngàn bộ đội đồng đội của ba cái xác đóa đứng dzòm ba tên kia cháy đến chết, chết xong rồi để cháy đến biến dạng luôn thế hử ? Kinh khủng thật.

    Vẹm thì ngu và ác, chỉ có cái đê tiện là không có giới hạn.

    • Từ lúc xảy ra vụ việc Đồng Tâm đến nay, đây là còm hay nhất.   
       “… Dân miền Nam khó lòng di chuyển ra Bắc để tiếp sức do nước xa không cứu được lửa gần.
      Khi nước gần không cứu thì làm thụt chí nước xa….
      Thưa đàn anh NguoidanViet, dân miền Nam, hay chính xác là Việt Nam Cộng Hòa làm sao can thiệp khi đây là sự lựa chọn của dân xã Đồng Tâm: ngoài cổng làng có biểu ngữ “tin vào sự lãnh đạo của đảng “.   
      Trường hợp này thì chỉ có máu lửa mới giải quyết được. Khi đó, Cờ Vàng lại bị chỉ trích là ” huynh đệ tương tàn”, như một TG nào đó đã viết.   
      ” Nước gần ” làm gì thì không biết ( nói đến sĩ phu Bắc hà là lại nhớ đến nhận xét của Mao xếnh xáng về dân trí thức dỏm ), nhưng bảo đảm “nước xa” không nhụt chí . Việt Nam Cộng Hoà không bao giờ đứng chung hàng với cs Vietnam, 40 năm trước đã the, và sau này cũng vẫn là như thế.

      • Xin viết lại cho rõ ràng : Từ lúc xảy ra vụ việc Đồng Tâm đến nay, nhà cháu nhận thấy, còm này của đàn anh NguoidanViet là hay nhất.

    • Xin phép mượn lời Người dân Việt gửi đến “Chú Đò” đệ tử “chồn lùi”:
      “Lằn ranh mong manh giữa sỹ phu và đĩ phu chỉ cách nhau một chữ cái thôi, các vị trí thức xhcn ạ. Máu đã đổ, người đã chết. Không lý nào sỹ phu Bắc hà lại chỉ làm một hành động ngồi ngoài….” nói phét!

      XL

  4. Thôi thì thế là hết

    Chúng cướp đất Thủ Thiêm
    Cả nước vẫn lặng im
    Chúng cắt đất giao giặc
    Cả nước vẫn điềm nhiên!

    Thế là chúng tiếp tục
    Chúng cướp đất Văn Giang
    Ta cúi đầu tủi nhục
    Kéo dài kiếp lầm than!

    Cướp vườn rau Lộc Hưng
    Ngay những ngày cận Tết
    Cả nước vẫn dững dưng
    Ta sống mà như chết!

    Thôi thì thế là hết
    Hãy nhìn sang Tunisia
    Chỉ cần một người chết
    Cuộc Cách Mạng Hoa Lài
    Giựt sập một chế độ
    Quét sạch lũ độc tài!

    Bây giờ tại nước mình
    Chúng giết chết cụ Kình
    Làng Đồng Tâm tan nát
    Không lẽ ta đứng nhìn!

    Nông Dân Nam Bộ

  5. Thời cộng sản dã man súc sinh
    Thời đại mọi rợ Hồ Chí Minh
    Thời thổ tả tận cùng địa ngục
    Một thời đáng nguyền rủa rẻ khinh!

    Nông Dân Nam Bộ

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên