Cá trong lờ đỏ hoe con mắt.
Cá ngoài lờ ngúc ngắc muốn vô.
Ca dao
Sinh thời Lý Chánh Trung nổi tiếng là một nhân vật hoạt bát, năng nổ và khuynh tả. Tôi có ngồi nghe ông nói về dân chủ Nhã Điển (Athenian democracy) tại giảng đường Hội Hữu, ở Trường Văn Khoa Đà Lạt, chừng cỡ nửa giờ. Thay vì chỉ dậy cho sinh viên biết qua về nền móng dân chủ đầu tiên của nhân loại – khởi thủy khoảng thế kỷ thứ VI, trước Công Nguyên – ông dùng phần lớn khoảng thời gian ngắn ngủi này để chê trách cái thể chế dân chủ bất toàn của miền Nam.
Cả hai nền Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà đều có không ít khiếm khuyết (về rất nhiều mặt) nên những điều G.S Lý Chánh Trung nói không có điều gì sai cả. Nó chỉ trật ở chỗ ông đã lạm dụng khuôn viên đại học, và quyền đại học tự trị, của nửa phần đất nước (theo chủ trương pháp trị) để làm cho nó thêm suy yếu đang khi phải đối diện với kẻ thù hung hiểm từ bên kia chiến tuyến.
Sau 1975, sau khi cái mảnh đất quê hương tự do nhỏ bé này thất thủ, Lý Chánh Trung cùng với nhiều vị “nhân sỹ” khác của miền Nam (Hồ Ngọc Nhuận, Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi …) được mời ra miền Bắc để tham dự Lễ Quốc Khánh vào ngày 2 tháng ̣9.
“Ông cho biết, phái đoàn đi đến đâu cũng được dân chúng đổ xô ra đón tiếp nồng hậu… Ông bị một chị trong Hợp Tác xã chặn lại đột ngột hỏi:
- Có phải ông là giáo sư Lý Chánh Trung phải không?
- Thưa phải.
- Thế thì hân hạnh quá được gặp giáo sư, vì tôi có được đọc bài của giáo sư viết trước đây.
Rồi Lý Chánh Trung đưa ra nhận xét: Miền Bắc dù có chiến tranh, nhưng phải nói trình độ văn hóa cao hơn ở miền Nam nhiều. Chỉ cần một người dân thường cũng có thể đọc bài của Lý Chánh Trung.” (Nguyễn Văn Lục. “Nhận Định Tổng Quan Về Thành Phần Phản Chiến & Lực Lượng Thứ Ba” – DCVOline.net October 24, 2017).
Trải nghiệm của L.S Lê Hiếu Đằng về chuyến đi này cũng thế, cũng cảm xúc rạt rào. Bài viết của ông trên báo Tin Sáng (“Những Giây Phút Cảm Động Đó”) đầy ắp những câu chữ khiến người đọc có thể rơi nước mắt:
“Những cái hôn thắm thiết, những bàn tay siết chặt tưởng chừng như không muốn rời ra, những tràng cười thoải mái, cởi mở. Tất cả tạo nên một bầu không khí thắm đượm tình nghĩa đồng bào, đồng chí.”
Bầu không khí thắm đượm tình nghĩa này – tiếc thay – không kéo dài luôn, và cũng chả kéo dài lâu. Ngay sau đó, chuyện cơm không lành canh không ngọt giữa các đồng chí vẫn xẩy ra ngày một. Vào lúc cuối đời, có lẽ, vì sợ bị chôn gần (hay chôn chung) với mấy ông cộng sản nên vào ngày 12 tháng 4 năm 2013 Lê Hiếu Đằng tuyên bố ly khai.
Ông không phải là người đầu tiên, và cũng chả phải là kẻ cuối cùng bỏ Đảng. Gần hai mươi năm trước, vào ngày 21– 3– 1990, ông Nguyễn Hộ cũng đã có quyết định tương tự cùng với những lời lẽ minh bạch và dứt khoát hơn nhiều: “Chúng tôi đã chọn sai lý tưởng cộng sản chủ nghĩa … suốt 60 năm trên con đường cách mạng cộng sản ấy, nhân dân Việt Nam đã chịu sự hy sinh quá lớn lao, nhưng cuối cùng chẳng được gì, đất nước vẫn nghèo nàn, lạc hậu, nhân dân không có ấm no hạnh phúc, không có dân chủ tự do. Đó là điều sỉ nhục.”
Nhà thơ Hoàng Hưng bầy tỏ: “Tôi cảm phục những người xưa vì yêu nước mà theo cộng sản, nay vì yêu nước mà thoát cộng.” Cái vòng danh lợi cong cong. Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào. Không bao lâu sau, sau khi L.S Lê Hiếu Đằng “thoát cộng” thì một ông luật sư khác lại “ngúc ngắc” muốn vào – theo tường thuật của nhà báo Mai Tú Ân:
“Đến lúc này thì vai trò của luật sư Hoàng Duy Hùng càng lúc càng trở nên rõ ràng là một mắt xích mới của ván bài Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc, ván bài vốn dở dang từ nhiều năm trước thì nay đã được khai thông trở lại. Và người đóng vai trò chính trong việc này là luật sư Hoàng Duy Hùng…
Các bài bản, phông tuồng đều được giăng mắc quanh ông khiến ông luôn sáng chói với những câu chuyện trời ơi đất hỡi như chuyện ông Cựu chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết cầm dù che nắng cho ông luật sư Hoàng Duy Hùng. Nào là đi trên đường phố thủ đô Hà Nội, ông ta luôn nghe thấy nhiều người dân chào ông, vì biết ông là luật sư Hoàng Duy Hùng ?”
Lý Chánh Trung sinh năm 1928, Lê Hiếu Đằng 1944, và Hoàng Duy Hùng chào đời mười tám năm sau nữa – 1962. Khoảng cách xuất hiện trên sân khấu chính trị của ba ông tuy cũng khá xa nhưng bài bản, phông tuồng thì hoàn toàn không đổi:
Hồi 1975, Lý Chánh Trung vừa ra tới Hà Nội là có người chạy vội lại hỏi ngay:
- Trong đoàn ai là giáo sư Lý Chánh Trung, cho tôi gặp mặt.
Lý Chánh Trung bèn tách ra khỏi doàn và trả lời:
- Tôi là Lý Chánh Trung đây.
- Thưa giáo sư, tôi kính phục giáo sư, vì trước đây có đọc bài của giáo sư.”
Đến năm 2020, vở diễn vẫn y chang: Đi trên đường phố thủ đô Hà Nội, ông ta luôn nghe thấy nhiều người dân chào ông, vì biết ông là luật sư Hoàng Duy Hùng?
Thiệt là thầy chạy!
Thỉnh thoảng, tôi vẫn nghe mấy nhân vật phản tỉnh ở VN biện minh cho “sai lầm chính đáng” của họ – khi còn trẻ người non dạ – bằng những câu chữ sau:
Tác giả Thiện Ý phản biện rằng: “20 tuổi mà đi theo cộng sản là không có cái đầu, 40 tuổi mới từ bỏ Cộng sản là quá trễ và không có trái tim.” Cứ theo như tôi biết thì Hoàng Duy Hùng không thuộc loại tiên thiên bất túc, tim gan cũng như trí não của ông đều đầy đủ cả. Cách hành sử khác thường của ông – chả qua – là thái độ của kẻ theo đóm ăn tàn, theo như cách nói của dân gian.
Thành ngữ này được một vị luật sư khác, Nguyễn Văn Đài, lý giải như sau: “Người mà theo đóm ăn tàn là loại người kém cỏi không tự biết mình là ai, không cần biết hệ lụy của việc đó sẽ dẫn mình đến đâu, cứ có tí lợi là tìm đến để nhặt nhạnh.”
Mấy thằng luồn trôn thì nó có nghĩ gì đâu khi nói. Hoàng Duy Hùng nói chuyện có khác gì Phạm Tuân nói về phi cơ B52 dài 600m hay Nguyễn Xuân Phúc nói chuyện phải ‘rặn’ cờ lờ mờ.
Chúng nó, cá mè một lứa.
Hoàng Duy Hùng rồi đây cũng như các vị mà tác giả Tưởng Năng Tiến đề cập thôi. Tôi đoan chắc như vậy. Tôi nghe nói Hoàng Duy Hùng học giỏi nhưng bấy lâu nay nghe anh ta phát ngôn thì biết hắn là kẻ não ngắn. HDH là LS nhưng tôi dám quả quyết hắn chưa biết một cách tường tận chủ nghĩa Mác – Lênin. Chắc là anh ta nói nhiều ở bề nông mà không dùng thời gian và trí não suy nghĩ chiều sâu của CNCS. Anh ta sẽ hối hận một cách nhục nhã như LS Lê Hiếu Đằng.
Tác giả nội công thiệt là thâm hậu, lột tả bộ mặt của đám bưng bô cọng sản đó, từ đời trước 75 đến giờ .
Hầu hết những người Việt ở các nước tiên tiến ,từ nghệ sỹ-trí thức-hay dân thương..về VN để làm việc hay đầu tư…đều là nhữ thành phần “hết thời” ở nước ngoài.Hay nói khác hơn, về “kiếm ăn”hay chờ chết !! CSVN là một tên quỷ quái ,biết điều đó,nên chúng củng chẳng lịch sự gì với bọn nầy.Cụ thể nhu NCK,chết rồi xin về chôn ở VN,CS đếch cho ! Như TS TKĐ ,người Huế, hay Vua “chả gò” Ha Lan. Đến như Thiền sư Nhất Hạnh làm lợi cho CS biết dường nào.. Tất cả.phải bỏ của chạy lấy người ! So với những người nầy, thì Hoàng duy Hùng chỉ là đồ-bỏ ./
Nếu Hùng còn đang ở Việt Nam, mong sao Hùng nhận được tấm huy chương NCoV do đảng ban tặng
Thành phố Houston rộng lớn nhưng trong cộng đồng VN không ai lạ gì một Hoàng Duy Hùng luật sư, nghị viên đang thành công.
Nhưng khi HDH ráo riết vận động cho Houston “kết nghĩa” với Nha Trang là đồng hương thấy HDH có vấn đề.
Kế tiếp HDH bị thất cử bởi đồng hương, bị vợ bỏ, bị thất nghiệp, HDH thách thức cộng đồng không phải như một người hùng mà thành kẻ…khùng!
Bây giờ không phải chỉ ở Hải ngoại, mà cả ở VN trong mỗi bàn tiệc, quán cà phê bạn bè thường email, text, gọi phone cho biết: Dù tụi mình một thời cùng học chung trường, bạn bè quen biết với HDH, nhưng thiệt tình tụi tao muốn…Ói tới mật xanh khi nhìn thấy cảnh thằng chí phèo Hùng nó về VN lạy sống thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn !
Nghe NỊNH, măc “Mồi … mồi DANH VỌNG , Mồi TIỀN,…mồi …CỦA -Luật sư Hoàng Duy Hùng không ở ngoài thông lệ SÂP BẪY CÔNG SẢN …TẦU cũng như Việt .Hoàng Duy Hùng Già Đầu mà ….ngáo đá
Trong Vụ Án Lieber ,Trưởng Khoa Hóa Học thuộc Đai Hoc Harvard khai man vể việc cộng tác với Trung quôc Harvard’s Chemistry Department Chair Arrested for Lying The Diplomat tường thuật
Chính phủ Trung Quốc nói với Tiến sĩ Charles Lieber,Trưởng Khoa Hóa học và Sinh học Hóa học của Đại học Harvard, rằng ông là một trong số 40 Các chuyên gia nước ngoài nổi tiếng nhất trên thế giới đã được chính phủ Trung Quốc chọn để nhận tài trợ nghiên cứu và mức lương tuyệt vời.Ông… “cắncâu “.
Chinese government told Dr. Charles Lieber, chairman of Harvard University’s Department of Chemistry and Chemical Biology, that he was one of only 40 “famous foreign experts from the world” chosen by the Chinese government to receive research funding and a fantastic salary. He took the bait.
Một chiến thuật điển hình của cách tiếp cận là tâng bốc mục tiêu bằng sự công nhận và khen ngợi, thường là một cách khúm núm quỵ lụy (obsequiously.) Người nước ngoài đôi khi rơi vào nó, ….
A typical tactic of the approach is to flatter the target with recognition and praise, often obsequiously. Used among Chinese themselves, it’s an accepted cultural custom in which most participate but few take seriously……
Rất đồng ý với tác giả về chuyện ô Hoàng Duy Hùng “chả qua – là thái độ của kẻ theo đóm ăn tàn”
Nhưng với người như ô Hùng thì nếu không “theo đóm ăn tàn” thì làm gì để…ăn?!! cho dù ông ấy là 1 luật sư! Luật sư như ông ấy thì ai dám mướn?!
Có khác biệt và hoàn toàn khác biệt khi cộng sản dụng người.
Cái đám ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản ngày trước là đám chống VNCH; còn cái đám sau này kêu gọi hòa giải và hòa hợp với cộng sản. Hai nhiệm vụ khác nhau nhưng đều là công cụ của đảng cộng sản.
Không có biện luận và cũng không có sự tha thứ cho những kẻ đi theo phò cộng sản. Những người đi theo cộng sản hoặc làm công cụ tay sai để cộng sản sai khiến đều có tội với đất nước và dân tộc.
nv
Coi vài cái clip Youtube của me-xừ Hoàng Duy Hùng mới đây khi về thăm VN,người ta chết cười khi thấy trình độ “bưng bô” của ông nầy thuộc hàng siêu đẳng : vái lạy lung tung tại nhà của ông anh “kết nghĩa” mặt mẹt Nguyễn Thanh Sơn chuyên chiêu dụ Việt Kiều ăn cứt gà,”ass kissed”ngài chủ tịt mặt thẹo Trương Tấn Sang,thổi ống đu đủ vào đít ngài Nguyễn Minh Triết “canh thức cho Cu Ba ngủ” mời người nước ngoài vào VN kiếm gái đẹp …cái ông luật sư “brown noser”HDH này còn hô hào mọi người cùng với mình đi chứng minh thành phố Los Angeles đầy cứt thối v.v…lâu lâu được xem anh hề nầy diễn cũng vui,hơn đứt cả hề Hoài Linh,Chí Tài…
Một phó thường dân Nam bộ như tôi mà còn cảm thấy mắc cỡ, rất xấu hổ cho LS Hoàng Duy Hùng khi bưng bô nhà nước CSVN đủ chuyện, đủ thứ . Mỗi bài viết, mỗi lần phát ngôn thì HDH đều nhận tiền của CS. Không biết ông Hùng ăn có ngon dĩa cơm ông mua từ tiền đi bung bô ? Bản thân tôi , nếu là HDH thì nuốt không vô, ớn lạnh cái bao tử ! Rồi đây HDH sẽ là Gs Lê Văn Hảo, viện đại học Huế hay LS Trương Như Tảng hay BS Dương Quỳnh Hoa và nhiều người khác, nữa thường được mệnh danh “ăn cơm quốc gia thờ ma Cs”.
Hùng có nghĩ đến một ngày nào đó mình sẽ là trái chanh khô bị vắt hết nước, bỏ vào thùng rác ? Phủ phàng lắm thay !