Thay vì một vòng hoa, một nén nhang, hay một lời ai điếu, tôi xin mượn một câu thơ của Thâm Tâm để đưa Võ Thị Thắng về nơi an nghỉ cuối cùng. Hoa hoè, nhang khói, điếu văn này nọ hẳn không thiếu trong tang lễ “trọng thể” dành cho chị – theo như tường trình của VOV:
Đọc điếu văn tại lễ truy điệu, trong niềm tiếc thương sâu sắc, ông Hoàng Tuấn Anh, Bộ trưởng Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch, Trưởng ban lễ tang xúc động ôn lại cuộc đời và sự nghiệp cách mạng vẻ vang của bà Võ Thị Thắng, người con của Nam Bộ thành đồng với ‘nụ cười chiến thắng’ đã trở thành một trong những biểu tượng cao đẹp cho thế hệ anh hùng trong cuộc kháng chiến giành độc lập – tự do – thống nhất đất nước. Tinh thần Võ Thị Thắng là tấm gương sáng cho các thế hệ noi theo.”
Tôi sinh ra đời sau Võ Thị Thắng khá lâu nên không biết chi nhiều về “cuộc đời và sự nghiệp cách mạng vẻ vang” của chị. Do tìm hiểu thêm cũng biết được ba điều bốn chuyện, xin được chia sẻ với mọi người.
Theo vnexpress:
“Bà Thắng sinh ra tại xã Tân Bửu, huyện Bến Lức, tỉnh Long An. Năm 9 tuổi, bà bắt đầu bước chân vào con đường cách mạng bằng việc tham gia đưa thư, mang cơm cho cán bộ trong hầm bí mật. Năm 13 tuổi, bà thi đậu vào trường công lập Gia Long Sài Gòn (nay là trường Nguyễn Thị Minh Khai); 16 tuổi là thành viên Mặt trận dân tộc giải phóng huyện Bến Lức – Long An và khi 17 tuổi, được tổ chức điều về Sài Gòn hoạt động trong phong trào thanh niên – sinh viên – học sinh…
Đất nước thống nhất, người phụ nữ với nụ cười chiến thắng năm nào bước sang chính trường khi tham gia công tác tại Thành đoàn, rồi ở Hội Liên hiệp phụ nữ TP HCM, sau đó được giao nhiệm vụ Phó Chủ tịch thường trực Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, được trúng cử vào Ban chấp hành Trung ương Đảng Khoá VIII và Khóa IX; Đại biểu Quốc hội các khóa IX, X và XI, rồi Tổng cục trưởng Du lịch, Chủ tịch Hội hữu nghị Việt Nam – Cu Ba.”
Phóng viên Nguyễn Thị Nhi, tạp chí Hướng Nghiệp, cũng cho biết thêm đôi nét về quá trình hoạt động cách mạng của Võ Thị Thắng:
“Chị được giao nhiệm vụ điều tra quy luật hoạt động của tên Trần Văn Đỗ và tổ chức ám sát hắn. Trần Văn Đỗ là Trưởng phường Phú Lâm, quận 6 Sài Gòn nhưng thực chất là tên mật vụ chỉ điểm có nhiều nợ máu với nhân dân. Ngày 27-7-1968, sau khi nắm tình hình địch, chị cải trang để đột nhập vào nhà tên Đỗ cùng với hai đồng chí yểm trợ vòng ngoài. Hôm đó khác với thường lệ, tên Đỗ đi ngủ sớm, chị tiến thẳng đến giường tên Đỗ lên đạn bắn hai lần nhưng cả hai phát súng đều không nổ…
Ngày 2-8-1968, chúng đưa chị ra tòa và kết án 20 năm tù khổ sai về tội chủ mưu giết người. Đứng trước tòa, khi nghe phán xét, chị Thắng cười và nói: ‘Tôi chỉ sợ chính quyền của các ông không tồn tại để thi hành bản án về tôi’. Một phóng viên nước ngoài đã chụp được nụ cười của chị Võ Thị Thắng trong giây phút đó. Bức ảnh với tên gọi ‘Nụ cười chiến thắng’ đã trở thành biểu tượng cho khí phách anh hùng của phụ nữ Việt Nam.”
Nói cho chính xác thì tội danh của chị Võ Thị Thắng là “khủng bố,” chứ không phải là “chủ mưu giết người.” Ông Trần Văn Đỗ, may mắn, thoát chết nhưng nhiều người khác thì không.
Cùng với những loạt đạn pháo kích từ ngoại ô vào trung tâm thành phố, Lực Lượng Vũ Trang Nội Thành của chị Thắng và đồng đội đã gieo kinh hoàng cũng như tang tóc cho không ít người dân miền Nam – trong một thời gian không ngắn. Chỉ xin ghi lại vài ba trường hợp để rộng đường dư luận:
Báo Dân Việt, số ra hôm 30 tháng 4 năm 2011, có bài viết (“Tôi Ám Sát Người Sắp Làm Thủ Tướng Sài Gòn”) của ông Vũ Quang Hùng:
“Trưa 10.11.1971. Một tiếng nổ long trời tại ngã tư Cao Thắng – Phan Thanh Giản khiến ông Nguyễn Văn Bông – Giám đốc Học viện Quốc gia Hành chính, người chuẩn bị nắm chức thủ tướng (ngụy) chết tại chỗ…
Tôi nhớ dặn dò của đồng chí Tám Nam – Phó ban An ninh T4 (tức khu vực Sài Gòn-Gia Định): ‘Để bảo đảm bí mật, chúng ta sẽ đặt cho mục tiêu bí số G.33. Cần giữ bí mật đến phút chót và theo tin tức tình báo, G.33 đang chuẩn bị lên nắm ghế thủ tướng. Nếu G.33 đã nắm chức, sẽ rất khó hành động vì khi ấy việc bảo vệ ông ta sẽ khác hẳn. Và nếu tình huống này xảy ra, cách mạng có thể gặp khó khăn hơn bởi Nguyễn Văn Bông là một trí thức có uy tín và chính quyền ngụy chuyển từ quân sự sang dân sự mọi diễn tiến sẽ có lợi cho địch”.
Giáo sư Nguyễn Văn Bông không phải là người “trí thức có uy tín” đầu tiên, hay duy nhất, bị cách mạng … trừ khử bằng chất nổ và lựu đạn. Hai năm trước đó, G.S. Lê Minh Trí cũng bị giết chết theo cùng một cách.
Một nạn nhân khác nữa là nhà báo Từ Chung. Cái chết của ông được cậu con trai 12 tuổi kể lại như sau, theo bản tin của nhật báo Chính Luận, số ra ngày 1 tháng 1 năm 1966 :
“Cháu nghe thấy tiếng còi ô tô của bố cháu. Cháu chạy ra đứng phía trong cửa để chờ bố, cháu thấy bố cháu xuống xe rồi mở thùng xe đằng sau để lấy cái gì đó. Thế rồi có hai người đi gắn máy dừng lại, cháu nhìn rõ xe hiệu Goebel sơn màu xanh. Một người xuống xe tay cắp cặp da, mặc quần mầu xanh màu da trời, áo xanh lạt có sọc, trạc độ 26 tuổi. Người ấy mở cặp da lấy ra một khẩu súng và tiến lại gần bố nhắm bắn luôn mấy phát liền. Bố cháu gục xuống.”
Vẫn theo bản tin thượng dẫn:
“Từ Chung đỗ tú tài tại Hà Nội, vào Nam, ông được học bổng du học tại Thụy Sĩ năm năm và đậu bằng Tiến Sĩ Kinh Tế tại Fribourg năm 1961. Về nước, ông được Linh Mục Cao Văn Luận, Viện Trưởng Viện Ðại Học Huế mời giảng dạy tại trường Luật, và sau đó được mời làm ủy viên trong Hội Ðồng Cố Vấn Kinh Tế nhưng ông từ chối vì yêu nghề viết báo.”
Dù không phải là thầy bói, tôi vẫn đoán chắc (như bắp) là cả ba nhân vật thượng dẫn đều có chung tội danh: thuộc thành phần phản động. Với tội danh này thì không chỉ vài ba mà (có lẽ) phải đến năm bẩy triệu người Việt đã bỏ mạng vì bom đạn, mã tấu, hay cuốc xẻng.
Cái giá để tạo dựng cái Chính Quyền Cách Mạng mạng hiện nay – rõ ràng – không rẻ nhưng thành quả thì rất đáng ngờ, và vô cùng đáng ngại! Nó cũng đáng ái ngại như cái cách mà truyền thông của Đảng và Nhà Nước Việt Nam xưng tụng “nụ cười chiến thắng” của chị Võ Thị Thắng gần nửa thế kỷ qua.
Trong một cuộc phỏng vấn dành do BBC, ông Hạ Đình Nguyên (nguyên Chủ Tịch Ủy Ban Phối Hợp Hành Động Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn, một tổ chức có liên hệ với các lực lượng chính trị, quân sự của miền Bắc Việt Nam, hoạt động ở Sài Gòn trước 1975) phát biểu: “Tôi thấy trong cuộc đời của chị Thắng, chị không mang tai tiếng gì. Vẫn là con người trong sạch.”
Là Ủy Viên Trung Ương Đảng, và cũng là Đại Biểu Quốc Hội liên tiếp ba khoá (IX, X và XI) rồi là Tổng Cục Trưởng Du Lịch mà “không mang tai tiếng gì” thì chị Võ Thị Thắng – rõ ràng – là một đảng viên nhưng … tốt!
Dưới bài phỏng vấn ông Hạ Đình Nguyên, đọc được trong trang FB của BBC, độc giả Lê Bích Đào cũng đã biểu đồng tình một cách ngắn ngọn và thi vị: “Chị VTT là người sống trong sạch’ gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.”
Thiệt là quí hoá hết sức!
Dù vậy, tôi vẫn cũng còn có đôi chút suy nghĩ lăn tăn. Hay nói theo ngôn ngữ của thi ca là vẫn (nghe) “sao có tiếng sóng ở trong lòng.” Chúng ta có nhất thiết phải đốt cả dẫy Trường Sơn, phải hy sinh đến cái lai quần, và hàng chục triệu mạng người – thuộc mấy thế hệ kế tiếp nhau – chỉ để tạo nên một đống bùn bẩn thỉu nhầy nhụa như hiện tại không?
Nhân mói đây, anh Phét đi lạc vào YOUTUBE và tinh cờ nghe đuọc một BIỆT KÍCH MẼO chủi NGỤY SAI GON và NGUYEN VAN THIỆU, kakakkakkaka
.youtube.com/watch?v=Jw-I7ptmkZU
Kha khka2 khà, anh Phét mời các em NGUY COCK Tàn Dư vào youtube nghe HA VAN SƠN, biệt kích MẼO chứi SÁO THẸO nhân ngày 21 thãng 4 nam 1975 ngày mà THIỆU đọc diển văn từ chức , kakkakakkakka.
Anh Phét thách đô thèng NGUY TÀN DƯ cock cắn nào cải đi cho đuọc, kakakkakakk
Nhân mói đây, anh Phét đi lạc vào YOUTUBE và tinh cờ nghe đuọc một BIỆT KÍCH MẼO chủi NGỤY SAI GON và NGUYEN VAN THIỆU, kakakkakkaka
http://www.youtube.com/watch?v=Jw-I7ptmkZU
Kha khka2 khà, anh Phét mời các em NGUY COCK Tàn Dư vào youtube nghe HA VAN SƠN, biệt kích MẼO chứi SÁO THẸO nhân ngày 21 thãng 4 nam 1975 ngày mà THIỆU đọc diển văn từ chức , kakkakakkakka.
Anh Phét thách đô thèng NGUY TÀN DƯ cock cắn nào cải đi cho đuọc, kakakkakakk
Nói qua nói lại, nói lui nói tới, nói xuoi noi nguọc thì cuoi cùng NGỤY COCK TÀN DƯ củng lòi cái………CAY CÚ vị bị VC chúng anh táng cho vở mật và chết ngắc ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Miên Nam ngày xưa đau chỉ có một VỎ THI THẮNG vói nụ cuòi chiến thắng truoc đám quân cảnh , cảnh sát , an ninh quân đội của NGUY SAI GON, miền NAM có hàng chục ngàn ngay cả hàng trăm ngàn VỎ THI THẮNG cho nên mói có ngày 30 tháng 4 cách đay 46 năm.
Cau hỏi đuoc đặt ra là :TAI SAO miên NAM có quá nhièu VỎ THI THẮNG đi theo Viet Cộng như thé để rồi làm cho NGỤY SAI GON phải lao đao bao nhieu năm truoc khi hoàn toàn sụp đổ.
Pà mịa một đội quân hơn 1.2 triệu tên Ngụy , súng ống đạn duọc, máy bay tàu bò, hạm đội tàu ngầm đuoc MẼO trang bị cho tận răng mà đánh đấm như…………….KẶC. Vói chiến luọc ĐẦU BÉ ĐÍT BỰ hoạc MÔNG TO ÓC NHỎ, đần độn của tên lính thú SÁO THẸO ton ton NGUY SAI GON , cả một đôi quân tan tác trong vòng 55 ngày đêm Bay giò còn cay cú VC chúng anh là thé nào?
Tièn trách kỷ hậu trách nhân, Ngụy Tàn Dư hảy đấm ngực thình thịch và mồm nên lẩm bẩm điệp khúc’lổi tại tôi lổi tai tối mọi đàng’ truóc khi trách MẼO.
Thèng MẼO nó bảo rằng tụi tao(MẼO) đả cho chúng mày những vủ khí tốt nhất, tói tân nhất và hiệu quả nhất. Có một thứ mà nguoi MẼO chúng tao khong thể cho NGỤY chúng mày đó là ‘tinh thần gan dạ, lỏng quyet tấm. Cái đó chúng mày(NGỤY SAI GON) phải tụ rèn luyện mói có.
Giet Công Sãn là việc của chúng mày(NGỤY SAI GON), nguòi MẼO chúng tao khong thể chết cho chúng mày (NGUY SAI GON) mải đuọc. Chúng mày phải chien đấu cho lý tuỏng chúng mày. Đó là việc của chúng mày , nguoi MẼO chúng ta khong thể nuoi chúng mày mải mải đuọc.
Hảy nghe NIXON chui? rủa :”WE CANNOT LET THIS CHILD KEEPS SUCKING THE TITS AS THIS CHILD IS FOUR YEARS OLD “. Nixon có ý nói rằng NGUY SAI GON khong thể nào làm kẻ KÝ SINH TRÙNG mải đuọc , giống như đúa bé lên 4 thì khong nên bú mẹ hoài nửa và phải biét tự lập, và đi báng chính doi chân của minh, hoạc là sẻ chết.
Ngày nay sau 46 năM gào rú, khóc lóc, than vản , đay nghiến chủi rủa , NGUY COCK TÀN DƯ xem ra vẩn tuyet vọng vì thé giói mỏi Khi nghe tới đám NGỤY TAN DƯ vói lá cờ 3/// là thế giói ngoảnh mặt làm ngơ, có kẻ còn ác mồm ác miệng bảo “YOU GUYS ARE SORE LOSERS” “chúng mày là nhửng tên thua cuộc nhục nhả”.
Bài học NGUY SAI GON năm xưa, bài học Afghanistan mói máy năm vưa qua , môt lẩn nửa đả khăng định vói thé giói rẳng kẻ nào khong biét đi bằng chính đoi chânn vửng chải của mình thì kẻ đó chăc chắn sẻ bị chính đồng minh của mình tieu diệt trục tiép hay gián tiép .
Nhân mói đây, anh Phét đi lạc vào YOUTUBE và tinh cờ nghe đuọc một BIỆT KÍCH MẼO chủi NGỤY SAI GON và NGUYEN VAN THIỆU, kakakkakkaka
http://www.youtube.com/watch?v=Jw-I7ptmkZU
Kha khka2 khà, anh Phét mời các em NGUY COCK Tàn Dư vào youtube nghe HA VAN SƠN, biệt kích MẼO chứi SÁO THẸO nhân ngày 21 thãng 4 nam 1975 ngày mà THIỆU đọc diển văn từ chức , kakkakakkakka.
Anh Phét thách đô thèng NGUY TÀN DƯ cock cắn nào cải đi cho đuọc, kakakkakakk
Bác hồ bảo mụ này vẫn còn trinh mà???
Cháu cá tra đẩu chim , từ giờ trở đi cháu còn dám hù ông bành tổ về Taberd 1,2,3 nữa không cháu ?!
Thằng cá tra đầu chim lòng thòng cũng vào đây à ?!
Bao giò mà bọn NGUY COCK đào tạo hay sản sinh ra đuoc hàng tram ngàn VỎ THI THẮNG như Viet Công chúng anh thì lúc đó hảy noi chuyện………….”LAT ĐỔ CỘNG XÃNG(SẢN)”.
Pả mịa 46 năm càng ngày càng teo tóp lại. Ăn ở mần rang mà dân hải ngoại mỏi lần nghe tói CHONG CONG là họ phải chạy trốn hoạc ngoảnh mặt đi noi khác vì sợ……………XIN TIỀN và sợ NHỤC lay.
Anh Phét bảo rồi mà hong? chịu nghe. 1000 năm, đúng 1000 năm tính từ ngày 30 thang 4 nam 1975, sẻ khong có bất kỳ thèng nào từ quóc té cho đến nội địa có thể thay thé đuoc VC chúng anh trong việc đièu hanh dất nuoc đi vào thé kỷ 21 này.
Còn các em NGUY COCK tuổi gì, tuỏi gì mà mơ lật đổ VC chúng anh hả hả. Tuổi gì, sô’ má ra sao? , lý lịch đánh đấm thé nào. Quên đi nhé các em NGUY COCK 3///.
Lật đổ bọn mày cho bẫn tay à?
Cứ để bọn mày bú đít Tàu Cộng đến ngạt thở mà chết.
Như vậy không nhàn-nhả hay sao.
Lật đỏ VC ?
Dó là điều mà trong nạn đại dich Vixi (Virus Corona) này VC sợ nhất khi SG …có vẻ nư không còn kiểm soát được ,dân ta than và bỏ chay ,di tản ra khỏi SG …Hà nị thấy nguy cơ có thể xảy ra bạo loạn biêu tình lớn không kiểm soát được vì dân đói ,,,có thể cướp khó thóc như hồi 45 và nhân đó lật đỏ chế đọ :Miền Nam của Miền Nam …Và đs mà người ta thấy bộ đôi miền Bắc vào SG chống dịch với sung ống áo giáp và mượn cả xe tăng của quan khu miền Nam ,giây kẻm gai trân áp dân ,cách ly dân ở trong nhà không cho ló đàu ra đường …. và giử kỹ nhóm dân sự sợ ho trốn ra gjp bà PTT Hoa kỳ.Đây là VC SỢ …khác hăn vói các nơi khác có quân đội tới vãn hồi trật tự nhưng vẫn mặc quan phục nhưng không áo giáp ,sung ,kẻm gai và xe tăng như một cuộc đảo chánh hay răn đe đảo chánh , Đây con cho thấy là dù CS ,nhung miền Bắc vẫn đè phong miền Nam: Tại sao không triển khai quân đội miền Nam ?
Còn Vỏ hthi thắng chỉ là một con CS giết ngời không gớm tay. Nó may mắn là bị NGỤY bắt ,nếu dổi lại nó là người QG thì VC đã tử hình Nó rồi .Đó là lòng nhân đạo .là tự do dân chủ ,là văn minh ….Thi ra TA ai nghe chị nói ? Còn cái cười thì chỉ là Thoát khỏi cái chết,vui mừng mà thôi!.Hơn nữa khi ra tòa tức hồ sơ điều tra đã đóng lại ,không còn tra hỏi gì nữa ,từ đay lại được ăn no ,ngủ yên và có thể còn học được …..Ở tù Ngụy theo chị Năm là an dưởng dài hạn sau khi trẩ nợ an gan uống máu đồng loại.
Có gì mà tốt mà hảnh diện ? Cô gái QN bị bom cháy nữa khuôn mặt,dươc vinh danh là nử anh hung vói tấm hình tóc dai che vết sẹo …sau 75 một thời gian không lâu bổng nổi cơn dien loạn chẳng ai dám gần . Cô Nhíp cung vượt biên sống âm thầm và cô Kim Phúc cung qua xứ tư bản sống ,Khi có người nhìn ra ,đã phong chức ĐS HBLHQ,rộ lên nhung rồi chìm nghỉm….Và biest bao bà mẹ hysinh cả chồng cả con ,có giấy liệt sỉ, rồi cũng thấy mình bj bóc lột ,doa dẫm nên đã vượt biện ,ở Úc ở Mỹ hay Canada… Kẻ không vượt biên thì sống một đời sống tệ hơn trước 75 . Nhà cưa đất đai đồng chí lấy hêt,kiên lên xuống chẳng được gì …Ăn mắm mút giòi nay vẫn mút giòi ăn mắm…
“ôi xương tan máu rới ,lòng hận thù ngất trời ….”?
Hân ai ? Hồ bắc cụ và hạ bộ ,nha trảo của y .!
3/những hôn ma của Nguyễn văn Bông,của Từ Chungn của Chu Tử và của nhưng kẻ chết bơi đồng chi vỏthi thắng, đã đón chị ta ở cửa đía ngục để đưa chị ta xuống 18 tầng địa ngục ở chung vói bọn ác ôn cs xuống trước…
Bọn Vẹm ,tất cả Vẹm miền Nam ,Vẹm miền Bắc ,vẹm “ăn theo” như
Hạ đình Nguyên ,Vẹm “nối tiếp” như Lê Bích Đào ,toàn là một thứ
nói chuyện trơ trẽn ,sống sượng ,mặt chai ,không biết nhục .
Lúc nào cũng ca tụng ,đi theo cái gọi là Cộng sản chủ nghĩa ,xã hội
chủ nghĩa tươi đẹp gì đó . Nhưng lại cũng ca tụng vài đứa như Võ thị
Thắng là “người trong sạch”, “sống gần bùn,nhưng không hôi tanh mùi
bùn” . Hoá ra cái xã hội mà chúng rêu rao là tốt đẹp kia ,tốn cả đời,hy
sinh cả mạng sống để cố công xây dựng kia chỉ là một đống bùn lộn cứt .
Chỉ có một hay hai đứa là không hôi tanh gì .
Chúng nó chắc cả đời láo khoét luôn miệng ,cho nên không biết là
tự mình vả vào mặt mình một cách đĩ bợm đến thế .
Mừ tui theo cách mạng đã lâu, sống trong lòng địch là…miền nam mấy mươi năm thì quả thiệt chưa bao giờ nghe ai dùng cái lai quần để diễn tả “tinh thần kiên cường” cả. Nói nghe khó coi chứ cái l…què thì mới đúng dân miền nam. Tui cho là Nguyễn Đình Thi lúc viết tác phẩm “Người mẹ cầm…” đã phải viết trại ra cho chị Út Tịch để bạn đọc miễn hiểu là chị Út sinh ra với disability.
Nói qua nói lại, nói lui nói tới, nói xuoi noi nguọc thì cuoi cùng NGỤY COCK TÀN DƯ củng lòi cái………CAY CÚ vị bị VC chúng anh táng cho vở mật và chết ngắc ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Miên Nam ngày xưa đau chỉ có một VỎ THI THẮNG vói nụ cuòi chiến thắng truoc đám quân cảnh , cảnh sát , an ninh quân đội của NGUY SAI GON, miền NAM có hàng chục ngàn ngay cả hàng trăm ngàn VỎ THI THẮNG cho nên mói có ngày 30 tháng 4 cách đay 46 năm.
Cau hỏi đuoc đặt ra là :TAI SAO miên NAM có quá nhièu VỎ THI THẮNG đi theo Viet Cộng như thé để rồi làm cho NGỤY SAI GON phải lao đao bao nhieu năm truoc khi hoàn toàn sụp đổ.
Pà mịa một đội quân hơn 1.2 triệu tên Ngụy , súng ống đạn duọc, máy bay tàu bò, hạm đội tàu ngầm đuoc MẼO trang bị cho tận răng mà đánh đấm như…………….KẶC. Vói chiến luọc ĐẦU BÉ ĐÍT BỰ hoạc MÔNG TO ÓC NHỎ, đần độn của tên lính thú SÁO THẸO ton ton NGUY SAI GON , cả một đôi quân tan tác trong vòng 55 ngày đêm Bay giò còn cay cú VC chúng anh là thé nào?
Tièn trách kỷ hậu trách nhân, Ngụy Tàn Dư hảy đấm ngực thình thịch và mồm nên lẩm bẩm điệp khúc’lổi tại tôi lổi tai tối mọi đàng’ truóc khi trách MẼO.
Thèng MẼO nó bảo rằng tụi tao(MẼO) đả cho chúng mày những vủ khí tốt nhất, tói tân nhất và hiệu quả nhất. Có một thứ mà nguoi MẼO chúng tao khong thể cho NGỤY chúng mày đó là ‘tinh thần gan dạ, lỏng quyet tấm. Cái đó chúng mày(NGỤY SAI GON) phải tụ rèn luyện mói có.
Giet Công Sãn là việc của chúng mày(NGỤY SAI GON), nguòi MẼO chúng tao khong thể chết cho chúng mày (NGUY SAI GON) mải đuọc. Chúng mày phải chien đấu cho lý tuỏng chúng mày. Đó là việc của chúng mày , nguoi MẼO chúng ta khong thể nuoi chúng mày mải mải đuọc.
Hảy nghe NIXON chui? rủa :”WE CANNOT LET THIS CHILD KEEPS SUCKING THE TITS AS THIS CHILD IS FOUR YEARS OLD “. Nixon có ý nói rằng NGUY SAI GON khong thể nào làm kẻ KÝ SINH TRÙNG mải đuọc , giống như đúa bé lên 4 thì khong nên bú mẹ hoài nửa và phải biét tự lập, và đi báng chính doi chân của minh, hoạc là sẻ chết.
Ngày nay sau 46 năM gào rú, khóc lóc, than vản , đay nghiến chủi rủa , NGUY COCK TÀN DƯ xem ra vẩn tuyet vọng vì thé giói mỏi Khi nghe tới đám NGỤY TAN DƯ vói lá cờ 3/// là thế giói ngoảnh mặt làm ngơ, có kẻ còn ác mồm ác miệng bảo “YOU GUYS ARE SORE LOSERS” “chúng mày là nhửng tên thua cuộc nhục nhả”.
Bài học NGUY SAI GON năm xưa, bài học Afghanistan mói máy ngày vưa qua , môt lẩn nửa đả khăng định vói thé giói rẳng kẻ nào khong biét đi bằng chính đoi chânn vửng chải của mình thì kẻ đó chăc chắn sẻ bị chính đồng minh của mình tieu diệt trục tiép hay gián tiép .
Phét viết: “miền NAM có hàng chục ngàn ngay cả hàng trăm ngàn VỎ THI THẮNG cho nên mói có ngày 30 tháng 4 cách đay 46 năm.”
Phét nói đúng!
Miền Nam VN có hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn tên Việt cộng như Thắng, mà mỗi tên Việt cộng thì lại là một tên khủng bố – tức là miền Nam có hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn tên khủng bố thì VNCH chịu sao thấu? Thua tụt quần ,lủng lẳng Hồ Quang mà chạy là phải rồi!.
Điều này thì ai cũng thấy, cũng như Afghanistan có hàng trăm ngàn tên Taliban, mà Taliban thì là khủng bố chứ là gì? Đúng không Phét?
He he …Phét lại vẫn giữ cái tật “cop bi èn bát” từ mấy tờ báo thổ tả “xanh vỏ đỏ lòng” của Mỹ. chuyên ăn phân (fun) Nga Tàu như Oa sing Tơn pot, Niu Dóc thai…v.v..đăng lên để hù mấy thằng đồng nghiệp trẻ trâu ở …quê nhà.
Bớt làm trò khỉ đi Phét!
Đúng là Phét, không phét không được.
À quên..
Phét đã thấy bức “chân dung” ông “bố ghẻ kiêm người tình lẻ” của bác Hồ Quang trên đầu bọn nhà báo Đờ Niu Dóc Thai chưa?
He he he ….Phét nhìn bác Mao là thấy bác Hồ, nhìn bác Hồ là thấy bác Mao đấy.
“Bác Mao nào ở đâu xa
Bác Hồ ta đó chính là bác Mao” (Chế Lan Viên)
Phét nghe – đọc những gì báo thổ tả viết, mà Phét không nhìn kỹ những gì báo thổ tả….làm!
Phét thích trích dẫn những điều từ báo thổ ta riết rồi trong não Phét toàn chất….thổ tả.
Bài học ‘Hồ Bê Tông bưng bô cho Tàu’ được vào sách giáo-khoa.
Thật kinh-tỡm.
Xả hôi nào củng có những người làm nghề đao-phủ-thủ ,để phục vụ những án=lệnh tử hay nói khác hơn những mênh lệnh giết người của nhà cầm quyền.Nhưng hầu như ,tất cả đều là những con-người-trong-bóng -tối. Đằng nầy dưới chế độ CS, giết người,không những được ca-tụng-vinh danh ,mà còn trở thành người-lảnh -đạo!!Xem đó là gương tốt để mọi người noi theo! Khỏi cần nói,thân phận con người dưới chế độ đó ra sao rồi!! Bà con đả thấy rỏ!!!
Trích: “ông Hạ Đình Nguyên (nguyên Chủ Tịch Ủy Ban Phối Hợp Hành Động Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn, một tổ chức có liên hệ với các lực lượng chính trị, quân sự của miền Bắc Việt Nam, hoạt động ở Sài Gòn trước 1975) phát biểu: “Tôi thấy trong cuộc đời của chị Thắng, chị không mang tai tiếng gì. Vẫn là con người trong sạch.”
He he he ….
Hạ Đình Nguyên là “thèng” nào mà dám phán rằng thì là một con mẹ theo CS tứ khi mới “nhu nhú” cho đến già, nhưng “vẫn là con người trong sạch” ?
– Oke! Có thể con mẻ không có tai tiếng gì – vì chúng nó đã bít hết mọi …”tai tiếng” rồi còn đâu mà có “tai tiếng” ? Hơn nữa, một nhơn vật có tầm “quốc tế” như con mẻ thì cho dù mẻ có ị đùn thúi hoắc thì đám CS và cò mồi cũng vẫn phải khen thơm và mau mau chùi cho sạch sẽ để giữ mặt mủi cho đảng, cho bác chứ!
“Những đồng chí bị lộ” là do bị các đồng chí khác cạnh tranh nên đã xì ra các “tai tiếng” để hạ bệ nhau….còn Nguyễn Thị Thắng – một khuôn mặt “đẹp” của đảng thì có thằng nào dám cạnh tranh? Không có cạnh tranh thì sẽ không có
“các đồng chí bị lộ”, mà không bị “lộ” thì không có “tai tiếng …thế thôi.
Còn “trong sạch”” ử? Không có một thằng, một con CS nào mà “trong sạch” được!
Một khi Kách mệnh đã thành công và….Mọi lợi quyền đã qua tay ta thì có là thánh cũng không thể trong sạch được!
Đồng chí Mi Khai Gooc Ba Chóp – một trùm CS đã thú thực :
– “Chế độ CS mà tôi đã mang cả đời ra phục vụ, chỉ toàn là sự tuyên truyền. các cán bộ đảng – trong đó có tôi – chỉ điều hành đất nước bằng sự gian dối!”