“Vừa rồi tôi có đi Tây Nguyên dự lễ bỏ mả của gia đình ông Y Ngông Niết Đam. Người Eđê có một tục lệ rất đặc biệt. Khi nhà có người chết, gia đình con cháu hàng ngày vẫn nuôi nấng, vẫn mang cơm nước ra mộ, khi có điều kiện họ làm lễ bỏ mả.
Đó là bữa tiệc linh đình chia tay vĩnh viễn với người chết. Sau đó họ không quan tâm đến ngôi mộ ấy nữa, để linh hồn người chết được siêu thoát, không còn vướng víu cõi trần.” (Trần Đăng Khoa. Chân Dung và Đối Thoại. Nxb: Thanh Niên, 1988).
Bãi mả, thực ra, không phải là “một tục lệ rất đặc biệt của người Eđê” mà là tập tục chung của nhiều sắc dân bản địa – ở Việt Nam:
“Đối với người Roglai – sắc dân sống rải rác các tỉnh Khánh Hòa, Ninh Thuận, Bình Thuận, và Lâm Đồng – lễ cúng bỏ mả có nghĩa là người sống từ giã người chết. Lễ này được cử hành sau mùa gặt hái đầu tiên, tính từ ngày người chết qua đời.
Mùa gặt hái hoàn tất, mọi người đều rảnh rang nên lễ cúng bỏ mả làm linh đình lắm. Có giết trâu mổ bò, mời thầy cúng làm lễ cho người khuất rồi đãi làng nước. Sau lễ bỏ mả là hết, ngôi mộ không được ai chăm sóc nữa.
Người Rhadé, đa số sinh sống tỉnh Darlac và Quảng Đức, cũng có lệ bỏ mả vào mùa gặt năm sau. Người nhà ra mộ khóc lóc một lần cuối rồi mộ bị bỏ hẳn. Kỷ niệm của người chết cũng chìm dần vào quên lãng.
Người Bahnar – sắc dân sống ở Đông Nam Kômtum, Tây Bắc Pleiku, và phía Tây Bình Định – cũng chỉ chăm sóc mộ phần một năm… Sau đó họ làm lễ tạ rồi san phẳng, và từ đây không còn ai ngó tới.” (Toan Ánh. “Tang Lễ Của Đồng Bào Thượng.” Nhật báo Cách Mạng Quốc Gia, Sài Gòn 01 Sept 1963).
Bỏ mả, hay bãi mả là điều bắt buộc trong nếp sống du canh. Tục tảo mộ hằng năm, chắc chắn, chỉ bắt đầu khi nhân loại tiến đến giai đoạn định canh. Còn tôi thì phải mãi cho đến cuối năm 2014, mới được rủ đi tảo mộ (lần đầu) khi đang lơ ngơ giữa một chiều Xuân, nơi đất lạ.
Cái nắng của những buổi chiều cuối năm thường khiến tôi hay bị nặng lòng, dù ở bất cứ đâu. Nhưng phải trải qua một buổi chợ chiều, chợ tết, ở một làng quê nơi đất lạ thì mới hiểu ra thế nào là nỗi buồn xa xứ.
Dân Việt túm tụm dọc mé sông Tonle Sap, đoạn chảy qua xã Phsar Chhnang (tỉnh Kampong Chhnang) có thể đông đến vài ngàn. Tuy thế, cái đám người trôi sông lạc chợ nhếch nhác, te tua, rách nát này không tạo nổi không khí Tết cho khu chợ cạnh bờ.
May mà vẫn còn vài cái cặp đèn lồng đỏ, năm bẩy cây quất, và mấy chậu cúc vàng của những gia đình gốc Hoa nên hè phố trông cũng đỡ phần ảm đạm. Tôi cứ nhìn mãi một em gái nhỏ, đứng bán đôi cành mai đã héo mà không khỏi cảm thấy có đôi chút bận lòng.
Như mọi người Việt khác ở bến sông này, tôi cũng là kẻ phiêu bạt không nhà nên chả có chỗ để cắm hoa. Muốn biếu em một số tiền nho nhỏ, đủ để sắm sửa một bữa cơm chiều cuối năm tươm tất cho gia đình nhưng đang loay hoay chưa biết cách sao cho tế nhị thì chợt nghe tiếng đồng hương quen thuộc:
- Sao ông thầy lang thang gì mình ên vậy ? Đi tảo mộ với tụi em nha, gần xịt thôi hà.
Thấy tôi hơi ngần ngừ, bà vợ rụt rè thêm:
- Dạ, sẵn bữa nay có làm gà với mua được xị rượu để cúng nên mới dám mời ông thầy …
Nghe cách xưng hô thì tôi đoán là họ có con đang theo học ở trường làng Kandal, dưới bến sông. Không ai biết tôi tên gì cả, họ chỉ thấy ông già này thường lui tới ngôi trường này và hay chơi đùa với lũ trẻ con nên gọi tôi bằng “thầy” cho nó tiện việc sổ sách – thế thôi.
Phải nhìn thấy cảnh nuôi gà trên những túp lều nổi tả tơi, và những bữa cơm đạm bạc quanh năm (toàn với khô hay cá vụn nhỏ li ti) của những người suốt đời sống lênh đênh thì mới hiểu được rằng được mời ăn gà là một hân hạnh không thể chối từ – dù tôi chả mặn mà gì với gà và vịt!
May mà từ chợ đến nghĩa địa gần thật, chỉ chừng hơn cây số. Đang là mùa khô, nước rút nên mới lộ ra vài chục tấm mộ bia thô kệch và xấu xí. Chả ai sống qua tuổi sáu mươi. Khi còn tại thế (chắc) họ chưa bao giờ được giáp mặt với một ông nha sĩ, hay bác sĩ – dù chỉ một lần.
Sau khi thắp hương, nhổ cỏ, vun xới mộ phần, mọi người ngồi quanh chuyện trò ăn uống. Dường như ai cũng cảm thấy mãn nguyện vì đã làm xong chút bổn phận, cuối năm, với kẻ đã khuất.
Khó có thể ngờ rằng được đó là lần tảo mộ cuối cùng của cộng đồng người Việt ở xã Phsar Chhnang. Năm sau, từ Phnom Penh, thông tín viên Sơn Trung ̣(RFA) tường thuật: “Làng nổi của người Việt bị di dời… Theo thông báo của chính quyền tỉnh Kampong Chhnang thì việc di dời sẽ được thực hiện từ ngày 10 tháng 10 và chấm dứt trước ngày 25 tháng 10 năm 2015.”
Tháng 10 thì Á Châu vẫn còn mưa, và mưa tầm tã. Bia mộ vẫn còn chìm sâu dưới nước. Với cái “thông báo” bất ngờ (và bất nhơn) trên thì chắc chắn không ai có cơ hội tạ mả, trước khi tiếp tục trôi xuôi theo kiếp lục bình.
Ở trời Âu, có những kẻ may mắn hơn nên được nằm yên mãi mãi trong những mộ phần và được thăm viếng thường xuyên:
“Tôi vào tiệm tạp hóa Tàu ở Luân Đôn mua một thẻ nhang ngắn rồi xuống Portsmouth, bắt phà qua Normandy… Bây giờ là mùa đông. Khi phà tiến gần vào bờ cho đến khi cặp bến Ouistreham nằm phía cực đông của bờ biển Normandy, trời còn rất tối. Sao Mai sáng long lanh, các ngọn đèn rải thưa quanh bến tàu, ánh sáng vàng đứng bóng, không hắt hiu…
Tôi đi bộ dọc bờ biển từ hướng đông, bắt đầu từ chỗ giáp mép biển của con kênh đào từ Caen (cách biển chừng 16 cây số). Cứ khoảng 100 thước, một tấm biển tưởng niệm, hình ảnh thế hệ các người lính thuộc binh chủng đã đổ bộ, và tên tuổi của một người lính tử trận ngày 6.6.1944…
Từ nơi này đi bộ hai cây số đến nghĩa trang đồng minh ở làng Ranville, ngôi làng đầu tiên trên đất Pháp được giải phóng sau khi người lính Dù chiếm giữ cầu Pegasus. Trên bản đồ là nghĩa trang của Anh, nhưng ở góc bên trái từ cổng vào có 330 bia mộ người lính Đức, chia cùng mảnh đất nghĩa trang với 2.235 người lính nhảy dù thuộc quân đội Anh, Úc, New Zealand, Bỉ, Pháp, Ba Lan…
Mỗi ngôi mộ người lính Đức đều có bia như các ngôi mộ của người lính đồng minh, tên tuổi, ngày sinh và ngày chết, chỉ khác là huy hiệu binh chủng được thay bằng dấu Thập tự Sắt. Dưới bầu trời xám đục, đài thánh giá trắng có hình cây kiếm mũi hướng xuống đất nổi bật ngay giữa nghĩa trang. Những linh hồn nơi đây không còn chiến tranh nữa. Kiếm đã cắm hay cất. Không có một chữ ‘hòa giải’ nào trong nghĩa trang chung này. Nhưng các bia mộ của người lính Đức và người lính đồng minh nằm bên nhau. Người sống không thù hận nên người chết yên lành.” (Hồ Đắc Túc. “Những Mộ Phần Bên Nhau”. Dân Luận 01/01/201̣9).
Cùng lúc với Hồ Đắc Túc, Ngô Thanh Tú cũng đi tảo mộ ở quê nhà (Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà) nhưng với tâm trạng hoàn toàn không thư thái:
“Cứ mỗi bước chúng tôi đi đều phải chịu sự giám sát của ít nhất hai bảo vệ nơi này. Ánh mắt soi mói, những câu hỏi vô duyên, như : chụp hình để làm gì? Có động cơ gì không? làm chúng tôi vô cùng khó chịu. Người bạn đi cùng tôi nói, dường như cái chủ trương truy cùng giết tận còn được áp dụng cho cả người chết. Chế độ này ko chỉ trả thù người chết mà còn sợ họ đội mồ sống dậy nên kiểm soát rất chặt chẽ.”
FB Từ Đức Minh cho biết thêm : “Với bản chất thú tính, bất chấp luân lý và tình người. Người Cộng Sản không cần biết thế nào là nghĩa tử, nghĩa tận. Họ chủ động giáo dục cho đám con trẻ gọi mộ người lính Việt Nam Cộng Hòa là ‘mả ngụy’, ‘mả giặc’. Người ta canh tác rau trên mộ, tưới nước phân dơ bẩn, thả trâu bò lội giẫm đạp lên mộ. Khốn nạn hơn nữa, họ cho người đào giữa ngôi mộ và trồng lên đó những cây to. Mấy năm sau cây lớn làm xập mộ…”
Người đang sống ở Lộc Hưng mà họ còn ủi cho xập nhà, xập cửa thì xá gì đến chuyện mộ bia ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà! Top of Form
vmc8g5
Đừng bấm vào đây. Virus không đó
montaukmosquito 08/02/2024 at 3:05 pm
Cho phép được phủ định sạch trơn đồng chí Giáo Sư Nguyễn Đình Cống
Đồng chí GS NĐC nằng nặc đòi rằng thì là muh chủ nghĩa Mác-Lê là thủ phạm dẫn tới tình trạng giáo dục ngày càng tệ hại . Có vài điều
Nên nếu phải nói gì thì chính việc phản bội lại chủ nghĩa Mác-Lê, phản bội lại tư tưởng Hồ Chí Minh của Đổi Mới là nguyên nhân gây ra tình trạng hiện nay, đụng đâu bục đó . Tất nhiên, với lòng tự trọng của mình, họ vưỡn có thỉa ra lăng Bác tạo dáng làm màu
Chỉ nên nhớ rằng giáo dục của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, theo hổng ít đánh giá khách wan của cả trong nước lẫn trí thức hải ngoại, bao gồm cả báo đài tiếng Việt của hải ngoại, hơn hẳn giáo dục của Ngụy, theo đánh giá (cũng) của hổng ít những trí thức đáng kính như Vũ Hạnh, Lữ Phương (lại) 1 người được giải thưởng Fan Chou-ching zìa văn hóa, là lai căng, vong thân, mang tâm thức nô lệ cho thực dân, truyền bá cho những tư tưởng thực dân hóa, phản bội lại dân tộc, chắc chắn sẽ đưa tới thất bại vì thiếu nền tảng của chủ nghĩa Mác-Lê
Quên 1 điều . Nhà văn Nguyên Ngọc mà Tưởng Năng Tiến mến mộ trao giải thưởng Fan Chou-ching về văn hóa cho Lữ Phương vì thành tích bỏ cả đời ra nghiên cứu chủ nghĩa Mác
Now, thats really “vượt thoát” fo ya, stoopide mofos
montaukmosquito 09/02/2024 at 2:06 am
“muốn tốt lên phải loại bỏ nguyên nhân,thành phần chịu trách nhiệm”
Rất đúng . Thấy Ngụy hông ? Nope, EXACTLY! Đã bị loại bỏ gò
montaukmosquito 01/01/2024 at 7:18 am
Cho tớ được phép phản biện vài điều của bài này
– Nếu hợp tác chống ly khai, kiến nghị của tớ là nên tập trung vào những cá nhưn VinaZi, vì họ mới chính là những người kêu gọi ly khai, kêu gọi chống Cộng, kêu gọi thù hận, phá bĩnh hòa giải hòa hợp giữa những người đồng chính kiến, lại cùng máu đỏ da vàng . Chưa kể cùng quý/kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, rùi có công (rất) lớn trong 2 cuộc kháng chiến cho dân chủ của dân các bác . Tên hiệu Trường Chinh, 1 người Cộng Sản mà theo 1 số người, chỉ tính riêng về tính Cộng Sản, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng ngày nay cũng cần khiêm tốn, là after cuộc Vạn Lý Trường Chinh dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Trung Quốc, đứng đầu là Chủ tịch Mao Trạch Đông, trong công cuộc kháng chiến chống Tưởng Giới Thạch, là loại Tàu chệt mà ngay cả Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng chống .
Độc Lập, theo 1 số người, chỉ là cái thuyền nan chở dân tộc đi wa hoạn nạn xâm lược & độc tài Mỹ-Ngụy . Đúng, cái thuyền đó do dân TA sát cánh với Trung Quốc & Nga ngố đẩy cho tới thắng lợi cúng cùi . Nhưng its done its job, và qua sóng gió bão bùng nên đã tả tơi tới tan tành . Bi giờ có sẵn thuyền rồng chờ sẵn, hãy bỏ chiếc thiền nan tơi tả như cái vá trụng phở đi . Get rid of that xít để đi vào vận hội mới của dân tộc, tất nhiên, Xã Hội Chủ Nghĩa . Nếu lịch sự thì gửi cái thiệp mời cho Mỹ .
Lời kêu gọi ” Hòa hợp, hòa giải, xóa bỏ hận thù” của bọn tặc quyền CS Hà nội thể hiện ra sao,
thì đây nè :
Saigonnho- 21/1/2024: Tin từ ban tổ chức chương trình Tri Ân Thương Phế Binh – Việt Nam Cộng Hoà (TPB-VNCH) cho hay, hoạt động trao quà Xuân 2024, tuy âm thầm cho các quý ông ở các tỉnh, nhưng luôn gặp sự theo dõi, kèm cặp của an ninh địa phương. Thậm chí, có quý ông sau khi nhận được thì bị công an khu vực cùng an ninh đến nhà, hạch hỏi, đe doạ. Vẫn không hiểu tại sao chính quyền CSVN lại áp dụng phương thức này, với những người già yếu và hoàn toàn không có sức phản kháng.
Một trong những câu chuyện được kể lại, là vào lúc 8g sáng ngày 29 Tháng Mười Hai, 2023, khi các Thiện Nguyện Viên (TNV) của chương trình Tri Ân TPB -VNCH đang Trao Quà Xuân 2024 cho những TPB đầu tiên của tỉnh Vĩnh Long tại một quán nước ven đường, thì ngay tức bị an ninh theo dõi và bắt một nữ TNV đưa về đồn công an tỉnh Vĩnh Long để tra khảo.
Tường thuật lại việc này, những người có mặt tại sự việc kể một người phụ nữ lẻ loi giữa vòng vây của hơn chục an ninh thường phục lẫn sắc phục, từ công an tỉnh đến dân phố thay nhau tra hỏi như một tội phạm nguy hiểm với một nội dung xoay quanh: “phát tiền cho mấy ông này với mục đích gì”? “Tiền ở đâu mà có? Ai sai đi làm? Có tổ chức nào đứng sau? “… TNV trả lời: tất cả những thông tin này đều đã có trên mạng xã hội, các ông cứ vào đó xem và kiểm tra, có cả số điện thoại của Lm. Trương Hoàng Vũ và địa chỉ của ông ấy trên mạng xã hội, các ông cứ điện thoại cho Lm. Vũ hoặc đến tận nơi đó mà tra hỏi… còn chúng tôi chỉ giúp Lm. Vũ thôi đi trao quà thôi!
Khi không hỏi được gì hơn thì họ thu giữ tất cả những vật dụng trên người, bắt cởi áo khoác và giầy vớ, lục tung tất cả những thứ trong túi xách, thu giữ tiền bạc, điện thoại và kiểm tra các cuộc gọi và tin nhắn…
Cuối ngày an ninh bắt chị TNV này làm bản cam kết không được về tỉnh Vĩnh Long để “phát” tiền cho các ông TPB nữa, trước khi trả lại số tiền và đồ đạc họ thu giữ và quay phim chụp ảnh làm chứng cứ điều tra cho lần tới.
Sau hơn 12 tiếng đồng hồ đến 21g30 thì an ninh thả TNV ra để cho họ trở về lại Sài Gòn. Nhiều tỉnh khác, cũng có dấu hiệu sách nhiễu, nhưng là trực tiếp với các quý ông nhận quà. Do bị khủng bố bởi an ninh, nên còn vài tỉnh nhỏ miền Tây chưa tiếp cận được để trao tận tay quà Xuân 2024. Ban tổ chức nói sẽ liên lạc với các Ông TPB để tìm một cách thức khác để chuyển, nhằm tránh rắc rối cho quý ông cũng như những TNV.
Hành trình trao quà xuân rất vất vả, vì vừa phải kín đáo, vừa phải đúng người. Những người thực hiện nói trước khi trao món quà Xuân, các TNV đều phải gọi điện thoại trực tiếp để xác minh danh tánh của người TPB còn sống hay đã mất. Đa số các TPB đều cao niên và việc trao đổi thông tin chịu nhiều giới hạn từ ngoại cảnh đến chủ thể.
Danh sách các quý ông TPB sống rải rác ở nhiều tỉnh, trải dài từ huyện này sang huyện nọ, nên các TNV không thể nán lại lâu để có thể thăm hỏi từng người, đến từng nhà, kể cả lý do an toàn, vì thế đành phải hẹn các ông ra đầu đường hoặc bệnh viện, trạm xá, cây xăng, chùa chiền…rồi vội vã hỏi thăm vài lời, trao đến món quà ân tình, ghi vội tấm hình kỷ niệm và nhanh chóng chia tay để đến địa chỉ mới.
Số lượng quý TPB ghi danh vào chương trình của chúng tôi hiện tại hơn 5000 TPB còn sống từ Quảng Trị đến mũi Cà Mau. Mỗi phần quà được gửi đến cho một TPB là 3 triệu VND. Nhưng vì số lượng TPB còn rất nhiều và tổng kinh phí là một con số lớn, vì thế Ban tổ chức bẫn tiếp tục mời gọi sự chung tay của mọi người, cùng góp sức thể hiện tinh thần tri ân đến quý TPB hiện đang còn lại.
Cảm ơn anh Nguyên Văn Mười- Thanh Tra Chính Phủ đã trả lời.
Thưa anh
Chúng ta là những người chống cộng.
Cảm ơn anh.
Hahahaha, thats funny as Phúc
montaukmosquito 09/02/2024 at 2:06 am
“muốn tốt lên phải loại bỏ nguyên nhân,thành phần chịu trách nhiệm”
Rất đúng . Thấy Ngụy hông ? Nope, EXACTLY! Đã bị loại bỏ gò
Trả lời cho bạn montaukmosquito. Thái quá là điều không tốt mà bất cập cũng chẳng có gì hay. Cách của bạn là nhãn quan của người quá khích, chỉ khiến cho những người cộng sản phản tỉnh cảm thấy họ không còn một chọn lựa để tìm cách trở về với con người lương thiện. Khộng thể ở với cộng sản vì bản chất thú tính, gian manh quỷ quyệt của cộng sản, quay trở về với lối phải đường ngay lại bị thành phần cực đoan dè biểu, nghi kỵ, những người cộng sản phản tỉnh còn con đường nào để đi, ngoại trừ cách chọn lựa đứng trên hai lằn đạn. Sao bạn không giúp người ta vượt qua nguy hiểm mà cố đẩy họ vào vòng nguy hiểm.
Phương châm của cộng sản là “thà giết lầm hơn bỏ sót”. Chúng ta không nên quá bất cập dể tin nhưng thà “bỏ sót còn hơn giết lầm”.
Mình chẳng hiểu tiếng Anh, những lời đó xin trả lại cho bạn.
Tớ wan niệm nên triệt cửa “về” của họ, với đk là họ muốn “về”. i Phúc kđinh doubt it. Cứ để họ là Cộng Sản, then theres no doubt. Tớ thích chơi bài ngửa, Texas Hold’em is my fave.
Và họ có mún “về” thiệt hông, khi họ “cảm hóa” được những người như Tưởng Năng Tiến, làm những TNT’s mún “về” với Đảng của họ hơn .
If thats the way họ mún “về”, i dont want nothin to do w that xít . Call me cực đoan if you want, dont think i care. if i look that way, sorry, thats just the way i look.
So, id rather call công an, là đồng đội, chiến hữu, con em -verbatim- của họ . Sao Thổ ơi, keep on ăn thịt con của mình, Bon Appetite. Want something to make it go down smoother?
Kill’em all for all i care
Cụ thể hơn, nếu clb Lê Hiếu Đằng + đang họp, và 1 quả bom nổ tung, làm mọi người zìa hết với Hồ Chí Minh hổng xót mống nào, dont think im gonna miss any of them, Phạm Chi Lan & all, IDS & xít
Actually, tớ sẽ đi uống bia ăn mừng
“Với bản chất thú tính, bất chấp luân lý và tình người. Người Cộng Sản không cần biết thế nào là nghĩa tử, nghĩa tận”
Théc méc cái lày . Tưởng Năng Tiến nghĩ người nào là Cộng Sản ? Những người Tưởng Năng Tiến mến mộ như Tiến Sĩ Mạc Văn Trang, như Nhà Văn Nguyên Ngọc, như Nhà Thơ Bùi Minh Quốc … và những người được dân hải ngoại mến mộ như Hồ Cương Quyết, Huỳnh Tấn Mẫm, Tiến Sĩ Nguyễn Ngọc Chu, Giáo Sư Tru Mọng Lông … những người đó có phải là Cộng Sản không ? Đảng viên đảng Cộng Sản có phải là Cộng Sản hông, hay đảng viên của cái đảng Tiến Sĩ Mạc Văn Trang biểu là bi giờ mạo danh Cộng Sản mới là Cộng Sản, còn đảng viên của đảng Cộng Sản thời Hồ Chí Minh, họ đã trở thành đáng kính hít cmnr, và vì vậy hổng là Cộng Sản nữa ? Theo ngôn ngữ của Lê Kiến Thành, aka Thành Duẩn, là Cộng Sản 2.0 & Cộng Sản OG, aka chân chính . Vậy cái “người Cộng Sản” trong “Với bản chất thú tính, bất chấp luân lý và tình người. Người Cộng Sản không cần biết thế nào là nghĩa tử, nghĩa tận” là OG hay 2.0?
Và khi Tưởng Năng Tiến favor thứ ngôn ngữ hòa giải hòa hợp, đó là hòa giải hòa hợp với ai zị, OG hay 2.0?
Người theo cộng sản là con người nhưng là người cộng sản. Khi nhìn rõ bản chất thú tính của con người cộng sản nói chung, những người can đảm, dũng cảm phê phán và chỉ trích bất chấp nguy hiểm từ chính những người đồng chí của họ, nghĩa là họ đã thoát ra được cái thú tính của con người cộng sản. Họ, như vậy, không còn là cộng sản.
Gán ghép họ với những con người cộng sản là không hợp lý và không đúng nếu không nói là có ác ý.
“nghĩa là họ đã thoát ra được cái thú tính của con người cộng sản. Họ, như vậy, không còn là cộng sản”
Hèn chi dân hải ngoại mến mộ Hồ Cương Quyết! Khi được vào quốc tịch Việt Nam, Andre Menras đã lấy tên mình là Hồ Cương Quyết, đúng Hồ Cương Quyết chắc chắn hổng còn là Cộng Sản nữa . Rất đáng kính trọng!
Théc méc cái nữa . Những người kính trọng Hồ Chí Minh có phải là Cộng Sản hông, hay kính trọng Hồ Chí Minh là bằng chứng rõ ràng họ hổng còn là Cộng Sản nữa ?
Nếu kính trọng Hồ Chí Minh là 1 bằng chứng rõ ràng họ hổng còn là Cộng Sản nữa thì Tiến Sĩ Mạc Văn Trang & nhiều người nữa cũng rất đáng để cho chúng ta kính trọng .
Thơ của Tiến Sĩ Mạc Văn Trang khi thắp nhang bàn thờ của đảng viên Lê Đình Kềnh
Chúng tôi đến thắp hương sau bốn chín ngày ông mất
Trên Bàn thờ, hình ông vẫn đôi mắt đăm đăm
Hình Hồ Chí Minh phía bên phải, trên cao, đạo mạo ung dung
Cả 2 chắc hổng còn là Cộng Sản nữa . Nhứt là Tiến Sĩ Mạc Văn Trang chắc bi giờ chỉ mạo danh Cộng Sản như đảng của ổng
Từ không có ý thức cộng sản trở thành người cộng sản là một chặng đường qua nhiều giai đoạn vừa chủ động vừa bị động tùy theo hoàn cảnh của mỗi cá nhân. Chặng đường làm người cộng sản, dù muốn, dù không cũng đã làm nên chính con người cộng sản đó. Sự chuyển biến nhận thức dù chủ quan hay khách quan nhưng không thể một sớm một chiều gột bỏ toàn bộ sự nhận thức của chính họ. Vì họ không thể phủ nhận chính con người của họ. Điều đó hoàn toàn không hợp lý.
Khi một người cộng sản dám nói lên tiếng nói vì lương tâm và lương tri của một con người là họ đang cố vượt thoát ra con người đầy thú tính cộng sản. Tại sao không đưa tay giúp hay hỗ trợ để họ đạt được điều họ muốn mà lại tỏ ra thành kiến, ác cảm, nghi kỵ, bài bác ngăn cản họ vượt thoát địa ngục mà họ lỡ sa chân.
Tôi hiểu quan điểm của cả hai.
Anh chủ trương mở rộng vòng tay đối với những người cộng sản còn “đủ” lý trí và lương tâm để từ bỏ hàng ngũ cộng sản.
Muỗi đặt vân đề mức độ của lý trí, lương tâm của những người đó. Anh ta cho rằng ” chưa đủ” và do đó vẫn còn chất cộng sản.
Anh để lại cho bạn đọc những lời hay ý đẹp. Muỗi đưa ra những thực tế với cách trình bày thô thiển mà đáng lẽ phải thay đổi để đạt được mục đích trong tranh luận.
Tôi có phần thiên về quan điểm của Muỗi nhưng tôi sẽ có cách trình bày khá hơn. Tôi hoàn toàn không đồng ý với cách anh ta tấn công một số người mà không cho thấy lập trường rõ ràng bằng một lối văn lành mạnh đủ thuyết phục.
“Tại sao không đưa tay giúp hay hỗ trợ để họ đạt được điều họ muốn mà lại tỏ ra thành kiến, ác cảm, nghi kỵ, bài bác ngăn cản họ vượt thoát địa ngục mà họ lỡ sa chân”
Có chắc là “lỡ sa chân” & họ mún vượt thoát không ? Níu họ vưỡn tự hào zìa những thành tích của chính mình trong quá khứ, những người khác vưỡn kính trọng những người tự hào zìa những thành tích của quá khứ, aint them sêm xít ?
“lương tâm & lý trí” thanks for bringin that xít up, coz i dont think them have any. Hổng có nghĩa họ sẽ không nhân danh “lương tâM & lý trí” để chứng minh họ có “lương tâm & lý trí”.
im worse than others mite think. Tớ nghĩ 1 người Cộng Sản, ngay cả sau khi chết cũng đáng tởm . Nguyễn Trọng Vĩnh, tướng Cộng Sản, Tiến Sĩ Mạc Văn Trang kiu ai có lương tâm phải kính trọng . Tớ nghĩ ngược lại, ai hổng có lương tâm mới kính trọng .
Thats “lương tâm & lý trí” của Cộng Sản fo ya
Vượt thoát CCC á
Tớ học bài học Cộng Sản . Thay vì đưa tay ra, tớ kêu công an, là đồng đội của chính họ
i have my own method of madness. aint change nothin fo nobody
Ngôn ngữ của tớ làm những người Cộng Sản chợt nhận ra họ là Cộng Sản, điều họ (tưởng rằng đã) quên . its a freakin litmus test
Turn out tụi nó quá đông
Còn một điều đã bị bỏ sót. Đó là đối với nhiều người đã và đang từ bỏ cộng sản thì họ không quan tâm đến việc anh có chấp nhận họ hay không. Họ hài lòng với cái lý trí và lương tâm của chính mình. Về chuyện này thì anh và họ có điểm chung.
Đúng . Tớ hài lòng vì họ hài lòng với lý trí & lương tâm của chính (tớ thêm) riêng mình . Người Cộng Sản có những định nghĩa, từ của Huy Đức, hổng thể hiểu theo nghĩa thông thường về TẤT CẢ những thứ sêm cat với “lương tâm” & “lý trí”. Và you có thể xem cái định nghĩa của riêng họ về “lương tâm & lý trí” là đúng .
See, thats the litmus test fo ya
Nếu họ xem kính trọng Hồ Chí Minh là lý trí & 5000 mạng người dân = 1 đảng viên là lương tâm, và you cũng si nghĩ thía là lương tâm & lý trí
WTF ya want me to say? That you & họ muốn vượt thoát ?
Bô (full of) xít sir
Anh đã xác nhận là đúng. Họ chẳng quan tâm gì đến anh. Họ chẳng biện hộ hay trả lời anh gì cả. Người chống cộng hình như cũng chẳng mấy ai để mắt đến anh. Họ có thể đúng. Bản thân anh và gia đình đã bị cộng sản dạy cho bài học đến hai lần thì theo tôi, anh đứng “cửa dưới”. Đúng với lý trí thì anh nên ngậm miệng mà học. Anh nghĩ sao?
Sống dưới chế độ cộng sản, mỗi người dân Việt Nam đều đã trãi qua những kinh nghiệm đau thương, khổ ải ở mỗi mức độ khác nhau. Có người phải chết dưới bàn tay độc ác của cộng sản, có người bị tán gia bại sản trong bàn tay tàn độc của cộng sản, có người phải chịu cảnh sống lao tù đày ải vô nhân trong nhà tù cộng sản. Dù vậy, không thể bảo rằng ai chịu khổ nạn hơn ai, hay ai hiểu rõ bản chất vô nhân của cộng sản hơn ai.
Mỗi nạn nhân cộng sản đều có một ý muốn và mục đích chung là làm sao tiêu trừ Việt cộng để đem lại tự do dân chủ cho Việt Nam và cuộc sống ấm no hạnh phúc cho người dân Việt Nam bằng cách nầy hay cách khác.
Bạn không thể nhân danh bạn là nạn nhân của cộng sản và cách đấu tranh giải thể cộng sản của bạn là đúng sách lược, là “cửa trên” còn cách đấu tranh của những người khác là dở, là cửa dưới và bảo họ nên im lặng. Như vậy bạn độc đoán và chủ quan.
Trong công cuộc giải thể chế độ cộng sản để đem tự do dân chủ cho đất nước Việt Nam, mỗi người Việt trong điều kiện riêng có hành động phù hợp theo cách của họ miễn là không lảm hại đến đại cuộc.
Tại sao đứng cùng một chiến tuyến lại bài xích, đã phá lẫn nhau và dùng những lời lẽ khích bác nhau để đánh nhau thay vì góp ý để hỗ trợ nhau tạo nên một tổng lực mạnh mẽ nhằm đánh thắng thằng cộng sản sớm hơn, nhanh hơn.
Chúng ta đã bàn về lý trí và lương tâm.
Lý trí đã cho phép tôi đặt câu hỏi đó cho Muỗi, không phải là cho anh. Vấn đề còn lại là lương tâm. Chặn đứng việc anh ta tiếp tục phá hoại công việc chống cộng của nhiều người bằng cách phí báng, xỏ xiên, cù nhầy ngày này qua ngày khác thì tôi không cảm thấy có gì là quá đáng hơn anh ta. Đã có những lời lẽ ôn tồn, đã có những giải thích nhưng cả thảy đều không mang lại kết quả.
Anh đã sai khi cho rằng tôi nghĩ là mình đứng “cửa trên”. Đó chỉ là suy nghĩ của một người ngoài cuộc.
Anh ta đã dùng thực tế để lập luận. Tôi mang giày của anh ta đến để anh ta ngửi thì đã sao?
Anh là người có lòng, tôi ghi nhận. Tôi không độc đoán như anh nghĩ. Có lẽ việc dùng Direct approach trong văn viết đã khiến anh hiểu lầm.
“Họ có thể đúng”
Và họ cũng có thể sai . WTF im doin có thể đúng, và cũng có thể sai .
Đánh đồng, then nothin đúng & nothin sai . Ai mún hiểu thế nào là đúng & thế nào là sai, & act on their belief(s), its totally up to individuals. Tớ nghĩ Phạm Đamn Trang là Triệu Thị Trinh in reverse, then i have the rite to say it out, loud if i want to. Kiểu “chống Cộng” của mí ngừ, tớ nghĩ là chống chống Cộng, then i can say it out, chế diễu nó if you want
Nói Mạc Văn Trang “chống Cộng”, nên đọc MVT lên án chống Cộng . Biết rõ Hồ Cương Quyết, nhưng dấu biến đi, chỉ lôi cái tên tây Andre Menras ra, rùi nói đây là loại đáng kính chỉ lộ cái bản chất khốn nạn của mình . Tớ nghĩ that act is khốn nạn, người khác tin, nghĩ Hồ Cương Quyết đáng kính, well thats up to them.
montaukmosquito 09/02/2024 at 2:44 am
“Hoa không chờ được thêm vài ngày tới
Đã vội khoe hương sắc dưới trời”
Hoa có vẻ hổng học được cái “ôn hòa & có học” của Phan Chu Trinh ròi . Hoa cũng phải học được hổng nên nóng vội, từ từ rùi khoai cũng nhừ . Đàng này …
Chiện áp dụng tư tưởng Phan Chu Trinh hổng bao giờ muộn hít chơn hít chọi á . Coi như đặt cục gạch . Quởn sẽ viết dài hơn .
Sinh thời & đồng thời với Chủ tịch Hồ Chí Minh, Phan Chu trinh đã gặp & mến mộ chủ nghĩa xã hội, nói trước giờ tư tưởng đó là tiến bộ nhứt .
theres more what that come from, VINAZI ạ
montaukmosquito 09/02/2024 at 2:06 am
“muốn tốt lên phải loại bỏ nguyên nhân,thành phần chịu trách nhiệm”
Rất đúng . Thấy Ngụy hông ? Nope, EXACTLY! Đã bị loại bỏ gò
Mày hổng mún Đảng của mày zìa với Trung Quốc ? Đông La mà biết mày yêu Đảng tới cỡ đó chắc cũng phải khóc nức nở, “Tao hổng yêu Đảng bằng thằng khốn nạn này”
Thằng Tàu chệt muỗi Tàu chống VNCH, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, cái nó ủng hộ thứ nhất= chinazi, thứ 2 = vixi. Nếu chọn đứng phe thì nó chọn chinazi
Test