Nhân đọc cuốn sách về cuộc chiến 1946-1954, tài liệu của Trung Quốc

88

Il n’y a ni guerre ni paix en Asie sans que la Chine soit impliquée.

(Không có chiến tranh và hòa bình nào ở Á Châu mà không có sự dính líu của nước Tàu.)

Charles de Gaulle

Đây là một tài liệu rất quan trọng do những cố vấn Trung Quốc viết ra như một thứ Hồi Ký của những người trong cuộc. Một tài liệu chính thức của đảng Cộng sản Trung Quốc, xuất bản vào năm 2002.

Nhưng phải đợi đến năm 2009 mới được các ông Trần Hữu Nghĩa và Dương Danh Dy dịch và hiệu đính và phát tán trên mạng Internet. Mặc dầu đề bên ngoài là “Tài liệu nội bộ.” Đã hẳn, phải có lệnh trên nên tài liệu mới được tung ra ngoài như vậy?. Ông Dương Danh Di là một viên chức ngoại giao kỳ cựu làm ở tòa đại sứ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa trong vai trò bí thư thứ nhất. Ông có đủ thế giá khi dịch bản tài liệu này ở mức độ khách quan và trung thực.

Tập Hồi Ký này đã được cơ sở Truyền Thông in và xuất bản, tại Montreal, Canada (1). Công việc làm của cơ sở Truyền Thông từ trước đến nay với rất nhiều chủ đề như “Toàn Cầu Hóa”, “Hà Nội dâng đất, dâng biển”, “Thảm sát Mậu Thân”, “Hồi ức và suy nghĩ của cán bộ xây dựng Xã Hội chủ nghĩa” và tập sách tài liệu quý giá này thật đáng trân trọng. Ai đã có dịp đọc tờ Truyền Thông đều biết chủ trương cơ sở này là người có bản tính khiêm tốn nên tôi không tiện nêu tên ra đây.

Và ông đã đưa ra một lời kết luận gợi những điểm nhìn khác từ nhiều phía trong một thái độ chuẩn mực và thận trọng trí thức. Ông viết:

Chắc chắn, không ai hiểu người anh-em-đồng-chí cộng sản Trung Quốc hơn người cộng sản Việt Nam. Cuốn bạch thư Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua do nhà xuất bản Sự Thật ấn hành tháng 10, năm 1979 tại Hà Nội là bằng cớ không thể tranh cãi.

Đã thế, tại sao Đảng Cộng sản Việt Nam để mãi đến 2009 mới cho phép dịch Hồi ký sang tiếng Việt để “lưu hành nội bộ”?

Đọc ký sự do cả hai bên ghi lại chuyện xảy ra 55 năm trước giữa những người anh-em-đồng-chí có “mẫu mực sáng ngời của Chủ nghĩa Quốc tế Vô sản” không dễ. Người đọc cần phải có thái độ thận trọng dè dặt như, hay hơn cả khi đọc sách An Nam chí lược của Lê Tắc.

Âu đây cũng là một bài học lịch sử quý giá cho tất cả mọi người Việt quan tâm đến vận mệnh dân tộc.

Đây là một công trình làm việc rất có ý nghĩa, nhằm đưa ra những tài liệu chính thức về phía Trung Quốc cho thấy vai trò của Trung Quốc trong chiến thắng Điện Biên Phủ không thể bị gạt ra một bên.

Ý nghĩa việc Trung Quốc công khai hóa tài liệu của tập “Ghi chép thực về việc đoàn Cố vấn Quân sự Trung Quốc viện trợ Việt Nam chống Pháp”

Xu hướng giải mật tài liệu càng có tính cách toàn cầu. Vấn đề là lúc nào thì giải mật. Đó là sự chọn lựa khôn ngoan thực tiễn của mỗi nước theo tính toán của họ. Việc giải mật tài liệu của Trung Quốc mà thật chỉ là những ghi chép của người trong cuộc cũng là điều có ý nghĩa lắm. Phải chăng cũng là một tính toán thời điểm thuận lợi?

Nhưng nói chung, chuyện giải mật ngày nay là một chuyện bình thường. Có khi còn là một trách nhiệm tinh thần đối với lịch sử. C.I.A Mỹ đã công khai hóa nhiều tài liệu trong những ngày gần đây. Thật ra, ngay từ năm 1971, dịch giả Diễm Châu, một thành viên chính của tờ báo Trình Bày đã dịch và phổ biển đều đều tập “Hồ sơ mật của lầu năm góc về chiến tranh Việt Nam” [The Pentagon Papers (2)] kể từ số báo Trình Bày 26 trở đi. (Hồ sơ mật đã được công bố nguyên văn trên Nữu Ước thời báo).

Vì vậy, việc công khai hóa tài liệu chính thức của Trung Quốc đã đến lúc cần được đánh giá và nhìn nhận đúng mức. Thật ra thì còn vô số tài liệu khác liên quan đến hơn một ngàn năm lệ thuộc Tàu cũng cần được giải mật. Chẳng hạn gần đây nhất là hồ sơ thời kỳ Lê Chiêu Thống, Quang Trung, hay nói chung thời nhà Nguyễn. Mặc dầu về hồ sơ thời 1945-1954 họ viết ra đấy, nhưng vẫn dấu kín, đã im lặng không lên tiếng gì trong suốt mấy chục năm qua.

Trong khi đó, phía Việt Nam Cộng sản, hồ sơ lưu trữ vẫn dấu kín, nhưng mặt khác lại tuyên truyền một cách quá lộ liễu về chiến thắng Điện Biên Phủ cũng như cá nhân Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Một thứ chiến thắng được gọi là không có mặt người Tàu.

Phía người Pháp, kẻ bại trận trong thời kỳ ấy cũng nhẫn nhục công khai hóa các hồ sơ lưu trữ cho công chúng biết suốt thời kỳ thuộc địa 100 năm và giai đoạn1945-1954.

Nhiều nhà viết sử cho rằng Pháp thất trận ở Điện Biên Phủ là do Pháp đánh giá thấp về khả năng tiếp liệu cũng như khả năng kéo pháo vào sườn núi. Chẳng hạn một xe thồ có thể chở được 200 kg lương thực. Đại bác 105 gồm 24 khẩu được tháo gỡ ra từng mảnh và kéo dọc lên sườn núi. Phải nhìn nhận rằng tình báo của Pháp là dở hoặc coi thường địch. Như Napoléon đã từng nói trước đây: Đối với một nhà chiến lược và có lẽ với một nhà chính trị đi nữa thì sai lầm lớn nhất không thể tha thứ được là đánh giá thấp đối thủ.”

Trong cuộc Hội Thảo ở Paris, 2004, bác sỹ J.J. Arzalier đã đưa ra một bản thống kê đầy đủ về số binh lính Pháp chết và bị thương đồng thời chỉ rõ số binh lính bị bắt làm tù binh mà số phận họ không biết ra sao? Con số tù binh Pháp ấy lên đến gần 10 ngàn người. Người Pháp muốn Việt Nam bạch hóa số phận những tù binh này. Tác giả Jean Pierre Bernier còn quyết liệt hơn lên tiếng tố giác về số phận tù binh Pháp đã bị bắt, bị bỏ đói, uống nước ao, bệnh tật, không thuốc men, bị cầm tù, bị tra tấn mà chết dần mòn.

Sự tố cáo này là có thật khi một số tù binh Pháp được thả ra đã là những nhân chứng kể lại.

Hà Nội đã không chính thức lên tiếng về số phận những tù binh Pháp chết trong chiến tranh. Họ im lặng.

Vì vậy, cuộc chiến tranh này còn rất nhiều ẩn số mà chúng tôi mong đợi Hà Nội tháo khoán công khai.

Hàng ngàn tài liệu cần được giải mật.

Nhưng khó mà hy vọng Hà Nội giải mật vì làm như thế là tự tố cáo chính mình. Ý nghĩa cuộc chiến tranh được tuyên truyền đánh bóng trong bấy lâu nay sẽ mất hết. Việc giải mật của tập Hồ sơ của cố vấn Trung Quốc rất có thể làm mất ý nghĩa cao đẹp của cuộc chiến 1945-1954 đi một nửa.

Im lặng và bảo mật là điều mà Hà Nội phải làm trong lúc này. Nhưng họ sẽ bảo mật được bao lâu? Khi đến lượt Liên Xô tung ra những tài liệu về những viện trợ quân sự cho Việt Nam? Phía Mỹ nữa?

Ở đây chỉ xin nêu ra một bằng chứng tiêu biểu cần được giải mật. Đó là những lá thư của ông Hồ Chí Minh viết cho Tổng Thống Mỹ Truman trước đây. Chúng ta đều biết, cơ quan OSS, cơ quan phản gián của Mỹ, tiền thân của C.I.A có liên lạc với nhóm Việt Minh và họ đã thả dù võ khí cũng như huấn luyện các bộ đội Cộng Sản. Chuyện đó ai ai cũng biết. Nhưng nội dung những lá thư gửi cho TT Truman đã hẳn không có gì phải dấu thì dấu làm gì? Xin ghi lại tài liệu CIA nói về vấn đề này như sau:

Thế nhưng, chính quyền Truman lại cũng hất hủi những lời kêu gọi của Hồ Chí Minh. Vào tháng tám và tháng chín 1945, bản thuật ký kể lại, trong lúc các lực lượng của Hồ Chí Minh kiểm soát Hà Nội, ông đã gửi tới tổng thống Truman một lời thỉnh nguyện qua Văn phòng Dịch vụ chiến thuật OSS, cơ quan đi trước C.I.A, yêu cầu chấp thuận cho Việt Nam một quy chế như Phi Luật Tân trong một giai đoạn giám hộ trong khi chờ đợi độc lập. Từ tháng 10-1945 cho tới tháng hai năm sau, bản thuật ký tiếp, Hồ Chí Minh đã viết ít nhất là 8 lá thư cho TT Truman hoặc cho Bộ Trưởng ngoại giao, chính thức kêu gọi Hoa Kỳ và Liên Hiệp Quốc can thiệp chống lại thực dân Pháp.”

(Trích Hồ sơ mật của lầu năm góc, tập san Trình Bày, trang 52)

Giả dụ TT Truman chấp thuận cho Việt Nam một quy chế bảo hộ như đã từng làm ở Phi Luật Tân thì tương lai chế độ thuộc địa của người Pháp sẽ ra sao? Và rồi tương lai chính trị của đảng cộng sản Việt Nam sẽ như thế nào?

Về điểm này, chuyên viên về Hồ Chí Minh, ông Duiker đã phê phán TT Truman là đã từ chối những lá thư cầu khẩn của Hồ Chí Minh xin Mỹ yểm trở Việt Nam.

Điều đó cho thấy, Hồ Chí Minh là một người buôn chính trị khéo léo. Ngả theo Pháp nếu cần, theo Mỹ, theo Nga, theo Tàu. Vì thế yếu, hoàn cảnh chưa cho phép hoặc chưa chín mùi, lựa thời nào thì buôn thứ đó, miễn sao đạt được mục đích cuối cùng là thực hiện chủ nghĩa cộng sản. Phải nhìn nhận cái khôn ngoan của Hồ Chí Minh.

Đã đến lúc còn hàng ngàn, hàng vạn tài liệu khác cần được giải mật giữa Việt Nam và Pháp, Trung Hoa và Liên Xô. Chính quyền Hà Nội không thể dấu kín mãi được.

Stanley Karnow, một tác giả thường ngả về phía cộng sản đã phải thú nhận rằng khi làm film tài liệu Viet Nam, A Television History, ông có yêu cầu được phỏng vấn ba người, nhưng bị từ chối. Đó là các ông Robert Mac Namara, Lê Đức Thọ và Nguyễn Văn Thiệu.

Nhưng khó khăn nhất vẫn là các tài liệu phía cộng sản miền Bắc đã không cách nào có thể tiếp cận, tra cứu, ông viết:

  “But above, the military, political, social, economic, and human dimensions of the conflict were too big for any single individual to encompass as the struggle unfolded. In particular, it was extremely difficult to report on the communist side during the war, since captured documents, propaganda, and interrogations of prisoners or defectors furnished only part of the story. I believe that North Vietnamese and Viet Cong leaders made a serious error in denying access to the Western news media.”

(Trích Viet Nam, A historỵ. The first Complete Account of Viet Nam at war, Stanley Karnow, trang 706)

Vì các tài liệu miền Bắc còn dấu kín nên tôi thiết nghĩ rằng phần lớn các tác giả người Pháp viết về Điện Biên Phủ đều thiếu sót, vì không được cung cấp đầy đủ tài liệu từ nhiều phía như Liên Xô, Trung Quốc và Việt Nam. Những tác giả như Paul Mus, Jean Chesneaux, Jean Lacouture, Claude de Groulat, Joseph Buttinger, Philippe Devillers, Jean Sainteny, đại tướng Paul Ely, Joseph Laniel, đại tướng Henri Navarre, Bảo Đại ngay cả Bernard Fall nữa. Nhất là trường họp Jean Lacouture, sách của ông nay phải nói là không có chút giá trị lịch sử gì để đọc nữa.

Ấy là chưa kể trong số ấy không thiếu những người cầm bút trên trở thành đạo quân đánh mướn không công cho cộng sản. (Chữ dùng của tác giả Minh Võ trong Hồ Chí Minh, nhận định tổng hợp, trang 279)

Phần lớn sách họ viết đều nghèo nàn về tài liệu chưa được giải mật. Bao lâu Hà Nội không tháo khoán ra những tài liệu mật, việc viết về cuộc chiến tranh Việt Pháp không thể hoàn hảo được.

Cùng lắm, họ chỉ biết và viết được nửa sự thật.

Vì thế, không mấy thích thú phải đọc lại những gì Paul Mus, Jean Lacouturẹ Jean Chesneaux, Claude de Groulat hay Jean Sainteny viết. Họ viết thiếu tư liệu, viết vì cảm tình riêng với Hồ Chí Minh. Họ bị lừa do cái khéo léo đóng kịch của Hồ Chí Minh. Họ đánh lừa chúng ta một lần nữa một cách dại khờ.

Chuyên gia về Hồ Chí Minh, William J. Duiker gọi Hồ Chí Minh là: He had become a master of the art flattering… quả không sai.

Họ không nhận thức được bản chất của cuộc chiến tranh ấy. Nhiều người vẫn tin tưởng rằng đây là một cuộc chiến tranh chống thực dân Pháp, dành Độc Lập. Có thể điều đó đúng ở giai đoạn đầu mà chính giới tình báo Mỹ, chính quyền Mỹ cũng do dự như tài liệu giải mật của CIA cho thấy.

Vì thế Mỹ đã không tận tình giúp Pháp. Tôi dám chắc rằng vào lúc ấy, Mỹ dang tay đón Hồ Chí Minh thì chưa biết số phận Việt Nam bây giờ ra sao.

Nhưng kể từ mùa đông 1949, khi Hồ Chí Minh bí mật đến Bắc Kinh, yêu cầu đảng Cộng Sản Trung Quốc ủng hộ đảng Cộng Sản Việt Nam như có ghi trong tập tài liệu của các cố vấn Trung Quốc trong bài viết của La Quý Ba nhan đề: Mẫu mực sáng ngời của chủ nghĩa Quốc tế vô sản.

Cuộc chiến ấy đã đậm mầu sắc. Nói cho đúng, nay thì mầu sắc cộng sản mới lộ ra, không còn ở giai đoạn che dấu như những năm 1945 nữa. Nó appears in true color. Nó trở thành cuộc tranh chấp mang tầm vóc quốc tế, giữa hai ý thức hệ, internationalization of the war.

Trong tất cả các bài viết của La Quý Ba, Trương Quảng Hoa, Vu Hóa Thảm, Vương Nghiên Tuyên, Độc Kim Ba trong tập tài liệu thì đều bàng bạc cho thấy sự viện trợ quân sự cho Việt Nam là do tinh thần chủ nghĩa Quốc Tế vô sản. Xin trích dẫn lời nói của Mao Chủ tịch:

“Không phải tôi muốn cử các đồng chí đi Việt Nam mà là chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu. Ai bảo Cách mạng chúng ta thắng lợi trước thì phải giúp đỡ người ta, đó gọi là chủ nghĩa Quốc tế. Các đồng chí đến Việt Nam, trước hết phải giúp Việt Nam thắng trận.”

(Trích tập tài liệu: Ghi chép thực về việc đoàn Cố vấn Quân sự Trung Quốc viện trợ Việt Nam chống Pháp, trang 60, cơ sở Truyền thông xuất bản 2009)

Cho nên, theo nhận xét của tôi, tập tài liệu này có tầm quan trọng không hẳn ở chỗ Trung Quốc đã viện trợ gì cho Việt Nam về quân sự hay cố vấn chỉ đạo về chiến lược, chiến thuật.

Tập tài liệu cho thấy, bất cứ sự giúp đỡ nào cho Việt Nam, Mao Trạch Đông đều nhấn mạnh đến tinh thần Quốc tế vô sản anh em mà giúp đỡ. Ngôn ngữ của Mao Trạch Đông ở đây lại phải được hiểu theo thứ ngôn ngữ chính trị giữa các đảng anh em với nhau. Anh anh, em em nhưng bên trong có những thỏa thuận ngầm, những trao đổi có điều kiện thì chỉ họ biết với nhau.

Đó là điểm cần được nhấn mạnh nhất trong toàn bộ tập tài liệu này.

Cho nên phần lớn sách của các tác giả Tây Phương viết đều nghèo nàn về tài liệu chưa được giải mật. Bao lâu Hà Nội không tháo khoán ra những tài liệu mật, việc viết về cuộc chiến tranh Việt Pháp không thể hoàn hảo được.

Lịch sử cuộc chiến tranh ấy vẫn có phần khuyết sử.

Cho nên, tài liệu ghi chép về viện trợ quân sự của Trung Quốc do Cơ sở Truyền Thông in và xuất bản vẫn là những dữ kiện lịch sử góp phần làm rõ nét bộ mặt thật của cuộc chiến tranh 1946-1954.

Những chiêu bài giải phóng dân tộc tự nó không còn ý nghĩa gì nữa.

Đọc tài liệu về phía Trung Quốc, chúng ta cảm thấy chúng ta bị chính quyền Cộng sản Việt Nam lừa.

Đó là cảm giác trung thực nhất sau khi đọc tài liệu này.

Cảm tưởng của một số người sau khi đọc tài liệu của Trung Quốc

Tôi được đọc tài liệu này cũng đã lâu do một sử gia “nghiệp dư” gửi cho. Nghiệp dư mà xem ra còn hơn nhiều tiến sĩ nghiệp thật.

Cảm tưởng đến với tôi một cách thuyết phục đây là tài liệu thật.

Cảm tưởng thứ hai là những cố vấn Trung Quốc viết với một thái độ khách quan, chân thành, không có giọng điệu thù oán Việt Nam, không có vẻ tuyên truyền… Người nào đã đọc đều cảm nhận được một phần sự trung thực ấy. Tôi đã bị cuốn hút vào trong những ghi chép ấy mà không lúc nào trong đầu gợi lên ý tưởng thực hay giả. Nhiều sự kiện được nhắc lại nhiều lần vì do nhiều tác giả viết ra, nhưng vẫn có tính nhất quán trong nội dung. Không có cảnh ông nói gà bà nói vịt. Nhưng tôi cũng thừa hiểu rằng có một “thứ ngôn ngữ cộng sản” họ nói với nhau, người ngoài không hiểu được. Tôi là một người ngoài, tôi hiểu theo cách người ngoài trong sự dè chừng và cảnh báo. Bởi vì sau này, họ đấm đá nhau như kẻ thù.

Sự thực được viết ra một cách tự nhiên mà không cần biện giải. Đấy là cái hay, cái khéo, cái che đậy của tập tài liệu này, một thứ ngôn ngữ hai mặt rất khó cho những người thường hiểu được lá trái, lá phải.

Cho nên, sách vở tài liệu phía cộng sản thường cố tình giấu giếm truyện này, đặc biệt là các tác phẩm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Phải chăng đã đến lúc điều này cần được viết lại, viết đầy đủ, viết trung thực.

Tôi cũng đã hỏi một số người đã đọc qua tập tài liệu này thì không một người nào nghi ngờ về tính xác thực của nội dung các bản ghi chép này. Nhiều người đọc xong cảm thấy bị sốc, vì từ trước tới nay bị tuyên truyền, che đậy. Nhiều người cảm thấy nhục và cho thấy cấp lãnh đạo cộng sản còn thua cả một Lê Chiêu Thống. Có người đi xa hơn, hiểu ra tại sao có chuyện “Dạy cho Việt Nam một bài học.”

Riêng nhà báo Trần Giao Thủy, người biên tập và chú giải tập sách này thì trả lời dứt khoát: Tài liệu là thật. Và ông cũng đã khẳng định điều này trong phần chú giải cuốn sách.

Nói chung, mọi người đã có dịp đọc tập tài liệu này đều thấy được một phần tính xác thực của tập tài liệu. Mặc dầu cũng thừa biết rằng, Trung Quốc cũng dùng những phần sử liệu này trong việc tuyên truyền nhằm hạ uy tín của Việt Nam trong trận Điện Biên Phủ. Như nhà báo Trần Giao Thủy cho biết, đây chỉ là một phần tài liệu mà thôi. Trong đó, phần tài liệu của tướng Trần Canh nay cũng được “tháo khoán” cho ra luôn. Trong đó Trần Canh đánh giá con người tướng Võ Nguyên Giáp chẳng ra gì.

Võ Nguyên Giáp là người “quay quắt, không chính trực và không lương thiện lắm” (Slippery and not very upright and honest). Theo Trần Canh, có lần tướng Giáp phàn nàn với Trần Canh về những phê bình của La Quý Ba về Giáp, nhưng khi La Quý Ba có mặt thì tướng Giáp lại luôn luôn tỏ vẻ chân tình và nồng nhiệt. Trần Canh viết: “Khuyết điểm lớn nhất của người cộng sản Việt Nam là lo ngại người khác biết được chỗ yếu của mình. Họ không có tinh thần tự phê của người Bôn Sơ Vích.”

(Trích Truyền Thông, Trần Giao Thủy trang 15)

Đừng quên, giữa đám đông, có lần Lê Duẩn gọi tướng Võ Nguyên Giáp là tướng hèn. Nói đến hèn, tôi chợt nghĩ cho đến bây giờ tôi vẫn tự đặt cho mình câu hỏi, không biết tướng Giáp đã tự mình cầm quân ở các trận cấp tiểu đội, trung đội, đại đội bao giờ chưa? Và ở trận nào? Và tại sao Hồ Chí Minh lại cứ phải năn nỉ mời cho bằng được tướng Trần Canh sang chỉ huy các trận đánh? Không tin vài khả năng chỉ huy cấp sư đoàn của tướng Giáp chăng?

Tôi chỉ có thể nói rằng họ biết nhau quá mà. Khi mà Hồ Chí Minh khẩn khoản cho bằng được phải có Trần Canh bên cạnh ông thì chắc có hậu ý? Hậu ý đó tôi không tự mình cắt nghĩa được.

Phần tôi khi đọc xong tập tài liệu, ý kiến và cảm tưởng của tôi không khác chi lắm với ý kiến của các vị nêu trên. Nhưng tôi nghĩ rằng:

– Tập tài liêu đã có thể có trước khi những xung đột giữa hai nước.

– Ngay cả sau chiến tranh 1979, phía Việt Nam đã đưa ra cuốn Bạch Thư mà lời lẽ tố cáo, chửi bới như kẻ thù đối với kẻ thù.Tập sách này của Hà Nội đưa ra trong sự vô tình của người Việt.

– Trong suốt những năm từ 1954 cho đến 1975, ta say men chiến thắng, ta tự đề cao, ta tự công kênh nhau biến hai cuộc chiến thành những huyền thoại anh hùng cách mạng, không một chữ nhắc đến họ, không một lời mời ngoại giao trong những ngày lễ lớn ấy. Vậy mà tập tài liệu này vẫn được giữ kín cho đến gần đây.

– Lời lẽ văn từ trong tập tài liệu rất là ôn nhu, tình nghĩa. Không một lời chê trách phê phán trực tiếp ông Hồ hay Võ Nguyên Giáp vô ơn bạc nghĩa.

– Những dữ kiện, những con số được đưa ra đều chừng mực, chính xác, khách quan, không có tác dụng tuyên truyền một phía. Những kế sách đều có họp bàn, có dân chủ, có tôn trọng chủ nhà trước khi quyết định đánh hay tấn công địch.

– Tập tài liệu cũng chỉ cho thấy mối giao hảo giữa các lãnh đạo như Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Chu Ân Lai, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp thật là đầm ấm trong cái tình huynh đệ Quốc tế vô sản, giúp nhau vô điều kiện. Chỉ trừ trường hợp Võ Nguyên Giáp có những mối bất đồng về chiến lược hay chiến thuật với các cố vấn như Trần Canh, La Quý Ba, v.v…

– Tinh thần trách nhiệm của các cố vấn rất là cao, sự hiểu biết kinh nghiệm chiến đấu, kỹ thuật hay tổ chức quân đội so ra vượt các cấp chỉ huy Việt Nam khá nhiều.

– Nhưng điều tôi cho là quan trọng nhất là khi đọc xong tập tài liệu, tôi cảm thức và chia sẻ được những điều họ viết và độ xác thực là rõ ràng, không ác ý, không bôi bác khinh chê.

– Tôi và một số bạn đọc không phải là những người dễ tính, ngây thơ đến độ không phân biệt được chân giả. Họ không thể qua mặt chúng ta dễ dàng nếu thực sự họ không viết chân thực.

– Cuối cùng thì tôi đã bị tập tài liệu thuyết phục để viết ra những dòng này.

Phải chăng đó chính là sự thành công của tập tài liệu này do cơ sở Truyền Thông xuất bản và nhà báo Trần Giao Thủy biên tập, chú giải một cách trách nhiệm, công bằng mà không thiếu nghiêm nghị.

Xin nhận cho một lời khen này.

Việc Mao Trạch Đông lên nắm quyền ở Trung Hoa làm thế giới lo ngại

Cái biến cố làm thay đổi cục diện thế giới lúc bấy giờ là Mao Trạch Đông loại được Tưởng Giới Thạch và thống nhất nước Tàu. Nam Kinh bị mất. Wouhan mất ngày 16/05, một tháng sau đến lượt Shanghai vào ngày 27/05/1949. Tưởng Giới Thạch chạy xuống Trùng Khánh rồi Chengtou, rồi cứ thế đến Kouanchou, đảo Hải Nam rồi cuối cùng chạy sang Đài Loan ngày 9-12-1949.

Nhưng ngay từ đầu tháng 10/1949, tại quảng trường Thiên An Môn, Bắc Kinh trước hàng triệu người, Mao Trạch Đông tuyên bố: Dân tộc Trung Hoa đã đứng dậy… Từ nay, sẽ không còn ai sẽ có thể khinh miệt chúng ta nữa.

Bắc Kinh được chọn làm thủ đô của nước Trung Hoa vào tháng 09/1949.

Khi tuyên bố như trên, lúc này Mao Trạch Đông mới 54 tuổi và sự nghiệp của ông mới thực sự bắt đầu. (Xem thêm Le déluge du matin, Han suyn, từ trang 533-535)
Nó quá khủng khiếp đối với con người. Tôi tự hỏi, có bao giờ tướng Võ Nguyên Giáp nghĩ đến số phận những người lính dưới quyền ông?

Không, sách nào của ông viết cũng bàng bạc ám ảnh chiến thắng. Phải thắng, thắng bằng bất cứ giá nào, bất kể sự hy sinh vô bờ bến của binh đội cộng sản.

Ông càng được vinh danh với đủ thứ tên gọi có thể, tôi càng thấm thía được giá phải trả của những người lính. Chẳng hạn: Ông ấy là người đã làm nên lịch sử Việt Nam. Đại tướng Giáp, tiêu biểu lớn cho quân sử thế giới. Tướng Giáp là thiên tài quân sự. Người ta nghĩ có thể so sánh ông với Saladin hay một Đại đế Alexandre hay một Genghis Khan, Thành Cát Tư Hãn. Hay một Napoléon? Hay đúng hơn một David của thế kỷ.

Đấy là những kiểu nói tra tấn người đọc không ít. Họ và chính tướng Giáp chỉ có dấu một điều. Năm 1940, khi gặp Hồ Chí Minh ở bên Tàu, Hồ Chí Minh đã gửi tướng Giáp đi học quân sự. Phần Hoàng Văn Hoan, nguyên Đại sứ Tàu lúc sau này vừa làm Đại sứ, vừa đi học ngoại giao. Hoan đã phải đổi tên làm người Tàu để đi học. Nhà ở, tiền bạc, người làm tất tất đều do Tàu cung cấp. (Xem thêm Giọt Nước trong biển cả, Hoàng Văn Hoan)

Cũng nhục đấy chứ.

Một điều mà tôi cảm thức sâu xa được khi đọc những cuốn sách do tướng Võ Nguyên Giáp viết là ông có thể là một vị tướng tài. Nhưng là một tướng sát thủ lạnh tanh mà mỗi chiến thắng làm bằng xương máu người khác.

Chỉ cần nhắc lại trong chiến dịch đồng bằng sông Hồng tháng 01/1951, đặc biệt trận đánh Vĩnh Phúc Yên ở cách Hà Nội 30 dặm. Và những trận khác ở Mao Khê rồi Phủ Lý, Ninh Bình. Trận đánh ở Vĩnh Phúc Yên tưởng kết thúc trong chiến thắng sau những hy sinh lớn lao về tổn thất sinh mạng, không ngờ tướng De Lattre de Tassigny đã cho dội bom Napalm làm cho hàng ngàn cán binh cộng sản đang tập trung ở đấy bị thảm sát trở thành những cây đuốc sống tìm chỗ ẩn náu. (Bom Napalm đã được Mỹ xử dụng trong trận đổ bộ Normandy, đây là lần đầu tiên Mỹ cung cấp bom Napalm cho Pháp)

Xin ghi lại nhận xét của William J Duiker về trận đánh này:

“De Lattre proved himself to be a worthy adversary for Vo Nguyen Giap. A war hero and a man of supreme self-confidence and military bearing, de Lattre immediately took action to shore up the French position.

The results were stunning. Vietminh troops who had never before encountered the effects of the burning gas, fled in disorder, and the town of Vinh Yen remained under French authority.

(Trich Ho Chi Minh, A Life, William J Duiker, trang 434-435)

Dưới đây là nhật ký của một cán binh chỉ huy cộng sản ghi lại cảnh bom Napalm hãi hùng như thế nào.

“Our division had attacked since the morning. From a distance three hirondelles (swallows) grow larger. They are airplanes. They dive, and hell opens before my eyes. Hell in the form of a larger egg container falling from the first plane, then a second, which lands to my right… An intense flame which seems to spread for hundreds of meters sows terror in the ranks of the fighters. It is Napalm, the fire which falls from the sky.

Another plane approaches and spews more fire. The bomb falls behind us and I feel its fiery breath which passes over my entire body. Men flee, and I can no longer restraint them. There is no way to live under that torrent of fire which runs and burns all in its route” (Trich Ngo Van Chieu, journal d’un combattant Viet-Minh, Paris, Ed Du Seuil, trang 154, 1957,

(Trích lại trong Ho Chi Minh, A Life)

Cảnh trận đánh này phải quay thành film mới thấy hết được sự bạo tàn của chiến tranh. Đó là bữa Barbecue cuối cùng của vị tướng tài danh nước Pháp trước khi chết vào năm 1952.

Chiến dịch sông Hồng là một thất bại nặng nề riêng của tướng Giáp về chiến lược. Vậy mà trong Hồi ký: Điện Biên Phủ, điểm hẹn lịch sử, xuất bản năm 2000 ông đã viết gì? William J Duiker viết: “After the failure of Giap’s Red River delta offensive, the conflict gradually settled into a war of equilibrium.” (Trích sách như trên, trang 441)

Kế hoạch tấn công đồng bằng của tướng Giáp sau đó bị bác. Họ đề nghị đánh biên giới trước và cuối cùng Hồ Chí Minh ngả theo đề nghị của Bắc Kinh.

“Với nhiều lần kiến nghị của Mao chủ tịch, Quân Ủy Trung Ương và đoàn cố vấn Trung Quốc, sau khi trải ba chiến dịch của quân đội Việt Nam vào tháng 6 đầu năm 1951… Đảng lao động Việt Nam đã xác định rõ ràng chấp nhận kiến nghị của các đồng chí Trung Quốc, quyết định từ nay chuyển hướng tấn công chính của bộ đội chủ lực lên vùng núi Tây Bắc, do đó bắt đầu chuyển hướng chiến lược.”

(Trích Tài liệu Trung Quốc, bài viết của Vương Nghiêu Tuyền, trang 191)

Đây là lần đầu tiên cho thấy sự can thiệp về các phương hướng chiến lược trong chiến tranh Việt Pháp bắt buộc Cộng sản Việt Nam phải nghe theo.

Theo tôi, cái chết trong chiến trận đối với tướng Giáp là điều không đáng kể. Chiến thắng mới là điều quan trọng. Thua được không tính trên số thiệt hại về nhân mạng. Một đổi mười cũng được miễn là cuối cùng kẻ còn lại là kẻ chiến thắng.

Theo tài liệu của Ngũ Giác Đài có ghi lại như sau về số phận những người bộ đội đã chết trong hai cuộc chiến tranh vừa qua là:

“Trong phần lớn 20 năm qua, một cách trực tiếp hay do ủy quyền. Hoa Kỳ đã lao vào cuộc chiến tranh ở Đông Dương. Bốn mươi lăm ngàn người Mỹ đã chết trong cuộc giao tranh, 95.000 người thuộc các quốc tịch khác nhau trong đạo quân thuộc địa Pháp cũ. Và không ai rõ là có bao nhiêu người Đông Dương thiệt mạng nữa. Số phỏng đoán là từ một tới hai triệu người.

(Trích Hồ sơ mật của lầu năm góc, tạp chí Trình Bày, trang 35)

Đã chết rồi mà cũng chưa xong, xác chết còn bị xử dụng như võ khí tuyên truyền cho chiến thắng ấy.

Nhiều lúc tôi tự hỏi chết thêm một người hay bớt đi một người thì có thay đổi gì về ý nghĩa cuộc chiến? Vậy mà họ vẫn phải nói dối.

Nhưng còn có những điều dối trá, lừa bịp người chết lẫn người sống một cách trắng trợn hơn nữa. Sau chiến trận Điện Biên Phủ, nhiều xác chết đã rữa mục không được thu dọn, chôn cất hẳn hoi như trường hợp người ta đào được mấy chục xác chết bộ đội chết trong vị trí chiến đấu. Nhưng sau này để vinh danh họ – những bộ đội đã chết thảm khốc – họ thiết lập nghĩa trang quân đội với những ngôi mộ với bia mộ, ghi tên tuổi đàng hoàng.

Chỉ có điều đó là những ngôi mộ không có xác chết.

Có nhiều chỗ, họ dựng cả một khu mộ liệt sĩ, xây cất lăng tẩm, có nến hương, có khấn vái… Nhưng bên trong lòng mộ rỗng tuếch. Tại sao không đơn giản dựng một tấm bia kỷ niệm? Tại sao phải đánh lừa như thế?

Tất cả những con số trên đây chỉ là những con số “làm phiền,” con số ảo, số âm, số trừ, số cộng tùy trường hợp.

Họ sợ những con số như những bóng ma.

Chẳng khác gì những bóng ma của:

“Mẹ liệt sĩ đội mồ lên đi kiện.” (Thơ Nguyễn Duy)

Cuộc chiến kéo dài 7 năm, 7 tháng, một ngày. Một cuộc chiến đã để lại những vết thương khó mà hàn gắn được.

Sự thực về viện trợ quân sự của Trung Quốc cho Việt Nam chống Pháp trong tài liệu của tướng Giáp và tài liệu của đoàn cố vấn Trung Quốc.

Trước khi tập tài liệu Ghi chép thực về đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc được phổ biến rộng rãi. Hai tác giả Stephen Pan, Ph.D và Daniel Lyons, S.J. đã cho xuất bản cuốn sách mỏng Viet Nam Crisis vào năm 1966 rồi. Họ đã thu thập từ nhiều nguồn các tin tức trong nội địa Trung Hoa kể từ khi Trung Hoa rơi vào tay cộng sản. Nhiều cá nhân hay tổ chức đã trốn chạy ra khỏi Trung Hoa, nhiều tổ chức quốc tế hỗ trợ các hoạt động tuyên truyền chống lại cộng sản Tàu tại Hồng Kông và Đài Loan. Chẳng hạn các cá nhân như Pauline Clauston, Kenneth Rhodes thuộc thư viện của Anh. Hsia-Chen, Li-Huan trong tổ chức Chinese Mission của cơ quan Liên Hiệp Quốc. Gene I-Cheng Loh, Ting-Yung Hang, S.K. Li và Yu-Liang Wu trong tổ chức Chinese News services. Đại tướng Duk Shin Choi, Đại Sứ Hàn Quốc tại Bonn. Choi Woon-sang, cố vấn cho Hàn Quốc tại Liên Hiệp Quốc. Linh Mục Raymond de Jaegher, từng sống nhiều năm ở Trung Hoa, bị trục xuất và sang Việt Nam, người thân cận của ông Diệm.

Có thể đây là những tài liệu xuất hiện sớm nhất về việc Trung Quốc viện trợ quân sự cho Việt Nam. Tài liệu của của Stephen Pan cho hay như sau:

– Bắt đầu từ 20-08-1950, có 150.000 lính Trung Hoa được điều động đến Côn Minh và Hồ Nam để hỗ trợ cuộc chiến tranh của Việt Nam. Nguồn tin do cơ quan Chinese United News Agency ở Hồng Kông. Nguồn tin này cũng được nhiều cơ quan truyền thông khác ở Hồng Kông xác nhận.

– Ngày 28-06-1950, tờ China Tribune of New-York City cho hay có hai tàu thủy mang tên S.S Kwo Tai và S.S Kuo Young từ một cảng gần Quảng Đông đã di chuyển về phía Bắc Việt Nam với những trang bị không được rõ số lượng.

– Cơ quan Kwong Wah News Agency ở Hồng Kông cũng thuật lại cho biết có hai tàu thủy rời Quảng Châu đi Hải Phòng, phía Bắc Việt Nam với các trang bị quân sự. Họ chỉ quan sát thấy như thế và không thể cho biết lượng là bao nhiêu.

– Vào ngày 13-08-1951, theo một tờ báo thiên cộng sản ở New York, tờ China Daily News có đưa tin hơn 50 người đại diện cho chính quyền Việt Minh đã tham dự ”The Chinese Political Consultation Conference. Trong hội nghị này đã đề ra đề cương một chính sách giúp đỡ chính quyền Việt Nam để cho cuộc cách mạng đi đến thành công.

– Cũng theo tờ Chinese United News Agency ở Hồng Kông có tường thuật tướng Lâm Bưu đã gửi một vị tư lệnh của ông, tướng Shao Keh thiết lập một bộ tham mưu hỗn hợp “Sino-Viet Minh joint staff group.” Nhiệm vụ của đoàn cố vấn này là điều hợp những công tác tham mưu giữa Trung Quốc và Việt Minh.

– Vào tháng 9-1951, nhiều báo chí của chính quyền cộng sản Trung Quốc lọt ra ngoài cho thấy họ kêu gọi quân tình nguyện Trung Quốc để gửi sang giúp các đồng chí Việt Minh để tiêu diệt bọn tư bản đế quốc cùng một lúc trên hai mặt trận Hàn Quốc và Việt Nam.

Ngày 29-5-1963, tờ China Daily News thuật lại Hồ Chí Minh trước đây đã gặp Lưu Thiếu Kỳ và ra một thông cáo, trong đó Hồ Chí Minh nhìn nhận có sự giúp đỡ về quân sự của Trung Quốc cho bộ đội Việt Minh.

(Trích dịch và tóm lược sách Viet Nam Crisis của Stephen Pan, từ trang 24 đến 28).

Tài liệu trên đây giúp củng cố thêm cho thấy ngoài sự viện trợ quân sự bằng đường bộ thông qua ngả biên giới, còn có con đường vận chuyển vũ khí cho Việt Nam bằng đường thủy khi mà chiến dịch đánh biên giới chưa hoàn tất.

Ngoài tài liệu trong Crisis của Stepen Pan, chúng ta tìm hiểu xem tướng Giáp đã tiết lộ gì về vấn đề viện trợ quân sự của Trung Quốc cho Việt Nam. Đọc và so sánh với tài liệu của Trung Quốc. Chúng ta sẽ biết sự thực như thế nào?

Sách của Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Tôi xin được nêu hai cuốn tiêu biểu: Điện Biên Phủ, nxb Chính Trị Quốc Gia,, năm 1994 và cuốn Đường tới Điện Biên Phủ, nxb Quân Đội Nhân Dân, 2000.

Trong cuốn đầu, ông Võ Nguyên Giáp có vẻ tránh né tất cả những gì liên quan xa gần đến viện trợ quân sự Trung Quốc cho Việt Nam.

Đó là một sự cố ý rõ ràng, không che dấu được. Vấn đề ở đây là tại sao tướng Giáp phải che dấu như thế?

Vì thế không lạ gì nhà viết sử Qiang Zhai khi trả lời phỏng vấn của đài BBC đã nhận xét rằng: “Việt Nam miễn cưỡng nhắc đến vai trò của Trung Quốc trong chiến thắng đối với người Pháp, bởi vì tình cảm dân tộc mạnh mẽ của họ.”

Chỉ trừ có một đoạn, ông trình bày cho biết có thương thảo với đồng chí cố vấn bạn là thay đổi phương án đánh nhanh thành chậm, đánh chắc.

Một đoạn khác, ông Giáp nhắc tới sự trợ giúp quân sự về súng đạn đại bác, nhắc khéo mà cũng chê khéo:

“Trong thực tế, về đạn 105 ly, ta chỉ có tổng số khoảng 20.000 viên, gồm 11 ngàn viên chiến lợi phẩm của các chiến dịch, 3600 viên do Trung Quốc viện trợ kèm theo pháo, 440 viên chiến lợi phẩm của mặt trận Trung Lào và khoảng 5000 viên do địch thả dù mà ta bắt được. Sau chiến tranh Triều Tiên, đạn pháo 105 ở Trung Quốc cũng rất khan hiếm. Trước nhu cầu của chiến dịch, bạn đã vét đạn 105 từ các kho chuyển ra cho chúng ta, nhưng 7400 viên tháng 5 năm 1954 mới tới khi mặt trận đã kết thúc.”

(Trích Điện Biên Phủ, điểm hẹn lịch sử, Võ Nguyên Giáp, trang 348)

Có lẽ đây là đoạn trích dẫn duy nhất mà Tướng Giáp xử dụng những con số tỉ mỉ đến chi tiết như thế. Con số 3600 viên đạn của Trung Quốc là con số ý nghĩa nhất trong toàn thể cuốn sách của tướng Giáp. Nó nói thay cho nhiều điều mà tướng Giáp không nói được?

Nhưng có lẽ vấn đề cách đánh là vấn đề gây tranh cãi, ai là người đưa ra quyết định thay đổi lối đánh nhanh thành đánh chậm, đánh vững chắc? Phần tướng Giáp, trong bất cứ ở đâu, hễ có dịp là ông đều cho rằng quyết định sinh tử ấy xuất phát từ ông.

Nhà báo Trần Giao Thủy trong phần diễn giải cũng đưa ra vấn đề tranh cãi này, đưa ra những lập luận khác nhau của hai bên. (Xem Tranh cãi, từ trang 9, sách tài liệu của Trung Quốc)

Và ở đây, xin đưa ra trích đoạn trong sách của tướng Giáp:

“Trận đánh sắp bắt đầu. Đề nghị Võ Tổng cho biết tình hình tới lúc này ra sao? Đó cũng là vấn đề tôi muốn trao đổi với đồng chí Trưởng đoàn.

Tôi nói tiếp ba khó khăn lớn nhất của bộ đội rồi kết luận:

Nếu đánh là thất bại.

Vậy nên xử trí thế nào?

Quyết định của tôi là hoãn cuộc tiến công ngay chiều hôm nay, thu quân về vị trí tập kết, chuẩn bị lại theo phương châm đánh chắc, tiến chắc. Sau này trong các cuộc phỏng vấn hay trong các buổi nói truyện, tướng Giáp cũng một mực cho rằng việc quyết định thay đổi phương cách đánh là quyết định do ông đề xướng ra.

Sau đó, vào ngày 31/01/1954 tướng Giáp chuyển sở chỉ huy của ông từ Nà Tấu vào Mường Phăng. Ông cho làm những con đường mới để đưa các khẩu pháo lên các núi Pú Hồng Mèo và Pú Tà Cọ…

Xin đưa ra nhận xét của William J Duiker:

“Chinese advisers were intimately involved in the planning and execution of the border offensive, a role that would become subject to controversy between the two allies following the end of the Viet Nam war. Viet Nam sources credit Vo Nguyen Giap and other Viet Minh military strategist with coordinating the campaign…

Whatever the truth of the debate, after the campaign was over, Chen Geng returned to China and was assigned to command PLA units operating in Korea before his departure from the Viet Bac, he sent detailed criticisms of Vietminh battlefield performance to his superiors in China. As Chen reported to his Chinese superiors, Vietminh troops lacked discipline and battlefield experience and were not ready to engage in major operations, while their commmanders did not have sufficient concern for the welfare of their troops and were reluctant to report bad news to theirs superiors.”

(Trích Ho Chi Minh, A Life, William J Duiker, trang 432)

Một điều rõ ràng là có những xích mích không hàn gắn được giữa tướng Trần Canh và tướng Giáp. Tướng Trần Canh đã không ngại ngùng dùng những lời lẽ nặng nề đối với tướng Giáp. Phần tướng Giáp, ông giữ im lặng.

Trong cuốn thứ hai, Đường tới Điện Biên Phủ, tướng Giáp đã có một số thay đổi trong chiều hướng viết. Cách viết thông thoáng hơn, bớt gò bó, bớt lý luận, bớt tính cách giáo điều, bớt mô tả các trận đánh, bớt bài bản cứng nhắc như thầy giáo trên bục giảng. Đã có thêm nhiều dữ kiện, phần tài liệu được bổ xung, nhất là tài liệu liên quan đến sự viện trợ quân sự của Trung Quốc cho Việt Nam.

Nhưng rất khéo léo, ông không bao giờ phê phán các sĩ quan chỉ huy dưới quyền, luôn luôn đề cao họ, hoặc đề cao tài trí của bộ đội Việt Nam.

Mặc dầu đã có thay đổi tiến bộ. Nhưng vẫn chưa đủ. Sách của tướng Giáp nói cho cùng chỉ là những bài học về chiến tranh, trình bày các chiến thuật, chiến lược, lẽ thua được. Nhưng thiếu những con số dận chứng và thiếu sử tính.

Về mặt sử học, người đọc đòi hỏi tướng Giáp phải làm hơn thế nữa. Thiếu sót còn rất nhiều về sự kiện, về người, về góc cạnh nhân bản, về sử tính như ngày tháng năm, con số, sự chính xác, sự khách quan, sự việc, con người, nhân chứng, tính thông tin thay vì tuyên truyền, khai trừ tính đảng, tính giai cấp, v.v…

Nhận xét chung về Hồ sơ Tài liệu “Ghi chép thực về đoàn cố vấn quân sự…”

– Tập tài liệu do phía Trung Quốc phổ biến trên mạng tạo ra một phản ứng bất lợi cho phía chính quyền cộng sản bây giờ. Từ khi tài liệu được phát tán trên mạng đến nay, chưa có một tiếng nói chính thức nào lên tiếng phản biện.

– Cho dù có lên tiếng cải chính hay biện minh thì xem ra không phải là chuyện dễ dàng gì. Sự lên tiếng biện minh đôi khi chỉ như đổ dầu thêm vào lửa.

– Mặc dù tài liệu của đoàn cố vấn Trung Quốc nhấn mạnh tới việc viện trợ quân sự, nhưng những chứng liệu đưa ra không nhiều. Những con số không nói đến từng năm, không nói tới giá trị tương đương với tiền trị giá là bao nhiêu. Xin ghi lại: “Tính tới tháng 9, 1950, Trung Quốc đã đưa sang Việt Nam hơn 14.000 khẩu súng, 1700 liên thanh, 150 khẩu đại pháo, 2800 tấn gạo… Ở chỗ khác: “Theo tài liệu hữu quan, Trung Quốc viện trợ cho quân đội nhân dân Việt Nam hơn 150.000 khẩu súng, hơn 3000 khẩu pháo và số lớn đạn dược, xe cộ , quần áo, lương thực, thực phẩm phụ và đồ dùng hằng ngày khác như màn, khăn bông, bát tráng men… (Trích Tài liệu, Ghi chép thực… Chương Quyết sách thực của Trương Quảng Hoa, trang 53)

Chưa kể những đại đoàn chủ lực của QDNDVN gồm hơn 10 ngàn người đi bộ sang biên giới Trung Việt, rồi được chở bằng xe hơi đi huấn luyện trong 3 tháng tại Nghiên Sơn, Vân Nam nhận vũ khí, trang bị, khí tài, trang phục, v.v… của Trung Quốc viện trợ.

Con số của William J Duike đưa ra có sai biệt khá lớn:

“By september 1950, about twenty thousands Viet Minh soldiers had been armed and trained in South China, on return; many of them were integrated into newly formed Vietminh 308 Division. Two schools for political cadres were opened at Nanning and at Kaiyuan in Yunnam province for a six months training course.”

(Trích như trên, trang 427)

Arthur J. Dommen đưa ra một con số gần sát với con số của William J Duike như sau:

“The troops, without arms, crossed the border on foot and once in Chiana were trasported by truck. Clothed in new uniform, they followed an intensive training course for three months under Chinese instructors… Some 20.000 men were rotated through this training in 1950 alone.”

(Trích The Indochinese experiencee… Arthur, J Dommen, trang 200)

Có thể nói rằng các vị cố vấn Trung Quốc sang Việt Nam không phải có mục đích đếm xem đã đưa cho Việt Nam bao nhiêu khẩu súng, bao nhiêu viên đạn, bao nhiêu bộ quần áo.

– Mục đích của họ sang là để chỉ đạo, huấn luyện, truyền kinh nghiệm chiến đấu từ các bài học chống Nhật, bài học xua Tưởng Giới Thạch ra Đài Loan và cuối cùng là các bài học có được trên chiến trường Cao ly, trực diện với Mỹ.

– Đọc suốt dọc dài tập tài liệu cho thấy rằng các vị cố vấn này rất am tường địa hình, địa vật ở Việt Nam, nắm rõ điểm mạnh điểm yếu của Pháp, cũng nắm rõ từ tinh thần đến kinh nghiệm chỉ huy của các sĩ quan quân đội nhân dân. Mỗi chiến dịch là mỗi khinh nghiệm và học tập.

– Trong thực tế, với hơn 300 cố vấn, ngoài những bất đồng về phương hướng chiến đấu, về đường lối chỉ đạo chiến tranh. Cũng rất bình thường còn phải cung phụng cơm gà cá gỏi, ngựa xe, người hầu người hạ, đấm lưng xoa bóp, ăn uống tẩm bổ cho các cố vấn. Đôi lúc phía người Việt cũng không khỏi đắng cay, tủi nhục. Nhân dịp Hồ Chủ tịch cùng với Vị Quốc Thanh đi ngựa thì nhìn thấy đàn bò to béo khỏe mạnh. Vị Quốc Thanh có ngỏ lời khen. Hồ chủ tịch nói: “Đúng vậy, nhưng rất đáng tiếc chẳng bao lâu sẽ bị đoàn cố vấn ăn sạch.” Và đây là lời phân trần của cố vấn: “Cán bộ Việt Nam hầu hết trong túi áo đều có một ống chì con, như cái nắp bút, trong đó đựng mấy chục cái tăm rất nhỏ, khi ăn thịt gà thì dùng cái đó xỉa răng, chứng tỏ họ cũng thường xuyên ăn thịt gà. Chúng tôi ăn thịt gà không thể nhiều hơn họ. Còn thịt lợn khoảng một tuần một hai lần. Việt Nam nuôi lợn đều lớn đến 30, 40 kí lô thì giết, không có lợn to đến 50 kí lô, 100 ki lô. Còn thịt bò ăn rất ít, tổng cộng chỉ có vài lần.
Có lẽ đoạn trần tình này là lý thú nhất về hoàn cảnh lúc bấy giờ. (Trích Ghi chép… trang 275-276)

Nhưng khi đọc xong tập tài liệu này, tôi rút ra được một bài học từ nội dung các điều trần tình của các cố vấn Trung Quốc. Không phải việc viện trợ quân sự là quan trọng hàng đầu, mặc dầu là việc quan trọng trước mắt. Các cố vấn Trung Quốc còn muốn can thiệp vào nội tình của Việt Nam (domestic policy). Thật vậy chẳng bao lâu sau khi sang làm cố vấn ở Việt Bắc, vào tháng giêng-1951, La Quý Ba, trưởng đoàn cố vấn chính trị cho Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã tham dự các buổi họp chính trị của Việt Nam. Họ muốn uốn nắn, khuôn đúc (Remodeline) đảng cộng sản Việt Nam đi theo đường lối của đảng cộng sản Trung Quốc.

Nguyên tắc là làm theo Trung Quốc dựa trên một thứ Chinese model. Việt Nam có thể nợ Trung Quốc về sự giúp đỡ quân sự. Nợ cùng lắm trả dần, không trả được thì quịt. Nhưng trở thành một mẫu hình của Trung Quốc thì lại là chuyện khác – Chuyện lệ thuộc, chuyện bắt chước. Đó là cung cách của Hồ Chí Minh và của Trường Chinh.

“Ho was fulsome in his praise of the new government in Beijing and its wise leadership, suggesting strongly that his government and party would follow the Chinese model. By now, he had become a master at the art of flattering his benefactors by implying that their advice and experience would be taken to heart in the new Viet Nam.”

(Trích Ho Chi Minh, A Life, William J Duike, trang 430)

Đọc cả bài viết này, có lẽ người đọc chỉ cần đọc đoạn kết trên là đầy đủ ý nghĩa. Sau bài học 1979 bằng sự xâm lăng 6 tỉnh phía Bắc để dạy cho một bài học. Tập sách này là một bài học vỡ lòng về bài học cách cư xử ở đời.

Bao giờ đến bài học thứ ba về món nợ 1954-1975 chưa trả?

88 BÌNH LUẬN

  1. Hồi đó, quân đội Việt Nam chưa đến 30 nghìn quân, nhanh chóng tan tác trước sự càn quét và bao vây của trăm nghìn quân Pháp được trang bị máy bay và xe tăng, tuyến đường biên giới Trung – Việt đã bị cắt đứt, toàn bộ điểm dựa trong các thành thị đều mất đi, lực lượng quân đội Việt Nam ít ỏi còn bị quân Pháp chia cắt bao vây ở các khu rừng. Đứng trước nguy cơ này, là một trong những lãnh đạo chính của Hồng quân công nông, Đại tướng Trần Canh không hề hoảng sợ, trước hết chỉ huy quân đội Việt Nam phân luồng có mục đích, tấn công từ nhiều phía để quấy nhiễu vận chuyển tiếp tế, kho đạn dược của quân Pháp, quân Pháp vốn giữ khí thế dữ dội, cuối cùng ô tô, xe tăng không chạy nổi, máy bay không thể cất cánh, việc ăn, uống, trang bị vũ khí của quân Pháp đều gặp khó khăn, buộc phải từ bỏ thế tấn công mạnh mẽ, bắt đầu rút quân. Quân đội Việt Nam cũng từ chỗ nguy hiểm chuyển thành an toàn.
    Trích từ cri.cn
    Sao tụi DLV tuyên láo là csvn tự lực, tự cuồng chiến thắng các để quốc to, không cần ai giúp đỡ
    Vậy ai tuyên láo ở đây?

  2. Khà khà khà, đánh đấm như cặc chó thì phải thua. Thua rồi cứ khóc nhè như trẻ trâu là thé nù hả đám Tàn Dư Ngụy Cock.

    Chưa uýnh đả phóc chạy.
    Chạy cởi ao tuột quần
    chạy cởi giày lột vớ.
    Chạy quăng súng liệng đạn
    Chạy bám đuôi đu càng
    Chạy quên cha bỏ mẹ
    Chạy quên ông bỏ bà
    Chạy vô hồn kỳ trận
    Chạy thừa chết thiếu sống

    Giò sao còn khóc nhè
    Như nhửng thằng trẻ trâu
    Thé không là NGỤY HÈN
    Có oan ức chi không
    Hở đám NGỤY TÀn DƯ,

    KKAKKAKAKKAKAAK.

    • Ku phét này qua trang đất việt bị đập cho tơi tả
      Kaka Kaka
      Mọi con vật đều bình đẳng, nhưng một số con vật bình đẳng hơn các con khác” (Trại súc vật-George Orwell). Trong trại súc vật của Orwell, có đủ bò dê lợn cừu, nhưng những con lợn đã giành được vị trí lãnh tụ

      • Khà khà khà, anh Phét mà biét sợ ai bao giò hử em?. Anh Phét chua bao giò thay nick đổi họ như các em Tan Dư Ngụy Cock khi bị bí lối, quê xệ là bỏ chạy sau đó mặc áo mói vào chủi túi bụi sau đó lại cứ tiép diển như thế.

        Một mình anh Phét tả xung hủu đột bạt tai từ thèng trí thức cho tói tên quét rác trong đám Tàn Dư Ngụy Cock. Thế thì bảo anh Phét sợ là điều không tưởng , là chuyện thần thoại , kkakkakkakak.

        Thé cho nên anh Phét cứ gọi là NGỤY HÈN cho chắc. Không Hèn không phải NGỤY mà hế NGỤY là Hèn là Nhát là Gian là Đểu.

        Không HÈN mà chạy từ thèng ton ton cho tói tên lính quèn trong vòng 55 ngày đêm hay sao hử COCK? Có đội quân nào mà:

        Choi Đĩ thì giỏi mà Uýnh giặc thì dở như Ngụy Sài Gòn. Thua là phải!

        Ăn cắp đồ Mẽo, buôn lậu thuôc Phiện thì tài mà điều hành đất nuóc thì ẹ như Ngụy Se Gòng. Thua là phải!

        Lập bè lập đảng , tranh quyền cuóp ngôi, tàn sát lảnh đạo, hạ nhục cấp trên như NGỤY SÈ GÒNG. Thua là phải!

        Lính ma lính kiểng, ăn chia bè đảng , phe cánh bợ đở như NGỤY Sè Gòn. Thua là phải!

        • Kaka
          Ku phét tuyên láo tả xung hủu đột ”
          Vậy sao không trả lời comments của người khác bên trang đất việt?
          Ở đây thì comments chống cộng cũng không trả lời được
          Tức là sủa bậy rồi chạy
          Kaka nhục nhã
          Lừa gạt hàng triệu người yêu XHCN cầm súng CS “Chống cho Mỹ cút, ngụy nhào” mà sau khi “ngụy” nhào rồi, cũng nhào theo Mỹ thì là bọn bất lương phải không ????.
Liên Xô đã tan rã, thì “bọn thua trân” chánh nghĩa hay bọn DLV Cộng Sản chánh nghĩa ???

      • Hiện tuyến đường sắt Bắc – Nam đang bị tê liệt sau hai sự cố sạt lở liên tiếp khiến hơn 200m3 đất đá đổ xuống hầm đường sắt Bãi Gió qua Đèo Cả (huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa) vào trưa và đêm 12/4. Tính đến chiều 13/4, các thanh thép lớn vẫn tiếp tục được vận chuyển vào trong để gia cố hầm.

        Hầm Bãi Gió dài khoảng 900m, được người Pháp xây dựng cách đây hơn 90 năm, đến năm 1936 hoàn thành, được sử dụng tới nay.

        Từ lúc csvn đô hộ Việt Nam, công trình người Pháp để lại hơn 90 năm mới hư hỏng
        Nếu được bảo quản thường xuyên thì chắc không bị xập hầm

        • Chưa hiểu tại sao tác giả mất công tổng hợp, dẫn chứng nhiều tài liệu thế mà dẫn chứng đáng ra để làm rõ quan điểm (riêng của tác giả) thì lại mâu thuẫn nhiều thành ra bôi bác chính mình.
          Người vào comment cứ nghĩ là người muốn tìm hiểu sự thật thì toàn mấy ông thất bại, thù hằn chính trị.
          Gần 50 năm rồi, mỗi năm 1 dịp phất cờ dưỡng sinh cũng tốt cho sức khỏe.

          • Chưa hiểu tại sao tác giả mất công tổng hợp, dẫn chứng nhiều tài liệu thế mà dẫn chứng đáng ra để làm rõ quan điểm (riêng của tác giả) thì lại mâu thuẫn nhiều thành ra bôi bác chính mình.“
            Chứng minh được không? Mâu thuẫn chỗ nào? Hay lại tuyên láo?

  3. Một chiến đi thăm di tích Điện Biên Phủ

    Lán ở của tướng Giáp thông với lán của tướng Thái bằng con đường hầm dài 69 m; cao 1,8 m; rộng 1,3 m. Trong hầm có phòng làm việc của tướng Giáp và 5 ngách thông tin liên lạc. Điểm kết thúc nối với lán ở của tướng Thái.

    4. Hầm chuyên gia Trung Quốc: cách 200m từ nhà tướng Thái về phía bên phải

    “những danh từ “kẻ thù”, “đồng chí” của ngày ấy hôm nay lại đổi chỗ cho nhau”

    The mo thingz change, mo them stay sêm xít

    • Chỉ huy sở của Giáp nằm ở hang Thẩm Pua cách lòng chảo DBP 60 cây số, cùng lúc các cố vân Trung Quốc thì có mặt ngay tại chiến trường để nghiên cứu thực địa và lên kế hoạch.

      • “https://vnexpress.net/quyet-dinh-kho-nhat-doi-cam-quan-cua-dai-tuong-vo-nguyen-giap-4735429.html”

  4. Sử gia Trần Gia Phụng: Theo các tài liệu do các cố vấn Tàu tiết lộ trong cuốn sách Hồi ký của những người trong cuộc, ghi chép thực về việc đoàn cố vấn quân sự thì trận Điện Biên Phủ hoàn toàn do các cố vấn quân sư Tàu chỉ huy từ đầu đến cuối. Chẳng những Tàu viện trợ vũ khí, quân nhu, chiến lược, kế hoạch, mà viện trợ luôn cả những người đào giao thông hào là những người đã tham dự các trận đánh ở Triều Tiên trước đó.

    Qua sách hồi ký nầy, Hồ chí Minh và Võ Nguyên Giáp chỉ là những đốc công trên chiến trường.

    • Thằng ku phét khi nói về Duike
      Khi Duike mắng hồ Chó minh thì ku phét nói rằng là ý kiến riêng của tác giả
      Khi Duike nói về luật 10/59 thì ku phét lại cho đó là bằng chứng
      Kaka Kaka ai nói csvn ngu, csvn chỉ ba xạo và tuyên láo thôi
      Ở đây không binh luận về luật 10/59 vì bài viết không nói đến, mà nếu nhờ luật 10/59 mà giết nhiều csvn thì càng tốt.
      Ku phét không tranh công được với Trung cộng thì tìm cách đổi chủ đề
      Nhục

    • Quà mừng phỏng dzái 30-4
      Ông Hun Sen nói Campuchia ‘không nhượng bộ’ hay ‘đàm phán’ về kênh đào Phù Nam bất chấp Việt Nam phản đối
      Vinfuk thì chơi sang hơn, đốt ngay 1 xe làm pháo hoa
      Kaka Kaka
      Tự hào quá Việt Nam ơi

      • Khà khà khà, bên MẼO chúng nó chết vì tai nạn giao thông do lái xe cà chớn hàng năm tói 48,000 đứa chết. Vì răng Tàn Dư Ngụy Cock hỏng chụp hình đưa lên cho trọn bộ. Tài xế VinFast lái xe bị tai nạn chua biét vì lý do gì thì TÀN DƯ NGUY COCK xem ra hí hửng đổ thừa là tại xe VINFAST cho nên tài xế và nguòi trong xe bị chết, kakkakkakkakak.

        Ở MẼO mà sao NGỤY TÀN DƯ giả NGU lý luận kiểu lính tẩy là thé nù , kkakkakkaka.

        Chắc là tại 30 tháng 4 về , đám Tàn Dư Cock Cắn lại sụt sùi khóc lóc cho nên vớ đuọc chuyện chi thì khoái chuyện đó. Anh Phét hiẻu và rức là thông cảm , kakakkakakka.

        Khi xưa anh trót………..đu càng!
        Ngày nay anh vẩn hat vang một bài
        Anh áo lính, chị áo dài
        Cùng nhau ta tấu vở hài cho vui

        Tây Nguyên triệt thoái kinh hoàng
        Tụt quần liệng sung đu càng ly hương
        Lộ hàng vượt Thai Binh Dương
        Tùy nghi di tản thảm thuong vô cùng

        Cali tái chiếm tung bừng
        Cờ vàng quân nhục lầy lừng chiến công!
        Tiền MẼO thì đả tiêu tan
        Thùng tiên quyên góp lây lất qua ngày

        Chạy làng chỉ cò quần………xì
        Lang thang lếch thếch xứ nguoi ăn xin
        Tiếng Anh chẳng biết………….mô tê
        Lau phòng quét rác, hết thơì hung hăng

        Nghị quyết ba sáu tung ra
        Khúc ruột dặm trừờng, củng là con dân
        Ngụy TÀn Dư tưởng mình ngon
        Hôt rác xứ Mẽo, nay thành bề trên

        Tưỏng rằng mình thực tài năng
        Té ra không phải, Ngụy nghèo xác xơ
        Eo phe(Welfare , Tem Phút(fơodstamps) Hao xìng(Housing)
        Qua ngày dắp đổi, năm muoi năm trời.

        Lật cộng không phải chuyện cuòi
        Mồm vung xích chó , Ngụy hèn ba hoa
        Cò vàng ra rả loe nghoe
        Bằng mồm chống cộng, Cộng còn Ngụy Tan

        Tròi khong thưong những đứa gian
        3 que chỉ dám hung hăng xú người.
        Viet Nam một dải dất tròi.
        Muôn đời bền vững, không còn NGỤY NGU.

        kakakkakakkaa

        • Phét này, theo anh thấy đồng chí Vượn có tinh thần Điện Biên Phủ cao độ như thế thì sao không bắt đầu với xe…đạp thồ cho đúng với bài bản? Nói gì thì nói, anh Mười vẫn ưu tư cho tiền đồ của Vinh phét. Thà nó chết một lần và chết tập trung chứ nó cứ rải rác vài hôm như thế thì ai mà chịu được?
          Thật là tắc trách, xe đạp thồ thì không làm mà cứ quyết tâm làm xe…giảo nghiệm. Tinh thần Điện Biên Phủ đâu nào? Bộ đội cụ Hồ chết hết rồi đấy phỏng?

      • Xe VinFast ở Mỹ bốc cháy làm chết 4 người, báo Việt Nam đăng rồi gỡ
        Sao kỳ vậy? Thằng csvn không có tự do ngôn luận như thường hay rêu rao?
        Một chiếc xe điện của hãng VinFast ở Mỹ đâm vào gốc cây ven đường rồi bốc cháy, cả bốn người trong một gia đình đều thiệt mạng nhưng báo đài Nhà nước im lặng trước thông tin này.
        Tự do báo chí hay rêu rao?
        Đừng nghe cộng sản nói mà nhìn nó làm

    • Trên trang mạng của Cục An Toàn Xa Lộ Quốc Gia (National Highway Traffic Safety Administration – NHTSA) thuộc Bộ Giao Thông Hoa Kỳ đã bắt đầu có vài tường trình chính thức về mức độ an toàn xe VinFast từ các tài xế theo sau (*):

      “Vào lúc 6 giờ sáng sớm, hệ thống hỗ trợ tài xế (Advanced Driver Assistance Systems – ADAS) gặp trục trặc nên không thể nhận ra làn đường xa lộ. Khi đang chạy, xe đột nhiên bẻ lái và suýt gây tai nạn đến hai lần, trước khi tôi kịp tắt hệ thống”. (NHTSA ID Number: 11579510).

      Đang chạy với tốc độ trên 80 (mph), xe đột ngột mất điện. Báo lỗi hệ thống điện và làm nguội. Bị banh xe trong làn nhanh nhất của xa lộ. Mất chín lần tái khởi động (reset) và một tiếng đồng hồ trước khi xe chạy lại bình thường” (NHTSA ID Number: 11578579).

      “Lúc tôi đang lái xe trên xa lộ 87 California, hướng Nam-Bắc, sau khi chuyển sang làn bên trái ngoài cùng của xa lộ và đã hoàn toàn ở trong làn đường đó, bật ADAS để điều chỉnh tốc độ theo ý mình thì cảm thấy như xe tăng tốc quá nhanh so với tốc độ tôi cài đặt, nên tôi quyết định đạp thắng để giảm tốc độ. Ngay khi tôi đạp thắng, tôi nghe một tiếng động lớn từ xe mà tôi tin là xe đang gặp các lệnh nghịch nhau trong nhu liệu của nó, bởi một mặt ADAS muốn tăng tốc còn tôi muốn thắng lại. Trục trặc đó làm xe tôi chuyển sang số Không (neutral) trên đường xa lộ tuy nhiên tôi vẫn có thể tấp vào làn khẩn cấp và dừng lại…” (NHTSA ID Number: 11576667)

      Trong điều kiện sương mù dày đặc, mưa, ánh sáng chiếu trực tiếp vào các camera hay cảm biến thì các tính năng an toàn sẽ hết hoạt động. Ngay sau khi điều nào kể trên chấm dứt thì chúng hoạt động lại. Theo tôi thì điều này gây rủi ro hơn khi lái các xe này nếu hệ thống an toàn không hoạt động bình thường“. (NHTSA ID Number: 11559294)
      Xe gì mà sau khi tai nạn thì phát cháy? Chứng tỏ xe không an toàn, bất kể nguyên nhân tai nạn là người hay do xe

      • Chiếc xe ấy thật là phản động. Bộ điều hành của xe còn vướng mắc nhiều tư tưởng…xét lại, không hoàn toàn nhất trí như hệ thống chính trị của ta. Một chiếc xe…phản cách mạng từ trong trứng…Tàn…dư thì không chịu mà lại cố tình đưa người lái vào hội tàn…cụt, nếu không phải tàn…đời? Đúng là bọn con bò!

    • Cái này là chính xác. Một bài báo của VNEXPRESS đã vô tình xác nhận vừa rồi.

      • VM cung cấp nhân lực, Trứng cộng đưa vũ khí và kế hoạch tấn công. Trong bài viết có nói là Giáp đề nghị hoãn đánh tới 3 lần nên thắng. Với một thằng tay mơ không một chút kinh nghiệm ở chiến trường bất ngờ làm tướng thì đám cô vấn Trung cộng phải nghe theo lời đến những 3 lần? Mấy thằng VC nói chuyện riết dân VN trong nước cũng lú là phải.

  5. Sử gia Phạm Cao Dương bàn về tập sách có nhan đề Ghi Chép Thực Về Việc Đoàn Cố Vấn Quân Sự Trung Quốc Viện Trợ Việt Nam Chống Pháp ( “Hồi ký của những người trong cuộc “) do Nhà Xuất Bản Lịch Sử Đảng Cộng Sản Trung Quốc ấn hành ở Bắc Kinh năm 2002,

    Các cố vấn Trung Quốc viết không riêng về quân sự như cung cấp dư dả súng ống, đạn dược, quân trang, quân dụng, soạn thảo tài liệu huấn luyện, tái tổ chức lại quân đội với chủ trương đặt nặng vai trò của chính trị trong quân đội, thành lập và võ trang những đại đơn vị mới như các Đại Đoàn 316, 320, 325, 351 và một trung đoàn công binh bên cạnh cac đại đoàn 304, 308, 312 và một số trung đoàn đã có từ trước.
    Họ còn nói đã giúp Việt Minh giải quyết những khó khăn về kinh tế, tài chánh, đặc biệt là về tiền tệ, lương thực để Việt Minh từ thế gần như thụ động, bị bao vây trên nhiều mặt trận, sang chủ động làm chủ chiến trường.

    Các cố vấn Tàu còn cho biết họ đã soạn thảo các chiến lược và trực tiếp tham gia chiến trận cùng với quân đội của Tướng Giáp từ đó đã giúp cho Cộng Sản Việt Nam toàn thắng.

    • Mới đầu, LS & khối xhcn cung cấp vũ khí cho VN vì TQ vẫn còn gặp nhìu khó khăn trong kinh tía, nên chỉ cho mượn đường . Nhưng chiến tranh càng leo thang nên phe XHCN quyết định mở nhà máy sản xuất vũ khí, bao gồm cả máy bay MiG & tên lửa ngay tại Trung Quốc để kịp viện trợ cho VN

      Và chính nhờ chiện đó mà công nghệ khoa học của Trung Quốc tiến nhanh như vũ bão . Vì khoa học chiến tranh, fo its purposes, là thứ khoa học tiên tiến nhứt & tiến bộ nhứt mà con người có thỉa thực hiện

      Để làm lệch cán cân về phía mình fo the sake ya gotta be better than yo enemies, cả 2 bên, hoặc ở trường hợp VN, Liên Sô, TQ & phe XHCN đã phải đổ hết trí tuệ vào công nghệ vũ khí

      Thats the reason(s) as suspected, Trung Quốc đã có khả năng nắm bắt được công nghệ của Mỹ ngay từ khi bình thường hóa wan hệ . Họ đã có nền tảng là công nghệ vũ khí của phe XHCN, nhứt là LS, Tiệp & Đông Đức

  6. Sử gia người Ái nhĩ Lan Jon Halliday cùng vợ là tiến sĩ Jung Chang, trong 12 năm đã tới một số quốc gia tham khảo tài liệu và phỏng vấn hàng trăm người để hoàn tất bộ sách về Mao trạch Đông “Mao: The Unknown Story”

    “Mao: The Unknown Story”, Jung Chang và Jon Halliday : ” Năm 1965, sau khi Lê Duẩn chính thức yêu cầu Trung Quốc đưa quân bộ vào, viện trợ Trung Quốc tăng rất nhanh. So với năm 1964, số súng tăng 2,8 lần (từ 80,500 lên 220,767 khẩu); số đạn tăng gần 5 lần (từ 25,2 triệu lên 114 triệu viên); số đạn đại bác tăng gần 6 lần (từ 335,000 lên 1,8 triệu viên) .

    “Từ tháng 6-1965, Trung Quốc bắt đầu ào ạt đổ quân vào miền Bắc, cùng với nhiều loại quân cụ, từ hỏa tiễn phòng không, đạn dược đến các đơn vị công binh, phá mìn, kỹ thuật quân sự . Tổng số quân lính Trung Quốc tại Bắc Việt từ tháng 6-1965 đến tháng 3-1968 lên đến 320,000 người .

    “1,100 lính Trung Quốc và 4,200 người bị thương, sau khi những người lính Trung Quốc cuối cùng rút khỏi Bắc Việt vào tháng 8-1973.

    “Tháng 4-1950, ba tháng sau khi Trung Quốc công nhận chính quyền VNDCCH, Việt Minh chính thức xin Trung Quốc viện trợ trang thiết bị quân sự, gửi cố vấn và giúp đào tạo binh lính. Bắc Kinh thành lập Nhóm cố vấn quân sự Trung Quốc với chỉ huy của Vi Quốc Thanh cùng Trần Canh và 281 sĩ quan. Hỗ trợ quân sự Trung Quốc cho Việt Minh tăng từ 3 sư đoàn năm 1950 lên 7 sư đoàn năm 1952. Số người Trung Quốc tại Bắc Việt trong cùng thời gian lên đến 15,000 người “.

    • Trường quân sự đầu tiên của RFA’s Việt Nam được Trung Quốc, theo đề nghị của Chủ tịch Hồ Chí Minh, thành lập trên chính đất của mình . Báo VN có đăng cựu học sinh về lại trường để kỷ niệm . Giảng viên là hỗn hợp Trung Quốc, Liên Sô, Đức, Tiệp …

      Giới tướng lãnh của chiến dịch Hồ Chí Minh, rứa đo, rứa đo . Vì Hồ Chí Minh hổng tin lém vào “tài năng” quân sự của Đại Tướng Võ Banh Giáp, nên cần gấp 1 thế hệ tướng lãnh mới, có khả năng . Thus, …

    • Giới lãnh đạo được đào tạo ở Trung Quốc, toàn Đảng toàn dân, kể cả Lê Kiến Thành, gọi họ là “thế hệ vàng”

    • Và nếu ông tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, huân chương chống Mỹ hạng nhứt, sao kê lý lịch đầy đủ, chắc chắn sẽ lòi ra ổng đi học bên Trung Quốc

      Tiến Sĩ Mạc Văn Trang có thỉa đúng, thằng bú dù đó rất có thể đáng kính trọng

  7. Võ Nguyên Giáp, trong cuốn Đường tới Điện Biên Phủ , đã viết: Trong một buổi làm việc ở Moscou với Staline, Mao Trạch Đông, Mao đã hứa trang bị cho Việt Nam 10 sư đoàn. Mao nói: Việt Nam cần trang bị 10 đại đoàn (sư đoàn) để đánh Pháp. Trước mặt , hãy trang bị 6 đại đoàn có mặt ở miền Bắc Việt Nam. Có thể đưa ngay một số đơn vị sang Trung Hoa nhận vũ khí. Tỉnh Quảng Tây sẽ lả hậu phương trực tiếp của Việt Nam.

    Sau đó các đơn vị của quân đội nhân dân lần lượt được đưa sang Tầu để thụ huấn và nhận vũ khí. Theo Giáp: những đơn vị sang Trung Quốc, ngoài việc trang bị lại vũ khí còn được huấn luyện thêm về chiến thuật công kiên, đặc biệt là kỹ thuật đánh bộc phá. Trước đây, vì chưa có thuốc nổ, ta chưa hề xử dũng kỹ thuật này.

    Cũng theo Giáp, chính Hồ chí Minh đã yêu cầu Tầu Cộng gửi qua Việt Nam một đoàn cố vấn. Theo lời yêu cầu đó, một đoàn cố vấn Trung Cộng khoảng 80 người đã sang Việt Nam, giúp quân Cộng Sản Việt Nam:
    Lã Quí Ba, Ủy Viên Trung ương đảng Cộng Sản Trung Quốc, Trưởng đoàn Cố vấn;
    Vi Quốc Thanh, Trưởng đoàn Cố vấn về Quân sự:
    Chính các Cố vấn Trung Cộng đã giúp Công Sản Việt Nam tổ chức ba cơ chế chánh trong quân đội: Bộ Tổng Tham Mưu, Tổng Cục chánh trị và Tổng cục hậu cần.

    Tóm lại ngay trong công việc tổ chức quân đội của Cộng Sản Việt Nam, Giáp chỉ là người thừa hành.

  8. Nhận xét về Hiêp định Genève, giáo sư sử gia Qiang Zhai dạy ở các đại học Auburn University và Georgetown viết rằng:

    “Nhiều lãnh đạo Việt Minh mong muốn thống nhất toàn thể Việt Nam cái một. Hồ chí Minh cần hiểu rằng nếu không có sự trợ giúp của Trung Quốc và Xô Viết, họ không thể đánh bại được người Pháp và chiếm được vị thế như ngày hôm nay họ đạt được. Sự chỉ đạo của tướng TQ Trần Canh là điều quyết định cho sự thành công của Hồ chí Minh, đặc biệt là trong chiến dịch Biên giới năm 1950 trong khi tổ chức của quận đội Việt Nam còn nghèo nàn, lỏng lẻo và các cấp chỉ huy thì còn chưa có kinh nghiệm “.

    (Qiang Zhai, sách “China & the Viet Nam wars”.

  9. Dấu diếm để khoe “tài “!

    “Hồi ký của những người trong cuộc” – Trần Giao Thủy – DCV- 3/8/2017:

    Trong cuốn sách viết về trận Điện Biên Phủ (Nxb Thế giới, 1994), Võ Nguyên Giáp không hề nhắc đến khối vũ khí, đạn dược, lương thực, nhiên liệu khổng lồ của Trung Quốc đã viện trợ cho Việt Nam hay những cố vấn chiến thuật, hỗ trợ kế hoạch trong trận chiến quyết định sau cùng của cuộc chiến tranh chống Pháp.

    Khi viết lại với Đại tá Hữu Mai cuốn Điện Biên Phủ, Điểm hẹn lịch sử do Nhà xuất bản Quân đội Nhân dân ấn hành năm 2001, tướng Giáp có đề cập, nhưng rất ít, đến đoàn cố vấn quân sự Trung quốc và Vị quốc Thanh .

  10. 18/6/2017- Trong một cuộc phỏng vấn với Sputnik Việt Nam, nhà khoa học chính trị Nga, Giáo sư Vladimir Kolotov cho biết Liên Xô đã bắt đầu cung cấp vũ khí cho CSViệt Nam vào đầu thập niên 50 .

    “Năm 1954, trong trận chiến Điện Biên Phủ , những người lính Việt Nam đã có khoảng 20 hệ thống pháo phản lực Katyusha. Các hệ thống Katyusha đã làm quân Pháp vô cùng hoảng sợ, cảnh tương tự đã từng xảy ra với quân Hitler trong Thế chiến II “.

  11. Trong cuốn Đại Thắng Mùa Xuân, tên đại tướng CS Văn tiến Dũng vu cáo cho TT Nguyễn Văn Thiệu cướp mang đi 16 tấn vàng.
    Mãi đến năm 2007, báo Tuổi Trẻ ở VN tường thuật rằng 16 tấn vàng vẫn năm ở Ngân Hàng Quốc Gia ở Sài gòn.

    Tương tự, tên trung tướng CS Nguyễn Thanh Tuấn láo khoét vu cáo rằng : “Sau khi chính quyền này chính quyền Ngô Đình Diệm, nền Đệ Nhất Cộng Hòa ra đời đã thẳng tay đàn áp phong trào cách mạng ở miền Nam, hơn 300 ngàn người bị bắt giam cầm, tra tấn, đánh đập dã man, hơn 100 ngàn người bị chặt đầu, mổ bụng, moi gan, bỏ bao bố thả sông, thả đập, bằng luật 10/1959 chúng đã lê máy chém khắp miền Nam hành hình hằng vạn người con yêu nước, hàng triệu người thân cách mạng tội ác của chúng có thể nói trời không dung, đất không tha…”

    Đúng là trò bẩn thỉu ” Ngậm máu phun người” !

    Ngay những nhà báo , thời Kennedy, đả kích TT Ngô Đình Diệm, không thấy ai kể tội NDD lê máy chém chặt đầu nhiều người Việt chi sất.

    Thời NDD, chỉ có Lê quang Vinh (Ba Cụt ) là người duy nhất bị xử tội chém. Theo nhà văn, nhà báo Nhị Lang, NDD giao cho Nguyễn ngọc Thơ đối phó với Ba Cụt. Và khi Ba Cụt bị bắt, chính Nguyễn ngọc Thơ ra quyết định xử chém, chứ không phải do quyết định của NDD.

    Chính Việt Minh Cộng sản của Hồ chí Minh đã chặt đầu rất nhiều người Việt :

    Theo giáo sư Rudolph J. Rummel trong quyển “Death by Government” , trong giai đoạn 1945-1957, CS Việt Minh đã giết những thành phần mà họ gọi là các tầng lớp trí thức, tư sản giàu có, khác khuynh hướng chính trị , và số người bị giết trong giai đoạn này vào khoảng 50,000 người .

    Bernard Fall- Ký giả, là tác giả của sáu cuốn sách viết về chiến tranh Đông Dương- viết về cách Hồ chí Minh diệt trừ những người yêu nước chống Pháp :

    “Với những người sau khi tốt nghiệp trường võ bị Hoàng Phố (Quảng Châu) mà từ chối không theo cộng sản, Hồ dùng một liều thuốc rất công hiệu: Sai đảng viên cộng sản tiết lộ danh tánh họ cho tình báo Pháp. Sở an ninh trong nước sẽ tóm cổ họ ngay khi về tới“.

    Sử gia Vũ Ngự Chiêu, trong tác phẩm Các Vua Cuối Nhà Nguyễn đã gọi là “Thời của những đồ tể”. Ông viết như sau: “Khí thế Việt Minh tỏa rộng nhanh khắp ba kỳ, đánh dấu “thời của những đồ tể”. Cảnh cắt tiết, mổ bụng, khoét mắt, buộc đá ném xuống sông các nạn nhân (mò tôm) lan tràn, gây hoảng sợ và căm phẫn trong nhiều giai tầng xã hội “.

    Cựu đại tá Phạm Văn Liễu trong quyển Trả Ta Sông Núi đã tường thuật về tình hình ở miền Bắc như sau: “… những vụ ám sát, thủ tiêu, cắt cổ, mổ bụng, buộc đá thả sông (mò tôm) xảy ra như cơm bữa, từ thành thị tới thôn quê .

    Tác giả Vũ Trọng Kỳ trong quyển Bốn Đời Chạy Giặc : “Bồng bềnh trên mặt nước, tâm thần tôi luôn luôn hồi hộp vì thấy mạng con người buổi loạn ly như treo trên sợi tóc. Hàng ngày thấy những tử thi, đàn ông, đàn bà, con trẻ, nhiều cái không toàn thân, lõa lồ, mất đầu, hay cụt cẳng, có cái chân tay bị trói, hết thẩy chương, sình, nổi lều bều, theo giòng nước cuốn, hoặc bị mắc vào đám bèo đám rong, quang cảnh thật hãi hùng”.

    Bác sĩ Trần Ngươn Phiêu trong quyển Những Ngày Qua đã viết như sau: “Cộng sản sau đó đã khủng bố dữ dội các tín đồ Phật giáo Hoà Hảo vùng Long Xuyên, Châu Đốc, Trà Vinh, Sa Đéc… Hơn 10 ngàn người đã bị giết và chôn tập thể ở các cánh đồng xa xôi trong Đồng Tháp Mười “ .

    Tác giả Phạm Văn Liễu trong quyển Trả Ta Sông Núi đã tường thuật về tình hình ở miền Bắc như sau:“… những vụ ám sát, thủ tiêu, cắt cổ, mổ bụng, buộc đá thả sông (mò tôm) xảy ra như cơm bữa, từ thành thị tới thôn quê .

    Tác giả Vũ Trọng Kỳ trong quyển Bốn đời Chạy Giặc : “Bồng bềnh trên mặt nước, tâm thần tôi luôn luôn hồi hộp vì thấy mạng con người buổi loạn ly như treo trên sợi tóc. Hàng ngày thấy những tử thi, đàn ông, đàn bà, con trẻ, nhiều cái không toàn thân, lõa lồ, mất đầu, hay cụt cẳng, có cái chân tay bị trói, hết thẩy chương, sình, nổi lều bều, theo giòng nước cuốn, hoặc bị mắc vào đám bèo đám rong, quang cảnh thật hãi hùng”.

    Tác giả Nguyễn Văn Thiệt thuật lại trong bài Tôi Thấy Tạ Thu Thâu Chết, đăng trong tuần báo Hồn Nước số 7 ngày 30-7 và số 8 ngày 7-8-1949 :“Ai đi ngang Quảng Ngãi vào khoảng tháng 9-1945, cũng biết đến không khí hãi hùng của cái thành phố tự cho mình có tinh thần cách mạng cao ấy. Các tín đồ Cao Đài, các nhà trí thức, các nhà phú hộ, các nhà cách mạng quốc gia, tất cả những hạng người ấy cùng với vợ, con, anh em họ được Việt Minh cẩn thận chém giết, chôn sống, thiêu cháy, mổ bụng v.v… mỗi ngày theo chính sách tru di tam tộc để trừ hậu họa. Người chết nhiều đến nỗi độ ấy ở Hà Nội, tờ báo Gió Mới của Tổng hội Sinh viên, một tờ báo rất thiên Việt Minh đã phải lên tiếng rằng: “Ở Quảng Ngãi, ngày ngày đầu người rụng như sung”.

  12. Tên William Duiker viết rằng : “Between 1957 and 1959, more than two thousand suspected Communists were executed, often by guillotine after being convicted by roving tribunals that circulated throughout rural regions of the RVN [Republic of Vietnam, or South Vietnam]; thousands more who were suspected of sympathy with the revolutionary cause were arrested and placed in prison” .

    thì cũng tương tợ như những tên Mỹ hoặc ngoại quốc như Daniel Ellsberg, Neil Sheehan, Jean Lacouture, Stanley Karnow, Pierre Brocheux, Douglas Pike, Marilyn B.Young, David W.P Elliott… rêu rao láo lếu rằng :

    Cuộc Chiến Tranh VN là do ” người cộng sản yêu nước chống tham vọng xâm lăng của Mỹ“, hoặc là “không hề có người dân chạy trốn cộng sản mà chỉ có người dân phải tìm tới các trại tị nạn để tránh bom đạn Mỹ“.

    TT Nixon: Không có sự kiện nào trong lịch sử Hoa Kỳ lại bị hiểu lầm nhiều hơn là cuộc Chiến tranh Việt Nam. Lúc đó nó đã được tường thuật sai lầm và bây giờ nó lại bị nhớ sai.

    Stanislav Lunev- cựu viên chức tình báo cao cấp của Liên xô -: “Việc tuyên truyền ra nước ngoài một phần do những cơ quan tình báo Liên Xô thực hiện. Chỉ riêng cơ quan GRU đã chi hơn 1 tỷ USD cho các hoạt động tuyên truyền và hòa bình chống lại Chiến tranh Việt Nam, đây là một chiến dịch cực kỳ thành công và rất đáng giá “. Ông cho biết hay cơ quan GRU và KGB đã giúp tài trợ cho mọi phong trào và tổ chức phản chiến ở Mỹ và các nước ngoài.

    Giáo sư Tiến sĩ Mark Moyar là giáo sư bộ môn An Ninh Quốc Gia tại đại học quân sự Marine Corps University, là chuyên gia về chính sách ngoại giao và lịch sử quân sự. Ông cũng là tác giả nhiều sách về Chiến Tranh VN.:
    “Cuộc chiến của chúng ta đang phải đương đầu là chống lại những quan điểm xuyên tạc về Chiến Tranh VN của một số người Mỹ. Vì trong rất nhiều trường hợp, những người Mỹ này đã đưa ra các quan điểm hoàn-toàn sai lạc, các quan điểm không khác gì luận điệu tuyên truyền của Cộng sản Việt Nam “.

    Nhà báo nổi tiếng Robert Elegant viết: “Hằng ngày, tại Nam Việt Nam có cả triệu thứ hình ảnh đáng được thâu vào ống kính của chuyên viên truyền hình. Nhưng các toán truyền hình Mỹ chỉ muốn thâu hình ảnh nào thật bi thảm. Bản chất nghề của chúng là kiếm tiền, kiếm lời, thứ bản chất của bọn làm thuê, cho nên chúng không cần để ý rằng việc làm của chúng đã gây nguy hại cho hàng triệu người vô tội ở vùng đất xa xôi này của trái đất. Cho nên, ta không ngạc nhiên khi bọn ấy trắng trợn gạt bỏ những hình ảnh người nông dân Việt Nam đang được yên ổn cầy ruộng.”

    Nhà báo Allen Bronwfiels-tác giả của bài viết “How Media Bias Distorts Our View of the World”- :” Vì hầu hết giới truyền thông Tây Phương, quá mù quáng, ca tụng một chiều về Mao Trạch Đông và Fidel Castro, trong lúc thẳng tay sỉ nhục bôi nhọ Tưởng Giới Thạch và chính phủ quốc gia CuBa lúc đó, tuy vô tình nhưng đã làm cho cộng sản tại hai nước này chiến thắng mau lẹ. Bài học của lịch sử sau đó lại tái diễn ở Nam VN “.

    • Tên Hồ chí Minh bịp bợm, láo lường :

      *Trong cuốn Hồ chí Minh, A Life , tác giả William J. Duiker thuật lại lời cam kết của Hồ Chí Minh với tướng Trung Hoa Trương Phát Khuê vào tháng 9 năm 1944 rằng “tôi có một lời bảo đảm đặc biệt với ông rằng chủ nghĩa Cộng Sản sẽ chưa được thực hiện ở Việt Nam trong vòng 50 năm tới” .

      *Hồ từng phủ nhận không có bộ đội Miền Bắc nào hiện diện ở Miền Nam. Trong “Tuyển tập HCM, 1967” , Hồ viết:“Cuộc kháng chiến thần thánh chống Mỹ tại Miền Nam là hoàn toàn do anh em ruột thịt Miền Nam phát động; đến nay đã hạ được …ngàn ngàn quân Mỹ Ngụy, đánh đắm hàng trăm tàu chiến, bắn hạ…ngàn chiếc máy bay cánh cụp cánh xòe…”

      *Trong cuốn Sài Gòn Thất Thủ , tác giả Komori Yoshihisa thuật lại rằng Nguyễn Hữu Thọ – chủ tịch Mặt Trân Giải Phóng Miền Nam kiêm chủ tịch hội đồng tư vấn chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Miền Nam và Huỳnh Tấn Phát – thủ tướng chính phủ CMLTMNVN – luôn tuyên bố rằng MTGP là một lực lượng vũ trang duy nhất ở miền Nam chống lại chính quyền Sài Gòn, và rắng tại miền Nam không bao giờ có sự hiện diện của quân đội Bắc Việt dù chỉ một người.

    • Khà khà khà, Tàn Dư Đọc tin ui, sao hỏng vác cờ 3 que dàng khè tới nhà thèng cha Sả Dư William Duiker biểu tình cho nó biết mặt thế nào là……làm NHỤC NGỤY SÈ GÒNG mà để sách của nó cứ tái bản lần này tới lần khác là thé nù huh? Ngụy Cock Đọc Tin?

      Thàng Daniel Elsberg củng rứa và thèng Frank Snepp củng the same. Hai thèng ni là XỊA(CIA) và chính 2 thèng ni đả khuây’ động phong trào ANTI WAR theo 2 thòi điểm khác nhau làm cho NGỤY SAI GÒN sứt đầu mẻ trán truóc khi CHẾT.

      Tàn Dư NGUYCOCK Đoc Tin nên keu gọi đám TÀn Dư đang thoi thóp tại BOLSA thu hết tàn lực vác cờ DàNG DẠng Năng tói giáo dục hai thèng XỊA ni cho chúng biết thé nào là hậu quá cua việc……XÚC PHẠM SĨ NHỤC thèng NGỤY SÈ GÒN.

      Do it then you will be a Ngụy bravo! Kkakakakakkakka.

  13. “Từ tháng 10-1945 cho tới tháng hai năm sau, bản thuật ký tiếp, Hồ Chí Minh đã viết ít nhất là 8 lá thư cho TT Truman hoặc cho Bộ Trưởng ngoại giao, chính thức kêu gọi Hoa Kỳ và Liên Hiệp Quốc can thiệp chống lại thực dân Pháp.” Nguyễn Văn Lục.

    Tổng thống Truman phe lờ các bức thư vì đã biết tẩy tên Hồ chí Minh là tay sai đắc lực của Liên xô . Trong Thế Chiến Thứ Hai, Mỹ hợp tác với Hồ chí Minh là chỉ cốt dùng Việt Minh tìm và cứu các phi công Mỹ bị rơi khi oanh kích các căn cứ Nhật trên đất Tàu mà thôi, Hồ chí Minh đừng tưởng bở mà dùng mưu kế để lợi dụng Mỹ này nọ :

    “Tháng 11-1944, một trung uý phi công Mỹ lâm nạn ở biên giới Việt Hoa, bị VM bắt, và HCM đưa qua Côn Minh trả lại cho quân đội Mỹ. Hồ Chí Minh bắt đầu làm quen với người Mỹ, và sau đó hợp tác với nhân viên tình báo O.S.S. (Office of Strategic Services) của Mỹ từ đầu 1945. Khoảng giữa tháng 4-1945, HCM cùng hai nhân viên vô tuyến của O.S.S. về vùng viên giới Hoa Việt ở Cao Bằng. Tháng 5-1945, HCM chuyển đến hoạt động ở Tân Trào, huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang. Từ đây, Tân Trào trở thành thủ phủ của vùng VM. Ngày 16-7-1945, A. Patti gởi một toán tình báo hỗn hợp do thiếu tá Allison K. Thomas chỉ huy, gồm 6 người (2 Mỹ, 2 Pháp và 2 Việt trong quân đội Pháp), nhảy dù xuống làng Kim Lộng (Tân Trào, Tuyên Quang). (Nguồn : Tác giả Archimedes L. A. Patti, “Why Viet Nam? “

    • Trong cuốn sách No More Vietnams của TT Nixon, Nixon cam đoan Hồ Chí Minh là người cộng sản, chứ không phải theo chủ nghĩa dân tộc , “Không có gì trong tiểu sử ông Hồ chứng tỏ ông ta đặt chủ nghĩa dân tộc lên trên chủ nghĩa cộng sản.”

    • Hồ Chí Minh mún dùng phi công Mỹ làm con mồi đánh lừa Mỹ, nên thỏa thuận với 1 assistant của Tướng Bành Đức Hoài giao tù binh Mỹ đó cho mình

      Trung Quốc (tạm) vắng mặt từ đó . Nhưng giữa Hồ Chí Minh & Trung Quốc, liên lạc vưỡn giữ vững, ngay cả thời OSS gửi Deer Team xuống . Báo cáo của thành viên OSS intercepted (hơn) 1 message gửi cho Trung Quốc từ phía camp Hồ Chí Minh, nhưng bị đại tá Archimedes Patti ignored, cùng với những báo cáo khác . Chính vì vậy, cấp dưới của Archimedes Patti quyết định báo cáo vượt cấp, dẫn đến quyết định rút Deer Team zìa

  14. Tung tích của tên Hồ chí Minh: Được đào tạo ở Liên xô. Sau đó, được đế quốc Liên xô cung cấp tiền bạc để thực hiện các công tác giúp bành trướng chủ nghĩa CS ở Á châu. Chắc chắn là Truman đã biết rõ chân tướng thực của tên Hồ chí Minh, tay sai đắc lực cho đế quốc Liên xô :

    Hồ chí Minh viết :”Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.( Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26 ).

    Hồ chí Minh : “Chúng ta theo chủ nghĩa Quốc tế, không theo chủ nghĩa Quốc Gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng, nghĩa là hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế”. ( “Lịch Sử Đảng Cộng sản Việt Nam” -Tập I) .

    Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26, Hồ chí Minh đã viết rằng : ” Cái danh từ Tổ Quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.

    ( Theo sử gia Trần Gia Phụng ) HCM đến Moskva (Liên xô) học tập tại trường Đại học Lao động Cộng sản Phương Động .

    Năm 1924,HCM- với chức vụ ủy viên Đông Phương bộ, phụ trách Cục phương Nam của Liên xô và lãnh lương của Liên xô- từ Liên Xô qua Trung Hoa để phát triển cộng sản xuống vùng Đông Nam Á. HCM chính là người đại diện Đệ tam Quốc tế Cộng sản đứng ra thành lập đảng Cộng sản Việt nam tại Hương Cảng ngày 6-1-1930

    *Trong thư đề ngày 06-6-1938 gửi Lê Nin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích Hồ Chí Minh toàn tập, tập 3 trang 90- Sách của đảng cộng sản Việt Nam).

    *Trong cuốn: “Văn Kiện Đảng Toàn Tập” của nhà xuất bản Sự thật (Đảng cộng sản Việt Nam) – tập 1 có đoạn trích như sau:

    “Tháng 11, 1927, bác Hồ được Quốc Tế Cộng Sản phái đi Pháp công tác. Bác Hồ rời Moscow đi qua Đức, rồi bí mật đi vào Pháp. Tại Pháp , Bác tìm hiểu những cơ sở của đảng cộng sản Pháp tại Đông Nam Á nhằm phối hợp cho chuyến công tác của ông tại Xiêm do Quốc tế cộng sản giao phó…”

    “……Sau 1 tháng rưỡi hoạt động bí mật tại Paris theo chỉ thị của Quốc Tế Cộng Sản, Bác trở về Berlin. Ở đây, Quốc tế cộng sản lại chỉ thị cho Bác đi Bruxelles, thủ đô nước Bỉ dự hội nghị Quốc Tế Liên Đoàn Chống Đế Quốc. Chuyến đi này do Sa-tô-pa-đi-a-I-a, một đảng viên cộng sản Ấn Độ tổ chức. Đến hội nghị, Bác gặp lại những người đã từng làm việc với Bác vào những năm 1923-1924. Hội nghị chấp dứt, Bác trở về Đức, chờ chỉ thị của Quốc Tế Cộng Sản cho chuyến đi về Đông Nam Châu Á. Ở đó, Bác làm phóng viên cho tờ báo Đức Die Welt (Thế Giới)…” .

    *Nội dung bức thư viết vào ngày 16-12-1927 như sau:

    “Gửi Đoàn Chủ tịch Quốc tế Nông dân

    “Các đồng chí thân mến,

    “Trong 2 hoặc 3 tuần lễ tôi sẽ trở về Đông Nam Á. Chuyến đi của tôi tốn chừng 500 đôla Mỹ. Vì tôi không có tiền, nên tôi mong các đồng chí giúp tôi. Xin vui lòng trả lời tôi ở địa chỉ như sau: Ông Lai, ở nhà ông écxten, 21 phố Halesơ, Béclin. Trong thư trả lời này, hãy viết đơn giản “có” hoặc “không”. Nếu là có, hãy gửi tiền đến Ủy ban Trung ương của Đảng Đức, cho “Liwang”. Có hay không có tiền, tôi yêu cầu các đồng chí gửi cho tôi một chương trình tổ chức thực hành để tôi có thể làm việc một cách có ích. Trong khi chờ đợi sự trả lời mà tôi hy vọng có được tức thời, xin các đồng chí thân mến nhận lời chào cách mạng của tôi.

    Béclin, ngày 16-12-1927

    N. ÁI QUỐC

    v.v…

    • “Việt Nam Quốc Dân Đảng”- tác giả Hoàng Văn Đào: “Năm 1923, Nguyễn ái Quốc(HcM) sang Nga.
      “Năm 1925, được cử làm bí thư cho phái đoàn Nga Borodine sang Quảng Đông, y đổi tên là Lý Thụy (HcM).
      “Năm 1927, sau khi phái đoàn Borodine về Nga, Lý Thụy sang Đức, rồi trở về hoạt động cho cộng sản ở Xiêm( Thái lan), Miến Điện. Y đổi tên là Mai Pín Thầu, nghĩa là ” Lão thủ: một tay già “.

    • Thắc mắc :
      – Lenin sinh 22 tháng 4 năm 1870 & mất 21 tháng 1 năm 1924 (hưởng dương 53 tuổi) là thông tin cả trăm năm nay giới học thuật và chính trị ai cũng biết.

      * Sao lại có chuyện…
      “Trong thư đề ngày 06-6-1938 gửi Lê Nin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích Hồ Chí Minh toàn tập, tập 3 trang 90- Sách của đảng cộng sản Việt Nam).”

      • Khà khà khà, thiệt là khổ Tàn Dư Ngụy Cock Quệ Phạng ơi. Cứ là nghe hơi nồi chỏ là vác mỏ chạy khăp làng như bắt đuọc……….vàng ,, kakkakak. Biết thì thưa thốt , hỏng biét thì dựa cột ngồi nghe.

        Trang 90 nào trong tập 3 mà bảo rằng là HO CHI MINH gủi cho LE NIN huh?. Thói xấu của các em Tàn Dư Cắn COCK là cứ phịa ra hoạc là cắt xén rồi quăng lên mạng để cho thỏa lòng cay cú là thé nù huh? Quệ Phạng.

        Em Quệ Phang nếu mà vào đúng Tập 3 , 700 trang ,thi phải đọc xuóng trang 117 sẻ tìm thấy như anh Phét viét duói đây.

        Thánh HO CHI MINH không gủi cho LÊ NIN mà chỉ gủi cho mot đống chí trong QUOC TE CONG SẢN.

        Quệ Phạng nên lương thiện một tí nghen. Dù gì củng là ngót 80 tuỏi rùi mà gian dối chử nghỉa mân chi huh? Thắng thí thắng rùi mà thua thi củng đả thua rùi. Cả thé giói đều đả biét hét rùi , vinh dự chi nửa mà cô’ vớt vát nghen chưa, kakakkak

        “THƯ GỦI MỘT ĐỒNG CHÍ Ở QUOC TẾ CỘNG SÃN.
        “Đông chí thân mến,

        Hôm nay là ngày kỷ niệm lần thứ 7 viêc tôi bị bắt giử ở Hong Kông. Đó củng là ngày mở đầu năm thứ 8 tình trạng không hoạt động cúa tội Nhân dip này, tôi viết thư gủi đồng chí để xin đồng chí giúp đở tôi thay đổi tinh cảnh đau buồn này.

        Đồng chí hảy phân tôi đi đâu đó. Hoạc là giử tôi ở lại nơi đậy Hảy giao cho tôi làm một viêc gì mà theo đống chí là co ích. Điều tôi muón là đề nghị đồng chí không nên để tôi sống quá lâu trong tình trạng không hoạt động là giống như sống ớ bên cạnh, ở ngoài của đảng. ”

        ……………………………………………………..

        6-6-1938

        LIN
        Nguyen Ai Quóc. “

        • Mầy có điên không đấy phẹt.
          Doctin sai, tau thắc mắc. Cũng là dịp để mày hỏi tội, vu khống doctin. Doctin sorry ta mầy thấy không?
          Mày lại quay sang cắn ta, như một chó dại gặp el nino 40 độ thế, hả hả ?

          • HuePhan 29/04/2024 at 08:46

            “Mày lại quay sang cắn ta”

            Gà cùng yêu Đảng đừng có bôi mặt mà đá nhau nữa

    • Ở đó, Bác làm phóng viên cho tờ báo Đức Die Welt (Thế Giới)…” .
      Bọn csvn tuyên láo
      Thằng hồ Chó minh không có bằng cấp, xin mẫu quốc Pháp vào trường thuộc địa để học thì bị từ chối vì không bằng cấp, chỉ có học 3 năm tiếng Pháp. Sau 1954 khi trả lời phỏng vấn báo Pháp, thấy nó nói tiếng Pháp bồi.
      Trình độ như thế mà đòi làm phóng viên cho báo Welt, Kaka ba xạo, tiếng Anh cũng nói bồi, German thì không biết.
      Đừng nghe cộng sản nói mà nhìn nó làm

  15. “Đọc tài liệu về phía Trung Quốc, chúng ta cảm thấy chúng ta bị chính quyền Cộng sản Việt Nam lừa”. Nguyễn Văn Lục.

    “Chúng ta ” nào ở đây?!!!

    ***Tổng bí thư đảng CS Liên xô Mikhaïl Gorbatchev nói : “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”

    Nhà sử học Hà Văn Thịnh ở VN , Giáo sư trường Đại học Khoa học Huế:

    “Tôi nói thật, lịch sử Việt Nam hiện đại, chỉ có 30% sự thật, 70% giả dối. Đó là điều rất đau lòng. Ví dụ đánh nhau 30 năm với Pháp và Mỹ mà không thua trận nào là không chấp nhận được… Sự dối trá đó làm cho sinh viên không thích học sử nữa. Thấy sử là bịp bợm, chán quá! Tôi viết trên báo Lao Động năm 2005 ‘Lịch sử theo giấy học trò’, tôi vạch rõ, dậy sử mà suốt ngày phải nói dối, điều đó làm đau lòng lắm. Ở Việt Nam hiện nay, rất nhiều trí thức ở vào hoàn cảnh nan giải, giữa nói thật và không nói thật”.

    Xuân Vũ – một cựu cán bộ thời kháng chiến-: “Đảng cộng sản sinh ra để làm hai việc: Nói láo và làm bậy. Hễ chúng nói là nói láo, hễ chúng làm là làm bậy “.

    Nhà báo Bùi Tín- cựu Phó tổng biên tập báo Nhân Dân : “Đã từ lâu báo đảng CS VN ế ẩm trên thị trường, nằm mốc meo, vàng khè trên các sạp báo “.

    Hữu Thọ- nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Trưởng Ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương- hồi năm 2015, đã than thở rằng” chưa bao giờ uy tín báo chí giảm sút như hiện nay. Đến nỗi nhiều người không dám nhận là nhà báo, vì báo chí sai sự thật quá nhiều “.

    Cựu trung tướng CS Trần Độ: “Không ai tráo trở và lật lọng bằng cộng sản. Nói láo, cuồng tín, không biết ngượng và xấu hổ”.

    Đại tá CS Nguyễn Khải: CS nói dối, nói dối hiển nhiên, không cần che đậy…Nói dối lem lẻm, nói dối lỳ lợm, nói dối không biết xấu hổ, không biết run sợ

    Mai Hương- Đài Chân Trời Mới: “Theo nhà báo và blogger Mai Thanh Hải thì cho đến 21 năm sau, tức khoảng đầu năm 2009 một số người dùng internet ở VN mới biết và vô cũng phẫn nộ về biến cố Trường Sa qua đoạn video do phía Trung quốc phổ biến về cuộc tàn sát quân đội VN của hải quân TQ năm đó “.

    Nhà thơ Trần Trung Đạo: “Tin tức về trận hải chiến Gạc Ma đã được biết đến ở hải ngoại rất sớm. Tôi còn nhớ là hãng thông tấn Reuter đã gởi đi một bản tin bằng Anh Ngữ một thời gian vài ngày sau trận đụng độ này, tuy nhiên lãnh đạo CSVN cố tình che dấu và Trung Quốc cũng im lặng trong một thời gian khá dài “.

    Nhà thơ Trần Trung Đạo : “… Sau cuộc chiến tranh Biên giới năm 1979, đa số người Việt trong nước vẫn tưởng rằng chiến tranh giữa CSVN và Trung Quốc chỉ còn lại trên báo chí, tuyên truyền hay trong “hiến pháp”. Không phải vậy. Chiến tranh vẫn tiếp diễn. Những trận đánh lớn với tổn thất trầm trọng hơn trận Gạc Ma nhiều, chẳng hạn như trận Cao Bằng năm 1980, Lạng Sơn và Hà Tuyên năm 1981, Vị Xuyên Hà Tuyên năm 1984, Lão Sơn Hà Giang năm 1984, Vị Xuyên lần nữa vào năm 1985 và năm 1986 “.

    Về cuộc Tổng Tiến Công, Tổng Nổi Dậy, Tết Mậu Thân năm 1968, Cộng sản Hà nội láo lường ” ngậm máu phun người” :

    Nhà báo hải ngoại Ngô Nhân Dụng : “….Ngày hôm sau, báo Nhân Dân ở Hà Nội in một tựa đề lớn, trên cao nhất nằm ngang cả trang báo, viết: “Mỹ và tay sai trắng trợn phá hoại ngày Tết của nhân dân ta.”

    v.v…

    • “Nhà báo hải ngoại Ngô Nhân Dụng : blah blah blah …”

      Nhà láo Ngô Nhân Dụng ủng hộ Công Nghệ Giáo Dục của Hồ Ngọc Đại, con rể Lê Duẩn, vì CNGD dựa trên tư tưởng của Mác về giáo dục

      “Cựu trung tướng CS Trần Độ: “Không ai tráo trở và lật lọng bằng cộng sản. Nói láo, cuồng tín, không biết ngượng và xấu hổ”

      Và Trần Độ hổng phải là CỘNG SẢN?

      “Nhà sử học Hà Văn Thịnh ở VN , Giáo sư trường Đại học Khoa học Huế”

      None of this is Cộng Sản, “nhà sử học” & “Giáo sư trường Đại học Khoa học Huế”?

  16. Gần 50 năm sau mấy gã ở Ba Đình bỗng-nhiên nằng-nặc đòi danh-hiệu kinh-tế thị-trường, cái thứ mà một dạo chúng đòi phải diệt triệt-để, “đào tận gốc, trốc tận rễ”. Tưởng chúng chê là đó là “bóc lột lao-động” và đất nước đã “định-hướng xhcn” rồi mà sao lại nay vỗ ngực, vuốt mặt thề-thốt hăng dzậy! Xem ra thì cái lõi gian dối của chúng xưa nay vẫn thế. Muốn trắng ra đen, ký hòa-ước rồi tung quân đánh chiếm, hứa 7 ngày học-tập rồi giam đằng-đẵng cả chục năm… Mấy chú muốn nói nhăng nói cuội thì cứ nói nhưng cái chân-thật đã chết từ lâu trên đất nước của vua Hùng rồi.

    • Xem quân như cỏ rác, xem dân như bùn lầy. Vậy mà vẫn được tôn thờ là đại tướng. Cuối đời thì chăm lo phụ nữ có thai. Đúng là người ác sống lâu
      Chiến dịch DBP là quyết tâm của Mao để lấy lợi thế trên bàn đám phán ở hội nghị Giờ ne vơ.

      Sau khi Pháp thua thì Pháp phải nhường 1 nửa Việt Nam cho phe cộng sản aka HCM.

      Phe quốc gia Việt Nam thì phải dời vô trong Nam. Lòng dân Việt Nam lúc này vẫn theo Bảo Đại. Hơn 1 triệu người bỏ hết nhà cửa quê hương bản quán vào Nam.

      Và 1 triệu người này đã đúng. CS từ Bắc Bó về là họ làm cho cả miền Bắc VN thành cái trại tù khổng lồ luôn

    • Đọc báo Trung Quốc viết về “kháng chiến chống Pháp” nè, bò đỏ ơi
      Nguồn: Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc (CRI)

      Coi trên máy tính thì không sao nhưng coi trên điện thoại sẽ bị lỗi về chữ

      //vietnamese.cri.cn/20210804/99775754-fde7-f812-acaa-d5f2c732934c.html

      Nguồn khác không bị lỗi chữ trên điện thoại

      www…….
      lmcchina.org/vie/2021-08/09/content_41639952.html

  17. Tiêp tục kòm về những gì cụ LUC trích dẩn từ sách HO CHI MINH: A Life của sử gia William J. Duiker dày gần 700 trang

    trong một đoạn khác , cụ LỤC có trich dẩn mot đoạn trong HO CHI MINH : A LIFE tại trang 430 bảo rằng HO CHI MINH đả nịnh TÀU và hứa nhiêu điều miển là nhân đuọc sự giúp đở để thưc hiện mục tiêu của mình đó là “ĐÁNH CHO MẼO CÚT, ĐÁNH CHO NGỤY NHÀO ” nhưng sau đó thi vô ơn , nợ nần Trung Quoc không trả nổi thì quịt đên nổi TÀU phải xua quân dạy cho VIET CỌNG chúng anh mọt bài học.

    trích từ bài viet’ của cụ LỤC:

    “Ho was fulsome in his praise of the new government in Beijing and its wise leadership, suggesting strongly that his government and party would follow the Chinese model. By now, he had become a master at the art of flattering his benefactors by implying that their advice and experience would be taken to heart in the new Viet Nam.”

    Anh Phét đa kiểm chứng và xác nhận là William Duiker có viét như thế, tuy nhiên đó chỉ là nhận định cá nhân của sử gia Willam Duiker cho việc tham khảo mà thôi. Còn đê đánh giá về thánh HO CHI MINH thé nào thì chỉ có nguòi VIET NAM tại Viet Nam mói đánh giá chuản xác mà thôi.

    Nhân đây anh Phét xin đuọc hỏi cụ LỤC một điều có liên quan đên cuón sách của WILLIAM DUIKER .

    Tại trang 510 William Duiker có viet rằng:

    “between 1957 and 1959 , more than two thousands suspected Communists were executed , often by guillotine after being convicted by roving tribunals that circulated throughout rủal regions ò the RVN , thousands more who were suspected ò sympathy with the revolutionary cause were arrested and placed in prisions.

    xin tạm dich:

    “Từ năm 1957 đến năm 1959, hơn hai nghìn người bị tình nghi là Cộng sản đã bị xử tử, thường là bằng máy chém sau khi bị kết án bởi các tòa án lưu động khắp các vùng của VNCH kiểm soat, hàng nghìn người khác bị nghi ngờ có thiện cảm với chính nghĩa cách mạng đã bị bắt và tống vào tù. ”

    Thé thì cụ LỤC nghỉ thé nào về việc này huh? Bao nhiêu năm đám Tàn Dư NGỤY COCK luon luon phủ nhận việc lê máy chém khắp miên Nam giét Viet Cộng và nhũng cam tinh viên Viet Cộng. Tàn Dư Ngụy cho rằng viêc giét VC bằng máy chém là do VIET CỘnG phịa ra. Thé thì William Duiker viét trong sách của mình là có đáng tin cậy hay không hở cụ LỤC , kkakakkakakkakak.

    Anh Phét bảo rùi, anh Phét mà nói về chiến tranh Viet Nam thì chẳng cần moi tài liệu của VIET CỘNG làm chi mà chỉ cần láy sách MẼO báo MẼO sách PÁP báo PÁP ra để chứng minh thì Tàn Dư NGUY COCK chỉ có………chửi rúa túi bụi và cụp đuôi bỏ chạy , kakkakkakka

  18. Khà khà khà , cụ LỤC chửi VIET CỘNG chúng anh mà chửi chưa tới cho nên đám Tàn Dư Ngụy Cock và Hụ Đuệ con cháu đội nón cối cho cụ và thậm chí đang ném đá cụ LỤC tả tơi. Thôi thi anh Phét không ý kiến chi hết vì đó là chuyện cố hửu của phe Tàn Dư Ngụy Cock đang chống cộng bằng mồm 49 năm ni rồi. No supprise at all.

    Đoc lướt qua bài viết của cụ LỤC về cuọc chiến vệ quốc giải phóng dân tộc của VIET CỘNG qua cái nhìn của TÀU. Cụ Lục xem ra tin tuỏng và giả vờ tin tuỏng là bọn tuóng TÀU đả đóng góp nếu khong nói là điêu khiển hoàn toan trân ĐIEN BIEN PHỦ để dẩn tói chiến thắng . Cụ Lục xem ra còn hí hửng trích dân lòi lẻ của máy thèng tuong TÀU miệt thị Viet Công Vỏ NGUYEN GIÁP là hèn nhát……v.v.

    Lúc cụ Bùi Tín còn sống tại PARIS anh PHÉT có lần đả gủi email cho Cụ BUI TIN để nhờ cụ tái khẳng định những gì mà cụ đả trả lòi đài truyền hính MẼO năm 1986 khi đuọc hỏi về lich sữ trân ĐIÊN BIEN PHỦ và vai trò của tuống Viet Công Vỏ NGUYEN GIÁP như thé nào vả dẩn tói chiên thắng vang lứng năm châu chấn động địa cầu. Nhưng chẩng may khong rỏ vì lý do chi mà cụ BÙI TÍN không thèm trả lòi. Nay anh Phét trích dẩn lại cuộc nói chuyện của cụu Đại Tá Bùi Tín vói đài TIVI của MẼO để cho cụ LỤC hiểu rằng không phải ai củng mù tin tức như cul Lục tuỏng đâu nghen.

    Duói đây là đường chuyền dẩn tới cuộc phỏng vấn của đài truyền hình WGBH của MẼO. Suốt 2 cuộc phỏng vấn dài ngót hơn 1 giò đông hồ vói phóng viên MẼO , cụ BÙI TÍN luon khẳng định là VIET CỘNG VỎ NGUYEN GIÁP đả là kiến trúc sư phac họa ra chiến thuật “ĐÁNh CHẬM, ĐÁNH CHẮC và THẮNG CHẮC’ , nguọc lại vói chiến thuật ban đầu của các tuong TÀU đó là chiên thuật biẻn nguòi(đanh’ nhanh thắng nhanh).

    openvault.wgbh.org/catalog/V_E46DA58BBADA48A99517E772236A0574#at_298.478_s

    Chừng đó để chứng tỏ rằng là những gì mà cụ LỤC hí hửng giả ngu hay là ngu thiệt tin vào báo TÀU viet về trân ĐIÊN BIEN PHỦ.

    Anh Phét bảo rùi ,noi’ về chiến tranh Đông Dương và chiên tran Viet Nam là anh PHÉT có đầy đủ dẩn chứng cụ thể đến từ nhửng nguồn của PÁP, MẼO, để chứng minh là VIET CỘNG chúng anh không như nhửng ké bại trận xuyên tạc.

    Thời buỏi 5 Gờ rùi cụ Lục ơi, cụ tự xưng là…….trí thức miền NAM mà ăn gian thông tin hoạc giả NGU để xuyen tạc tuyeen truyèn thì chẳng lừa đuọc ai mà còn lộ ra vẻ tầm thuờng của mình.

    • “có đầy đủ dẩn chứng cụ thể đến từ nhửng nguồn của PÁP, MẼO, để chứng minh là VIET CỘNG chúng anh không như nhửng ké bại trận xuyên tạc”

      PAP & Mẽo biết ccc gì mà nói . Những chiện ở Việt Nam, Trung Quốc & Liên Sô biết rõ hơn PAP & Mẽo nhìu lém lém lun

      Tài liệu về Hồ Chí Minh ở Trung Quốc … i mean Holy Xít! Đầy đủ hơn cả chính Việt Nam . Tướng Bành Đức Hoài là người đưa Hồ Chí Minh về VN, trao cho nhóm Cộng Sản đón ở Việt Bắc . Suốt thời gian Mỹ chưa đưa OSS xuống, toàn bộ chi phí đều do Trung Quốc đài thọ . Lính Mỹ nhảy dù sát biên giới Việt-Trung, chính TQ đưa cho VN để làm “quà” trao đổi để Mỹ tưởng đảng Cộng Sản do Hồ Chí Minh lãnh đạo chỉ là 1 nhóm kháng chiến phi-Cộng Sản

      Đó, tài liệu Trung Quốc đó

    • Suốt 1 năm trời từ khi Hồ Chí Minh được Trung Quốc đưa về VN cho tới khi OSS nhảy dù xuống, ai nuôi Đảng của Bác Hồ ? Nhìn lại hình coi, không ai ốm đói, lại tuyển được thêm lính .

      Dân ? Oh, puh-leeze! You Phúc Kđinh xíttin me thì có

    • Và chiện này hổng phải là xuyên tạc . Anh em Xã hội chủ nghĩa, giúp đỡ tận tình như thía là 1 điều tốt, đáng tự hào

      See, bi giờ những người Cộng Sản chân chính đã tuyệt chủng gòi, chỉ còn lại cỡ chú Phét đây là hít cỡ

      Lê Học Lãnh Vân nói nhờ chủ nghĩa Mác-Lê mà Việt Nam có thể sát cánh với Trung Quốc đánh Mỹ đuổi non-Việt Nam, per RF Phúc Kđinh A, và cũng nhờ chủ nghĩa Mác-Lê mà Trung Quốc đã gột bỏ cái bản chất thô bạo của phong kiến . Và bi giờ nói Việt Nam hợp tác với Trung Quốc là “xuyên tạc” … i mean Holy Xít!

    • Đồng chí Phét cứ như là thấy rõ ruột gan của anh Mười. Lão Lục thì biết đíu gì về chuyện thâm cung bí sử giữa hai nước anh em mà mò. Thế lão có giỏi thì tìm hiểu xem tại sao cứ vài hôm thì ta lại đào lên thêm vài chục cái xác?

      • Tớ ủng hộ bác Lục đào xác lên để khám nghiệm lợi

        Thay vì in những thứ xít như Tạ Duy Anh, hải ngoại nên in mấy cuốn sách zư thía lày

        Tớ đọc bản này wa bản dịch tiếng Anh của nhân viên gốc Hoa . Và cũng lưu hành nội bộ lun, vì sợ đụng bản quyền . Hổng xin được bản quyền của Trung Quốc . Tài liệu lưu trữ trong intra-net

        • Mầy lại xạo,
          Trung cộng sẵn sàng dâng cả 2 tay cho thằng việt gian nào chịu lãnh “dịch vụ có thưởng” chịu dịch bài nầy ra thổ ngữ và phổ biến trên bất cứ diễn đàn nào kể cả loại lá cải. Thêm bonus vài xẩmsida thải ra từ các đường phố beijing, shanghai, shēnzhèn…

  19. @ Wumao Soixet,
    Băng đảng dlv chúng mầy ngồi thống kê những còm ta phang bọn bây mấy năm trước, cho thấy chúng mầy rất có tổ chức, có cả chiến thuật đánh đấm chửi bới một cách có hệ thống và bài bản;
    điều đó hoàn toàn khác với các bạn bè người Việt chúng ta : vào đây trao đổi ý kiến, vui thì sôi nổi với nhau, buồn thì nghỉ một thời gian, nhớ thì ghé lại…
    Mầy kể còn hơi thiếu đấy. Còn nữa. Kể cho hết đi.

    Khả năng chửi bới đấu đá của bọn chệt chúng mầy đồi dào tựa như đập Tam Hiệp xả lũ, nồng nặc như bể phốt bị trào.
    Ta đâu giống bọn bây để “trổ tài” đối đáp hạ cấp.
    Chó sủa mặc chó, khách bộ hành vẫn đi…

    • Tư cách của một đứa vô liêm sỉ như Huệ Phan, mới cách đây vài tháng, nó đã viết trên trang mạng DCV rằng sẽ không thèm vào lại trang mạng DCV, thế mà nay lại bò vào, thì tất nhiên những gì nó chõ mõm sủa ủng oẳng trên trang mạng này đều là phát xuất từ não trạng của một đứa vô lại, vô tư cách.

      • *** Ta nói rồi, wumao soixet giả điếc hãy nghe lại cho rõ :

        Bạn bè người Việt vào đây đcv là để trao đổi chính kiến về chính sự với nhau, vui thì sôi nổi ồn ào cùng nhau, buồn thì rời bỏ nghỉ ngơi một dạo, nhớ thì lại vào.

        Sao mầy ngây thơ hí hững mừng rỡ nghĩ rằng ta sẽ vắng mặt vĩnh viễn, để rồi bọn chệt chúng mầy ung dung tác yêu tác quái tuyên truyền xuyên tạc phá phách khuấy động dư luận sao cho nhân tâm VN ly tán, anh em VN đâm chém lẫn nhau, lụn bại can thường, chia rẽ suy yếu, tan vỡ đoàn kết…
        để cho bọn Tàu cộng chúng mầy dễ bề thôn tính, sáp nhập lãnh thổ nầy vào Tàu ???

        Vậy ai vô liêm sỉ trên đất nầy đcv?
        Là bọn nằm vùng tay sai Tàu cộng, lãnh tiền của SCIA ngày ngày vào đây phá phách, định hướng lèo lái dư luận sao cho có lợi cho chủ chúng mày!
        Kẻ phải cút xéo khỏi đcv chính là bè lũ băng đảng CHỆT, như danh sách mày vừa kê ra, bao gồm cả muỗi chệt montaukmosquito, và dĩ nhiên cả thằng chệt soixet!

        Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế cư,
        Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư.
        Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
        Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư !!!

        Mầy tha hồ sủa, khách bộ hành đi đây !

  20. “Anh em bạn bè VN giận nhau nói lẫy, hết giận trở về, là chuyện bình thường!”- Huệ Phan.

    Nói lẫy !!! Ha ha, già bạc đầu như tên HP mà vẫn còn thói nói lẫy, sao giống hệt như một đứa con nít vậy cà, hoặc như một tên pê đê, lại cái, bóng?!!! và nhất là trên một diễn đàn chuyên về chính trị, đấu tranh như DCV!!! Ối trời ơi, sao mà nhục nhã quá vậy hả tên HP?!!!

    Tên HP này đã từng bị ném đá chí ít là về tội ngu muội sủa bậy, nếu không nói trắng ra rằng nó là tên Việt gian Cộng sản gây rối trên diễn đàn này. Điểm sơ qua những người đã ném đá vào nó dưới đây như Hồ Ngọc Phước, Tony Lee, Bang Nguyen, Lại ngứa mắt,…:

    ho+ngoc+phuoc 06/08/2023 at 10:09
    Anh HP có thái độ cay cú với tôi quá, tôi có xúc phạm gì anh đâu ? Tôi trò chuyện với anh cũng như với bao nhiêu người khác, lúc nào cũng tôn trọng vậy mà anh lại mắng tôi “thơn thớt nói cười”, nghĩa là :
    Bề ngoài thơn thớt nói cười,
    Bề trong nham hiểm giết người không dao ! (Kiều) –

    HuePhan 07/08/2023 at 00:22
    ho+ngoc+phuoc , kẻ xúi dân tộc VN theo Trung Cộng!

    TonyLee 07/08/2023 at 07:34
    “HuePhan 07/08/2023 at 03:51
    Tàu khựa muquto đang song kiếm hợp bích với đồng chí!
    Ló mặt quá sớm là rất dở, giúp nhau như thế bằng mười tố nhau, rách việc!”
    Này HuePhan, nói phải có bằng chứng cụ thể, nếu không là nói nhảm, gây chia rẽ.

    Bang Nguyen 21/08/2023 at 14:20
    Tên HuePhan là cái thá cái đếch gì nhỉ ? Kiến thức chỉ bằng cái lá đa, não bộ chỉ bằng con chim sẻ, lê la trên diễn đàn chụp mũ cho hết người này người nọ là tay sai cho Trung cộng, chính mi mới là đứa tay sai cho lũ Cộng nhá- y chang lũ Cộng vu cho VNCH lê máy chém, xé Hiệp Định Geneva, Paris, giết đồng bào Huế ở Mậu Thân , nhưng chính chúng nó là bọn chủ chốt ngậm máu phun người.
    Này, ta nói cho mà biết đừng lớ rớ tới các còm của ta kẻo bị ta chửi cho thúi đầu nhá.
    Phản hồi

    HuePhan 21/08/2023 at 15:00
    Wumao thô bỉ!
    VanThong ThongVan Bang Nguyen Lê Trung….một giuộc Tàu khựa nằm vùng!

    Bang Nguyen 21/08/2023 at 16:35
    Đéo mẹ tiên sư cha thằng đuôi sam huephan vào đây gây chia rẽ diễn đàn.
    Thằng chó đẻ đuôi sam huephan nhận tiền của tình báo Hoa Nam vào đây với âm mưu loại trừ những người chống Cộng- cựu quân nhân hiền lành Hồ Ngọc Phước là một trong những nạn nhân của thằng chó đéo đuôi sam huephan- như tên Hồ chí Minh ngày trước hãm hại những người quốc gia, vu khống cho họ là Việt gian, để rồi tên Hồ chí Minh có thể độc diễn lèo lái phong trào chống Pháp thành phương tiện phục vụ cho chủ nghĩa đế quốc Cộng sản Liên xô.
    Thằng fucking SOB huephan là một trong những thằng chó đéo đuôi sam chuyên lê la tới những cuộc họp mặt của các cựu quân nhân VNCH để chụp mũ, vu khống cho họ là Cộng sản nằm vùng, khiến cho một số các cựu quân nhân buồn lòng than phiền rằng ” chống Cộng chẳng thấy đi đến đâu, mà chỉ thấy chụp mũ nhau là nhiều “.
    Thằng chó đéo huephan bị ta lột mặt nạ đích thực là thằng đuôi sam chính hiệu.

    Lại ngứa mắt 21/08/2023 at 22:31
    Bang Nguyen: Anh chàng Hửi Phân này chẳng phải chệt chiếc hay vi xi nằm vùng gì ráo. Nó chỉ là thằng tâm thần bẩn thỉu,, cho rằng viết vài đoạn thuộc loại thùng rỗng kêu to thì thiên hạ phải nể phục nó. Lâu lâu lại khoe khoang tài viết tiếng Anh tiếng Pháp rất lố bịch và bệnh hoạn. Cho nên ai nói trái ý nó là nó chụp mũ wumao liền. Trước đây nó còn chơi trò hạ tiện nhưng ngốc nghếch là dùng một nick khác là Sakim rồi hai thằng khen nhau. Khi tranh luận, thì dùng nick Sakim viết đủ trò bẩn thỉu còn Huê Phan thì ra vẻ đạo mạo đứng đắn. Nhưng già mẹ nó rồi, lẩm cẩm rồi, giấu đầu lòi đuôi, nên lâu lâu bị lòi đuôi thì giải thích “ông bạn tôi bị bệnh nên nhờ computer của tôi post giùm cho nên mới hiện ra tên này”. Mọi người chỉ cười không chấp. Huê Phan, trước đây tao đã rộng lượng khuyên bảo mày nên bỏ cả hai nick đi, dùng một nick mới để khỏi làm trò hề Trần Dân Tiên ca ngợi Hồ Chủ Tiệm mà mày chỉ học một nửa bài học. Nhưng đáng lẽ mày nên dùng nick Sakim để chửi bới thì hợp hơn. Bây giờ lại càng lộ hàng.

    • ho+ngoc+phuoc 06/08/2023 at 21:28

      Hễ ngu là ngu, có đọc bao nhiêu sách cũng vậy. Những truyện được anh liệt kê trên không mắc mớ gì đến chế độ cộng sản mà được coi như một nét văn hóa đặc biệt của người Hoa, ảnh hưởng rất lớn trong việc hình thành cá tính của người miền nam chúng ta.
      Cũng như người ta thù ghét chế độ sô viết nhưng những tác phẩm của các văn hào như Leon Tolstoy, Alexandre solzenitsin , được cả thế giới tôn trọng và mọi người tìm đọc.
      Tôi thấy anh giận quá mất khôn , càng viết càng càn rỡ, mất tư cách đến nỗi dở luôn cái thủ đoạn đê tiện nhất là chụp mũ, vu khống. Tôi xấu hổ phải đối thoại với những kẻ như anh .

      Phản hồi

      HuePhan 07/08/2023 at 00:22
      ho+ngoc+phuoc , kẻ xúi dân tộc VN theo Trung Cộng!

  21. Trí thức Mít đặc luôn luôn đi sau bị lạc hậu so với VC

    Biểu hiện rõ nhất là Mít đặc ta không bao giờ nhìn vào thực tế VC hiện tại. Hiện tại VC và TQ là gì?

    Chính VC và TQ không bao giờ dấu diếm, là => Trung Việt Mệnh vận cộng đồng thể 中越命运共同体 – Tuyên bố chung VN&TQ ngày 12/12/2023

  22. Hải ngoại nên in lại cuốn sách này . Đọc để bít . Không bít thì chả làm được gì cả, cứ tối ngày thổi ống đu đủ cho đám Nguyễn Ngọc Chu, Chu Mọng Lông, Huy Đứt thui

  23. Xin lỗi…

    Tôi không tin những “tài liệu” của Cộng Sản (bất kể Tàu, Việt…)!

    Tôi lại càng không tin những nhà “dịch thuật” gốc Việt….. cộng!

    đừng nghe/tin nhũng gì CS nó (viết,dịch….)…! (“bác Thiệu” đã phán thế, Đ… éo có sai đâu!)

    Nên nhớ, những lời nói, những tài liệu của CS (nói chung) chỉ có (tối đa) 20% là sự thật thôi!

    Tội nghiệp cụ Lục!

  24. Là người của thế giới tự do, thì chúng ta nên đọc, cần đọc tất cả các tin tức để hiểu sự thật, lý do etc. Chứ không phải tin xấu không đọc, chỉ đọc tin tốt. Biết mình, biết ta…….
    Người Nhật dạy trẻ con: đất nước ta nghèo, bị nhiều thiên tai, động đất, núi lửa, cho nên chúng ta phải cố gắng cho giỏi
    Csvn dạy trẻ con: đất nước ta rừng vàng, biển bạc, quá sung sướng, không làm cũng có ăn, không cần phải cố gắng. Lớn lên thì đi làm culi, ô sin, làm dĩ lấy ngoại tệ gửi về là ok
    Sự giúp đỡ để giành độc lập
    Mỹ giúp Europe trong WW 2, tại sao không nước nào phải cắt nhượng đất cho đế quốc Mỹ?
    Mỹ giúp Hàn Quốc 1953 , tại sao Hàn Quốc không bị mất đất?
    Trung cộng cũng giúp Bắc Triều Tiên 1953, cho đến bây giờ Bắc Triều Tiên phụ thuộc nặng nề vào Trung cộng do bị embargo, tại sao Bắc Triều Tiên không bị mất đất?
    Nói thế để chứng tỏ csvn rất ngu khi để mất đất, biển của tổ tiên vào tay Trung cộng.
    Giả sử bây giờ csvn lại có chiến tranh với tư bản giãy chết, csvn sẽ lại bán nước tiếp để đổi lấy sự bảo kê của Trung cộng, chắc chắn là đem 4 đặc khu ra bán.
    Cho đến bây giờ csvn không sản xuất được đại pháo oánh Điện biên phủ, đừng nói đến chế tạo tên lửa, xe tank lúc xâm lược VNCH
    Trong khi đó Bắc Triều Tiên tự chế tạo được hết Hàn Quốc thì miễn bàn, quá giỏi
    Vậy csvn rất ngu, chỉ giỏi ăn xin và nói xạo, tuyên láo.
    Dân trong nước không biết là ở Cu ba cho đến bây giờ người dân không phải trả tiền đi học, khám chữa bịnh
    Bắc Triều Tiên đi học không mất tiền
    Trung cộng học hết cấp 2 không mất tiền
    Csvn không cần so sánh với tu bản giãy chết, chỉ cần so sánh với phe XHCN còn sống sau 1989 đã thấy thua kém
    Csvn luôn nói
    CHXHCN Việt Nam
    Độc lập- Tự do – Hạnh phúc
    Người dân hiểu là
    Cùng hành xuống hố cả nút Việt Nam
    Độc lập trừ Tự do, trừ Hạnh phúc

    Ngạo nghễ quá Việt Nam ơi

    • “Là người của thế giới tự do, thì chúng ta nên đọc, cần đọc tất cả các tin tức để hiểu sự thật, lý do etc. Chứ không phải tin xấu không đọc, chỉ đọc tin tốt. Biết mình, biết ta…….”- VIETNAMERICA.

      Đồng ý với VIETNAMERICA, tuy nhiên để đạt được đến mức mà một cá nhân có thể tự phán đoán rằng một bài viết, một bài báo, một tài liệu, một trang mạng, một Youtube clip là phe ta hay CS trá hình thì không phải là dễ .

      Mà ngay cho dù người viết là thuộc phe ta đi nữa, cũng còn phải để ý đến khuynh hướng tôn giáo, đảng phái chính trị cũ ở miền Nam VN trước kia, v.v… của người viết. Và khuynh hướng đảng phái Dân Chủ, Cộng Hòa trong tình hình chính trị hiện tại ở nước Mỹ.

      Cộng sản là dối trá, láo lường, ngụy biện, che dấu, bưng bít, v.v…, nên phe ta cũng cần đọc thêm những tài liệu do chính chúng viết hoặc những cựu đảng viên CS – bất kể quốc tịch- thuật lại để tìm hiểu thêm những bí mật cung đình, hậu trường, những sự thật ở Thiên Đường Mù, sau Bức Màn Sắt…

  25. Bài này biện minh cho việc hiện nay Trung Cộng đòi chiếm biển Đông, đòi có mặt vô điều kiện tại VN, mà chính quyền CSVN đành phải nghẹn họng vì món nợ vũ khí lương khô xăng dầu mà TC đã đầu tư vào đbp vì ĐẠI CỤC CỦA CHÍNH TRUNG CỘNG TRONG ĐẠI KẾ HOẠCH BÀNH TRƯỚNG XUỐNG VN.

    Lịch sử là lịch sử. Đào bới lịch sử để góp tay phục vụ cho KẺ THÙ TRUNG CỘNG CÓ TÍNH CHÍNH DANH KHI ỨC HIẾP VÀ XÂM LĂNG BIỂN ĐẢO VIỆT NAM thì gọi là gì?

    L À V I Ệ T G I A N !

    • Cách đây mấy tháng, tên Huệ Phan này đã viết rằng sẽ không vào diễn đàn DCV này nữa mà sao bây giờ lại tiếp tục bò vào đây chõ mõm thối, viết bậy việt bạ nhỉ ?!

      Tác giả Nguyễn Văn Lục viết bài này thì nó quy cho tác giả là Việt gian, rằng đã biện minh cho việc Trung cộng cướp biển, đảo của VN.

      Còn ai viết lật tẩy Mỹ lường gạt VNCH thì tên Huệ Phan cũng chụp mũ Việt gian, rằng đã làm người Việt không còn muốn tin cậy vào Mỹ nữa.

      Tên Huệ Phan này y chang Đảng CSVN chuyên dấu diếm các sự thật của lịch sử như mèo giấu cứt, nó đích thực là tên VIỆT GIAN CS.

      Cút đi nhá, nói là phải biết giữ lời, nếu không thì là một tên vô liêm sỉ.

      • Chỉ có Tay sai Tàu cộng mới luôn thù ghét và sợ ta, mong ta đi khỏi đcv.
        Văn tức là người, tim đen bọn dlv wumao đã lộ.
        Bàng dân thiên hạ thấy ngay chúng mày là ai !

        Chỉ bọn gốc Tàu cộng mới luôn sớm ra mặt thù địch tấn công ta thay vì tranh luận.
        Tấn công ta tức thị CHÚNG MẦY LÀ DLV CỦA TÀU CỘNG !

          • Nói ngu!
            Đcv là viết cho người Việt, là không gian giao lưu tri thức về chính sự giữa người Việt với nhau.
            Ta là người Việt SAO PHẢI RỜI ĐÀN CHIM VIỆT ?

            Chính lũ chuột cống, lũ sâu róm, lũ sói lang chệt và lũ vũ háng Corona virus như bọn dlv chệt chúng bay mới phải cút khỏi nơi đây !
            Anh em bạn bè VN giận nhau nói lẫy, hết giận trở về, là chuyện bình thường!
            Sao bọn chệt ngu thế nhỉ khi cố nói khích để mong ta không còn ở đây, để khỏi bị ta “soi xét”, xử dụng kính chiếu yêu vạch mặt loài sâu bọ sói lang ?!

  26. lệ thuộc Trung Quốc và Nga Xô của Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Việt Nam là bắt đầu xảy ngay từ thời này. Đối với những người này độc lập dân tộc chỉ là cái cớ bề ngoài, không bao giờ được coi là quan trọng bằng nghĩa vụ quốc tế cách mạng. Họ sẵn sàng tuân theo mệnh lệnh của các cố vấn nước ngoài hơn là tiếng gọi dù là thiêng liêng của Tổ Quốc.
    Từ xưa đến giờ, Cộng sản Việt Nam luôn luôn to giọng khoác lác rằng cuộc chiến chống Pháp, rồi sau đó chống Mỹ, là do họ tự lực cáng đáng “với sự giúp đỡ của các nước anh em”, chứ không hề có sự hiện diện hay cố vấn của “quân đội ngoại nhập”. Và chúng đã đạt được “chiến thắng to lớn, đánh bại hai đế quốc sừng sỏ là Pháp và Mỹ, do vận dụng tài tình chủ nghĩa Mác-Lê vào cuộc chiến tranh nhân dân…
    CUỘC CHIẾN TRANH XÂM LĂNG MIỀN NAM VN

    TC cũng là nguồn cung cấp lớn nhất về khí tài quân sự cho quân CS trong cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước” do CSVN phát động, từ đầu thập niên 60 cho đến khi miền Nam VN mất vào tay CS năm 1975 sau khi Hoa Kỳ bỏ rơi VNCH, cúp hoàn toàn quân viện.

    Vào giữa năm 1965, khi Hoa Kỳ tăng cường dội bom miền Bắc, HCM đã hội kiến với Mao Trạch Đông và đích thân yêu cầu TC gửi lực lượng phòng không của TC sang Việt Nam để giúp CSVN bảo vệ thủ đô Hà Nội và lực lượng công binh để giúp củng cố sửa chữa hệ thống giao thông gồm đường xá, hoả xa và cầu cống của miền Bắc. Theo Chen Jian, tác giả cuốn sách “China’s Involvement in the Vietnam War, 1964-69” do Cambridge University Press xuất bản năm 1995, vào tháng 6 năm 1965, Mao đã gửi sang Bắc VN 7 Sư đoàn Công Binh gồm 100.000 binh sĩ rải đều trên toàn miền Bắc để bảo trì và tu sửa những tuyến giao thông và tái xây dựng những cơ sở vật chất bị bom Mỹ làm hư hại. Tháng 8 năm đó, Sư Đoàn 61 Phòng Không của TC từ Vân Nam di chuyển sang Yên Bái và Sư Đoàn 63 Phòng Không chuyển sang vùng Kép. Từ đó đến khi rút về Trung Quốc vào tháng 3 năm 1969, tổng cộng có 16 Sư Đoàn Phòng Không TC gồm 150.000 quân đã luân phiên sang Bắc VN phục vụ, cứ 6 tháng lại thay đổi một lần. Trước sau, tổng cộng số quân TC sang VN là 320.000. Ở thời điểm cao nhất vào năm 1967, 170 ngàn binh sĩ TC có mặt tại VN, và ước lượng có khoảng 3 tới 4 ngàn lính TC đã bị thiệt mạng bởi bom Mỹ trong thời gian phục vụ tại miền Bắc VN.

    Trong giai đoạn cuối của chiến tranh VN, TC ào ạt cung cấp những vũ khí và phương tiện tối tân nhất cho CSVN, như xe tải, xe tăng, hỏa tiễn địa không, đại bác 130 ly không giật, súng cối 130 ly, hỏa tiễn phòng không cầm tay…vv, tất cả được cấp tốc chở vào miền Nam qua đường mòn HCM. Những phương tiện dồi dào do TC gửi sang đã giúp CSVN phát động cuộc tấn công lớn gồm 20 Sư đoàn trong Mùa Hè Đỏ Lửa tại Quảng Trị và An Lộc năm 1972, mặc dù đây là một thất bại quân sự thê thảm của quân CSVN với thiệt hại nặng nề gồm hơn 100 ngàn quân thiệt mạng và 450 xe tăng bị phá hủy. Sau đó, TC không những đã mau chóng tái trang bị cho CSVN những khí tài quân sự đã bị thiệt hại, mà còn tăng thêm mức viện trợ quân sự trong những năm 73, 74, nhờ vậy mà CSVN có đủ lực để phát động cuộc tổng tấn công vào đầu năm 1975 và sau cùng chiếm trọn miền Nam trước sự tan rã của QLVNCH bởi không còn khí giới để chiến đấu.

    Nói tóm lại, trong cả hai cuộc chiến tranh cận đại tại VN: cuộc chiến chống Pháp 1950-1954 và cuộc chiến xâm lăng miền Nam 1960-1975, Trung Cộng đóng một vai trò hết sức quan trọng, vừa là nguồn viện trợ chính của các khí tài quân sự, vừa cung cấp huấn luyện, cố vấn trận địa, và thậm chí trong cuộc chiến chống Pháp, đã giữ vai trò chỉ đạo chiến tranh, trực tiếp vẽ kế hoạch và điều động lực lượng quân sự của CSVN.

    Trung thành với truyền thống dối trá lươn lẹo cố hữu, CSVN luôn rêu rao về “tính độc lập của QĐNDVN anh hùng, không nhờ cậy lực lượng quân sự ngoại nhập”. Họ đã tự tô vẽ cho mình một hình ảnh kiêu hùng để lừa bịp nhân dân VN và dư luận thế giới. Tập “Hồi Ký: Ghi chép thực…” đã giúp chúng ta hiểu được sự thực rằng CSVN trước sau chỉ là một chư hầu của TC, tuyệt đối tuân theo chỉ thị của đàn anh. Sự thực này hoàn toàn phù hợp với hiện tượng CSVN bán nước trắng trợn cho TC mà chúng ta thấy đang xẩy ra hiện nay, và nguy cơ mất nước VN trước mắt, nếu CSVN còn tồn tại

  27. Đây là những bài viết được ghi là của “một số lão đồng chí đã từng cộng tác trong Đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc tại Việt Nam đầu những năm 50 của thế kỷ 20” theo lời của Nhóm biên tập của tập tài liệu có nhan đề Ghi Chép Thực Về Việc Đoàn Cố Vấn Quân Sự Trung Quốc Viện Trợ Việt Nam Chống Pháp (Hồi ký của những người trong cuộc) do Nhà Xuất Bản Lịch Sử Đảng Cộng Sản Trung Quốc ấn hành ở Bắc Kinh năm 2002, bản dịch tiếng Việt của Trần Hữu Nghĩa và Dương Danh Dy với Dương Danh Dy cũng là người hiệu đính. Bản dịch này không ghi nơi xuất bản cũng như tên nhà xuất bản với lý do được nêu là tài liệu lưu hành nội bộ và được gửi từ trong nước ra hải ngoại qua thư điện tử. Cũng vậy, ghi là nội bộ nhưng sách cũng không được ghi rõ là nội bộ của cơ quan nào. Dương Danh Dy là một nhà nghiên cứu được nhiều người tin cậy. Ông đã từng giữ chức Tổng Lãnh Sự Việt Nam ở Quảng Châu, Trung Quốc.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên