Josh Hoskins, 32 tuổi, huấn luyện viên bóng bầu dục (football) của Trung học Knightdale (hạt Wake, tiểu bang North Carolina), mới bị mất việc vào đầu tháng 11.2019 chỉ vì một lời nói đùa mang tính kỳ thị trong bữa tiệc ăn mừng chiến thắng của đội banh do ông huấn luyện.
Trong buổi tiệc chúc mừng đội banh Trung học Knightdale chiến thắng đội banh của Trung học Corinth Holders High, tại một quán nhậu, cao hứng, Josh Hoskins phát biểu: “Sức mạnh trắng! Knightdale! Tôi vẫn yêu các bạn da đen! (White power! Knightdale! I still love you -n…..igger).
Câu nói ấy chỉ 15 giây và trong số những người vây quanh John Hoskins lúc đó, có một số người da đen là bạn của Hoskins, chẳng ai cho rằng đó là miệt thị nhưng video clip mà Hoskins đưa lên mạng xã hội Instagram sau đó, vẫn bị lên án, đến mức Instagram phải xóa bỏ.
Trả lời phỏng vấn của đài 11-ABC ở Raleigh, North Carolina, Josh Hoskins phân trần, ông chưa bao giờ kỳ thị ai vì chủng tộc, câu ông đã nói chỉ là nói đùa, những người da đen – bạn ông hiểu điều đó nên không có ai phản ứng…
Tuy nhiên Ban Giám hiệu trường Knightdale và cấp trên của trường này không thể bỏ qua. Cathy Moore, Giám đốc Khu học chánh địa phương nói với Chi nhánh 11 – đài ABC: Không may là truyền thông và mạng xã hội chỉ cho người ta thấy một phần chứ không phải toàn bộ sự việc. Josh Hoskins là người trưởng thành, phải hiểu rõ điều đó để tránh ngôn ngữ không thích hợp”.
Cuối cùng, Hoskins phải viết thư cho Hiệu trưởng Trung học Knightdale và Ban Huấn luyện, xin lỗi về hành động của mình, đồng thời xin từ chức huấn luyện viên để tránh làm xao lãng sự tập luyện của đội footbal.
Josh Hoskins từ chức vì hiểu rằng, dù bị hiểu lầm, trước sau gì dư luận cũng sẽ đến mức mà giới hữu trách phải sa thải ông, từ nay đến khi đó, ông khó mà có thể làm việc thoải mái, hiệu quả như trước nữa.
Chỉ vài ngày sau, trong cộng đồng người Việt ở Mỹ xẩy ra chuyện Hoàng Đức Chân Như, phóng viên của đài Á Châu Tự Do (RFA) viết trên FB một stt biểu lộ sự kỳ thị người da đen, nhục mạ cựu tổng thống Barack Obama, vu khống đảng Dân Chủ thiên cộng và nuôi dưỡng khủng bố.
Chuyện xảy ra với Josh Hoskins và với Hoàng Đức Chân Như của đài Á Châu Tự Do (RFA) có sự khác biệt rất lớn về bản chất nhưng kết quả giống nhau là cả hai cùng mất việc.
Trong một email trả lời những người ký tên yêu cầu RFA có biện pháp kỷ luật với Chân Như, ban giám đốc RFA đã viết như sau: -”Những hành vi như vậy là không thể chấp nhận được tại RFA, tuy nhiên theo chính sách, nội quy điều hành, chúng tôi không công bố các chi tiết về nhân sự cũng như hình thức kỷ luật nhân viên”.
Nguyên văn: -” “such conduct unacceptable at RFA”. It is however our policy not to divulge details of personnel and disciplinary decisions”.
Mặc dù đài RFA từ chối, không công khai cho biết hình thức kỷ luật Chân Như nhưng theo các nguồn tin ngoài lề từ RFA, Chân Như đã bị sa thải. Tài khoản email của Chân Như hoangc@rfa.org tại hệ thống email của RFA đã bị đóng, tất cả email gửi tới địa chỉ này đều bị trả về, facebook của Chân Như cũng không còn active, tất cả stt đều bị xóa, chỉ còn vài hình ảnh về mùa thu.
Hoskins chỉ vì vô ý nói đùa, còn Chân Như thì cố tình giới thiệu quan điểm của mình, cho rằng người da đen thấp kém và miệt thị những người có sự khác biệt về quan điểm chính trị (ủng hộ đảng Dân chủ).
Dù muốn hay không thì RFA vẫn phải sa thải Chân Như. Nếu để Chân Như tiếp tục làm việc thì không thể giải thích tại sao lại chứa chấp một nhân viên hàm hồ, tư tưởng lệch lạc, hành xử sai trái dù là chỉ trên mạng xã hội và ở góc độ cá nhân. Giữ Chân Như chẳng khác gì tuyên chiến với hệ thống chuẩn mực mà người Mỹ muốn gìn giữ, bảo vệ cả bằng luật pháp.
Bị sa thải vì kỳ thị màu da, kích động sử dụng bạo lực đối với những người khác biệt quan điểm chính trị của mình, cuộc đời của Chân Như sẽ rẽ sang hướng khác. Lý do sa thải sẽ là một vết chàm không thể xóa được, Chân Như sẽ khó mà tìm được một công việc khác, kể cả những công việc hết sức đơn giản, chỉ đòi hỏi sức mạnh của cơ bắp.
Tại Mỹ, xin làm gì, ở đâu, cũng sẽ bị hỏi có bao giờ bị nơi làm việc đuổi hay chưa? Lý do? Khai gian thì gặp rắc rối còn khai thật thì sẽ không nơi nào muốn hoặc dám nhận. Bởi quan niệm và luật pháp Mỹ, nhận một người có tiền sự như Chân Như sẽ giống như mua… vạ để dành.
Dẫu sống tại Mỹ nhưng dường như nhiều người Việt không biết hoặc không lường trước điều này. Quan niệm Mỹ là xứ sở tự do, muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm đã tước bỏ cơ hội của nhiều thanh niên khi dính vào các vụ xô xát nhỏ, bị cảnh sát lập biên bản, cha mẹ họ không biết để lưu ý họ: Tiền sự sẽ nằm trong hồ sơ cá nhân đến… 40 năm. Tương tự, thanh toán nợ thẻ tín dụng trễ cũng có thể tước bỏ cơ hội để vào một số nơi, được làm một số loại việc đòi hỏi phải trung thực, nghiêm cẩn…
Theo trang FB cá nhân, Chân Như sinh ra ở Việt Nam, lớn lên ở Mỹ. Chân Như được hấp thụ nền giáo dục, khai phóng, tự do, nhân bản, chắc chắn hệ thống trường học Mỹ không dạy Chân Như suy nghĩ theo kiểu như ông ta đã bày tỏ trên facebook.
Kiểu suy nghĩ, nhận định như thế xuất phát từ đâu? Trang facebook của Chân Như có không ít bạn và nhiều người “like” những suy nghĩ như suy nghĩ khiến Chân Như bị sa thải, hoặc chia sẻ, bày tỏ những suy nghĩ y hệt như thế. Điều đó vừa buồn cười, vừa tội nghiệp. Nước Mỹ không phải như vậy. Nghĩ như vậy là sai!
Hãy hình dung một ngày nào đó, ai đó dịch những điều bạn viết kiểu như Chân Như, đưa cho hàng xóm sống quanh bạn xem, kể cho đồng nghiệp nơi bạn làm việc biết,… Nếu tất cả những người mà bạn qua lại, tiếp xúc hàng ngày biết bạn – một di dân nhưng lại khinh bỉ các sắc dân khác cũng là di dân, ủng hộ sự miệt thị những người da đen, kêu gọi vũ trang để răn đe, dạy dỗ những người không ủng hộ đảng Cộng hòa thì bạn có thể sống ung dung không?
Đó là về mặt xã hội, ở khía cạnh luật pháp, công khai bày tỏ sự thù ghét về màu da, chủng tộc, giới tính…, kêu gọi sử dụng bạo lực để chống khác biệt chính kiến chính là vi phạm pháp luật. Thù ghét ai chỉ vì màu da, sắc tộc thuộc tội hình sự, hình phạt rất nặng.
Những người Việt sống ở Mỹ có đầu óc kỳ thị người da đen, Mễ…nên lấy trường hợp Chân Như làm bài học. Hãy bỏ thời gian tìm hiểu cho tới nơi, tới chốn để suy nghĩ xem có nên nói cho sướng miệng, viết cho sướng tay hay không?
Thạch Đạt Lang
Huy gì đó trên youTube phân tích về việc tại sao mà chỉ có dân Việt nam thích đi sang Âu châu một cách bất hợp pháp chứ các dân Lào , Cam Bốt … họ không thích như vậy là vì môi trường sống ở Việt nam làm cho họ tin là bất hợp pháp là chuyện “ đương nhiên “ !! Và cho đó là từ sự giáo dục kiểu ngu dân của cộng sản . Nhưng tôi nghĩ là tự xã hội nó gây ra như thế chứ chẳng có một sự cố tình của ai đi giáo dục ai như vậy cả , ngay cả trong xã hội cộng sản .
Thất tôi rỡn chơi về “ dầu cù là “ , với đầu óc của tên Minh Nguyễn định dụ nên khoe là Việt nam cộng sản bây giờ có cả xà bông cô ba … này , Minh Nguyễn thử dịch câu tôi đưa chơi at random từ tiếng Đức sang tiếng phú lang sa xem sao ? Ai hơi đâu có tiền không đi chơi ở Âu châu mà lại mò về Việt nam bây giờ !!
Giờ này vẫn có người Việt làm truyền thông gọi Obama là “thằng mọi đen”. Có người chê công khai bà Oprah Winfrey là “vừa mập, vừa đen”.
Nhẹ nhất thì cũng phải gọi những người này là “quá ngu ngơ”
“Dốt” ở “khổ” nào? AI KHÔN ? Ly????
Theo thiển nghỉ ,đây là một bài viết về một v/đ xã hội Mỹ cần được người Việt lưu ý. Dù người Việt ở Mỹ “biết rồi khổ lắm nói mãi” thì cung nên “nghe,biết’ thêm có mất gì đâu?
Chân Như Rfa tôi cứ nghỉ Anh ta sinh ra ở VN và đinh cư Mỹ khi làm cho RFa, không ngờ anh ta sinh ra lớn lên học và tốt nghiệp ở Mỹ mà có đầu óc kỳ thị nặng như vậy !
Một chuyện nghe từ một Ông HO là có 2 bà VN ngồi chờ kêu vào phỏng vấn đẻ đi Mỹ . Một bà nói : Ơ kìa chị xem ở đây cung có Mỹ đen nữa kìa ” khi bà ta nhìn người Mỹ đen đang làm gì đó ở trong phòng . Thế là anh Mỹ Trắng vào vp ,một lát kêu bà ta vào .Hí hửng nhưng xìu ngay ,thiểu nảo đi ra khi người Mỹ phỏng vấn nói bằng tiếng Việt :”Ở đây bà còn Kỳ thị như vậy làm sao bà qua sống ở nước chúng tôi được ? Bà về đi.”…
Người VN sống thoải mái ở Hoa kỳ ,đôi khi đồng hóa mình vói người Mỹ ,mà quên màu da vàng của mình .lại đi kỳ thị kẻ khác …
Ít nhất vói bài viết này Thạch đại Lang “nhắc nhở” một chút những người Việt mang nặng đầu óc kỳ thi …cũng TỐT…
Trước đây trên diển đàn này, có lần tôi có nói về chuyện kỳ thị, đại khái là bây giờ, lúc này, những người da trắng hay những người sếp trong các hảng xưởng sẽ không được và cũng không dám nói về một số vấn đề…nhạy cảm vì sẽ bị cho là kỳ thị, trong khi những người “bị” kỳ thị thì nói…thoải mái, gần như là không giới hạn!
Nếu như Josh Hoskins mang người da trắng ra đùa thì sẽ vẩn…bình an vô tội vạ.
Nếu như Chân Như nhục mạ t/t Trump, vu khống đảng cộng hòa thiên cộng và nuôi dưỡng khủng bố, thì có lẽ Chân Như cũng sẽ…an toàn trên xa lộ thôi.
Sự thật thì vẩn là sự thật, một trong những điều đã làm cho ô Trump trở thành t/t là ông đã dám nói lên những điều mà ít ai dám nói đến.
” Đó là về mặt xã hội, ở khía cạnh luật pháp, công khai bày tỏ sự thù ghét về màu , chủng tộc, giới tính, kêu gọi sử dụng bạo lực để chống khác biệt chính kiến chính là vi phạm pháp luật. Thù ghét ai chỉ vì màu đã, sắc tộc thuộc tội hình sự, hình phạt rất nặng.”
Đọc mà lo quá. Giống như lúc còn sống tại Việt Nam , bị công an đe nẹt.
Thì đành thế này vậy : Nếu bực mình Hoa kỳ thì cứ O Bama mà réo, không nên chửi Trump, vì hắn đang tại vị, léng phéng xia nó ” tiếm xực”. Ông kia cũng là TT, nhưng đã hết chức hết quyền , chỉ còn cái danh, không sao.
Nếu bực mình cs thì cứ Nguyễn phú trọng, Nguyễn xuân phúc, Nguyễn thị kim ngân, mà réo, nếu muốn chửi Công an thì cứ Tô lâm mà kêu.
Họ đại diện cho ban ngành đoàn thể, chửi họ thì là vì muốn kể tội ban ngành đó. Nói tên người khác có thể mang tội xúc phạm cá nhân, nguy hiểm nhá.
Cứ thế nhé, bà con ta, cho nó an toàn trên xa lộ.
Cũng xin phép các “nhân sĩ” đó: do lời khuyên vàng ngọc của TG đây, chứ nhiều khi muốn chửi đứa khác mà không biết ” nàm thao”, đành mượn đỡ tên các vị. Xin thông cảm cho dân thấp cổ bé miệng cho nên cứ phải nói quanh.
Đã lói nà nàm: Lày Tô lâm, làm sao lại đi bắt Phạm chí Dũng. Nếu là ganh ăn ghét ngỏ thì tồi quá, mình viết bài thì chẳng khi nào VOA nó thèm để ý đến , mà tên đó viết thì nó đọc oang oang trên đài , lại hễ mỗi tí mỗi đi phỏng vấn tên đó, mà tên đó thì ốm nhom, miệng hô răng vẫu, chẳng đẹp trai gì mà cứ đưa hình ảnh lên, nà thế lào ???
Cái đám OBama “lày” chẳng biết gì là thẩm mỹ hết. Anh em con riêng của dì ghẻ lắm người đẹp trai ngất ngây, chả thế mà có anh đẹp trai đã dê được Nữ Bộ Trưởng Thương Mại đa tình của Úc đó sao.
Có mỗi cái tên ” phá hoại an ninh cuốc ra” gặp ai không vừa mắt, không dạ thưa ngoan ngoãn thì là dí vào mặt người ta. Lày Nguyễn phú trong , Nguyễn xuân phuc, Nguyễn thị kim ngân, Tô lâm, toàn là chơi trò bịt miệng thế hở.
Có ngon thì tay đôi mà lói chuyện với Phạm chí Dũng đi nào.
Hoàn toàn không biết gì về chuyện này. Hơn tuần nay chỉ chăm chú xem những video clip về Hongkong, không vào RFA.
Chân Như là một anchor hoàn hảo với giọng đọc Hà nội ấm áp, điềm đạm.
Nhớ năm nào anh về Việt Nam bị chặn tại Tân sơn nhất, rồi phải quay trở về Mỹ. Như vậy là đủ biết anh có kẻ thù. Các anh em con riêng của dì ghẻ chắc rình mò anh từ lâu rồi.
Anh chắc đang ngồi cuối. Xứ Mỹ có rất nhiều cHoàn toàn không biết gì về chuyện này. Hơn tuần nay chỉ chăm chú xem những video clip về Hongkong, không vào RFA.
Chân Như là một anchor hoàn hảo với giọng đọc Hà nội ấm áp, điềm đạm. Nhớ năm nào anh về Việt Nam bị chặn tại Tân sơn nhất, rồi phải quay trở về Mỹ. Như vậy là đủ biết anh có kẻ thù. Các anh em con riêng của dì ghẻ chắc rình mò anh từ lâu rồi.
Anh chắc đang cười. Xứ Mỹ có rất nhiều cơ hội, chẳng có chuyện gì đáng lo hết.
XIN DUOC VIET LAI:
Hoàn toàn không biết gì về chuyện này. Hơn tuần nay chỉ chăm chú xem những video clip về Hongkong, không vào RFA.
Chân Như là một anchor hoàn hảo với giọng đọc Hà nội ấm áp, điềm đạm.
Nhớ năm nào anh về Việt Nam bị chặn tại Tân sơn nhất, rồi phải quay trở về Mỹ. Như vậy là đủ biết anh có kẻ thù. Các anh em con riêng của dì ghẻ chắc rình mò anh từ lâu rồi.
Anh chắc đang cười. Xứ Mỹ có rất nhiều cơ hội, chẳng có chuyện gì đáng lo hết.
đã dốt còn đòi dậy người khôn