Tôi có anh bạn người Nhật. Tên anh ta là Kutaomikoichi, tôi thường gọi cho gọn là Ku.
Anh ta là một KOL của Nhật Bản, tương tự như hai anh Hiếu Gió và Osin bên mình. Mỗi bài đăng lên mạng của Ku có cả vạn lượt like, cả ngàn lượt com, cả trăm lượt share. Bài nào không đủ vạn người like thì anh ta bảo chưa đạt yêu cầu và buồn bã cả ngày.
KOL là những người được trời phú cho cái tài ăn nói và/hoặc viết lách được nhiều người tâm đắc, hâm mộ; sản phẩm của họ thuyết phục được rất nhiều người, cho dù cá nhân hai anh Hiếu Gió và Osin như nước với lửa, anh nào cũng có fan cứng riêng của mình.
Ngoài cái tài trời cho, các KOL cũng có những trải nghiệm sống, những nghiên cứu tìm tòi hoặc có những phút cà phê chém gió với bạn bè, chỉ cần người bạn ngồi cạnh nói ra một cái ý gì hay hay là đầu óc nhạy bén của các KOL có thể biến thành một bài hùng hồn đưa lên mạng, giống như chỉ cần một ánh lửa là họ có thể gây thành một đám cháy.
Khi Bùi Bảo Trúc còn sống, chàng có nói với tôi nhiều bài châm chích các tệ nạn xã hội của chàng – được viết hầu như mỗi ngày và được nhiều báo hải ngoại đăng – một phần cũng nhờ những cái tip của bạn bè, trong đó có tôi. Có hôm Bùi tiên sinh nói, ê, cái bài của tớ ngày mai là nhờ cái tip của cậu đấy nhé, để tớ credit cho cậu ở cuối bài nhé. Tôi trả lời khỏi đi, chuyện nhỏ mà, tớ biết cậu châm chích người ta vì muốn cái xã hội này nó tốt hơn chứ có ghen ăn tức ở với ai đâu. Sẵn dịp nay chàng đã về thế giới bên kia rồi tôi mới nổ một tí, ai có muốn xác minh cũng khó, mission impossible.
Quay lại với anh bạn người Nhật tên Ku. Tôi cũng muốn khoe tôi đã tip cho anh ta hai chuyện.
Khi đội tuyển nữ Nhật Bản ở World Cup bị loại ở vòng đầu của Bảng C, thằng Ku hết sức buồn rầu vì nó đặt rất nhiều kỳ vọng lần này. Chắc các bạn còn nhớ ở Bảng C, Nhật Bản đứng đầu với 9 điểm, Tây Ban Nha đứng nhì với 6 điểm; khi đó Nhật Bản đã hạ Tây Ban Nha 4-0; cả hai đều được bước vào vòng kế tiếp.
Thằng Ku càng buồn hơn khi cuối cùng Tây Ban Nha chiếm chức vô địch. Đối với nó, Nhật Bản đã thắng Tây Ban Nha mà Tây Ban Nha lại ẵm chiếc cúp thì không logic tí nào.
Tôi bảo nó có chi mà buồn, mày hãy bắt chước người Việt Nam. Tuy Việt Nam thua Mỹ 3 quả nhưng người Việt rất tự hào đứng trên Thái Lan vì người Thái thua bọn Mỹ đến 9 quả. Mày cứ viết một bài theo cái hướng đó để lên dây cót tinh thần dân mày là chắc ăn nhất. Nếu cần thì mày làm thơ hô khẩu hiệu đại khái như “Hoan hô tuyển nữ của ta, Đã từng ngồi bẹt trên đầu Ban Nha” thì tao bảo đảm với mày chùm thơ này sẽ vuốt ve tự ái dân tộc mày ngay lập tức, và bảo đảm thơ kiểu này hay hơn nhiều bài thơ mừng Quốc Khánh của cái ông Phó bí thư gì đó ở tỉnh Đồng Nai tụi tao.
Thằng Ku nghe theo cái tip của tôi và cái tút của nó thành công ngoài sức tưởng tượng.
Đó là câu chuyện thứ nhất tôi giúp nó. Còn đây là cú giúp thứ hai.
Khi chính phủ của Thủ tướng Kishida quyết định xả hơn một triệu tấn nước thải phóng xạ đã qua xử lý từ nhà máy điện hạt nhân Fukushima, họ đã bị Trung Quốc phản đối dữ dằn. Chẳng những Trung Quốc đòi cấm nhập hải sản của Nhật mà còn kêu gọi tẩy chay các sản phẩm Nhật Bản từ kem chăm sóc da cao cấp đến đồ gia dụng hàng ngày. Nhiều cửa hàng Trung Quốc không còn muối ăn vì người tiêu dùng lo ngại nước bị ô nhiễm sẽ khiến không thể sản xuất thêm muối biển.
Thằng Ku bèn hẹn tôi ở cà phê Ka trong hẻm Pasteur và một lần nữa, tôi bảo nó phải bắt chước bên Việt Nam.
Khi bên tao có vụ Formosa làm cá chết hàng loạt, Bộ trưởng Trần Hồng Hà và cái đám bộ sậu bất chấp mưa to đã mặc xà lỏn nhào ra tắm biển Cửa Việt và nhồm nhoàm ăn hải sản ở gần đó để chứng thực rằng nước biển miền Trung “đạt chuẩn”, không việc gì phải lo.
Mày hãy viết một tút kêu gọi Thủ tướng Kishida dẫn thêm vài bộ trưởng có liên quan ra chợ cá Tokyo ăn một mớ sashimi đánh bắt ở ngoài khơi bờ biển Fukushima cho tao. Có điều cần nhớ là khi ra đó ăn, nhớ mặc quần áo tươm tất, thay vì mặc quần tắm để lộ thùng nước lèo và chân cây tre như mấy bố bên tao.
Thằng Ku đã nghe theo tôi và kết quả cũng ngoài sức tưởng tượng, cụ thể là hình ảnh Thủ tướng Kishida đớp sashimi phổ biến rộng rãi và Bắc Kinh đã thôi đòi cấm nhập đồ biển của Nhật.
Đã đến lúc đền ơn. Thằng Ku lại hẹn tôi ở quán cà phê Ka trong hẻm Pasteur. Nó ân cần cám ơn tôi đã tặng nó hai cái tip; số lượt like, com và share đếm không kịp thở; chẳng những vậy, đích thân Thủ tướng Kishida gọi nó để cám ơn.
Thằng Ku còn nói nó định đề nghị Đại sứ Yamada Takio tặng tôi một quả huân chương Mặt Trời Mọc.
Tôi nói nó A-Ri-Ga-Tô, nhưng thôi bỏ đi Tám.
Nó ngạc nhiên. Trời đất ơi, bộ mày không biết huân chương Mặt Trời Mọc là tước hiệu cao quý nhất Nhật Bản dành cho những cá nhân người Nhật và người nước ngoài có những đóng góp quan trọng cho sự phát triển của Nhật hay sao? Không phải người Việt nào cũng được tặng đâu đó. Mày có thể cho tao biết lý do mày chê được không?
Một lần, Nhật Bản tặng huân chương đó cho một viện sĩ kiêm tiến sĩ kiêm CEO của một tập đoàn khá khủng ở Việt Nam. Chẳng bao lâu sau đó, bà này bị kêu án tù, phải nhanh chân tẩu ra nước ngoài.
Một lần, Nhật Bản tặng huân chương đó cho một thượng tướng thứ trưởng Bộ Quốc phòng nay đã về hưu. Chẳng bao lâu sau đó, ông này phải hóa trị hay xạ trị gì đó, một bí mật quốc gia mà tao không rõ.
Tao chả dại gì mà rước cái huông đó vào người, xui bỏ mẹ.
Thằng Ku mới nói thế thì tao phải làm gì để đền ơn mày?
Hai thằng mình ra phố Nhật trên đường Lê Thánh Tôn làm vài đũa sashimi đi.
Thằng Ku, tên dầy đủ là Kutaomikoichi, mở máy gọi chiếc Grab.
Nhiều lúc tôi không biết mình có phải là Thằng Bờm không ta?
Châu Quang
Không riêng gì Nhật Bãn, thế-giới nên học Việt Nam cái món “Bún mắng, cháo chữi”.
Tụi France 24 hay Deutsch Welles , tối thiểu , somehow , nó cũng đại diện cho Pháp và Đức trong cách diễn tả bằng tiếng Anh . Nó không giống dân buôn bán Chúa , Phật .
Đó là để viết sách giáo khoa ! Mà thời buổi Internet , mọi thứ đều chùa , hơi đâu !
Tiếng Việt thời Việt Nam Cộng Hoà thì không đủ , tiếng Việt thời Cộng Sản thì như cái “ mối bòng bong “ , mà tiếng Anh cũng không đủ tự tin để viết !
Cũng như tài liệu về “ lượng giác “ viết bằng tiếng Anh , nó “ nêu ra một cách tóm lược nhưng đầy đủ “ chỉ vởn vẹn 20 trang ; thông thường khi mà người ta muốn “ khai triển những gì tóm lược “ chỉ viết bằng chữ “ không thôi , thì cứ 1 trang nguyên thủy , người ta cần 2 hay 3 trang để giải thích . Nhưng mà đây nó viết tóm lược theo kiểu “ kẻ khung , kẻ ô “ , nên cứ một trang phải cần 10 hoặc 12 trang để giải thích cái sự “ tương quan lẫn nhau “ của nó . Thành ra , dù tài liệu nguyên thủy chỉ có 20 trang , khai triển ra có thể trên 200 trang , vừa đủ 1 quyển sách . Nhưng mà tài liệu đó không hề có tên tác giả hoặc trường sở gì cả . Có thể gọi là “ lượng giác học “ mà không mắc cở !
Đối với tụi Pháp thì nó tính “ đạo hàm bậc nhất , đạo hàm bậc 2 “ để xem đường cong “ lồi lõm “ thế nào , cứ thế đi vào chi tiết ; còn Mỹ với bản chất “ thông minh đột xuất “, nó phát minh ra “ inverse function “ tức là thay vì hiểu theo kiểu Pháp thì cứ “ x như thế này thì y phải như thế kia “ , chỉ có một chiều , cứ thế mà nhớ ! Nhưng mà Mỹ nó nói chuyện y là sin x , mà còn arcsin y ! Nhưng mà “ học thuộc lòng cái đó thì dễ ! Nhưng thấy hiểu cái “ ý niệm “ của nó như trở bàn tay thì lại khó ! Cũng vậy đối với chuyện “ exp function “ là inverse function của “ log function “ . Mà log fonction lại dùng différent base khác hơn lá “ e “ và “ 10 “ ! Rồi tính đạo hàm implicit !!
Thành ra France 24 hay DW nó có dùng chữ Uyên bác , chữ phổ thông nhưng nó không dùng loại slang như cô nàng Paula Heggen ! Muốn chụp mũ mà lại “ nhanh đẩu đoảng “ !!
Đó là France 24 và Deutch Welles mà version English , nó phát hình cho toàn thế giới !
Deutch Welles
giống Mosquito
Khi mà ông Bành tổ dùng expression “ double down “ , cháu tưởng là giống ´ossuito à ?! Đó là tụi France 24 và Deutch Welles nó dùng , tức là nó không “ trí thức và uyên bác “ nhưng nó “ phổ thông “ trên báo chí hoặc TV ; quen thói chụp mũ , phe Đảng !!
ngu mà chơi nổi
Cháu đánh chữ “ dị ứng “ không được, đã vậy mà còn “ đánh chữ to “ dân “ ngu mà chỗ nổi “ , “ quả có khác “ , giống “ con chó xạo “ đi đánh chữ “ phét “ thành “ phe’t “ , đúng là “ ngu ngang cỡ nhau “!!!
Nghe dân Pháp nói chuyện cứ một chữ lại culture russe, hai chữ lại culture russe , Mỹ thì không cần . Đức thì lại càng không bao giờ để ý , cứ giá rẻ là mua !
babia đạp cứt montaukmosquito rồi montaukmosquito đạp cứt babia. Trét tùm lum diễn đàn thấy mà nghê!!
Trước đây Ba bia có viết “ Jehovah’s Witness “ là cánh tay nối dài củan Orthodox là vì nó phát xuất từ Nga . Rồi sau đó Ba bia viết là “ khi bà Merkel gặp ông Putin , bà này phần nàn là sao Nga sô lại bắt bớ member của “ tà giáo “ này “ . Bẫy giờ bà này thú nhận là “ để câu thêm giờ cho Ukrain “ ! Thành ra Zelenski học đòn “ thông minh đột xuất “ của Mỹ , lại gặp kiểu “ thông minh trường kỳ “ của Âu châu từ Nga . Cái “ tuyệt cú mèo của CIA là nó khiến Ukraine “ trêu ngươi Nga “ đủ để Nga nghĩ chuyện “ Russia roulette “ !!
Từ cái chữ Orthodox nó có có nghĩa là “ thẳng “ , “ cứng ngắc “ nên tiếng Việt mới dịch ra là “ Chính Thống Giáo “ tức là “ chính hiệu “ không phải “ đồ giả “ . Còn dân Nhật họ có trồng một loại cây gọi là “ Bon Sai “ , nó cứ “ nằm dài ra “ “ cứng rắn mà lười biếng “ nó có nét đẹp nghệ thuật riêng của nó , mả nổi tiếng trên thế giới , xem phim “ Karate Kid “ thì biết ! Thành ra “ cứng “ nó cũng có cái hay của nó . Mà “ mềm “ nó cũng có cái hay của nó . Còn mình , quanh đi quẩn lại chỉ có “ thằng bờm , thằng mõ “ nên “ đầu óc không cao hơn ngọn cỏ “ là phải rồi !!!
Nhìn những nhà thờ của Orthodox của Nga sô thấy nó “ sặc sỡ “ , tưởng là nó cũng giống “ mầu sắc rực rỡ của giới trẻ ở Nhật “; nhưng không phải ! Nga sô nó hãnh diện và tự hào thâm trầm về văn hóa riêng của nó ! Thấy Nga sô nó có cần xin Mỹ một “ xu teng “ nào không , nó có cần “ tối Huệ quốc “ của Mỹ không ?! Cũng như TNT được các tay viết tương đối uy tín trước 75 mời đi uống cà phê để được ban cho hai chữ “ cũng được “ , mà rồi TNT có “ hấp thụ “ , “ thấm nhuần “ hay “ thu thập “ được cái gì khá hơn đâu ! Bây giờ TNT toàn “ mượn đỡ “ chỗ này , chỗ kia , mỗi người, mỗi nơi một chút !
Nhật nó dù “ Ku “ hay “ không Ku “ nó cũng là đối thủ đáng gờm của Mỹ ! Còn “ mít ta “ thì “ không phải có nhiều tên nói phét “ mà “ toàn là nói phét “ ; tức là không phải 50 % hay 60 % là “nói phét “ mà 99.99999 % là nói phét , gốc gác từ “ trúng tủ , rung đùi “ hay “ welfare tưng tửng từng tưng “ xuất thân từ “ đu càng “ năm xưa !!
Hên quá ! Kutaomicoichi không ứng
cử và không trở thành thủ tướng nước
Nhật .
Nếu Ku trở thành thủ tướng Nhật ,
không biết khi đi công du nước Việt,
thì tụi nhà báo Vẹm sẽ tung hô như
thế nào nữa . “ Hoan hô ,hồ bởi chào
mừng ngài Ku tao … mi chớ coi mần chi”
Haha….Bài viết rất tinh tế , Logich …đấy , và Đúng là có nhiều cái , Người Nhật phải …”Học”…người Vn . Sân Si ,Chi Li …và rất …”Tinh Vi”….đặc biêt Tác Giả có cái Tài nghĩ ra được cái Tên của thằng Nhật …Độc Đáo , vần điệu rất là Hay hay …..haha.
Có đứa thày dùi đểu đề nghị anh Ku Nhật viết thư lên các báo đảng ta phong Châu Quang là “tư lệnh”, cỡ tư lệnh Đinh La Thăng, hừm tư lệnh cũng oai ra phết. Sau đó tính sau. hi hi…
“ fan cứng “ nà “ thuốc nào “ !!!