Người này có thể bảo vệ VN khỏi chủ thuyết CS, nhưng chính quyền Kennedy đã cho giết ông ta

26
Cố TT Ngô Đình Diệm

 

Casey Chalk

Vào ngày 2 tháng 11, các nhóm đàn ông, phụ nữ, và trẻ em Việt Nam ở nhiều nơi trên thế giới sẽ hội tập để làm lễ tưởng niệm ngày giỗ nhằm vinh danh cái chết của một người đàn ông phần lớn đã bị lãng quên trong ký ức sử tích của Mỹ. Trước kia người đàn ông này là một danh xưng quen thuộc, thường xuyên xuất hiện trên các trang đầu của báo chí Hoa kỳ và được nêu tên trên môi các phóng viên trong giờ tin tức ban chiều.

Ông là Ngô Đình Diệm, tổng thống nước Việt Nam Cộng hòa (còn gọi là Nam Việt Nam) từ năm 1955 đến năm 1963, sự trị vì và cuộc sống bị kết liễu một cách tàn nhẫn bằng một cuộc đảo chính quân phiệt được chính phủ Mỹ ngầm ủng hộ. Một quyển sách gần đây về cuộc đời của ông Diệm, “Thiên hoàng bị đánh mất của: Sự phản bội Ngô Đình Diệm của người Mỹ, Tổng thống Việt Nam” của nhà sử học quân sự Geoffrey Shaw đã làm sáng tỏ lý do vì sao người Mỹ cần để tang cái chết bi thảm của một người mà nhiều người cho là Cơ hội tốt nhất của Việt Nam để đánh bại chủ nghĩa cộng sản.

Trong lịch sử Châu Á ông Diệm là một nhà lãnh đạo Công giáo thuần thành hiếm có. Ông đã không được coi trọng trong các đánh giá phổ biến nhất của Mỹ về thời kỳ Chiến tranh Việt Nam. Chưa đầy hai tháng trước đây, loạt phim PBS nổi tiếng của Ken Burns về Chiến tranh Việt Nam đã dành rất nhiều thời gian trong tập phim thứ hai cho sự lên ngôi và sụp đổ của ông Diệm. Bức chân dung của Burns dường như đã vay mượn rất nhiều từ tài liệu của PBS trước đây về cuộc chiến tranh Việt Nam do phóng viên quốc tế Stanley Karnow sản xuất và phát hành năm 1983. Một câu chuyện mà nói chung cả hai đều chia sẻ.

Một sự Châm biếm Quá đà: Diệm một Đồng minh Đáng Ghét

Theo tường thuật của Burns và Karnow, ông Diệm, một thành viên trong một gia đình Công giáo Việt Nam quý tộc có tiếng tăm được kính trọng, từng phục vụ các vai trò trong chính phủ thuộc địa Pháp trước khi Việt Nam giành độc lập vào những năm 1950. Sự chia cắt Việt Nam giữa 2 vùng Bắc-Nam ở vĩ tuyến 17 tại Hội nghị Geneva năm 1954 cho phép ông Diệm khẳng định quyền lực của mình ở miền Nam với sự hỗ trợ của Pháp và Mỹ.

Một cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức ở miền Nam năm 1955 – một cuộc bầu cử mà nhiều người cho là bất hợp pháp vì gian lận – đã khép chặt vai trò của ông Diệm trong chức vụ tổng thống của miền Nam. Với sự chấp thuận của Hoa Kỳ, ông Diệm ngay sau đó đã bác bỏ điều khoản tổng tuyển cử 2 miền Nam Bắc theo hiệp định Genève mà các cuộc bầu cử hoà giải năm 1956 phải được tổ chức trên toàn quốc nhằm xác định chính phủ của một nước Việt Nam thống nhất, vì họ cho rằng ông Diệm biết mình sẽ thua ông Hồ Chí Minh, người có tiếng hơn đang cai trị miền Bắc cộng sản.

Trong những năm tiếp theo, Diệm và anh trai nổi tiếng Ngô Đình Nhu của ông bị nhiều khủng hoảng trong chính quyền, thất bại trong các chương trình chính phủ ở nông thôn và sự ủng hộ gia tăng của quần chúng đối với cuộc nổi dậy của cộng sản. Hai anh em sau đó càng theo đuổi các biện pháp kềm kẹp hơn để bảo vệ quyền lực của họ. Các lực lượng cảnh sát mật vụ do ông Nhu cầm đầu đã bỏ tù, tra tấn, và giết hại kẻ thù của chế độ, trong khi chính sách của chính phủ làm giàu cho người thiểu số Công giáo đã làm phương hại đến dân Phật giáo, chiếm đa số ở nước này.

Cuối cùng, người dân Việt Nam không thể chịu đựng được nữa. Các cuộc biểu tình bùng nổ khắp nơi, đưa đến một số những khoảnh khắc mang tính biểu tượng nhất trong thời Chiến tranh Việt Nam. Hình ảnh tự thiêu của nhà sư Thích Quảng Đức rốt cục đã mang lại cho nhiếp ảnh gia người Mỹ Malcolm Browne giải Pulitzer, và dường như chứa đựng trong nó một mức độ oán giận của đám đông dân chúng Việt Nam đối với ông Diệm và ông Nhu.

Hai người, sợ mất quyền lực của họ, đẩy mạnh hơn những người biểu tình Phật giáo, trong khi Washington, trong thời gian này đang đổ nhiều viện trợ quân sự và tài chính đáng kể vào Việt Nam, ngày càng trở nên thiếu kiên nhẫn với chế độ Diệm-Nhu cứng đầu và không có khả năng.

Các thành viên của chính quyền John F. Kennedy, cảm thấy ở ông Diệm một sức mạnh bất trị ngày càng chống lại quyền lợi của Hoa Kỳ, đã bật đèn xanh cho các tướng lãnh miền Nam để loại bỏ Diệm khỏi quyền lực. Một cuộc đảo chính khởi xướng vào ngày 1 tháng 11 năm 1963 đã khiến 2 anh em ông Diệm bỏ trốn. Vào ngày hôm sau, nơi trú ẩn của họ trong một nhà thờ Công giáo bị phát hiện, cả hai đều bị giết chết ở đằng sau một xe thiết giáp.

Mặc dù nhiều chi tiết trên là đúng, tác phẩm của Shaw cho thấy chủ đề tổng thể – Diệm là nhà chính trị gia độc tài, nhiều rối rắm – vẫn còn quá xa sự thật.

Diệm, Nhà lãnh đạo Việt Nam lý tưởng

Tiểu sử mà ông Shaw viết về ông Diệm đã phác họa một bức tranh rất khác biệt về “một người Quan lại của Mỹ.” Để khởi sự, ông Diệm là một người đàn ông sùng đạo sâu sắc, lấy đức tin Công giáo của ông làm trọng tâm trong mọi quyết định trong cuộc sống của mình. Thường bị cuốn hút bởi đời sống tôn giáo, ông Diệm đã phải thường xuyên bị thúc đẩy để nắm lấy những kỹ năng thiên phú của mình như một nhà hành pháp và chính trị gia.

Ông Diệm đã có một danh tiếng như là một học giả khổ hạnh và một quan chức có khả năng, một người dường như hoàn toàn phù hợp với vai trò của 1 nhà lãnh đạo Khổng giáo Việt Nam lý tưởng. Trên thực tế, như Shaw cho thấy, Hồ Chí Minh đã ngưỡng mộ sự thắt lưng buộc bụng của Diệm, và có lẽ đã cố gắng để bắt chước điều này. Ngay cả khi ở đỉnh cao quyền lực của mình, ông Diệm sống một cách ôn hòa, và được biết là không ngừng cho tiền cho bất cứ ai có nhu cầu. Ông được biết là dậy sớm mỗi ngày để tham dự thánh lễ, và làm việc đầu tắt mặt tối cả 16 giờ tiếng/1 ngày.

Ông cũng không phải là một nhà chính trị xa lánh, xa lạ không quen thuộc với những người ông cai trị. Theo nhiều tài liệu đầu tay, Diệm dường như năng động nhất khi đi kinh lý ở cuộc gặp gỡ nông thôn Việt Nam với nông dân, lắng nghe câu chuyện của họ, và tìm cách cải thiện cuộc sống của họ. Cũng không phải là “Diệm chống lại Phật giáo” một biếm luận thiếu công bằng. Chính phủ của Diệm đã đổ rất nhiều tiền vào việc hỗ trợ bảo tồn hoặc phục hoạt các tòa nhà và tổ chức Phật giáo.

Thật ra, những người biểu tình Phật giáo đã làm suy yếu chế độ Diệm trong những tháng dẫn tới cuộc lật đổ ông thuộc một thiểu số ở miền Nam, bị kích động bởi các nhà lãnh đạo Phật giáo cực đoan, rất có thể được hậu thuẫn bởi những người cộng sản. Thay vì phản ảnh quyền hành bị lung lay của chính phủ, cuộc khủng hoảng Phật giáo dường như là một nỗ lực tuyên truyền nhằm cản trở quá nhiều sự kiện hiện đại và tài liệu lịch sử cho thấy: Diệm và anh trai của ông đã lần lượt chiến thắng trên cả mặt trận chính trị và quân sự.

Một Truyền thông Thiên vị, một Chính phủ Lưỡng Lự

Vì sao chúng ta lại có một nhận thức sai lầm về ông Diệm và vai trò tổng thống của ông? Theo ông Shaw, 2 nguồn tin cung cấp phần lớn lỗi lầm này: 1) Truyền thông Mỹ có thiên hướng tích cực chống ông Diệm, và 2) một nhóm các quan chức chính phủ cao cấp Mỹ – do Averell Harriman và Roger Hilsman cầm đầu – nhất định muốn loại bỏ và thay thế ông Diệm.

Các phóng viên từ các thông tấn xã như The New York TimesWashington Post, trái ngược với sự mô tả họ bằng loạt phim truyền hình của Burns, thường là những phóng viên trẻ tuổi mong tìm kiếm câu chuyện khiêu gợi sắp tới để đánh bóng tín nhiệm của họ. Đa phần họ đã dành phần lớn thời gian ở Sài Gòn và các thành phố lớn khác, khó lọt khỏi vòng kim cô của những tin đồn thổi và mưu đồ, mà đây chỉ là một phần nhỏ của xã hội Việt Nam. Điều này tạo ra một nhận thức sai lầm về quan điểm phổ biến của người Việt Nam, và đặc biệt gây nhiều rắc rối vì phần lớn những nỗ lực của ông Diệm đã chủ yếu tập trung vào việc bảo vệ và cải thiện rất nhiều nông dân miền Nam nghèo, những người chiếm phần lớn dân số.

Trong suốt thời gian của chính quyền Kennedy, báo chí đã xuất bản nhiều bài báo này đến nhiều bài báo khác chỉ trích tất cả những gì ông Diệm đã làm, đồng thời hô hoán loại bỏ ông ta. Sự phát tán của truyền thông các tin tức thu thập trên hiện trường tính ra rất tiêu cực so với các đánh giá được giới quân sự cung cấp, hoặc do Đại sứ Hoa Kỳ Frederick Nolting thông tin, người ủng hộ chế độ của ông Diệm. Nhiệm vụ chém chặt của giới truyền thông đã quá mức đến độ các quan chức Mỹ phải nhiều lần phàn nàn với các chủ bút của tờ hai tờ New York TimesWashington Post.

Harriman, một ví dụ điển hình của một quan chức WASP hạ bệ, được biết đến rộng rãi là coi thường Diệm vì đã chống lại chính sách Hoa Kỳ.

Cuộc nổi dậy của Phật giáo năm 1963 nên được giải thích trong bối cảnh này, với những người biểu tình Phật giáo (thường xuống đường phát biểu bằng tiếng Anh!) cố tìm kiếm sự chú ý của các nhà báo Hoa Kỳ háo hức tìm câu chuyện nóng bỏng sắp tới.

Còn đối với chính quyền của Kennedy, Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ Averell Harriman dẫn đầu một đội ngũ cán bộ trong chính phủ kịch liệt phản đối chế độ của ông Diệm. Phần lớn những điều này xuất phát từ sự bực bội của Harriman đối với những nỗ lực của ông Diệm để duy trì sự tự trị của chính phủ mình, ông ta thường chê trách những chỉ thị của Mỹ mà ông coi là sai lạc, nếu không phải là một mối đe dọa đối với sự sống còn của đất nước ông.

Có lẽ ví dụ nổi tiếng nhất là sự ủng hộ của Harriman đối với sự trung lập của nước Lào láng giềng, một chính sách cho phép cộng sản chiếm một phần lớn nông thôn Lào và sử dụng những vùng đất này để chuyển quân lính chiến đấu, máy móc và tiếp liệu cho các phần tử kháng chiến cộng sản (Việt Cộng) ở miền Nam. Con đường qua Lào trở nên nổi tiếng, được châm biếm là “Xa lộ Averell Harriman.” Ông Diệm đã kiên quyết gọi chính đích danh của nó: một cuộc tấn công trực tiếp vào an ninh quốc gia và khả năng tồn tại của Việt Nam. Harriman, một ví dụ điển hình của một quan chức WASP, được nhiều người biết là coi thường Diệm vì đã ông ta cưỡng lại chính sách Hoa Kỳ.

Nghiên cứu của Shaw cho thấy Harriman là người đã sách động và lãnh đạo sự hỗ trợ ngày càng tăng trong chính quyền Kennedy đối với việc trục xuất ông Diệm, luôn đặt ra chủ đề cụ thể của các cuộc thảo luận nội các hoàn toàn chống lại ông Diệm. Như người ta tiên đoán, ông Harriman đã tìm cách cho ra rià những người này – như ông Đại sứ Nolting – người đã đưa ra một nhận xét khác biệt và thông cảm hơn. Ông Harriman cũng dựa vào nhiều báo cáo thiên vị của giới truyền thông Mỹ, nhà báo Marguerite Higgins đoạt giải Pulitzer cho biết:

Và do đó lịch sử đã được tái tạo. Tất cả những người Mỹ nói tiếng Việt đi quanh vùng nông thôn để trưng cầu ý kiến ​​của người Việt Nam; tất cả các sĩ quan Hoa Kỳ đánh giá tinh thần chiến đấu của quân đội … tất cả những thông điệp của Đại sứ Nolting – một đội quân thu thập dữ liệu theo thỏa thuận hợp lý đã bị hạ cấp để ủng hộ các ấn phẩm báo chí đưa ra các kết luận ngược lại. Đây là lần đầu tiên tôi bắt đầu thấu hiểu, một cách sâu xa và trong một nỗi buồn, ý nghĩa của sức mạnh của báo chí.

Lập luận của Harriman rằng cuộc bức hại Phật tử của ông Diệm đã “làm cho Hoa Kỳ không thể ùng hộ ông ta“ – cuối cùng đã được thắng thế ở Nhà Trắng, bất chấp sứ mệnh tìm hiểu tình hình Việt Nam của Quốc hội vào cuối tháng 10 năm 1963 (1 tháng trước vụ ám sát 2 ông Diệm-Nhu) rằng Hoa Thịnh Đốn nên giữ ông Diệm. Nhà Trắng đã bỏ qua báo cáo này, chịu loại bỏ ông Diệm.

Những người đàn ông ủng hộ cuộc đảo chánh chắc chắn phải biết được điều gì sẽ xảy ra với ông Diệm và anh trai ông. Khi hai người được phát hiện bên trong nhà thờ Saint Francis Xavier ở Chợ lớn vào ngày 2 tháng 11, những người lính thi hành mệnh lệnh trên của lãnh đạo đảo chánh đã nhốt họ họ bên trong một xe quân xa, nơi mà kẻ hành quyết “cắt bỏ túi mật của họ trong khi họ còn sống, và bắn hạ họ.”

Đây là một kết thúc tồi bại một đồng minh Mỹ, một người mà các nhà quan sát Mỹ, Pháp, Anh, Úc, và thậm chí Bắc Việt – tin rằng (hoặc trong trường hợp của cộng sản, sợ) là cơ hội tốt nhất cho Sàigòn bảo vệ độc lập cho miền Nam. Trong một định mệnh oái oăm, người đàn ông chấp chính chịu trách nhiệm về cái chết của Diệm đã bị ám sát ba tuần sau đó ở Dallas, Texas. Phần còn lại, không may, theo lời của ông Nolting, một “câu chuyện đáng tiếc nhất” về những cơ hội bị bỏ lỡ và những mạng sống bị hy sinh.

Đặt lại sự thật

Ngô Đình Diệm lên nắm quyền ở Nam Việt Nam nhờ sự giúp đỡ của Hoa Kỳ. Cả Burns và Karnow đều cho rằng đây là một vỡ kịch, với sự từ chối quyết liệt của ông Diệm về kế hoạch bầu cử toàn quốc năm 1956, mặc dù nghiên cứu cẩn thận của Shaw chứng minh điều này cũng là một luận án có vấn đề. Mặc dù những người Cộng sản khá dễ hiểu đá la ó khi ông Diệm ngâm tôm các cuộc bầu cử, chính quyền Hồ Chí Minh đã trực tiếp vi phạm Hiệp định Genève năm 1954 bằng cách xây dựng lực lượng quân đội và hỗ trợ mạng lưới cộng sản kháng chiến ở miền Nam.

Phần lớn dữ liệu vẫn chưa được thông báo bởi chính phủ cộng sản Việt Nam vì mong muốn bảo vệ một lập luận nào đó về lãnh đạo của ông Diệm.

Trong khi đó, ở miền Bắc, cộng sản đã bận rộn ngăn chặn cuộc nổi dậy, giết hàng ngàn người trong những nỗ lực cải cách đất đai không được ưa chuộng và kém cỏi của họ. Hơn nữa, như Shaw đã lập luận, sự vi phạm thô bạo của họ đối với thỏa thuận trung lập Lào nhiều năm sau chứng minh rằng cộng sản sẽ không bao giờ cho phép bầu cử toàn quốc tự do và công bằng. Một cách đơn thuần ông Diệm đã nhìn xuyên thấu sự giả dối của vỡ kịch.

Tài liệu của Shaw về sự lên ngôi và sụp đổ của nhà lãnh đạo Nho giáo, Công giáo Việt Nam lý tưởng này là một chuyện lịch sử sang trang quan trọng, nếu không phải là 1 tài liệu kinh hoàng về sự phản bội của Hoa kỳ đối với một người có những đặc tính đáng nể và thiên tài chính trị. Nó được chứng minh đầy đủ trong các nguồn dữ liệu sơ cấp và thứ cấp, và được thu thập trong quá trình của nhiều năm nghiên cứu. Những điểm trọng yếu của cuốn sách – như khả năng phụ thuộc vào nguồn tư liệu Việt Nam, chứ không phải của phương Tây – phải được làm dịu lại bằng việc thừa nhận rằng phần lớn dữ liệu vẫn chưa được thông báo bởi chính phủ cộng sản Việt Nam mong muốn bảo vệ một lập luận nào đó về chuyện cai trị của ông Diệm.

Đối với những ai quan tâm đến sự hiểu biết khác nhau về những ngày đầu của sự tham gia của Mỹ tại Việt Nam hơn là những phim tài liệu chống ông Diệm ác liệt của Burns và Karnow, cuốn “The Lost Mandate of Heaven” là một loại thuốc giải độc rất cần thiết. Shaw không chỉ làm minh bạch câu chuyện một người đàn ông xứng đáng được chúng ta tôn trọng hơn là thù ghét, mà còn là một bài học quý giá về việc kiểm tra kỹ lưỡng những nguồn tin mà chúng ta nên dựa vào để đánh giá đúng nhân cách, động cơ và khả năng của con người. Như câu chuyện của ông Diệm chứng minh, kết án của chúng ta có thể xác định số phận của nhiều quốc gia.

Casey Chalk là một sinh viên tốt nghiệp Cao đẳng Giáo hội thuộc Trường Thần học của Đại học Notre Dame.

Nguyễn-Khoa Thái Anh chuyển ngữ

26 BÌNH LUẬN

  1. Ong Diem khong phai? là nguoi làm cach’ mang , khong phai? là nguoi dau’ tranh, cung? khong phai? là nguoi linh’, ong ta là mot Quan lai ( Mandarin) chi? biet’ ai làm san? cho minh xoi com thi minh chap’ nhan. Ong Diem chi? biet’ ve cach’ thuc’ to? chuc’ ve hành chanh’, khong chuyen mon ve chinh’ tri, ngoai giao. Theo toi, ong Diem chi? co’ the? giu? chuc’ vu bo truong, thu? tuong’ trong thoi binh’ ( la paix) Do ddo’ ong Diem rat’ can ong Nhu, ong này thi co’ dau oc’ to? chu’c chinh tri, ve an ninh, mat vu vv vv. Nhung ong Nhu qua’ tu cao, tu tin, tu dac’ cong them co’ ac’ tinh’, thu? doan chinh’ tri. Boi? vay nhieu nguoi làm viec voi’ chinh’ quyen Diem deu bat’ man? và chong’ doi’ lai, dda so’ nhung nguoi này deu’ bi tong’ co? di làm dai su’ nuoc’ ngoài, nhu ong ls Lam Le Trinh, bs Tran Kim Tuyen vv.Dau thap nien 60, co’ rat’ nhieu nhan si? tri’ thuc’, nhung nhà hoat dong cach’ mang chong’ Phap’ yeu cau ong Diem mo? rong dan chu? de? cho tat’ ca? moi nguoi tham gia vào chinh’ quyen, nhung ong Diem tu choi’ vi muon’ cung? co’ quyen luc cua minh vào gia dinh cua minh mà nguoi ta goi là ” gia dinh tri” Ong Diem su that là nguoi yeu nuoc’, nhung ong ta dat quyen loi, ton giao’ cua ong tren ca? to quoc’, dan toc, nhat’ là dia vi quyen loi cho gia dinh cua? ong. Ong Diem duoi’ su ” ap’ luc” cua nguoi anh ca? là Giam muc Thuc mo mong là quoc’ giao’ mien Nam se? là Thien chua’ giao’. That buon cuoi là mot quoc’ gia co’ tren 90 % là Phat giao’, hoac dao tho cung Ong bà, thé mà ong Diem muon’ dem dao TCG tro? thành quoc giao’. Bàng chung’ nhung buoi? le? Noel, trung tam thành pho’ Saigon trang tri’ day nhung hinh anh? Noel, Chua’, duc Me Maria, bàng chung’ cu thé? nua? là le? Toussaint ngày 1/11, quan nhan cong chuc nhà nuoc’ duoc nghi? buoi? sang’, trong khi ddo’ thi dai le Phat dan? thi khong duoc nghi? Nhu vay ong Diem co’ cong bàng van de ton giao’ khong ??

    • -Trong nhà thờ chưng đầy hình ảnh chúa giáng sinh
      Lể Giáng sinh SG trưng dầy ảnh chúa . Ngày nay cũng vậy. Có chi théc méc? Vả lại đây là có từ thowdi trước cả NDD nữa kìa. Đó nghe buồn cười ,E là không phải người sống trong thời buổi đó .Hay là 01 cuông nhân về đạpo Phật ? Lậy chứng cớ đau đẻ nói 90% người VN là đạo Phật (gớm ,nay có them đạo thờ ông bà!!!)đẻ nói Ông Diệm muốn đem công giáo thành quốc giáo ? Ngaakm máu phun người . Chớ không phải đó là ước mơ của Trí quang à?
      Lể này càng ngày càng phổ biến trên TG ,nước nào cung làm lể ,ngay cả nước cs an nam ta.
      Lể Phật đản đưới thời NĐD ( ngày tám tháng tu âm lịch ),PG rước Phật tren xe hoa qua các phố lớn…Nếu nói PG bị cấm làm lể PĐ thì sao có ngày 8/4 âm lịch năm 63 dê Trí quang làm lể Phật đản lớn và thành ra chống đối chính quyền cho tới ngày mất nước chứ? Nói chi thì nói ,Bàn tay Thầy đã nhuốm màu của cả 01 giòng họ (Bàn tay bẩn)Ngoài ra . PG chỉ co 11% và tcg 8.5% /Tổng số dân VN)
      Ong Thục là GM Ông ta có quyền và có ước vọng muốn TCG lớn manh . Bô Trí quang thì không ? Ong ta muốn biến VN thành một nước PG và Ông ta là Quốc sư ( sư Vạn hanh chả hạn).

      Ngày 1/11 là ngày chiến sỉ tran vong ,cong chức quân nhân học sinh được nghỉ .Mỹ cũng vậy.Đai lể Phật Đản ,nhắc lại là rước xe hoa lơn quanh các đương SG…
      NĐ D KHÔNG KỲ THỊ TÔN GIÁO (LHQ khẳng định qua b/xc của thanh tra LHQ tới SG trong thời gian dó đẻ điều tra) ,ngay cả PG.NgàyPĐ năm 63 chỉ là một hiểu lầm cố ý CS và My cấu kết đẻ lật đỏ NDD .Nếu Mỹ không ủng hộ việc lật đỏ NDD đẻ theo một đường lối chính trị khác thì PG cung chẳng làm gì được . Năm 66 trí quang làm loạn ở QKI có sự chỉ dạo của CS núp đằng sau.NCThi nghe lênh muốn cắt miền trung thành một nước Phật Giáo tự trị ,trung lập và thân cộng . Tướng Kỳ và tướng Loan ra dẹp yên ngay ,băt hét bọn ướng tá úy …còn trí quang cũng bị bắt ,đưa trực thăng vào ĐN (QKI ) và sau đó đem vào SG >Và ở đây giáo cho bác sỉ tài săn sóc ,Tri Quang ở trong bênh viện tuyên bố tuyệt thực 100 ngày. Không chết và không được gì ngưng tuyệt thực ,da dẻ hồng hào ,khỏe manh …
      Đọc Biến Đông Miền Trung ,Trí quang sư hổ mang (bản dịch ) và bái viết của NLý Tưởng (Đại Việt ) về cuốn sách của Đàm bảo Kiêm (một thành viên đấu tranh nay qua Mỹ)
      Và cung nên biet kẻ yêu nước NĐ D và bào đẹ của Ong ta chét thảm như thế nào và tiếng xấu vẫn còn đến ngày nay.Nam mô một bồ dao gam là vây. Trong dân gian òn có câu :Ăn mặn nói ngay ăn chay nói láo.”
      Cố nhiên cũng nên so sánh cs Bắc Việt ,và vì sao MTGPMN phải chạy qua Mỹ…
      Góp ý này chỉ mong ước người VN có công tâm nhìn lại biến cố 63 66 68 đưa đến hậu quả mất miền Nam 75
      Và cung nên nhìn dất nước ngày nay đẻ định nghỉa chính xác hơn CS là gì ?HCMinh là Ai?
      (nkdt)

    • Bài của bác nghe hay, nhưng vừa đọc vừa mò mẫm ý nghĩa như câu dưới đây, đọc xong là muốn lộn cả óc và lòi cả hai con mắt ra ngoài:

      “dao nao cung la dao, dao cao dai cung la dao = dao nào cũng là dao, dao cạo dái cũng là dao = đạo nào cũng là đạo, đạo Cao Đài cũng là đạo.”

      Góp ý: Bác chịu khó dùng software tiếng Việt, chẳng hạn như của VPS, thi bài của bác sẽ dễ đọc hơn nhiều.

      • VPS có thể rắc rối với bác Trần Sylvie. Vậy bác chỉ cần mua một IPad hay Samsung rồi set up ở keyboard thêm phần tiếng Việt là đánh dấu chữ Việt thoải mái.

    • Có lẻ tác giả còn trẻ (có lẻ nhỏ tuổi hơn cả NHLiem và có lẻ lớn lên miền Bắc ,nên mói hai lần ghi sai như vậy.Ông Diệm và người Em…ĐCV nếu cần sửa lại cũng được thôi !(nkdt)

  2. DVM sai cân vệ của hăn là Đ/U Nhung theo Mai Hữu Xuânđẻ giết anh em Ngô Đình Diệm. Mai Hữu Xuân chỉ có lệnh đi đón anh em nhà Ngô ở nhà thờ Cha Tam ,nhưng có lẽ hăn biết vì đi đón một TT lại đón bằng xe thiết giáp la điều bất thường .
    Khi giết xong, thằng hạ bộ của DVM này đương nhiên phải báo cáo vói DVM trongn tình chủ tớ rồi ! (và hăn được phong 01 cấp :Thiếu Tá. Sau đó hăn bị bắt và bị giết trong tù.Đay là quả báo trước mắt cho tên này Mai Hữu Xuân là cấp lơn ,khi nhiệm vụ đã xong cung phải báo cáo vói DVM trong tinh thần cấp đứới “thi hành ” xopng lệnh cấp trên . Một công việc có thể giao cho 2 người hoặc có thể dặn riêng vói ĐU Nhung và cố nhiên hăn phải báo cáo vói thương cấp của hăn rồi,và MH Xuân cũng phải báo cáo ,nếu không có thể bị nghi bất mãn chống đối, Ngoài ra cung tâng công ! (người ta kể MHX trong những ngày già ở Mỹ mắt mờ ,không đi được và thỉnh thỏang nổi cón , xây vào góc nhà ,chấp tay cúi đầu lạy và lãm nhãm “lạy cụ tha cho con ,lạy cụ tha cho con “.Người nghe chuyên cho là quả báo ! nói là quả báo !
    LX Nhuận là thiếu tá Cảnh Sát.ĐV chống NĐ Diệm cách nào đó nên bị đổi lên Cao nguyên.Ông ta là anh của Lý Tông. Chống hình như là “ăn nói ” bêu xấu VNCH nên bị đưa lên cao nguyên (nếu thời nay làCS sẻ cho đi tù mút mùa “lệ thũy.” hay đã bị giết. Bây giờ trên đát hoa kỳ tự do nói chi không được
    Bà Nhu đã mất .Dù sao bà ta cung sông một mình khi chồng bị bọn phan tặc giết và khi về sum họp vói chồng con gần đây.cũng sống cu ky một mình ,âm thầm , và chịu đựng …Thì dù nói gì đi nữa bà ta vẫn đáng là người đàn bà đáng kinh Làm hết sức minh và chịu mệnh trời ,an phận nếu Chúa muốn như vậy .Mặc Ai lời ve tiếng ong ,cuộc sống của bà đáng kính trọng.
    Ngày nay mọi sự càng ngày càng sáng tỏ về biến cô đảo chánh của bọn nhân danh PG và tụi vỏ biền
    đã nghe lời của CS và ngoại bang, đẻ nay mất nước ,toàn bộ phận Miền Nam lưu vong thất thổ…
    Hồ chí Minh khi nghe NDD bị phản tặc giết đả cượì ha hả khoái trá.cho là Mỹ NGU “từ nay không còn ai ngang tay vói hăn !”.
    Cho nên chỉ có bọn cs và PG theo cộng mói tiếp tục sống trong u minh chê bai ,nguyền rủa ngưới lập ra nền Đ.I.CHVN .tự do dân chủ…(hơn chán vạn bọn CS cai trị bây giờ!)
    “Pg và bọn phản loạn KHÔNG THA THỨ nhưng bà NHU truớc khi chết ,ĐÃ NÓI LỜI THA THỨ cho nhưng kẻ giết anh giết chồng mình ,những Người yêu nước ,tận tụy hi dinh cả một Đời cho VN thân yêu !…

    • Ý Chúa ,trời ạ con người làm bậy rồi cho là ý Chúa ,giết người thì quả báo con Ông Nhu như thế nào ? Thì đã Chết bên pháp rồi do tai nạn xe ,còn ba Nhu thì cô độc , Con không ai muốn gần ,cho đến ông Hồng y Thuận không muốn gặp khi qua la mã thụ phong chức Hồng y , đảo chánh ông Diệm là do Mỹ phật giáo nào dám làm ,khi trong tay không có tất sắc hả ông kim kiến ,sao bây giờ ông còn u mê quá tài Liêu CIA về vụ ông Diệm đã giải mã ông tìm đọc đi ./

      • !/PG công sản (trí quang là dảng viên CS ,sau 75 tố Hữu ác nhận chính hăn đưa trí quang đi tuyên thệ vào dảng .PG đã tạo ra roodi loan (biểu tình ,nói xấu chế dọi ,phản đói chế độ (qua nhũng bài thuyết giảng của Đ/Đ (thời đó) Giác Đức ở chùa Xá Lợi,hùa được TT NĐ D tặng 1 triệu đẻ xây nen . Vì chùa sat lung vói TDDS/Mỹ nên PG lậy chùa này làm co sở chính chống đối hính quyên NĐ D. và nếu có gì chạy qua TĐS MỸ cửa hông/TTQ và một chú tiểu lén qua Tòa Đ/S Myc băng con đường này khi VNCH làm cuộc khám xét chùa xa lợi !
        2/TT/ cảnh sát là chức vụ sau cung sau trước năm 75 và sau khi lật đổ NĐ Diệm .
        Chính phủ NĐ D không là VC nên không vì lý do đó mà cách chức ,bỏ tù .Hình phạt nhẹ là đỏi lên cao nguyên . Đó cũng chưa phai là Phạt vì chuyên đổi một quân nhân từ QK này qua QK khác vì nhu cầu là thường nhưng ngày nay thì bọn nó nói là PHẠT. Đọc phải hiểu về LX Nhuận và những gì được viết về LXN.
        Lê xuân Nhuan là anh Lỹ Tông (lê tống) có cha di theo VC ,chết và bản thân theo Đại Việt ,đảng chống NDD ở chiến khu Ba Lòng Quãng tri.nói là chống Ngô dình Diệm và chống cả CS ngay au khi NĐ D về VN làm thủ tướng !!!!
        Vây nếu nói CIA lật đỏ NĐ D là đúng thì PG bị lợi dụng hay Trí Quang nhận tiền CIA đẻ chống VNCH ?(hình nhu có nhận 20,000,dọc đâu đó nay quên mất)
        Hay CIA và PG lợi dụng nhau vì mjc đích chống chính quyền miền Nam gây ra cái họa mất miền Nam sau 75?
        PG có công lớn trong việc này vói CSBV.
        Và Mỹ cung đã hoàn thành nhiệm vụ của họ.
        KHÔNG BIẾT AI U MÊ?
        (nên đọc “Biến Đông Miền Trung ” Câu hỏi “tai ao chính quyền NDD đã bị thanh toán rồi .PG tri quang sau đó vẫn tiếp tục chống VNCH đưa đến vụ mất Miền Nam VM?)

        • Ông Trí Quang nhận tiền CIA 20.000 Dollars đọc đâu quên mất đúng là con Chiên. Mấy ông tình báo linh mục ,Nguyễn hữu Thanh, Phan khắc Từ ,Chân Tín Ngọc lan ,Thanh lãng ,Trần Du ,Đinh bình Định. Sao ông không nói tới ,đám con Chiên như Vũ Ngọc Nhạ ,Nguyễn xuân Ẩn ,phạm Ngọc Thảo ,nằm trong chánh quyền 2 đời TT công giáo ,và con nữa giáo hoàng tăng Huân chương Hoà bình cho tên Vũ Ngọc Nhạ sao ơi G không biết. Đám con Chiên các ông bịa đặt để chạy tội , 2 đồi TT công giáo không chiến thắng được cộng sản dù rằng Mỹ giúp quân và Tiền bạc vũ khí ,đến năm 1975 chạy sút quần rồi đỗ lỏi cho Phật giáo đúng là một lủ ngu ăn nói hồ đồ càng nói ra lòi cái Ngu ,ông Nhuận có cha theo VC ? Ông nên nhớ Chuyện Cha theo VC con làm lớn trong quân đội VNCH là chuyện thường , Tố hữu nào nói Trị Quang theo Việt cộng ,ngày kháng chiến chống pháp Ông Trí quang tham gia kháng chiến ,bộ chống pháp là Việt cộng sao? Còn ông cha Lê hữu Từ cố vấn cho HCM không lẽ ông Lê hữu Từ là Việt cộng ? Mỹ nó đua Diệm Lê ngôi thì nó cũng lật ông Diệm , sao ông đầu óc ngu muội không nhận đi hj được gì hết ,đánh không lại Việt cộng bỏ dân quân chạy như TT công giáo Thiệu rồi bây giờ nói phật giáo làm mất miền nam ./

      • Không hiểu sao đến tận bây giờ mà còn có người u mê đên dộ mất lý trí ,thiếu suy nghĩ đẻ cs thể nhăm mắt nói bừa là PG và CS không dính dáng gì đến đảo chánh giét cả gia đình cụ NGÔ mà chỉ có CIA thôi.
        Viết như vậy là sổ toẹt công lao của “linh hồn PGTĐ ” Trí quang ,dảng viên đảng cs (Tố Hữu xác nhận) và phủ nhận kẻ “đượ tự thiêu” đẻ biến thánh bồ tát “thich QĐ”…Phủ nhận toàn bộ svquyét tử của TDBC và bọn nằm vùng .Phủ nhậ cái chét của NT tam và và 00 nhà sư trẻ hi sinh thân mình cho “Thầy TQ” , Phủ nhận công lao của sư NH và CK…
        Vậy CIA làm sao mà tài vậy ?Chắc chúng phải có một vủ khi ghê góm lăm nên mới một mifh lật đỏ cả một chính quyền co sức mạnh vủ khi như vậy !
        Thật ra thì phải nói là CS +PG +CIA bắt tay nhaui cung làm moái đúng
        Và có thể nói CIA và PG lơi dụng nhau…
        PG lơi dụngn CIA dẻ lật đỏ chính quyền ,và đẻ xâm nhập Can cộng vào quấy rối trị an VNCH (CIA còn hào phóng trả tiền nữa!)
        CIA lật đỏ NĐ D và hoan thanh nhiệm vụ vói tiếp tay của PG và bọn tướng phản chủ
        “làm cho khóc hại chẳng qua vì TIỀN!!!!”
        Cả 2 dều có lợi vì họ đã làm tròn nhiệm vụ của Mỹ và VC giao phó…
        Chỉ có dân chạy “sút quân” trong đó có VanLe và gđ,
        Đé nhớ ơn nên nay đỏ hết cho CIA là tiện nhất .!
        “Bàn tay THẦY vẫn sạch…VÔ TỘI!!!
        Adiđàphật!

    • Ông Thiếu tá Nhung ở tù hồi nào mà bị giết ,còn ông Nhuận nói xấu Vnch mà còn đeo lon Thiếu tá hả ông ? Nếu nói xấu Vnch sẽ bị ra toà án Quân sự bị tước quyền và cấp bậc ngay , sao ông ngu quá mà bày đặt yếu kiến ./

      • -Ông thiếu tá Nhung ở tù hồi nào mà bị giét,
        _“Thiếu tá Nguyễn Văn Nhung sỹ quan tổng quát và tùy viên của trung tướng
        Dương Văn Minh bị bắt giữ hồi đêm 30-1 và giam tại Lữ đoàn Nhảy dù trại HoàngHoa Thám, ông Nhung tự vận …”
        – Ông Nhuan nói xấu Vnch mà còn đeo lon Thiếu tá…
        VNCH có phạt cũng không quá nặng như “vụ phê bình BT/BYT Kim Tiền cs” mói đây .Sau khi lật đỏ NĐ D những kẻ gọ là chống NĐ D đều lê cấp bậc…
        Lxnhuận mang câp Thiếu Ta tời 75 là đã quá tốt rồi .
        Làm gì mà ra TA quân sự . Làm gì mà tước lôn ,tước quyền ? VNCH có luật lê, có phải là VC đâu?
        Vanle là VânLê ,UVGD hay không phải ? Nhưng chắc cũng 40 hoặc 50 tuổi (đoán thôi)vì chỉ có bọn con nít sinh trong thập niên 70 mới không biết gì . Ai nói sao nghe vậy .
        Nên hỏi người lớn !
        Không biết thiếu tá Nhung ,không biết lx nhuận thì ai
        “ngu quá mà bày đặt yếu kiến” ./

        • Bị bắt giam khi nào có Án của toà án bỏ tù mới gọi là ở tù Ngu mà còn cải bướng ,ông Nhung bị ông khánh cho Nhảy dù bắt giam chưa ra Toà chưa tuyên án tù thì bị giết ,rồi tuyên bố là ông Nhung dùng đây dù tự tử ,ai lại không biết ông Nhung là tuỳ viên ông DVM ,cấp bật cuối cùng của ông Nhuận là xếp Thiếu tá Liên Thành ,ông nên nhớ là Quân nhân hay cảnh sát nếu ông nói xấu bêu rếu Quốc gia ông phải bị truy tố ra toà án Quân sự theo Quân pháp ,chứ không phải là thuyên chuyễn lên cao nguyên rồi xong việc ,ông là một tên ngu bướng không biết mà còn cải thì chẳng có gi để nói ,

  3. Có lẻ đây là lần đầu cá nhân người góp ý mới đọc được một bài dịch ca ngợi TT NĐ D .Mặt khác ,nó đối nghịch vói sự tuyên truyền dối trá ,bịp bợm đầy “cộng sản tính” của bọn PG theo công bán nước.
    Khi Kennedy bị ám sát sau TT VNCH NĐ D chỉ trong 01 tuần lể ,PTT Mỹ của Kennedy đã lập đi lập lại như một người Phật tử chân chánh : quả báo .quả báo ! Nhưng TT Mỹ hạ lệnh cho đàn em ,đàn em hạ lệnh cho PG hai mặt VN – dối trá và bịa đặ- và nhà sư đảng viên csvn đã ra lệnh cho mấy tên tướng vỏ biền ,gần như vô tri ,GIẾT chủ tướng của mình (ông Diệm)…và cuối cùng bị quả báo….CHAY SÚT QUẦN…Riêng nhà sư tai sao không chung số phận Kennedy hay các vị tướng VNCH (sống bị đàn em cũng như kẻ thù nguyền rủa?) mà ông ta vẫn ung dung tự toại .vẩn sống lâu và có người ở tai nơi TNCS Ca ,viết sách ca ngợi như một Bồ tát?….Hay Phật tổ đi hành đạo phương trời khác (3000 thế giới)chưa “trở về thanh lý môn hộ ?” .
    Một bài dịch dáng đoc đẻ hiêu biêt thêm ca ngoi một vị chí sỉ yêu nước ,cũng như dẻ biết tthêm cái xảo trá của kẻ tu hành…
    Và đẻ biết thêm sau 42 năm mật mền Nam thân yêu…tại sao người PG vẫn lải nhải về Ky thị tôn gáo ,độc tài áp bức thời nhà NGÔ?Phải chăng Kết án như thế (láo, xạo, bịa) có người nói là đẻ cho mình không có tội gì -như tội giết cả nhà họ Ngô chả hạn.-NÌNH VẪN LÀ CHÂN TU?
    Nhưng rồi sẻ cũng như Kennedy ,lưới trời khó thoát !

  4. Chờ cuốn hồi ký của bà Trần lệ xuân được cần lao phong là kha hạnh tiết phong ,do Lê xuân Nhuận dịch từ pháp văn qua Việt văn ,rồi mới thấy rõ bộ mặt thật ,được bưng bít và tung hê ,như phạm phong Dinh trong bài Ngô đình Diệm kẻ sĩ cuối cùng ,mà hắn bịa ra Đại uý Nhung trình diện ông Minh nói Nhiệm vụ đã hoàn thành. Trời Không biết ông nầy có lú lẫn không ? Người Trinh diện Tuóng minh nói nhiệm vụ đã hoàn thành là ông tuóng Mai hữu xuân ,đúng là con chiên bày đặt đủ mọi chuyện đẻ binh vực lãnh tụ ,tên sĩ quan hành chánh quân y nó biết gì về lịch sử và Quân sử mà Viết ./

  5. Nhìn mặt ông Diệm thấy phúc hậu hiền đức bao nhiêu thì lại thấy mặt lão Hồ xấu quái gian xảo thâm độc bấy nhiêu !

  6. NKTA không dịch từ ngữ WASP mà t/g Casey Chalk đã dùng để diễn tả con người ông Averell Harriman, trong cụm từ “quan chức WASP”. Để thêm phần sáng nghĩa cho bản tiếng Việt, WASP tiếng Anh dùng để thâu ngắn lại “WHITE ANGLO SAXON PROTESTANT” có gọi chung người da trắng gốc Anh theo đạo Tin Lành, ám chỉ những người da trắng có tính cách kỳ thị (người da màu) và khinh người theo tôn giáo khác (không Tin Lành).

  7. LỊCH SỬ VÀ NHÂN VẬT

    Chuyện đời vốn chỉ bình thường
    Được vua thua giặc vấn vương lẽ nào
    Cờ ai nấy phất đến tay
    Phất mà được việc mới hay chí người !

    Nên thành phê phán chỉ hời
    Con giun con dế biết chi con rồng
    Hồn thiêng đất nước non sông
    Vẫn hoài còn đó có nào hết đâu !

    Ngàn năm luôn cách dài lâu
    Đi vào lịch sử trước sau vẹn toàn
    Sau cơn mưa gió phũ phàng
    Rồi trời lại sáng như thường khác chi !

    Thời gian yếu tố thường khi
    Để toàn chọn lọc vàng thau sau này
    Trời làm uẩn khúc chua cay
    Tinh thần cao khiết vẫn hay còn hoài !

    MÂY NGÀN
    (04/11/17)

  8. Trong cuốn sách The Lost Mandate of Heaven, tác giả Geoffrey Shaw dựa vào các tài liệu được giải mật từ các cơ quan chính quyền Hoa Kỳ như cơ quan tình báo CIA, Bộ Ngoại Giao, Bộ Quốc Phòng, Tòa Bạch Ốc, v.v… để trình bày một cách khoa học diễn tiến các sự kiện thực tế đưa đẩy đến cái chết của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, một người mà ông công nhận đã được lãnh “thiên mệnh” theo truyền thống văn hóa Đông Phương để dẫn dắt dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến Quốc-Cộng từ sau khi đất nước bị chia cắt theo Hiệp Định Geneva năm 1954.

    Với những chứng cớ xác thực trong tay, tác giả Geoffrey Shaw lên án chính quyền John F. Kennedy đã quyết định lật đổ chính quyền Ngô Đình Diệm bằng cách xúi dục một cuộc đảo chánh vào ngày 1 Tháng Mười Một, 1963. Tác giả kết luận rằng sai lầm của Kennedy đã làm mất đi cơ hội duy nhất có thể chiến thắng được Cộng Sản tại Việt Nam.

    Cuốn sách được rất nhiều người khen ngợi, trong đó có ông John M. Poindester Đô Đốc Hải Quân Hoa Kỳ, Hải Quân Đại Tá Andrew R. Finlayson, Tiến Sĩ Thomas A. Marks và Mark Moyar- tác giả nhiều cuốn sách viết về chiến tranh Việt Nam.

    ***Tác giả Geoffrey Shaw tốt nghiệp trường Ðại Học Manitoba, Canada, với bằng cấp tiến sĩ, chuyên môn về lịch sử ngoại giao và quân sự Hoa Kỳ tại Ðông Nam Á. Từ năm 1994 đến 2008, ông làm phụ tá giáo sư về lịch sử học cho trường Ðại Học Quân Sự Hoa Kỳ. Ông viết nhiều tác phẩm và đi thuyết trình rộng rãi về sự dính líu quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam và Trung Ðông. Ông hiện là chủ tịch Alexandrian Defense Group, một nhóm “nghiên cứu chiến lược” (think tank) về chiến tranh chống nổi dậy.

  9. Đây là link bài nguyên gốc mà Trần Khoa Thái Anh đã dịch.
    http://thefederalist.com/2017/11/02/man-kept-vietnam-communists-kennedy-administration-okayed-assassination/

    This Man Could Have Kept Vietnam From Communists, But The Kennedy Administration Okayed His Assassination

    “The Lost Mandate of Heaven: The American Betrayal of Ngo Dinh Diem, President of Vietnam,”
    Trần Khoa Thái Anh dịch là
    “Thiên hoàng bị đánh mất của: Sự phản bội Ngô Đình Diệm của người Mỹ, Tổng thống Việt Nam

    litebreeze xin dịch là

    Mệnh trời đã mất: Sự phản bội của người Mỹ đối với ông Ngô Đình Diệm, Tổng Thống Việt Nam.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên