Cựu Hoàng Bảo Đại chánh thức có 5 người con: 2 trai là Thái tử Bảo Long và Hoàng tử Bảo Thắng, 3 gái là Công chúa Phương Mai, Phương Liên và Phương Dung.
Nói chánh thức vì với bà Nam Phương có lễ cưới đúng theo truyền thống Hoàng tộc. Mặt khác, Bà Nam phương, trước lễ cưới, có đặt điều kiện Bà phải được phong Hoàng Hậu ngay sau lễ cưới, Bà giữ Công giáo và các Hoàng tử, Công chúa theo phép rửa tội, Hoàng Đế Bảo Đại vẫn giữ Đạo Phật, dẹp bỏ cung phi.
Dĩ nhiên tin nhà vua sẽ kết hôn với một phụ nữ dân dã xứ Nam kỳ và Công giáo đã làm cho Hoàng gia và Triều đình rúng động và phản đối kịch liệt. Ông Bảo Đại đã phải nói «Trẫm cưới vợ cho trẫm đâu phải cưới cho cụ Tôn Thất Hân và Triều đình.” .
Trong lúc đó cái khó về phía Bà Nam Phương là phải được Tòa thánh Vatican cho phép vì lúc bấy giờ luật của Vatican không cho phép người Công giáo kết hôn với người ngoại đạo. Gia đình bà vận động xin phép Vatican qua Đại diện Tòa thánh ở Đông dương. Tiếp theo, nước Pháp cũng nhập cuộc bằng đường lối ngoại giao vì Pháp thấy sẽ có lợi về chánh trị và tôn giáo trong vụ hôn nhơn này.
” … Nước Pháp thấy, về mặt chính trị, người con gái này có thể hoá giải các sự chống đối và đố kỵ… Trong khi đó thì tất cả các cô gái được tuyển chọn do hàng quan lại đều không có được một nền học vấn Tây Phương và sẽ không tránh được rơi vào ảnh hưởng của các bà Mẫu Hậu… » (Charles Roux, Đại sứ pháp ở Rome)
Nhưng rồi cuộc hôn nhơn vẫn được tiến hành mặc dầu không được Toà Thánh Vatican chấp thuận. Tờ Osservatore Romano, cơ quan ngôn luận của Toà Thánh, cũng phủ nhận mọi tin đồn và xác nhận Toà Thánh vẫn giữ lập trường như cũ và không thay đổi. Vì thế sau 63 năm khi bình luận về tin vua Bảo Đại băng hà, phái viên hãng Reuters vẫn còn nhắc lại một cuộc hôn nhân «không chánh thức» của bà Nam Phương Hoàng Hậu, như một con chiên .
Trong lúc khó khăn đó, trước khi có quyết định dứt khoát, ông Bảo Đại có lần viết «Ở trong cung, chỉ có một ông Trời, đó là Hoàng đế, con ông Trời” (Au palais, il n’y avait qu’un Dieu: L’empereur, fils du ciel) .
Ngay hôm sau đám cưới, lễ tấn phong Hoàng Hậu được diễn ra rất trọng thể ở điện Thái Hòa. Hoàng đế phong bà vợ dân dã xứ Gò Công Nguyễn Hữu Thị Lan tước vị Nam Phương Hoàng Hậu. Ông kể về sự kiện này trong hồi ký như sau:
“Vâng, tôi đã quyết định đặt vợ tôi lên làm Hoàng Hậu trong cuộc hôn nhân này, cái chức mà chỉ dành cho mẫu hậu khi mà nhà vua đã qua đời. Mặc phẩm phục triều đình với chiếc áo choàng rộng, đi giầy hài mũi cong nhọn, chít khăn có đính những viên đá quý. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử nước Annam mà một người đàn bà đã tiến lên một mình giữa sự chào đón của triều đình. Cũng vẫn chỉ một mình, cô đã vào trong đại sảnh đã có tôi đợi ở đó, và ngồi ở một cái đôn để ở thấp hơn (Le Dragon d’Annam, Plon, Paris, 1980) .
Và cũng theo hồi ký, chỉ sau khi xong đám cưới, nhà vua mới gửi thư cho Giáo hoàng Pie XI qua trung gian người Pháp, vì thời đó Triều đình chưa có quan hệ ngoại giao với Vatican .
Về Nam Phương Hoàng Hậu
Về tên Nam Phương đặt cho Hoàng Hậu, vua Bảo Đại giải thích “Tôi chọn tên trị vì cho bà là «Nam Phương» . «Nam Phương» có nghĩa là «hương thơm của miền Nam» (Parfum du Sud) và tôi cũng ra một chỉ dụ đặc biệt cho phép bà được phục sức màu vàng – màu dành riêng cho Hoàng Đế” (sdd).
Ở trong Hoàng cung, công việc hàng ngày của Hoàng hậu Nam Phương là dạy dỗ các hoàng tử, công chúa. Thỉnh thoảng bà phải cùng các quan ở Bộ Lễ bàn thảo các lễ tiệc trong cung đình, lo việc cúng giỗ các Tiên đế và đi thăm sức khỏe các bà Tiên cung và Từ Cung Hoàng thái hậu, tức mẹ của Bảo Đại. Hoàng hậu còn tham gia các việc xã hội và từ thiện. Hàng năm bà đều tham dự các buổi phát giải thưởng cho các học sinh giỏi. Hoàng hậu còn dạy xin phép Bộ Giáo dục đem môn nữ công gia chánh vào chương trình giáo dục quốc gia .
Không giam mình trong cung cấm như các bà truóc kia, Hoàng hậu Nam Phương thường xuất hiện bên cạnh ông Bảo Đại trong các nghi lễ ngoại giao như đón tiếp các Quốc khách.
Hoàng hậu cũng cư xử rất khéo với mọi người tôn sùng đạo Phật trong hoàng tộc. Bà năng đi lễ chùa và tham dự các ngày lễ lớn của Phật giáo, có khi cho cả các con cùng đi theo. Nhưng bà can ngăn Thái hậu đeo bùa ở cổ tay cháu nội của bà.
Bà cũng đi thăm các lăng tẩm, luôn đứng thẳng người nhưng hai tay bao giờ cũng chắp lại ngang ngực với một thái độ kính cẩn.
Hai năm sau ngày cưới, đêm mùng 4 tháng 1 năm 1936, người dân Huế nghe những tiếng súng lớn báo tin mừng Nam Phương Hoàng Hậu hạ sanh một Hoàng tử. Mờ sáng lại một lần nữa 7 tiếng súng thần công làm lay động cả Hoàng Thành. Đó chính là Đông cung Thái tử Nguyễn Phúc Bảo Long.
Tiếp theo, cứ năm một, sau cùng là Hoàng tử Bảo Thắng. Nhưng cả 2 Hoàng tử này đều không có con nối ngôi.
Ngày 23– 10–1955, sau kết quả Trưng cầu dân ý, nhờ Phong trào Cách mạng Quốc gia tích cực vận động:
“Nghe vẻ, nghe ve, nghe vè Bảo Đại,
«Là quân ăn hại, Theo gót thực dân…”
và trên lá phiếu ghi, thêm hướng dẩn nhiệt tình của cán bộ thông tin để cử tri dễ chọn lúc bầu :
«Phiếu đỏ ta bỏ vô bì,
«Phiếu xanh Bảo Đại ta thì vứt đi»,
Hoàng Hậu và gia đình từ giả Việt Nam, lưu vong ở Pháp. Bà mất năm 1963 ở Chabrignac, Corrèze (Miền Tây-Nam Pháp). Mộ của bà chỉ làm tạm, rất đơn sơ vì chờ xin phép nhà cầm quyền Sài gòn đem về an táng trong phần mộ gia đình ở Đa lạt nhưng bị từ chối (Văn khố Tòa Thị xã Chabrignac) .
Mãi gần đây mộ mới được xây lại tươm tất . Mộ Cựu Hoàng cũng phải mất mươi năm do bà vợ 2 Monique gây khó khăn, nay Hoàng tử Bảo Ân vừa xây lại tử tế. Thật ra cả hai mộ đều không bằng một góc của ngôi mộ một tên huyện ủy ở Việt nam!
Những Thứ phi và tình nhơn
Chấp nhận điều kiện của bà Nam Phương, Ông Bảo Đại dẹp bỏ cung phi. Riêng ông, ông cũng chủ trương cải cách nề nếp sanh hoạt củ của Triều đình như bãi bỏ lễ quì mộp chào vua khi lâm triều .
Nhưng trong đời sống cá nhơn, khi hoàn cảnh thuận lợi, ông lần lượt, chớ không cùng một lúc, cặp bồ với nhiều bà. Người đầu tiên là Bà Mộng Điệp lúc ông ở Hà nội làm Cố vấn Tối cao cho chánh phủ Hồ Chí Minh. Tuy lúc này ông đã thoái vị để làm «công dân một nước độc lập», bà Mộng Điệp vẫn được mang tước Thứ phi Mộng Điệp . Bà thường sát cánh giúp ông được rất nhiều việc quan trọng. Cả lúc ông bị Hồ Chí Minh đưa qua Hồng Kông và không cho trở về, bà lặn lội qua Hồng Kông, đem tiền bạc giúp ông sống.
Kế tiếp là các bà Lý Lệ Hà, nghệ sĩ, bà Hoàng Tiểu Lan (Jenny Wong), bà Phi Ánh, bà X. Vicky .
Riêng bà Phi Ánh là Thứ phi có với ông 2 người con, một trai là Hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Ân, sanh năm 1951, hiện sống cùng với gia đình ở Nam Californie, Huê kỳ .
Trước giờ, người ta biết Hoàng tử Bảo Ân là con trai út của Cụu Hoàng và nghĩ Hoàng tộc nhà Nguyễn may mắn còn hậu duệ . Với Hoàng tử Bảo Ân, ai cũng nghĩ việc nối dõi rất chánh đáng.
Đúng! Nhưng Hoàng tử Bảo Ân có phải là con trai út của Cụu Hoàng hay không?
Không!
Bán lâu đài Thorenc ở Cannes, Cụu Hoàng và gia đình dọn lên Alsace (Đông-Bắc Pháp) mua một nông trại để sanh sống. Ông vẫn không bỏ được sở thích săn bắn. Ở đây, ông thường cùng với một người bạn Pháp tổ chức săn heo rừng. Mỗi lần đi săn, họ mang theo café để uống trong thời gian ngồi chờ heo rừng xuất hiện. Vừa uống café vừà hút thuốc, heo rừng ngửi mùi không dám xuất hiện . Nên mỗi lần ông đi săn đều về không.
Bỗng một hôm, trong một bữa tiệc săn bắn heo rừng, ông săn được, không phải heo rừng, mà một bà đầm xinh đẹp, tóc vàng óng ánh. Hai người gặp nhau, ăn ý với nhau nên giữ quan hệ đến tận năm 1970. Năm 1958, bà sanh cho Cựu Hoàng một người con trai đặt tên là Patrick-Edouard Bloch-Carcenac. Không khai được theo họ Nguyễn Phúc như những người khác, vì mẹ của anh và chồng, cả hai đều không muốn ly dị. Đây mới là người con cuối cùng của Bảo Đại. Năm nay, người này được 63 tuổi, vẫn sống ở Alsace .
Duyên với Hoàng tử không ngai
Phần lớn người Việt nam hải ngoại chỉ biết ông Bảo Ân ở Californie là người con trai út của Cựu Hoàng Bảo Đại. Nay Patrick-Edouard xuất hiện xác nhận chính anh mới là người con út thiệt tình của ông Bảo Đại tuy anh không được mang họ hoàng tộc Nguyễn Phúc như những người khác.
Nói «duyên với Hoàng tử», thật đúng như vậy vì bỗng một hôm, Bác sĩ Trần Ngọc Quang, ở ngoại ô Đông Paris, được Patrick-Edouard trực tiếp tiếp liên lạc. Từ đó hai người trao đổi thông tin với nhau và Patrick-Edouard không ngần ngại gởi cho Bs Quang nhiều tài liệu về mẹ của anh với Bảo Đại và về riêng anh. Patrick cũng gom góp những bài báo địa phương viết về gia đình anh, những buổi phát hình của đài Fr 3 địa phương sau khi họ khám phá ra được trường hợp đặc biệt của thành phố Strasbourg của Alsace có một Hoàng tử Việt Nam là dân địa phương .
Patrick-Edouard liên lạc được với Bs Quang nhờ đọc bài «La fin de la dynastie des Nguyên» của ông đăng trên Ái hữu cựu học sinh Trung học Jean-Jacques Rousseau ở Sài gòn trước đây, sau đó bài báo được phổ biến thêm ra bên ngoài. Tuy nhiên Patrick đã phải mất bốn năm kiên trì sau cùng mới gặp được ông Quang. Nay hai người trở thành khá thân với nhau tuy chưa gặp mặt.
Ông Quang, qua trao đổi bằng điện thoại và internet, hỏi Patrick-Edouard nhiều chuyện cũ đều được anh ấy trả lời. Có những chuyện éo le, những giai đoạn khó khăn trong đời sống, … đã làm cho ông Quang thật sự cảm động. Nhứt là về tuổi thơ của Patrick .
Vào khoảng năm 1957, ông Rochereau, người tùy tùng của Cựu Hoàng giới thiệu với ông bà Christiane Bloch, nhủ danh Carcenac, ở Strasbourg nhơn chuyến ông đi săn heo rừng ở Alsace củng với người bạn Bá tước Jean de Beaumont . Bà Christiane Bloch lúc đó 35 tuổi, đẹp, tóc vàng, nhưng chẳng may bị ông chồng Georges Boch vì quá say mê kinh doanh mà lơi là với bà. Ông chồng thường ở Algérie theo dõi cơ sở làm ăn ở bên đó. Trong đời sống, bà Christiane Bloch không thiếu thốn điều gì cả, tiền bạc được ông chồng cung cấp đầy đủ.
Christiane Bloch là một phụ nữ kín đáo, ít giao thiệp, kết hôn với ông Georges Bloch năm 1941 ở Dordogne (Tây-Nam Pháp) lúc bà 19 tuổi. Hai người có chung một người con trai Jean-Paul Bloch sanh năm 1942, hiện sanh sống ở Espagne.
Ông Georges Bloch gốc do thái nên gia đình bên ông không muốn ông kết hôn với người công giáo.
Điều ít nhiều không tránh khỏi gay cấn giữa gia đình ông với bà vợ.
Trở lại với Cựu Hoàng, ngay khi vừa gặp bà Christiane Bloch-Carcenac, ông như bị hớp hồn. Để được gần bà, ông liền thuê biệt thự «Les Muriers» ở Gerstheim, cách ngôi nhà nguy nga của bà Christiane đang sanh sống ở thành phố Erstein chừng 5 km .
Mối liện hệ này bị Hoàng Hậu Nam Phương biết. Bà tỏ ra vô cùng khó chịu. Với bà Christiane, đây có lẽ là lần thứ hai ông liên hệ tình ái với một phụ nữ Pháp. Mối liên hệ giữa hai người rất khăng khít cho ra đời một cậu trai đặt tên Patrick-Edouard nhưng khai theo họ Bloch, họ chồng của bà Christiane . Lần trước, cũng ở Alsace, ông liên hệ với bà Vicky và có một người con gái tên Nguyễn Phúc Phương Từ đang sanh sống ở Pháp .
Ông Bảo Đại vẫn giữ liên lạc với bà Christiane Bloch và thường xuyên tới thăm con. Patrick-Edouard gọi ông bằng « Sa Majesté » hoặc « Sire » chớ không Papa vì nguồn gốc của anh bị giấu kín cho tới một hôm ông Bảo Đại đưa Patrick tới một khách sạn giới thiệu đây là con trai của ông, lúc Patrick được sáu bảy tuổi. Nhưng trong thời gian đó, dân địa phương ở thành phố Erstein đều gọi Patrick là « le petit Bảo Đại » .
Con của một ông vua và mẹ là nhà tư sản nhưng tuổi trẻ của Patrick đầy bất hạnh. Không được sống nuông chiều đầm ấm trong tình thương trọn vẹn của cha mẹ, tuổi trẻ của Patrick là kéo lê va-li và cạt- táp qua hết nội trú này tới nội trú khác . Những món đồ chơi như xe hơi, xe điện, anh cũng không có được trong lúc đó phải nhìn đám bạn trang lứa chơi mà thèm . Có lẽ vì sự thiếu thốn đó mà sau này, khi lớn lên, Patrick mê xe hơi . Anh chơi xe hơi gần như người sưu tập xe vậy.
Năm Patrick 20 tuổi, anh có bạn gái tên Claudine Lang và hai người cưới nhau ngày 10-10-1992 tại thành phố Strasbourg . «Sa Majesté » tới dự đám cưới của con trai út. Dĩ nhiên là cơ hội cho báo chí địa phương tới làm phóng sự .
Rất tiếc hai người ăn ở với nhau suốt 8 năm dài mà không có con. Phải chăng do tình trạng sức khỏe của Patrick vì năm 1972, anh bị mổ tim 2 lần và hậu quả không tốt ? Năm 2000, hai người xa nhau. Từ đó tới nay, Patrick không có vợ khác .
Con trai của «Sa Majesté» mà anh hoàn toàn không giống cha về mặt bay bướm! Chỉ giống mê xe hơi thôi! Không chỉ riêng Patrick, mà cả những Hoàng tử khác cũng không ai giống cha về máu «có nhiều Thứ phi» như người đời thường nói . Có lẽ cái gène « mê …» đó của cựu Hoàng tới đây cũng kết thúc như ông là Hoàng đế cuối cùng của nhà Nguyễn!
Vế nghề nghiệp, Patrick hoạt động trong ngành địa ốc .
Ông vua 2 mặt
Cựu Hoàng có 2 vợ chánh thức là Nam Phương Hoàng Hậu và Monique Baudot. Ông thật sự không có cung phi trong hoàng cung nhưng ông có tất cả 4 bà Thứ phi Việt Nam và 2 tình nhơn bà đầm. Hoàng Hậu, Thứ phi và tình nhơn cho ông tất cả 13 người con vừa trai vừa gái .
Thật ra không có gì là quá đáng đối với một ông vua thời Việt Nam còn ảnh hưởng văn hóa phong kiến hủ lậu của Tàu « trai năm thê bảy thiếp » . Hơn nữa, ông chỉ cặp những người lớn tuổi và công khai thừa nhận những mối quan hệ ngoại hôn và luôn luôn nhìn con. Cả lúc khó khăn về đời sống như lúc có cậu con trai út Patrick-Edouard ở Strasboug .
Trước sau, về mặt này, ông vẫn tỏ ra là một người lương thiện! Hơn Hồ Chí Minh cả tỷ lần! (Việt nam xài tiền tỷ) .
Về chánh trị, ông đã không xoay được tình thế có lợi cho Việt Nam nhưng ông giữ được bàn tay không dính máu đồng bào như Hồ Chí Minh trong vụ cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, vụ thảm sát Mậu thân ở Huế, đánh cướp Miền Nam, tập trung tù tội dân miền nam, …
Lúc ông làm Quốc trưởng, nhiều vị quan củ của Triều đình yêu cầu ông trở lại làm vua vì tình hình thuận lợi, ông từ khước và bảo rằng «Tôi trở lại làm vua không khác gì rước Pháp trở lại cai trị» (Cụ Trần Trọng Kim ghi lại lời này của Cụu Hoàng) .
Ngoài Tuyên ngôn Độc lập ngày 11 tháng 3 năm 1945, ông tuyên bố Việt Nam hoàn toàn thống nhứt và độc lập, ban hành chế độ dân chủ, qui định các quyền căn bản như quyền tự do đi lại, tự do lập hội, tự do nghiệp đoàn, quyền phụ nữ …, ông vẫn kiên trì đòi Việt nam ra khỏi Liên Hiệp Pháp . Tháng 10 năm 1953, ông ban hành sắc lệnh tổ chức Đại Hội Toàn Quốc tại Tòa Đô chánh Sài gòn qui tụ Đại diện 3 Miền Nam, Trung, Bắc . Mỗi Miền gởi tới 100 Đại biểu . Đại Hội hợp liên tiếp 3 ngày, mọi chi phí do Bảy Viễn đài thọ .
Nhiệm vụ chủ yếu của Đại Hội – tạm thế Quốc Hội vì chưa có Quốc Hội – không gì khác hơn là đưa ra một bản kiến nghi để Quốc trưởng cầm qua Paris, nhơn danh toàn dân Việt nam, đòi dứt khoát Việt nam không đứng trong Liên Hiệp Pháp . Phải độc lập hoàn toàn về kinh tế tài chánh, vế quân đội và ngoại giao . Paris với Chánh phủ Laniel chấp thuận .
Người Việt Nam biết về ông Bảo Đại, ai cũng bảo đó là «ông vua mê gái» ! Do ảnh hưởng tuyên truyền vừa của phe quốc gia vừa của cộng sản Hồ Chí Minh. Về chuyện ông có nhiều thứ phi và tình nhơn như đã biết, ký giả pháp Daniel Grandclément được ông thẳng thắng trả lời « ….luôn có nhu cầu đối với đàn bà, một thứ nhu cầu thường xuyên không thể dập tắt được như đồ ăn thức uống. Từ khi đến tuổi lớn, đêm nào cũng phải có một người đàn bà nằm bên, mỗi đêm một người» (Bao Đai ou les derniers jours de l’Empire d’Annam – Bảo Đại hay những ngày cuối cùng của Vương quốc An Nam) .
Vẫn theo Daniel Grandclément, Bảo Đại là ông con Trời 2 mặt . Báo chí cho ông là một người mê thể thao, thích cờ bạc, một tài tử về đàn bà và xe hơi . Với những người thân cận, ông là người chỉ có một mục tiêu duy nhứt là Độc lập và thống nhứt đất nước của ông, một áp lực lên các chánh phủ của ông với ít nhiều cứng rắn phải phục vụ dân chúng …» .
Khi quí bạn đọc đang đọc những dòng này thì báo chí, TV vùng Đông-Bắc Pháp lần lược tường thuật, phóng sự về một «Hoàng tử Việt nam không ngai», Patrick-Edouard . Trong những nhà báo này, còn có cả Stephen Bern, nhà báo lớn của TV pháp chuyên về những «bí ẩn lịch sử ».
Phải chăng chuyện «Một Hoàng tử việt nam không ngai » cũng là một «bí ẩn lịch sử» cần được khám phá?
Nguyễn thị Cỏ May
“Bả chó” là một miếng thực phẩm, bên ngoài có mùi thơm quyến rũ, bên trong tẩm chất độc, chó ăn vào là lăn ra chết! Những lời lẽ của hồ chí minh cũng tương tự như mấy cái bả chó, thoạt nghe thì có vẻ rất hay, thực chất là những bịp bợm xảo trá, tàn dân, hại nứóc, phản quốc, bán nước, tin vào thì chỉ từ chết đến chết, chết nhục!
Để phân biệt bả chó do hồ chí minh làm với những bả chó khác, phải gọi bả chó do hồ chí minh làm ra là “bả chó hồ chí minh”. Gọi bả chó do hồ chí minh làm ra là “bả chó hồ chí minh”, là tôn trọng tác quyền của hồ chí minh, không phải là súc phạm đến bác trần dân tiên, các cháu ngoan của trần dân tiên khoan nhảy dựng lên
Những người, như quý các nhà trí thức hà nội sĩ phu bắc hà, trí thức VNDCCH, trí thức bắc kỳ 75, trí thức cộng sản chân chinh tim đỏ thẻ đỏ, trí thức xã hội chủ nghĩa, và những con tương cận, trí thức nam kỳ phản bôi, trí thức giải phóng, trí thức việt kiều yêu nước …, chuyên nghề đi tung bả chó hồ chí minh, rao giảng bả chó hồ chí minh, thì được gọi là “trí thức bả chó hồ chí minh”
“Cách mạng tháng 8 đánh Pháp đuổi Nhật giành độc nập” là một thứ “bả chó hồ chí minh”
*****
Ở Hà nội thời Pháp thuộc có một pho tượng, người Hà nội thời ấy gọi là “tương Bôn Be”. “Bôn Be”, tức là “Paul Bert”, là viên toàn quyền dân sự đầu tiên, thiết lập việc cai trị & bảo hộ Việt Nam theo cung cách dân sự bình thường. Sau khi chết (1886), Paul Bert được nhà cầm quyền thực dân Pháp dựng tượng tại HÀ Nội, và theo thời gian, tượng Bôn Be tại Hà nội có vai trò biểu tương cho quyền lực thực dân Pháp tại VN.
Ngày 1-8-1945 tượng Bôn Be tại Hà Nội bị lật đổ.
Tượng Bôn Be bị lật đổ bởi một quyết định của viên đốc lý Hà nội dưới thời chính phủ Trần Trọng Kim lúc bấy giờ (“đốc lý”= “chủ tịch thành phố” theo ngôn ngữ xã hội chủ nghĩa bắc kỳ 75). Cùng với tượng Bôn Be, còn có tượng “Bà Đầm Xoè”, cũng bị lật đổ trong 1 chiến dịch của chính quyền Hà nội lúc ấy, nhằm “xoá bỏ các tàn tích của thực dân Pháp”
Tượng Bôn Be bị lật đổ giữa thanh thiên bạch nhật, bị lật đổ trước sự chứng kiến của người dân hà nội, có phóng viên báo chí Hà nội đến chụp hình làm tin, đăng báo (báo Đông Pháp, số ngày 2-8-1945)
(chứ không phải như quân khủng bố cộng sản trần ích tắc & cừ lộc hồ chí minh, lén lút trong đêm tối, bắt cóc, chặt đầu người nông dân VNCH bằng mã tấu trung cộng, vì người nông dân ấy đã nhận ruộng đất do chính quyền VNCH cấp phát trong chương trình Cải cách Điền địa & người cày có ruộng cày, vì thế bị “tòa án nhân dân” cộng sản bắc kỳ 75 & quân khủng bố Cừ Lộc hồ chí minh “lên án” là “hợp tác với ngụy”, giết hại người nông dân bằng cung cách tàn nhẫn hèn hạ.
******
Tượng Bôn Be tại Hà nội bị lật đổ trong ngày 1-8-1945, điều này có ý nghĩa gì?
Như đã nói, tượng Bôn Be tại hà Nội là biểu tượng cho quyền lực của thực dân Pháp tại Viêt Nam/Đại Nam lúc ấy, cũng như tượng Lê Nin tại Liên xô, tại các nước Đông Âu trước 1990, tại Hà nội hiện tại, là biểu tượng cho quyền lực cộng sản tại Liên xô, tại Đông Âu, tại VN
Một khi tượng Lê nin, tượng Hồ chí Minh bị lật đổ, thì điều ấy có nghĩa là quyền lưc cộng sản, chế độ cộng sản trần ích tắc hồ chí minh đã bị lật đổ
Cũng vậy, một khi tượng Bôn Be bị lật đổ, đã bị lật đổ vào ngày 1-8-1945 như nói trên, thì điều này rõ ràng có nghĩa là chế độ thực dân Pháp & nhà cầm quyền thực dân Pháp tại VN đã hoàn toàn sụp đổ từ đấy, có nghĩa là Việt Nam đã Độc Lập, đã thoát khỏi ách cai trị thực dân Pháp từ 1-8-1945, từ 11-3-1945 khi Hoàng Đế Bảo Đại ban ra bản Tuyên Ngôn Độc Lập, thu hồi Đọc Lập Tự Chủ cho Việt Nam sau khi quân Pháp đầu hàng Nhật ngày 10-3-1945, cáo chung 61 năm Pháp cai trị & bảo hộ VN/Đại Nam từ bản hòa ước Giáp thân Patenotre 6-6-1884.
Tất nhiên, ngày 1-8-1945, dựa theo bất cứ loại lịch nào, cũng phải đến với mọi con người ta, đến với nước VN trước ngày 2-9-1945, trước ngày 19-8-1945.
Như vậy thì làm gì còn Pháp nào trong ngày 19-8-1945 để mà “đánh Pháp”?
Nhật thì đã đầu hàng Mỹ từ 15-8-1945, quân Nhật tại VN đã trao sự đàu hàng & vũ khí cho chinh phủ Trần Trọng Kim, như vậy thì lấy đâu ra Nhật để mà đuổi ?
Nói cho gọn, chỉ là bìm bịp, chỉ là một thứ bả chó, bả chó hồ chí minh, cái thuật ngữ “19-8, cách mạng tháng tám đánh Pháp, đuổi Nhật giành độc nập”
Vì thế, cũng chỉ là bìm bịp, cái gọi là “ngày độc nập 2-9” & “tuyên ngôn độc nập 2-9”
Vì thế, cũng chỉ là bìm bịp, cái gọi là “ngày độc nập 2-9” & “tuyên ngôn độc nập 2-9”
Nhân khi chính quyền Đế Quốc Việt Nam mới thành lập, nhân khi VN thu hồi Độc Lập, chưa kịp củng cố chính quyền vững mạnh, ngày 19-8-1945 cộng sản hồ chí minh làm cuộc đảo chánh, soán đoạt.
Ngày 2-9-1945, vin chính danh Triều Đình nhà Nguyễn, hòng che dấu tội ngụy soán đoạt, hồ chí minh cung thỉnh Bảo Ấn Truyền Quốc & Bảo Kiếm Truyền Quốc chứng giám khi hồ chí minh được thay Thủ Tướng Trần Trọng Kim thành lập chính phủ lâm thời, đọc bài diễn văn nhậm chức. Có lúc cao hứng, hồ chí minh nâng cao thanh Bảo Kiếm Truyền Quốc, thề hứa sẽ dùng thanh kiếm ấy chém đầu kẻ nào hợp tác với Pháp, gây nguy hại đến nền Độc Lập của Việt Nam, do Hoàng Đế Bảo Đại mới thu hồi từ 11-3-1945, giao cho hồ chí minh gìn giữ.
(nhưng không đầy 7 tháng sau thì chính là hồ chí minh đã mở cửa thành Hà nội đón Pháp vào, ký với Pháp bản văn tự bán nước 6-3-1946)
Bài diễn văn do hồ chí minh đọc trong ngày 2-9-1945 chỉ là bài diễn văn nhậm chức, nhân dịp hồ chí minh được thay Thủ tướng Trần Trọng Kim thành lập chính phủ lâm thời, không phải là tuyên ngôn độc lập gì cả.
Gọi là soán đoạt, cướp chính quyền, bất hợp pháp, hay gọi là chuyển nhuọng hợp pháp thì việc diễn ra tại HN ngày 2-9-1945 chỉ là việc chính quyền VN đuọc chuyển từ một người Việt Nam đã giữ chính quyền suốt 6 tháng qua, sang một người Việt Nam khác, không có một ngoại bang nào trong đó, như vậy không thể gọi ngày 2-9-1945 là ngày độc lập,
Gọi ngày 2-9-1945 là “ngày độc lập”, gọi bài diễn văn nhậm chức là “tuyên ngôn độc lập” thì, chỉ là một trò hiếp dâm tiếng Việt.
(bài diễn văn nhậm chức của hồ chí minh là do một nguòi Mỹ tên Prunier viết ra, viết dùm cho hồ chí minh, không phải là do hồ chí minh viết ra như trí thức bắc kỳ 75 thuòng rao giảng)
Ngày 2-9-1945, như nói trên, chỉ là ngày đánh dấu một cuộc thay đổi thể chế, thay đổi quốc hiệu trong nội bộ một quốc gia, không có một điều gì mang tính cách ‘ngày độc nập’
Một cuộc thay đổi thể chế không tạo nên quốc gia mới, không làm mất đi quốc gia đang có, thì làm sao mà gọi ngày đánh dấu một cuộc thay đổi thể chế trong nội bộ một quốc gia là “ngày độc lập” cho được!
Nước Pháp, trải qua bao cuộc thay đổi thể chế, khi thì “quân chủ”, khi thì “cộng hòa”, rồi lại “quân chủ”, rồi lại “cộng hòa”, đến nay là “Đệ Ngũ Cộng Hòa Pháp”, có bao nhiêu ngày độc lập? có 5 ngày độc lập chăng?
Nếu phải lấy ngày đánh dấu một cuộc thay đổi thể chế làm ngày “độc lập”, thì nước VN cộng sản CHXHCNVN phải lấy ngày tháng 25-4-1976, hay ngày 21-11-1975 (ngày cộng sản đổi “tên nước” là CHXHCNVN), hay ngày 30-4-1975, (ngày đạo quân viễn chinh cộng sản, lính trần ích tắc hồ chí minh vi phạm hiệp định Paris 1973 chiếm đóng VNCH), hay ngày 1-1-195954, rước “cố vấn trung quốc vĩ đại” vào Hà nội, diễn lại tấn tuồng “Tôn sĩ nghị & lê chiêu thống tại Thăng Long 1788” dựa vào trung cộng chống lưng đỡ đầu ly khai QGVN, cắm cờ búa liềm lên Hà nội, đặt cái cờ đỏ sao vàng xuống dưới đít cái cờ búa liềm, mở ra một thời bắc thuộc mới, bắc thuộc đỏ, đưa miền bắc vào cuộc nhập Trung), làm “ngày độc lập”!
(Ngày 1-1-1955 trần ích tắc/cừ lộc hồ chí minh, sau trận đống đa ngược 7-5-1954 mở đường cho giặc Tàu nhà Mao thay chân giặc Tàu nhà Thanh tiến vào VN mở ra địa bàn bắc thuộc đỏ, sau khi làm bù nhìn cho giặc Tàu nhà Mao, ký tên vào bản hiệp định giơ ne vơ 1954 ô nhục chia cắt QGVN (vốn mới được Hoàng Đế Bảo Đại tái thống nhất từ 4-6-1949), rước cố vấn trung quốc vĩ đại vào Hà nội diễn lại tấn tuồng “Tôn Sĩ Nghị & Lê chiêu Thống tại Thăng long 1788”, dựa vào thế lực thực dân đỏ Trung cộng ly khai QGVN, cắm cờ búa liềm lên Hà nội, đặt cái cờ đỏ sao vàng, “cờ tổ quốc của bắc kỳ 75, xuống dưới đít cờ búa liềm dựng nên bức màn sắt cộng sản, aka “tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH”, bưng bít thông tin, nhồi sọ thông tin, đưa miền bắc vào cuộc nhập Trung triền miên.)
Nếu phải lấy ngày “đổi tên nước”, nếu phải lấy ngày thay đổi thể chế làm ngày “độc lập”, thì nước VN cộng sản CHXHCNVN phải lấy ngày tháng 25-4-1976, hay ngày 21-11-1975 (ngày cộng sản đổi thể chế, đổi “tên nước” ra “CHXHCNVN”), hay ngày 30-4-1975, (ngày đạo quân viễn chinh cộng sản, lính trần ích tắc hồ chí minh vi phạm hiệp định Paris 1973, xâm lăng chiếm đóng VNCH), hay ngày 1-1-1955 làm “ngày độc lập”!
Sau trận đống đa ngược 7-5-1954 mở đường cho giặc Tàu nhà Mao thay chân giặc Tàu nhà Thanh tiến vào VN mở ra địa bàn bắc thuộc đỏ, sau khi làm bù nhìn cho giặc Tàu nhà Mao, ký vào bản hiệp định giơ ne vơ 1954 ô nhục chia cắt QGVN (vốn mới được Hoàng Đế Bảo Đại tái thống nhất khi lấy lại được lãnh thổ Nam kỳ từ 4-6-1949), ngày 1-1-1955 trần ích tắc/cừ lộc hồ chí minh rước thực dân đỏ, “cố vấn trung quốc vĩ đại” vào Hà nội diễn lại tấn tuồng “Tôn Sĩ Nghị & Lê chiêu Thống tại Thăng long 1788”, thực dân đỏ, “cố vấn trung quốc vĩ đại” chống lưng đỡ đầu tay sai, trần ích tắc hồ chí minh, ly khai QGVN, cắm cờ búa liềm lên Hà nội, đặt cái cờ đỏ sao vàng, “cờ tổ quốc” của bắc kỳ 75, xuống dưới đít cờ búa liềm dựng nên bức màn sắt cộng sản, aka “tổ quốc xã hội chủ nghĩa”, bưng bít thông tin, nhồi sọ thông tin, đưa miền bắc vào cuộc nhập Trung triền miên.
“Không ngai” hay ” không ngôi” gióng nhau,có gì khó nghe đâu
Sạu 45 bị côn đồ VM tước ngôi (hay ngai) Hoàng Đế Bảo Đai tuyên bố thoái vị và trở thành công dân VN ,có tên là Vĩnh Thụy. Từ đó Ngài công dân số 01 điều hành đất nước voi danh xung Quốc Trưởng. Do vậy các con chính thức hay con rơi của Nài không còn gọi tuớc hiệu Thái tử,hoàng tử ,công chúa….
Tác giả gọi hoàng tử công chúa con cựu QT Bão Đai, chỉ là thói quen
Mà Hoàng Tử một thời vang bóng chớ thực tế đâu còn vương quyên mà ngai ,ngôi !
“Con vua thì lại làm vua” Bảo Đại nối ngôi cha là chuyện thường tình ,nếu không có thực dân Pháp chen vào trong chuyêjn này .Ngài được qua Pháp học và sống trong nền văn hóa văn minh tây phương (Pháp),Ngài không thể không bị cám dỗ bởi những xa hoa phù phiếm của buổi văn minh khởi nguyên…Ở thời đó Ngài đã làm đủ bổn phận của người con hoàng tộc .Ngài cung từng làm vua và có cơ hội đem lại độ lập cho nước nhà ,Ngài cũng đã làm .Nhưng “côn đồ” nhân cơ hội đã cướp đi giang sơn của Ngài .. VM có khác gì ngày xưa ,những kẻ cướp ngôi vua . Nếu cuộc khởi nghĩa ở Đô lương không bị triều đình dẹp tan Cao Bá Quát số phận đã khác. Nếu Quang Trung không chết sớm thì Nhà Nguyễn chưa hẳn là nhà Nguyễn Gia Long ….Chẳng qua đó là vận mệnh đất nước gắn liền với số phận các nước Á Châu . Trung Hoa hùng mạnh văn minh đến thế cũng tan rã qua làn sóng văn minh thời Tây phương ,phát kiến phát triển hàng hải
để khai thác tài nguyên giúp QG họ giàu mạnh thêm. Và VN cũng cùng chung số phận
Bão Đai bị cú shock lớn ,bị lừa bởi bọn côn đồ vô sản HCM .cổng rắn cắn gà nhà ,rước kẻ thù vào nhà ,có khác gì trần ich tác ,lê chiêu thống . Không có 01 Quang Trung thì nước ta đã bị rợ hán đô hộ ,có lẻ cho tới bây giờ thì Hồ Dâm Hồ Nghệ và bọn “co đò” Bjắc K ộng đã thành công thực hiện được mưu gian chước quỷ đưa cả dân tộc vào vòng nô lệ Tàu kiểu mới !!!
Bão Đai đã thoái vị ,đã tuyên bố làm công dân của nước VN…và là công dân số 1,được phong làm Quốc Trưởng và cai trị dân theo chính thể VNCH ,theo chế độ Đại Nghi như Pháp …(Anh ,Nhật và nhiều nước khác chọn theo thể chế này).Chỉ tiếc một điều là Ngài coi như đã chọn xong ho dân Việt một con đường đọ lập văn minh theo Pháp và rồi Ngài ở Pháp hơn ở VN ,giao khoán cho bọn “anh hùng kiêu Lương sơn bạc” ,một kiểu sứ quân điều hành đất nước ,miễn họ cung phụng Ngài .
Do đó không thể nói là các con Ngài sanh ra đều gọi là hoàng tử vì lúc này Ngài đâu còn danh vị Hoàng Đế An Nam ,cho nên nói đứa con riêng của Ngài là hoàng tử không Ngai chỉ là một cách nói.KHÔNG ĐÚNG LẮM.Ngay các Hoàng tử công chúa chính thức cũng không ai gọi là Hoàng Tử ,công chúa hay nếu có gọi thì chức vụ đó như chữ cô chữ cậu trong những nhà quyền quý (tiểu thơ,công tử)…
Một triều đại qua đi như bao triều đại đã hiện diện trong lịch sử cổ kim…
Lịch sử để nhận xét phê phán và có rút ra được bài học nào không ?
Lũ “CÔN ĐỒ ” mà Ngài nói vẫn còn cai trị đất nước VN…và đó là điều cần phải …làm gì ,nghỉ gì . Thế hệ trước đã mòn mỏi .cũng đã từng chiến đâu vói cái ác ,với côn đồ Bắc K ộng …nay trao trách nhiệm đầy khó khăn gian lao này cho thế hệ hôm nay :GIẢi PHÓNG VIỆT NAM thoát khỏi triều đai côn đồ ác quỷ .chuyên chính vô sản đang cai trị sắt máu trên toàn dân VN,cung là đẻ tranh bị Tàu cai trị ,nguy cơ mất nước và đồng hóa …
“Một Hoàng tử Việt Nam không ngai”
Một tựa đề không chỉnh.
Một nước quân chủ chỉ có một vua, một ngai vàng.
Kẻ được vua chỉ định nối ngôi, khi vua ra đi, thường là con trai đầu của vua và hoàng hậu, có khi là con của ái phi được ân sủng nào đó, gọi là Thái tử.
Vua có hàng đống con trai/con gái với hoàng hậu và đám cung tầng tuỳ thích; tất cả được gọi là hoàng tử/công chúa, được dạy dỗ kỷ lưỡng cho xứng với uy phong hoàng gia; nhưng tất cả đều không có ngai, mà chỉ có ngôi vị được ghi vào gia phả hoàng triều.
Con rơi con rớt của một vị vua phóng đảng nào đó không được hội đồng hoàng tộc và triều đình thừa nhận, sống lưu lạc tách hẳn hoàng tộc…thì dù ai đó có gọi giọt máu rơi kia là hoàng tử, thực tế vẫn không chính thức xứng đáng,
vì không như tính di truyền của sinh vật hoang giả, cứ chim là bay cứ ngựa là phi, nhân cách trí tuệ con người sang hèn cao thấp cần phải được rèn luyện qua giáo dục và hoàn cảnh môi trường sống.
“Một Hoàng tử Việt Nam không ngai”: nên thay bằng “không ngôi” dễ nghe hơn.
Vĩnh Thuỵ con Bữu Đảo nối ngôi vua Khải Định đã là cái 2 cái gene thoái hoá cuối triều Nguyễn, thì đám con chính thức của Bảo Đại chẳng thể làm gì hơn cha cho cơ đồ nhà Nguyễn. Sá gì những giọt máu rơi ngẩu hứng của vị vua thiếu ý chí lẫn tài ba này, cho dẫu ông ta được trời ban cho một mẫu nghi thiên hạ Nam Phương HH thật là cao quí đức độ. Chẳng qua trên bối cảnh lịch sử lấm lem đen tối của thời VM, “ngôi sao” Vĩnh Thuỵ bổng nổi lên lập loè chút xíu, rồi tắt ngấm.
Ngoài “tài” đào hoa, nhảy đầm, ăn chơi đúng mốt, thì có gì nữa đâu mà dông dài về Bảo Đại trên vài trang sử buồn?
Xin lỗi, hoang dã.
– Hoàng Đế Bảo Đại là người, người duy nhất, có công lấy lại phần giảng Sơn lãnh thổ quốc gia bị ngoại bang chiếm đoạt, thống nhất đất nước.
– Ông Trần Trọng Kim khi được ông Hoàng Xuân Hãn mời vào gặp HDBD đã lắc đầu quầy quậy, sau, nể lời ông HXH nhiều lần khẩn khoản, ông TTK mới nhận vào triều kiến với lời giao hẹn “chỉ là vài phút xã giao thôi”.
(Năm 1945 sau khi ban ra bản Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 11-3-1945, thu hồi Độc Lập cho Việt Nam, HDBD dự định mời ông NĐ D làm Thủ tướng, nhưng vì có những trở ngại khiến ông NDD không kịp triều kiến như dự định, trong khi chờ đợi thì ông HXH giới thiệu ông Trần Trọng Kim với HDBD)
Nhưng sau đó, cuộc gặp mặt tưởng chừng chỉ là vài ba phút xã giao, đã kéo dài trên 3 tiếng đồng hồ đàm đạo.
Dứt cuộc họp, ra gặp lại ông HXH, TTK không ngớt lời khen ngợi HDBD “thông minh, am hiểu tình thế, thời cuộc”
Trong những cuốn sách sau này viết về giai đoạn đó, tác giả TTK cho thấy sự quý trọng rất đáng kể dành cho HDBD
Cám ơn Tác giả đả viết về Cưu Hoàng Bảo Đại ,một cách trung thưc.
“Một tên Vua mà hom truóc thì tuyen hứa truóc đồng bào quoc dân ung hộ chinh phủ HO CHI MINH và ngoác mồm ra phét “TOI THÀ LAM CONG DAN MOT NUOC ĐỘC LẬP còn hơn làm VUA mot nuoc nô lệ” , áy thé mà hom sau” (trí thức hà n ội sĩ phu bắc hà ngụy Văn Phét tuyên ngôn độc nập 2-9 bìm bịp)
Một tên tự xưng là chủ tịch nước, mới hôm trước, nhân khi đuọc nhậm chức thay thế Thủ tướng Trần Trọng Kim thành lập chính phủ lâm thời sau cuộc đảo chánh ngày 19-8-1945, đứng trước Bảo Ấn Truyền Quốc & Bảo Kiếm Truyền Quốc của Triều Đình, đứng trước quốc dân đồng bào, đọc bài diễn văn nhậm chức (mà cộng sản bịp bợm gọi nống lên là “tuyên ngôn độc nập”) thề hứa giữ gìn nền Độc Lập của Việt Nam, (do Hoàng Đế Bảo Đại mới thu hồi từ 11-3-1945), ấy thế mà hôm sau, chưa đầy 7 tháng sau, mới thoáng thấy bóng quân Pháp theo gót chân quân Anh tiến vào VN ở phía nam vĩ tuyến 16, đã vội, phản bội Tổng Đốc Hoàng Diệu, chẳng đánh đấm gì cả, mở cửa thành Hà nội, rước Pháp vào Hà nội tái lập ách cai trị thực dân,
rồi, hòng mong được quân Pháp “mới” (Theo lệnh của Pháp, hồ chí minh phải gọi quân Pháp tại Hà nội năm 1946 là quân Pháp mới, nghiêm cấm hồ chí minh gọi quân Pháp tại Hà nội 1946 là “thực dân”) cho đăng ký hộ khẩu thường trú tại Hà nội, hồ chí minh ký với Pháp bản văn tự bán nước 6-3-1946, xóa sổ nhà nước VNDCCH (nhà nước VNDCCH này không có cờ búa liềm ngồi trên đầu cờ đỏ sao vàng/cờ tổ quốc), xô đẩy VN vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2 từ 1946 đến 1948 (vòng nô lệ Pháp lần thứ nhất khởi sự từ bản hòa ước Patenotre Giáp Thân 6-6-1884, cáo chung ngày 10-3-1945).
Hành động nói trên của hồ chí minh chỉ có thể được gọi là phản quốc bán nước.
Với bản văn tự 6-3-1946, hồ chí minh đã là tên tội phạm phản quốc bán nước cho Pháp.
Từ hành động bán nước cho Pháp nói trên, vì lẽ hồ chí minh còn tự xưng là “nguyễn ái quốc”, mà “nguyễn ái quốc & nguyễn ái quấc” là cái tên chung của nhiều người, nên để phân biệt hồ chí minh với các “nguyễn ái quốc” khác, từ sau bản văn tự bán nước 6-3-1946, hồ chí minh còn có tên là “việt gian nguyễn ái quốc 1946”
Hoàng Đế Bảo Đại thoái vị để, như Ngài nói, “làm công dân một nước độc lập” vì tin vào lời thề hứa của hồ chí minh, thề hứa giữ gìn nền độc lập của Việt Nam do Hoàng Đế Bảo Dậi mói thu hồi từ 11-3-1945. Tuy nhiên, như đã thấy ở trên, hồ chí minh đã phản bội lời thề hứa giữ gìn độc lập cho VN, đã phản quốc, bán nước cho Pháp, thì Hoàng Đế bảo Đại có quyền, có bổn phận phải tránh xa bọn cộng sản hồ chí minh phản quốc bán nước cho Pháp, mọi người dân VN có quyền, có bổn phân chống lại bọn cộng sản hồ chí minh phản quốc bán nước cho Pháp.
Bảo Đại không trốn qua Hồng K ông.
Sau khi bị Trần Huy Liệu .Huy Cận tước ấn tín và gươm báu tượng trưng cho vương quyền,Bảo Đạii tuyên bố thoái vị làm CD VN vói tuyen bố “Thà làm DÂn một nước độc lập hơn làm vua một nước NÔ LÊ” .
Bọn giặc CS Hồ Dam tự Hồ Nghệ …phong cho Bão Đại chức “Cố Vân” (cung là một cách thoa dịu lòng dân vẫn còn hướng về nhà Nguyễn )
Phái đoàn Hồ ,đem theo Cố Vấn qua Hồng Kông họp hội nghị và sau đó về nước BỎ RƠI Bảo Đại không tiền bạc ,Áo quần giấy tờ (chúng nó cướp tất cả hành lý vật dụng và tiền bạc của Ngài.
Ngài vừa đói lạnh không có chỗ ở ,nên ra ngồi ở Bờ sông ngẫm sự đời ! Lúc đó Pháp theo dõi biết nên cho Mộng Điệp ra bờ sông và cứu giúp Ngài(Mua áo quần ,khách sạn và ăn uống ) sau đó họ về Sài gòn …Ngài phong cho Mộng Điệp làm thứ phi và giữ nàng bên cạnh ,,dù điều đó là thất hứa với Bà Nam Phương Hoàng Hậu khi họ cưới nhau…(một vợ một chồng ). Ngài được coi là Quốc Trưởng cai trị VN từ đó…
Đó là nguyên nhân cho câu nói :”Tôi với Cụ và cả nước mắc lừa thằng DU CÔN (HỒ Nghệ)
Bây giờ cả nước vẫn bị MẮC LỪA.
Ông Bảo Đại gặp lại cụ Trần Trọng Kim năm 1952 tại Đà lạt bèn nói: tôi với cụ và cả nước mắc lừa thằng Du Côn, Thằng Du Côn đây là thằng Hồ Chí Minh
Không ai mất dậy bằng Hồ Chí Minh, nó cướp chính quyền, mời ông Bảo Đại ra làm cố vấn, nó giam lỏng ông, sau ông phải trốn sang Hồng Kong
Hồi đó Phét chưa đẻ, biết con cặc gì, mẹ nó làm đĩ Ngã Năm Chuồng Chó trăm thằng đụ, ngàn thằng đụ, sau có chửa đẻ ra nó gửi nó vào viện mồ côi
Những bài viết của ông Nguyễn Thị Cỏ May luôn-luôn đúng chuẫn-mực.
Thật đáng khen.
“Ông” Nguyễn thị Cỏ May kkk.
Thay vì xưng tên cho tiện.
Úi giòi môt tên mang danh Vua Viet Nam mà nói tieng PÁP giỏi hơn tieng Việt lại còn manh nha tiếp tục sứ mệnh TAY SAI cho dù chế độ thuộc địa lúc đó đả đến hồi cáo chung.
Một tên Vua mà hom truóc thì tuyen hứa truóc đồng bào quoc dân ung hộ chinh phủ HO CHI MINH và ngoác mồm ra phét “TOI THÀ LAM CONG DAN MOT NUOC ĐỘC LẬP còn hơn làm VUA mot nuoc nô lệ” , áy thé mà hom sau, khi thèng PÁP lo sợ xanh mặt vì sức mạnh của VIET MINH thì thèng PAP dựng lên cai goi là GIAI PHAP BAO ĐẠI, mot chinh phủ khác vói chinh phủ VIET MINH để chống lại VIET MINH cho PÁP. Tên vua Playboy BAO ĐẠI hí hửng chụp láy liền. Chinh phu này sau này gọi là CUOC GIA VIET NAM và củng là tièn thân của VIET GIAN CONG HÒA sau này.
Một tên VUA mà trong lúc dầu sôi lửa bỏng của đất nuóc, thay vì mang uy tín của minh ra giup nuoc thì tên VUA Playboy này tiep tục tím thú ăn choi trác táng tứ ĐÁ LẠT cho tói PARIS cho toi HONG KONG.
Tên Vua này xứng đáng mang ra bắn bỏ cho chét tiệt nói PHẢN DAN HAI NUÓC. Cha ông của ten Vua này là GIA LONG , đầu mối và côi nguôn của 100 năm dan ta bị đày ải bỏi thèng MẤT DẠY PÁP.
Pet viết:
“Úi giòi môt tên mang danh Vua Viet Nam mà nói tieng PÁP giỏi hơn tieng Việt lại còn manh nha tiếp tục sứ mệnh TAY SAI cho dù chế độ thuộc địa lúc đó đả đến hồi cáo chung.”
Ha ha ha …
Thế còn “thèng” Hồ Quang thì sao? “Thèng” chó này viết và nói tiếng Việt như …cứt, mà nói, viết và làm thơ tiếng Tàu thì khỏi chê, mỗi lần sang chầu Mao..chủ tịch, nó ngồi nói chuyện với Mao chỉ bằng tiếng Tàu, là tiếng mẹ đẻ của nó mà thôi.
Còn cái vụ Bảo Đại tuyên bố VN độc lập trong Liên Hiệp Pháp thì chính thằng Hồ Quang là thằng chủ trương từ trước, và khi nó rước quân Pháp trở lại Bắc Kỳ để thay cho quân Tàu…Tưởng, qua cái gọi là hiệp định sơ bộ ngày 6 tháng 3/1946 có điều khoản VN nằm trong Liên Hiệp.Pháp.
Hành động rước Pháp trở lại Hà Nội của Hồ đã bị các lực lượng cách mạng không CS gọi là Phản Quốc.
Và để bảo chữa cho hành động Phản Quốc nhục nhã này, Hồ Chí Minh Đã ….hồn nhiên tuyên bố một câu đầy mùi cứt đái như sau: (Nguyên văn)
“…Plutôt flairer un peu la crotte des Français que manger toute notre vie celle des Chinois.”
Thà ngửi một ít phân Pháp còn hơn là ăn cứt Tàu xuốt kiếp của mình (*)
Giữa Hồ Chí Minh và Bảo Đại, “thèng” nào thích ngửi cứt Pháp hơn “thèng” nào?
(*)Hồ sợ ăn cứt Tàu…Tưởng, nhưng lại khoái đớp cứt Tàu….Mao
Cho Phét xem gương mặt gian ác, lưu manh của “thèng” Hồ Quang” khi nó đi máy bay cùng Jean Sainteny để ký “hiệp định sơ bộ 1946″…. Rước Pháp trở lại Hà Nội ngày 6/3/1946
https://dcvonline.net/wp-content/uploads/2016/05/ho-sainteny_s.jpg
Tội nghiệp Phét!
Ông Bảo Đại gặp lại cụ Trần Trọng Kim năm 1952 tại Đà lạt bèn nói: tôi với cụ và cả nước mắc lừa thằng Du Côn, Thằng Du Côn đây là thằng Hồ Chí Minh
Không ai mất dậy bằng Hồ Chí Minh, nó cướp chính quyền, mời ông Bảo Đại ra làm cố vấn, sau ông phải trốn sang Hồng Kong
Hồi đó Phét chưa đẻ, biết con cặc gì, mẹ nó làm đĩ Ngã Năm Chuồng Chó trăm thằng đụ, ngàn thằng đụ, sau có chửa đẻ ra nó gửi nó vào viện mồ côi
Hoàng Đế Bảo Đại thoái vị để, như Ngài nói, “làm công dân một nước độc lập”, vì tin vào lời thề hứa của hồ chí minh, thề hứa giữ gìn nền độc lập của Việt Nam do Hoàng Đế Bảo Đại mói thu hồi từ 11-3-1945. Tuy nhiên, sau đó thì hồ chí minh đã phản bội lời thề hứa giữ gìn độc lập cho VN, đã rước Pháp vào Hà nội, bán nước cho Pháp thì Hoàng Đế bảo Đại có quyền, có bổn phận phải tránh xa bọn cộng sản hồ chí minh phản quốc bán nước.