Tranh thật chuẩn diện mạo đảng viên cộng sản ta !
Mồm dạng mồm lợn táp tất không chừa một thứ gì , đít và đuôi chính dạng chuột cống lăng Ba Đình phá hoại nước Việt cho cạn kiệt chẳng màng !
Vè bưng bô Chế nan viên được chỉnh sửa, cập nhật chân dung đảng viên đảng bác hồ chó chết :
Đảng cướp ta ngủ trong giường nệm đẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con
Hạnh phúc đựng trong những tài khoản đẹp
Vài cái villa yên rủ bóng xuống tâm hồn
Cả tứ trụ ai chống nổi đô na dày
Ta lại mặc cho đô na tuông và vàng chảy
Lò tôn thành con rối cho Trọng Lờ giật dây !
Giống lợn ỉ này thời bác hồ chó chết chịu kham khổ,ăn cả phân nhân dân , dân phải nạp cho đảng đúng giờ giấc ,đúng số lượng hàng ngày. Có nhược điểm: nhỏ con 4000 năm không chịu lớn
Định dừng lại chuyện Tuấn Tim, nhưng do thấy nhiều người vẫn còn khóc thương cho một “tài năng” vào lò, bèn viết tiếp. Nói thẳng là tôi căm ghét tham nhũng. Năm 2009, Phó chánh Thanh tra Bộ, Phạm Văn Tại, “thẩm vấn” tôi khi tôi là người đứng đơn tố giác tham nhũng: “Anh có tư thù gì với Hiệu trưởng TTK?” Tôi hỏi ngược: “Kẻ tham nhũng là bạn của thanh tra chăng?” Ông Phó Chánh thanh tra Bộ ngậm bồ hòn…
Nói thẳng ở đây luôn. Những ai khóc thương cho kẻ tham nhũng, tôi đều căm ghét. Xem như tôi thiếu văn hóa tôn trọng cũng được. Chính những kẻ yêu tham nhũng theo cách khóc thương như vậy đã từng hùa theo quan tham nhũng trù dập người chống tiêu cực là ông Trần Văn Nhiệm, đến chết vẫn không nhắm mắt!
Thấy nhiều người cứ biện bạch về “tài năng”, tôi thử tra xem Tuấn Tim có tài năng gì và giúp ích cho ai? Bọc cái vỏ danh phong “Công dân ưu tú thủ đô”, ông ta tham nhũng gây thiệt hại trong đầu tư thiết bị y tế đến hơn 54 tỉ đồng, chắc chắn tài năng ấy làm lợi cho ông ta trước. Những người được ông can thiệp tim, biết ơn ông, khóc thương cho ông, thì cũng như được ông trao cho trái tim chỉ biết đớp và táp, bất chấp số tiền 54 tỉ đồng ấy là xương máu của dân.
Đáng sợ nhất là “tài năng” bẻm mép. Khi tranh luận với đại biểu Dương Trung Quốc về công chức nhà nước chỉ biết ăn lương và phục tùng, khó nhận ra tài năng, rất cần thu hút và bổ nhiệm người tài năng ngoài công chức, ngoài Đảng, GS.TS. Nguyễn Quang Tuấn đốp ngay: “Tôi cảm thấy rất sốc và buồn khi nghe phát biểu của đại biểu Quốc, vì tư tưởng Hồ Chí Minh, cách dùng người của Hồ Chí Minh đến nay vẫn còn nguyên giá trị dù nhiều chục năm đã trôi qua… Cho dù thời cuộc có thay đổi, cơ chế thị trường, đồng tiền len lỏi vào từng người, từng nhà, từng cơ quan, nhưng chúng tôi, những nhân sĩ trí thức, nhà khoa học, cán bộ viên chức đang làm việc trong nhà nước không phải vì tiền mà vì lòng tự tôn dân tộc, vì lòng yêu nước giống hệt các nhân sĩ cách đây 70 năm”.
Nghe tự xưng “nhân sĩ trí thức yêu nước” cống hiến hy sinh hết mình không phải vì tiền, các nhân sĩ trí thức khóc thương là phải. Chắc là ai cũng nghĩ “đồng tiền len lỏi” vào nhà ông Tuấn không phải do ông Tuấn tham tiền nên oan thật là oan!
Tôi, thời ra Bắc học, gặp loại sĩ phu “tài năng” tự ngợi ca sự cống hiến hy sinh như thế này rất nhiều. Khi đó, tôi từng mặc cảm sinh ra và sống dưới chế độ bên này vĩ tuyến 17, chỉ biết tiền và tiền. Khi túng thiếu, tôi nói chân thật: “Tao cần tiền!”, loại sĩ phu “tài năng” ngoài đó rất khinh bỉ và dạy cho bài học về sự cống hiến hy sinh. Tôi mang cái “Mặt trời chân lý chói qua tim” ấy về Nam dạy lại cho nhiều người. Thu phục được nhân tâm của người như tôi, đúng là họ có “tài năng” thật!
Bây giờ thì tôi mới hiểu, cái đứa nói “đ.éo cần tiền” thì lại là đứa cần rất nhiều tiền, tiền từ người khác, thậm chí là tiền người bệnh. Còn tôi và dân Nam dưới “chế độ kim tiền” nói to: “Tao cần tiền” thì chỉ cần trả lương cho mình đủ sống và sinh hoạt tối thiểu, không thèm đớp và táp của dân đen… Thúi!
học chữ không biết bao nhiếu
chưa xong lá míc đã liều làm quan
mặt chuột cống óc chuột lang
ăn mười ói một nó càng thêm hăng
Tài đạo diễn của loài bọ giòi!
Sáng ngày mai là mồng một Tết
Và sẽ ngừng tiếng súng ba ngày
Hầu dân ta mừng ngày Nguyên Đán
Chiều khoảng năm giờ chợ Cái Quao
Ngày ba mươi hành quân hỗn hợp
Sư đoàn 7 bô bịnh cùng GI
Càn quét vùng quê tôi ngày đó
Trực thăng rút chuyến chót ra đi
Núp sau nhà tôi tên Việt cộng
Xả súng lên bắn theo trực thăng
Lính trên chiếc trực thăng nổi giận
Bắn bảy mươi chín xuống ngay trân
Căn nhà má tôi bị cháy rụi
Căm thù Mý̃ Ngụy bắn nhà dân
Quân đội Việt Mỹ bị kết tội
Chuyện nhà tôi sao y Mỹ Lai
Bạn có biết Nixon xá tội
Và các bạn có biết sau nầy
Dường như cuộc hành quân vùng vịnh
Tướng Mỹ sợ lập lại Mỹ Lai
Suy gẫm đi tuổi trẻ yêu nước
Vì sao Mỹ sợ sẽ xảy ra
Chuyện không hay Mỹ Lai thảm sát
Để nhân loại nguyền rủa GI?
Ai cũng thấy lính Mỹ thảm sát
Cũng như GI bắn cháy nhà tôi
Tất cả từ đỉnh cao cuả “bác”
Tài đạo diễn của loài bọ giòi!
Nông Dân Nam Bộ
Diệt vong mà ta vẫn ngậm câm!
Đau đớn là chết không nhấm mắt
Mất nước chỉ vì một thằng tồi
Và bầy đàn mọi rợ chó chết
Chôn vùi nguyên cả một giống nòi!
Cuồng Hồ cuồng đảng ở trong nước
Tỵ nạn hải ngoại thì cuồng Trump
Cả dân tộc bất hạnh vô phước
Đất nước có hơn bốn ngàn năm!
Diệt vong mà ta vẫn ngậm câm!
Nông Dân Nam Bộ
Tranh thật chuẩn diện mạo đảng viên cộng sản ta !
Mồm dạng mồm lợn táp tất không chừa một thứ gì , đít và đuôi chính dạng chuột cống lăng Ba Đình phá hoại nước Việt cho cạn kiệt chẳng màng !
Vè bưng bô Chế nan viên được chỉnh sửa, cập nhật chân dung đảng viên đảng bác hồ chó chết :
Đảng cướp ta ngủ trong giường nệm đẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con
Hạnh phúc đựng trong những tài khoản đẹp
Vài cái villa yên rủ bóng xuống tâm hồn
Cả tứ trụ ai chống nổi đô na dày
Ta lại mặc cho đô na tuông và vàng chảy
Lò tôn thành con rối cho Trọng Lờ giật dây !
Ngày trở về nước ..quá xa!
Khôn lỏi khôn vặt – nó giết ta
Dân trí thấp kém – nó giết ta
Hơn thế nữa văn hóa đại Hán
Dối trá nham hiểm – nó giết ta!
Cả một thời đại toàn lớp ba
Cờ lờ mờ vờ – nó giết ta
Giáo sư tiến sĩ bảo vệ đảng
Mẹ nó sợ gì – nó giết ta!
Khoác lá ba hoa – nó giết ta
Test kit Việt Á – nó giết ta
Can đảm – đâm thẳng vô tâm dịch
Những chuyến bay giải cứu giết ta!
Ngày trở về nước ..quá xa!
Nông Dân Nam Bộ
Giống lợn ỉ này thời bác hồ chó chết chịu kham khổ,ăn cả phân nhân dân , dân phải nạp cho đảng đúng giờ giấc ,đúng số lượng hàng ngày. Có nhược điểm: nhỏ con 4000 năm không chịu lớn
Một Thời Đại Khuyết Tật Bịnh Hoạn!
Miền Nam thời “Thanh Niên Tiền Phong”
Người dân nhìn thấy xác trôi sông
Hoang mang hoảng sợ và lo lắng
Thời đó, ít học là phần đông
Thế nên dễ dàng bị sập bẫy
Căm thù người Phật Giáo Hòa Hảo
Bao nhiêu tội lỗi đổ lên đầu
Ai cũng nới thủ phạm Hoà Hảo!
Tôi không biết trong các bạn già
Vào thời đó bạn có nhận ra
Mánh lới quỷ quái tụi Việt cộng
Tất cà từ đỉnh cao Hồ già!
Ngoài bán nước Hồ còn sang độc
Dân trí quá thấp bị trúng nọc
Ùn ùn nghe theo Hồ Chí Minh
Lên đường hầu giải phóng dân tộc!
Tại sao có phong trào về thành
Nhà giáo Trần Văn Hương là một
Còn đó nhà thơ Hoàng Công Khanh:
“Nơi đây tay gối làm dao
Ngủ trong tủi nhục – thức vào hờn căm”
Suy nghĩ đi tuổi trẻ Việt Nam
Tương lai nước ta trong tay bạn
Nước mất thì nhà tan bạn à
Một Thời Đại Khuyết Tật Bịnh Hoạn!
Tỵ nạn hải ngoại già như tui
Chết đi – nước ta họa may ra!
Nông Dân Nam Bộ
Tài năng… bẻm mép!
Chu Mộng Long
19-4-2023
Định dừng lại chuyện Tuấn Tim, nhưng do thấy nhiều người vẫn còn khóc thương cho một “tài năng” vào lò, bèn viết tiếp. Nói thẳng là tôi căm ghét tham nhũng. Năm 2009, Phó chánh Thanh tra Bộ, Phạm Văn Tại, “thẩm vấn” tôi khi tôi là người đứng đơn tố giác tham nhũng: “Anh có tư thù gì với Hiệu trưởng TTK?” Tôi hỏi ngược: “Kẻ tham nhũng là bạn của thanh tra chăng?” Ông Phó Chánh thanh tra Bộ ngậm bồ hòn…
Nói thẳng ở đây luôn. Những ai khóc thương cho kẻ tham nhũng, tôi đều căm ghét. Xem như tôi thiếu văn hóa tôn trọng cũng được. Chính những kẻ yêu tham nhũng theo cách khóc thương như vậy đã từng hùa theo quan tham nhũng trù dập người chống tiêu cực là ông Trần Văn Nhiệm, đến chết vẫn không nhắm mắt!
Thấy nhiều người cứ biện bạch về “tài năng”, tôi thử tra xem Tuấn Tim có tài năng gì và giúp ích cho ai? Bọc cái vỏ danh phong “Công dân ưu tú thủ đô”, ông ta tham nhũng gây thiệt hại trong đầu tư thiết bị y tế đến hơn 54 tỉ đồng, chắc chắn tài năng ấy làm lợi cho ông ta trước. Những người được ông can thiệp tim, biết ơn ông, khóc thương cho ông, thì cũng như được ông trao cho trái tim chỉ biết đớp và táp, bất chấp số tiền 54 tỉ đồng ấy là xương máu của dân.
Đáng sợ nhất là “tài năng” bẻm mép. Khi tranh luận với đại biểu Dương Trung Quốc về công chức nhà nước chỉ biết ăn lương và phục tùng, khó nhận ra tài năng, rất cần thu hút và bổ nhiệm người tài năng ngoài công chức, ngoài Đảng, GS.TS. Nguyễn Quang Tuấn đốp ngay: “Tôi cảm thấy rất sốc và buồn khi nghe phát biểu của đại biểu Quốc, vì tư tưởng Hồ Chí Minh, cách dùng người của Hồ Chí Minh đến nay vẫn còn nguyên giá trị dù nhiều chục năm đã trôi qua… Cho dù thời cuộc có thay đổi, cơ chế thị trường, đồng tiền len lỏi vào từng người, từng nhà, từng cơ quan, nhưng chúng tôi, những nhân sĩ trí thức, nhà khoa học, cán bộ viên chức đang làm việc trong nhà nước không phải vì tiền mà vì lòng tự tôn dân tộc, vì lòng yêu nước giống hệt các nhân sĩ cách đây 70 năm”.
Nghe tự xưng “nhân sĩ trí thức yêu nước” cống hiến hy sinh hết mình không phải vì tiền, các nhân sĩ trí thức khóc thương là phải. Chắc là ai cũng nghĩ “đồng tiền len lỏi” vào nhà ông Tuấn không phải do ông Tuấn tham tiền nên oan thật là oan!
Tôi, thời ra Bắc học, gặp loại sĩ phu “tài năng” tự ngợi ca sự cống hiến hy sinh như thế này rất nhiều. Khi đó, tôi từng mặc cảm sinh ra và sống dưới chế độ bên này vĩ tuyến 17, chỉ biết tiền và tiền. Khi túng thiếu, tôi nói chân thật: “Tao cần tiền!”, loại sĩ phu “tài năng” ngoài đó rất khinh bỉ và dạy cho bài học về sự cống hiến hy sinh. Tôi mang cái “Mặt trời chân lý chói qua tim” ấy về Nam dạy lại cho nhiều người. Thu phục được nhân tâm của người như tôi, đúng là họ có “tài năng” thật!
Bây giờ thì tôi mới hiểu, cái đứa nói “đ.éo cần tiền” thì lại là đứa cần rất nhiều tiền, tiền từ người khác, thậm chí là tiền người bệnh. Còn tôi và dân Nam dưới “chế độ kim tiền” nói to: “Tao cần tiền” thì chỉ cần trả lương cho mình đủ sống và sinh hoạt tối thiểu, không thèm đớp và táp của dân đen… Thúi!
muôn tâu bệ hạ
con gì lạ lạ
dưới hán bệ hạ
giống giống con quạ
à à bộ hạ
là con chuột ạ
cống lang ạ ạ
hết lạ rùi ạ
báo cáo bệ hạ