Vào dịp 30 tháng 4 năm 2020 tôi có cho biết là khoảng 4 giờ chiều ngày 30/4/1975, khi đó tôi đang ở Chợ Sài Gòn thì nghe nhiều tiếng nổ lớn như đạn súng cối, từ phía Dinh Độc Lập, tiếp theo là những tiếng súng đủ loại…
Năm nay trang BBC đăng bài viết “Xét lại vai trò Tướng Giáp: Một quan điểm viết sử mới tại Việt Nam” từ một quyển sách viết bởi Tiến sĩ Lê Trung Nguyệt là con gái của ông Lê Đức Thọ từng là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, người mà quyền lực chỉ đứng sau Tổng Bí Thư Lê Duẩn.
Quan điểm xét lại của bà Lê Trung Nguyệt đã bị Facebooker Huy Đức tác giả “Bên Thắng Cuộc” cho là không đúng sự thật về Tướng Võ Nguyên Giáp, có đoạn ông Huy Đức viết:
“… Cho đến giờ này ít ai biết là ngay chiều 30/4/1975, đã có những loạt súng giận dỗi trong khuôn viên Dinh (Độc Lập) của những người lính thuộc đơn vị được Văn Tiến Dũng, Lê Đức Thọ chọn ‘cắm cờ trên nóc Dinh Độc Lập’.
“Cũng trong chiều hôm đấy, Lữ 203 của trung tá Bùi Văn Tùng phải rút về Long Thành nhường Dinh Độc lập cho Sư 7. Lữ 203 thuộc Quân đoàn II, nằm trong đội hình của ‘Cánh quân phía Đông’ dưới quyền tướng Lê Trọng Tấn, vị chỉ huy trung thành với tướng Giáp.”
Trên trang wikipedia về Sư đoàn 7 có viết: “Trong chiến dịch Hồ Chí Minh, Sư 7 do (Trung Tướng) Lê Nam Phong làm Sư đoàn trưởng, ưu tiên nhiệm vụ cắm cờ trên Dinh Độc Lập. Ngày 30/4/1975, Sư 7 được Quân đoàn 2 bàn giao tiếp quản Dinh Độc Lập.”
Quả là mỉa mai khi “bên thắng cuộc” không tốn một viên đạn để chiếm Dinh Độc Lập, nhưng ngay sau đó hai phe cánh, một theo tướng Võ Nguyên Giáp và một theo tướng Văn Tiến Dũng, ông Lê Đức Thọ, lại tranh giành công trạng nổ súng vào nhau.
Mất chính danh …
Theo báo chí trong nước Trung Tướng Lê Nam Phong Sư Đoàn 7 đến Dinh Độc Lập chỉ trễ chừng 30 phút khi đó Đại Tướng Dương Văn Minh đã được “hộ tống” đến Đài Phát Thanh để đọc tuyên bố đầu hàng do Trung tá chính ủy Bùi Văn Tùng soạn.
Những chi tiết nhỏ này có thể giải thích được lý do là ngay từ khoảng 10 giờ 30 phút sáng ngày 30/4/1975, Đài phát thanh Sài Gòn đã liên tục phát đi lời Tướng Dương Văn Minh kêu gọi binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa ngừng bắn để sửa soạn bàn giao cho phía bên kia.
Nhưng sau đó chỉ có lời tuyên bố đầu hàng của Tướng Minh được phát trên Đài Phát thanh Sài Gòn mà không có lấy một buổi lễ bàn giao đơn giản hay một biên bản ký kết bàn giao chính quyền.
Về Công Pháp Quốc Tế biên bản bàn giao là văn bản phía cộng sản được sở hữu đầy đủ giấy tờ chuyển giao quyền lực, quyền tài phán, quan hệ ngoại giao với 77 quốc gia, quyền thừa kế Việt Nam Cộng Hòa về phương diện quốc tế.
Không có biên bản bàn giao nhà cầm quyền cộng sản không thể chứng minh được quyền thừa kế nên đã mất quyền đòi lại những máy bay, tầu thuyền sở hữu của Việt Nam Cộng Hòa sang Thái trong biến cố 30/4/1975, mất đi những sở hữu về bất động sản và những khoản tiền được chính phủ Việt Nam Cộng Hòa ký gửi tại các ngân hàng nước ngoài.
Nhà báo Phạm Cao Phong cho biết hiện Pháp còn giữ khoảng 40 triệu đô la từ thời điểm 1975, giá trị lãi suất và tỷ suất hiện nay gấp nhiều lần con số đó, chưa kể những tài khoản khác của Việt Nam Cộng Hòa đã bị Mỹ phong tỏa.
Việc tranh giành công trạng giữa tướng Võ Nguyên Giáp và tướng Văn Tiến Dũng, ông Lê Đức Thọ còn ảnh hưởng lâu dài đến thế chính danh thừa kế các đảo thuộc chủ quyền Việt Nam Cộng Hòa trước quốc tế.
Hiệp Định Geneve 1954 và Hiệp Định Paris 1973 là những tài liệu vẫn được Quốc Tế cộng nhận, nên nếu Hà Nội có đưa Trung cộng ra tòa án quốc tế để đòi chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thì họ khó có thể chứng minh được tính hợp pháp và hợp lý của họ đối với hai quần đảo thuộc Việt Nam Cộng Hòa.
Đại tướng hay Tổng thống …
Cũng theo báo chí trong nước khi đọc lời tuyên bố đầu hàng do Trung tá chính ủy Bùi Văn Tùng viết Tướng Minh bị yêu cầu phải bắt đầu là: “Tôi, Dương Văn Minh, tổng thống chính quyền Sài Gòn…”
Nhưng ông Minh chỉ muốn đọc là: “Tôi, đại tướng Dương Văn Minh…”
Phía cộng sản không chịu buộc ông Minh phải đọc là: “Tôi, đại tướng Dương Văn Minh, tổng thống của chính quyền Sài Gòn…”.
Không rõ lý do ông Minh từ chối nhận vai trò Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa, nhưng “danh có chính thì ngôn mới thuận” bấy lâu nay đã có rất nhiều tranh cãi về tính hợp hiến của ông Minh trong vai trò tổng thống và tính hợp pháp của lời tuyên bố đầu hàng.
Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng có bài viết “Tổng thống Minh và văn thư yêu cầu Mỹ rút khỏi Việt Nam.” ông lập luận rằng Tướng Minh được “lên ngôi” Tổng thống là nằm trong khuôn khổ Hiến pháp Việt Nam Cộng Hòa.
Nhưng nhiều người có quan điểm trái ngược ông Hưng đã cho rằng Quốc hội Việt Nam Cộng Hòa vội vàng trao chức vụ tổng thống cho tướng Minh, hành động này là vi phạm Hiến pháp.
Điều 56 Hiến pháp qui định rõ: a) Tổng thống nếu từ nhiệm trước khi dứt nhiệm kỳ, Phó tổng thống sẽ trở thành Tổng thống; b) Nếu Phó tổng thống cũng từ nhiệm, chức vụ Tổng thống sẽ do Chủ tịch Thượng viện đảm nhiệm, trong thời hạn 3 tháng để tổ chức bầu cử tân Tổng Thống và Phó Tổng Thống.
Khi Tổng thống Trần Văn Hương từ chức, theo điều 56 của Hiến pháp, Chủ tịch Thượng viện bấy giờ là ông Trần Văn Lắm sẽ phải giữ vai trò Tổng thống, và ông Lắm không được giao chức vụ Tổng thống cho ai khác.
Tổng thống chính thức chỉ có thể được quyết định qua một cuộc phổ thông đầu phiếu, các Nghị Sĩ và Dân Biểu Quốc Hội không có thẩm quyền bỏ phiếu quyết định giao chức Tổng thống cho tướng Minh.
Có lập luận khác cho rằng Quốc Hội có quyền sửa Hiến Pháp để công nhận tướng Minh làm Tổng thống, nhưng lập luận này cũng bị cho là vi phạm Hiến Pháp.
Theo Điều 105 quyết định tu chính Hiến Pháp phải hội đủ hai phần ba (2/3) tổng số Dân Biểu và Nghị Sĩ. Quốc Hội ở thời điểm đó gồm 60 Nghị Sĩ và 159 Dân Biểu, muốn đạt được 2/3 số phiếu thì phải cần ít nhất 146 người đồng ý. Nhưng khi ấy chỉ có 136 người tham dự các buổi họp nên mọi quyết định sửa đổi Hiến Pháp là vi hiến.
Như vậy trên nguyên tắc ông Trần Văn Lắm hay Tổng thống Trần Văn Hương có thể vẫn là những người có thẩm quyền để ký kết bàn giao hay đầu hàng.
Ngay sau khi họp Quốc Hội ông Trần Văn Lắm rời Việt Nam, sau này chính ông Lắm phủ nhận tính hợp hiến của quyết định Tướng Minh làm tổng thống.
Vì ông Lắm không nhận quyền tổng thống nên ông Trần Văn Hương vẫn là Tổng thống, với ông Hương cho đến lúc lìa đời ông vẫn nhất quyết không công nhận nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội và không nhận quyền “công dân” do họ muốn trao cho ông.
Đại Tướng Dương Văn Minh ở thời điểm 30/4/1975 chỉ là một tướng về hưu, nên nhiều người miền Nam vẫn tin rằng Việt Nam Cộng Hòa không đầu hàng cộng sản và vẫn tiếp tục chiến đấu không chịu bỏ cuộc.
Trước ngày 30/4/1975 phía cộng sản tung tin chỉ nói chuyện với Đại Tướng Dương Văn Minh, Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa quyết định đưa ông Minh ra làm “bức bình phong” thương thuyết với phía cộng sản, ít ra nếu có bàn giao đàng hoàng thì biên bản bàn giao cũng có giá trị đối với quốc tế.
Thật mỉa mai các phe cánh trong đảng Cộng sản vì mải lo tranh giành chiến công, chạy đua chiếm Dinh Độc Lập, đến độ phải bắn nhau nên phía cộng sản không lo nhận bàn giao theo đúng thủ tục quốc tế.
Lịch sử là sự thật, bởi thế mới nói lịch sử không đứng về phía Tướng Võ Nguyên Giáp, Tướng Văn Tiến Dũng, Tướng Lê Đức Anh, ông Lê Đức Thọ hay không như “bên thắng cuộc” đã viết.
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
30/4/2021
Được thể dễ nói phét.
Nói gì thì nói và viết gì thì viết nhưng cũng là “bên thắng cuộc” viết lịch sử theo phe nhóm họ. Tức cũng vẫn là cộng sản. Họ tranh công vì tất cả đều là một bọn cướp. Cướp đánh cướp để cướp lại hoặc tranh công đầu để viết lịch sử thì cũng không có gì lấy làm lạ.
Nhưng ai và thế lực nào đưa đẩy Dương Văn Minh ra làm tổng thống thời điểm đó còn là một điều chưa được làm sáng tỏ vì đưa ông tướng Minh ra không phải để chiến đấu mà là để tuyên bố đầu hàng. Vì vậy, dẫu là vi hiến nhưng vẫn đưa ông Minh ra để kết thúc một cuộc chiến, và điều đáng để ý là ông Minh lên liền đuổi Mỹ ra khỏi VN. Điều này càng nghi ngờ ông Minh nhận chức tổng thống chỉ là để cho cộng sản tiến vào Sài Gòn mau lẹ hơn.
Ai vui, ai mừng, ai ăn mừng “chiến thắng giải phóng” thì chỉ có “bên thắng cuộc” và những người theo cộng sản; còn ai buồn, ai tủi hổ, ai đau thương cho Miền Nam đều là những người yêu quốc qia tự do và dân chủ. Ông Hương từ chối không nhận quốc tịch cộng sản vì ông là người yêu quốc gia, không yêu tổ quốc của cộng sản. Và lịch sử sẽ được viết lại… Lúc đó sẽ chính xác và đúng đắn hơn cũng bởi bên thắng cuộc sau này…
nv
Tóm lại:
“Mỹ phải cút, Ngụy phải nhào
Thì “bác” mới rước được Tàu vào Biên Đông!”
(chứ còn thằng Mỹ ở miền Nam VN thì ông cố nội thằng Tàu cũng chả dám)
Vì lẽ đó mà…..
Trong cuộc chiến tranh thần thánh “Chống Mỹ Cứu Nước….. Tàu” ấy, bác Mao đã khẳng định:
“TQ sẽ đánh Mỹ tời người VN cuối cùng!”
Bác Hồ thì kiên quyết:
“Dù phải đốt cả dãy Trường Sơn!”
Còn đồng chí cái Nguyễn thị Định thì…..phán:
“Còn cái lai quần cũng đánh!” (ý nói dù có phải để “tô hô cái mặt bác Hồ” ra đồng chí ấy cũng ….đánh!)
Nghe mấy câu tiên bố “máu” như thế thì tằng đờ …éo nào mà chẳng teo…dái ? , Nghe như thế mà Mỹ không cút, Ngụy không nháo” thì mới lạ.
Nhưng khốn nỗi là “đánh Mỹ” để làm gì, đánh cho ai thì phải nghe chính bác Lê Duẫn nói thì mới vãi cái linh….hồn.
“Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô và Trung Quốc!”
Thanks you, Mr Duy
Kịch bản lý tưởng nhất là miền bắc cứ tiếp tục là phên dậu cho Trung cộng để được viện trợ từ cây kim sợi chỉ và cả mì chính nữa. Miền nam thì cứ lo làm giầu và hơn 1 triệu dân bắc kỳ 54 thì đều đặn giởi ( nội hối ) ra bắc cứu trợ thân nhân thì tuyệt biết bao, còm sỹ Kim Cang bây giờ chắc phải béo hơn lợn chứ chả chơi. Tiếc thay!!!
“Thật mỉa mai các phe cánh trong đảng Cộng sản vì mải lo tranh giành chiến công, chạy đua chiếm Dinh Độc Lập, đến độ phải bắn nhau nên phía cộng sản không lo nhận bàn giao theo đúng thủ tục quốc tế”
Và Nguyễn Quang Duy tiếc đứt ruột, phải chi làm đàng goàng thì phe Cộng Sản đã được thừa hưởng (rất) nhiều thứ khác của VNCH rùi .
Đảng nên claim Nguyễn Quang Duy như 1 thắng lợi trong hòa hợp hòa giải .
Thằng Phét trích lời sử gia VC viết
“Cùng với Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ tối cao của cách mạng Việt Nam, Tổng Bí thư Trường Chinh và Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lê Duẩn là những người “đứng mũi chịu sào” chèo lái đưa con thuyền độc lập dân tộc và thống nhất Tổ quốc tới bến vinh quang trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược.””
(thôi trích)
Thằng Phét ngu hơn con bò, Hồ Chí Minh chỉ là thằng già bú cặc, làm đéo gì có quyền, quyền hành trng tay Lê Duẩn, nó xua con cái bần cô nông vượt Trường Sơn chết như rạ vào chiếm miề Nam trong khi con cái nó du học bên Liên Xô bây giờ đứa nào cũng đại gia cả, Phét biết đéo gì
Con cái mấy thằng Giáp, Duẩn, Chinh … đều đi Nga du học nay giầu phú gia địch quốc trong khi thằng Phét cái khố không có mà đeo
Ừa ,hay nhỉ .Đúng là cái thứ ngu đần ,mọi rợ . Một đám khỉ rừng
xanh ,vô não ,chỉ biết đánh thuê cho Nga Hoa . Tranh giành cái
công trạng “giai phóng” hão huyền ,ỷ thế vào súng đạn ,mà coi
thường công pháp quốc tế .
Nợ của Nguỵ thì è cổ ra mà trả ,vừa trả nợ vừa rên rỉ ,nhưng
vẫn phải trả cho bọn đế quốc chạy sút quần .
Còn tiền của Nguỵ ,nó gởi ở ngân hàng ,tụi đế quốc nó đéo thèm
trả ,thì trơ mắt ếch ra . Chúng nó giữ tiền cho thân chủ nó là Nguỵ,
làm sao trả cho bọn cướp được .
Đúng là bọn vô não, khôn nhà mà dại chợ .
Ấy ! Tại sao đảng ta không xử dụng cái gọi là hàng ngũ lợn viên,
và binh đoàn 47 gì đó ,cho đi vào các ngân hàng của đế quốc mà
tranh luận để đòi tiền của Nguỵ đã gởi nhỉ ?
Chỉ việc kéo nhau vào đó rồi nói : “Chúng tao thắng ,Nguỵ thua
chạy sút quần .Chúng mày là đế quốc,phải trả tiền lại cho tao”.
Chắc tụi ngân hàng đế quốc,chúng rất sợ hãi ,và sắm cho nhân
viên nó mỗi người một … cây búa .
Rồi rốt cuộc ai là người cắm cờ đầu tiên ở dinh Độc Lập? Xe tăng nào vào đầu tiên?
Cứ lâu lâu đảng và nhà nước ta lại xì ra – “chuyện bây giờ mới kể”. Làm như thế mấy bác DLV cứ phải thay đổi liên tục chiến thuật tung hô.
Còn dân thì từ lâu mặc cha tụi mày nói gì thì nói. Tụi mày có bao giờ nói thật đâu!
Nghe nói là chúng cũng diễn tập dữ lắm . Ban đầu ,chúng chạy
thẳng vào dinh ,coi bộ chưa được ăn ảnh và “quành tráng” . Cho
nên chúng de ra khỏi cổng ,lần này chúng tợp một hớp riệu, nhắm
mắt ,đếm một hai ba …rú ga,ủi sập cổng dinh Độc Lập .
Chà ,thật là quá “quành tráng” .Chụp ảnh ,đăng báo liền .
Đúng là một bọn phét lác có truyền thống ,cái đếch gì cũng
có thể … diễn được .
Hahaăhaha, chẳng lè bay giò lịch sữ phải bảo rằng Ngụy Tàn Dư thắng cuộc chiến. Mà thắng cuộc chiến răng mà thành Tàn Dư. Vô lý wua’ xá à nghen.
Thua rồi mà cứ bươi ra mần chi cho thêm…………NHỤC.
1.3 triệu thằng chạy chí mạng, chạy tan tác, chaỵ te tua, chaỹ quăng súng , chạy liệng đạn, chạy quên cha, chạy bỏ mẹ, chạy quên ông, chạy bỏ bà, chạy vô hồn chạy kỷ trận, chạy bám đuôi, chạy đu càng cả thé giói đêù chưng kiến. Thèng MẼO đả thú nhận là “WE LOST THE WAR ” rồi mà giò này thèng tay sai đánh mướn NGỤY TAN DƯ còn ngoác mỏ la làng răng “TAU KHONG THUA ” thì đúng là một lủ KHÙNG.
Đây nè tién sỉ LE TRUNG NGUYET mà tác giả bàn tói nè, bà viét :
Trích “Cùng với Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ tối cao của cách mạng Việt Nam, Tổng Bí thư Trường Chinh và Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lê Duẩn là những người “đứng mũi chịu sào” chèo lái đưa con thuyền độc lập dân tộc và thống nhất Tổ quốc tới bến vinh quang trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược.” het trích ”
Anh Phét tuỏng đâu là bà áy viet là NGUY SAI GÒN chiên thắng ai dè bà ta muón đưa vai trò của CHỦ TICH HO CHI MINH lên hàng TỔNG TƯ LỆNH , thé thì NGUY TÀN DƯ lại nổi điên len nửa.
Khổ thiệt à nghen. NGUY TAN DƯ đả thua rồi mà còn cứ là vớt vát là thế nào.
Trông người lại nhĩ đến ta ! Nôi chiến Mỹ chấm dứt gần 200 năm. Ngay
sau khi ký hiệp ước đầu hàng giữa 2 bên: bên thắng Miền Bắc Tướng
Grant.Bên bại Miền Nam Tướng Lee. Lảnh đạo Miền bắc đả lệnh cho Quân Dân Miền Bắc câm-ăn-mừng-chiến thắng ! Quá hay! quá tuyệt vời! Ngươc lại,với Việt nam bọn CS ,với bộ mặt hảnh tiến-kiêu ngạo khi tiếp nhận Miền Nam.Liên hoan-ăn mừng không ngừng cổ vủ… Kết quả hôm nay: Mỹ cường quốc số 1 của Thế giới !! VN thành quốc nghèo đói-mạt rệp !! Đây là bài học để đời !