Lê Minh Nguyên: Đã Đến Lúc Cách Mạng Dân Chủ Xảy Ra

4

Theo báo Công An Nhân Dân ngày Thứ Năm 29/6/2017, Tòa Án Nhân Dân tỉnh Khánh Hòa đã tuyên phạt Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm) 10 năm tù về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam” theo quy định tại khoản 1 điều 88 Bộ Luật Hình Sự. 

 

Điều 88(1) có mức án tù từ 3 đến 12 năm và họ tuyên án ở mức cận tối đa. Họ truy tố NQ cả ba tội trong khoản 1 này: 88(1)(a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; 88(1)(b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân; 88(1)(c) Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam. (http://bit.ly/2urXruh)

 

Qua bài báo của CAND, Quỳnh bị kết án nặng nề vì những việc làm sau đây:

 

– “sử dụng facebook cá nhân để soạn thảo, đăng tải… chia sẻ nhiều bài viết”

 

– “trả lời phỏng vấn báo chí và truyền thông nước ngoài”

 

– “khai thác thông tin trên các báo điện tử về 31 trường hợp người chết xảy ra trong và sau khi nghi can làm việc với cơ quan công an”

 

– “kêu gọi mọi người tham gia hoạt động ‘Dã ngoại nhân quyền'”

 

– “khởi xướng, kêu gọi mọi người tham gia cái gọi là ‘Chiến dịch tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền 2015′”

 

Đây là những việc làm ôn hòa và hết sức bình thường trong một đất nước bình thường, nhưng ở Việt Nam thì lại là một tội phạm hình sự với án nặng nề hơn tội giết người hay tội tham nhũng của cán bộ.

 

Trong khoa học tự nhiên, khoa học xã hội hay trong thần học, luật “tác lực sẽ gây ra phản lực” (A–>R hay Actions Arrow Reactions) hay luật nhân quả (the Law of Karma) cho thấy cách mạng dân chủ ở Việt Nam đã gần kề. Lực sẽ gây ra phản lực và lực càng tàn bạo thì phản lực sẽ đánh ngã kẻ bạo tàn. (http://bit.ly/2urO9yq)

 

Ông Nguỵ Kinh Sinh, được coi là cha đẻ của phong trào dân chủ TQ, nhận xét rằng: Lịch sử đã chứng minh, bất kỳ cuộc cách mạng thành công nào trong việc lật đổ chế độ hay thay đổi triều đại, nó chỉ thành công khi có áp lực từ hai hoặc thậm chí ba phía. Đầu tiên là sự tích lũy các mâu thuẩn xã hội qua nhiều năm, khi ý chí phản loạn của dân chúng cứ tăng dần rồi vượt qua giới hạn của cái trật tự có thể chịu đựng được. Cái áp lực đó được người dân Trung Quốc cổ thời gọi là ý dân (the usable power of the people). Áp lực thứ hai là sự chia rẽ trong hàng ngũ giai cấp cầm quyền, khi những mâu thuẩn nội bộ đã hết sức trầm trọng không thể nào hàn gắn được. Đôi khi có thêm một áp lực thứ ba; tức áp lực bên ngoài tham gia vào, chẳng hạn như năm 1644 khi giới Quan lại (Mandarins) ở mạng đông-bắc TQ tiến về nam đưa đến việc kết thúc sự cai trị của nhà Minh.

 

Ba điều kiện trên hiện nay Việt Nam đang có.

 

Việc kết án Quỳnh 10 năm tù làm cho ly nước cách mạng dân chủ đang nửa vơi đã biến thành đầy, chỉ cần một vài giọt nước nhỏ nữa để khai ngòi thì nó sẽ tràn ly cho một cuộc cách mạng dân chủ. 

 

Nó đã làm cho khả năng chịu đựng của nhân dân với cái trật tự khắc nghiệt của xã hội do Đảng CSVN tạo ra đã không thể chịu đựng hơn được nữa. Sự tích lũy các mâu thuẩn xã hội đã hơn 70 năm ở Miền Bắc và hơn 40 năm ở Miền Nam, nơi mà trước đây chưa từng xảy ra một hệ thống độc tài khắc nghiệt như vậy, nơi mà nếp sống tự do dân chủ đã thành một nề nếp, một văn hoá chính trị. Thời gian đã đủ dài để sự tích luỹ các mâu thuẩn xã hội do chế độ gây ra cao lên chất ngất, để ý chí phản loạn muốn thay đổi trật tự của dân chúng vượt qua giới hạn của cái trật tự hiện hành mà nhân dân không thể kiên kham.

 

Đây là tiếng gọi non sông của trí thức tầm cao ở Việt Nam, những người mà giới trẻ và quần chúng coi như là khối óc (mentors) và lãnh đạo, để đóng góp vai trò và sứ mệnh lịch sử của mình, xăn tay áo huy động và hướng dẫn quần chúng cho một phong trào chính trị. 

 

Đây là lúc nhân dân cần sự lãnh đạo của trí thức trong nước, cần sự lãnh đạo sâu sắc, kinh nghiệm và có năng lực tối thiểu cho một cuộc cách mạng dân chủ. Đây là lúc để chuẩn bị cho sự đứng lên của nhân dân ba miền Bắc Trung Nam, cùng một lúc cùng một lòng để giành lại sự sinh tồn cho dân tộc trước hoạ diệt vong từ môi trường sống cho đến hiểm hoạ nội cướp, ngoại xâm.

 

Hiện nay các mâu thuẫn trầm trọng trong nội bộ của giai cấp thượng tầng, của các nhóm lợi ích, của hàng ngũ lãnh đạo Đảng CSVN đã đến mức tột cùng cho sự thay đổi. Các tranh chấp không còn giữ trong nội bộ như xưa nữa mà đã kéo quần chúng vào, dẫn đến việc lâu nay nổ bên trong hệ thống (implosions) đang trở thành nổ tung ra bên ngoài cho vỡ hệ thống (explosions). 

 

Ông TBT Nguyễn Phú Trọng tìm cách đuổi tận giết tuyệt phe ông Nguyễn Tấn Dũng và đè bẹp đám cán bộ Miền Nam đã làm tăng thêm căng thẳng vùng miền đến mức độ vô cùng ngột ngạt trong Đảng. Một đại bộ phận cán bộ Đảng đang bị hèn và bị nhục. Nó làm cho bất cứ một xử lý mềm mỏng nào của phe yếu thế sẽ đồng nghĩa với sự tự sát.

 

Những mũi nhọn mà ông Trọng tấn công ông Dũng như vụ Trịnh Xuân Thanh, Vũ Huy Hoàng, Vũ Đình Duy-nhà máy sợi Đình Vũ, Đinh La Thăng, Mobilephone, xây dựng ven biển Phú Quốc… cũng như tình trạng các ông Nguyễn Văn Bình, Tô Lâm đang nằm trong tầm ngắm, nằm trong mục tiêu thu tóm và cũng cố quyền lực mà ông Trọng sẽ thực hiện trong Hội Nghị Trung Uơng 6 vào Tháng Muời năm nay, để ông ngồi suốt nhiệm kỳ 5 năm, nhất thể hoá (Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Nước) và đưa người của ông lên trong Đại Hội 13 năm 2021. Dĩ nhiên các phe bị ông đè bẹp không ngồi yên chịu trận, và khi cách mạng dân chủ xảy ra, lịch sử cho thấy, một số của họ sẽ chạy về phía quần chúng.

 

Trong khi đó người Mỹ gốc Việt có tiếng nói và ảnh hưởng lớn hơn trong chính sách của Hoa Kỳ với Việt Nam, họ biết cách vận động hơn để HK dù dưới bất kỳ một tổng thống nào cũng không thể khước từ và nhanh chóng lên tiếng ủng hộ khi cách mạng dân chủ nổ ra.

 

Ông Nguỵ Kinh Sinh hồi đầu Tháng Sáu 2017 cho biết rằng nội tình Đảng Cộng Sản Trung Quốc đang nát bét, Đại Hội 19 dự trù vào mùa thu này không chắc sẽ tổ chức được đúng thời điểm. Tỷ phú địa ốc Quách Văn Quý đang bị CSTQ truy nã (đang ở New York) thường xuyên liên lạc ông với mong muốn TQ có cách mạng dân chủ. 

 

Tập Cận Bình muốn làm Mao Trạch Đông 2 nhưng không đủ khả năng và tầm vóc. Vương Kỳ Sơn, cánh tay mặt của Tập và đang cầm quyền sinh sát, nay là gánh nặng của Tập vì bỏ thì sập mà mang thì hoạ. Cánh Thượng Hải đang vùng dậy. Cánh Lý Khắc Cường và Đoàn Thanh Niên CS đang buông bỏ Tập. Tập vì cần người trung thành nên tìm cách thăng tiến cực nhanh tay chân mình như đưa Thái Kỳ vào Bộ Chính Trị và làm Bí Thư Bắc Kinh tuy chưa phải là trung ương uỷ viên, dù là dự khuyết, hay Vương Tiểu Hồng làm Thứ Trưởng Bộ Công Vụ, Phó Thị Trưởng kiêm Giám Đốc Công An Bắc Kinh. (http://bit.ly/2tur9l6).

 

Theo ông Nguỵ, Việt Nam nên tận dụng giai đoạn này để thay đổi thể chế chính trị mà TQ không thể nào can thiệp được dù có muốn. Theo ông, VN có cửa sổ cơ hội hai năm để làm cách mạng dân chủ vì đó là hai năm mà TQ loạn lạc chính trị và không phe nhóm nào dám có chủ trương can thiệp vào nội bộ VN để mang lấy rũi ro chính trị.

 

Thời điểm nhân dân muốn thay đổi vận mệnh đã đến, nội bộ thượng tầng Đảng CSVN đã chia rẽ đến mức phải vỡ ra chứ không thể hàn gắn được, người Việt hải ngoại đang một lòng hổ trợ trong nước đứng lên cho sự sinh tồn của dân tộc, các nước dân chủ nhất là Hoa Kỳ không thể làm ngơ khi cách mạng xảy ra. Dù ngày tháng chưa định nhưng năm thì đã gần kề. Khi các tinh tú thẳng hàng thì một vận hội mới cho dân tộc sẽ xảy ra.

 

Lê Minh Nguyên

30/6/2017

4 BÌNH LUẬN

  1. CÁCH MẠNG
    VÀ PHẢN CÁCH MẠNG

    Nghĩ về ông Mác cũng hài
    Ông làm cách mạng nay đời ra đâu
    Ông hô giai cấp đấu tranh
    Ông đưa lý thuyết cần nên độc tài

    Đã qua vài thế kỷ rồi
    Biết bao trí thức miệt mài theo ông
    Dễ gì lợi dụng mà không
    Cả người cơ hội ở trong cuộc đời

    Người nghèo phấn chấn chẳng ngoài
    Nhiều anh ngu dốt cũng đòi học theo
    Bởi đời đâu phải dễ gì
    Hoàn toàn trong sáng như ông nghĩ nào

    Khiến ra nhiều chuyện tào lao
    Đã trên thế kỷ ông nào có hay
    Như Liên Xô đã đổ rồi
    Điều ông tiên liệu rõ thời đi xa

    Cả trăm triệu mạng ra ma
    Hỏi rằng cách mạng có là vậy không
    Ông nêu ảo ảnh màu hồng
    Mà ra xám xịt nào ông có lường

    Thành ra chỉ chuyện hoang đường
    Độc tài vô sản bóp toàn tự do
    Chỉ do ông bị lầm to
    Ông quên mất hết bản năng con ngươi

    Nên thành phản cách mạng rồi
    Bởi vì ông đã ban đầu hớ hênh
    Giúp đời mang lại buồn tênh
    Hại đời như thế ông thành công không

    Làm cho khoa học lạc dòng
    Còn đâu hiệu quả giữa lòng nhân văn
    Độc tài ưa chỉ mình ên
    Dễ nào nhân ái trong đời được sao

    Thành ra cái đúng cái sai
    Còn ai phân tích được trên đời này
    Phải toàn cuồng theo cách đàn bày
    Nhân văn đâu nữa tội này do ông

    Bởi vì cơ bản con người
    Ông gây lũng đoạn thì đời còn chi
    Người ngu đâu biết những gì
    Tuyên truyền quen riết nói chi cũng ừ

    Còn như trí thức lừ nhừ
    Độc tài bịt miệng câm mồm khác đâu
    Nên ông sai vốn từ đầu
    Tiền đề gieo trật còn âu quả gì

    Dẫu mà nhiều kẻ mê ly
    Hay là giả dối đều thì vậy thôi
    Đỉnh cao trí tuệ nói nhầu
    Cuối cùng sự thật có đâu vậy hè

    Khác nào phản động chẻ hoe
    Nói làm cách mạng lại nhè cản ngăn
    Con người xã hội nhân văn
    Tự do không có hỏi còn được chi

    Ông mê theo kiểu bầy đàn
    Ông người trí thức mới càng hẩm hiu
    Uổng công ông nghĩ cho nhiều
    Cuối cùng sổ toẹt nhân quần vậy sao

    Bởi người phải có tự do
    Đâu như con vật mà cho buộc ràng
    Ông mơ thiết lập địa đàng
    Địa đàng đất sét ông toàn nặn ra

    Giữa dòng lịch sử bao la
    Ông hô đắp đập tựa bầy hải ly
    Thế còn tiến hóa được gì
    Thông minh tuyệt đỉnh quả thì là ông

    Thảy toàn ngụy biện tồng ngồng
    Kẻ ngu đâu thấy chỉ trông chân trời
    Mới thành ảo ảnh cuộc đời
    Khiến làm cách mạng kiểu người cười chê

    Trăm năm đã thật não nề
    Từ lâu ông chết dễ còn nói chi
    Sai ly đi dặm vậy thì
    Tính làm đời tốt lại thành tính te

    Lỗi ai ai lỗi vậy hè
    Lỗi là ông đó hay là Lênin
    Hay là bởi Stalin
    Nhưng mà lô-gích tự đầu do ai ?

    SẮC NGÀN
    (03/7/17)

  2. Giã-thuyết : Việt-Nam Quân-đội sẽ thay Đảng lãnh-đạo như Thái-Lan. Khả-năng nầy có thể thực-hiện. Tướng lĩnh không nhanh tay sẽ mất sạch nhu Tướng TRẦN-VĂN-TRÀ……..

  3. Thêm một lần nữa. Sư-kiện MẸ NẤM Nguyễn-Ngọc-Như-Qùynh. Việt cọng biết rõ Thế-giới Tư-do đang quan-tâm theo-dõi. Nhưng Việt cọng không khe còn trắng-trợn cố-ý thách-thức công-lý Quốc-tế bằng bản án 10 năm cho MẸ NẤM ! Cũng để khẵng-định lập-trường. “NHÂNQUYỀN – DÂNCHỦ – TỰDO” của các nước tư-bàn Mỹ – Pháp – Anh – Đức vân-vân…không thích hợp cho Việt-Nam. Chỉ có “NHÂNQUYỀN-TỰDO-DÂNCHỦ XHCN ƯUVIỆT” của Tàu cọng mà Việt cọng đã, đang áp-dụng mới cướp và giữ được chính-quyền đến ngày nay. Đường lối ĐẤU TRANH ÔN-HÒA (chỉ-trích, phản-kháng) chính-quyền, vì sư bất công trong xã-hội, góp ý bảo-vệ Tổ-quốc hoàn-toàn có ý xây-dựng của Nhân-dân Việt-Nam, đã và đang vận-dụng. Chã những không hữu-hiệu được gì, còn bị Việt cọng ghép tôi PHẢN-ĐỘNG LẬT ĐỔ CHÍNH-QUYỀN một cách hồ-đồ như thế đó ! Đến lúc phải vận-dụng “GẬY ÔNG (Việt-minh) ĐẬP LƯNG ÔNG (Việt cọng)”. Việt-Minh dùng gia-đình khống-chế cá-nhân. Dùng thân-nhân ràng-buộc hành-động đối-phương. Dĩ độc trị độc. Mới cứu nguy được.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên