Nhớ lại lời khuyên chân thành của ông Lý Quang Diệu, rằng muốn chống tham nhũng trước hết phải có luật nghiêm, công bằng, bình đẳng.
Cuối 2017, đầu 2018, công cuộc chống tham nhũng lại nổi lên, sôi nổi, ly kỳ. Đinh La thăng, Trịnh Xuân Thanh, Vũ nhôm, Phan Đình Đức, Út Trọc Đinh Ngọc Hệ… kẻ sa lưới, người bỏ trốn, đầy kịch tính.
Sau một thời gian lình xình, như đánh trống bỏ dùi, gần như nguội lạnh, Tổng chỉ huy chống tham nhũng Nguyễn Phú Trọng lại lên gân, vung tay bảo kiếm, đề ra hành động « cho tất cả củi khô lẫn củi tươi vào lò đã nóng cho thiêu cháy hết », với phương châm « tích cực, khẩn trương, triệt để, theo đúng pháp luật ».
Hơn 20 vụ đại án tham nhũng được nêu lên, hơn 30 nhân vật cao cấp bị khởi tố, tạm giam chờ ngày ra trước vành móng ngựa. Án tử hình được tuyên bố và dự kiến, án tù 20 năm, 10 năm đã được kết luận và dự trù cho không ít trường hợp.
Có nhà bình luận trong ngoài nước so sánh phen này ông Tổng Trọng cùng trưởng Ban Kiểm Tra Trần Quốc Vượng sẽ ra tay, như cặp Tập Cận Bình – Vương Kỳ Sơn đã trừng trị hơn 1 triệu tội phạm, trong đó có hàng trăm cán bộ cấp cao, tướng lĩnh, ủy viên Ban chấp hành TƯ, Ủy viên Bộ Chính trị và cả Ủy viên thường vụ bộ Chính trị xưa nay bất khả xâm phạm.
Thế nhưng ở trong đảng Cộng Sản và ngoài xã hội, có một luồng dư luận ngày càng lan rộng, ăn sâu khi tổng kết 2 năm chỉnh đốn đảng do ông Trọng khởi xướng, rằng « đảng càng chỉnh đốn lại càng đổ đốn, tha hóa hơn, tham nhũng ngày càng phổ biến rộng hơn, nặng nề hơn, phức tạp hơn ».
Đó là vì cái cơ chế hiện nay không những hoàn toàn bất lực chống giặc nội xâm rất ngoan cố này, mà trái lại chính cái cơ chế độc đảng, không phân chia 3 quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp kiềm chế, kiểm soát lẫn nhau, không có tự do ngôn luận của công dân và báo chí tư nhân thì chống tham nhũng chỉ là hình thức vô hiệu, như phủi bụi, càng chống càng sinh sôi nảy nở thêm.
Chính cái cơ chế độc đoán, đạo đức giả đã tạo điều kiện cho tham nhũng phát triển, không tạo nên sức răn đe đủ mức, dưới nhìn lên trên, noi gương trên, cho rằng không tham nhũng là dại, tham gia phe nhóm để ăn chia, bảo vệ che chở cho nhau, làm cho tham nhũng như bệnh dịch không có thuốc chữa, lan tràn tàn phá ngân sách, tàn phá lối sống buông thả, ăn chơi, hưởng lạc, đua nhau có « bồ nhí », có biệt thự, biệt phủ hàng vài tỷ đồng.
Nhớ lại lời khuyên chân thành của ông Lý Quang Diệu, rằng muốn chống tham nhũng trước hết phải có luật nghiêm, công bằng, bình đẳng, một Nhà nước pháp quyền, nền tư pháp độc lập, hệ thống tòa án công khai minh bạch, lại cần một dư luận xã hội mọi người coi khinh, chê trách, coi bọn tham nhũng là kẻ cướp bóc tài sản xã hội, đáng khinh, đáng nghiêm trị, để cho mọi công dân, nhất là cán bộ viên chức phải sợ bị trị tội, vào tù, phải biết sợ bị nhục, bị xã hội lên án coi khinh, để không dám, không nỡ tham lam 1 đồng bạc của công, của người khác.
Chính cái cơ chế không giống ai, 1 đảng ôm đồm cả 3 mảng quyền lực, vừa đá bóng vừa thổi còi, vừa làm luật, vừa lãnh đạo, vừa quản lý lại vừa xử án mà ông Trọng một mực kiên trì giữ vững, một cơ chế lạc thời đại, mang tính mác-xít giáo điều mù quáng, bảo thủ cực đoan, không có sức răn đe, khuyên giải ngăn chặn, cảnh báo những kẻ có lòng tham vô độ.
Đây là một điều phi lý, phi pháp thành cố tật, kéo dài thành một nếp cai trị lạc hậu, hủ lậu, bị cả thế giới tiến bộ chê trách mà vẫn trơ trơ cho là lẽ phải, chân lý, mẫu mực! Một tư lệnh chống tham nhũng được suy tôn là rất kiên quyết, triệt để, nghiêm minh, nói là làm, sẽ làm đến cùng… nhưng thật ra lại kiên định duy trì một cơ chế hủ bại đẻ ra tham nhũng, khuyến khích tham nhũng lan tràn ở mọi cấp, càng ở cấp trên càng nghiêm trọng, làm thất thoát hàng trăm ngàn tỷ đồng, khi xét xử không thu hồi nổi vài phần trăm .
Dù cho có tử hình Trịnh Xuân Thanh, có tuyên án 20 năm tù Đinh La Thăng, có xử tội cả hơn 40 kẻ liên quan các vụ án này mà không thay đổi cơ chế như đông đảo cán bộ, đảng viên và toàn dân đòi hỏi thì rồi sẽ có hàng chục, hàng trăm ngàn Thăng và Thanh mới xuất hiện, tài sản đất nước sẽ còn bị thất thoát như trong thùng không đáy.
Và cuối cùng, trước thế giới và trước toàn xã hội, ngài Tư lệnh chống tham nhũng Nguyễn Phú Trọng hiện nguyên hình là kẻ tòng phạm nguy hiểm nhất, khi kiên trì một mô hình cai trị cực kỳ lỗi thời, một mô hình đang thai nghén và đẻ ra lúc nhức vô vàn con sâu tham nhũng mới.
Đây chính là một điều trái khoáy, một trò cười ra nước mắt, một bi kịch xã hội đau đớn nhất, kéo dài mãi mà người dân Việt hết chịu nổi.
Cả Bộ Chính trị, Ban chấp hành TƯ, các đại biểu Quốc hội, các nhà lý luận của Học viện Chính trị vừa họp tổng kết cuối năm có dám mở mắt nhận ra bi kịch quốc gia và đại bi kịch của đảng Cộng Sản này hay không?
Bùi Tín
Hồ Chí Minh nằm trong lăng bị bọn cán bộ tham nhũng phá đê sông Hồng, nước lụt lên tới lăng, Hồ bị ướt đít, không hiểu tại sao nhưng chịu không nổi bèn thoát hồn bay ra rủ Lê Duẩn, Lê Thọ, Trường Chinh, Tố Hữu, Phạm Văn Đồng đang nằm ở nghĩa trang Mai Dịch, bay vòng vòng Hà Nội tham quan.
Bọn vua quan cộng sản thế hệ đầu nhìn đường xá Hanoi có chỗ rộng rãi, nhà cao tầng, … nên cảm hứng ngân nga “Thắng giặc Mỹ ta sẽ xây dựng hơn 10 lần !”. Hồ cao hứng nói thêm :”Ta đã nói, VN DCCH dân chủ, giàu mạnh mà”. Duẫn không chịu thua “tôi nướng 3 triệu thanh niên vào lò chiến tranh cũng là để xây dựng VN giàu đẹp, độc lập tự do thế này đây”. Tố Hữu thêm vào :”Thế là hết người bóc lột người”. PV Đồng :”Ai cũng như ai, ăn ngon mặc đẹp. Không còn đói nghèo” Lê Thọ đủng đỉnh thêm vào :”Không có bất công, tham nhũng”. Hồ kết luận :”Chế độ cộng sản ta thật ưu việt! Hơn hẳn bọn tư bản chủ nghĩa!”
Không ngờ dưới đất có mấy thằng dư luận viên mạt hạt Nguyễn Việt Gian và Người Đái Đường nghe mấy hồn ma nói chuyện. Thằng Việt Gian bèn gầm gừ :”Mấy thằng nào bố láo nói chế độ ta không có bất công? Thằng nào hứng tình nói chế độ ta ai cũng ăn ngon mặc đẹp?” Thằng Đái Đường bồi thêm :”Thằng nào dám nói chế độ ta không có tham nhũng, tham nhiễu?” Thằng Việt Gian bồi thêm :”Bố bà nó, nó dám bảo chế độ ta không có người bóc lột người!”
Mấy hồn ma tức quá bay qua chỗ khác. Lúc này các ma mới thấy người ăn xin, gái đĩ đứng đầy đường. Chỗ kia dân oan đứng khóc. Chỗ nọ cướp bóc, giết, hiếp tràn lan. Trong các nhà cao tầng sang trọng chỉ toàn là cán bộ trung cao cấp và con cái chúng. Bay đến Hà Tĩnh, Quảng Bình thấy dân biển đói rả vì biển không còn cá. Bay vô bộ chính trị thấy mấy thằng trùm đang chia tiền Formosa, mặc kệ dân chết, cá chết. Mấy hồn ma thấy băn khoăn, bay ra nghĩa địa họp khẩn. Hồ Chí Minh quát :”Thế lày là thế lào ?” Duẫn cũng giận :”Đù má ! Thắng giặc Mỹ ta sẽ xây dựng 10 lần hơn là thế này sao ?”
2 thằng Việt Gian và Đái Đường chạy theo nãy giờ cũng mệt, càng giận hơn :”Đù mẹ hồn ma chúng mày! Chúng mày không biết ở Nam Hàn cũng tham nhũng, ở Thái Lan cũng tham nhũng à ?”
Trường Chinh quát :”Địt mẹ tụi dư luật viên óc chó chúng mày! Tham nhũng xứ người ta là trường hợp đặc biệt, không phải tham nhũng 100% như ở VN. Mà tổng thống xứ người ta còn bị lôi ra xử đúng luật, đúng tội . Ở VN bây giờ ai dám xử 4 đứa tứ trụ?”
Nguyễn Việt Gian trợn mắt “Chúng mày theo Việt Tân à ? Chúng mày nói xấu đảng và chính phủ ta à? Chúng mày muốn diễn biến hòa bình à?” Người Đái Đường bồi thêm :”Chúng mày vi phạm luật số 117 rồi đấy!”
Hồn ma Hồ Chí Minh và đồng bọn sợ quá bèn rã đám. Hồ bay về lăng ngủ tiếp. Các hồn khác bay về Mai Dịch kiếm rượu uống cho đờ nhục nhã !
Hoan hô bac Trọng đi tiên phong trong viêc chông tham nhũng, càng chông tham nhũng, đảng CSVN càng chứng tỏ can đảm đoi diện vơi thực tại để giai quyet vân đè đát nước, điều này dan VIET NAM thay rat rỏ va rất hài lòng, ngược lại bõn tàn dư NGUY SAI GON sè rất cay cú vì càng chống tham nhũng triệt để, dan VN càng tin tưong vào sự lảnh đạo cua ĐANG CSVN. So ra đảng CSVN can đảm hơn bọn NGUỴ SAI GÒN năm xưa rat nhiều, đố ai tỉm ra đuơc mot tài liệu nào cua NGUY SAI GON CHỐNG THAM NHŨNG mặc dù là mức độ THAM NHŨNG cuả NGUỴ SAI GÒN lúc đó đả toi mức CUỐC NẠN, hehehhehêhehe. TRAN VAN HƯƠNG phó tong thong NGUỴ SAIGON kêu trơì như vạy đó. Tuyêt đối NGUY SAI GON khong dám đụng tơi bat ky` vụ THAM NHŨNg nào vì đụng tơi’ THAM NHŨNG là đụng tới NGUYEN VAN THIEU, TRAN THIEN KHIEM, DANG VAN QUANG va hàng trăm tuớng NGỤY khác va` cuoi cùng là …………….Mỹ ngao ngán và…………buong xuoi, cuốn vè rut lui và…………………….NGUY nhào. baì hoc này nên nhớ đời nghen may bác TÀN DƯ CHONG CONG CƯC DOAN AÕ TƯỠNG!
chaò tạm biệt
Còn chuyện ông Trọng làm “thất thoát” 3000 tỉ khi xây khu phố Ciputra ở Hà Nội thì sao?
Rồi bọn Formosa hối lộ Trọng tượng Hồ tặc nặng 50kg vàng có ai điều tra không?
Và ai sẽ đưa mấy chuyện đó ra toà khỉ của VC ?
Đừng bày đặc vô đây dẫn chứng nầy nọ, nghe chán phèo quá mầy ơi!
cơ chế nào không tham nhũng vay bác Bui Tín? Tham nhũng có mặt khắp moi noi tren địa câù tư Au sang Á, tử Mỹ toi PHAP’ toi Anh, từ Nam Mỹ toi PHI CHÂU, đau phaỉ chi có CONG SAN VN moi co’ tham nhũng, noí naò ngay, VNCH cuả may’ ong CHONG CONG CỰC ĐOAN cung đau phaỉ CS đâu mà tham nhũng củng trơ thành CUỐC NẠN rồi sụp đổ luon đó bac BUI TÍN. Bác nên coi lại nhận định cua mình, đửng vì thù CS quá roì hoá ………………………..cực đoan không hay.
Nhiều nước trên thế giới có nạn tham nhũng, nhưng khốn nạn thay, ở toàn thể Á châu, nước nghèo Việt nam đứng hạng thứ nhì tồi tệ về tham nhũng. Tồi tệ hạng nhất: Ấn Độ. Hạng nhì: Việt nam. Hạng ba: Thái lan. Hạng tư: Pakistan- theo bảng xếp hạng năm 2017 của tổ chức chống tham nhũng trên thế giới Transparency International .
Và trên toàn thế giới 176 quốc gia, Việt nam đứng hàng thứ 113 tệ hại về tham nhũng.
Kịch liệt phản đối Trần Văn đã cố tình phá…nồi sắn luộc của trung đoàn 75. Tại sao Trần Văn không tập trung vào những kỷ lục khác của ta như: chỉ số hạnh phúc cao nhất thế giới, giường bệnh chứa nhiều người nhất thế giới, lao động trẻ nhất toàn cầu tính từ 7 tuổi, nhà nước một đảng, dân chủ nhất hành tinh…mà cứ tống vào mồm người anh em những thứ họ vừa…phun ra chứ! Tại sao Trần Văn không ý nhị trong việc bảo họ…liếm lại hả? Thà Trần Văn địu mơ họ còn hơn là chửi đảng và nhà nước ta.
Lương Tổng bí thư Trọng ngang với Chủ tịch nước Quang 179 triệu VND một năm. Lương của Tổng thống Mỹ US$ 400,000 một năm.
Thu nhập bình quân hàng tháng của người Việt ở Việt nam 64 triệu đồng VND một năm. Người Mỹ US$ 57,467 một năm.
Việt nam ” giàu ” hơn Mỹ. Hic.
Xin thưa với ông Bùi (bất) Tìn nước nào mà chả có tham nhũng, ông thường ca ngợi Nam Hàn, tôi trích dẫn bản tin Việt ngữ của BBC về cựu tổng thống Hàn quốc thêm tội danh tham nhũng hàng triệu tỷ Won (1000 Won # 1 Mỹ kim) để thấy Bùi Tín là kẻ Bất Tín.Tại sao tôi nói vậy. Vì bố Bùi Tín là cụ Bùi Bằng Đoàn 1 nhà nho yêu nước đáng kính và là bạn thân của HCM cho nên Bùi Tín mới được học hành đến nơi đến chốn và leo lên chu871c đại tá D=QĐNDVN và làm phó TBT báo QWĐND Vn, năm 1992 nhân cơ hội sang Pháp dự hội nghi và đào tẩu, phản thùng và chửi lại nơi mà người ta nuôi dưỡng dậy dỗ mình. Chắc chắn sau ót Bùi Bất Tín có u Nguỵ Diên. Đời thằng phản thùng chắc hết không nhắm được mắt hoặc hết không toàn thây.
Xin dẫn chứng@ Trích trên BBC bản Việt ngữ
Bà Park Geun-hye bị truy tố với tội danh mới
4 tháng 1 2018
Cơ quan công tố Hàn Quốc truy tố cựu Tổng thống Park Geun-hye với những cáo buộc mới về tội nhận hối lộ, theo đó nói bà đã nhận bất hợp pháp hơn 3 triệu đô-la Mỹ từ cơ quan tình báo quốc gia trong thời gian cầm quyền.
Bà Park đã bác bỏ các cáo buộc tham nhũng được đưa ra đối với bà trước đó.
Bà Park bị buộc tội hồi tháng 5 năm ngoái và đang đối diện phiên tòa liên quan tới một bê bối tham nhũng phức tạp dính dáng tới giới tinh hoa tại Hàn Quốc.
Cơ quan công tố viên nay nói bà Park đã nhận những khoản chi thường xuyên từ cơ quan tình báo để sử dụng với mục đích cá nhân.
Họ cáo buộc bà đã dành khoản tiền này cho các hoạt động như chi trả cho các dịch vụ trị liệu thẩm mỹ đắt tiền và dùng một điện thoại bí mật để liên hệ với một người bạn thân trong tâm điểm của bê bối tham nhũng, bà Choi Soon Sil.
Bà Choi đã bị kết tội thay mặt bà Park nhận hối lộ nhằm đổi lấy những đặc ân chính trị.
Đệ nhất tiểu thư thành Tổng thống
Ở tuổi 22, bà Park đã bắt đầu xuất hiện cạnh cha, Tổng thống Park Chung-hee ở vị trí đệ nhất tiểu thư Nam Hàn khi thân mẫu bà bị chết hồi năm 1974 trong vụ ám sát do Bắc Hàn thực hiện, nhắm vào cha bà.
Trong vòng năm năm, bà đã đón tiếp các nguyên thủ quốc gia nước ngoài tại Dinh tổng thống Nam Hàn.
Cha bà, người lên nắm quyền trong cuộc đảo chính quân sự hồi 1961, đã lãnh đạo đất nước cho tới khi bị chính giám đốc tình báo của mình ám sát chết năm 1979.
Một số người nói sự liên hệ giữa bà với người cha, và những gì bà đã trải qua khi làm đệ nhất tiểu thư, đã giúp bà vượt qua được một số những thiên kiến trong một phần các cử tri nam.
Tuy nhiên, trong khi được ghi nhận là có công thúc đẩy nền kinh tế của Nam Hàn thì ông Park cũng đã bị cáo buộc là đã tàn nhẫn đè nát phe bất đồng chính kiến và trì hoãn phát triển dân chủ.
Trở thành ‘đệ nhất tù nhân’
Hồi tháng 5/2017, Các công tố viên Nam Hàn xin lệnh bắt cựu Tổng thống Park Geun-hye, vì vai trò của bà trong vụ bê bối tham nhũng liên quan đến bà Choi.
Trước đó, vào đầu tháng 3/2017, bà Park mất quyền miễn trừ truy tố và bị cách chức sau khi tòa án hiến pháp ủng hộ quyết định của Quốc hội luận tội bà.
Ngoài ra, ở cương vị tổng thống bà còn bị cáo buộc để bà Choi có quyền tiếp cận các văn bản chính thức của chính phủ.
Ngày 10/3/2017, Toà án Hiến pháp ra phán quyết rằng hành động của bà Park “làm suy yếu nghiêm trọng tinh thần dân chủ và pháp quyền”.
Các thẩm phán cho biết bà đã phạm luật khi cho phép bà Choi can thiệp vào công việc chính phủ và vi phạm nguyên tắc bảo mật khi rò rỉ nhiều tài liệu.
Bà Park đã “che giấu hoàn toàn sự can thiệp của Choi và phủ nhận việc này mỗi khi có nghi ngờ và thậm chí còn chỉ trích những người nêu nghi vấn”, phán quyết của tòa cho hay.
Còn chuyện ông Trọng làm “thất thoát” 3000 tỉ khi xây khu phố Ciputra ở Hà Nội thì sao?
Rồi bọn Formosa hối lộ Trọng tượng Hồ tặc nặng 50kg vàng có ai điều tra không?
Và ai sẽ đưa mấy chuyện đó ra toà khỉ của VC ?
Đừng bày đặc vô đây dẫn chứng nầy nọ, nghe chán phèo quá mầy ơi!
KỂ THÌ CŨNG HAY
Kể thì “toàn trị” cũng hay
Mọi q uyền ta nắm trong tay cả mà
Vậy thì tham những đâu ra
Khác nào hủ mắm có giòi vậy thôi !
Vốn xưa ông Mác hỏng rồi
Bảo là toàn trị tiến lên “đại đồng”
Giờ về kinh tế thị trường
Hỏi thì theo Mác mọi đường còn không !
Rằng theo mà cũng rằng không
Nên thành nó mới mọi phần trớ trêu
Giờ thành tham nhũng tràn hề
Dễ nào quét lá trên ngàn được sao !
Hóa ra trách nhiệm ai nào
Tự nơi ông Mác hay người theo ông
Bây giờ khiến thảy ngập ngừng
Cả đường lui tới thảy đều khó khăn !
TIẾU NGÀN
(03/01/18)
Theo chân chủ Tàu, Trọng theo đúng chiến thuật của ông chủ Tập.
Có gì khác đâu? Chỉ thấy 1 sự lập lại y hệt cuộc diệt ruồi đả hổ bên Tàu, nhưng ở mức độ nhỏ bé hơn. Ở VN có thể nghe tiếng Tập rõ mồn một :”Chú Trọng cứ theo cách của anh đi. Cán bộ cấp cao nào trong chính quyền cộng sản cũng tham nhũng cả. Muốn tiêu diệt băng đảng khác phái thì cứ dùng chiêu bài diệt tham nhũng mà triệt chúng nó”.
Thế là cứ thấy Trọng cười hể hả nhìn nhóm Thăng, Thanh, Xuân Anh, và xa xa là cựu TT Tấn Dũng bị triệt hạ lần lần. Trọng cười vì thấy vị thế của mình càng vững chải hơn.
Và thế là Trọng càng mang ơn, càng quy lụy đàn anh Tập nhiều hơn. Quy trình bán nước càng nhanh chóng, dễ dàng hơn. Tàu càng ngày càng xâm nhập nhiều hơn ở khắp đất nước VN. Tàu ra lệnh cho VN tái bổ nhiệm các cán bộ mất chức vì Đinh La Thăng. Trọng khúm núm gật đầu. Tàu ra lệnh cho bất cứ ai có lập trường “không đánh đổi chủ quyền lấy tình hữu nghị viễn vông” phải bị mất chức hay về hưu sớm. Trọng cúi người thực hiện.
Đối với Trọng chẳng có gì hơn đảng và chế độ. Hắn đã công khai tuyên bố “mất đảng, mất chế độ là mất tất cả”. Đối với Trọng, tổ quốc và nhân dân VN chỉ là những gì đó phục vụ cho đảng quỷ của hắn. Xem như hắn đã mất hoàn toàn lương tri . Xem như hắn đã xem đảng của hắn đối lập với tổ quốc và nhân dân VN. Lú hay không thì Trọng sẽ chịu tội trước nhân dân VN. Tội của Trọng là tội phản quốc.
Phân tích câu nói của Trọng “”mất đảng, mất chế độ là mất tất cả” thì kể ra cũng khá đúng cho Trọng. Đảng hay chế độ “mất” chỉ là sự thay đổi người cầm quyền trong quá trình dựng và giữ nước của quốc gia. Nhưng với Trọng và bè lũ liếm giày giặc thì mất sự cầm quyền là phải trả lời trước tòa án sự rắp tâm phản quốc của chúng. Án chung thân, tịch thu toàn bộ tài sản là điều thấy rõ trước mắt Trọng.
Sự nguy-hiễm của vở kịch: Lò Trung Quốc, củi Việt Nam.
*
Lò Trung Quốc, củi Việt Nam.
Lò Trung Quốc là loại siêu bền, củi Việt Nam là loại dễ cháy.
Phu-lò Nguyễn Phú Trọng là người làm việc rất chăm-chĩ.
Củi khô, củi tươi, củi ướt, củi mục…lò đều chấp-nhận, lò này không kén củi.
Thâm-chí, bõ thanh củi Nguyễn Phú Trọng vô lò, thì lò cũng không chê.
Dù cho phu-lò Nguyễn Phú Trọng, có đốt hết 90 triệu thanh củi Việt Nam, thì lò Trung Quốc vẫn đáp-ứng tốt, không có vấn-đề gi.
Lịch-sử Trung Quốc sẽ ghi công cho phu-lò Nguyễn Phú Trọng, đã vẽ-vang hoàn-thành sứ-mạng:
Đốt hết củi Việt Nam bằng lò Trung Quốc với tốc-độ kinh-hoàng.
Bao giờ thì đến lươt thanh củi Nguyễn Phú Trọng vào lò.
Hết chồn, thỏ thì chó săn vào nồi. Cứ đợi đấy.
*
Giửa cái họa truyền-kiếp phương Bắc và quốc-nạn tham-nhũng thì ta phãi chọn một:
Quốc-nạn tham-nhũng hay kẻ thù truyền-kiếp phương Bắc?
Tôi chọn tham-nhũng.
Còn tham-nhũng thì không mất nước.
Mất nước thì hết tham-nhũng.
Còn phu-lò Nguyễn Phú Trọng, thì củi Việt Nam còn bị lò Trung Quốc làm cỏ.
*
Phu-lò Trọng chẵng khác nào đồ-tễ.
Lò Trung Quốc, củi Việt Nam.
Lò Trung Quốc là loại siêu bền, củi Việt Nam là loại dễ cháy.
Phu-lò Nguyễn Phú Trọng là người làm việc rất chăm-chĩ.
Củi khô, củi tươi, củi ướt, củi mục…lò đều chấp-nhận, lò này không kén củi.
Thâm-chí, bõ thanh củi Nguyễn Phú Trọng vô lò, thì lò cũng không chê.
Dù cho phu-lò Nguyễn Phú Trọng, có đốt hết 90 triệu thanh củi Việt Nam, thì lò Trung Quốc vẫn đáp-ứng tốt, không có vấn-đề gi.
Lịch-sử Trung Quốc sẽ ghi công cho phu-lò Nguyễn Phú Trọng, đã vẽ-vang hoàn-thành sứ-mạng:
Đốt hết củi Việt Nam bằng lò Trung Quốc với tốc-độ kinh-hoàng.
Bao giờ thì đến lươt thanh củi Nguyễn Phú Trọng vào lò.
Hết chồn, thỏ thì chó săn vào nồi. Cứ đợi đấy.
*
Giửa cái họa truyền-kiếp phương Bắc và quốc-nạn tham-nhũng thì ta phãi chọn một:
Quốc-nạn tham-nhũng hay kẻ thù truyền-kiếp phương Bắc?
Tôi chọn tham-nhũng.
Còn tham-nhũng thì không mất nước.
Mất nước thì hết tham-nhũng.
Còn phu-lò Nguyễn Phú Trọng, thì củi Việt Nam còn bị lò Trung Quốc làm cỏ.