Điều “may mắn” của quý vị Trí thức XHCN

5
Ảnh mang tính minh họa

Cộng sản từng lên án chương trình giáo dục thời Phong kiến là đào tạo những người chỉ biết Trung với Vua.

Nguyễn Công Trứ (1778 – 1858) xác nhận vị thế của kẻ sĩ từ tước vị trong triều đến ngoài xã hội với bài thơ Kẻ Sĩ. 5 Tước trong triều, Sĩ thuộc loại “kỳ liệt”. Còn 4 thứ bậc xã hội, Sĩ đứng đầu. “Tước hữu ngũ Sĩ cư kỳ liệt. Dân hữu tứ Sĩ vi chi tiên”.

Nhưng để được là Sĩ thì phải kinh qua gian khổ về “dồi mài kinh sử” và luật thi cử vô cùng cẩn trọng và nghiêm khắc. Hình ảnh vinh quy bái tổ trong ca dao nói lên được phần nào sự gian khổ và vinh dự đó. Giỏi như Trần Tế Xương, Cao Bá Quát… cũng chỉ còn cách làm thơ ngạo đời! Nói chung, khi Sĩ được làm quan là đã được gạn lọc rất kỹ. Phải là người đạo đức, có thực học, thực tài. Nếu chẳng may gặp hôn quân nhiều người đã cáo bệnh từ quan, về làng dạy học, đào tạo môn sinh, lưu danh hậu thế! Vì thế họ là “cha mẹ của dân” (phụ mẫu chi dân).

Nhưng Khổng Tử có là “vạn thế sư biểu” thì ngàn năm đó đã qua rồi! Mấy năm đầu của thế kỷ 20 cụ Trần Tế Xương (1870 – 1907) đã báo động “cái học nhà Nho đã hỏng rồi. Mười người theo học chín người thôi” nói lên tính cách lỗi thời của đạo Nho với thời cuộc.

Đến thời Mao làm Cách mạng Văn hóa, tượng Khổng Tử bị ném vào sọt rác. Hậu quả tất yếu của bọn Hồng vệ binh là xã hội hỗn loạn nên những người kế Mao vội vàng moi từ thùng rác đem tượng Khổng Tử ra sơn phết lại, để vào bệ như cũ. Nhưng vẫn thờ Mao. Vì thế thực tâm cộng sản phục hưng Khổng Tử chỉ vì chữ Trung!

Trước kia thì Trung với Vua, bây giờ là Trung với Đảng!

VN chịu ảnh hưởng Tàu là điều khỏi cần bàn cãi. Nội dung câu nói của ông Hồ xác định: “Các cô các chú nên biết rằng: ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được“. nên cộng sản Tàu làm gì, cộng sản VN cứ thế làm theo.

Chữ Trung đối với cộng sản đứng đầu trong chương trình giáo dục. “Hồng hơn chuyên”! Vì thế, so với thời phong kiến, chữ Sĩ (trí thức XHCN) không còn đạo đức, không có thực học, thực tài. Cụ thể có vô số quan chức VN khi phát biểu thường rất ngu ngơ mà tham nhũng thì “không chừa thứ gì”! Tiến sĩ dùng LU chống ngập, văn hóa thì phản ứng với dòng quảng cáo LONcoca vì sợ bị hiểu lầm, đại biểu thì “mấy cái đảo chim ỉa” (số đảo bị Tàu cộng chiếm)… còn ông Thủ Tướng đọc diễn văn quốc tế quan trọng thì cứ đứng đánh vần cờ lờ mờ vờ… như con trẻ!

Thử nhìn toàn cảnh từ thời Cải cách Ruộng đất đến sỉ nhục, đày ải quân cán chính và người miền Nam, rồi cướp đất Văn Giang, Dương Nội, Đồng Tâm, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… vô số kể, nên đoàn người dân oan mỗi ngày một đông, nhưng có quan chức nào “dâng sớ từ quan” như thời phong kiến hay không? Trái lại, chỉ dám viết “Thỉnh nguyện thư, Kiến nghị…”!

Hiện tại, khi quan chức sắp bị đảng bỏ (vì lý do nào đó) hoặc bỏ đảng kịp lúc trước khi đảng ra quyết định… của người đã nghỉ hưu (chứ chưa nói đang tại chức) cũng rất hiếm! Và nếu có ai đó làm chuyện “rất hiếm” thì lập tức được dư luận khen ngợi, phỏng vấn… Hóa ra trí thức XHCN dễ dàng gặp “may mắn”. “May mắn”, là “ăn cỗ được nhiều mâm” (!) “Mâm cỗ đảng viên” ăn gần như trọn cả đời. “Mâm cỗ bỏ đảng” được ngợi khen là trí thức. “Mâm cỗ dân chủ, tự do” là dám dấn thân tranh đấu… Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất của Đại Tá Nguyễn Khải, chỉ dám phổ biến sau khi qua đời, là ví dụ. Tướng Trần Độ được ca ngợi cũng như thế… v.v…!

Như vậy trí thức XHCN chỉ cần quay lưng với đảng cộng sản sẽ “được” tất cả, còn so với Tù nhân Lương tâm đang bị cộng sản hành hạ tàn độc trong tù, đôi khi lại bị lãng quên (!)

Vậy đó không phải là “may mắn” thì là gì?

Với Thế giới Tự do thì không hề có cái gọi là Trung với đảng. Không hề có “Tội phản đảng”! Tất cả đều phải đặt quyền lợi dân tộc và đất nước lên trên. Hôm nay là người của đảng A, ngày mai có thể bỏ đảng A, nếu thấy đường lối đảng không còn phù hợp với thực tế xã hội, thì theo đảng B hoặc lập thêm đảng C. Lá phiếu cư tri sẽ quyết định việc đổi đảng đó đúng hay sai.

Vì đảng chỉ là một thành phần trong sinh hoạt xã hội. Đảng không, và không bao giờ là đất nước, là dân tộc.

Thời phong kiến phải Trung với vua, vì vua tượng trưng đất nước (Thiên tử). Còn với xã hội văn minh hiện tại mà phải Trung với đảng trong lúc đảng cũng chỉ là một tổ chức của cộng đồng dân tộc, thì chữ Trung đó tự nó xác định tính băng đảng. Mà đặt băng đảng lên trên cả dân tộc thì chỉ có bọn tội phạm!

Dạ thưa, đơn giản chỉ thế thôi.

(8/11/2019)

Kông Kông

5 BÌNH LUẬN

  1. nghe nhung nguoi tri thuc noi voi nhau nhu duoc hoc 1 ty san khon, suong lo tai va mat mo duoc nhieu , xin cam on cac bac thuc gia , vi@aus

  2. Cám ơn bác Kong Kong đã bỏ thì giờ cắt nghĩa cho tôi biết chủ ý của bác. Chẳng qua vì từ trước đến nay, tôi vẫn đinh từ “khoa bảng” mới chính là tầng lớp mà bác gọi là “trí thức” trong bài. Tôi mạn phép trích đoạn nói vể sự khác biệt giữa “TRÍ THỨC” (Intellectuals) và “KHOA BẢNG” (Intelligentsia) theo link: http://batkhuat.net/bl-trithuc-hay-khoabang.htm :

    Trích: “Trí thức hay khoa bảng? Người Việt Nam thường vơ tất cả các ông tiến sĩ, thạc sĩ, kỹ sư, dược sĩ, bác sĩ, luật sư… vào một tụ và bảo rằng đó là trí thức. Hiểu một cách giản dị thì trí thức là những người có từ bằng cấp tú tài lên đến thạc sĩ. Và những người có bằng cấp là những người khoa bảng. Nhưng trí thức và khoa bảng khác nhau, hoàn toàn khác nhau. Khoa bảng đầy bằng cấp mà chưa hẳn đầy kiến thức. Trí thức, có thể, thiếu bằng cấp mà lại thừa kiến thức.” (ngưng trích).

    TRÍ THỨC (Intellectuals) là thành phần dám nói và dám dấn thân, nhất là về những vấn nạn chính trị và xã hội quanh họ. KHOA BẢNG (Intelligentsia) thường là những người chỉ muốn học nhiều, đỗ cao để làm quan. Những nét đặc thù của hai tầng lớp này xưa nay vẫn thế, dù là ở đâu hoặc ở bất kỳ thời đại nào.

    Không thiếu những TRÍ THỨC tuy dấn thân vì lý tưởng, nhưng rốt cuộc lại gieo đại hoạ cho đất nước họ và cho cả nhân loại, điển hình là KARL MARX, LENIN. Ngược lại cũng có những TRÍ THỨC dám đương đầu chống bạo quyền được nhân loại biểu dương và tri ân, như Andrei Sakharov, Alexander Solzhenitsyn, Lưu Hiểu Ba.

    Tôi tuyệt nhiên không muốn phân trần ai đúng, ai sai. Tôi chỉ muốn nêu lý do vì sao tôi khó chịu khi thấy giới “trí thức” VN, theo cách hiểu của tôi như định nghĩa nói trên, lại bị châm biếm một cách đáng buồn như thế. Thì ra, giới “KHOA BẢNG XHCN” mới là đối tượng bác Kong Kong muốn chỉ trích. Chút hiểu lầm nếu có làm cho bác buồn sau khi đoc còm của tôi thì cho tôi xin lỗi vậy.

  3. Tôi đọc xong bài này, hơi chán, vì thấy ra rằng các đối tượng “may mắn” mà tác giả muốn nói đến chính là các quan chức hết thời của chế độ CSVN hiện nay, chứ không phải thành phần trí thức. Không những thế, tôi thú thật là tôi không thể không có một chút căm phẫn khi thấy tác giả đã tố cáo tầng lớp trí thức VN một cách phiến diện, nhưng lại khá cường điệu.

    Tác giả quên đề cập đến những trí thức không màng gian lao hiểm nghèo, đã đứng lên tố cáo bạo quyền CS ngay giữa lòng chế độ. Họ không màng bị đối xử phân biệt, ngược đãi, tù đày, và không ngừng bị bạo quyền quấy nhiễu bằng đủ mọi cách hèn hạ và bẩn thỉu. Bản thân họ, nếu họ cứ làm ngơ với những bất công của chế độ, chọn lối sống vô cảm thì ắt cũng sẽ sống yên hàn, sung túc. Nhưng họ chọn đứng lên để vạch mặt chỉ tên một bọn côn đồ trộm cướp đội danh đảng và nhà nước VN hiện đang ngày đêm tàn phá đất nước, vì dân nghèo, dân oan không còn ai khác để bênh vực và vì đất nước đang bên bờ vực thẳm của nạn Bắc thuộc.

    Tôi muốn nói đến các Linh mục Nguyễn Văn Lý, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, Tiến sĩ Nguyễn Tiến Trung, LS. Lê thị Công Nhân, cô Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm), cô Trần Khải Thanh Thuỷ, các ông LS. Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Huỳnh Ngọc Tuấn, LS. Lê Công Định vv…

    Xin có một cái nhìn khách quan và công bằng đối với những trí thức này, đừng gom họ vào một “bó” với bọn quan chức hết thời của chế độ CS hiện nay ở VN.

    • Thưa bác Lý Chính Luận, bên dưới là ý kiến của tôi bên trang Tiếng Dân.

      1)Thưa bác Phạm Đình Trọng kính mến,

      Bác bảo nội dung bài viết rất không có lợi… vì làm chia rẽ, phân hóa lực lượng đấu tranh… và với cá nhân như Nguyễn Khải, Trần Độ… họ có danh phận, có tên tuổi nên phản ứng của họ có ảnh hưởng rất lớn… Họ “đã đánh mất cả cuộc đời…” có gì mà may mắn (dù chữ “may mắn” và chữ “được” tôi dùng trong ngoặt kép!) Tóm tắt như vậy hy vọng không sai ý bác.

      Về Nguyễn Khải, nếu lúc còn sống ông cho xuất hiện tác phẩm ĐTCTĐM thì ảnh hưởng chống CS sẽ mạnh hay yếu hơn? Còn Tướng Trần Độ sau khi bị công an giựt Nhật ký Rồng rắn khỏi tay, nếu ông ra thẳng Hà Nội đứng giữa Ba Đình tự sát để phản đối…(vì sức già không còn làm gì được nữa) Phản ứng nào có thể gây ảnh hưởng sâu rộng hơn?

      Khi biết là sai lầm phải dứt khoát quay lại. Không còn sức dấn thân như thời trẻ thì, vì Danh Dự, hy sinh mạng sống để xác quyết! Được như thế thì sức lan tỏa sẽ mạnh đến cỡ nào? Đó mới là Kẻ Sĩ! (Thưa rõ, tôi không ủng hộ việc tự sát để phản đối vì có gian khổ, có cay đắng mới nói lên giá trị nhân sinh… nên chỉ ví dụ thôi)

      Và, đã hơn 40 năm trôi qua tại sao vẫn cứ lo ngại nói ra sự thật? Hơn 40 năm ĐÃ không nói ra sự thật vì sợ “gây chia rẽ, làm phân hóa lực lượng đấu tranh…” nhưng hiện tại đang về đâu?

      Đường lưỡi bò đã liếm trên mặt VTV, liếm trên ô tô triển lãm, liếm trên phim, liếm trên iphone, liếm trên áo du khác Tàu và liếm đến cả sách ở trường học! Còn Bãi Tư Chính như thế nào? Vậy chờ thêm 40 năm nữa?

      Rất trân trọng tâm huyết của bác. Kính bác.

      2)Thưa bác SP Nguyễn,

      Bác hỏi “thực học” của tôi ở tầm nào? Hóa ra bác vẫn cứ cho là chuyện đất nước phải do trí thức (như bác?) bàn bạc còn giới thường dân thì… phải coi “ở tầm nào”! Vậy hơn 40 năm qua trí thức (như bác, nếu không là đảng viên) đã làm được gì? Tôi không phải trí thức. Chỉ là công dân hạng xoàng! Nhưng ai cấm người dân không được có ý kiến? Xin hãy nhìn nhiều tấm gương tranh đấu của những người ít học nhưng khí phách họ dường nào? Họ xuất phát là công nhân, nông dân, từ Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, nghề cá, nuôi tôm… khắp nước bác ạ! Cũng xác minh với bác là lớp người trẻ học vấn cao dấn thân tranh đấu, khởi đầu như LS Lê Thị Công Nhân… (không thể kể hết) đang phát triển nhanh, họ là Tù nhân Lương Tâm chứ không phải là Trí thức XHCN đâu ạ!

      Chữ “Trí thức XHCN” tôi dùng mang nội hàm ngắn gọn trong giới bình dân chúng tôi! Chùm chữ nầy nói những người “có bằng cấp” đang phục vụ đảng. Như trong bài đã dẫn chứng vài phát ngôn của đám đó. Còn học thuật thì vô biên. Rất nhiều công trình quý giá của những người sống dưới chế độ CS, kể cả VN, nếu phục vụ cho nhân loại, họ là trí thức. Không hiếm trường hợp thành công của họ bị đảng tiếm danh (nhờ ơn đảng) nhưng vì ở thế kẹt, họ im lặng! Còn làm công cụ cho CS mới là trí thức XHCN! Khác nhau vậy đó, thưa bác!

      3)Thưa quý bác có comment,

      Xin cảm ơn quý bác góp ý. Và rất cảm ơn các bác chửi thẳng thắn! Điều thể hiện dễ thấy nhất về văn hóa cá nhân nằm ở ngay trong văn phong và nội dung comment. Khen/chê, chuyện bình thường, là tự do ngôn luận, nhưng học được từ đó là điều rất quý! Xin trân trọng.

  4. …..Sau chiến tranh….tàu-cộng cho đám Việt-gian cộng sản múa may quay cuồng tự do khoát lác nói dóc……nào là CNXH nào mà CNCS…..____Giờ thì mọi cái chấm dứt đã đến lúc tàu-cộng tính sổ và tàu-cộng lòi mặt nạ ra đó là đám Việt-gian Việt-cộng chỉ là đám tay sai đâm thuế chém mướn cho tàu-cộng mọi thành quả chiến tranh là của tàu-cộng, biển đông từ từ tàu-cộng lấy,luật đặt khu hay hội nghị thành đô…….từ từ tàu-cộng biến Việt-nam thành một tỉnh tự trị của tàu-cộng.Trong cái thế thái thú cho tàu-cộng tụi Việt-cộng giờ chơi chữ nói sao cho nó suông,thay vì bán nước hay sự thật là chiến thắng của tàu-cộng thì đám Việt-cộng chơi chữ là mắc nợ tàu-cộng nhiều nên nhượng địa…thì cũng là bán nước, hay tàu-cộng vô nước Việt-nam ngang nhiên vì là của tàu-cộng thì Việt-cộng chơi chữ là ta mời hợp tác làm ăn hay trúng thầu…….Tóm lại nước Việt-nam là của tàu-cộng,Việt-cộng chỉ là tụi thái thú thời hiện đại,Việt-cộng đang chơi chữ nói sao cho suông vậy thôi. Tàu-cộng chọn trọng lú là thái thú và Việt-cộng là tụi Việt-gian….rồi đám Việt-cộng tự vẽ ra là tranh quyền đoạt lợi mua quan bán tước,sự thật là ai là thái thú đều do tàu-cộng chỉ định….còn Việt-cộng chỉ có múa sao cho nó suông đừng để dân Việt-nam biết…….nay kính

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên