Những ai sống ở miền Nam giai đoạn sau 30-4-1975 không thể nào quên những gì từng trải qua. Đó là những chuỗi ngày không chỉ khốn khổ về vật chất. Biết bao người không thể cầm được nước mắt khi chứng kiến cảnh hàng đống sách vở và băng đĩa nhạc bị đốt. Một cuộc thảm sát văn hóa đã xảy ra. Không chỉ sản phẩm văn hóa, con người của văn hóa cũng bị tận diệt. Nhà văn bị bỏ tù. Nhà báo bị “học tập cải tạo”. Nhà thơ đi đạp xích lô… Bất luận bị “tra tấn” và “truy diệt” tàn bạo như vậy, văn hóa VNCH vẫn không chết!
Trong “Hồi ký dang dở”, cựu đại tá VNCH Dương Hiếu Nghĩa (từ trần ngày 14-4-2019) kể:
“Ngày mồng 3 tháng 5/1975. Không có chuyện gì làm, tôi lang thang tản bộ quanh khu chợ Sài Gòn, và đi lần về Thư Viện Quốc Gia, trong thâm tâm chỉ muốn gặp lại một người bạn của tôi là anh Hữu, quản thủ Thư viện Quốc Gia (ông Phan Văn Hữu – chú thích của MK). Có đến nơi mới thấy được cảnh mà cộng sản Bắc Việt gọi là bài trừ “văn hóa đồi trụy”: Sau ngày 30/4/75, một ủy ban gọi là “Ủy ban bài trừ văn hóa đồi trụy” ra đời. Thành phần gồm một cán bộ Đảng CSVN và sinh viên học sinh chít khăn đỏ trên tay (mà người dân Sài Gòn gọi là mấy con “cọp 30”)…
“Văn hóa đồi trụy” được định nghĩa là tất cả những ấn phẩm thuộc mọi lãnh vực chánh trị, kinh tế, lịch sử (nhất là lịch sử), giáo dục, khoa học kỹ thuật, văn hóa, văn nghệ, phim, ảnh. v.v… đang được lưu hành và sử dụng tại Việt Nam Cộng Hòa từ ngày 30/4/1975 trở về trước, được in, chép hay thu vào băng nhựa, bằng tiếng Việt Nam hay bất cứ loại sinh ngữ ngoại quốc nào (trừ chữ Tàu và chữ Nga). Mục tiêu mà các “ông cọp 30” nhắm vào trước tiên là Thư viện Quốc gia (National Library) ở đường Gia Long. Tất cả sách bìa cứng bìa mềm, gáy tím gáy vàng, dày mỏng gì cũng đều được mang ra đường xé nát và đốt hết. Tội nghiệp cho mấy bộ tự điển và encyclopédia chữ Anh chữ Pháp (trên 100 cuốn), và rất nhiều bộ sách quý thuộc các ngành công pháp quốc tế, khoa học kỹ thuật, hàng không và cả khoa học không gian v.v… mà anh Hữu đã tốn công sưu tầm trên 10 năm dài để làm giàu cho thư viện của đất nước, trong phút chốc bị “cọp 30” xơi tái hết! Chúng tôi đến gần lượm từng tờ của bộ encyclopédia lên xem mà ứa nước mắt nhưng không dám hỏi thêm vì bị ngay một “cọp 30” khoảng 16 tuổi tới đuổi: “Đi đi, tiếc gì mà coi, xé bỏ hết, đốt bỏ hết, nó là tiếng nước ngoài, của thực dân, của đế quốc đồi trụy, ru ngủ đầu độc dân tộc. Ta độc lập rồi thì ta cần gì ba cái thứ nầy nữa!”…
“Về văn nghệ thì tất cả các bản nhạc in hoặc thu vào băng nhựa, nếu không phải loại nhạc lai căn (lai nhạc Tàu) từ nhóm văn công miền Bắc mang vào, đều được liệt vào loại “nhạc vàng của đế quốc Mỹ và tay sai”, cấm lưu hành, xé đốt, hủy bỏ, ai lưu giữ sẽ có tội. Các kịch bản hay các vở tuồng cải lương, hát bộ v.v… cũng phải được duyệt xếp loại lại. Nói tóm lại Bắc Việt chủ trương hủy bỏ tất cả những gì mà họ cho là tàng tích của “Mỹ Ngụy” từ 75 trở về trước, để đem thay thế vào đó những gì mà miền Bắc đang có và đang áp dụng… Có nghĩa là thay vì đẩy miền Bắc tiến lên để theo kịp đà phát triển của miền Nam, họ làm mọi cách nhằm kéo lùi miền Nam thụt lùi lại vài chục năm, sao cho trình độ văn minh tiến bộ của hai miền Nam Bắc phải ở cùng nằm ở một trình độ kém phát triển như nhau”…
Câu chuyện của ông Dương Hiếu Nghĩa là một chi tiết rất nhỏ trên bức tranh kinh khủng mà miền Nam chứng kiến giai đoạn sau 30-4-1975. Hàng ngàn câu chuyện khác đã dệt nên tấm thảm kịch mà ngày nay vẫn gây nhức nhối mỗi khi được nhắc lại. Nhà văn Dương Thu Hương từng thốt lên trong uất nghẹn: “Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ… nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải” (trích từ Ký 2, Đinh Quang Anh Thái, trang 178).
Tuy nhiên, văn hóa VNCH đã không chết. Di sản văn hóa của một nền văn minh đã không hoàn toàn thua “chế độ man rợ”. Sự kéo lùi lại “sao cho trình độ văn minh tiến bộ của hai miền Nam Bắc phải ở cùng nằm ở một trình độ kém phát triển như nhau” đã không thành công! Sau 44 năm, người ta có thể thấy rõ điều này hơn bao giờ hết. Chưa bao giờ mà văn hóa VNCH – sản phẩm của nền giáo dục khai phóng, của tinh thần sáng tạo tự do, của những tinh hoa kết tụ từ ba miền Bắc-Trung-Nam – lại trỗi dậy mạnh mẽ đến như vậy. Những nhà sách lớn giờ đây đầy tác phẩm trước 1975 in lại (dù không ít quyển bị cắt xén kiểm duyệt). Những quyển sách mới về miền Nam trước 1975 được ghi chép một cách tỉ mỉ và công phu cũng xuất hiện liên tục. Nhạc “ngụy” đã chẳng còn được hát và nghe lén lút. Nó được hát trên truyền hình và phát thanh, trong các cuộc thi “bolero đi cùng năm tháng”. Phải! Văn hóa VNCH chưa bao giờ ngưng “đi cùng năm tháng” với dân tộc. Nó cho thấy dân tộc luôn lớn hơn cái gọi là “Đảng”. Nó cho thấy kiểm duyệt chẳng có chút giá trị nào đối với tâm hồn và cảm thụ của người dân. Nó, cuối cùng, cho thấy một điều lớn nhất mà muốn hay không cũng phải thừa nhận: nền văn hóa nào có tính vượt trội hơn thì nó thắng!
Internet và mạng xã hội đã hỗ trợ rất nhiều trong làn sóng hồi sinh văn hóa VNCH. Nhiều trang web sách cũ đã mọc ra. Các “fan page” sách VNCH, nhạc vàng, Sài Gòn xưa… cũng xuất hiện nhan nhản. Một khảo sát nhỏ cho thấy cụ thể hơn. Trong khi trang “Nhạc Đỏ chọn lọc” (facebook.com/nhacdochonloc/) có 72 người like và 81 follow thì trang “Nhạc Vàng” (facebook.com/nhacvang/) có 188.737 like và 209.515 follow (khảo sát được truy cập lúc 8 am giờ VN, ngày 26-4-2019).
Việt Nam sau “ngày thống nhất 1975” đã không thể giống miền Bắc sau 1945. Một Việt Nam cộng sản, dù rập khuôn mô hình chính trị Trung Quốc, đã không thể giống Trung Quốc. Chế độ cộng sản Việt Nam không thể biến người dân Việt Nam thành một “đám ngu dân” như cách cộng sản Trung Quốc muốn. Khi thống nhất đất nước, Trung Quốc chẳng có một “miền Nam dân chủ” nào cả. Nỗ lực bắt chước Trung Quốc, đối với cộng sản Việt Nam, là bất khả thi. Nền dân chủ non trẻ mà miền Nam thụ hưởng, sau “ngày thống nhất”, đã trở thành một thứ “kháng thể” giúp chống lại, bằng cách này cách kia, những áp đặt phi dân chủ và phi tự do, đặc biệt trong văn hóa. Yếu tố kháng thể này đã âm thầm lan rộng. Nó tạo ra những ảnh hưởng nhất định. Nó ngấm ngầm nhưng nó mạnh mẽ. Nó hồi sinh và nó phát triển tự nhiên. Không ai có thể chặn nổi luồng gió trong lành này. Nó tạo ảnh hưởng ngay cả trong hệ thống của chế độ toàn trị. Đã có lúc người ta “kiếm chuyện” bằng cách “đặt vấn đề” rằng “chiến trường anh bước đi là chiến trường nào” (trong ca khúc “Con đường xưa em đi” của nhạc sĩ Châu Kỳ) nhưng rồi cũng bất thành. Khi tuyên bố “cấp phép” cho ca khúc “Ly rượu mừng”, người ta chắc hẳn đã uống một ly cồn đắng nghét bởi phải đầu hàng trước sự tồn tại hiển nhiên không chỉ của một ca khúc mà cả một nền văn hóa.
Ánh sáng văn minh luôn lấn át bóng tối mọi rợ. Bản năng tự nhiên của con người là luôn tìm đến ánh sáng. Cho đến thời điểm này, khi mà sự tự do hát, tự do nghe, tự do xem, tự do đọc đã trở thành một sự bình thường đương nhiên, thì bất kỳ cản trở hay ngăn cấm nào cũng đều vô ích và vô vọng. Dù muốn hay không, chế độ cũng cần phải thừa nhận một tính chất chính trị căn bản: họ có thể cai trị độc tài nhưng họ phải hiểu, trong bất lực, rằng không có bất kỳ công cụ văn hóa “toàn năng” nào của nhà cầm quyền có thể “chọc mù mắt” và “bịt lỗ tai con người”!
Mạnh Kim (Facebook)
Nói với các bạn cuồng đảng, giờ nầy mà vẫn chưa sáng mắt :
Trong cuốn sách “Sự thật về quan hệ VN-TQ trong 30 năm qua” do Bộ Ngoại giao tại Hà Nội xuất bản năm 1979, có đoạn: Trong cuộc họp của Bộ Chính trị đảng Cộng sản Trung Quốc, tháng 8 năm 1965 Mao trạch Đông đã nói: “Chúng ta phải giành cho được Đông nam châu Á, bao gồm cả miền nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Malayxia và Singapore. Một vùng như Đông nam châu Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản…xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy…”
Năm 1965, lúc nầy CT Hồ chí Minh vẫn còn sống. Câu nói trên của Mao, bộ Ngoại Giao VN biết, lẻ nào bác Hồ lại không biết ?
Hồ chí Minh biết nhưng sao lại không nói gì, mà lại còn khắn khít, ôm hôm thắm thiết Mao trạch Đông mỗi khi có dịp?
Và các bạn cũng nên nhớ rằng, trước đó, bác Hồ cũng đã từng tuyên bố:” Ai cũng có thể sai, bác có thể sai, nhưng bác Mao, bác Xít là không sai bao giờ !”
Vậy, đối với âm mưu thôn tính VN hiện nay của bọn Trung quốc, bác Hồ đã biết từ lâu và bác đã chấp thuận việc đó !
Cũng giống như các người lãnh đạo đảng CSVN hiện nay, bác Hồ “THÀ MẤT NƯỚC CÒN HƠN MẤT ĐẢNG. Chỉ có vậy thôi các bạn ạ!
Mấy thằng cố cổ xúy cho vnch toàn lũ ăn c thay cơm . Thử hỏi quy luật loài người tụi bay ko hiều hả . Cái gì tiến bộ và chính nghĩa thì cái đ1 tồn tại còn ngược lại thì sẻ đoản mệnh – vnch là thứ đoản mệnh vì thể chế đó chẳng tốt đẹp hay ho gì . Vì sao phong trào sinh viên phản chiến giữa lòng sài gòn lại mạnh mẽ vậy . Chế độ vnch nếu tốt đẹp như tụi bay rêu rao thì sao dân bàn cờ theo cộng sản ., sao sinh viên trí thức bỏ thành phố vào chiến khu . Tụi vnch và cha đẻ của nó là Mỹ bị nhạn dân yêu chuộng hòa bình khap71 năm châu phản đối . Bọn chó vnch tốt sao người dân sẵn sàng đánh đổi tính mạng để bảo vệ người cộng sản . Chúng bay -lũ vnch cái gì cũng hay cũng cũng giỏi sao nhân dân thế giới ko ủng hộ bay . Ở Anh có hẳn 1 bài hát ca ngợi HCM còn mấy đời tổng thống vnch được ai ca ngợi ngoài đám chư hầu của chúng . Tao thấy bọn ca tụng vnch chỉ là lũ đầu đất và điêu toa .
Dân theo cs mày có thấy cs đến đâu Dân Ngụy chạy trối chết theo Ngụy không ? Bài hát nào ca tụng tên bán nước HCM tại Anh ? Mày thấy Dân bây giờ và tụi cán bộ csvn bám càng qua Mỹ không mày ở đâu trên cái xứ xạo hết chổ nói ,đầu óc mày còn thời Bao cấp Vn bây giờ là chư hầu của Mỹ ngừa tay nhận Tàu phết thải của Mỹ mày có biết không ?
Dưới đây là những sinh viên tiêu biểu thời VNCH bị Việt Cộng chiêu dụ để nằm vùng phá rối:
Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Tấn Á, Hồng Khắc Kim Mai, Tôn nữ Quỳnh Trân, Lê Văn Nuôi..v.v…
Bây giờ họ ra sao?
Họ bị VC coi như tờ giấy chùi đít chùi xong rồi ném vô thùng rác!
Nổi bật là Huỳnh Tấn Mẫm, sau này vợ bị bắt đi cãi tạo mà Mẫm không dám đi thăm vì sợ bi liên luỵ.
Đó là hậu quả của kẻ ca tụng HCM, ca tụng VC nên bây giờ phải chết lần mòn trong tay VC.
Những phiên tòa man rợ trong thời Cải Cách Ruộng Đất – trong thập niên 50- do Hồ chí Minh phát động theo lệnh đế quốc Trung- Xô::
Cuộc phỏng vấn luật sư Nguyễn Mạnh Tường của Hòa Khánh ở Paris :
Luật sư Nguyễn Mạnh Tường – – năm 23 tuổi, đậu hai bằng tiến sĩ ở Pháp . Từng về nước cộng tác với Hồ chí Minh : Chẳng có chánh án, luật sư gì cả. Phiên tòa được tổ chức ở một bãi sân rộng đâu đó trong làng. Mấy anh thuộc thành phần bần cố nông ngồi ngất ngưởng trên bàn để luận tội, còn mấy người bị gọi là địa chủ thì bị xích cổ, trói chân, trói tay, quỳ mọp giữa sân…
– Có cả chuyện xích cổ ư?
– Có. Suốt “phiên toà”, hết bần cố nông này lên tiếng chửi thì đến bần cố nông khác lên chửi tiếp. Xong rồi đến lượt hành hình địa chủ, vậy thôi.
– Có địa chủ nào được quyền tự biện hộ, tự thanh minh cho mình không?
– Không. Lúc đó, ai cũng hồn kinh phách tán cả rồi, mặt mũi xanh rờn, đứng còn không nổi nữa thì nói gì đến chuyện tự biện hộ. Mà ai cho? Cứ bị khép vào thành phần địa chủ là coi như đã chết”
Sử gia Trần Gia Phụng trong bài “Cuộc cải cách ruộng đất” viết “Tòa án được tổ chức ở những vùng có cải cách ruộng đất, chánh án là một đội viên trong đội cải cách, biện lý (công tố) là một nông dân hay bần nông đã từng làm việc (gia nhân, tá điền…) trong nhà của bị cáo, biết rõ lý lịch khổ chủ. Các quan tòa nầy chỉ là những kẻ dốt nát, lâu nay thấp kém, bỗng chốc được cất nhắc lên địa vị quan trọng, nên hạch sách trả thù, moi ra hay bịa đặt mọi thứ gọi là thói hư tật xấu của khổ chủ, đặc biệt là tội dâm ô, để đấu tố…
Trong cuốn sách “Công Và Tội”, tác giả Nguyễn Trân viết: Các địa chủ , phú nông bị giết một cách thê thảm. Dã man nhất là khi chồng bị giết, vợ phải đưa tay lên hoan nghênh, cũng như con phải đưa tay lên hoan nghênh khi cha bị giết. Có người bị bắt nhốt trong cũi heo để dân chúng dưới sự kích thích hay hiệu lệnh của cán bộ Việt Minh dùng lao cao vót nhọn (chớ không phải gươm giáo) mà đâm cho chết, có người bị chôn vùi mà chưa chết lên tiếng cầu xin: “Tôi chưa chết xin giết tôi đã”.
Trong cuốn sách Hồi Ký Của Một Thằng Hèn” , nhạc sĩ Tô Hoài kể lại : “Một cảnh tượng ghê rợn bao trùm khắp làng xóm nơi chúng tôi đóng quân. Người ta bắt “kẻ thù giai cấp” — 99% là bị vu oan — quỳ cả tiếng đồng hồ, hai tay trói giật cánh khuỷu để các ông bà nông dân xỉa xói vào mặt kể tội. Con phải đấu cha, vợ phải đấu chồng, thậm chí quan hệ riêng tư trong gia đình, vợ cả, vợ lẽ, nàng hầu, con ở, cũng thành trọng tội mà kẻ bị xử bị đem bắn ngay trong đêm…
“Những gì tôi chứng kiến trong “cuộc cách mạng long trời lở đất này” có viết hàng nghìn trang cũng không thể hết.
Hoàng Tùng – nguyên là tổng biên tập báo Cộng sản Nhân Dân – kể lại : “Mùa hè năm 1952 , Mao Trạch Đông và Stalin gọi Bác sang, nhất định bắt phải thực hiện Cải Cách Ruộng Đất (CCRĐ ). Sau thấy không thể từ chối được nữa, Bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…..Mùa hè năm 1952, sau khi đi Trung quốc và Liên xô về, Bác chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ. Đoàn cố vấn CCRĐ của Trung quốc do Kiều Hiếu Quang làm trưởng đoàn. Kiều là phó bí thư tỉnh ủy Quảng Tây “.
Trong cuốn Từ Thực Dân Đến Cộng Sản, tác giả Hoàng văn Chí viết rằng 5% dân số miền Bắc – 675000 người- đã chết trong cuộc Cải Cách Ruông Đất. Nhà văn người Pháp Michel Tauriac đưa ra con số 500000 người là nạn nhân của cuộc Cải Cách Ruộng Đất. Cưu phó tổng biên tập Bùi Tín của báo CS Nhân Dân cho rằng con số nầy cũng hợp lý nếu kể cả người bị giết, bị chết trong tù, bị chết sau khi thả ra và tự tử .
Các binh đoàn lính Quân Đội Nhân Dân VN đánh đâu thua đó nên đã quay ra giở những trò khủng bố man rợ hèn hạ nhắm vào trẻ nít ở miền Nam :
Trong cuốn sách “Deliver us from Evil”, bác sĩ Tom Dooley thuật lại : “Bảy học sinh và thầy giáo bị Cộng Sản lôi ra khỏi lớp. Tất cả bị bắt ngồi xuống đất và hai tay bị trói gập ra sau lưng. Hai cán binh Cộng Sản đi đến từng đứa trẻ. Một nguời dùng hai tay kèm chặt lấy đầu đứa bé, nguời kia đặt chiếc đũa bằng tre đóng mạnh sâu vào hai lỗ tai, tiếng kêu la thất thanh vang dội cả làng, máu trào ra lênh láng… ”
Trong cuốn sách “Real War” của tổng thống R. Nixon kể lại câu chuyện “…ký giả Đức Uwe Siemon-Netto tới viếng ngôi làng bị Việt cộng bố ráp năm 1965: ” Lũng lẵng trên các cành cây và sào trong sân làng là thân xác ông xã trưởng , nguời vợ và 12 đưá con vừa trai, vưà gái kể cả cháu bé, tất cã những người nam đều bị cắt cu dái nhét vào mồm, còn những người nữ bị cắt rời vú. Dân làng bị tập trung chứng kiến cảnh tàn sát. Việt cộng đã giết cã nhà 14 nguời một cách lạnh lùng như bấm cò đại liên bắn máy bay ”
Trong cuốn sách “Real War” Viet Cong Strategy of Terror”, tác giả Douglas Pike thuật lại :“Một toán cán bộ cộng sản đã xông vào một căn nhà của một người có địa vị trong thành phố Huế, bắn ông ta, vợ ông ta, con trai và con dâu, con gái còn nhỏ, hai người đầy tớ và đứa bé con của họ!”.
Bài viết do Hubbell viết đăng trong tạp chí Reader’s Digest số tháng 11/1968: “Viên xã trưởng cùng với bà vợ như người điên cuồng. Một bé trai mới 7 tuổi, đã bị mất tích từ bốn ngày qua. Họ tìm đến trung tướng Lewis Walt để cầu cứu. Rồi thì đột nhiên, thằng bé thoát ra khỏi rừng, chạy về làng. Mẹ nó chạy ra, ôm lấy nó vào lòng. Cả hai bàn tay đứa nhỏ bị chặt đứt, và trên cổ đeo một cái bảng có ghi những dòng chữ cảnh cáo cho cha nó. Nếu ông ta hay bất kỳ người nào trong làng đi bỏ phiếu trong kỳ bầu cử sẽ chịu những hậu quả còn tệ hại hơn nữa .
“Tại một xã khác không cách xa Đà Nẵng , những người dân bị Việt cộng tập trung trước nhà viên xã trưởng, kể cả vợ ông ta đang bụng mang dạ chửa và bốn đứa con để chứng kiến cảnh khủng bố của bọn chúng. Lưỡi ông xã trưởng bị cắt đứt, và hạ bộ của ông ta cũng bị thiến rời ra, đem nhét vào trong mồm trầy trụa máu rồi khâu lại. Rồi Việt Cộng xoay ra hành hạ bà vợ bằng cách dùng dao rạch bụng bà ta ra. Đứa trẻ chín tuổi bị chúng dùng một que nhọn xuyên qua từ tai bên này sang tai bên kia. Hai đứa kia cũng bị giết chết một cách tương tự. Chỉ còn đứa bé gái năm tuổi được bọn chúng cho thoát chết, để rồi nó chỉ còn biết cầm tay người mẹ đã chết mà gào khóc “.
Bài viết “Liên Hoa ” đăng trên nguyệt san Làng Văn, tác giả Phan Thịnh thuật lại : “Tai tỉnh An Xuyên ( Cà mau), có lần Việt Cộng đã chận lại một xe chuyên chở học sinh và cấm các trẻ em không được tiếp tục đến trường nữa. Một tuần sau, khi thấy các em vẫn đến trường, Việt Cộng bèn chận xe chuyên chở lại, lựa chọn một em sáu tuổi, chặt đứt hai ngón tay của em, rồi nói với các em khác rằng nếu còn cứ tiếp tục tới trường sẽ phải chịu một hình phạt tương tự “.
Ngày 9/3/74, Việt cộng đã bắn súng cối 82 ly vào trường tiểu học Cai Lậy ( Định Tường) sát hại 34 học sinh và làm 70 em khác bị thương.
Ngày 04/05/74, Việt cộng lại xử dụng súng cối 82 ly pháo kích vào trường tiểu học Song Phú ( Vĩnh Long) sát hại và làm bị thương .
v…v…
Ngày 04/05/74, Việt cộng lại xử dụng súng cối 82 ly pháo kích vào trường tiểu học Song Phú ( Vĩnh Long) sát hại và làm bị thương 41 học sinh.
Trích: “Ngày mồng 3 tháng 5/1975. Không có chuyện gì làm, tôi lang thang tản bộ quanh khu chợ Sài Gòn, và đi lần về Thư Viện Quốc Gia, trong thâm tâm chỉ muốn gặp lại một người bạn của tôi là anh Hữu, quản thủ Thư viện Quốc Gia (ông Phan Văn Hữu – chú thích của MK). Có đến nơi mới thấy được cảnh mà cộng sản Bắc Việt gọi là bài trừ “văn hóa đồi trụy”: Sau ngày 30/4/75, một ủy ban gọi là “Ủy ban bài trừ văn hóa đồi trụy” ra đời. Thành phần gồm một cán bộ Đảng CSVN và sinh viên học sinh chít khăn đỏ trên tay (mà người dân Sài Gòn gọi là mấy con “cọp 30”)…”
Hồ Chí Minh nói: Tôi không có tư tưởng gì cả, chỉ nghe và làm theo những gì những người thầy vĩ đại như Lenin, Mao Trạch Đông dạy.
Đó là lời nói thật của HCM, bởi đoạn trích trên chứng minh cho thấy đám lâu la của Hồ làm đúng y chang cuộc “Cách mạng Văn hoá ” trong thập niên 60 của Mao Trạch Đông.
Rất cảm ơn ĐCV với bài viết của Mạnh Kim.
Tôi không rõ bạn Ngụy Tàn Dư Phét Lác. với ý gì trong bình luận. Tôi mong rằng comment của bạn với lòng yêu mến VN theo kinh nghiệm rất khác nhau của người Việt trong và ngoài nước. Tôi xin kính trọng bạn dù tôi luôn có niềm tin vào VNCH trước 1975, dù đã vào lịch sử. Một VNCH mời sẽ vào thời đại hiện nay, có liên hệ nhưng là do sự quyết định của người dân hoện nay trong nước.
Tôi chỉ xin chia sẻ với link đưa ra ở còm bạn Ngụy Tàn Dư Phét Lác. của BBC.
A US soldier searches for his Vietnamese son
https://www.bbc.com/news/magazine-27159697
Cách đây không nhớ rõ là bao lâu, có lẽ khoảng thời gian 2014 của BBC với trường hợp người cha quân nhân Mỹ đi tìm con, tôi ở Cali và có gặp 2 người con trai tuổi hơn 30s ở một buổi tiệc cuối tuần. Một anh có hôn thê người Việt và được khuyến khích bởi cô bạn vào fb tìm cha. Người kia là bạn của anh này, cũng tìm thấy cha trong vòng 2 tuần với nhau. Những người này rất đáng quý mến và họ kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện kỷ niệm của cha mẹ quá khứ và hiện tại. Một người mẹ rất trẻ luôn thương nhớ chờ đợi chồng đã chết ở trại tị nạn. Cậu bé thường được người cha quân nhân Mỹ mang trên vai đi dạo phố.
Cali là đất có người tị nạn rất đông và có rất nhiều chuyện thât như huyền thoại.
Chúc các bạn luôn an vui và luôn tin tưởng vào một thời VNCH với tự do độc lập và nhân bản trong văn hóa cũng như tranh đấu cho một chế độ nhân đạo.
Thôi, cứ để cho VNCH chôn sâu trong lòng lịch sử đi, moi ra càng thuí ủm lên nữa, kinh lằm.
Hày xem dân chủ NGUY SAI GON kiểu chó gì mà đão chánh xoành xoach như ri mà NGUY TAN DƯ hôm nay còn tự SƯỚNG và mong cho VN trờ lại như NGUY SAI GON năm xưa:
Đảo chánh và thay chinh phủ thì không ai giỏi và nhiều cho bằng máy bác NGỤY 3///. Ngay từ thơi BAO ĐẠI tức chinh phủ cái gọi là Quốc Gia Viet Nam vẩn đả thế rồi. Chì trong vòng 6 năm từ 14/7/1949 cho tơi’ 16/6/1954 mà cái chinh phủ đó 5 lần thay đồi thù tướng.
Tứ Bao Đại –>Nguyen Phan Long—>Trần Văn Hữu—>Nguyen Văn Tâm—->Bửu Lộc——> Ngo Đinh Diệm.
SAu khi NGO ĐINH DIỆM truất phế BẢO ĐẠI vơi mot sư gian lận và thắng tơi’ 99.9 % và DIÊM lên ngôi TON TON duới sự OK của MẼO
Cuộc trưng cầu dân ý có những bất thường và gian lận như tại Sài Gòn, Diệm chiếm được 605.025 lá phiếu trong khi khu vực này chỉ có 450.000 cử tri ghi tên, ố là la an gian.
cuộc “trưng cầu dân ý” của Diệm; dư luận một số báo chí ở các nước vạch rõ sự gian lận thô bỉ trong cuộc “trưng cầu dân ý”; nhưng Diệm vẫn tuyên bố “thắng lợi”, tự tôn lên làm Tổng thống, tập trung mọi quyền bính trong tay, tiếp tục kế hoạch hợp pháp hoá chế độ mới của ông. Cai ni gọi là DI SÃN của NGỤY SAI GON và bay giờ NGUỴ TAN DƯ 3/// mong VN giống như NGỤY SAI GON năm xưa đây sao? Ố là lalalal. NO WAY.
Sau khi DIỆM nắm quyền rối thì thì VƯƠNG VĂN ĐÔNG, NGUYEN CHÁNH THI, PHAM PHU QUOC toa rập để mấn thịt DIÊM NHU vảo những năm 1960-1962 nhưng không thánh công. Mãi cho tơi’ cuối 1963 thì DIỆM bi. giết mốt cách man rợ. nhất thế kỹ. Caí này củng là DI SÃN VNCH mà NGUY TAN DƯ hôm nay muồn VN đi theo đây sao? ố la lă kinh quá.
Sau khi mần thịt DIỆM xong thí mốt loạt sứ quân tranh nhau quyền hành, phe này lật phe kia, phe kia lật phe nọ. Caì naỳ goi là DAN CHŨ cuả NGUY SAI GON năm xưa.
1/ 1963 – Dưong Van Minh mần thịt DIÊM , NHU.
2/ 1964 – Nguyễn Khánh mần thịt Dưong Van Minh.
3/ 1964 – Một bày tướng tá cái gọi là THƯƠNG HỘi ĐỒNG Quan Nhan thanh lập.
4/ – 1964 Giai Tán THượng Hội Độn Quan Nhân
5/ – 1965 Phan Khác Sửu lên làm Quoc Trương
6/- 1965 – Phan Khăc Sưu tứ chức và tướng tá NGỤY lên năm quyển đó lá THIỆU-KỶ.
7/Thiệu nắm qưyền cho tơi’ khi phóc chạy luôn.
Nhin lại tất cà nhũng diễn biến như thế của cái gọi là DÂN CHŨ của NGUY SAI GON năm xưa suốt 21 năm như thế, mình không biết phải đinh nghỉa loại dân chủ kiểu này là dân chủ gì? Thấy nò vưà DU CÔN vưà VÔ CHỦ vưà HỔ LỐN làm sao áy. Thế mà NGJUY TAN DƯ 3/// hom nay khoe là DI SẢN cuà VNCH ố là la.
Sau 44 năm gào thét, chửi rủa, keu gọi, khóc lóc, vu khống (2020 VN thuộc TÀU, hahahhah) xem ra không hiệu qủa vì dân VN và thế giới cứ lờ NGUY TAN DU 3///, bây giờ quay sang nỏ mồm BOLERO VAN HOÁ VNCH. Pả mẹ ơi, lời lẻ trong những bản nhạc NGỤY theo điệu Bôlerô là lơỉ nhạc ba xu , lơỉ nhạc lính chê, nhạc bại trận, nhac rẻ tiền, nhạc trẻ trâu thưỡng thức, chứ mà ngươi có trình độ thưỡng thức âm nhạc ai mà đi nghe lời lẻ loại nhạc 3 xu đó mà NGỤY TAN DƯ 3/// cho là di sãn. NGỤY 3/// làm như là tự chế ra điệu nhạc Bolero đó .
The Bolero that was invented in Spain during the 18th Century and the Bolero that originated in Cuba. The two dances are different in both origins and style. The Spanish Bolero dance was a dance that combined the ‘contrandanza’ and ‘sevillanas’ dances.
Láo toết vưá thôi. Nên nhớ điêu nhạc Bolero là xuat phát từ Spain (Tay ban nha). Nguy đứng có má phét lác cho rằng Bolero là của NGUY SAI GON chế ra nghen. Đùng có mà ăn cắp ban quyền nghen, ố là la
Nhin chung NGUY TAN DƯ 3/// ngày nay cò mot điễm chung là cái gí tốt là vơ vào làm của mình và tự sướng. hahahahhaha, không qua đuơc dân VN đâu à nghen.
Tóm lại, lich sữ của NGUY SAI GON đuoc Ngoai Bang (Pháp) rặn ra thế nào và đuơc Mẽo cho bú ra sao và trưỡng thành thế nào và tiêu vong vì ly do gi thì ai củng đeu biêt rối. NGUY TAN DƯ 3/// hom nay không còn xạo đuơc nửa đâu nghen. Dân Viet Nam sẻ vách mặt láo toết bip bơm ra là NHỤC thêm đó nghen.
Xứ tự do, đảo chánh, hạ bệ nhau, là chuyện thường tình. Đúng sai không bàn đến. Chỉ chứng minh với thế giới rằng, VNCH không độc tài, độc đảng, luôn khủng bố đối lập để dành quyền cai trị.
Lịch sử VNCH không láo tự sướng như lịch sử VNCL, có sao nói vậy. Chuyện Pháp dựng lên, Mỹ cho bú mới có VNCH, chỉ là chuyện cò mồi Cộng láo…phun phân. Cũng như các lãnh đạo VNCL, chúng chẳng biết gì về kinh tế, giáo dục, an sinh xã hội, không đủ trình độ để thấy Diệm Thiêu ổn định xã hội như thế nào để có hai nền CH cho VN. Cứ chổng khu phun phân và truyền đời lại cho các cò mồi đời sau.
Lịch sử csVN mới chính hiệu là láo, tự sướng. Ngày nay ai cũng biết Hồ chí Minh chỉ là con chó của Mao trạch Đông, mao bảo gì, hắn nghe đó. Ai có thể sai, nhưng bác Xì và bác Mao, thì không bao giờ sai cả… Cờ quạt, trang bị, tổ chức thượng hạ tầng, cái gì cũng …y hệt Tàu.
Phải làm con chó cho Tàu mới có vũ khí luơng thực, quần áo mà đi cướp, ý quên đi…giải phóng miền Nam cho Tàu Cộng. Cò mồi VC láo tỉnh, cứ làm như tự chúng sản xuất vũ khí luơng thực, còn VNCH phải nhờ viện trợ Mỹ mới có.
Lũ Cộng khủng bố dân lành tới bến, hở ra là chúng cúp tem phiếu, chết đói, nhưng luôn cùng nhau phun phân VNCH…kèm kẹp dân miền Nam, cái chén cũng không có mà xơi cơm, phải dùng trái dừa khô chẻ nàm hai mà chứa cơm…
Láo từ khi chúng ra đời cho đến thời Nguyễn phú Trọng. Phải làm con chó cho Tập cận Bình mới có cơ hội lên tổng bí thư, chủ tịch.
Ngậm phân phun lia lịa thành ra ngày càng…ngu, càng thúi.
Thương …má em quá.
Thiệt thảm cho dân Việt…
Anh lại vào đề dạy cho em biết thề nào là dân chủ kiễu NGUY SAI GON năm xưa nghen em. Bớ làng nước ơi vào đây nghe em NGỤY TAN DƯ 3/// tienngu khoe dân chủ NGUY SAI GON năm xưa:
Trích tử tienngu “Xứ tự do, đảo chánh, hạ bệ nhau, là chuyện thường tình. Đúng sai không bàn đến. Chỉ chứng minh với thế giới rằng, VNCH không độc tài, độc đảng, luôn khủng bố đối lập để dành quyền cai trị.” hêt trích.
Tienngu nè, trên thế gìới hơn 200 nước có caí nước nào mà đào chánh xoảnh xoặch như cái xứ NGUY SAI GON năm xưa hay không.
1/ 1963 – Dưong Van Minh mần thịt DIÊM , NHU.
2/ 1964 – Nguyễn Khánh mần thịt Dưong Van Minh.
3/ 1964 – Một bày tướng tá cái gọi là THƯƠNG HỘi ĐỒNG Quan Nhan thanh lập.
4/ – 1964 Giai Tán THượng Hội Độn Quan Nhân
5/ – 1965 Phan Khác Sửu lên làm Quoc Trương
6/- 1965 – Phan Khăc Sưu tứ chức và tướng tá NGỤY lên năm quyển đó lá THIỆU-KỶ.
7/Thiệu nắm qưyền cho tơi’ khi phóc chạy luôn.
Em tien ngu tìm trên thê gioi xem có nước nào mà trong vỏng 18 tháng mà LẬT NHÀO nhau tới 7 lần hay không tienngu heheheheh. Từ Âu sang Á chăc chắn không có kiêu dân chù như NGUY SAI GON. Toàn là mot lũ tranh nhau quyên lưc, không thằng nào sợ thằng nào. Đó là dân chủ DU CÔN.
Dân chù kiêu này là thằng cha LYNDON JOHNSON nó nói là Dân Chủ Du Côn (A god damn bunch of thug). Sau khi nó thấy NGUY SAI GON tranh giành nhau mà không ổn định đuơc nó mơi’ gào lên rằng. South Vietnamese Generals are Sergeants with General’s Uniforms (Tưóng cuà NGUỴ SAI GON là những thằng Trung Sĩ mặc quân phục tướng)
Lý do nó nói cau này là ví sau khi mấn thit Diêm xong rôí thì môi thằng tự phong cho mình 2 cấp. Tiêu biểu là thằng THIỆU từ Đại Tá vọt băng lên Thiếu Tướng luôn. Duới con mắt của thằng cha JOHN SON tướng NGUỴ là những thằng Trung Sị không hon không kém. “They are true Sergeants” (Chúng là những tên Trung Sì đúng nghiã) hehehehhehe.
Pả mẹ ơi giết tong thống của mình mà đuợc thăng cấp tướng thì thôi hết chuyện đề nói. TIênngu tỉm cho anh mảy biết là thăng THIỆU chỉ huy trận nào mà hắn lên tướng , hehehhehe. Hắn giết đàn anh của hắn rối lên tướng có nghiả rằng DIỆM là mot tên kè thù nguy hiểm cho nên sau khi thanh toán xong kè thù thì mổi đưá đuơc thằng 2 cấp đề tuyên duong công trạng đúng không tienngu hehhehhhêeh.
Chao ôi, thế mà ngày nay NGUY TAN DƯ 3/// cứ làm giổ cho DIÊM xong rôi tơi’ làm giổ cho THIỆU khi mà THIỆU tham gia MẦN THỊT Diệm. 2 thằng tonton đó thằng nào CÔNG và thằng nào TỘI vậy em tienngu? khó quá sao trã lời. hehhehehehhêh. Đó là Di Sản cực kỳ quý báu cuã NGUY SAI GON mà NGUY TAN DU 3/// muốn dân VN đi theo hahahahhaha.
Rồi tiếp tục nè em tienngu. Sau khi thăng Thiẹu mấn thịt Diêm xong rôi thì 7 lấn thanh toán lần nhau và cuối củng thì thằng THIỆU vơí thẳng KỶ trúng mánh. Thằng Thiệu làm chù tịch cái gọi là Chủ Tich UY BAN LANH ĐẠO QUOC GIA, thằng Cao Kỳ thì làm Chủ tich uy ban Hành Pháp Trung Uớng (tuơng đuơng thú tuớng). 2 năm sau thì 2 tên đó mốt tên lam ton ton , tên kia lám phó ton ton.
Tới năm 1971 thí thằng THIỆU mới đá văng thằng Kỳ ra khòi ghế quyền lực bằng môt sắc lệnh là thằng nào muón tranh giành vơi Thiệu thi phài đuoc sự giới thiệu cuà 2/3 trong số 49 tỉnh trưỏng tại miên nam. Cuói cùng không có thằng nào có đủ 2/3 chừ ký gìới thiêu cuà 49 tinh truớng và THIỆU trờ thành ĐỘC DIỄN (Môt minh một chợ) và Thiệu tiêp tục làm TON TON thêm 7 năm nửa cho tơi’ 75 thì THIỆu vọt luôn hehehehhehe.
Tai sao lại như vạy nhi? Trà lời: Tai vì tất cà 49 tình trưòng taị miên nam đêu là do THIỆU bồ nhiệm, và khi THIỆU ban hánh sắc lệnh đó thì chẳng có thằng tỉnh trưỡng nào dám gìơi’ thiệu cho lão Kỳ, lão Minh, lào Trân hoăc là thằng tình trưỏng đó muốn ra ………………….TRẬN, ngu chi, chết sao.
Đó là dân chũ kiểu lưu manh dưới thời NGUYEN VAN THIỆU. Di sàn NGUY SAI GON như thế và bay giớ đám NGUY TAN DƯ 3/// đang cho đó là Di Sàn Quý Báu cũa QUAN NHỤC VIET NAM CONG HOÀ, hhehehehhe.
Anh mày mà nói tới NGUY SAI GON là các em chì có đau tim mà chết thôi. Anh đà từng làm cho bao nhieu lảo NGUY TAN DƯ BOLSA CALI PHOT điên đào vì sự thật quá phũ phàng và trần trụi trong 21 năm NGUY câm quyền tai miền nam. Em còn non lắm cò biết gì vế NGUY SAI GON đâu, chưa bao giờ thây em đưa ra đuơc một reliable source nào đề củng cố cho luận cứ phản biện của mình. Em tienngu toàn là chửi vung xích chó và điều đó lá biều hiện của sự bế tắc trong lý luận, hiều chưa , hiều chưa tiengu, hhheheheheh ố là la . Thoi nghen, bay nhiêu đó làm tim em lên 130 BPM là tốt rối, hehehehhhê.
Noi thiệt anh khoái tới máy ngày lể như 30 tháng 4, ngày 19 tháng 6 là ngày QUAN NHỤC VIET NAM CONG HOÀ đề anh chọt đám NGỤY 3 /// cho vui diễn đàn. Những gì anh cỏm về NGUY SAI GON thí chính xác tơi’ 100 % chì taị các em cay cú cho nên chôí bay chối biến tren mạng ào thôi. Trong các tai liệu của MỸ PHÁP ANH và Thê gìoi’ đều ghi lại như nhừng gi anh viết ra, chối làm sao đuơc với thế gioi’ môi khi nói về chien tranh VN.
“Bolero đi cùng năm tháng ” ,đọc mà thấy ngậm ngùi .
Thật sự loại nhạc nầy đã bị xã hội nhận thức ngày đó, đánh
xuống hạng : “nhạc sến ” . Trình độ thưởng thức ,nhận thức
của thiên hạ ngày đó quá cao . Hay là bọn ngu đần trong
cái ban bộ thông tin ,tuyên giáo muốn kéo những cái tinh hoa,
phát triển nửa thế kỷ trước ở miền Nam xuống ,đổ đồng với
những cặn bã bây giờ .
Ở miền Bắc trong thập niên 60, có người tên Lộc thích những bản tình ca thường cùng bạn bè đàn hát nên có biệt danh “Lộc Vàng”.
Và Lộc bị bắt đưa ra toà, toà hỏi Lộc tại sao anh hát những bài hát đó?
Lộc nói đó chỉ là bài nhạc tôi thích thì tôi hát.
Toà hỏi anh có biết đó là nhạc Vàng không?
Lộc hỏi lại nhạc Vàng là nhạc gì?
Toà nói đó là nhạc Vàng đồi truỵ, nhạc xấu, nhạc phản động.
Lộc Vàng tức giận hỏi cải lại, vậy cờ đỏ có sao Vàng cũng là đồi truỵ, cũng xấu, cũng phản động?
Toà ra lệnh Lộc câm miệng và bỏ tù Lộc.
Cộng sản Hà nội man rợ xóa bỏ văn học sử của miền Nam:
Nhà văn Nguyễn Đình Toàn : Cuối năm 2002 nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội/Hà Nội đã cho xuất bản cuốn “Hai Mươi Nhăm Năm Một Vùng Tiểu Tuyết”, ý muốn nói tiểu thuyết ở miền Nam, nội dung đề cập tới tiểu thuyết miền Nam từ năm 1887 tới thời kỳ nhà văn Hồ Biểu Chánh rồi nhẩy vọt qua tiểu thuyết từ năm 1975 đến 2000 đề cao các tác giả Cộng sản nhất là các tác giả từ miền Bắc vào. Trong cuốn sách này, tất cả văn học miền Nam ( từ 1954-1975 )đều không có một dòng đề cập đến.
Nhà văn Đặng Trần Huân viết: “Với chủ trương rõ ràng của nhà cầm quyền cộng sản tại Việt Nam hiện nay như thế, thử hỏi nếu không có những bộ sách như Văn Học Miền Nam của Võ Phiến hay những tạp bút như Sống và Chết ở Sài Gòn thì sau này lấy đâu ra tài liệu về văn học và đời sống của văn nghệ sĩ Việt Nam Cộng Hoà ? Ta phải cám ơn Võ Phiến, cám ơn Hoàng Hải Thủy đã giúp ta tài liệu để còn nhớ không quên những văn nghệ sĩ một thời sáng chói.”
Cộng sản Hà nội man rợ tàn phá các di tích lịch sử, văn hóa của dân tộc :
Tác giả Nguyễn Thu Trâm : “ Cộng sản Việt Nam phá hủy các di tích lịch sử của Tổ tiên bao đời để lại. Giáo sư Nguyễn Huệ Chi đã cho biết trong cuộc phỏng vấn của bà Thụy Khuê : ” Trong mấy chục năm đi điền dã để làm bộ thơ văn Lý-Trần, chúng tôi đã thấy không biết bao nhiêu di tích bị phá một cách vô tội vạ, mà cái người chủ trương tàn phá, phải nói, hoặc là, biểu hiện của một thứ cực đoan không thể chấp nhận được; hoặc nữa là, có một sự thù hằn gì ghê gớm đối với lịch sử, cho nên họ đã đập phá tàn bạo, chẳng hạn như di tích nơi vua Trần Nhân Tông tịch ở am Ngọa Vân phía Tây núi Yên Tử. Lại chẳng hạn như việc phá đình phá chùa trong chủ trương “hợp tự” năm 1948, đã làm mất đi bao nhiêu di tích văn hóa quý giá có từ lâu đời ở Nghệ-Tĩnh . Ấy thế mà việc đó lại được lặp lại với quy mô rộng rãi hơn rất nhiều ở hầu khắp miền Bắc trong những năm 60 thế kỷ XX. Tôi còn nhớ là vào ngày 9 tháng 5 năm 1966, học giả Lê Thước thuật lại rằng nhà nhiếp ảnh Nguyễn Bá Khoản cho biết ngôi đền thờ nữ tướng của Hai Bà Trưng ở Mai Động (tức là sát ngay Hà Nội) đã bị Đảng bộ địa phương chỉ đạo đem hoành phi câu đối và cỗ kiệu ra đóng bàn ghế và xe phân cho hợp tác xã ”.
“Xin đừng quên! Nửa thế kỷ trước”- tác giả Nguyễn Minh Cần :Trong cuộc Cải Cách Ruộng Đất ( CCRD)tại Thanh Hóa, đội CCRĐ đã đập phá tấm bia đá từ thế kỷ 15 ghi công đức của vua Lê Lợi tức Lê Thái Tổ.Đội CCRĐ còn đốt nhà thờ tộc họ Nguyễn của đại thi hào Nguyễn Du ở Nghệ An, tiêu hủy tất cả những di cảo của đại thi hào nầy.
Lời kể của cháu nội của nhà cách mạng Phan Bội Châu trên báo Kiến Thức Ngày Nay ngày 15-12-199 – ở Việt nam- : Tại Nghệ An, Phan Bội Châu bị đội CCRĐ đem ra đấu tố và ảnh của Phan Bội Châu bị quăng vào chuồng trâu.
Cộng sản Hà nội man rợ bôi xóa công ơn giữ nước của tiền nhân :
7/11/2014- FB Bảo Giang ở Việt nam : Từ sau ngày quốc nạn 30-4-1975, đã chẳng có sách vở nào được ghi chép, đã chẳng có người dân nào được phép nhắc nhở đến bản đồ địa lý mà cha ông ta để lại, cũng như chẳng ai được nhắc đến chuyệt phạt Tống, bình Ngô, triệt Hán, diệt Thanh của cha ông ta nữa.
RFA- 21/10/2013: Trong thời gian gần đây, công luận trong và ngòai nước cảnh báo về việc hiện ngày càng có nhiều dấu hiệu cho thấy nhà cầm quyền VN cùng giới truyền thông nhà nước hầu như im lặng trước những biến cố lịch sử trọng đại, như không còn công khai kỷ niệm ngày Vua Quang Trung đại thắng quân Thanh mà biến ngày đại thắng ấy thành ngày “trẩy hội Xuân” bình thường; thậm chí bia tưởng niệm công lao của Vua Quang Trung ở núi Dũng Quyết (Vinh, Nghệ An) cũng bị đục bỏ.
4/9/12- VNnet.vn : ” Bài tập đọc Hai Bà Trưng (Tiếng Việt 3, tập 2, trang 4, 5) cháu đọc hoài mà vẫn không hiểu Hai Bà Trưng đánh giặc nào. Bài học tuyệt không một chữ nào vạch mặt chỉ tên kẻ cướp mà toàn những danh từ nhợt nhạt, mập mờ, chung chung: tướng giặc, quân thù, giặc ngoại xâm, kẻ thù, quân xâm lược “.
27/9/ 2014- Giáo sư Tiến sĩ Phạm Cao Dương : Hai Bà Trưng không được nêu tên đích danh trong sách giáo khoa dành cho trẻ em.
Hôm nay đúng là ngày 30 tháng 4 năm 2019. 44 năm truớc ngày này đúng là ngày tân thế của NGUY SAI GON khi chiêc xe TANK 390 húc toang cánh cửa PHỦ ĐẦu Rông nơi đầu sõ QUYEN LƯC NGUY SAI GON, đo lả giở khác NGUY SAI KHAI TỬ.
Ngay nay duới âm phủ , Ngo Đinh Diệm, Nguyên Van Thiệu , Duơng Van Minh đang chửi nhau như mổ bò, Diêm Vưong nghe đuơc bèn triệu 3 đưá tới gặp Diêm Vưong, kể lại tự sự trưóc sau. Mờii các NGỤY TẢN DƯ 3/// và con cháu cùng theo dõi:
NGO ĐINH DIÊM: Ê thằng Minh Bự, Mi làm ton ton cho MỸ chi mà đuợc 3 ngày rồi mi đầu hang bọn VC là rang rưá Minh Bự:
Duong Van Minh: Tại vì thằng Thiệu tham quyền cố vị, hắn cứ ôm khư khư chúc Ton Ton cho tơi khi mà VC bao vây SAI GON thì hắn mới phóc chạy, tui hốt hụi chót thôi Diêm ơi.
Nguyen Van Thiệu: Minh Bự ơi, mi bự con mà NGU vây. Tao ngu chi mà tứ chức sớm để cho tụi bây với thắng KỲ (Nguyên Cao Kỳ) mần thịt tao hà. Bài học NGO DINH DIÊM chết thảm cứ ám ảnh tao suốt thơi gian làm ton ton cho nên tao không ngu chi từ chức khi còn binh hung tuớng mạnh.
NGO ĐINH DIỆM: Á, thì ra là rưá đó hả Thiệu. Mi chì lo sợ mấy đưá khác làm đão chánh đề láy mạng mi giống như mi và thằng MINH bự lâý mạng tau. Té ra viêc đánh VC là chuyện nhỏ, chuyên lo sợ đào chánh mơi’ là chuyên lớn. Thiêu ơi, hèn chi tau nghe thằng mặt lưởi cày NGO QUANG TRƯỠNG làu bàu rằng vào thời điểm dâù sôi lữa bõng tai Quảng Tri., lính tráng không đủ mà mi còn rút nguyen cà sư đoàn Dù về SAI GON để bão vệ cho mi khiến cho thằng Trưỡng khong đủ quân số đề wính vơi’ VC.
NGUYEN VAN THIỆU: Cụ Diệm chằng hiêu ất giáp chi trọi. Thằng Trưỏng có cà thaỷ 5 sư đoàn, Sư đoàn 1, 2, 3, sư đoàn TQLC, Sư đoàn 1 không quân và 3 liên đoản Biet Động ,, nhưng hằn chẵng chịu đánh đâm mẹ gi cứ rút chạy, VC chưa tới hắn đả cho lính tráng rút chạy, quăng hết sung đạn, mất hết cà tinh thần.
DƯONG VAN MINH: Ê Thiệu, Mi là thăng ăn nói mất dạy láo toét. Mi làm Ton Ton. Mi ra lệnh cho thắng TRuỡng rút quân , bò Quãng Trị bỏ Huế, rút vào Đà Nẵng va sau đó bõ ĐÀ NĂNG chay luôn. Mi phai chiu trach nhiệm về chiến luợc NGU XUẪN cuà mi truớc. Thằng Truởng thằng PHÚ chi làm theo lệnh NGU Si cuã mi thôi Thiệu.
NGO ĐINH DIỆM: Chao ui, Thiệu ơi la Thiệu. Mi ra lệnh rút quân, bò vùng 2, sau đó mi cùng ra lệnh bỏ vùng 1 luôn, răng mi lại đổ thưá trách nhiêm cho đưá khác là răng hả Thiệu. Chiến luợc chi mà ác ôn rưá
Thiệu, chiên luợc chi mà lính phe ta toàn là chạy té re, quăng hết sung đạn, tau nghe nói là sung đạn mà quăng sạch trị giá cả hang tĩ đollars là răng hả Thiệu. Mi làm Ton Ton chi lạ rưá .
Ngyen Van Thiệu:” Đê tui nói cho 2 lão nghe nè. Sau khi PHuớc Long bị tấn công vào đầu tháng giêng năm 1974, Tui kêu cứu thằng MỸ mang B52 thà trên đầu chết mẹ. bọn Cong San Bắc Viêt. Tui kêu hoài van xin, năn nị mà thằng Mỹ không rủ long thương, tui đành chơi trò ăn vạ bỏ Phuớc Long luôn cho VC chiếm thừ xem thắng MỸ có phản ứng chi không, cuoi cùng chăng co phãn ưng gi cả. Viet Công bắt đầu thăm dò và thâý thăng MY không có phãn ứng, chúng liền tấn công BAMETHUOT sau 2 ngày BameThuot thất thủ, tui ra lệnh cho thằng ho lao PHAM VAN PHÚ rút hết quân lính trên cao nguyên vế vùng ven biẻn, tui cho thằng Viet Công vùng Tay Nguyen luôn xem thắng Mỳ làm gì.
NGO ĐINH DIỆM: Chao ui Thiêu ơi lá Thiệu, mi ngu chi mà ngu lắm rưá. ĐẤt nuớc cuà mình mà mi đi ăn vạ vơí thằng MỸ làm sao đuợc. Thằng Mỹ là thằng điếm đàng, thẳng Mỵ là thằng đi buôn, cái chi có lợi cho nó là nó làm, ai chết mặc ai, thằng MỸ sống là đuợc. Mi bỏ Phuớc Long, bỏ Tay Nguyên đề thẳng MỴ thấy đau long trắc ẩn mà quay trỡ lại giup mi hà Thiệu. Ro rang mi chẵng hiểu biết tí gì vế thằng MY cà. Mi làm tôn ton mà suy nghị như mốt thằng trung sì quèn vạy Thiệu. Hèn chi, Hèn chi bọn MỸ nó nói tuớng cuà mien nam chĩ là nhừng Seargents with General Uniforms (Nhừng tên trung sĩ mặc quân phục tuớng).
Duơng Van Minh: Diệm ơi, bọn Mỹ nò chê thằng Thiệu hay chê cà tay chân thuọc hạ cuà thăng THIỆU là “Những Tên Trung Sĩ Mặc Quân Phục Tướng (South VietNam Generals are Seargents with Generals Uniforms)? Thằng Mỵ chê như thế là quá đúng vì thăng Thiệu chỉ dám dung những thằng dốt nát và tham ăn và dể bảo thôi như thằng ĐANG VAN QUANG, NGUYEN VAN TOÀN, PHAM VAN PHÚ, LE TRUNG TƯỜNG, thăng TRAN VAN MINH, thằng NGUYEN KHĂC BINH thôi cho nên tuị Mỹ no khinh là phải rôi mi thấy nhục chưa Thiêu.
NGUYEN VAN THÌÊU: Ê Minh Bự tao ngu chi mà dùng những đưá khó bảo, no giết tao sao mày. Tao không NGU như lão DIÊM kia đau á nghen. Lảo Diêm kia ngu si cho nên mới bị mi mần thịt đó Minh Bư. Nêu lào Diêm kia mà lưu manh , lươn leọ như tao thí làm sao mi giết đuơc lào ay’. Phai không Minh Bự.
NGO ĐINH DIỆM: Ê Thiệu, Mi củng chẵng tốt lành mẹ gỉ hết. Tau nâng đõ mi, bao che cho mi, coi mi như là ngươi trong nhà thé mà mi củng phãn phúc như thường. Tao không trach thằng Minh Bự. Nó vơi tau là đôí nghịch từ lau rôì, đuợc làm vua thua làm ma. Tau chi trách nhừng đuá phản phúc nhu mi thôi Thiệu. Mi hám danh, mi bào lả mang quân từ Binh Duơng về cứu tau, ai dè mi nghe thằng MINH BỰ hưá thăng câp là mi mầng rơn lên, gia nhạp bang đãng của hắn giêt tau liền.
Ê Thiệu và Minh Bự, tau chưa thấy quân đội nào mà giết ton ton của chúng xong rồi là phong chức cho nhau như quân đôi VNCH chúng bây á, Minh Bự và Thiệu.
Dưong Van Minh: Diệm ơi, tại vì mi tham lam quá. Mi bao che cho phe cánh CẤN LAO qua’. Mi để cho thằng Cẩn em mi thao túng cả miền Trung như ông trới con. Mi đề cho mụ TRAN LÊ XUAN tung hoành ngang dọc như chổ không người và mot điêu quan trong nhất đó là mi nhận tiền từ thằng Mỹ mà không làm theo ý của nó cho nên nó không thích mi nửa. Khi mà thằng Mỹ không thích môt ai thì chuyện gì củng có thề xaỳ ra hết Diêm.
Ngo Đinh Diệm: Thôi Thiệu ơi. Thằng Mỹ là thằng mất dạy, điếm đàng ai chẳng biết, nhưng vi lỡ lay tiền cũa nó, ngậm miệng mắc quai cho nên khó mà thoát đuoọc tay nó. Mi thaấy đó , HO CHI MINH củng nhận tiên của từ thằng TÀu, thằng NGA nhưng bọn NGA TÀU nó chẵng làm gi đuoọc HO CHI MINH cả, thậm chí 2 thằng hậm hực vơi nhau, nhưng vẩn giúp cho HO CHI MINH vù khi tiên bạc đề đánh chúng ta. HO CHI MINH có bị chết thảm như tau mô nào. Phe mỉnh thua HO CHI MINH ờ điểm này đó THIÊU , MINH bự.
:
NGUYEN VAN THIỆU: Tui tháy có mot điểm là lính chúng ta đi đánh trận là cứ ngó lên trời chờ máy bay MỸ thả bom trước rôi mơi mạnh dạn đi tơí’, trong khi bọn VC chúng nó đau có máy bay yễm trợ gi đâu mà chúng nó cứ chiến thắng là sao? Phãi chăng Mỹ no huấn luyện chúng ta theo cách của nó rôỉ nó bõ cho chúng ta chết?
Dưong Van Minh: Đúng vây đó Thiệu. Thằng Pháp thằng My là nhửng thằng mà chúng nó tự chế đuơc máy bay cho nên không lệ thuộc vảo bất cứ ai. Khi đi đánh trận, maý bay phôi họp vơi bộ binh là điêu phài có, trong khi chúng ta chẳng có gì cả nhưng đuợc huấn lưyện voí nhửng chiến thuật cách đó, tơi’ khi khong có may’ bay là chúng ta chới vơi’, không đánh đuọc, và quay đâu chạy không à.
NGO ĐINH DIỆM: Thôi bây ơi, bay giò đàng nào mình củng thua bọn Vĩt Cong rôi, noí đi noi’ lại củng thế, mình không cỏn cơ hôi nưa rôì, lich sữ không cho phép chúng ta dung chừ NẾÚ. Ôn lại lich sữ cho vui tí thôi chứ bây giờ làm chi đuợc bọn VC nửa mà làm. Khi xua có trong tay hang triệu quân mà còn không làm chi đuợc, bây giờ còn xác ma duới âm phũ mà làm chi đuợc ai.
Thế thì tau nghe nói mi ăn cắp, tham ô dử dội lắm phai khong THIỆU?
Dưong Van Minh: Chuyên đó khoỉ phải nói Diẹm ơi. Thằng Thiệu là thằng an tham vô độ, vơ vét bao nhiêu của cải chở đi trên máy chiêc vận tãi cơ C119 mấy tuần trước khi hắn vọt khỏi mien nam mà Diệm. Linh mục TRAN HƯU THANH tố cáo hằn vơi’ 2 bản cáo trạng số 1 và 1 biss. Trong cáo trạng số 1, linh mục Tran Hưu Thanh nêu ra 4 trọng tội của Thiệu:
1/Tham nhủng bao che cho các tình trưõng va các tiểu đoàn trưỡng tao nên hệ thống lính ma, lính kiễng đê láy tiền bõ tuí chia chác tứ trênxuông dưới.
2/Buôn thuốc phiện bằng những đuớng dây torng thơi lính Mỹ lên cao diễm tại Mien Nam. Bao che cho đưong day buôn lâu Heroin cungcap cho lính Mỹ.
3/Lạm dụng chức quyền, vơ Thiêu dung công quỹ xay dụng bênh viên Vì Dân để rút tiền
4/ Bà con anh em Thiệu bao thầu hệ thống phân bón toàn Miên Nam.
Mi trà lơi thê nào vế những cáo buộc này cuả linh mục TRAN HƯU THANH và NGUYEN CAO KỲ, Thiệu?
Nguyen van Thiệu: Ê Minh Bự, mày cùng biết mà khi thằng MỶ mà không thích thì nó giật giay cho thằng này moi tội thằng khác. Bình thường thì ăn cắp bao nhiêu củng không sao, thậm chí CiA Mỹ còn bao che cho tuị mình ăn cắp, tham nhũng nửa kià. Diệm , Minh có biết rằng Mien Nam ăn căp tham nhũng nhưng CIA không dám nói gì thậm chí ccòn đuơc che giấu vì nếu quốc hội Mỹ mà biết được, thì Johnson and Nixon khó long chiếm được số phiếu cử tri cho nên CIA phãi che giấu cho Mien Nam về nạn tham nhũng. Đó là chuyên khi cơm lành canh ngọt với thằng MỸ. Tới khi mà thằng Mỹ không vui rồi thì nó tung ra tất cả chẳng sót mot điều chi, đó là ly do vi sao Linh Muc TRAN HƯU THANH có 2 bản cáo trạng tham nhũng.
NGO ĐINH DIỆM: Chao ui Thiệu , mi ăn cắp, thụt két của công nhiều đến thế ư, tau nghe nó, thằng NGUYEN HUY LƠI ranh con nào đó làm tổng thanh tra bộ Tỗng Tham Mưu đi diêu tra lính ma lính kiễng tai vùng 4 nghe đâu con số lên tới 30,000 thằng lính ma linh kiễng hả Thiệu. Rối hắn còn góp ý đề nghị mi là phại cách chức , truy tố mot số tỉnh trưỡng kiêm Tiều Khu Trưỡng về tội tham nhũng linh ma linh kiễng, nhưng mi bao che cho bọn đó hả Thiệu?
Dưong Van Minh: Đúng phóc Diêm a., thằng Thiệu từ ngày nó lên làm Ton Ton là hắn đưa phe phái của hắn lên làm tình trưởng hết, 49 tỉnh thành là phe của hắn hết cho nên khi tui ra tranh cử tong thống, Thiệu sợ quá cho nên ban hành một sác lệnh là bất kỳ ứng cử viên nào ra tranh chức Tong Thô’ng thi phài có chũ ký gìơi’ thiệu của it nhất 2/3 tông số tỉnh trưỡng cuà miền nam thì mởi hội đủ diều kiên ra tranh cử. Tui không kiếm đuợc 2/3 trên tổng số 49 toàn bộ tinh trưởng cuà Mien Nam cho nên tui khong tranh cử đuơc, cuoi cùng tui bỏ cuộc và thằng THÌỆU một mình mot chọ và hắn lại thằng cử tiếp. Lúc đó dân mien nam goi Thiệu là Độc Diễn đó Diệm.
Nguyen Van Thiệu: Minh Bự ngu quá. Nếu mi làm Ton Ton mi cùng phải thế thôi. Dân chủ của mien nam là dân chũ hổ lốn, dân chủ giả hiệu. Củng giống thoì cụ Diệm thôi, cà vùng sai gon chi có hơn 450 ngàn lá phiếu bầu hợp lệ thôi, nhung phe Diệm thổi lên tới hơn 650,000 lá phiếu và cuoi cùng NGO DINH DIỆM đàc cử tơi’ 99.99 %. Ngu chi mà không an gian.
NGO ĐINH DIỆM: Hèn chi máy thằng Viet Công chúng nó cứ bảo dân chũ Miên Nam là thứ dân chủ DU CÔN, dân chủ Mất Dạy, dân chủ Vô Trật Tự, dân chủ nửa mùa. Tau nghe đâu là sau khi 2 đuá bây toa rập mần thit tau xong rồi thì bọn bây lật nhau lien tực hà 2 đuá bây?
NGUYEN VAN THIÊU: Đúng thế cụ Diêm ơi. Sau khi mần thịt cụ xong rồi thì mien nam là một nồi cám heo. Hết phe này lên rôi tơi’ phe khác lên, chẳng đuá nào sợ đưá nào. Để tui kễ cho cụ nghe:
1/ 1963 – Dưong Van Minh mần thịt cụ DIÊM , NHU.
2/ 1964 – Nguyễn Khánh mần thịt Dưong Van Minh.
3/ 1964 – Một bày tướng tá cái gọi là THƯƠNG HỘi ĐỒNG Quan Nhan thanh lập.
4/ – 1964 Giai Tán THượng Hội Độn Quan Nhân
5/ – 1965 Phan Khác Sửu lên làm Quoc Trương
6/- 1965 – Phan Khăc Sưu tứ chức và tui THIỆU-KỶ lên làm lảnh đạo quoc gia
7/ 1967-1971 tui vơí thằng Kỷ chia nhau cai trị.
8/ 1971-1975 – Tui loại thằng Kỷ ra rỉa, tui kéo lảo HƯƠNG về phe tui cho có tí uy tín. Cuộc bâu cử đó thiên hạ. chưỉ tui là ĐộC Diễn, mot minh mot chợ.
NGO ĐINH DIỆM : chao ui, chuyen quốc gia đại sự mà bọn bây tranh giành nhau như cái kẹo rưá đó hả MINH BỰ và Thiệu? Không thằng mô sợ thằng mô hết thì còn ra thễ thống chi nữa Thiệu. Thào nào bọn Viet Cộng nó chưỉ chúng ta là NGỤY THẢO KHẤU, NGỤY DU CÔN. Dân chũ kiễu ni thì thua Viet Cộng là đúng rồi. Caí ni tau không cho là dân chủ mà phải gọi là Thễ Chế Vô Chủ, Thề Chế Hổ Lốn. Thua thua VC là phải rối.
Thôi để tau hỏi chuyên thằng MINH BỰ chuyen đấu hang Viet Công trưa ngày 30 thang 4 năm 1975
NGO DINH DIỆM: Ê Minh Bự, rưá thi mi đầu hang việt Công ra rang? Có sợ không? Viet Cộng có tắm máu như bọn mình rêu răo bao nhieu chục năm không? Kễ tau nghe đi.
Dưong Van Minh: Sau khi thằng Le Minh Đảo chuốn khỏi Xuan Lọc thì tai sai gon
tối hôm đó thằng Thiệu đọc bài diễn văn tứ chức không đâu không đuôi. Hắn vung tay muá chân, nói phùn bot mép, mố hôi vả ra như tắm và cuoí bài diễn văn hán lên giây cót vung vít thế tử thủ tới giot máu cuoi củng, tuy nhiên 3 ngày sau thi hắn chuồn vơi thằng Tran Thiên Khiêm vào lúc 11 giờ đêm , không kèn vá củng chảng trống đưa vì sợ trả thù, ra đi như những thằng ăn trộm.
Sau đó thí lảo già Tran Van Hương lên thay. Lảo Hưuong mời toi làm thủ tướng, tui tứ chối. Một tuấn sau thí lảo Hương trao quyền lại cho tôi, đuợc hơn 2 ngày thì quân giãi phóng tiến vào va xe TANK 390 húc đổ cánh cửa Dinh Độc Lâp vá họ tiến vào kéo cớ 3/// xuống và treo cớ Giai Phóng lên. Sau đó tôi bàn giao chinh quyển thí họ bào ‘Các Anh đẩu hang đi, các anh chảng còn gi mà bàn giao”. Sau đó họ dẩn tôi lên xe jeep đi qua đai phát thanh vả ong Đai Uý Bui Van Tùng thảo mot bãn đầu hang và yeu câu toi đọc vào máy ghi âm và Bui Van Tùng thay mặt Chinh phu Cach Mang Lam Thơi CHMNVN chap nhân sự đâu hang cũa Tong thong VNCH và Bui Van Tùng tuyen bố là thanh phố SAI GON đả đươc hoản toàn giai phóng.
Nhân đây tui cùng nói cho cụ Diêm và thằng Thiệu rỏ là khi mà ngày 29 thang 4 năm 1975 , giay phút căng thẳng như thê mà bọn PHÁP nó còn muốn xiá vào nội bộ VNCH để phá thối nửa.
NGO DINH DIÊM: phá thuí chi? Ai muốn phá thuí?
Duơng Van Minh: thằng PHAP bảo tui rằng có giãi pháp nếu tui muốn? Tui hoi lại là giải pháp chi thí thẳng PHÁp bào rằng PHAP se noi chuyên voí TÀU buộc Hà Nội phải ngưng cuôc chiến. Tui trả lới thẳng thắn rằng:” Đời tui làm Tay sai cho PHÁP, rồi quay sang làm tay sai cho MỸ, rồi bay giờ ông muôn tui làm tay sai cho TÀu nửa sao?, cảm on ong tui không thể”.
NGUYEN VAN THIỆU: Minh Bự ơi, mi nghỉ rẳng bọn CS Ha Nội đồng ý giai pháp đó hả? Sức máy mà CS HA NỘI chịu ngưng chiến. Chúng nó săp chiên thắng mà bảo no ngưng à. Gặp tao tao củng quyet tâm đi tơi’ chiến thắng cuoi cùng.
NGO ĐINH DIỆM: Như rưá là mi làm ton ton đuợc gần 3 ngày hả Minh Bự? Cả 3 đuá mỉnh đều là ton ton cho MỸ, cả ba đưá, đuá mô cũng bị MỴ chơi cho một vố đau như thiến. Tau thì bị thằng MỸ nó giật giây cho bọn thằng MINH BỰ và đám lâu la toa rập voi nhau mần thit anh em tau dã man nhất thế kỹ. Thằng Thiệu thì bị. thằng NIXON đòi cắt cổ, chặt đầu nếu khong vâng lời nó. Thằng MINH BỰ thì bị nó gải bẩy đê ra đâù hang Viet Cộng cho Mỹ dút điễm vơi’ VNCH
Nếu mà tau đuớc cơ hội trở lại đâu thai làm con ngươi Viet Nam, tao nguyên sè không bao giờ là mốt NGO ĐINH DIỆM phản dân hại nuớc nửa.
Mi thi rang MINH BỰ?
Dưong Van Minh: Tui hả? Tui mà có cơ hội đấu thai làm ngươi Viet Nam tui sẻ làm anh bộ đội cắm cờ trên dinh độc lập ngày 30 thang 4 năm 1975.
Ngo đinh Diệm: Mi thì rang Thiệu?
Nguyên Van Thiệu: Tui hả. Nêu có cơ hội đầu thai làm nguoi Viet Nam tui thề tui chỉ muôn trở về cuọc sống thon quê cuốc đất tai làng ninh chữ quận Thanh Hải que hưong của tui thôi.
Diêm Vương: Thoi Thoi thoi, trong 3 đưá bây tau lắng nghe nảy giờ, tau thấy thắng MINH BỰ là thằng chịu tiếng mang lời nhiêu nhất, nhưng mà hắn là ngươi đả dung tiếng noí cuả hắn để cứu đuơc hang triệu dân khỏi cành máu chảy đâu rơi, Tau se cho hắn đuơc toại nguyên.
Còn Thằng Diệm vơi’ thằng Thiệu , 2 thằng bây bên tám lạng bên nửa cân đếu là phướng hám danh hám lợi, uước nguyện của 2 thằng bây sẻ chẳng bao giờ đươc toại nguyện vì 18 tầng điạ ngục là nơi 2 thằng bây phải đền tội cho tơí đới đời kiêp kiếp.
Đi mau, đi trở lại xuống 18 tầng địa ngục mà đền tội.
Thưa,
Lời cò mồi cho một…con chó ghẻ của Tàu Cộng có đáng…để ý không?
Nốp! nàm rì có chuyện đó?
Đây là lý do ngụy đầu hàng
https://m.youtube.com/watch?v=YfRtVaVoRFE
Năm 1954 Lê Duẩn, sau khi đưa vợ con lên tàu về Bắc, đã quyết định nhảy tàu ở lại Miền Nam (MN) để xây dựng hang ổ du kích chuẩn bị cho việc xâm lăng MN sau này.
Tháng 1/1959, Ban Chấp hành Trung ương Ðảng CSVN triệu tập Hội nghị lần thứ 15 chính thức ra nghị quyết để xâm lăng MN (http://bit.ly/2PDPq0X). Sau đó họ lập Đoàn 559 và Đoàn 759 vào tháng 5/1959 (bộ) và tháng 7/59 (thủy) để xây dựng tuyến chuyển quân vào Nam.
Năm 1960 CSVN cho thành lập Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam dưới sự lãnh đạo của họ để nhân danh người MN chiến đấu, đeo mặt nạ nhân dân MN cho dễ thôn tính. Năm 1977 Mặt Trận này bị CSVN cho vào sọt rác có tên là Mặt Trận Tổ Quốc (http://bit.ly/2PGap3c).
Trong thời kỳ xâm lăng MN, có lúc họ đưa đến 16 sư đoàn từ Miền Bắc (MB) vào. Từ tháng 3/1967 đến tháng 3/1968, có đến 155,000 quân đã được đưa vào MN (http://bit.ly/2vwSKBY). Họ dùng cả ba phương pháp chính quy, du kích, khủng bố để bằng mọi giá tiêu diệt MN, chiếm đóng lãnh thổ.
Sau khi cưỡng chiếm được MN, họ cai trị hà khắc hơn so với khi MN là thuộc địa Pháp. Dân MN hoàn toàn không có cơ hội thăng tiến do chủ truơng kỳ thị, thù hằn cùng chính sách lý lịch ba đời của họ. Ngay cả khi đánh Cam Bốt năm 1978, vì chủ truơng này mà họ thiếu quân, nên đã đưa trai MN vào chiến truờng bằng cách cho vào tổ chức ngoại vi là lực lượng Thanh Niên Xung Phong (http://bit.ly/2PDi0Qi).
Vào Nam sau 1975, họ tịch thu của cải MN mang về MB, từ tủ lạnh, tivi, radio đến những máy móc trong các cơ xưởng.
Chính trị, họ không bao giờ cho cán bộ MN nắm chức Tổng Bí Thư. Chính ông Nguyễn Phú Trọng từng tuyên bố, phải là “người MB, có lý luận và không có tham vọng quyền lực”.
Kinh tế, họ vắt cho cạn kiệt tài nguyên MN để đem về MB. MN làm ra được 100 đồng phải gởi về MB 82 đồng, còn tiền đâu để xây dựng hạ tầng cơ sở hay cung ứng các dịch vụ an sinh xã hội!?
Đốt lò, chống tham nhũng, mặt nạ của tranh chấp quyền lực và quyền lợi giữa các nhóm lợi ích trong Đảng, cũng đa phần là nhắm vào những cán bộ MN, bị cho là không còn tuyệt đối trung thành với Đảng.
Trong ba quốc gia bị chia đôi: Đức, Đại Hàn và Việt Nam thì rõ ràng VN là bất hạnh nhất!
Nếu có được chọn lựa thì rõ ràng thượng sách là Đức vì nơi đây thống nhất thật sự, hai miền hội nhập thực sự, công dân Đông Đức được bình đẳng và thăng tiến thực sự như bà thủ tướng Angela Merkel.
Trung sách là vẫn chia hai như bán đảo Triều Tiên nhưng không tốn xương máu nhiều triệu đồng bào, có Nam Hàn cường quốc kinh tế, có Bắc Hàn cường quốc nguyên tử.
Hạ sách là VN ngày nay với MN bị chiếm đóng và bị bóc lột trong 44 năm qua. 30/4/1975 không phải là ngày thống nhất hay giải phóng, mà là ngày Miền Nam bị thực dân cộng sản xâm chiếm
Đáng tiếc là chế độ CSVN man rợ đã phá hoại không biết bao nhiêu là di sản văn hóa của dân tộc trước khi chúng bị đồng hóa với nền văn hóa VNCH.
Một vài sự kiện khá hiển nhiên mà không ai có thể phủ nhận là hiện nay, nhà đương cuộc CSVN đang rất vất vả để phục hồi lại những di sản của VNCH mà chúng đã phá bỏ: từ xã hội, kinh tế, giáo dục, cho đến văn hóa, văn nghệ… Ai cũng thấy là dù CSVN đã có những nỗ lực tái tạo di sản VNCH hiện nay, nhưng những gì xảy ra trước mắt người VN trong nước thật ra chỉ là những chắp vá tạm thời, bên ngoài trông có vẻ dễ coi, nhưng thật ra chỉ là một cái mả tô vôi! Phải chăng tiêu chí của CSVN là làm sao cho nước VN nó “giông giống” như VNCH năm xưa là đã khá lắm rồi!
Lại là cứ đòi chiến tháng, thiệt là chán máy lảo NGUY TÀN DU 3/// và con chaú ngu dốt. Di sản NGỤY SAI GON để lại tại miền nam lúc đó là:
1/Một miền nam toàn là khói thuốc súng, Ngụy Sai Gòn lúc đó bỏ chạy nơi nào là đốt phá nơi đó từ kho xăng , kho đạn, kho gạo, tất cà đốt sạch vì sợ Viet Công tiến chiếm, ố là la gia tài của NGỤY.
2/Một rừng giày lính vớ thúi, quân trang , quân dụng, nón sắt, aó lính , quần lính thúi rùm cả thành phố, ố là la gia tài của NGỤY
3/Ngụy chuồn đi không chịu mang theo 300,000 gái điếm tại Sai Gòn khiến nha nước mơí tai. VN lúc đó phãi đưa vào các trường phục hồi nhân phẩm, ố là la di sản cuả NGUY SAI GON.
4/Hơn 100,000 đứa con …………..NAI (con lai Mẽo) sống vất vưởng do chính sách RƯỚc TRAI QUỐC TẾ vào miên nam cho chị em ta làm ……………..Đĩ ngay tại miền nam cho nên chị em ta không cần đi đâu cả.
Jerry Quinn is one of two million American soldiers sent to support the South Vietnamese army in the war against the North. During that conflict, it’s thought about 100,000 children were born from relationships between local women and American soldiers. Those soldiers are now getting old, and some are guilt-ridden, or just curious to find out what happened to their children.
https://www.bbc.com/news/magazine-27159697
5/ Ngụy SAi Gòn là đám ăn hại đái nát , ăn xong chuồn để lại nợ nần cho dân VN è cổ ra trả, thiễt là lủ khốn kiếp.
https://www.upi.com/Archives/1997/04/07/US-Vietnam-settle-debt-agreement/2966860385600/
WASHINGTON, April 7 — U.S. Treasury Secretary Robert Rubin and his Vietnamese counterpart have signed Monday a debt settlement agreement under which Vietnam will pay Washington all money owed by the former South Vietnam. ‘This is a significant step in the normalization of relations between our countries and the integration of Vietnam into the international financial community,’ Rubin said after signing the deal with Vietnamese Finance Minister Nguyen Sinh Hung.
The treasury chief is on an eight-day trip to Asia aimed at improving relations between Washington and its Asia Pacific neighbors. Vietnam is the last leg of Rubin’s tour. The debt agreement covers some $145 million owed to the United States, and a ‘down payment’ of more than $8.5 million of interest will be due within 30 days. Hanoi will have 25 years to repay all moneys, with an annual interest rate of 3.25 percent accruing on the debt.
Nói tới NGUY SAI GON countless, ố là la. Sắp tới 30 tháng 4 là đám NGỤY TÀN DƯ 3/// và đám con cháu chống công cực đoan cứ …………..ĐÒI ĂN VẠ , hehehehehhhê. Rò chán cái đám này. 44 năm cứ tật bốc phét ăn vạ loè bịp lếu láo. Hảy để cho xác VNCH im lìm, moi lên thứ xú uế càng làm cho thiên hạ bịt mửi.
Bây giờ đĩ điếm gấp ngàn lần thời Ngụy thằng phét lác sao mầy không mở mắt ra mà nhìn , xã hội hôm nay của csvn Hiệu trưởng mua dâm học sinh cô giáo mần tình với học sinh , thầy coi giáo ôm nhau trong khách sạn chửa bịnh sốt , những chuyện nầy chưa hề dãy ra thời Ngụy sao mầy cứ lãi nhãi hoài vậy ? Đưong nhiên có lính Mỹ thì có con lai , chuyện gì phải bàn cải , mày chê Vnch xú uế nhưng sao cả Nước hát nhạc Ngụy là sao ?
Ê, Lác hay hắc lào bên kia vĩ tuyến! Mày nói chuyện cho ra cái hồn chút xíu coi mậy!
1. Miền nam khói súng là do tụi bây tràn vô. Cháy chỗ này chỗ nọ là do việt công pháo kích. Đừng nói cây xăng, kho đạn mà thôi, ngay cả trường học, chợ búa, đường lộ cũng do tụi bây phá hoại. Tính ngậm kít phun người hả mậy? Cái kho gạo thì có thể là lính VNCH rút đi nên phải phá vì lý do nhân đạo. Để đó thì lỡ đám răng đen mã tấu bắn nhau giành “cơm” sao?
2. Một rừng giày lính, quân trang gì đó nếu có để lại đâu đó thì chính là “tín hiệu” của ngần đấy người còn sống “Mẹ ơi! Con đang về”, chứ đâu phải hơn một triệu cái nón cối lăn lóc từ Trường Sơn xuống tới mũi Cà Mau vô thừa nhận đến nỗi năm trước có 4 thằng Mỹ nặng lòng với dân tộc “Bắc” đã vác nó trả cho gia đình của nạn nhân để mừng sinh nhật bác.
3. 300 ngàn gái điếm ờ Sài Gòn? Mày có lầm với đám “hộ lý” ngày nay không mậy? Từ trong hẻm ra tới lộ, kế bên trụ sở công an, cơ quan nhà nước XHCN, nhà trường, nhà trẻ…. Tao đề nghị mày chịu khó coi báo VNEXPRESS.NET mỗi ngày cho nổ con mắt.
4. !00,000 con lai thì có thể, trong suốt thời gian chiến tranh. Cẩn thận mồm mép nghen mậy! Ngày trước ba nó lái B52 thả sô cô la xuống miền bắc khiến các đồng chí B75 hồ hởi ị ra quần. Má của con lai có kẹp lăng bác ngay trong “héng”. Ngày nay họ là ân nhân của đảng, Phúc niễng giơ cao lá cờ sao trắng đầy chính nghĩa hân hoan ra mặt. Tép riu như mày, loại lai trâu bày đặt “gây căng thẳng” hả mậy? Gia đình con lai bây giờ chính là gia đình có công với cách mạng nghen mậy! Đĩ quốc doanh thì hổng phải.
5. Tao không biết nợ nần gì của VNCH mà Mỹ có quyền đòi tụi bây. Ai biểu tụi bây đi ăn cướp. 16 tấn vàng, rồi đồ đạc trong nam khiêng ra bắc làm chi để ba của đám con lai bắt trả? Ngu còn bày đặt tỏ vẻ nguy hiểm. Mày chắc là nạn nhân của chất độc “màu da cam” chớ gì? Ăn vạ không được lại còn bị thọc huyết nữa. Ráng đu càng học khôn đi con! Cái mồm của mày làm đảng thúi rùm!
Họ không đòi ăn vạ, họ chỉ tưởng nhớ những cái mà anh gọi là xú uế như sau:
–
– Ngày 14 tháng 7, 1967: VC giả dạng binh lính VNCH tấn công một trại tù tỉnh Quảng Nam, giải thoát cho 1,000 trên tổng số 1,200 tù nhân, xử tử 30 người tại sân trại. 10 thường dân bị giết và 29 thường dân khác bị thương khi VC mở đường rút lui.
– Ngày 25 tháng 7, 1967: VC vào nhà dân ở Bình Triệu tỉnh Long An bắt đi 4 đàn ông, 1 phụ nữ và đứa con trai 16 tuổi của bà. Sáng hôm sau trên tỉnh lộ 13, người ta tìm thấy thi thể 6 người này với hai tay bị trói sau lưng và mỗi người có một vết đạn bắn vào đầu.
– Ngày 5 tháng 8, 1967: Khủng bố VC bắt một bé gái học sinh cầm một quả lựu đạn đã rút chốt sẵn dặn em đưa cho thầy cô giáo của em. Em học sinh này đi đến trường em thuộc tỉnh An Xuyên đang có chương trình đặc biệt cổ động cho chiến dịch Rủ Nhau Đi Bầu Tháng Chín. Vừa tới cửa lớp học, em học sinh buông tay thả lựu đạn khiến cho em chết và làm 9 em học sinh ngồi trong lớp bị thương.
– Ngày 24 tháng 8, 1967: VC ném bom vào nhà một cảnh sát viên ở Cần Thơ làm một người chết và 4 người bị thương.
– Ngày 26 tháng 8, 1967: Xe đò chở hành khách cán trúng mìn trong tỉnh Kiến Hòa làm cho 22 người chết và 6 người bị thương.
– Ngày 27 tháng 8, 1967: VC gia tăng các vụ khủng bố bằng pháo kích một tuần trước ngày bầu cử tổng thống và thượng nghị viên. 46 chết và 227 bị thương ở Cần Thơ. 10 chết và 10 bịthương trong tỉnh Phước Long. 9 thường dân và 5 trẻ em bị thương ở Ban Mê Thuột. 2 chết và 1 bị thương ở Bình Long. 6 người bị bắt cóc ở làng Phước Hưng tỉnh Thừa Thiên.
– Ngày 29 tháng 8, 1967: VC xâm nhập 4 xã thuộc quận Thăng Bình tỉnh Quảng Nam, giết chết 2 và bắt đi 6 người.
– Ngày 1 tháng 9, 1967: VC phá quốc lộ 4 trong tỉnh Định Tường với 6 hố bom khiến mọi lưu thông tắt nghẽn ngoại trừ một xe cứu thương quân đội cán trúng mìn áp suất khiến 13 hành khách chết và 23 bị thương.
– Ngày 3 tháng 9, 1967: Trong ngày bầu cử, vụ khủng bố VC đầu tiên xảy ra tại một địa điểm bỏ phiếu ở Tuy Hòa Phú Yên khiến 3 chết và 42 bị thương. Tính chung trong buổi sáng ngày bầu cử. Có tổng cộng 48 cử tri bị VC sát hại.
– Ngày 8 tháng 11, 1967: Trung tâm tị nạn Kỳ Chánh tỉnh Quảng Tín bị VC xâm nhập
– Ngày 5 tháng 12, 1967: Một trong những vụ VC khủng bố tồi tệ nhất gây tiếng vang lớn là cuộc thảm sát ở Dak Son tỉnh Phước Long. Người Mỹ ví nó như vụ thảm sát làng Lidice ở Tiệp Khắc dưới thời nước này bị Đức Quốc Xã chiếm đóng. Dak Son là một làng người Thượng với khoảng 2,000 dân. Vì ngôi làng này gần một căn cứ quân đội Mỹ và được dân làng có thiện cảm, VC căm thù muốn tiêu diệt. Hơn 300 VC trang bị 60 súng phun lửa đang đêm tấn công định thiêu sống tất cả: người già trẻ lớn bé, gia súc, thực phẩm, nhà cửa Sáng hôm sau, một cảnh hoang tàn với từng đống thây người chết cháy thành than cùng với mọi vật. Tổng cộng có hàng trăm người chết, hai phần ba là phụ nữ và trẻ em. Gần 200 người bị bắt đi và không bao giờ trở lại. Số người còn sống sót là vì cư trú trong các dãy nhà khác và VC đã xài cạn hết súng phun lửa.
Ấp Tân Sinh, Đắc Sơn bị VC dùng súng phun lửa hủy diệt, giết 114 dân làng và là bị thương 47 người (Photo AP)
Ngày 14 tháng 12, 1967: Dân biểu Bùi Quang Sạn bị VC xông vào nhà ám sát. Hai ngày trước khi bị giết, ông Sạn cho biết có nhận được thư VC hăm dọa tính mạng. Cả gia đình ông ở Hội An từng bị VC sát hại gồm mẹ, vợ và 6 đứa con. Cùng ngày, thông cáo Bộ Thông Tin cho biết trong tuần lễ qua có 232 người chết vì các vụ VC khủng bố.
– Ngày 16 tháng 12, 1967: VC cướp máy vi âm trong một buổi diễn kịch trong trường Đại Học Sài Gòn để tuyên truyền và nổ súng làm 3 người bị thương khi bị ngăn cản, xong tẩu thoát.
– Ngày 20 tháng 1, 1968: Một toán du kích VC có võ trang cưỡng bức khoảng 100 dân cư quận Tam Quan tỉnh Bình Định tập họp để nghe chúng tuyên truyền. Một người lớn tuổi lên tiếng phản đối liền bị VC bắn chết.
– Ngày 30 tháng 1, 1968: Trong đêm giao thừa Tết Mậu Thân, một lực lượng Cộng quân khoảng 12,000 người đã thừa dịp hưu chiến xâm nhập thành phố Huế và tức khắc biến Huế trở thành một trong những thành phố buồn nhất trên quả địa cầu. Thành phố bị VC chiếm đóng 26 ngày, xử tử gần 6,000 nạn nhân không vũ khí mà VC cho là kẻ thù của CS. Sau khi thành phố được giải cứu, người ta tìm thấy nhiều mồ chôn tập thể hàng ngàn người bị VC trói, giết cà chôn vội vã trên đường rút lui. Dấu hiệu cho thấy có cả nạn nhân bị chôn sống.
– Ngày 6 tháng 4, 1968: Một toán du kích VC vào làng Thất Vinh Đông tỉnh Tây Ninh bắt dân mua trái phiếu và bắt đi một giáo viên, 2 người con gái và một người cháu trai của xả trưởng cùng 6 thiếu niên 15, 16 tuổi
– Từ 5/5 đến 22/6, 1968: VC pháo kích 417 quả đạn hỏa tiễn 107 ly của Trung Cộng và 122 ly của Sô Viết vào Sài Gòn, làm chết 115 người và 528 người bị thương, phần lớn là cư dân Quận Tư.
– Ngày 29 tháng 5, 1968: VC chận đường lộ 155 ở tỉnh Vĩnh Bình, đốt 2 xe đò và 28 xe lam 3 bánh, bắt đi 50 hành khách thường dân gồm một mục sư Tin Lành.
– Ngày 28 tháng 6, 1968: VC tấn công bằng vũ khí nặng, chất nổ và lựu đạn vào trung tâm tị nạn và làng chài Sơn Trà, phía nam Đà Nẵng làm 88 người chết và 103 bị thương. 450 ngôi nhà bị phá hủy khiến cho hàng ngàn dân không nhà ở. Sau đó VC lại phục kích tấn công bắn vào đám người đi đốn tre để cất lại nhà tị nạn.
– Ngày 28 tháng 7, 1968: Một tốp 4 đặc công VC gồm 2 nam 2 nữ đột kích cơ sở nhật báo Chợ Lớn, đuổi hết mọi người, đặt 60 cân Anh chất nổ dẻo làm nổ tung tòa nhà.
– Ngày 1 tháng 9, 1968: Các bác sĩ bệnh viện dã chiến 27 Hoa Kỳ cho biết có 2 phụ nữ người Thượng được đưa vào bệnh viện với chứng thiếu máu trầm trọng. Các bác sĩ khám phá ra rằng 2 phụ nữ này đã bị cán binh VC rút máu để sang cho thương binh của họ.
– Ngày 12 tháng 9, 1968: Một tài liệu của VC do chính quyền tịch thu được ở quận châu thành tỉnh Bình Dương cho biết rằng VC ra lệnh giết 7 tù binh của họ để khỏi vướng bận trên đường rút lui.
– Ngày 26 tháng 9, 1968: VC ném lựu đạn vào Chợ Bến Thành làm 1 người chết và 11 người bị thương.
– Ngày 11 tháng 12, 1968: VC vào nhà trưởng toán nhân dân tự vệ quận Tri Tôn tỉnh Châu Đốc bắt trói ông lôi ra ngoài sân rồi dùng súng liên thanh ria nát người ông.
– Ngày 6 tháng 1, 1969: Hai đặc công VC cỡi xe gắn máy áp xe hơi của Bộ Trưởng Giáo Dục Lê Minh Trí rồi ném lựu đạn vô xe khiến ông và tài xế tử thương và cận vệ bị thương.
– Ngày 7 tháng 2, 1969: VC cho nổ một túi mìn gài ở chợ Cần Thơ làm 1 người chết và 3 người bị thương.
– Ngày 16 tháng 2, 1969: Du kích VC vào làng Phước Mỹ tỉnh Quảng Tín tung lựu đạn nhiều nhà giết chết một số cư dân gồm người già và trẻ em không chạy kịp.
– Ngày 19 tháng 2, 1969: VC gài bom trong xe đạp và cho nổ tại một tiệm đông người ở thị xã Trúng Giang tỉnh Kiến Hòa làm chết 6 thường dân và 16 người bị thương.
– Ngày 24 tháng 2, 1969: VC vào nhà thờ Thiên Chúa giáo tỉnh Quảng Ngãi ám sát một linh mục và một thiếu sinh.
– Ngày 4 tháng 3, 1969: VC đi xe gắn máy bắn chết giáo sư Trần Anh, viện trưởng đại học Sài Gòn. Trước đó ông đã nhận được thư hăm dọa của Biệt đội Cảm tử Nội thành Sài Gòn của VC.
Bác sĩ Lê Minh Trí, Bộ Trưởng Giáo Dục VNCH đẫm máu vì bị thương nặng (và sau đó chết) đang nằm trên mặt đường và vệ sĩ của ông cũng bị thương đang ngồi trên lề đường trước sự canh gác của một quân cảnh Mỹ. Tài xế của ông chết trong chiếc xe đang bốc cháy sau khi khủng bố VC tung lựu đạn vào xe trên đường phố Sài Gòn ngày 6 tháng 1, 1969.
Còn đây là link anh xem cho đầy đủ. Anh sẽ hiểu rỏ cái chế độ mà anh cười chê đã cố gắng bảo vệ người dân khỏi sự tàn bạo của cái chế độ mà anh phục vụ.
https://vietnamdanden.blogspot.com/2017/10/viet-cong-moi-la-buc-thay-cua-khung-bo.html?m=1
Nhân tiện lúc anh xem xong, anh tự đánh giá anh còn là người nữa hay không?
Ngày 2-11-2017, báo Người Lao Động đưa tin, theo tài liệu nghiên cứu của Liên Hiệp Quốc thì Việt Nam có xấp xỉ khoảng 300000 người bán dâm, trong đó có một số nam bán dâm.
Ngoài ra, mại dâm còn được thực hiện dưới những hình thức như gái bao, du lịch tình dục (Sex tour), vũ trường, karaoke, cà phê ôm, bia ôm, đấm bóp (Massage)…. Một số gái bán dâm là diễn viên, hoa hậu, trường hợp điển hình là các diễn viên, người mẫu: Yến Vy, Kim Tính, Hồng Hà, Võ Thị Mỹ Xuân, Thiên Kim, Lâm Nhật Ánh ….
Tờ báo quảng cáo Taobao của Tàu cộng phát hành ngày 12 tháng 11/2016 đăng tin rao bán cô dâu Việt nam với giá 9.998 nhân dân tệ tương đương 1.500 us$ nhơn ngày độc thân hằng năm của Tàu là 11-11 .
Theo hồ sơ trên Taobao, đơn vị rao bán cô dâu Việt nam là cửa hàng quà tặng Wang Xiao Xi. Thông tin cho biết cửa hàng này đã bán 2.568 cô dâu Việt Nam trong 30 ngày qua với mức giá rất phổ thông.
Thằng phét lác lủi mất rồi ,Con số bán dâm xuyên quốc gia của gái csvn ,nhất là singapore và Mã lai Campuchia và Thailand ,rất báo động gái địa phương không địch lại vì gái Việt nam giá nào cũng bán ,nghĩ lại sao thấy nhục quá ,thằng phét lác khoe GDP mỗi đầu người một năm là 2700 Dollars Mỹ ,nhưng sao Dân bỏ nước ra đi đến nay 44 năm vẫn còn đi .mong thằng phét lác trả lời dùm anh mầy đang chờ ./
Lại một thằng NGU truyền kiềp. Anh hỏi mày thằng Phillipine theo Mỹ 73 năm nay mà nó có khá hơn Viet Công bọn anh bao nhiêu đâu. Phillipine không cong sản tai sao nó cùng đi lao động nước ngơài, mày giai thích thê nào hỏ tên culy đần độn kia.
Thằng NAM HÀN mày có biết bao nhiêu gái điếm NAM HÀN đang làm điếm tại MỶ hay không hở thằng ngu culy kia. Và mày có biết dân NAM HÀN cứ đi tơí MỸ dinh cư là bao nhiêu không hở thắng culy dốt nát kia.
Cities with significant Korean American populations represent municipalities with critical masses of Korean Americans in their total urban or suburban populations. Information is based on the 2005-2009 American Community Survey or as specified in each table. The list includes those who have emigrated from South Korea as well as Korean Americans of multiple generations. There are numbers of North Koreans living in the United States, despite North Korean citizens being unable to freely emigrate out of their country. As of 2009, Americans of Korean descent made up about 0.4% of the population, or 1,307,000 people.
Thằng MEXICO sát nách thăng MỶ và nó không cộng sãn tai sao nó và các nươc Trung và Nam Mỹ củng bỏ xú ra di? Mày ngu không biêt đuợc phân biệt đuơc giửa kinh tế và chính trị, đố ngu.
Tao cứ tưởng là dân VN đổ xô đi tới nuớc NGỤY 3/// thì mới là nhục, còn dân VN đi lao động xuất khầu, chuyện đó các nước đang phat triễn nưóc nào củng làm, đâu có vấn đề gi đâu.
Ngụy tàn dư chúng mày khoe rằng ngày xưa NGỤY SAI GON không có ngươi đi lao động nước ngoái và lâý điều đó cho rằng NGUY giàu có cho nên khong ai đi lăm thuê chứ gì, hahahahha để anh mày bửa óc mày ra cho máy hiểu nè thằng ngu:
Lỳ do NGUY SAI GON năm xưa không có ngươi đi lao đông nước ngoái là vi:
1/ NGUYEN VAN THIỆU rưóc trai quốc tế vào miên nam trền 2.5 triệu tên (2.5 triệu luớt lính MỸ, 325,000 luợt lính Đại Hàn, 48,000 lươt lính THai Lan, 25,000 lình Úc, 1800 lính Phillipine) cho nên chị em ta không cần đi đâu cho xa mà lảm ĐĨ ngay tai trên quê hưong luôn, hiều chưa, hiêủ chưa em culy ngu.
2/ Thời đó Miên Nam chi có 17 triêu dân mà có tới gần 3 triệu TRAI QUOC TẾ vào miên nam, bên cạnh chị em ta làm Đĩ, số bà già đàn ông thì là đi làm thuê cho bọn chúng như là giặt giủ, lau chùi, quét dọn, và xúc đất đổ bao cát làm hầm trú ẩn, công sự. , hiều chưa em culy ngu.
3/Thời đó khác với bay giò rất nhiều chưa tới giai đoạn GLOBLIZATION (TOÀN Cầu Hoá) như bay giờ cho nên mồi nước phãi tự diều tiết labors trong pham vi nước đo’, hiểu chưa culy ngu, hiêu chưa.
3/ Miên Nam lúc đó chưa tới 17 triệu dân. Như đà nói trên, thằng THIỆU ruớc trai quốc tế vào gần 3 triệu đưá. Pà mẹ dân Miên Nam lo chuì dít cho bọn nó không củng không hết viẹc rối đi đâu cho xa. Hiêu chưa culy ngu? hiêu chưa , heheheheheh.
Anh mày nói chuyên voí những thằng Chông Cộng NGU SI dốt nát về thông tin anh mày rất là bực mình. Pà mẹ thới buồi này mà mày không biết Pentagon Papers là gì, không biết thế nào là DE_CLASIFIED, không biết tìm tai liệu thê nào cho khách quan , cứ toàn mang tái liệu cuả BOLSA CALI PHOT ra thì ăn ai? Anh mày đây mổi lần mà giáo dục bọn NGỤY TAN DƯ là anh máy moi từ thông tin từ những thằng đàn anh hoạc cha mẹ cuả NGUY SAI GON năm xưa như MỸ, ANH, PHÁP để dạy cho chúng nò biết đàn anh cuà NGUY SAI GON nò rặn NGUY SAI GON ra như thế nào, khi nào và cho bù tốn bao nhiêu, vào ngày nào giờ nào, và chúng nó cắt cổ NGUY SAI GON khi nào và ra sao.
Anh mày không cần mang sử sách Cong San VN đâu à nghen mặc dầu sách VC chặng khác la bao nhiêu so voi những số liệu trong NGŨ GIAC ĐÁI hoạc trong tai liệu GIAĨ MẬT cuả CIA.
Ngụy tàn dư chúng mày cứ dzở trò THUA rồi ĂN VẠ. Nguy SAI GON chúng mày ngày xưa như cục cứt mà bày đạt cứ loè bịp thiên hạ. Nếu NGỤY SAI GON mà giàu có, tài gioỉ thì thằng THIỆU cần gì phại khóc lóc năn nỉ vay 300 triệu dollars để thoi thòp thêm vài tuần. Láo toết không qua măt đuơc ai đâu em ngu culy. hêehhêehhhêhe
Mày trã lời sao khi hiệu trưởng mua dâm học sinh ,cô giáo mần tình với học sinh,rồi cô thầy giáo ôm nhau trị sốt ,HCM chơi nông thị xuân ,đẻ ra nông Đức mạng và Nguyễn tất trung ,mà tụi bây cứ vênh váo học Đạo Đức bác hù ,cái xa hội bây giờ nó thủi hơn ngụy thời Chiến tranh , mày cứ nói nói cái mồm đúng là loa phường ./
Bán dâm chưa phải là đĩ. Bán dâm chưa bị bắt quá 2 lần thì vẫn có thể là sinh viên đại học sư phạm. Riêng tại cơ quan thì việc trao đổi chất nhờn giữa các xếp và nữ nhân viên chỉ là nhu cầu bôi trơn guồng máy nhà nước. Các đảng viên lão thành luôn đi đầu trong công tác giáo dục tư tưởng “Ai ôm nhi đồng hơn bác Hồ Chí Minh” ở khắp miền đất nước. Người bán dâm và sẵn sàng bán dâm chắc chắn nhiều hơn 300 ngàn vì số lượng đảng viên quá lớn. Phục vụ cho họ dưới bất cứ hình thức và tư thế nào cũng là nghĩa vụ của người làm chủ, gọi tắt là “nhân dân”. Chị em và vợ của Phét Lác vẫn tiếp tục “làm chủ” tại cơ quan nhà nước. Tuy nhiên số lượng lần làm chủ mỗi ngày còn tùy thuộc vào các xếp muốn làm “đầy tớ nhân dân” với ai và lúc mấy giờ. Xong xuôi công tác thì mới mang “tinh hoa của hạt giống đỏ” về chia sẻ với chồng. Nhờ vậy mà nhiều cô đã được phong tặng quân hàm đại úy của sư đoàn “dù” và thường xuyên được bộ y tế của ta chăm sóc. Làm gì có đĩ ở chế độ ưu việt?
Chửi hết ý chưa ? Nếu chưa hết thì chửi tiếp cho hết ấm ức, tức tối. Chửi nữa để thiên hạ thây Ngụy tàn dư phét lác là một tên thiếu văn hóa, thấp kém trình độ, một đặc trưng của dư luận viên XHCN.
“Những thế lực thù địch” và “văn hóa đồi trụy” là hai “thành phần” mà đảng cộng sản VN phải truy cùng diệt tận và xóa sạch sau khi cướp được Miền Nam VN. Thù địch thì cho đi tù cải tạo, hoặc đi kinh tế mới, hoặc vượt biên; còn văn hóa thì cộng sản đốt. Đốt sách. Đốt hết. Xóa sạch để văn hóa nô lệ của bác, của văn nô miền bắc thế vào.
Nhưng kỳ lạ thay. Càng diệt, càng đốt nó lại càng nẩy nở và lan đi khắp nơi khắp chốn theo bước chân người tỵ nạn. Nó vẫn không chết. Nó chỉ không còn xuất hiện trong nước, nhưng nó vẫn sống, vẫn tồn tại, tồn tại ngay trong tim trong máu của tất cả người dân Miền Nam. Cái văn hóa văn minh của tự do, tươi đẹp và trong sáng bởi con người nhân văn mà cộng sản gọi là đồi trụy, nó đã thấm nhuần và ăn sâu trong Con Người Miền Nam. Nó vẫn tồn tại ẩn sâu trong tâm hồn người thua cuộc. Rồi nó trỗi dậy và lan tỏa, mà giờ đây ra tận và ăn sâu trong Bắc Bộ Phủ bộ chính trị của bên thắng cuộc mà cộng sản phải chịu thua. Dòng nhạc vàng, dòng nhạc một thời là bị cho là đồi trụy, chỉ 3 âm đọc BOLERO, nay đã “bị” công khai hát khắp cả nước. Giới trẻ yêu thích, và mọi người yêu thích. Họ đã biết yêu thích cái hay, cái đẹp của người Miền Nam. Cũng như các thế lực thù địch mà cộng sản muốn diệt nhưng họ, con người VNCH, vẫn sống. Sống và truyền lại cho hậu duệ, để ngày nay đã có vị là tướng của quân đội Hoa Kỳ và hàng trăm ngàn bác sĩ kỹ sư và chuyên viên trên khắp nơi trên thế giới.
Chế độ VNCH tuy không còn nhưng văn hóa vẫn tồn tại. Con người đã không chết, tinh thần đã không chết thì linh hồn phải bất diệt, và ngày nay đang từng ngày từng giờ áp đảo kẻ một thời “bên thắng cuộc”.
Những kẻ điều khiển cuộc chiến thắng vào thời điểm của 1975, những kẻ muốn tận diệt văn hóa của Miền Nam đã chết hầu như gần hết. Lê Đức Anh là nhân vật cuối cùng trong bộ chính trị thời đó nay cũng không còn, nhưng cái văn hóa mà họ muốn tận diệt vẫn tồn tại, sống, và sống mãi mãi theo linh hồn quân dân VNCH và dân tộc Việt Nam.
nv
Dại tá Dương hiếu Nghĩa thủ khoa khoá 5 Hoàng Diệu trường Võ bị Quốc gia ,thật ra đây là chủ trương của csvn ,tiêu diệt tận gốc một nền văn hoá mà tụi nó gọi là Văn hoá no dịch tụi nhóc 30 tháng có biết gì chỉ bị nhồi sọ mà thi hành kiếm chút như yếu phẩm. Đương nhiên nền văn hoá nhân bãn văn minh thì không thể bị tiêu diệt ,người Dân miền nam khóc cho vận nước khóc cho tài sản giá trị Tinh thần bị tụi csvn tự cho là đỉnh cao Trí tuệ loài người triệt tiêu một cách ngu dốt ,thương thay cho Vua hùng sinh ra một lũ vô thần ngu si ./