Dân gian ta có câu: Ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa để chỉ hạng người ăn chơi thì giỏi, nói năng bẻm mép thì hay nhưng làm thì dở. Quan chức nhà nước cộng sản Việt Nam không phải chỉ làm dở, làm đâu hỏng đấy mà đến lời nói cũng ngô ngọng, ngớ ngẩn. Mở mồm ra nói là bộc lộ một nền tảng văn hóa thấp kém, một nhân cách hèn mọn, một tư cách công dân thiếu vắng.
Với mọi công dân bình thường thì lòng yêu nước luôn thường trực trong ý thức, trong tình cảm. Với lòng yêu nước, một núm cát của đất đai Tổ quốc cũng mang hồn thiêng của cha ông, cũng là hương hỏa thiêng liêng của cha ông để lại và không có gì lớn hơn, hệ trọng hơn là núm cát mang hồn thiêng ông bà tổ tiên, là chủ quyền lãnh thổ quốc gia.
Để cho khách du lịch Tàu Cộng mặc áo vẽ bản đồ Trung Hoa có hình lưỡi bò liếm hết biển Đông của lịch sử Việt Nam nghênh ngang đi trên đường phố Việt Nam đã là việc làm tồi tệ, không thể chấp nhận được của ngành du lịch, của an ninh cửa khẩu nhà nước cộng sản Việt Nam. Tồi tệ từ người làm việc ở cửa khẩu đến người làm quản lí ở cấp nhà nước.
Càng tồi tệ hơn khi người đứng đầu bộ máy quản lí du lịch nhà nước cộng sản Việt Nam, một người vóc dáng cơ bắp nhìn nhận chủ quyền lãnh thổ quốc gia bị xâm phạm, bị cưỡng chiếm chỉ là sự cố nhỏ khi con người cơ bắp ở vị trí Tổng cục trưởng Du lịch nói về những khách du lịch Tàu Cộng thách thức người dân Việt Nam, xâm lãnh thổ Việt Nam bằng những chiếc áo in hình bản đồ Trung Hoa với cái lưỡi bò liếm cả biển Đông của Việt Nam: Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục.
Từ “đại cục” chính là từ những kẻ rắp tậm cướp biển Đông của Việt Nam phun ra vừa lừa mị, bịp bợm, vừa trịch thượng, xấc xược dạy bảo lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam. Đưa hạm đội lớn, hạm đội nhỏ vào sâu vùng biển Việt Nam. Cấm dân Việt Nam đánh cá trên biển Việt Nam. Cướp tài sản, bắn giết dân lành Việt Nam. Ngang nhiêm xâm phạm chủ quyền lãnh thổ Việt Nam và gây những tội ác tày trời đó rồi Tàu Cộng răn dạy những người đứng đầu nhà nước cộng sản Việt Nam rằng: Không để những chuyện nhỏ đó ảnh hưởng đến đại cục.
Kẻ cướp coi tính mạng người dân Việt Nam, coi lãnh thổ của Tổ quốc Việt Nam chỉ là chuyện nhỏ. Nước nhỏ chư hầu phải biết cam phận, phải biết hiếu hòa với nước mẹ mới là việc lớn, mới là đại cục. Không có lòng yêu nước làm sức đề kháng, lời bịp bợm, xấc xược của kẻ xâm lược đã thấm vào máu con người cơ bắp ở vị trí đứng đầu ngành du lịch nhà nước cộng sản Việt Nam. Nay với tâm thức chư hầu, tâm thức nô lệ, con người chỉ thấy có cơ bắp, không thấy có não, không thấy có tim lại phun ra lời bịp bợm xấc xược của kẻ xâm lược để răn dạy người dân Việt Nam: Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục.
Quyền làm chủ đất nước của người dân Việt Nam đã bị đảng cộng sản cầm quyền tước đoạt. Đảng phân chia, ban phát quyền lực tước đoạt của dân cho quan chức của đảng. Người dân chỉ còn biết đau đớn nhìn đội ngũ quan chức cướp quyền lực của dân chỉ làm những việc hại dân, hại nước và người dân phải xót xa nhận ra một đại cục ở đội ngũ quan chức đó là: đại cục bán nước. Bán nước từ trong tâm thức.
Phạm Đình Trọng
Tôi, một cựu QNQLVNCH, hoàn toàn đồng ý quan điễm của tác giả cũng như của Thiếu tướng Lê Mã Lương theo bài trả lời phỏng vấn về việc du khách Trung cộng mặc áo sau lưng có đường lưỡi bò đăng trên Bauxite Việt Nam ngày 23-5-2018. Dứt khoác là bọn du khách này làm theo chủ trương lớn của ông bạn “16 chữ vàng và bốn tốt”.
CÒN CỜ ĐỎ SAO VÀNG (PHÚC-KIẾN). THÌ NGƯỜi TÀU CÒN NGANG-NGƯỢC LÀM CHA TRÊN ĐẤT VIỆT. Ở Bắc-Việt trước 1975 . Dân-gian có câu : “Đánh Cha có thể tha. Đụng đến người NGA thì Cha cũng chết” Bây giờ “ĐỤNG ĐẾN NGƯỜI HOA CẢ HÀ PHẢI CHẾT” Không ĐỤNG không ĐÁNH gục đầu chịu trận, nuốt nhục làm thinh rồi cũng CHẾT ! Muốn giữ Tôn-nghiêm của DÂN-TỘC VIỆT. Trước hết phải thay màu cờ. Sau đó mới có ĐIỀU-KIỆN và PHƯƠNG-TIỆN thực-hiện khả-năng nầy. Không thay được màu cờ thì chờ làm nô-lệ rồi chết !!!
Ngày nào còn mả Hồ tặc là còn Tàu giặc
Ngày nào còn cờ Đỏ sao vàng là nước Việt mạt tàn