Để quả quyết đảng cộng sản hiện đang cai trị nước Việt nam là thứ đảng gì, về bản chất, và cả về hành động, Cỏ May tôi xin nhắc lại một giai thoại trong truyện «Xe lên, xe xuống» (Nguyễn Bình Phương, Diển Đàn Thế kỷ, Huê kỳ xuất bản tháng 12-2011): «Có lần Trùm phỉ Chu Chồ Sền bảo Chu Văn Tấn Chúng mày vì nghèo khổ mà đi làm cách mạng. Chúng tao vì nghèo khổ mà đi ăn cướp. Thế là giống nhau”.
Tướng Chu văn Tấn trả lời bảo không giống nhưng không nói tại sao không giống . Và không giống ở điểm nào?
Có lẽ trong lúc đó, Tướng Chu văn Tấn nghĩ «Chúng nó nghèo mà đi ăn cướp. Còn mình, thiệt tình cũng đói, mà đi làm cộng sản. Nhưng chúng nó đi ăn cướp vì nghèo là chúng nó nói thiệt. Chúng nó nói thật lòng. Còn mình cũng đi ăn cướp nhưng lại nói đi làm cách mạng, thì làm sao mà gióng nhau với chúng nó được?» .
Vậy đảng cộng sản ngày nay ở Việt nam là đảng ăn cướp ? Nó bắt đầu từ lúc nào ? Ai là đảng trưởng sáng lập?
Lê-nin, đảng trưởng sáng lập
Truyền thống của cộng sản, từ ngày gọi là Cách mạng Tháng 10 ở Nga, là cướp chánh quyền, không hề và ở đâu, do toàn dân tín nhiệm đưa lên năm chánh quyền. Và người cướp chánh quyền đầu tiên để mở ra thời đại cộng sản gieo tai ương, tang tóc cho nhơn loại, là Lê-nin ở Mạc-tư-khoa (Moscow).
Lúc bấy giờ, Lê-nin tính toán đã có cách mạng Pháp, cách mạng Đức, thì nay phải là cách mạng Nga. Cách mạng Nga sẽ triệt để hơn hết. Nhưng ông phải có lý thuyết. Tchenychevski là người đầu tiên đem chủ nghĩa cộng sản vào Nga qua cuốn tiểu thuyết «Làm gì? » (1864) mà Lê-nin mê say và sau này, ông lấy nguyên tựa sách làm tựa cho tập sách của ông, cũng «Làm gì?» .
Tiếp theo, Lê-nin bắt được quyển «Gìáo lý của người cách mạng» (1871) của Serge Netchaïev. Ông đắm mình trong quyển thánh kinh của người làm cách mạng nhà nghề giúp ông nhuần nhuyễn những nguyên tắc căn bản như người làm cách mạng là phải «sẳn sàng giết và chết» và «những người lãnh đạo cách mạng nga phải là những tướng cướp».
Lê-nin và Staline là hai người kế tiếp nhau lãnh đạo nước Nga đều được đào tạo bởi tư tưởng của Tchemychevski và Netchaìev. Lê-nin là người suy nghĩ ra những phương pháp thiết lập một chế độ độc tài toàn trị. Ông là người lập thuyết của chế độ cộng sản nga còn Staline vốn xuất thân trong giới lục lâm, nhờ có thành tích thổ phỉ, được Lê-nin tuyển chọn. Staline thực thi lý thuyết cai trị của Lê-nin. Và hai người trở thành một cặp «Lê-nin-Staline » lập ra chế độ cộng sản đầu tìên và lần lược cộng sản hóa gần phân nửa thế giới.
Tìến hành cướp chánh quyền dân chủ xã hội của chánh phủ Alexandre Kerensky, Lê-nin quả quyết «giai cấp tư sản chấm dứt chu kỳ của nó, bây giờ phải là lúc giai cấp vô sản bắt đầu. Cũng rất hợp lý ». Bắt được Karl Marx, Engels, Lê-nin nhin thấy viển ảnh thế giới theo bước đi của Marx phát họa bằng óc tưởng tượng phong phú của ông, một người chưa từng tiếp cận thực tế. Theo đó, khi giai cấp vô sản tìến lên thay thế giai cấp tư sản thì không có gì hơn phải làm là tiến hành giai cấp đấu tranh . Lý thuyết này đã làm mê hoặc Lê-nin vì nó đáp ứng hoàn toàn bộ óc tôn thờ lý luận của ông. Nhưng thực hiện đấu tranh giai cấp, để lực lượng dân chủ còn aót lại không phá hỏng được, thì cách mạng phải có chánh nghĩa . Vậy Lê-nin phải trở lại với Marx, học lý thuyết, tuy không đạo đức, nhưng nó lại rất «khoa học», nó sẽ giúp bảo vệ tính chính thống cách mạng bằng cách «thanh toán trước nhứt tất cả lực lượng chống đối, sau đó, tới những người cùng làm cách mạng nhưng có thể sẽ là đối thủ bất lợi với tội danh phản cách mạng» .
Nhưng «Cách mạng tháng 10» thật sự có phải là cách mạng hay không?
Theo sử gia pháp chuyên về cộng sản, ông Stéphane Courtois, (Le livre noir du communisme, Robert Laffont, Paris, 1997- Sách đen của cộng sản), thì đó thật sự hoàn toàn không phải là «cách mạng» đúng nghĩa của nó hoặc cuộc nổi dậy của « quần chúng », như người cộng sản rêu rao . «Cách mạng tháng 10 » chỉ là một vụ « binh biến » do lối ngàn quân nhân nổi loạn và Hồng vệ binh chống lại chánh quyền dân chủ lâm thời đang trên đà suy thoái, gây tổn thất không tới năm người thiệt mạng ở Pétrograd. Lại cũng không thể nói đó là một cuộc đảo chánh.
Và đây là vụ biến động thứ ba. Vụ thứ nhứt xảy ra ngày 15/3 dẫn đền nhà vua thoái vị, có thể gọi là cách mạng.
Vụ thứ hai nghiêm trọng hơn, đưa quân đội đánh Đức, thất bại, làm cho hằng ngàn binh sĩ đào ngũ với cả võ khí.
Vụ thứ ba phức tạp hơn nên bị lợi dụng. Alexandre Kerenski, lãnh đạo chánh phủ lâm thời, giải nhiệm Tướng Kornilov vì thấy Kornilov đang tính ổn định lại tình hình. Hạ Kornilov vì Kerenski bị ám ảnh bởi Napoléon của cách mạng pháp nên sợ sẽ phải đối đầu với Kornilov . Nhưng khi hạ được Tướng Kornilov, Kerenski đã vô tình tách rời chánh phủ khỏi quân đội . Thấy mình bỗng ở thế cô đơn, ông vội ngả theo bolchevick tìm chỗ dựa . Nhiều đảng viên bolchevick vừa được ông mở cửa nhà tù thả ra, trang bị 40 000 khẩu súng và cả cho phép nhà in tái hoạt động . Ông không biết làm như vậy, mình đang dấn thân vào con đường tự sát .
Xã hội lâm vào tình trạng khủng hoảng, lương thực thiếu do vận chuyển bế tắc, cải cách nông nghiệp thất bại. Lợi dụng tình hình khủng hoảng, lực lượng bolchevick bắt đầu tấn công . Lê-nin ra lệnh chiếm mau các cơ cấu chánh quyền, tuy bolchevick hảy còn thiểu số . Thế là Quốc hội Lập hiến vừa mới bầu, nền dân xã hôi non nớt thành hình sau bảy thập niên quân chủ chuyên chế kết thúc, nhường chỗ cho một chế độ mới, độc tài .
Nắm được chánh quyền, Lê-nin rất hài lòng «Thật không ngờ cướp chánh quyền còn dễ dàng hơn trở bàn tay!».
Và đây là bài học cho Hồ Chí Minh làm cách mạng mùa Thu ở Hà nội năm 1945.
Thành tích ăn cướp của Staline, con người không bao giờ sai lầm
Staline tâm niệm «quá khứ phải giũ sạch trơn» . Khi nắm quyền ở Điện Cảm-linh (Kremlin), điều làm Staline lo sợ hơn hết là quá khứ của mình sẽ bị khai quật . Hồ Chí Minh học kỹ thầy ở điểm này.
Khi Đoàn Thanh niên cộng sản, năm 1938, đệ nạp cho Staline một tập suu tầm về đời tư của Staline, ông hét lên và bảo hãy đem đốt ngay . Mười năm sau, khi công bố tiểu sử chánh thức, Staline tự viết lại hai mươi năm tuổi trẻ của ông chỉ với vỏn vẹn bốn mươi hàng.
Thật vậy, về tuổi trẻ của ông, rất khó tìm được những điều có thể tin được . Như về cha mẹ, ngày sanh, thơ từ cá nhơn, học bạ, …
Thật ra, sau thời Liên-xô, người ta thấy tài liệu về Staline khá nhiều . Có thể tham khảo được . Những thứ bị xếp là bí mật thì ngày nay đươc phơi bày . Nhà suu tầm người Anh Simon Sebag Montefiore đã đi khắp 9 nước và 23 thành phố của khối cựu Liên-xô cũ để điều tra về Staline . Ông tới Géorgie nơi cậu bé Iossif Djougachvili ra đời ngày 6 / 12 / 1878 (không phải 1879 như chánh thức ghi – Hồ Chí Minh chọn ngày sanh là 19/5/1890 và giữ suốt đời) . Tại Tbilissi, Staline học ở chủng viện, say mê thơ, nhưng tới Bakou xứ Azerbaidjan, Staline làm việc cho nhà máy Rothschild vừa «tập sự làm Cách mạng» . .
Trong những chuyến đi này, sử gia Montefiore thâu thập được khá nhiều thông tin chưa hề tiết lộ về Staline . Ông cũng có dịp gặp vài nhơn chứng của thời Staline, nay còn sống sót và minh mẫn như bà chị dâu của Staline 109 tuổi . Nhờ sự khám phá này mà Montefiore đã phác họa được một Staline thời trẻ đầy đủ nhứt cho tới nay.
Con của một thợ giày say rượu (giống cha của Hồ Chí Minh), với biệt danh thông dụng là «Besso khùng», cho tới năm 1917, tên Sosso trở thành Staline .
Bị đuổi khỏi chủng viện vì mê những chuyện tình dục, nhưng trong tiểu sử chánh thức, bị đuổi học vì tuyên truyền cách mạng, Staline đi làm cho Đài Khí tượng của Tdilissi . Nhưng việc đi làm chỉ là bề ngoài để che giấu một con người thiệt là một «trùm mafia» .Chuyên môn của Staline là trấn lột, tống tiền, làm hàng nhái, bắt cóc . Ông có tay phụ tá đắc lực là Kamo luôn luôn sẵn sàng chém giết theo lệnh Staline . Mỗi lần bị tù hay bị đày qua Sibérie, Staline đều vượt ngục, nhờ cộng tác với mật vụ của Nga hoàng . Và cũng nhờ có hơn bốn mươi tên khác nhau, và nhứt là tài cải trang, giả làm phụ nữ mặc áo dài, đội tóc giả (HCM bịt râu, hóa trang, đi dự khán vụ hành quyết bà Năm, có hơn 200 tên).
Tài ba đó đã không tránh khỏi sự chú ý của Lê-nin. Năm 1905, Lê-nin gặp Staline lần đầu . Đảng cộng sản đang cần tiền và Lê–nin thấy ngay con người mà đảng đang cần, đúng là Staline .
Lê-nin kết ngay Staline và cú ngoạn mục, nổi tiếng khắp thế giới lúc bấy giờ là vụ đánh cườp ngân hàng Nhà nước ở Tbilissi tháng 6-1907, làm nhiều người thiệt mạng nhưng hốt được một vố lớn tương đương 3 triệu euros ngày nay. Lúc Staline được 28 tuổi (LE JEUNE STALINE de Simon Sebag Montefiore. Traduit de l’anglais par Jean-François Sené. Calmann-Lévy, 506 p., bản dịch, CalmânLévy, Paris) .
Hồ Chí Minh, đệ tử chơn truyền
Hồ Chí Minh học Lê-nin làm cách mạng cướp chánh quyền nhưng chỉ cướp chánh quyền ở Thủ tướng Trần Trọng Kim trong tình trạng thực dân bị Nhựt đảo chánh, Đồng Minh chưa tới, Pháp cũng chưa trở lại . Nên nhớ đây là sự thật của Việt Nam lúc đó . Và Việt Nam đã hoàn toàn độc lập và thống nhứt do Hoàng Đế Bảo Đại đã nhận chánh quyền từ tay Nhựt và tuyên bố nền độc lập, hủy bỏ tất cả các Hiệp ước bất bình đẳng với Pháp .
Giờ đây, thử nhìn lại coi đảng cộng sản do Hồ Chí Minh thành lập có phải là đảng ăn cướp không?
Sau 30-04-1975, trong một buổi cán bộ đảng viên học tập nghị quyết cải tạo Miền nam, Đỗ Mười, Trưởng ban, chủ trì lớp học tập, giải nghĩa rỏ cho cán bộ «Cải tạo tư sản, thực chất là ta cướp đoạt tất cả của cải, tài sản của dân tư sản miền nam, … » (Lời Ai điếu, Lê Phú Khải,1917) .
Từ sau đó cho tới nay, dân miền nam lần lượt bị đảng cướp sạch, trở thành dân oan, không nhà không cửa, không của cải, sống vật vờ, lang thang khắp nơi ngay trên quê hương của chính mình. Hai vụ nổi cộm còn đang nóng hổi tính thời sự là vụ Thủ thiêm và vụ Lộc Hưng mà hai tên cướp không ai khác hơn là 2 tên đầu sỏ đảng, Lê Thanh Hải và Nguyễn Thiện Nhân.
Nhưng đây cũng chỉ là sự nghiệp liên tục của đảng mà một trường hợp năm 1930 đáng nhắc lại như một dẫn chứng đảng cộng sản của Hồ Chí Minh lập ra là để ăn cướp.
Ngày 9 tháng 11 năm 1930, Việt nam Cộng sản đảng, viết thư tống tiền một ông Phủ, đòi 5000 đồng để trao đổi với với mạng sống của đứa con trai nạn nhơn (Vy Thanh, Ho Chi Minh, a documentary study, California 7/2019, p.250-253) .
Bộ mặt thật của đảng cộng sản đang cai trị Việt Nam đứng là đảng ăn cướp. Không thể gọi cách gì khác hơn được. Và Hồ Chí Minh cũng như Lê-nin, Staline, là đảng trưởng sáng lập . Nhơn dân, ở đâu, thời nào, vẫn là nạn nhơn của thứ đảng cách mạng ăn cướp này.
Nhưng rất tiếc là đảng viên không dám nhìn nhận sự thật mà cứ núp dưới danh nghĩa cách mạng. Mới thấy đảng ăn cướp cộng sản hèn hơn Thổ phỉ.
Nguyễn thị Cỏ May
Việt nam từ năm 1986 đến hiện tại :
Rốt cuộc vào năm 1986, Cộng sản Hà nội phải Đổi Mới theo hướng kinh tế thị trường – nhưng không cải cách thể chế chính trị , Đảng cộng sản vẫn nắm đôc quyền cai trị tất cả Hành pháp, Lập pháp và Tư pháp – cho tư nhân tự do kinh doanh, rước các nước Tư Bản – luôn cả ” đế quốc sừng sỏ, sen đầm quốc tế Mỹ- vào đầu tư để cứu đói.
Bình luận gia Mỹ Dennis Prager phê bình : “Đảng Cộng Sản Việt Nam đã hy sinh hơn 2 triệu người dân Việt Nam để thành lập chế độ cộng sản. Nhưng cuối cùng họ lại dùng chủ nghĩa tư bản để làm giàu. Vậy 2 triệu người Việt Nam đã chết để làm gì?!”.
2018 : Việt nam nghèo mạt , lợi tức tính theo đầu người ở Việt nam US$2546/năm còn thua cả Lào US$2706, Đại Hàn US$31345, Iraq US$5930, Mexico US$9800 , China US$9608 , v…v…
23/04/2019 – Vietnamnet.vn : “ Việt Nam có tới 235 trường đại học, nhưng vẫn chưa có một trường đại học nào được xếp hạng trong 350 trường đại học hàng đầu của châu Á.
“Các doanh nghiệp FDI vào Việt Nam, họ chỉ tuyển dụng được lao động Việt nam làm việc chân tay trong các dây chuyền gia công, lắp ráp giản đơn ; họ phải thuê chuyên gia, thợ kỹ thuật lành nghề, đội ngũ quản trị doanh nghiệp từ các nước ngoài.
“Hàng năm , hàng trăm nghìn lao động của Việt Nam xuất khẩu ra các nước ngoài cũng chỉ đáp ứng được những công việc giản đơn như giúp việc gia đình, làm vườn, thợ xây dựng, dệt may. Ngay cả những người Việt được đánh giá là có tay nghề ở Việt nam cũng chỉ làm được hộ lý, điều dưỡng “.
Thống kê về số bằng sáng chế trong hai năm 2014 và 2015 :
Việt nam 7/ 5
Thái lan 125 / 116
Phi Luật Tân 45 / 45
Nam Dương 15 / 21
Singapore 1010 / 1048
Đài Loan 12255 / 162732
Nam Hàn 18161 / 166353
v…v…
Việt nam năm 2013 :
Theo như tường trình của phóng viên Uyên Nguyên, RFA, hôm 22 tháng 5 năm 2013, cái đói đã bị đẩy tuốt luốt lên tới… những huyện miền núi ở tỉnh Thanh Hoá:
“Nhìn bữa ăn của gia đình người Thái Trắng này, nó cũng giống như nhiều bữa ăn khác của những gia đình Thái Trắng khác mà chúng tôi gặp ở Mường Lát, Quan Hóa, Ngọc Lặc, Lang Chánh… Một nồi cơm độn sắn lát, một bát cà rừng và một chén mắm chuột để chấm cà, chúng tôi chỉ biết ứa nước mắt nhìn đồng loại nuốt cơm!”
“Hoặc còn xa hơn nữa, “tít tắp” đến tỉnh Hà Giang, như tâm sự (nghe được vào ngày 25 tháng 9 năm 2012) của cô phó hiệu trưởng Trần Thị Phúc: “Học sinh ở đây nghèo lắm, nếu không xuống tận địa bàn chắc khó có thể hình dung hoàn cảnh của từng cháu. Có những em quanh năm chỉ mặc duy nhất một bộ quần áo, chưa từng biết đến đôi tất và thường xuyên phải ăn mèn mén thay cơm.”
*** “Tôi không thể tự hào là người Việt nữa ” – Trần Thành Nam : “…có năm đó, tôi vừa tốt nghiệp cao học kỹ thuật và kinh tế từ Đông Âu, về nước. Đó là những năm tháng gian khổ đặc biệt của đất nước ta dù đã hòa bình, đã sau chiến tranh nhiều năm, … ở một ga miền Bắc Trung bộ, tôi không nhớ ở đâu, hình như ở xứ Thanh, một cô bé khoảng 14-15 đội lên tàu bán một rổ tép khô. Do đông người đi lại bán hàng va chạm, rổ tép khô của cô bé bị rơi đổ hết xuống sàn tàu. Cô bé luống cuống quì xuống gom vội tép lại. Theo bản năng “ga lăng”, tôi lao ngay ra giúp cô bé vơ tép khô lại thành từng đống nhỏ. Cùng lúc đó, nhiều người xung quanh cũng đều xông vào, xúm lại làm như tôi: vơ tép khô của cô bé gọn lại. Tôi nhìn mọi người và nghĩ: “Ồ, mọi người tốt quá! Thế mà mình đã nghĩ dân ta bây giờ không yêu quí nhau như trước nữa…”
“Chưa kịp nghĩ hết ý trên thì tôi đã đớ người ra khi nhìn thấy mọi người không bốc tép khô vào rổ cho cô bé như tôi mà cho vào những cái túi riêng của họ! Một loáng, sàn tàu đã sạch trơn không còn tí tép khô nào! Và mọi người thản nhiên bỏ đi với những túm tép khô vơ vét được của họ, như không có gì xảy ra… Còn cô bé đứng dậy co dúm thút thít khóc bên cạnh rổ tép khô nay chỉ còn một vốc “.
Sau 1975 thì có nhiều làn sóng di cư từ bắc vào nam. Họ cũng được chia đất để khai hoang. Cái đói truyền kiếp ngoài bắc do đảng mang về khiến người ta không còn chỗ để dùng lý lẽ. Mạnh được yếu thua, bất kể thủ đoạn. Họ đi vào vườn của người dân bản xứ vào sáng sớm để nhặt những trái cây rụng qua đêm. Khi bị người chủ vườn bắt gặp thì thản nhiên trả lời rằng “của rơi thì cháu nhặt” vậy thôi. Vườn cà phê hay điều người ta trồng thì họ vào hái như mình là chủ. Nhiều lúc vào chuồng gà của người chủ vườn bắt gà ngay trước mặt họ. Bọn này hung dữ vô cùng. Nếu cần thì sẽ giết người, phóng hỏa đốt chết gia đình người kia. Tổ tiên ông bà ngày trước dạy con cháu làm người, tới thời cộng sản thì họ thành loài cầm thú. Điều này đâu chỉ xảy ra ở Việt Nam. Mấy ngàn năm lễ nghĩa tan biến trong vài chục năm. Vô liêm sỉ thì mới tồn tại, lưu manh đâm chém thì mới có cơm. Ý trời hay sao?
Chúng nó theo gương ” Bác Hồ” đấy . Một trường hợp điển hình :
Hiệp định Geneva 20/7/54 – có chữ ký của thứ trưởng Quốc Phòng Tạ quang Bửu, đại diện cho Bắc Việt – quy định rằng biên giới của lãnh thổ miền Bắc chỉ chạy dài cho tới vĩ tuyến 17 thôi. Như vậy có nghĩa là hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa nằm phía dưới vĩ tuyến 17 không thuộc chủ quyền của Nhà nước Hồ chí Minh. Ấy vậy mà Hồ chí Minh ra công hàm ngày 14/9/58 đồng ý với quan thày Tàu cộng rằng hai quần đảo này thuộc vào quan thày của chúng! Rõ ra là Hồ chí Minh là một tên cướp thô bỉ, vô liêm sỉ , không phải của mình mà lại quơ lấy để dâng cho Tàu !
Kinh tế Việt nam 1975- 86, trước khi Đổi Mới :
Giáo sư kinh tế Trần Văn Thọ : “là một trong những giai đoạn tối tăm nhất về kinh tế trong lịch sử Việt Nam. Chỉ nói về mặt kinh tế, nhiều người phải ăn bo bo trong thời gian dài , công thương nghiệp đình trệ, sản xuất đình đốn, vật dụng hằng ngày thiếu thốn, cuộc sống của người dân vô cùng khốn khó “.
Theo trang mạng http://factsanddetails.com/southeast-asia/Vietnam/sub5_9g/entry-3470.html , trong giai đoan đó , lạm phát lên đến mức 700 phần trăm . ( Hiện tại, ở Mỹ chỉ là 1.5 phần trăm ).
3/23/19- BBC: Sau năm 1975 đã áp đặt hệ thống kinh tế cộng sản . Công nghiệp bị quốc hữu hóa, các trang trại tư nhân bị thay thế bằng hợp tác xã tập thể và quy hoạch tập trung dưới quyền của chính phủ. Thực tế là thiếu lương thực triền miên. Trong vòng một thập kỷ, một quốc gia đã bị chiến tranh tàn phá lại phải đối mặt với sự sụp đổ kinh tế.
Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp thuật lại: “Tại nhà trường, nơi nhà tôi khi đó đang đi dạy, có trường hợp mà hai cô giáo phải chia với nhau một cái quần. Hai cô giáo này không bao giờ có thể đứng trước lớp học cùng một lúc được. Chúng tôi nghèo đến thế đó”.
5/4/15- “Bo bo từ đâu ra? : ” Giáo sư Nguyễn Văn Luật, nguyên viện trưởng Viện Lúa đồng bằng sông Cửu Long, kể khi còn đi học đã thấy Liên Xô và nhiều nước khác trồng bo bo, nhưng họ ít sử dụng trực tiếp làm thực phẩm cho con người. Người Việt từng trệu trao nhai nó trong thời đói kém.
“Bà Trần Thị Minh Thu: “Hồi ấy đói khủng khiếp. Những nhà không có tem phiếu càng đói gay gắt. Bây giờ nghĩ lại không hiểu sao mình ăn bo bo nổi. Thế mà hồi ấy nó vẫn bị người ta ăn cắp vì quá đói”. Con bà lúc ấy mới 5 tuổi cũng phải nhai bo bo cứng ngắc, nên nhà lúc nào cũng lộp cộp tiếng giã bo bo trong cối giã cua “.
Đảng CSVN là đảng cướp THỰC SỰ chớ “vốn’ cái gì .Trong văn chương lịch sử trung quốc cũng từng vinh danh đảng cướp Lương Sơn Bạc gồm bọn lục lâm thảo khấu ,anh hùng du đảng trôm cướp ,tội nhân giết người ,có cả trí thức thầy tu (ăn thịt chó)…Nó khác gì thời csvn ,Chúng cũng tự nhận là ăn cướp :CƯỚP CHÍNH QUYỀN TRẦN TRỌNG KIM,một chính quyền độc lập của một VN độc lập với hoàng đế nha Nguyên Bão Đai,Nếu không có tên đảng trưởng đảng cướp Hô chi Dâm thì VN có thể như một QG tụ do dân chủ vói VUA như Anh Nhat .Thai Lan……và sau này vói chiêu bài thống nhất đất nước ,hi sinh xương máu thanh thiếu niên VN đẻ hoan thanh một đảng cuop,sát nhập vn vào vói kẻ thù truyền kiếp Trung cộng và với đảng cướp liên sô.
VC giở thủ đoạn lưu manh lật lọng nói không thành có và ngược lại “Tổ quốc lâm nguy” là tiếng kêu bi thiết củ kẻ sĩ dáng kinh trọng của kẻ sĩ miền Nam đã còn vang vọng moi trong long mọi người việt nam còn nghỉ tới vn ,nghỉ tới dân tộc.Cụ “cảnh tỉnh “nhưng chẳng ai nghe tiếng ai oán bi thiết…Nó là tiếng chuông ngân mãi mãi trong đàu của nhưng kẻ làm VC ,làm tay sai,,,,Nó cung là lời cảnh báo “đừng tin”,dù là PG .một cách mù quáng . KHÔNG CO ĐẠO PHÁP,KHÔNG CÓ DÂN TỘC…chỉ có CS quốc tê và kẻ thù là TC…
NTCM so sánh và bạch hóa về CSVN hiện đang cai trị hà khắc nghiệt ngã KHÔNG AI KHÁC HƠN là Hồ Dâm Hồ Nghê Hồ Quang…và bọn thuộc hạ đâm cha giết chú đ,,, chị dâu của chúng…và chưng minh một cách rỏ ràng VNCS ĐẢNG là một đảng CƯỚP phải cần tiêu diệt !
‘Hãy vùng lên làm chủ lấy mình đất nước mình …
Hãy noi gương Hồng K ông …
Cộng sản tối ngày cứ đảng ơi đảng hởi.Hỏi đảng là ai, không biết ngoài việc trả lời kiểu chung chung nghe khùng khùng là ” thì đảng là đảng chứ là ai!”.Cái kiểu trả lời ” cha chung chết không ai khóc” như vậy đã làm đất nước khốn đốn trong 70,80 năm qua bởi dù có tổng bí thư này, tổng bí thư khác lên thay nhưng vẫn dùng mẫu số chung của chế độ độc đảng để cai trị là độc tài toàn trị.Trong khi tại các nước dân chủ đa đảng khác,hể đường lối của đảng ông A, bà B đang cầm quyền không tốt, không hữu hiệu thì nhiệm kỳ kế dân sẽ bỏ phiếu bầu chọn đảng khác, có tên đảng , người đứng đầu đảng hẳn hoi chứ không phải cái kiểu” đảng ơi đảng hởi” của cái đảng khốn nạn này, cái đảng ngày càng lộ rõ thái độ hèn nhát, khiếp sợ giặc Tàu nhưng lại độc ác với dân, cái đảng bị nguyền rủa đầy trời ngoài xã hội và trên mạng nhưng vẫn trơ mặt lỳ không có tính người ra mà” đảng ơi đảng hởi”!
Dân với Đảng
Nhân dân ta luôn căm ghét Đảng
Ghét đắng cay, ghét thấu tận xuơng
Đảng mà hết kiếp gian hùng
Thì dân ta sẽ vô cùng hả hê
Đảng bày ra trò hề bầu cử
Đảng huênh hoang đủ thứ tự do
Gian manh sáu mặt thò lò
Tham lam vơ vét vào cho riêng mình
Đảng chung quy một phường tàn tặc
Bán nước nhà cho giặc bắc phương
Lấy cho hết nước bể đông
Đem rửa tội ác vẫn còn nhuốc nhơ (1)
Dân biết Đảng là loại cẩu trệ
Đảng coi dân như thể đối phương
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời ác đảng có thương dân lành
(1) Nguyễn Trãi “決 東 海 之 水 不足 以 濯 其 污,
Quyết Đông Hải chi thủy bất túc dĩ trạc kỳ ô,”
Dịch : Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa hết mùi!
̣Bình Ngô Đại Cáo
18.8.2019
Cử Hai
Một tài liệu cực kỳ quan trọng của Việt Nam Cộng sản đảng năm 1930 , ngay sau khi thành lập đảng ! Các vụ tịch thu 100% nhà đất , sách báo , văn hóa sau 1975 ở VNCH của Đỗ Mười và bè lũ chỉ là hậu quả tất yếu !
Ông Phủ ,
Bổn đảng biết ông là kẻ có tâm huyết , trông thấy những cảnh tượng đau đớn, đồng loại lầm than , từ khi quân Pháp sang xâm chiếm nước ta, nên ông đã gia nhập vào đảng cách mạnh Đông Kinh Nghĩa Thục .
Nay chúng tôi nhục thân nô lệ , hỗ-hiệp ngựa trâu , trông gương tiền bối, nghĩ tới đồng bào, (chia) bầu nhiệt huyết quyết (một) trừ cho sạch quân ác tặc . Nhưng vì công việc lớn lao , kinh tế cũng vì đấy mà phải dồi dào , lại không thể thực lòng tin cậy được sự giúp đỡ , nên vạn bất đắc dĩ phải dùng thủ đoạn bắt cóc cậu con ông giữ lại làm con tin . Nhưng bao giờ chúng tôi cũng đối đ²ãi một cách rất nhân đạo , phái người đảng viên (này) lại yêu cầu ông giúp cho một món tiền là 5000 $ ,00 (năm nghìn đồng) .
Sau lại yêu cầu ông nhớ cho mấy điều sau đây :
1) Ông không được làm rắc rối với người cầm thơ này .
2) Nếu ông chưa có đủ số tiền , được bao nhiêu cứ giao cho người đảng viên cầm về trước , còn thiếu bao nhiêu đến 12 giờ trưa hôm sau ông cho người nhà mang ra đứng trước nhà trọ con ông ; người mang tiền mặc áo the quần trắng , chít khăn đen , tay cầm gói tiền , sẽ có người đi lại đưa cho cái danh thiếp in chữ Trình xuân khán , thì đưa cho người ấy .
3) Ông không được trình mật thám trước khi đưa tiền .
4) Sau này ông không được trình báo lôi thôi , hoặc biên số giấy bạc để làm ngăn trở sự tiêu dùng .
Nếu ông tiếc tiền, không tuân lời chúng tôi thì con ông sẽ bị hại ngay !
Và nếu sau này ông còn muốn tầm nã chúng tôi , thì tính mạng gia quyến nhà ông chúng tôi cũng quyết không tha .
Đây chúng tôi gửi thư bút tích , và dấu chỉ của con ông (gửi) cho ông để làm tin .Khi nào ông giao đủ món tiền năm nghìn đồng (5000 $ ,00) thì con ông sẽ được về .
Việt Nam Cộng sản đảng
Bắc Kỳ Tài chính bộ
Le 9 novembre 1930