Chuyện rác ở Hà Nội

7
Hà Nội đang ngập rác!
Chuyện người thành phố Hà Nội lâu nay tiêu xài, rồi muốn sạch thì đem rác về vùng quê chôn lấp, đã gây nên bao nỗi bức xúc cho người dân nông thôn. Hãy tự đặt mình vào hoàn cảnh gần bãi rác xem có chịu được mùi xú uế và bao nhiêu hệ luỵ không? Vậy mà mỗi lần dân phản ứng, ngăn rác thì lại bị coi như “gây rối”, “chống đối”! Toàn hệ thống chính trị lại “ra sức tuyên truyền vận động”, có lần công an phải can thiệp… Khi bãi rác bị dân chặn, rác ứ đọng gây ô nhiễm ở thành phố, chính quyền đều đổ lỗi cho người dân cản trở, mà không quan chức nào phụ trách ngành này bị kỷ luật. Trăm tội cứ đổ vào đầu dân!
Nhưng theo nhà báo Như Phong:
“- Tại sao HN chưa có nhà máy xử lý rác thải công suất lớn theo công nghệ hiện đại như của Châu Âu, của Hàn, của Nhật? Các nhà máy này vừa biến rác hữu cơ thành phân vi sinh, vừa đốt rác vô cơ chạy máy phát điện?
– Tại sao nhiều Tập đoàn xử lý chất thải của Hàn, của Nhật, của Hà Lan… từng đưa dự án, từng đặt vấn đề làm nhà máy xử lý rác nhưng mặc dù lãnh đạo chủ chốt HN trong khoảng 10 năm trở lại đây đều rất OK, nhưng vì sao không dự án nào thành công?
– Xin Bí thư Thành ủy cho điều tra làm rõ vai trò của Sở Tài nguyên Môi trường, Sở Kế hoạch Đầu tư và một số Sở, Ban ngành khác trong việc họ đã gây khó dễ, họ đã ” hành các doanh nghiệp” như thế nào? Mà làm ăn mất dạy nhất là Sở Kế Hoạch và Đầu tư. Có Dự án làm nhà máy xử lý rác của Hà Lan đã ” lăn lóc” với HN gần 10 năm , nhưng bị hành” lên bờ xuống ruộng”… Thậm chí bà Đại sứ của Hà Lan phải gặp, phải gửi công văn…phải năn nỉ đủ kiểu nhưng bị các Sở cứ lươn lẹo, đùn đẩy cho nhau…
– Xin Bí thư Thành ủy chỉ đạo lực lượng CA điều tra, làm rõ mánh khóe, thủ đoạn “ăn rác” của các công ty vệ sinh môi trường đô thị?”.
Vậy là đã rõ!
Năm 2017, tôi đã có bài viết, Tại sao quan chức Việt Nam đi tham quan học tập các nước văn minh rất nhiều, mà Hà Nội và các thành phố khác lại không làm những nhà máy xử lý rác như ở Tp Viên (Wien) của Áo?
Nhớ hồi tháng 6/2017, tôi có thăm TP Viên, anh bạn ở đó dẫn đi chơi, khi đến gần trung tâm TP, anh bạn chỉ một công trình đồ sộ, kiến trúc lạ, màu sắc ấn tượng, bảo: Đố anh biết công trình ấn tượng kia là gì? Tôi ngắm thấy một cột cao, trên có khối tròn lớn “dát vàng” lấp lánh, liên tưởng đến tháp truyền hình ở Berlin, liền bảo:
– Chắc là Đài truyền hình của TP.
– Không phải! Đài truyền hình đặt bên kia sông Danube, xa TP đỡ bị ô nhiễm sóng, mà sóng TV ở xa mấy chẳng bắt được, cần gì phải ở trung tâm TP.
– Trông màu sắc ấn tượng thế kia, có thể là khu triển lãm nghệ thuật?
– Không phải! Đó là nhà máy xử lý rác của TP.
– Ô! Nhà máy xử lý rác đẹp như một công trình văn hoá, nghệ thuật ư? Mà sao lại đặt nhà máy xử lý rác ở trung TP?
– Nhà máy ở trung tâm để rác từ toàn TP đưa đến thuận lợi nhất.
Tác giả đứng trước nhà máy rác ở Vienna
Tôi sững sờ, ngạc nhiên, bảo anh bạn đưa đến gần nơi xem sao. Chà chung quanh tường rào là cây xanh. Thấy các xe ô tô lớn, chở rác nối đuôi nhau chui xuống đường hầm của nhà máy… Tôi căng mũi ra “hít” nhưng chẳng thấy mùi gì của rác… Không thấy mùi, không thấy khói! Chung quanh nhà máy thấy mấy “khẩu hiệu”, anh bạn giải thích: “Bạn hãy học ngay cách dọn rác từ gia đình”; “Hãy tư duy về năng lượng mới”; “Nguồn năng lượng mới từ đây!”… Anh bảo, nhà máy xử lý rác này cũng là công trình người dân TP rất tự hào; là điểm tham quan của khách du lịch và nhất là địa điểm cho học sinh, sinh viên đến học hỏi từ thực tế…
Nhật bản và một số nơi đã mời kiến trúc sư này sang xây dựng cho họ những nhà máy xử lý rác kiểu này đấy.
Tôi xem trên mạng, đúng là Nhật Bản đã mời kiến trúc sư người Áo Friedensreich Hundertwasser sang Nhật để xây dựng nhà máy lớn hơn của Áo tại TP Osaka, với mong muốn nó sẽ trở thành biểu tượng tiêu biểu cho sự kết hợp tuyệt vời giữa môi trường, công nghệ và nghệ thuật. Và năm 2001 nhà máy xử lý rác Maishima đã được xây dựng ở TP Osaka. Nhà máy này xử lý gần 900 tấn rác một ngày.
Nhà máy xử lý rác ở Osaka
Nhà máy xử lý rác lại như một công trình văn hoá độc đáo nên thu hút rất nhiều người muốn được “mục sở thị”, thế là nó thành điểm tham quan không chỉ của dân địa phương mà còn của du khách. Vậy nên nhà máy phải đón khoảng hơn 12.000 lượt khách ghé thăm mỗi năm…
Hỡi các ngài quan chức! Sao các ngài đi nước ngoài quanh năm, tốn bao nhiêu tiền thuế của dân mà không học được điều gì khôn, làm lợi cho dân? Sao các ngài chỉ mơ đưa nước thành hổ, thành rồng, đến 2035, 2045 thành cái này cái nọ, mà cái rác thối thì cứ đùn đẩy nhau mãi không mở mắt ra học các nước văn minh người ta đã xử lý ra sao?
29/10/2020
M.V.T

7 BÌNH LUẬN

  1. Xây dưng một Đất nước,cụ Phan bôi Châu đả chỉ ra: Dân trí-Dân Khí-Dân sinh. Ai củng biết Dân trí VN bây giờ thấp,ngang hàng với Bộ lạc Châu phi (Dương thu Hương). Dân khí thì không có ! Nhưng có các Đai gia Tỷ Đô.Có Tàu bay-tàu thủy đi chơi của tư nhân.Có nhà cao tầng-có phố đi bộ “hoành tráng-Có Hanoi trái-tim-nhân -loại (nhân thế!!). Không có Dân trí-Không có Dân khí mà có nhà cao ,cửa rông,không nói,bà con biết rồi : ai ở trong đó rồi ! Vì thế trên diễn đàn nầy,bà con củng đừng ngạc nhiên có những lời lẻ “vô-giáo -dục ‘xuất phát từ các DLV. Hanoi ngâp rác! và sẽ còn ngập nhiều thứ…khi Đảng đặt Dân Sinh lên hàng đầu! Đây củng là lý do gần đây nhiều nhà đâu tư chảy khỏi Tàu công, không muốn vào VN,
    vì VN chưa-chuẩn-bị !! Chuẩn bị sao nối ? chỉ ăn và phá. ! Đại Tá Lê Lựu nhà văn quân đội VC ,trả lời báo chí Mỹ ,khi được hỏi xây dựng đất nước sau chiến tranh,Ông đả lời :” Xây dựng sao nối,sau bao nhiêu năm,chúng-tôi-chỉ -chuyên-đi-phá,bây giờ đâu phải một sớm một chiếu ,mà xây dựng đươc !”.Đừng ngạc nhiên ,khi thấy quan chức CS sắp hàng vào tù !!

  2. Chào cụ Mạc Văn Trang,

    Lớp già như cụ Trang và DN tôi không ngạc nhiên lắm về việc “Hà nội ngập rác thải”. Thật ra chuyện rác thải quá nhỏ so với “rác” người ở Hà nội từ lúc Hồ Chí Minh cho quân cộng sản cướp kho thóc, do dân Miền Nam đóng góp cho cụ Trần Trọng Kim đưa ra cứu đói Miền Bắc trong trận đói Ất Dậu 1945. Trận đó từ Miền Trung dẫn đến Hà nội, Cao bằng… có đến 2 triệu người chết vì đói.
    Xin trích đoạn bài của sử gia Phạm Cao Dương :

    Việt Minh có cứu đói không?

    Độc giả cần phải để ý là Việt Minh và Cộng Sản là một và mục tiêu tối hậu của Đảng Cộng Sản là phá bỏ xã hội cũ để thiết lập xã hội xã hội mới theo xã hội chủ nghĩa nên đối với họ cướp chính quyền chỉ là một giai đoạn và tất cả chỉ là phương tiện và mọi phương tiện đều tốt kể cả mạng sống của người dân. Quan điểm này đã được biểu lộ qua những lời của Lê Trọng Nghĩa, đại diện Việt Minh, nói với Thủ Tướng Trần Trọng Kim, khi hai người gặp nhau ở Phủ Khâm Sai Bắc Bộ vào khoảng cuối tháng bảy, đầu tháng tám năm 1945 và để từ chối hợp tác với chính phủ của Thủ Tướng Kim để cùng lo việc nước, tránh hại cho dân:

    Sự hành động của chúng tôi đã có chủ nghĩa riêng và có chương trình nhất định (…). Chúng tôi chắc thế nào cũng thành công. Nếu có hại cũng không cần, có hại rồi mới có lợi. Dù trong nước mười phần chết chín, chúng tôi sẽ lập một xã hội với một thành phần còn lại còn hơn với chín phần kia (…). Chúng tôi sẽ cướp quyền để cho các nước đồng minh biết chúng tôi mạnh, chứ không chịu cho ai nhường. (13)

    Đây là một lời nói sắt máu, đầy bạo lực về mạng sống của chính đồng bào mình tưởng khó ai có thể mở miệng thốt ra nhưng sau đó không lâu đã được Đại Tướng Việt Minh Võ Nguyên Giáp lập lại gần giống như vậy với Tướng Pháp Jean-Julien Fonde trước khi xảy ra cuộc chiến Việt Minh – Pháp, 1946-1954 là “Những cái chết – một triệu cái chết của người Việt Nam – không quan trọng” . Câu nói này được in trên mặt hộp bìa đựng của cuốn 1 của bộ phim tài liệu Vietnam, A Television History ( The deaths – one million Vietnamese deaths – not important)(14). Nhận định này sau đó đã được họ Võ lập lại nhiều lần khi được các ký giả ngoại quốc phỏng vấn trong thời gian chiến tranh và lần chót vào năm 1995, hai mươi năm sau khi Cuộc Chiến Ba Mươi Năm chấm dứt trên truyền hình Mỹ, cả thế giới đều được nghe. Khi được hỏi là trong cuộc chiến từ ba triệu rưởi đến bốn triệu người đã bị giết, ông có hối tiếc không? Bằng tiếng Pháp quen thuộc, Võ Nguyên Giáp đã dứt khoát trả lời “Không chút nào! Tôi không hối tiếc chút nào!” Ngưng trích.

    Sau khi HCM kéo quân vào Hà nội có cả triệu dân Bắc bỏ chạy vào Nam. Thành phần còn lại đã bị Hồ tàn sát và cướp trắng của cải với hàng trăm ngàn dân bị giết qua CCRĐ tàn khốc. Sau đó Hồ siết bao tử dân Bắc để lùa họ vào đánh giết hầu cướp trắng Miền Nam.

    Có hàng trăm ngàn hay hàng triệu dân quân Nam Bắc chết không đong đếm nổi trong cuộc chiến phi nghĩa. Và sau đó hàng triệu người vượt biển vượt biên, với hơn nửa triệu bỏ thây trên biển và rừng sâu, không có sách vở nào ghi hết tội ác của Hồ và cs Bắc Việt.

    Nếu thật sự muốn Hà nội hết rác thải, tốt nhứt cụ Trang và thân hữu Hà nội họp nhau lại đưa ra lời kêu gọi Hà Nội hãy vứt Hồ, dẹp Giáp, bỏ đảng và nhà nước cộng sản càng sớm càng tốt. Chỉ có cách đó mới mong Hà Nội – từng là cái nôi văn hóa – không còn mùi “rác” thải thúi tha như xác Hồ năm phơi c… cho dân Bắc vái lạy!

    Chỉ có vứt Hồ, dẹp Giáp và lật cộng mới mong đoàn kết dân Việt Nam Bắc và trong ngoài xây dựng lại Việt Nam tốt hơn, giống như Nga và khối Đông Âu đã làm hồi Thế kỷ trước.

    Xin chủc cụ Trang và Thân quyến an lành. DN.

  3. Nguyễn Như Phong của Việt Petro cũng từng đau đớn nhăn nhó than đại khái rằng : làm báo đảng cũng như là thân chó giữ nhà cho chủ, chủ bảo sủa thì cấm được cãi lời.
    Sau khi bị đảng hành cho lên bờ xuống ruộng thì Như Phong tỉnh hẳn ra, thôi thì âu cũng là cái nghiệp báo chí lề đảng, không bị trù dập thì người ta chưa thực sự mở mắt nhìn rõ mặt đảng ra sao, chó má như thế nào. Chúc mừng anh Như Phong về lại với lề dân. Mong anh chung tay đóng góp giựt sập cái đảng chết tiệt này.

  4. “Copy” củng phải có trình độ-khả năng.Ngu dốt như bọn CSVN ,cho dù bạn có đưa bài,chúng nó vẩn không bắt chước được.Mấy thằng bộ trưởng Tài nguyên-Môi Trường chỉ cuyên nghề bán đất là chính!Tất cả thành phố của Vn bây giờ ,ăn và ỉa cùng một chổ. Sông ngòi- hồ-ao…là những nới chưa nước thải !Thế nhưng ,hô hào bảo vệ môi sinh thì VC đi-hàng -đầu.Lý do
    là để xin tiền các nước giàu mà bỏ túi.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên