Người bạn gửi tôi link trang facebook của ông Hoàng Hải Vân về bài viết liên quan đến “hậu chấn” The VietNam War. Một bộ phim tài liệu 10 tập, dài 18 tiếng do Ken Burns và Lynn Novick thực hiện, được PBS phổ biến rộng rãi. Vì chưa hề biết ông, nên chỉ lõm bõm võ đoán là ông thuộc về nhóm “cấp tiến” của phe chiến thắng. Ông “lớt phớt” nhận diện về cuộc chiến, còn tôi thì suy nghĩ vụn về một số điều ông nêu ra.
–“Từ một bộ phim mà kích ngòi cho những tranh cãi về xương máu, trong bối cảnh những nỗi đau của chiến tranh vẫn hiện hữu trong phần lớn gia đình người Việt, chẳng khác gì thúc đẩy sự tiếp diễn chiến tranh trong lòng người.”
Xin thưa, không ai kích ngòi cho những tranh cãi của người Việt “chẳng khác gì thúc đẩy sự tiếp diễn chiến tranh trong lòng người” cả, mà thực sự Mỹ muốn giải tỏa ẩn ức trong lòng xã hội Mỹ. Mỹ dùng tài liệu và bối cảnh người Việt Nam cũng như người Mỹ từng tham chiến (đa số là người phía Bắc) nhìn theo nhiều góc cạnh chứ không phải nạn nhân chính, là người phía Nam! Người Việt tranh cãi vì sự thiên vị đó của nhóm làm phim. Chính điều nầy đã thể hiện thực trạng xã hội Việt Nam vẫn đang chia rẽ trầm trọng. Nạn nhân chính, là phe phía Nam, phải lên tiếng!
Phương Tây, đặc biệt là Mỹ, giải mã tư liệu để công luận tìm hiểu và phê phán rồi làm thành phim, còn tư liệu cả khối cộng sản điều khiển chiến tranh tại Việt Nam, sự thật ra sao thì đảng cộng sản Việt Nam vẫn giấu kín. Một bên giải mã để công luận học được bài học từ lịch sử, còn một bên thì giấu tất cả để tự ca ngợi mình! Vì thế nhà văn hóa Nguyên Ngọc đã có mong muốn là Việt Nam “cũng nên nhìn lại” để thực hiện một bộ phim tương tự.
Mỹ giải mã tài liệu để giải quyết nan đề xã hội của họ. Còn Việt Nam, nan đề đó to lớn cả trăm ngàn lần hơn, tại sao vẫn im lặng? Không những thế mà cứ tiếp tục đánh tráo sự thật. Phía Bắc gây ra chiến tranh rồi trút tất cả tội ác lên đầu phe phía Nam dù họ chỉ hoàn toàn tự vệ! Vì hành vi “gắp lửa bỏ tay người” nầy nên phe phía Nam càng phẫn uất. Từ một miền Nam trù phú và văn minh bỗng chốc bị tan hoang ngay sau 1975, tại sao không nói đến thảm cảnh đó mà chỉ ca ngợi chiến thắng?
Ca từ phía Bắc có câu “đường vinh quang xây xác quân thù” đã và đang minh chứng bản chất của “chiến thắng vĩ đại” nầy!
-Nói về cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, tác giả viết: (ông là Bí thư Đảng ủy của Ủy ban quân quản Sài Gòn trong chiến dịch Hồ Chí Minh). Tôi không nghĩ là ông “xét lại” hay có một cái nhìn khác gì về cuộc chiến mà ông tham gia, ông chỉ không muốn lòng người tiếp tục ly tán.
“không… có cái nhìn khác về cuộc chiến” tức là ông Võ Văn Kiệt vẫn tin cuộc chiến là đúng. “Giải phóng miền Nam” là đúng! Nhắc lại điều nầy mục đích của tác giả là thanh minh giùm ông Võ Văn Kiệt với nội bộ đảng cộng sản chứ không phải với người phía Nam. Vì các chủ trương học tập cải tạo, kinh tế mới, đổi tiền, đánh tư sản mại bản, bán bãi thu vàng vượt biên… đều được thực hiện rất bài bản mà không hề được nhắc đến. Và hậu quả tất nhiên là có hàng triệu người liều chết vượt biên.
Nếu cuộc chiến là đúng thì tại sao thực hiện những điều vừa kể? Và đó chính là nguyên nhân đưa đến “lòng người tiếp tục ly tán”!
-Nhận xét về Mỹ của điệp viên Phạm Xuân Ẩn mà tác giả đồng tình:
“Anh đi xâm lược giống như anh đi buôn, phải tính sao cho có lời, nếu trả giá đắt quá thì rút, mà rút tức là thua. Trong chiến tranh Việt Nam, ta tiến hành chiến tranh nhân dân, động viên sức mạnh toàn dân, Mỹ tính sổ thấy không có lời. Ông vừa nói vừa rút trên giá sách một cuốn từ điển, tìm trong các trang vần C, chỉ cho tôi tên ông Clau’se-witz “để viết cho đúng chính tả”
Khi nói như thế điệp viên Phạm Xuân Ẩn đã quên bén cái bắt tay của Nixon với Mao tại Bắc Kinh năm 1972. Hãy so sánh một thị trường mấy chục triệu người với một thị trường 1 tỉ người! Vì thế câu phân tích đó chỉ nói lên tư duy của một người buôn chuyến chứ không phải của một bộ óc biết đầu tư buôn bán. Vì bản chất tư bản là lợi nhuận và tạo điều kiện để đôi bên cùng có lợi thì lợi nhuận mới được nhiều và dài lâu. Nhật, Đại Hàn, Đài Loan chấp nhận cuộc chơi để trở nên cường quốc tư bản. Và mấy nước đó có mất độc lập tự chủ không? Với Nhật, Mỹ là kẻ thù lẽ ra là “không đội trời chung” vì 2 quả bom nguyên tử, nhưng tại sao Nhật luôn luôn là đồng minh với Mỹ và Tướng MacArthur được nhiều người Nhật nhắc tên? Vì nhờ ông thực hiện kế hoạch xây dựng lại thời hậu chiến nên chỉ 2 thập niên sau Thế chiến thứ 2, Nhật trở lại cường quốc. Cũng nhờ giao dịch với Mỹ Nam Hàn, Đài Loan trở thành mấy con Rồng!
Việt Nam đi ngược đường. Nhờ Tàu, Liên Xô với “anh em” xã hội chủ nghĩa nên ngoài chuyện phải trả giá là núi xương sông máu còn bị tuột hậu về mọi mặt, đến cả trăm năm!
–”Đó là Việt Nam dân chủ cộng hòa hoàn toàn thành thật thi hành Hiệp định Genève và kiên trì chờ đợi Tổng tuyển cử để thực hiện thống nhất đất nước một cách hòa bình.” “Đảng Lao động Việt Nam hồi đó đã nghiêm cấm các đảng viên ở lại miền Nam trang bị và tàng trữ vũ khí, ai không chấp hành sẽ bị khai trừ ra khỏi Đảng.”
Nếu đúng thế thì trả lời như thế nào việc ông Lê Duẩn cũng như một số cán bộ cao cấp khác trốn ở lại trong Nam để hoạt động, không tập kết ra Bắc?
-Nói về Tổng Thống Ngô Đình Diệm thời Đệ nhất Cộng hòa:
“đàn áp đẫm máu những người kháng chiến cũ trong tay không tấc sắt là sự thật,”
“ông Ngô Đình Diệm ủng hộ tỉnh trưởng Bến Tre Phạm Ngọc Thảo thả hàng ngàn tù chính trị và đề nghị tất cả các tỉnh làm theo ông Thảo cũng là sự thật.”
“đặt phần lớn các vùng nông thôn miền Nam ra ngoài vòng pháp luật để tự do tàn sát và hủy diệt bằng bom đạn và chất độc hóa học,”
Chủ trương của cộng sản là lấy nông thôn bao vây thành thị, nên nông dân bị cộng sản xúi giục nổi dậy. Vì thực trạng như thế nên mới có “Ấp chiến lược”, để cô lập, truy lùng và tiêu diệt du kích! Còn du kích sau khi phục kích bắn giết thì tàng ẩn trong dân, lấy dân làm bia đỡ, nếu bị giết thì tẩu tán vũ khí rồi lu loa là “dân, trong tay không tất sắt”!
Còn việc “thả hàng ngàn tù chính trị” có thể để thu phục nhân tâm, là một thủ đoạn chính trị trong chiến tranh du kích, nếu không muốn nói đó là do nhân đạo!
-”Ngay cả đối với cụ Hồ, khi tán thành Quốc tế ba, cụ vẫn chỉ coi đó chỉ là một phương tiện, một con đường để cứu nước.”
Thế thì tất cả sách báo ông Hồ ca ngợi chủ nghĩa cộng sản, ca ngợi Mác, Lenin, Mao phải đem vức bỏ hết vào sọt rác?
-”Nhưng dù sao chăng nữa thì với một bản Hiến pháp tự do mẫu mực rất khó sửa đổi (một bản Hiến pháp mà cụ Hồ đã dựa vào đó để soạn thảo bản Hiến pháp Việt Nam năm 1946)”
Ông Hồ viết bản Hiến Pháp và cũng chính ông Hồ (chứ không phải ai khác) không thực hiện, như vậy là ngụy tạo để tìm sự hợp tác của các đảng phái, của phe nhóm yêu nước khác chính kiến trong lúc Việt Minh còn ở thế yếu, để rồi từng bước củng cố lực lượng và tiêu diệt họ, vì chủ nghĩa cộng sản vốn là độc tôn. Và độc tôn như hiện tại!
Bây giờ, tạm gác bỏ chuyện mười mấy năm chiến tranh đẫm máu từ sau khi anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm bị Mỹ giết, hãy nhìn lại và thử so sánh:
Việt Nam, sau “42 năm chiến thắng”, trong thời bình, nhưng về kinh tế, chính trị, đến văn hóa xã hội hiện tại ra sao? Tàu cộng đang làm gì trên đất nước? Việt Nam đang đứng ở vị trí nào trên thế giới? Trong lúc đó, dưới thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm chỉ được 8 năm (1955-1963) giữa một miền Nam bị cát cứ, không có được điểm nào có thể gọi là “làm nền tảng”, đã tạo được thế đứng vững chãi về nhiều mặt. Được thế giới Tự do công nhận. Xã hội được an bình. Người dân được ấm no hạnh phúc. Như vậy ai có công, ai có tội?
Tóm lại, nếu tác giả bài viết thuộc “phe cấp tiến” trong đảng, thì chuyện hòa giải chắc chắn còn rất cam go, nếu không muốn nói là không thể! Vì thế đây là một nan đề chưa có giải đáp, trong lúc chế độ vẫn tiếp tục ngông nghênh, khoác loác, tự mãn thì cho dù những người có thực tâm trao đổi, muốn tìm một lối thoát cũng chỉ lảng phí thời gian.
“Chơi dao có ngày đứt tay” mà cộng sản Việt Nam chơi trò chiến tranh nên dân tộc đang phải gánh hậu quả!
Thưa, đây cũng chỉ là suy nghĩ vụn giống như tác giả đã “lớt phớt” về chuyện dâu bể của dân tộc!
(15/10/2017)
Hồ Phú Bông
Da hon 40 nam troi qua , Cong San da kịp thoi co duoc mot lu tre trau gia , son son , thanh Niền thieu nien ,nhi dong mo miếng la Bac voi Dang . Doi voi bon nay chi can co tien va quyen la se co tat ca , ngay nay tat ca cac quoc gia chung quanh vietnam deu phai so nguoi dan vietnam vi nhung hanh vi rat, rat la mat day ,vo dao duc khi ho den các quoc gia do , bang chung la nhung bang , thong bao ve nhung hanh vi nay duoc viet bang hai thu tieng ,doi khi bang ba thu tieng ( tieng nuoc so tai,tieng Anh. tieng Viet va co VC ) Do la do nguoi danVN hoc tap lam theo Dao Duc HCM ?
Nếu:
“…Trong lúc đó, dưới thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm chỉ được 8 năm (1955-1963) giữa một miền Nam bị cát cứ, không có được điểm nào có thể gọi là làm nền tảng, đă tạo được thế đứng vững chăi về nhiều mặt. Được thế giới Tự do công nhận. Xă hội được an bình. Người dân được ấm no hạnh phúc…”
Và nếu:
…”nếu tác giả bài viết thuộc phe cấp tiến trong đảng, thì chuyện hòa giải chắc chắn còn rất cam go, nếu không muốn nói là không thể! Vì thế đây là một nan đề chưa có giải đáp, trong lúc chế độ vẫn tiếp tục ngông nghênh, khoác loác, tự măn thì cho dù những người có thực tâm trao đổi, muốn tìm một lối thoát cũng chỉ lảng phí thời gian…”
thế thì phải lật đổ chế độ cs đi mà thành lập trở lại chính thể Việt Nam Cộng Hoà. Câu trả lời hết sức đơn giản.
Có một câu của ai quên mất : CÁCH SỬA ĐỔI CHẾ ĐỘ CS HAY NHẤT LÀ LẬT ĐỔ NÓ “
Năm 1960 thời chế độ Ngô Đình Diệm , lợi tức bình quân của người dân Việt Nam Cộng Hòa hơn hẳn Tàu cộng, Đại Hàn, Thái Lan, Ấn Độ và dĩ nhiên Bắc Việt: Singapore 395 USD, Mã Lai Á 299 USD, Philippines 257 USD, Việt Nam Cộng Hoà 223 USD, Đại Hàn 155 USD, Thái Lan 101 USD, Trung Quốc 92 USD, Ấn Độ 84 USD, Bắc Việt 73 USD.
Ngày nay dưới chế độ Cộng sản, Việt nam là một trong những nước nghèo, mà ngay chính thứ trưởng bộ Kế Hoạch Đầu Tư cũng phải thú nhận chỉ vài năm nữa, người dân còn nghèo hơn cả Cam Bốt, Lào, Miến Điện…Báo Đất Việt ở Việt nam đăng tin:12/10/2014 – “Chỉ 3 đến 5 năm tới, thu nhập người Việt Nam sẽ bị Lào, Campuchia, Myanmar vượt qua”. Đó là khẳng định của ông Nguyễn Chí Dũng – Thứ trưởng Bộ KHĐT tại hội thảo “Kinh tế Việt Nam đến năm 2025: Cơ hội và thách thức”, do Trung tâm Thông tin và dự báo kinh tế xã hội quốc gia (NCIF) tổ chức, ngày 10/10.
Theo Ngân hàng Thế giới (WB), năm 2013, GDP bình quân đầu người của Việt Nam là 1.910 USD/người, Lào 1.645 USD/người, Campuchia 1.007 USD/người; Myanmar 900 USD/người.
CON NGƯỜI VÀ SỰ KIỆN
LỊCH SỬ KHÁCH QUAN
Con người nhận thức bên trong
Còn bao sự kiện chỉ bong bên ngoài
Nên chi nhận thức ở đời
Nếu toàn sai lạc còn nào khách quan !
Ví như cuộc chiến Việt Nam
Qua non thế kỷ vẫn bao mơ hồ
Đây là điều quả thật hồ đồ
Toàn người kiểu ấy có hay được gì !
Ngu dân thành tội khác chi
Cả ai tự mị cũng đều hèn luôn
Làm cho sự thật buông tuồng
Còn chi dân tộc nước non ra gì !
Giống toàn thảy đám cu li
Chủ luôn giấu mặt dễ gì biết ai
Chủ đầu ông Mác nào sai
Đưa ra lý thuyết độc tài đầu tiên !
Từ đây đều thảy kìn kìn
Theo lời Mác dạy như in vậy mà
Dẫu là xã hội xót xa
Dẫu là dân tộc nhốm toàn thương đau !
Nhưng đều sinh mệnh làm đầu
Nói theo một phách cốt hầu tồn vong
Còn chi chính đáng trong lòng
Mà thành gian dối chẳng qua vì mình !
Khởi đầu thật chỉ Việt Minh
Đánh nhau với Pháp quả tình vậy thôi
Bề ngoài giải phóng quốc gia
Nhưng trong mục đích chỉ là Mác Lê !
Khiến thành bao nước nhảy vào
Liên Xô Trung Quốc kế là Mỹ luôn
Dầu cho che giấu ngọn nguồn
Chiến tranh ý hệ rõ ràng khác sao !
Nên chi phải nói ông Hồ
Chỉ người Cộng sản đâu nào Quốc gia
Chẳng qua dân tộc mượn từ
Nhưng nhằm Quốc tế mới là đỉnh cao !
Nhưng nay mọi sự qua rồi
Dù sai hay đúng sẽ đời giải phân
Nếu hoài chỉ thảy cù lần
Toàn đều bưng bít có gì vinh quang !
Nó càng cho thấy mọi đàng
Dài lâu vẫn hoàn toàn lộ ra
Có điều là phải xót xa
Ngu dân lại chỉ tội đồ ngàn năm !
Vì Liên Xô đã không còn
Mác Lê cho thấy cũng còn chi mô
Nên thôi về chuyện ông Hồ
Sử xanh sáng tỏ sau này sẽ hay !
Bây giờ cần nhất những ngày
Cùng nhau hàn gắn để đời tiến lên
Phải cần hòa giải thực lòng
Bạch ra mọi sự ở trong lòng mình !
Nếu hoài cứ Mác Lênin
Làm sao hòa giải bộ người ngu sao
Anh em thành mãi kẻ thù
Cùng chung giòng máu toàn hoài ghét nhau !
Dẫu sao lịch sử dài ngày
Vẫn luôn vơi bớt mọi điêu đau thương
Qua hai cuộc chiến đoạn trường
Quá nhiều mất mát còn vương nỗi gì !
Có đâu đạt tới “đại đồng”
Giống lời ông Mác ngông cuồng đặt ra
Hiện giờ hội nhập hàng hà
Trên toàn thế giới mới điều khách quan !
Nên dù dĩ vãng đau thương
Giờ cần quên hết mới dường tinh hoa
Anh em vẫn chỉ một nhà
Nay cùng hợp lại mới là việc hơn !
Xây nền dân chủ tự do
Xây nền độc lập nhằm cho thanh bình
Thẳng ngay mới thật là mình
Thẳng ngay mới thật nước nhà đi lên !
NON NGÀN
(18/10/17)
Ông Hồ phú Bông viết bài này là để bông phèng thì đúng hơn.mọi lí lẽ và chứng cớ ông đưa ra chỉ có thể cho lũ trẻ trâu nó đọc và nó nghe.Xin đừng ngụy biện đổi trắng thay den.Đừng mơ Nhật Hàn Đài làm giàu mà làm tôi tớ cho Mỹ.Tự hào gì phải ngậm miệng làm kẻ đầu sai cho những tham vọng bá quyền của nước lớn.Đừng nói cái chế độ VNCH là tươi đẹp,thịnh vượng.Chỉ sau 1975 miền nam chỉ còn là cái xác rỗng tuyêc.Vì sao?vì nó chỉ sống bằng viện trợ,vì nó chỉ sống bằng tiền đánh thuê.Cái đó ông Hồ bông hiểu nhưng giả đui.
Sau 1975 miền Nam rỗng tuếch vì CS vơ vét hết, chuyên chở đi hết, khuân hết
Cái anh CS chết đói chuyên nghề cướp bóc ai cũng biết cả
Sau 1975 ,miền nam chỉ cò cái xác rỗng tuếch . Quả thật đúng như thế,
tất cả được khuân ra miền Bắc thiên đường XHCN, kể cả cái cột đèn đường.
Dân miền nam phải ăn cái thứ “bo bo”,một thứ lương thực không bao
giờ được trồng cấy tại VN, cái thứ này ở đâu ra nhỉ ? Viện trợ của ai thế ?
Tại sao phải nhận cái thứ thực phẩm chỉ dành cho gia súc này để đánh
đổi xương máu thanh niên ở chiến trường Kampuchia ? Mạng sống
thanh niên Việt chỉ đáng một bát bo bo thôi sao ? Hy sinh xương máu
của thanh niên miền Bắc ở đường mòn Hồ chí Minh trước đây, hy sinh
xương máu thanh niên miền Nam sau này ở chiến trường Kampuchia,
để đổi vài bát bo bo ,có đáng không ? Bo bo của Liên Xô ,Trung quốc
ngon hơn lúa gạo miền Nam của Nguỵ ?
Ông Trần Vàng Sao, một thi sĩ “nhảy núi” qua phía Cộng sản đã
từng nhận xét về miền Bắc dưới ách cai trị của cộng sản như sau:
“Nếu không có tài đánh nhau, miền Bắc chỉ là một Vũng bùn lộn
cứt “.Không những là một vũng bùn về hiện trạng kinh tế của
cái gọi là Xã hội chủ nghĩa,mà còn bị “trộn cứt” trong cái tư tưởng
cùn nhụt,què quặt ,lười biếng suy nghĩ như kiểu già Hồ đã từng
nói :”Tôi chả có tư tưởng gì hết ,mọi cái đều được ông Lê Nin, Các
Mác suy nghĩ cho cả rồi “. Éh Hè! Suy nghĩ của Lênin, Các Mác chỉ
là cái suy nghĩ lộn cứt ,áp đặt lên tư tưởng của người khác !
Đúng là đầu óc ăn bo bo. Làm tôi tớ cho Mỹ thì tại sao con cháu Bác Hồ lạy lục xin đi lao động bên đó hã tên đầu óc nhét đầy bã cộng sãn ,Vnch sống bằng tiền đánh thuê ? Mày có u mê không? Mày nhìn Miền Bắc nếu không có Viện trợ của đàn Anh Cộng sản ,thì tụi mầy lấy đâu súng đạn mà vượt Trường sơn ăn cướp. Tụi mày có cái quần xà lỏn vào nam Vơ vét thì Dân miền nam chỉ còn ăn bo bo và gạo mục tụi mày bán cho Dân , hàng đêm từng đoàn Tàu TNT ,chỡ đầy gạo ,đường ,thuốc men. Máy móc , bằng đường sắt đường bộ. Còn chưa nói đến Tàu biễn , ra Bắc thì Miền nam còn gì ? Đúng là vừa ăn cướp vừa là làng ,kháng chiến chong Mỹ đúng là nói không biết ngượng , Cha con tụi mày đang bu càng theo Mỹ , bây giờ mày còn u mê vậy hả thắng Ba Nguyễn bày đặt viết ngược Nguyễn Ba thì Nguyễn Ba đi , Ba Nguyễn là gì vây?
Bài viết của một cựu đảng viên csvn: Minh Đức Lê, gửi các đảng viên đảng CSVN để nhìn lại chính mình….
*************
ĐẢNG VIÊN ĐẢNG CSVN – TA LÀ AI ?
Nếu một người cứ đứng trên quan điểm phân biệt bạn thù của đảng cộng sản VN, thì tôi nói thật, hận thù đó không nguôi được.
Vì sao ư? Vì quá nhục.
Này nhé. Ta chiến đấu vì lý tưởng cộng sản, coi Mỹ là kẻ thù giai cấp, kẻ thù của hoà bình thế giới. Ta thắng nó với lòng tin rằng chẳng bao lâu sau thằng tư bản sẽ quỳ gối trước mặt phe cộng sản để cầu xin ân huệ.
Thế mà tất cả những gì ta hy sinh cho cuộc chiến 20 máu lửa đó, trong phút chốc bỗng biến thành trò cười rẻ tiền. Chủ nghĩa cộng sản sụp tan thành mây khói. Nay ta quay lại cầu xin nó, theo đuôi nó xây dựng chủ nghĩa tư bản, năn nỉ nó công nhận ta là kinh tế thị trường.
Bao thế hệ hy sinh chống Mỹ để thấy những thế hệ sau chiến tranh lớn lên hướng về văn hoá Mỹ, cuồng Mỹ. Hoá ra những gì ta làm trong quá khứ đều sai, đều ngu muội , đều vì ta có tầm nhìn không quá lũy tre làng.
Hỏi như thế có nhục không? Mà nhục như thế thì quên thế nào được. Nay ta trãi thảm đỏ mời Mỹ quay lại. Cái mặt dày đểu cáng ta biết giấu vào đâu? Đành phải lôi lại chuyện quá khứ rằng Mỹ giết dân ta.
Thì sao, nó không giết ta để ta giết nó hay sao?. Trong cuộc chiến tranh do ta chủ trương, có thằng nào không phải là Việt Cộng trong mắt người Mỹ. Ta sống trong dân, ta giấu vũ khí trong vườn nhà dân. Dân và ta đều quần đùi đen, áo bà ba đen, tay cầm liềm cắt cỏ mà ÁK-47 giấu trong bờ ruộng. Ta đánh úp nó chết nhăn răng vì nó tưởng du kích ta là dân lành.
Trong khi đó ta giết chính đồng bào ta, ta trói đồng bào ta như trói gà, rồi ta chặt đồng bào ta làm ba khúc sau vườn. Ta dùng cuốc đập đồng bào ta vỡ sọ. Ta chôn sống đồng bào ta sau khi bắt chính họ đào huyệt…
Ta tuyệt đối không nhắc lại chuyện đó. Ta tuyệt đối tìm cách quên rằng thằng đàn anh Trung Quốc đã giết đồng bào ta còn tệ hơn giết chó, máu chảy thành sông ở biên giới phía Bắc. Và ta vẫn tiếp tục thờ lạy nó.
Ta là ai? Ta là đảng cộng sản VN. Ta là thứ cặn bã của dân tộc này. Ta là thứ mọi rợ đạo đức giả. Ta là loài khỉ đột đã xua đuổi được mọi nền văn minh để tiếp tục tự sướng với nhau trong bóng tối của thời trung cổ.
Và còn nữa? Hãy chờ xem ta sẽ nghiến nát kẻ thù ( nhân dân ) như đàn anh Trung Quốc của chúng ta dùng xe tăng xay thịt nhân dân chúng nó thành thức ăn cho súc vật trên quảng trường Thiên An Môn.
Ta là quái thai thời đại. Ta không xứng đáng đứng ngang hàng với loài người văn minh trên trái đất này.
Thảm họa diệt chủng đã hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, ngoài 90 triệu người Việt. Mỗi người cần nhìn thấy cái chết đang đến với chính mình và con cháu mình, hãy chuyển tải thông tin này tới tất cả mọi người, tới mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng lên chống thảm họa diệt chủng đã đến trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên tiếng bảo vệ chúng ta.