KÌ 1
- Trong những người đứng đầu đảng cộng sản cầm quyền ở Việt Nam thì ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng là người riết róng nhất về công tác cán bộ, rao giảng cao giọng nhất về đòi hỏi làm gương của người lãnh đạo, dạy bảo nhiều nhất về chọn lọc, đề bạt quan chức trong bộ máy nhà nước, hội họp nhiều nhất với hai cơ quan tối cao của đảng là bộ Chính trị và ban Bí thư về đội ngũ cán bộ lãnh đạo và ban hành dồn dập nhất những quyết định, chỉ thị, qui định về đội ngũ quan chức lãnh đạo đảng và nhà nước.
Đặc biệt việc chạy chức, chạy quyền được đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng xăm soi nhiều nhất, cảnh báo nghiêm khắc nhất, răn đe mạnh nhất và hai kì đại hội đảng gần đây ông Trọng đều là trưởng ban nhân sự, rà soát từng người đưa vào cơ quan lãnh đạo cao nhất của đảng.
Nhưng hãy nhìn việc đề bạt quan chức cấp quốc gia của tổ chức đảng sẽ nhận ra ngay cội nguồn của chạy chức chạy quyền, nhận ra nơi chạy chức ngang nhiên, công khai, ồ ạt và bất tận.
Bỏ qua việc chính ông đảng trưởng riết róng yêu cầu làm gương của người lãnh đạo, khắt khe đòi hỏi thực hiện nghiêm những qui định về công tác cán bộ của đảng lại chính là người nêu gương chiếm giữ chiếc ghế người đứng đầu đảng liền ba nhiệm kì, bất chấp cả điều lệ đảng là qui định có tính nguyên tắc, là luật lệ cao nhất của đảng. Đại hội 11 đảng cộng sản Việt Nam tháng một năm 2011 đưa ông Nguyễn Phú Trọng đã 67 tuổi lên vị trí người đứng đầu đảng với chức danh Tổng Bí thư thì đại hội 11 liền đưa ngay vào Điều lệ đảng, chương III, điều 17, qui định rằng: “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”.
Từ 2011 đến nay, suốt ba nhiệm kì liên tiếp ông Nguyễn Phú Trọng đứng đầu đảng cầm quyền thì đội ngũ quan chức ở phương diện quốc gia, những người quyết định sự thịnh suy của đất nước, quyết định bộ mặt xã hội và đời sống của người dân lại bộc lộ là đội ngũ quan chức tồi tệ nhất, yếu kém nhất, hư hỏng nhiều nhất, phạm tội nghiêm trọng nhất, gây thiệt hại cho nước, gây tội ác với dân lớn nhất, đưa đất nước vào những thất bại, khó khăn nghiêm trọng, đẩy người dân vào cuộc sống khốn cùng, phải nhận những mất mát bi thảm nhất, mất mát hàng chục ngàn mạng sống người dân trong đại dịch covid 19.
Quyền lực quốc gia ăn chia với tư bản hoang dã làm giầu bằng tài nguyên đất đai, đẩy người dân vào cuộc đời đau thương, vào cuộc sống cùng quẫn, vào thân phận tù tội diễn ra trên khắp đất nước, từ Văn Giang, Hưng Yên, Dương Nội và Đồng Tâm, Hà Nội đến Thủ Thiêm, Sài Gòn.
Tư lệnh cảnh sát biển bán biển cho đường dây buôn lậu.
Bộ Y tế, bộ Khoa học Công nghệ bảo lãnh cho gian thương buôn kit test dỏm rồi chính quyền địa phương cưỡng bức dân, đè ngửa dân ra ngoáy đi ngoáy lại mũi dân bẳng kit dỏm để gian thương tiêu thụ hàng giả và để dịch covid bùng phát giết chết hơn bốn mươi ba ngàn dân.
Cả hệ thống quyền lực tổ chức chuyến bay hút máu dân núp dưới tên mĩ miều, lừa bịp Chuyến Bay Giải Cứu . . .
Những vụ việc ghê tởm, bẩn thỉu, nhục nhã như vừa nêu diễn ra dồn dập trên khắp đất nước đã phơi bày bộ mặt thấp hèn, bất lương, độc ác không còn một chút tính người của đám quan chức ở phương diện quốc gia dưới triều Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng riết róng và trực tiếp làm công việc chọn lọc nhân sự, đề bạt cán bộ.
Bỏ qua hạng quan chức lãnh đạo quốc gia, quản lí xã hội từ cấp cao chót vót đã lộ mặt đốn mạt, đang trùng trùng lớp lớp trở thành tội phạm nối nhau ra toà và lũ lượt vào tù mà suốt chiều dài lịch sử hàng ngàn năm, cả thời nhà nước phong kiến thối nát, suy tàn, cả thời nhà nước thực dân đô hộ cũng chưa hề có.
Chưa có thời đại nào đảng viên đảng cầm quyền đều là những đảng uỷ cấp cao được tổ chức đảng chọn lọc đặt lên ghế quan chức nhà nước lại đồng loạt đổ đốn, đồng loạt biến chủ trương, chính sách của nhà nước chăm lo cho dân thành cơ hội cướp bóc dân, biến công vụ, nhiệm vụ công chức thành dịch vụ tư. Hưởng lương công chức nhà nước, sử dụng thời gian, phương tiện nhà nước thanh tra những vụ quan chức tham nhũng chiếm đoạt tài sản tiền bạc nhà nước thì quan thanh tra liền đòi được ăn chia ba mươi phần trăm tiền thu hồi từ tham nhũng! Hạng quan chức chỉ có con người hưởng thụ, không có con người trách nhiệm có mặt khắp các cấp chính quyền, nắm giữ đủ các thứ bậc quyền lực.
Bỏ qua quá đông những kẻ được đảng uỷ các cấp chọn lọc, tiến cử trao quyền lực quốc gia nhưng đã lộ mặt là hạng giá áo túi cơm, chỉ biết mang quyền lực quốc gia vơ vét cho bản thân và gia đình để vinh thân phì gia, đang nhiều lần bị điệu cổ ra tòa án, nhiều lần phơi bản mặt bẩn thỉu, ô nhục trước bàn dân thiên hạ, đang chen vai, thích cánh bên nhau ở toà án, đang lúc nhúc như lũ dòi nhặng, lũ sâu mọt trong các nhà tù.
Chỉ điểm mặt vài quan chức đang vênh váo chiếm chiếc ghế quyền lực của dân nhưng người dân không được tiến cử, không được bầu chọn mà do tổ chức đảng chia chác những chiếc ghế quyền lực của dân cho đảng viên có vai vế trong đảng. Người dân mất quyền công dân đích thực nhất, lớn nhất, thiêng liêng nhất, không được tiến cử và bầu chọn hiền tài thực sự của dân, do đó những người nắm quyền lực của dân đều không phải hiền tài trong dân mà chỉ là người của những thế lực trong đảng nên mới có những quan chức nhà nước khi nhắc đến tên, khi nhìn thấy mặt, người dân chỉ thấy ngán ngẩm, không muốn nghe nhắc đến tên, càng không muốn nhìn bản mặt. Vì nghe nhắc đến tên, nhìn thấy bản mặt hạng quan chức đó, người dân chỉ thấy cái tầm thường, thấp kém dưới mặt bằng xã hội!
Xin điểm vài gương mặt đó.
CÒN BỐN KÌ TIẾP THEO
Phải học thôi bạn à!
Khó là đi tiên phuông
Người mở lối đưa đường
Đã phát triển đất nước
Trở thành một siêu cường
Điển hình là nước Mỹ!
Đại Hàn – Tân Gia Ba
Học văn minh Âu Mỹ
Họ bỏ xa chúng ta
Trước cả hơn thế kỷ
Phải học thôi bạn à!
Nông Dân Nam Bộ
Trích Nhà Văn-Tiến Sĩ-Nhà Đấu Tranh Cho Dân Chủ Phạm Đình Trọng
“Văn Cao với Hà Nội là Nhà Hát Lớn, nơi người dân mất nước tụ lại thành khối, thành thác đổ, thành sóng gầm, thành sức mạnh cùng ngẩng cao đầu hát vang bài Tiến Quân Ca rồi trùng trùng đội ngũ như đất chuyển, như bão giông ầm ầm cuốn theo đường Tràng Tiền đến Phủ Bắc Bộ, cuồn cuộn theo đường Tràng Thi đến Phủ Toàn quyền Đông Dương giành lại chính quyền, giành lại đất nước (tớ thêm) từ tay chính phủ Trần Trọng Kim”
Cúi đầu ngậm câm vẫn im ru!
Thế hệ chúng ta lùn trí tuệ
Lại còn mang khuyết tật lưng gù
Nên ta để bầy đàn cẩu trệ
Rợ Hồ đi tìm thiên đường mù!
“Bắc kỳ lý luận” như Xã xệ
Điển hình nhứt “ngài” tổng bí thư
Cử nhân văn chương thơ con cóc
Giáo sư tiến sĩ cực kỳ ngu!
Thô bỉ vô liêm sỉ Trọng lú
Việt Á – những chuyến bay giải cứu
Một tiếng ẳng thôi cũng không nghe
Cha nó lú thì còn có chú?
Cúi đầu ngậm câm vẫn im ru
Vậy ta là gì nếu không ngu?!
Nông Dân Nam Bộ
Cúi đầu ngậm câm vẫn im ru
Vậy ta là gì nếu không ngu?
Tận cùng đáy địa nghục, ô nhục
Gông cùm – xiềng xích – ngục tù!
Nòi Lạc Việt – hy vọng hồi sinh!
Miền Bắc, Bôn sê vích tam vô
Miền Nam thì quan lại phong kiến
Nhớ ơn “bác Hồ” cùng hoài Ngô
Bao thế hệ cứ thế hãnh tiến
Đừng ngụy biện vì ta nhược tiểu
Mà ta tự làm ta tiểu nhược
Ta u mê huynh đệ tương tàn
Mảnh dư đồ rách ta có được
Thế hệ già phải chết hết đi
Mới mong hết căn bệnh tiểu nhược
Thế hệ lưng gù lũ vô nghì
Phải bị tuyệt chủng thì mới được
Nòi Lạc Việt – hy vọng hồi sinh!
Nông Dân Nam Bộ
Thay vì liên tục mở chiến dịch” đốt lò” (diệt trừ tham nhũng ra khỏi đảng).,Tổng Trọng nên bắt chước cố Tổng thống Boris Yelsin của Nga và cũng từng là lãnh đạo đảng cộng sản Liên Xô nên rất nhiều kinh nghiệm về điều hành quản lý đất nước.Ông Yelsin đã từng nói rằng cách sửa đổi cộng sản hay nhất là dẹp hẳn nó đi bởi bản chất cộng sản không chịu sửa đổi để tiến bộ. Ông Trọng nên bỏ cái đảng cộng sản của ông vô lò rồi đốt và nhảy vào luôn nếu ông còn nuối tiếc .À quên trước khi làm như vậy chắc ông Trọng phải chờ sự chấp thuận của Bắc Kinh !
Đích thực là nòi giống Tiên Rồng!
Tôi viết không phải để tranh luận
Mà mục đích tôi viết ra là
Vạch trần tội ác của Việt cộng
Nhứt là tên tội đồ Hồ già
Quê hương tôi, Bến Tre đồng khổ
Sanh ra thời thanh niên tiền phong
Lớn lên tôi thấy xác cắt cổ
Mổ ruột dồn trấu thả trôi sông
Hai Lúa, tôi Nông Dân Nam Bộ
Ít chữ, hết lớp ba trường làng
Thấm thía nỗi ô nhục đô hộ
Tai nghe mắt thấy cảnh phũ phàng
“Bởi lẽ thằng dân ngu quá lợn
Cho nên bọn chúng dễ nên quan”
“Khai Dân Trí – Nâng Cao Dân Khí”
Đông Du – Duy Tân, Hai Cụ Phan
Tự Lực – Đoạn Tuyệt của Nhất Linh
Khái Hưng và Văn Đoàn Tự Lực
Giúp dân mình không còn vô minh
Kéo dài cuộc đời trong nô lệ
Chống cộng là mục đích duy nhứt
Phong kiến cộng sản phải chấm dứt
Dân Chủ – Tự Do – Nhân Quyền
Công Bằng – Ấm No và Hạnh Phúc
Đích thực là nòi giống Tiên Rồng!
Nông Dân Nam Bộ
Mổ bụng dồn trấu thả trôi sông