Từ ngày 11/7/2021, một sự kiện cực kỳ hy hữu trên hòn đảo này, hàng chục ngàn người dân Cuba đã xuống đường biểu tình phản đối những cuộc khủng hoảng xã hội và lên án chế độ của Chủ tịch Miguel Diaz-Canel.
Quá bực tức vì khủng hoảng kinh tế, người dân Cuba đã biểu tình trên khắp đất nước. Họ hô vang những khẩu hiệu “Tự do!” và “Đả đảo chế độ độc tài!”. Điều chưa từng thấy trong hơn nửa thế kỷ tại đây. Cứ như thể, người dân đã không còn sợ hãi trước sự đàn áp và khủng bố của chế độ độc tài
Chủ tịch Miguel Diaz-Canel đã kêu gọi những người ủng hộ ông cũng xuống đường. “Lệnh chiến đấu đã được đưa ra, trên đường phố, các nhà cách mạng!”, trong một bài phát biểu trên truyền hình, Miguel Diaz-Canel, đã cáo buộc “mafia Cuba-Mỹ” đứng sau cuộc nổi dậy này. “Chúng tôi kêu gọi tất cả những người cách mạng trong nước, tất cả những người cộng sản, hãy ra đường, ngay bây giờ và trong những ngày tới, nơi những hành động khiêu khích đang xảy ra. Và hãy đối mặt với chúng một cách kiên quyết, vững vàng và can đảm.
“Washington đã cảnh báo Cuba về bất kỳ hành vi sử dụng bạo lực nào đối với những người biểu tình. Cố vấn An ninh Hoa Kỳ, Jake Sullivan, cho biết trên Twitter: “Hoa Kỳ ủng hộ quyền tự do ngôn luận, quyền tập họp ở Cuba, và sẽ lên án mạnh mẽ bất kỳ hành động bạo lực nào nhắm vào những người biểu tình ôn hoà, thực hiện các quyền phổ quát của họ”.
Đại dịch Covid-19 đã đẩy Cuba vào một cuộc khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng, tồi tệ nhất trong 30 năm qua, khiến tình trạng thiếu lương thực và thuốc men trở nên trầm trọng hơn, đồng thời gây ra tình trạng bất ổn xã hội mạnh mẽ. Kinh tế khó khăn đã khiến chính quyền phải cắt điện vài giờ trong ngày.
Những cuộc biểu tình rầm rộ đã diễn ra trong bối cảnh một Cuba gặp nhiều biến đổi lịch sử trong nội bộ đảng cộng sản từ hơn 5 năm qua.
Fidel Castro, biểu tượng của chế độ cộng sản Cuba đã mất từ năm 2016. Em trai ông, Raúl Castro, rút lui khỏi chức Chủ tịch nước vào tháng 4/2018 và vào tháng 4/2021, ông đã từ chức Bí thư thứ nhất đảng cộng sản Cuba. Hai chức vụ quan trọng nhất đã thuộc về Miguel Diaz-Canel, vốn không xuất thân từ dòng họ Castro và cũng không trải qua cuộc Cách mạng 1959.
Trong bài phát biểu nhậm chức vào tháng 4/2021, Miguel Diaz-Canel đã cho dư luận thấy rằng ông ta vẫn thuộc lớp bảo thủ, ít cấp tiến, khi tuyên bố “điều quan trọng nhất của cuộc Cách mạng là luôn bảo vệ Đảng cũng như Đảng phải là lực lượng bảo vệ vĩ đại nhất của Cách Mạng”.
Sự kiện từ chức của Raúl Castro đã đánh dấu sự chấm dứt của “triều đại” Castro trong hơn 50 năm cầm quyền tại Cuba. Tuy nhiên, giới quan sát quốc tế vẫn tỏ ra cẩn thận về một sự lột xác tức thời trên phương diện chính trị. Theo Norman McKay, của tờ The Economist Intelligence Unit, khó có sự thay đổi đột nhiên trong phương cách cầm quyền của đảng cộng sản. Nhưng theo ông, “Internet phải tạo điều kiện thuận lợi cho các yêu cầu về sự minh bạch và tự do, tạo ra những thách thức đối với chính phủ mà đảng cộng sản sẽ khó có thể bỏ qua”.
Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ gốc Cuba,Marco Rubio cũng cho rằng việc “Raúl Castro nhường lại quyền lãnh đạo không phải là một sự thay đổi thực sự”. Nhưng ông vẫn tin rằng “dù sao thì sự thay đổi thực sự đang được tiến hành”, bởi theo ông, nó mang mầm mống từ những tình trạng hỗn loạn xã hội. Đối với nhà phân tích chính trị Harold Cardenas, “có một cảm giác mệt mỏi lớn trong xã hội Cuba”, đó là các tác động về sự pha trộn của các chính sách của chính quyền của cựu Tổng thống Trump về việc gây áp lực tối đa lên Cuba và sự thiếu tự tin đối với các dự án và lời hứa của giới lãnh đạo Cuba ”. Đây là điều mà “phe đối lập chính trị đang cố gắng tận dụng”.
Chỉ trong vòng 3 tháng kể từ ngày Raúl Castro rời khỏi chức vụ Bí thư thứ nhất của đảng, sự bất mãn của người dân đã gia tăng ngày càng mạnh, vượt qua cả những nhận định hay tiên đoán của giới quan sát quốc tế. Từ việc cho rằng Raúl Castro tuy rời bỏ mọi chức vụ quan trọng nhưng vẫn hiện diện đằng sau chính trường để có thể can thiệp khi cần thiết cho đến sự bảo thủ ngoan cố của Miguel Diaz-Canel, có một yếu tố được đề cập đã tạo nên sự tăng tốc cho sự bất mãn của người dân, đó chính là Internet và mạng Internet di động (vốn chỉ được đưa vào sử dụng tại Cuba vào năm 2018). Các mạng xã hội đã góp phần hình thành nên những tổ chức, những tập hợp của những tiếng nói bất mãn về chế độ. Người dân đã cảm thấy tự tin và tự do hơn khi trao đổi hay tranh luận thậm chí phê phán chế độ qua các mạng xã hội.
Phe đối lập đã nhanh chóng hiểu được vai trò, tác dụng quan trọng của Internet và các mạng xã hội để chỉ trích trực diện chế độ và kêu gọi người dân tham gia bày tỏ nguyện vọng của họ về một xã hội dân chủ. Trước những đòi hỏi chính đáng, nhà cầm quyền, rơi vào thế kẹt, chỉ biết sử dụng vũ lực để đàn áp phe đối lập.
Thông qua các mạng xã hội như Facebook, YouTube, Telegram và WhatsApp được cài đặt trên các điện thoại thông minh, giới trẻ đã tiếp cận được nhiều sự thật về xã hội Cuba dưới sự cai trị của đảng cộng sản. Cộng đồng người Cuba tại Mỹ cũng đóng vai trò quan trọng trong việc truyền tải thông tin đa chiều thông qua các mạng xã hội trên cho người dân trong nước.
Có thể nói rằng chính các mạng xã hội đã và đang làm rúng động chế độ độc tài toàn trị tại Cuba. Đó là yếu tố đã tạo nên những cuộc xuống đường chống nhà cầm quyền nhanh hơn những tiên đoán của các nhà bình luận chính trị quốc tế.
Kết cục sẽ ra sao? Tương lai Cuba sẽ chuyển biến nhanh chóng vào con đường dân chủ? Có lẽ vẫn còn sớm để có được câu trả lời chính xác. Nhưng khi người dân xuống đường vì sự đói khát, vì sự mệt mỏi trước bộ máy quan liêu, vì những đòi hỏi chính đáng, chính quyền Cuba khó có thể tiếp tục làm ngơ và sử dụng bạo lực để đáp trả ( cảnh sát tại một số vùng đã từ chối can thiệp vào các cuộc biểu tình). Thói quen vu cáo mọi cái xấu cho Hoa Kỳ ( như cấm vận từ năm 1962) và cộng đồng người Cuba tại Mỹ đã trở nên lố bịch và phản tác dụng khi người dân đã tiếp cận được sự thật qua Internet.
Khi người dân đã can đảm chỉ đích danh thủ phạm của mọi vấn nạn chính là chế độ cộng sản, đó là một bước tiến dài, thật dài, khiến cho họ vượt qua mọi nỗi sợ hãi. Một bước tiến sau hơn 60 năm bị nhiều áp bức và khủng bố.
Hình ảnh người dân Cuba xuống đường biểu tình khiến cho không ít người Việt thầm hy vọng một viễn cảnh như thế sẽ xảy ra tại Việt Nam một ngày không xa. Tại sao không, dẫu trên phương diện địa chính trị, Cuba có một lợi thế rất quan trọng là không nằm bên cạnh một nước láng giềng “cộng sản” như Việt Nam. Thật vậy, Trung Quốc là một cản trở cực lớn trong tiến trình dân chủ hoá Việt Nam. Tuy người dân nhận thức được sự nguy hiểm cũng như sự thao túng chính trị của Bắc Kinh, chính quyền cộng sản Việt Nam lại vẫn phải thuần phục Trung Quốc để được tồn tại.
Tuy nhiên bài học từ Cuba chính là Internet và các mạng xã hội, nơi mà người dân có thể tiếp cận sự thật và bày tỏ sự bất mãn đối với chế độ. Đó là yếu tố đã khiến người dân Cuba đang thực hiện một cuộc Cách mạng làm chao đảo nhà cầm quyền. So với Cuba, người dân Việt Nam được sử dụng Internet, dẫu cũng bị kiểm duyệt và ngăn chặn, sớm hơn. Có thể đó sẽ là một hướng đi để tạo nên một cuộc Cách mạng trong tương lai tại Việt Nam.
Thời đại số và toàn cầu hoá, thông tin đa chiều cần được truyền tải đến với người dân, để giúp họ vượt qua mọi sự sợ hãi để giành lại quyền được Sống trong một xã hội dân chủ và phồn thịnh.
Ảnh: AFP
Tụi cộng sản toàn là bọn nói láo ,xài chữ “Cách Mạng” cho sang,
để đánh lừa thiên hạ . Chớ chúng chỉ là một bọn ô hợp ,tập hợp
toàn là những tay phá làng,phá xóm ,du thủ du thực, đầu trộm
đuôi cướp. Cách Mạng nghĩa là đập bỏ những cái xấu ,xây dựng
cái mới tốt đẹp hơn ,còn chúng phá nát hoàn toàn,vì cái chứng
phá làng phá xóm . Và vì dốt nát,không phân biệt được giữa cái
tốt và cái xấu . Phá nát ,đập đổ hết ráo ,cho đến lúc cuối đường,
không còn có cái gì để bỏ vào mồm nữa ,mới chịu thay đổi một
chút xíu để hòng tồn tại ,và để xoa dịu xã hội .
Chỉ có thành phần cặn bã của xã hội ,không biết làm cái nghề
ngỗng đách gì ,cướp cạn mới khoe thành tích ở tù ra khám .
Coi như thành tích của đám anh chị để khoe khoang với bọn
du thủ du thực đàn em . Người chân chính ,dù có bị tù một ngày,
tù trong bất cứ trường hợp nào ,cũng không oang oang cái miệng.
Chỉ có bọn dư lợn viên vô não mới ca tụng những cái nhảm
nhí này . Thật là một bọn ăn hại ,đái nát .
Làm cách mạng như VC chúng anh không ngại dơ bẩn, chúng anh VC đã học theo cách lấy lòng người của Bác Hồ, VC chúng anh chuyên nghề bú cặc bao năm nay mới thành công
Cu ba chính là một của nợ của Châu Mỹ La tinh, tại đây người ta khinh bỉ và ghê tởm Cuba, nó đầy đọa dân tộc này từ hơn nửa thế kỷ qua, Châu Mỹ Latin khinh bỉ Cuba như một con chó ghẻ, họ không dám dây với Cu ba vì sợ lây bệnh hủi
Tại Cuba người ta không thấy bóng dáng một chiếc xe đời mới nào, quí bạn có thể tưởng tượng những xe Mỹ từ thập niên 50 nay vẫn còn
Thành phố La Havana là hiện thân của phản văn minh, phản tiến bộ
Fidel Castro chết lại nhường ngôi cho em ruột mới thối..
Tóm lại Cuba là hiện thân dơ bẩn của nền văn minh nhân loại, một thể hiện bẩn thỉu nhất của chế độ CS còn tồn tại trên trái đất này
Làm cách mạng thì ít nhất là phải như VC chúng anh khong ngại CON ĐẢO, PHÚ QUOC, HOẢ LÒ, CHÍ HOÀ, PHÚ LỌI và hàng ngàn nhà tù kháp miên Nam. Có thế cho nên nguoi dân VN mói huỏng ứng đi theo VC.
Như đám NGỤY TÀn DƯ toàn bốc phét bằng MỒM thảo nào 46 nam nay vẩn chỉ là một đám hổ lốn thất binh thảo khấu chẳng ra làm sao cả. Why VC chúng anh làm đuoc mà đám NGỤY TÀN DƯ 46 năm vẩn chủi nhau như mổ bò là thé nào , hahahhahaha.
VC chúng anh đau cần tói 46 năm để bạt tai thèng PÁP.
Vc chúng anh đau cần tói 46 năm để quất giò lái thèng MẺO.
Vc chúng anh đau cấn tói 46 năm để nhéo tai thèng NGỤY.
VC chúng anh đau cần tói 46 năm để cóc đầu thèng TAÒ
Đê chien thắng mot lúc ca? 3 thằng , VC chúng anh chi mất có 30 năm từ 1945-1975. Tháy chưa Ngụy Cock huephan. Why did it take you guys for 46 god dam years long and got nothing? WTF you guys did, hehhehehehe?
Câu hỏi nhức nhói mà một số cán bộ đảng đang “tâm tư” là lý do nào đã khiến ta …ngủ dẫn tới tình sự cố Cuba lâm vào cảnh nhân dân lăm le cầm dao mần thịt các đồng chí ở chi bộ Phi Đen. Điều này sẽ được đưa ra trước quốc hội để mọi đại biểu có cơ hội chuẩn bị…kiếm vé chạy sang “tạm trú” ở các nước lân bang trong trường hợp nhân dân VN bị ảnh hưởng bởi các thế lực phản động ở Cuba mà dùng dao phóng lợn đi kiếm các đảng viên đảng cộng sản. Tuy nhiên tin này chỉ được phổ biến nội bộ chứ báo chí trung thực và tự do của ta hổng có dám đăng. Lại có tin đồn là phóng viên có mả số 47 là Phét vẫn còn đang nhai kít do cư dân mạng gởi tặng đến tận tư gia nên chưa có cơ hội để cập nhật tình hình trong nước.
Chúa đả bỏ loài NGỤY, Phật củng bỏ loài NGỤY. Ngụy há mỏ cầu nguyẹn ròng rả 46 năm mà VC chăng nhửng khong sụp mà ngày càng vửng vàng làm NGỤY TÀN DƯ túc hộc máu mủi , hehehehhehêH.
Ngay cà LIEN SÔ sup dổ mà VC chúng anh vẩn vửng như bàn thạch thì sá gì vài cuọc biẻu tình của CIA bày trò , hehehehehehêh.
Tin tức nóng hổi như thế này mà các cơ quan truyền thông trung thực của ta lại chả có đăng đíu gì cả. Ciu71 như vầy thì bọn ngụy khờ lại đánh rắm cho đồng chí Phét ngửi hay sao?