Nguyên Thủ tướng Phan Văn Khải chết. quốc tang 2 ngày. Nhiều người, nhiều ý kiến về vị thủ tướng này ở các mặt khác nhau. Một số ý kiến nhìn nhận ông có khả năng hơn những thủ tướng khác về mặt kinh tế đất nước ở giai đoạn đó.
Hẳn nhiên là điều này được ghi nhận.
Thành công và những hậu quả để lại trong vai trò thủ tướng
Thời Phan Văn Khải không nhiều những Tập Đoàn Kinh tế nhà nước – Những “quả đấm thép” vào mặt nhân dân như thời Ba Dũng.
Cũng thời đó, không nhiều những việc “con cháu lãnh đạo làm lãnh đạo là hồng phúc cho dân tộc” mà Ba Dũng là người dẫn đầu sau này bằng cách đặt con mình vào những cái ghế kiếm ăn một cách trắng trợn và thần tốc bất chấp dư luận.
Thời đó không nhiều những dự án lớn là chủ trương của đảng, phản đối cũng làm như Bô xit Tây Nguyên của thời Ba Dũng.
Thời đó không nhiều tướng tá đến mức cả một bầy được phong tướng vì “không phong tướng thì anh em tâm tư” như thời Ba Dũng.
Khá nhiều vấn đề thời ông Khải thể hiện hơn Ba Dũng và nhất là anh Phúc nghễnh sau này.
Phan Văn Khải cũng là người đã qua Mỹ gặp TT Bush, gặp tỷ phú Bill Gate, kêu gọi đầu tư vào Việt Nam và để lại nhiều hình ảnh, câu chuyện bàn tán sôi nổi vào thời đó.
Nhưng, điều còn lại trong lòng những người dân thời đó về một Phan Văn Khải cũng không khác gì nhiều về những thủ tướng hay TBT, Chủ tịch nước sau này. Đó là sự kém cỏi của lãnh đạo Việt Nam khi đi ra với thế giới, trên các diễn đàn quốc tế.
Hình ảnh Phan Văn Khải móc trong túi một tờ giấy nhàu nát ngồi đọc chính tả trước mặt tổng thống Mỹ Bush là một hình ảnh đặc trưng, mà sau này các thủ tướng khác kế thừa ở mức cao hơn, qua những cuộc nói chuyện có động chạm đến ngoại ngữ như Ba Dũng ABec và Phúc nghoẹo Cờ Lờ Mờ Vờ (… mẹ vợ) sau này.
Khi đó, hình ảnh Thủ tướng VN cúi gầm mặt đọc mấy chữ trong tờ giấy nhàu nát là hình ảnh được cho là phản cảm nhất trên mạng về vị thế và khả năng của lãnh đạo VN.
Trong buổi gặp Bill Gate, thủ tướng VN Phan Văn Khải đã không ngần ngại: “Tôi nghe nói ông bà hay làm từ thiện, mời ông bà sang Việt Nam sẽ thấy ở VN có nhiều nơi xứng đáng để làm từ thiện”. Câu nói này của TT Khải thừa nhận một điều chua chát: Dưới sự lãnh đạo tài tình, sáng suốt của đảng CSVN quang vinh, TT chính phủ đi ăn mày không ngượng là chuyện bình thường.
Hẳn nhiên, thời đó cũng có thêm vai hề Nguyễn Minh Triết trong ghế chủ tịch nước, khi sang Mỹ kêu gọi đầu tư vào VN vì “VN có rất nhiều gái đẹp” và trong chuyến thăm Mỹ sau đó, Nguyễn Minh Triết thực hiện kế hoạch “phân hóa nội bộ Obama”.
Đó là thời kỳ chính trường VN để mặc cho những vai này diễn, còn TBT họ Nông chỉ chăm lo chải tóc cho mượt, cà răng cho trắng, nhuộm tóc cho đen để… tán gái.
Thế nhưng, với nền dân chủ và quyền con người, quyền của các công dân, với vai trò của một Thủ tướng, Phan Văn Khải cũng chẳng khác gì những lãnh đạo cộng sản trước và sau ông ta.
Thời Phan Văn Khải là thời mà việc bắt bớ đã diễn ra rất trầm trọng. Nhiều nhà hoạt động đã bị bắt gắt gao trong thời gian này, như Linh mục Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân… và nhiều người bị trấn áp trắng trợn và dữ dội. Việc đối xử với các Lão thành cộng sản, trở mặt với đồng chí của mình như Hoàng Minh Chính, Trần Độ… đã diễn ra dưới thời Phan Văn Khải, để lại những ấn tượng không mấy tốt đẹp về một thủ tướng chính phủ.
Thời đó, mạng Internet chưa phát triển như ngày nay. Nhiều bài viết, thư ngỏ gửi tới ông ta nhưng chẳng hề có tác dụng. Thậm chí đã có một tác giả ký tên Lê Nhân viết về ông Thủ tướng này khá nhiều.
Mình nhớ nhất câu chuyện Lê Nhân kể về ông Khải khi từ miền Nam ra học ở HN mà những bạn bè ông gọi ông là “Khải đù má”. Câu chuyện như sau:
Ở miền Nam, quen miệng “đù má” nên khi ra bắc học trường chính trị, hôm đó, có quan chức cộng sản rất to đến dự, có cả Viện trưởng Viện triết học Mác – Lenin Hoàng Minh Chính, trò Khải được phân công hô chào cờ cho cả khối đón đoàn.
Học trò khải quen mồm: “Đù má, chào cờ, chào”.
Cả trường cười như vỡ chợ, mấy quan chức cũng không nén được cười nhưng sau đó sa sầm mặt lại. Trò Khải càng lúng túng và hô lại: “Đù má, làm lại, Chào cờ, chào”.
Sau đó, chính ông Hoàng Minh Chính đã là người đứng ra gỡ hộ trò Khải vụ này với quan chức cấp cao, rằng thì đó là do nó… quen mồm.
Thế nhưng, chính trong chế độ mà Phan Văn Khải, cụ Hoàng Minh Chính, Trần Độ và nhiều lão thành khác như Nguyễn Hộ… đều bị đối xử tàn tệ.
Giờ đây, Phan Văn Khải cũng đã xuống âm phủ, không biết khi “gặp lại các cụ Các Mác, Cụ Lenin và các vị cách mạng đàn anh khác” như Hồ Chí Minh đã nguyện ước, rồi nếu gặp các cụ Chính, cụ Trần độ… thì ông Cựu Thủ tướng này sẽ ăn nói ra sao.
Đơn giản là ông ta cũng chỉ là một quan chức cộng sản, không khoan nhượng với dân chủ và tự do và đằng sau ông ta vẫn là cái chủ nghĩa Mác – Lê Cộng sản.
Nguyễn Hữu Vinh (Facebook)
Thằng Khải này thuộc loại học dốt,nhưng lại tập kết nên mới được cho đi nước bố Liên Xô học tập (chưa chắc hắn nói được nhiều tiếng Nga ) gốc miền nam,dân Củ Chi lại là đàn em của Võ văn Kiệt nên khi Kiệt chết thì lên thế.Khải chỉ có cái được là tuy dốt,nhưng lại chịu khó nghe lời đám chuyên viên,”cố vấn” chung quanh…hơn thằng Ba X nhiều
Hoàn toàn phản đối việc chơi chung…gây phản cảm từ phía dân chơi làm ảnh hưởng tới uy tín của bản thân XXX. Khải làm được gì ngoài việc “dm…hát”. Bộ tưởng dùng chữ Hát là Hồ viết tắt thì có công à? Chẳng qua là nhờ may mắn chơi xìn xàm để xem ai làm thủ tướng thì hắn ra được cây…súng nên thắng mà thôi. Đám ra cây búa, cây kéo và bao cao su tức lắm nhưng đành phải chịu chờ kiếp sau. Trái lại, đồng chí XXX đã bộc lộ thiên chất bẩm sinh, nhảy vào bưng…bo cho mấy chú bác từ lúc 11, 12 tuổi. Lúc 16 thì đã học được nghề chích rồi. Có ai trong trung đoàn của chị Định có thể quên cây kim to bằng cán chổi của cậu ba chớ? Bản thân Mười tui tuy không nhớ rõ nhưng khả năng Trung đoàn trưởng bí danh “Khăn rằn” có dính vài nhát lẻ loi là chuyện thường với các tổ tam tam ngày trước. Nhờ vậy mà sau lần đứt phim 1975 mỗi khi anh ba chích đi tới đâu là các cháu nhỏ chạy ra kêu “bố ” tới đó, chỉ thua “Bác” có chút híu thôi. Đó là chưa kể tình cảm nồng thắm giữa anh ba và các đội nữ du kích xã. Lúc được tin anh bị thương và trốn trong cối giã gạo của đơn vị thì hơn 800 chị em đã vội mang…chày chạy tới, nhưng anh XXX may mắn…vọt thoát rồi. Đời đời nhớ ơn anh ba chích, sống mãi trong quần chúng ta.
“Kim chích” mà to như cán chổi thì chỉ có nước chích…trâu thôi !
Thế má Định, má Bình và cả em…Ngân mà chịu nổi hổng lẻ mấy bả là…trâu sao trời?