Những ngày đầu năm, tỉnh dậy là nhớ đến quê hương, đất nước, dân tộc ta, nhân dân ta.
Càng ở xa, lại càng nhớ, da diết, thiết tha.
Đất nước ta, quê hương ta tài nguyên, gia tài tổ tiên cha ông để lại gồm có những gì, nay ra sao, rất cần được cháu con ngày nay điểm lại, đánh giá tỷ mỷ kỹ càng.
Hơn 20 vụ đại án đang được đưa ra xét xử cho thấy tiền của tài nguyên của đất nước đã được quản lý tùy tiện, vô trách nhiệm ra sao, khi hàng trăm ngàn tỷ đồng bị thất thoát một cách « nhẹ nhàng » trong một thời gian dài hàng chục năm, mà những người đứng đầu chính phủ, đứng đầu đảng, đứng đầu Nhà nước, đứng đầu Bộ Chính trị phải chịu trách nhiệm trước ai hết, nay mới đưa ra xét.
Xét cho cùng, những Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh… cũng chỉ là những tội phạm kiêm nạn nhân của một chế độ chính trị lạc hậu quá mức mà ông Tổng bí thư đến nay vẫn không nhận ra, khi ông quyết định khai trừ mọi đảng viên đòi xây dựng chế độ Tam quyền (lập pháp, hành pháp, tư pháp) phân lập và xây dựng các tổ chức xã hội dân sự. Ông định sẽ còn sống với ai trên đất nước và trên thế giới này?
Nền độc lập là cấu thành đầu tiên của đất nước có chủ quyền, đã thu lại được từ tháng Ba, 1945 sau khi Nhật Bản hất cẳng thực dân Pháp qua đảo chính 9/3, tô đậm thêm qua « cướp chính quyền 19/8/1945 » và sau đó với chiến thắng Điện Biên Phủ, đến nay còn gì? Còn ít, ít lắm, khi chính quyền độc đảng vừa cam kết với chính quyền bành trướng Trung Quốc « cùng có chung một tương lai gắn bó keo sơn, núi liền núi, sông liền sông », lại còn cam kết hợp tác chặt chẽ « đào tạo cán bộ cao cấp các ngành, kể cả ngành quốc phòng và ngoại giao », cam kết hợp tác giữa 4 tỉnh biên giới Việt Nam với khu tự trị Choang tỉnh Quảng Tây / Trung quốc, cứ như trong một quốc gia thống nhất vậy! Vậy thì còn đâu là độc lập? Rõ ràng là mang chất Bắc thuộc rồi! Lời thề gìn giữ độc lập 2/9/1945 đã tan biến.
Độc lập kiểu gì mà từ Bắc chí Nam người Trung Quốc nhập cảnh đi về như trên đất nước họ, hàng giả, hàng nhái, hàng lậu, hàng độc lan tràn mọi ngả, các công ty Tàu giành mọi gói thầu béo bở nhất về khai khoáng, nhiệt điện, thủy điện, hóa chất, giao thông cầu đường, trồng rừng, gang thép, phân bón, bô-xít, thủy sản, không thiếu một ngành nào, một nơi nào. Đây là thuộc địa kiểu mới hoàn chỉnh mẫu mực của bọn bành trướng. Có người Việt nào không phẫn nộ và không cảm thấy nhục?
Tài nguyên cơ bản đất nước là ruộng đồng, rừng, biển thì quyền sở hữu ruộng đất của tư nhân trong nông nghiệp từ ngàn đời bị đảng nghiểm nhiên tịch thu theo cái « quyền sở hữu toàn dân do Nhà nước (của đảng) thay mặt quản lý » để nông thôn xơ xác, nông nghiệp lụn bại, nông dân thành tá điền nghèo khổ làm thuê cho đảng, đến mức em sinh viên luật Đỗ Thúy Hằng phải lên tiếng khóc cho một nền nông nghiệp bị đảng nhẫn tâm bức tử, với vô vàn nông dân bị các quan chức cộng sản cướp đất, bị trắng tay.
Tài nguyên rừng từ thời nguyên thủy vốn có hằng triệu héc ta, hằng trăm loại gỗ quý, hàng ngàn động vật chim muông quý hiếm, đã bị thu hẹp hơn 2/3 diện tích chỉ trong 70 năm cộng sản cầm quyền, thành địa bàn tàn phá chia chác của các quan chức kiểm lâm – chúa sơn lâm, bọn hải quan, công an – cảnh sát, hành chính địa phưong, xuất khẩu gỗ quý theo giá rẻ mạt, đua nhau làm các biệt thự biệt phủ lỗng lẫy kiểu của các vua chúa ngày xưa.
Cô giáo Trần Thị Lam ở Hà Tĩnh đau lòng than rằng:
Đất nước mình buồn quá phải không anh?
Rừng đã hết, và biển thì đang chết!
Cả đất Việt hướng mặt ra biển cả, đại dương, cá và muối nuôi sống dân tộc từ nghìn xưa, « cơm với cá như mạ với con », nay cá chết trắng khắp dọc bãi biển miền Trung, ô nhiễm lan rộng kéo dài do kẻ tội phạm Formosa đến từ đất Tàu, ngư dân bị ngăn chặn cấm đoán, tàn phá người và phương tiện làm nghề do tàu tuần dương từ đảo Hải Nam đổ xuống.
Cho đến cát là sản phẩm tự nhiên rẻ nhất cũng bị bán đổ bán tháo đi rất nhanh, bị Tàu cho tàu hút cát khổng lồ, một giờ hút trộm 600 ngàn tấn cát để phun lên các đảo nhân tạo ở biển Đông, số cát này mỗi chuyến có thể chất đầy một sân vận động. Sau « địa tặc » – cướp đất, « lâm tặc » – cướp rừng, « hải tặc » – cuớp biển, « ngân tặc » – cướp tiền bạc, « đạo tặc » – cướp của, nay đến « sa tặc » – cướp cát, chúng vơ vét không trừ một thứ gì?
Mang danh lãnh đạo chính trị, bảo vệ đất nước, đảng cộng sản đã bảo vệ được những gì?
Mang nhiệm vụ bảo vệ lãnh thổ, đất đai, thì người Trung Quốc thả sức thâm nhập ; chủ quyền quốc gia bị xem nhẹ dưới danh nghĩa hợp tác toàn diện cả về nội trị, quốc phòng, ngoại giao.
Mang nhiệm vụ bảo vệ tài nguyên rừng biển, thì cho họ vào hợp tác trồng rừng, đánh cá, tự do khai thác cướp phá mọi thứ trên rừng, ven biển, dưới biển.
Lãnh đạo kinh tế là hướng dẫn chỉ đạo cuộc khởi nghiệp xây dựng kinh tế, phân chia thành quả phát triển cho công bằng, thu chi ngân sách hợp lý, không để rơi vãi thất thoát, thế nhưng thực tế tham nhũng lan tràn, ngân sách thất thoát hàng trăm nghìn tỷ đồng, khi xử tham nhũng không thu hồi nổi 5%, nợ quốc gia vượt quá Tài sản quốc gia PNB một năm, vậy là thất bại hoàn toàn về kinh tế. Tài chính thu không đủ chi, không đủ tiền trả lãi nợ quốc gia hằng năm, ngân hàng phá sản hàng loạt, hiệu quả lãnh đạo kinh tế tài chính hầu như là con số âm.
Lãnh đạo xã hội là xây dựng mối đoàn kết quốc gia keo sơn, cuộc sống dân chủ, tiến bộ, bình đẳng văn minh, nhưng họ nuốt lời hứa hòa giải hòa hợp dân tộc, họ cai trị miền Nam như cai trị kẻ thù theo kiểu ân oán tàn bạo ác độc nhất.
Nền giáo dục quốc gia cực kỳ lạc hậu, giáo điều, nhồi sọ cổ lỗ, bằng giả bằng dỏm tràn ngập, không một trường đại học Việt nào được xếp trong số 300 trường khá nhất ở châu Á.
Nền y tế suy đồi đi ngược với phương châm « thầy thuốc như mẹ hiền », theo kiểu tiền thầy bỏ túi, thuốc giả tràn lan, thầy thuốc giết bệnh nhân.
Xã hội đảo điên, người yêu nước chống bành trướng, bênh dân oan bị tuyên án nặng nề, trong khi các quan lớn có bồ nhí, có biệt phủ hàng vài chục tỷ đồng, tội rất nặng chỉ bị khiển trách như phủi bụi. Đạo đức lao dốc cùng cực, mất tính người, vợ chặt cổ chồng, ông và bố cưỡng hiếp cháu gái, con gái mới 5, 6 tuổi.
Lãnh đạo đất nước mà lại hèn với giặc, ác với dân. Vậy mà còn huênh hoang khuyên dân ta « không nên ngủ quên trên vòng nguyệt quế ». Chuyên nói phét, nói không biết ngượng, vòng nguyệt quế ai cho? Bắc Kinh à?
Có còn gì để mà « ngắm nhìn, rung đùi tự khen tự sướng đất nước ta chưa bao giờ đẹp như thế này! ». Khi ủy viên Bộ Chính trị, ủy viên TƯ đứng trước mức án tử hình và tù chung thân, khi các đồng chí thù địch tìm cách hãm hại nhau, đuổi bắt nhau như những kẻ tử thù chỉ vì kèn cựa ngôi thứ và bổng lộc phi pháp.
Cả xã hội đều nhìn thấy trước năm 2018 vừa khởi đầu sẽ là năm các đồng chí cộng sản thù địch nhau sẽ làm thịt nhau không thương tiếc, không phải vì công bằng, vì lý tưởng gì cao siêu mà chỉ vì chức quyền, chiếc ghế quyền lực cùng những lợi ích vật chất phù phiếm nó mang lại.
Đảng cộng sản đến cuối năm 2017 và vào đầu năm 2018 đã lộ nguyên hình là kẻ đã tàn phá có hệ thống, tận gốc, tanh bành cuộc sống tinh thần và vật chất của xã hội ta, từ hạ tầng cơ sở – hiến pháp, pháp quyền đến thượng tầng kiến trúc – đạo đức xã hội của đất nước ta.
Nhìn lại thảm cảnh đất nước mà căm giận, mà tủi nhục dâng tràn. Đảng Cộng sản cứ như có một cơn đại hồng thủy bão quét Tsusami vừa đi qua tàn phá triệt để mọi giá trị vốn có, cứ như có một đạo quân ô hợp giặc ngoại xâm cùng giặc nội xâm hung hãn nhất trong lịch sử vừa tràn qua từ Bắc chí Nam, san bằng đất nước tươi đẹp từ ngàn xưa bỗng trở thành đất nước lụi tàn tan hoang và hấp hối.
Vì ai nên nỗi? vì đâu có cảnh đất nước điêu tàn? Bi đát hơn thời phong kiến. Lạc hậu hơn thời thực dân. Cực nhục đau đớn hơn thời chiến tranh quyết liệt.
Cả xã hội ta, trong và ngòai nước, xin bà con ta hãy bàn bạc tập thể về hiện tình đất nước tan nát tanh bành ra sao, xã hội tha hóa đến mức nào, đâu là nguyên nhân thật sự và cùng nhau hành động có trách nhiệm để cứu dân cứu nước, tự cứu mình ra khỏi cuộc trầm luân khổ ải này.
Bùi Tín (Blog VOA)
Thưa ông Phạm quế Dương.cứ nhìn vào tấm hình chụp Hồ chí Minh,ở tuổ thát thập mà bú mồn cháu gái tuổi khoảng 13,nhìn còn “phê” lắm,như thế làm sao mà bất lực được???
Thôi,
Chuyện: “Nhân sinh như một võ đài. Chưa hết màn cuối chớ cười thắng thua!” Hãy quên đi anh NVNam à!
Vã lại bác Bùi Tín mặc dù có “sáng mắt sáng lòng” nhưng hơi nhiều tuổi nên hay quên trước nhớ sau, vậy hãy thông cảm cho bác ấy đi.
Chuyện quan trọng mà tui muốn…”giao lưu” với anh Nam là mấy cái Vi Cá mập trên nóc…chuồng ngoại giao của ta ở Chile đó mà.
Nói thiệt để anh thương, chứ mấy bữa nay tui… Rầu rĩ râu ria ra rậm rạp, Rờ râu râu rụng rờ rún mà rún bác… Trọng lại rung rinh! Thấy có khổ không chớ!
Thôi như vầy đi, chiều nay hay chiều mai tôi nhắn tin cho anh trước, rồi anh em mình ra quán Ba Đình làm vài chai lai rai đồng thời chúng ta sẽ… triển khai, đi sâu đi sát, đi tới…đáy quần chúng luôn về chính sách ngoại giao Vi Cá của ta. Chứ mình bàn trên mạng như vầy bọn phản động chúng nó liếc xéo liếc ngang thì…lộ hàng hết.
Mà nói trước với anh kỳ nầy tui chỉ đãi vi Cá…Sặc thôi nha. Chứ ngồi húp húp chén vi cá Mập như kỳ trước là bà tư Dân Oan nhà kế bên quán bả chửi thì chỉ có nước đội…quần mà đi chứ không phải chơi đâu!
À, nhớ rủ cái anh … Người Qua…đi đái tháo Đường gì đó cùng nhậu cho vui nhe.
Nhân đọc baì cua bàc BUI TÍN thấy cò 2 cau thơ cua co giao TRAN THI LAM trăn trở vơi quê hương. Em xin đăng lại môt bài thơ cuả tac gia mang ten KH:
Đất nước mình kỳ diệu phải không em !
Bốn ngàn năm, cha ông ta dựng nước,
Trong bom đạn, vẫn vươn lên phía trước,
Để hôm nay, trên bục giảng có em.
Đất nước mình giản dị phải không em !
Dù giờ đây, đủ cơm ăn, áo mặc.
Chiếc bánh chưng vẫn để ba ngày tết.
Cặp lá yêu thương, vẫn khát vọng đổi đời.
Anh cũng đã đi quá nửa trái đất rồi,
Ngắm những tượng đài uy nghi, hùng vĩ.
Nhắc lại chiến công trước đây hàng thế kỷ,
Mình xây tượng đài cho lịch sử, nên chăng ?
Đừng nói không với sắt thép, xi măng !
Xe đạp, ô tô, máy bay, tàu thủy,
Trường em giờ, khác xưa nhiều, em nhỉ !
Vậy làm bằng gì, nếu chỉ chọn cá với rau.
Chuyện môi trường, không chỉ nước mình đâu !
Quốc tế năm nào chẳng họp hành, tranh cãi.
Nếu Vũng Áng bớt đi vài đồng lãi,
Xử lý nước rồi, chắc lòng cá chẳng đau.
Chẳng xã hội nào thật hoàn hảo được đâu !
Tham nhũng bất công, rau nào sâu ấy.
Rau có sâu, chịu khó tìm bắt vậy.
Trách nhiệm của ta, chứ không phải kêu đòi.
Đất nước ta, vẫn rừng, biển, bầu trời,
“Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc”
Đồng đội anh vẫn ngày đêm giữ biển,
Những con thuyền vẫn đánh cá Hoàng Sa.
Em đừng nghe kẻ nấu thịt nồi da,
Kích động chiến tranh, biểu tình, bạo loạn.
Gia đình mình, đôi khi còn khó quản,
Huống chi ta còn hàng xóm, láng giềng.
Đất nước mình, em nhỉ, rất bình yên
Không còn cảnh chìm trong bom đạn
Nên hãy vui lên, đừng bao giờ oán thán
Vì em còn… là cô giáo, phải không em !
Đất nước mình ngộ quá phải không em, Đại Hán Tập cân Bình muốn hay sai bảo điều gì thì các lãnh đạo nước mình đều cúi đầu vâng lệnh :
Thiếu tướng cộng sản Nguyễn Trọng Vĩnh (ở Việt nam): Các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay thân Trung Quốc quá, và sợ Trung Quốc quá nên nó làm cái gì cũng không dám phản đối.
Cựu đại tá cộng sản Bùi Tín : Hà nội đã bất lực để cho đế quốc Tàu cộng tung hoành biển Đông, chiếm đảo, chiếm biển của Việt nam, bắt bớ, tàn sát ngư dân Việt .
Nghệ sĩ ưu tú Kim Chi (ở Việt nam): Về quan hệ quốc tế thì Việt nam ngày càng phụ thuộc vào Trung Quốc một cách thảm hại, cả kinh tế lẫn chính trị: Biển đảo, đất đai biên giới của Việt nam bị Trung Quốc ngang nhiên lấn chiếm mà các lãnh đạo Việt nam cam tâm im lặng.
Đất nước mình ngộ quá phải không em, thu nhập bình quân tính theo đầu người còn thua cả nước Lào bé tí, thua cả Iraq là nước bị chiến tranh, khủng bố:
Việt nam: US $2,186. Lào: US $2,353 . Thái Lan : US$ 5,908. Mã Lai: US $9,503. Mexico : US$ 8,201. Iraq : US$ 4,610. Indonesia: US$ 3,570. Nam Hàn: US$ 27,539. Singapore: US$ 52,960. Japan: US $38,895….Canada: US $42,158. Switzerland: US $78,813. USA : US$ 57,467.
Đại Tá điệp báo cộng sản Phạm Xuân Ẩn: Tất cả những lời nói về giải phóng trong “hai mươi, ba mươi, bốn mươi năm qua” sản xuất ra được cái này, cái xứ sở nghèo nàn, rách nát bị cai trị bởi một bọn lý thuyết gia ít học, tàn bạo và độc đoán .
Chết hết mấy triệu người rồi còn chưa mở mắt. Đừng có theo cộng sản thì đã có cơm ăn lâu rồi. Tội vạ gì đưa mặt đưa lưng cho người ta đập nát bấy rồi cuối cùng cũng phải mời họ vào VN để làm chủ giai cấp công nông của ta. Thà Nguyễn Việt Nam cứ đứng thẳng vạch kịt đái vào mặt đảng và bác chớ cứ âm thầm vừa lãnh lương vừa liệng kít chó, phân trâu vào nhà thờ họ…búa liềm thì ai mà chịu nổi. Nguyễn Việt Nam tính chơi hàng hai như Nguyễn Văn Mười-trưởng công an huyện Sọc Dưa hả?
bac Bui Tín, những gì bác trả lời phong vấn vơí VAN KHỐ HOA KỲ năm xua có đúng hay khong vay bác? Gửi bác đường chuyền nhở bác khong nhớ”Vietnam: A Television History; Interview with Bui Tin [1], 1981″.http://openvault.wgbh.org/catalog/V_E46DA58BBADA48A99517E772236A0574“. Nhân đây xin đuợc hỏi bác mot câu là: ‘Những gì bác trả lời phong vấn vơí VAN KHỐ HOA KỲ nam 1981 nói về sự kiên ngaỳ 30 thang 4 nam 1975 và chiến thằng ĐIÊN BIÊN PHU và vai tro`cua ĐAI TƯỚNG VO NGUYEN GIAP có thực như những gì bác trả lơì may chuc nam truơc vơí phái đoàn VAN KHỐ HOA KY hay không . Tại vì gần đây mâý bác NGỤY SAI GON TÀN DƯ lếu lào bịp bợm trên các trang mạng xả hội rằng chiến thắng ĐIÊN BIEN PHŨ là do tướng TÀU chỉ huy. Trong khi nghe bác Bui Tín khẵng định vơí VAN KHO HOA KỲ là chiên thuât làm nên chien thắng ĐIEN BIEN PHỦ là so sáng kiến cua ĐAI TƯƠNG VO NGUYEN GIÁP. Rat mong bác BUI TIN khẵng định môt lấn.
xin chân thành cảm on bác truớc.
*** Đại tá Bùi Tín:Tôi bỏ hết danh vọng hão, chức tước phù du, huân chương mai mỉa, tự hổ thẹn từng cao ngạo vô duyên về chuyện vào dinh Độc lập sớm,xế trưa ngày 30-4, vớ vẩn lạc điệu cả, cá nhân lầm lạc, ngộ nhận hết. Để làm gì cơ chứ? Để đất nước ra nông nỗi này ư ? Độc lập, không! Tự do, không ! Chủ quyền, không ! Về mặt nào cũng đứng dưới 100 nước khác!” .
*** Đại tá cộng sản Phạm Quế Dương – tổng biên tập tạp chí Nghiên Cứu Lịch Sử Quân Đội Nhân Dân: Cộng sản vừa bất tài vừa bất lực, vừa bất lương .
*** Đại tá công an cộng sản Lê Hồng Hà : Qua thực tế các nước trên thế giới, sự suy sụp của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa cuối thế kỷ 20, đã chứng minh chủ nghĩa Mác-Lênin là sai lầm, mô hình chủ nghĩa xã hội Xô Viết là sai lầm thế nhưng đảng ta vẫn một mực phải đề cao chủ nghĩa Mác Lênin kiên trì đường lối CNXH ở Việt Nam….Do mấy chục năm qua, cả nước ta đi theo con đường xây dựng chủ nghĩa sai lầm nói trên, nên đất nước ta lâm vào tình trạng suy yếu, xuống cấp về hầu hết các mặt của đời sống (không chỉ kinh tế mà cả chính trị, xã hội, văn hóa, đạo đức v.v…) và tụt hậu so với nhiều nước chung quanh, chủ quyền quốc gia bị xâm phạm .
***Đại tá cộng sản Nguyễn Khải: Dân tộc việt Nam lại thua đậm trong công cuộc xây dựng một xã hội tự do và dân chủ. Thoát ách nô lệ của thực dân lại tự nguyện tròng vào cổ một học thuyết đã mất hết sức sống. Dân mình sao lại phải chiụ một số phận nghiệt ngã đến vậy.
*** Đại tá điệp báo cộng sản Phạm Xuân Ẩn : Tất cả những lời nói về giải phóng trong “hai mươi, ba mươi, bốn mươi năm qua” sản xuất ra được cái này, cái xứ sở nghèo nàn, rách nát bị cai trị bởi một bọn lý thuyết gia ít học, tàn bạo và độc đoán.
Your mother is cacx
Dmcs