Người Việt rất hay buồn. Họ buồn đủ chuyện, đủ thứ, đủ cách, đủ kiểu, đủ loại và buồn dài dài: buồn chồng, buồn vợ, buồn con, buồn chuyện gia đình, buồn chuyện nước non, buồn chuyện tình duyên, buồn trong kỷ niệm, buồn tình đời, buồn nhân tình thế thái, buồn thế sự đảo điên, buồn tàn thu, buồn tàn canh gió lạnh … Đó là chưa kể những nỗi buồn buồn lãng xẹt: buồn trông con nhện giăng tơ, buồn trông cửa bể chiều hôm, buồn trông nội cỏ rầu rầu, buồn trông con nước mới sa …
Lúc nào và ở đâu dân Việt cũng đều có thể buồn được cả (ngoại ô buồn, thành phố buồn, đô thị buồn) và họ luôn luôn buồn quá mạng, buồn dữ dội, buồn thê thảm, buồn da diết, buồn thảm thiết, buồn tê tái, buồn miên man, buồn mênh mông, buồn man mác, buồn nát tâm tư, buồn rười rượi, buồn nẫu ruột, buồn muốn chết, buồn muốn khóc, buồn thấy mẹ, buồn tận mạng, buồn quá xá, buồn quá trời, buồn thỉu buồn thiu, buồn hết biết luôn …
Nói tóm lại là người Việt buồn muôn thuở, buồn quanh năm, buồn suốt tháng, bất kể ngày đêm: ngày buồn tênh, đêm buồn tỉnh lẻ, khuya phố thị buồn, chiều chủ nhật (cũng) buồn … Toàn là những nỗi buồn ngang, buồn bất chợt, buồn vô cớ, buồn vào hồn không tên, buồn mà không hiểu vì sao mình buồn nhưng họ đều buồn thiệt và buồn lắm lận.
Chỉ có nỗi buồn về mùa màng thời tiết thì dân Việt mới nêu rõ nguyên do và ghi khá rõ – từ lâu – qua những câu lục bát rất nhịp nhàng, và khá điệu đàng:
Buồn về một nỗi tháng giêng
Con chim, cái cú, nằm nghiêng thở dài
Buồn về một nỗi tháng hai
Đêm ngắn, ngày dài, thua thiệt người ta
Buồn về một nỗi tháng ba
Mưa rầu, nắng lửa, người ta lừ đừ
Buồn về một nỗi tháng tư
Con mắt lừ đừ cơm chẳng muốn ăn
Buồn về một nỗi tháng năm
Chửa đặt mình nằm gà gáy, chim kêu
Riêng tôi thì vì đã quá già (có ngủ nghê gì được mấy đâu) nên đêm dài lắm. Nghe tiếng “gà gáy, chim kêu” còn mừng là đằng khác. Bởi thế, tôi chả hề phiền hà gì “về nỗi tháng năm”. Có buồn chăng – chả qua – chỉ vì chút dư âm của tháng tư (thôi) nhưng cứ buồn hoài và buồn quá.
Ngoài chút phiền lòng vì “nắng lửa, lừ đừ, cơm chẳng muốn ăn”, tôi còn buồn lòng không ít vì cả nước chợt ồn ào và náo nhiệt một cách giả tạo và gượng gạo. Khắp nơi bỗng đều đỏ rực một mầu, ngó mà ớn chè đậu:
- Rực rỡ cờ hoa chào mừng 49 năm Ngày Giải phóng miền Nam
- Họp mặt kỷ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước
- Treo cờ và khẩu hiệu tuyên truyền kỷ niệm 49 năm Ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước
- Giao lưu văn nghệ chào mừng kỷ niệm 49 năm ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước
- Triển lãm ảnh kỷ niệm 49 năm ngày giải phóng miền Nam
- Sôi nổi hoạt động chào mừng Kỷ niệm 49 năm ngày Giải phóng hoàn toàn Miền Nam thống nhất đất nước
Thiên hạ, xem ra, không được “sôi nổi” gì cho lắm:
- Thái Hạo: “Anh em trong nhà, đánh nhau một trận, năm mươi năm sau’ còn ăn mừng chiến thắng. Đó là tiểu khí của người nhỏ nhen”.
- Nguyên Tống: “Cùng là anh em nòi giống Việt, đánh nhau đến tan cửa nát nhà rồi ăn mừng mãi cái ngày đó thì làm sao mà hoà giải dân tộc được?!”
- Nguyễn Hữu Vinh: “Quan sát hiện tượng này, người ta có cảm giác rằng đảng giống như một con nghiện. Nhân tố gây nghiện ở đây là bạo lực, là hình ảnh của sự tàn bạo, sự giết chóc để thỏa mãn bản chất bạo lực của Đảng của Giai cấp vô sản chuyên nghề lật đổ và cướp từ chính quyền cho đến lợi ích, tài sản.”
- Nguyễn Thông: “Kiểu kỷ niệm, diễu hành, phô trương như này, xưa chỉ thấy ở đám phát xít Đức, về sau rõ nhất ở Triều Tiên … Hãy sống với thế giới văn minh chứ đừng mãi man rợ cờ phướn như thế.”
- Phạm Quang Trung: “Anh em đánh nhau một trận rồi thôi, cười khì…đàng này đã 50 năm rồi mà vẫn tiệc tùng ăn mừng chiến thắng! Vậy là sao ta!?”
Câu hỏi thượng dẫn khiến tôi nhớ đến chuyến viếng thăm tiểu bang Hawaii của TT Nhật bản Shinzo Abe, và bài diễn văn ông đọc vào ngày hôm sau (26 tháng 12 năm 2016) tại Trân Châu Cảng. Xin trích dẫn đôi đoạn, theo bản văn của dịch giả Nguyễn Quốc Vương:
Đấy là nơi tôi đã cúi đầu mặc niệm. Nơi đang khắc tên những người lính đã mất… Mỗi người lính đều có bố có mẹ lo lắng cho mình. Họ cũng có người vợ yêu thương và người yêu. Và có lẽ họ cũng có cả những đứa con mà họ đang háo hức với sự lớn lên từng ngày của chúng.
Tất cả những tâm tư ấy đã bị cắt đứt. Khi nghĩ đến sự thật nghiêm trọng ấy và cảm nhận sâu sắc nó, tôi đã không thể thốt nên lời. Hỡi những linh hồn, xin hãy ngủ yên! Tôi, với tư cách là đại diện cho quốc dân Nhật Bản đã thả hoa xuống biển nơi những người lính đang an nghỉ với cả tấm lòng thành…
Tôi, với tư cách là thủ tướng Nhật Bản, xin được gửi lời chia buồn chân thành mãi mãi tới linh hồn của những người đã bỏ mạng ở mảnh đất này, tới tất cả những người dũng cảm đã bỏ mạng bởi cuộc chiến tranh bắt đầu từ đây và cả linh hồn của vô số người dân vô tội đã trở thành nạn nhân của cuộc chiến tranh.
Tấn thảm kịch của chiến tranh sẽ không bao giờ được lặp lại.Chúng tôi đã thề như thế. Và rồi sau chiến tranh, chúng tôi đã xây dựng nên quốc gia tự do, dân chủ, tôn trọng pháp trị và duy trì lời thề bất chiến một cách chân thành.
Khi chiến tranh kết thúc, lúc Nhật Bản trở thành cánh đồng cháy trụi mênh mông và khổ sở trong tận cùng của nghèo đói, người đã không hề ngần ngại gửi đến thức ăn, quần áo là nước Mĩ và quốc dân Mĩ. Nhờ những tấm áo ấm và sữa mà quý vị gửi đến mà người Nhật đã giữ được sinh mệnh tới tương lai…
Và rồi nước Mĩ cũng đã mở cho Nhật Bản con đường trở lại cộng đồng quốc tế. Dưới sự lãnh đạo của nước Mĩ, chúng tôi, với tư cách là một thành viên của thế giới tự do đã được hưởng thụ hòa bình và sự phồn vinh.
Tấm lòng khoan dung rộng lớn, sự giúp đỡ và thành ý như thế của quý vị đối với người Nhật chúng tôi, những người đã từng đối đầu quyết liệt như kẻ địch đã khắc sâu trong lòng ông bà, bố mẹ chúng tôi. Cả chúng tôi cũng sẽ ghi nhớ điều đó. Cả con cháu chúng tôi cũng sẽ kể mãi và không thể nào quên…
Đã 75 năm sau trận “Trân Châu cảng”. Nhật Bản và nước Mĩ, những nước đã tham dự cuộc chiến tranh tàn khốc trong lịch sử, đã trở thành hai nước đồng minh gắn bó với nhau mạnh mẽ và sâu sắc hiếm có trong lịch sử… Thứ gắn kết chúng ta chính là “sức mạnh của hòa giải”, the power of reconciliation, thứ do lòng khoan dung mang lại.
Người Nhật và người Mỹ không đợi đến ngày nay mới quyết định “bỏ đi sự thù hận và nuôi dưỡng tình bạn”. Ngay sau khi Thế Chiến Thứ II vừa chấm dứt, họ (kẻ thắng/người thua) đã nắm tay nhau để tạo nên “sức mạnh của tinh thần hòa giải” và sự “khoan dung” gần trăm năm nay.
Chiến tranh VN cũng đã chấm dứt 49 năm (rồi) nhưng không biết đến bao giờ thì Bên Thắng Cuộc ở đất nước này mới thôi việc đình đám/cờ xí/tiệc tùng ăn mừng chiến thắng, thôi kỳ thị, và thôi kích động hận thù để hòa giải và hòa hợp với Bên Bại Cuộc?
Trương Nhân Tuấn trả lời: “Tôi có thể kết luận (mà không sợ sai lầm) rằng đảng và nhà nước CSVN chưa bao giờ có chủ trương về hòa giải (hay HG&HH DT). Hòa giải-réconciliation” là hành vi chỉ có ở những dân tộc văn minh”.
Nghe thế có buồn không?
Buồn chớ và buồn muốn khóc luôn, buồn như chưa bao giờ buồn thế, buồn như không còn ai có thể buồn hơn được nữa. Buồn từ ngãy bẩy, ngã ba buồn về.
VC ăn mừng chiến thắng của CS ,tất nhiên rồi.Ai mà-thắc-mắc! Có điều có những gia đình bị VC cho đi ở tù hay bị chôn sống trong dip Tế Mâu Thân,mà vẩn ăn mừng,mới lạ?? Thế mới biết thế nào là Dân ngu -khu đen! Cờ quạt-biểu ngữ..treo khắp nước ,từ Đồng văn-Bắc can cho đế Cà Mâu-rừng tràm..trong dip 30/4..Buồn chứ ,không buồn sao đươc??Buồn vì đem ngân sách ra làm viêc tào lao,xí-đế,trong lúc Bênh Viên ,lẩn Trường học ,như chuồng heo chuồng gà ! Cờ treo k phải dân treo,mà cán bô đi treo,không treo k đươc,treo càng nhiều càng tốt.!Lý do k treo làm gì có lý do để châm-mút-để ăn. Cả nước chỉ có một ngôi làng ở Bắc Viêt là thiêt thòi nhất! Không cờ-không quạt -không biểu ngữ…nên Cán bô làng nầy đói!.Đó là Làng Lồn ,ở Hòa-Bình=Đông Xuân Bắc Viêt.Có người hỏi tai sao ?? Xin thưa vì Đảng sáng suốt,ai lai treo cờ Đảng trong Làng Lồn! Hơn nếu có biểu ngữ :”Bác Hồ sống mải trong..làng Lồn” thì bỏ Mẹ ,đi Tù cả lủ! Tương tư,như thế ,khắp cả nước ,đố ai tìm ra đường mang tên : Đổ-Mười ! Củng vì Đảng sáng suốt k cho đặt đường tên đó Lở Thành phố HCM có tên đường đổ Mười ,trên bao thơ gởi đi hoăc gơi đến của bà con,có người viêt tắt: DM- HCM ,thì củng bỏ mẹ! Nói cho cho cùng,những quốc gia ngu nhất hay cờ quạt …mà k nghỉ hâu quả trò cười cho thiên ha.
Còn VC cai trị còn ăn mừng chiến thắng 30 tháng 4, còn “cha già dân tộc” dài dài. Dù rằng dân chả còn hào hứng gì nữa hết, dù rằng dân biết rõ thằng “cha già dân tộc” gì mà viết tiếng Việt sai lên sai xuống – sai rõ ràng không thể chối cãi, sai đến độ một em học hết bậc tiểu học cũng phải lắc đầu. Miạ, viết tiếng Việt kiểu gì vậy thằng “cha già dân tộc”?
“Cùng là anh em nòi giống Việt, đánh nhau đến tan cửa nát nhà rồi ăn mừng mãi cái ngày đó thì làm sao mà hoà giải dân tộc được?!” (trích)
VC: Tụi tao là dân tộc Kinh TQ chứ đếc có nòi giống Việt nào cả. Tụi bây nói không hòa giải vậy chứ đứa nào hằng năm chen lấn nhau về VN để trồng răng, để bôm vú, để sửa sắc đẹp, để mua nhà, để ăn đặc sản, để đấm bóp giác hơi, đ. đéo, ăn chơi bla bla bla. Hòa giải là gì ? Là tao đá đíc bạt tai tụi bây xong kềm kẹp một thời gian rồi cho ăn chơi trở lại 4 món ăn ngủ đ. ĩa thì hòa giải hòa hợp ngay hỉu chưa !!! Ha ha ha !!!
BTW, Tưởng Năng Tiến viết bài này với mục đích hòa giải hòa hợp . Ní nuận lái lợn của Tưởng Năng Tiến là níu Đảng làm theo những lời khuyên của ổng, hòa giải hòa hợp sẽ dễ dàng hơn
WTF ya know, rite. Ổng là 1 trong những tiếng nói chủ lực của cộng đồng người Việt chống Cộng
Chỉ mong TNT thía lày, Giải phóng miền Nam, đv hổng ít người níu hổng nói là tuyệt đại đa số trong nước hiện giờ, Nguyên Ngọc included, là 1 chiến thắng huy hoàng, 1 thứ đáng tự hào, vì vậy, cần được tổ chức ăn mừng . Trích “thời khắc lịch sử của dân tộc anh hùng, nhà báo Trần Mai Hạnh khi ấy là phóng viên Thông tấn xã Việt Nam có mặt tại Dinh Độc Lập trưa 30/4/1975 đã viết bài tường thuật “Thành phố Hồ Chí Minh rực rỡ tên vàng”
“vinh hạnh ấy cũng trở thành điểm tựa cho ông lúc nguy nan: “Khi vướng vòng lao lý do tai nạn nghề nghiệp, chính thời khắc huy hoàng trưa 30/4/1975 được chứng kiến và viết bài tường thuật đầu tiên về giờ phút lịch sử tại Dinh Độc Lập đã giúp tôi bình tâm lại, giúp tôi đứng vững với niềm tin không gì lay chuyển với lý tưởng cao đẹp của người cộng sản mà mình đã chọn lựa”
Mình hòa giải hòa hợp là cùng chia sẻ những tâm tư tình cảm dư thía lày với họ . Thậm chí có thỉa xem tổ chức kỷ niệm ngày này là 1 cách nhớ ơn về những hy sinh, theo Trần Tố Nga, có xây bao nhiêu tượng đài cũng hổng đủ trong 2 cuộc kháng chiến . Nếu cách tổ chức mang ý nghĩa đó, cũng chính theo Tưởng Năng Tiến, thì Đảng mới thật sự đại diện cho dân tộc, cho Việt Nam . Hổng tổ chức, theo Tưởng Năng Tiến, có thỉa Đảng sẽ hổng có xứng đáng đại diện cho dân tộc đâu
“Tôi có thể kết luận (mà không sợ sai lầm) rằng đảng và nhà nước CSVN chưa bao giờ có chủ trương về hòa giải (hay HG&HH DT). Hòa giải-réconciliation” là hành vi chỉ có ở những dân tộc văn minh”
Nhìn hổng ra, thậm chí rắp tâm phá hoại cũng có nên xem mình là “văn minh” được hông ? Đám VinaZi có thể trả lời được hông ?
“Tổng cục 2” là cách gọi tắt cơ quan đặc trách tình báo của Quân đội :
Tổng cục 2 đưa ra những bằng chứng về nhiều nhân vật CS cao cấp hoặc cộng tác với CIA hoặc là chịu sự chi phối của CIA, như Nông Ðức Mạnh đương kim Tổng bí thư đảng , Nguyễn Văn An chủ tịch quốc hội, Phạm Văn Ðồng, Võ Nguyên Giáp, cựu thủ tướng Võ Văn Kiệt , thủ tướng hiện tại Phan Văn Khải , các Ủy viên bộ chính trị như Trương Tấn Sang, Phan Diễn, đến Phó thủ tướng Ủy viên trung ương đảng Phạm Gia Khiêm, cựu Bộ trưởng công an như Bùi Thiện Ngộ, Mai Chí Thọ , Lê Văn Dũng Chủ nhiệm Tổng cục chính trị, v.v…
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu sao cứ sủa chuyện Việt Nam?
Mày sủa bậy, cứ nhìn BRD thống nhất DDR thì rõ như thế nào là hoà giải etc
Mày nên chỉ red china nên hoà giải với Taiwan mẫu BRD với DDR = tư bản thống nhất cộng sản
Nhìn Mỹ với cuôc nôi chiến Bắc _Nam. Nhìn Tây Đức thống nhất Đông Đức,thế mới biết thế nào là CÔng sản ! CS là Vô Tố quốc quả không sai !!! Rất dễ hiểu ,vì sao Mỹ và Đưc nay đả trở thành các Cường quốc ,nhất nhì Thế giới >Tất cả đó đả đinh hình chiến thắng năm 1975.Đó quả thật, không phải là môt chiến -thắng -của Dân Tôc,mà đó chính là Chiến -thắng của CS quốc Tế (nói chung) và CSVN (nói riêng )mà thôi Những ai còn mơ rằng VC có hôn nước-hồn Dân Tôc…thì không khác gì người bị bênh hoang tưởng và thiên cân. Đất nước VN trải qua nhiều triều đai,Dinh-Lê-Lý-Trần-Nguyễn-và cả triều Đai Hồ chí Minh.Trên 4000 năm dưng nươc,có khi Thinh có khi Suy…Nhưng trên lá cờ hiên giờ mà VC gọi là Cờ-Tổ -Quốc,chỉ hiên duy nhất một Triều Đai CS,có lich sử chưa đến 100 năm!,trong lúc các triều Đai Vua-Chúa có lich sử trên 4000 năm,không có d6au vết gì trên lá cờ goi là Tổ Quốc”.Vây thì Hồn Nước-hồn Dân Tôc ở đâu?? Tuôi trẻ VN ơi,càng vinh danh Cờ đỏ-Càng phản bôi lại cha ông mình Bởi vì không ai,là con dân VN không mang dòng họ các vì Vua cả!!Phản bôi thì làm sao tạo niềm tin cho kẻ khác??
Đơn giản lắm. Tụi VC không ăn mừng chiến thắng thì không có lý do để đè lên đầu lên cổ người dân. Phải nhắc đến chiến thắng để nhắc là có công và như thế có quyền cai trị nhân dân.
Còn CSVN cai trị chúng còn ăn mừng dài dài. Còn Hòa Giải? Đứa nào nói thì nó đúng là bọn Việt Cộng. Người dân với nhau đã quên chuyện đánh nhau từ lâu, có gì phải Hòa Giải giữa những người bị oan ức, bị trị?
“Tụi VC không ăn mừng chiến thắng thì không có lý do để đè lên đầu lên cổ người dân”
One more reason để ăn mừng chiến thắng
‘để nhắc là có công’
Có hổng ít người xem đó là 1 công trạng, ví dụ như you. One more reason để ăn mừng chiến thắng
Nội cái còm này đóng góp thim 2 ní zo . Ngu gì hổng làm . i wouldve done the same Phúc Kđinh thing
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu sủa = nên tổ chức 17.2 thật hoành tráng
Dog Mao mút cc tao đi
Valentine’s Day, nhà nước cho trang goàng này nọ thía là đủ gòi . Còn lại để cho những người yêu nhau tổ chức riêng, hổng nên làm hoành tá tràng quá .
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu ngu
Không phân biệt được 14 và 17.2
Ông Frederick Newcomb, Chủ tịch danh dự của Tổ chức Trách nhiệm Con người Thế giới trực thuộc Liên Hợp Quốc đã tham dự cuộc mít tinh kỷ niệm 25 năm cuộc thỉnh nguyện ôn hòa “ngày 25/4/1999” của học viên Pháp Luân Công tại vùng đô thị New York. Ông kêu gọi chống lại cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã và đang tiếp diễn suốt 25 năm qua.
“Còn Hòa Giải? Đứa nào nói thì nó đúng là bọn Việt Cộng”
Trương Nhân Tuấn trả lời: “Tôi có thể kết luận (mà không sợ sai lầm) rằng đảng và nhà nước CSVN chưa bao giờ có chủ trương về hòa giải (hay HG&HH DT). Hòa giải-réconciliation” là hành vi chỉ có ở những dân tộc văn minh”
Tưởng Năng Tiến “Chiến tranh VN cũng đã chấm dứt 49 năm (rồi) nhưng không biết đến bao giờ thì Bên Thắng Cuộc ở đất nước này mới thôi việc đình đám/cờ xí/tiệc tùng ăn mừng chiến thắng, thôi kỳ thị, và thôi kích động hận thù để hòa giải và hòa hợp với Bên Bại Cuộc?”
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu ngu
Xuyên tạc, Trích không đúng ý là nghề của thằng Tàu chệt muỗi Tàu
Dog mao, dog Hồ Chó minh mút cc tao
“Anh em đánh nhau một trận rồi thôi, cười khì…đàng này đã 50 năm rồi mà vẫn tiệc tùng ăn mừng chiến thắng! Vậy là sao ta!?”
Nghe rất đã 2 lổ nhĩ, nhưng mà VC nó nói ngược lại:
Nhờ tụi tao 50 năm nay ăn mừng Mỹ cút Ngụy nhào thì tụi bây ngày nay mới có gạo ăn, có xe máy chạy, có điện thoại di động xài, có tiền tỉ tỉ đi du học đi Mỹ đi Tây ăn chơi tụi bây phải mang ơn đảng và cái CHÀY DỒ, thằng nào hó hé thì tụi tao nện cho khum xương sống hỉu chưa ! Mít đặc ơi là mít đạc ngu quá ! Mở mắt ra đi nha ! Ha ha ha !
“Thái Hạo: “Anh em trong nhà, đánh nhau một trận, năm mươi năm sau’ còn ăn mừng chiến thắng. Đó là tiểu khí của người nhỏ nhen”
Đám “trí thức” VinaZi mụ nội tụi bay mới là nhỏ nhen đó . Đảng đã hòa giải với hội nghị Thành Đô rùi, tụi bay vưỡn nhắc lại với mục đích khơi dậy hận thù . Chiện này ai nhỏ nhen đây
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu ngu, sủa bậy
1, ai bầu ra thằng đảng?
2 , hội nghị thành đô hoà giải? Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu nói tụi csvn công bố hiệp định Thành đô thì mới biết có hoà giải hay không? Dám không con?
Dog Mao mút cc tao
1, ai bầu ra thằng đảng?
Nên hỏi những trí thức đã, đang & sẽ đi cùng Đảng trong mọi thắng lợi . Thất bại thì hổng có họ ở trỏng . Tiện cũng nên hỏi những gia đình có công với Cách Mạng, yours included. Mày có bao giờ nhìn lên bàn thờ nhà mày hông ? Hay đã trở thành chỗ để phóng uế gòi ?
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu sủa bậy nhưng không chứng minh được
Cứ bầu cử tự do thì biết thôi con
2 , hội nghị thành đô hoà giải? Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu nói tụi csvn công bố hiệp định Thành đô thì mới biết có hoà giải hay không? Dám không con?
Dog Mao mút cc tao
Không trả lời được hả con?
Chết gia Hạ Đình Nguyên khi sinh (ra) tiền nhận định, nói những người đã đấu tranh để giải phóng miền Nam là bán nước là nhận định chủ wan, 1 chiều . Những gì chứng minh chết gia Hạ Đình Nguyên sai hổng nên tiết lộ
Những người này Nguyễn trọng Vĩnh, Nguyễn Trung, Nguyên Ngọc, Nguyễn Khắc Mai, Chu Hảo, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Đăng Quang, Hoàng Quốc Hải, Tương Lai, Nguyễn Hữu Vinh, Phạm Chi Lan, Nguyên Bình, Nguyễn Đình Bin, Trần Nhương, Tư Thân, Phan Đắc Lữ, Võ Văn Thôn, Phạm Đình Trọng, Phạm Nguyên Trường, Kha Lương Ngãi, Nguyễn Kim Chi… có đủ để bảo đảm tính đúng đắn của Chết gia Hạ Đình Nguyên chưa ?
Hổng đủ thì mày nên nhìn lên bàn thờ gia đình . Hay từ bữa tới giờ, mày chỉ mặt từng người mà ĐM liên tu kỳ trận ?
Tao dang ỉa lên bản thờ nhà thằng Tàu chệt muỗi Tàu
Kaka nhục nhã quá
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu vẫn không trả lời được
VIETNAMERICA 27/05/2024 at 23:13
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu sủa bậy nhưng không chứng minh được
Cứ bầu cử tự do thì biết thôi con
2 , hội nghị thành đô hoà giải? Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu nói tụi csvn công bố hiệp định Thành đô thì mới biết có hoà giải hay không? Dám không con?
Dog Mao mút cc tao
Không trả lời được hả con?
Thằng Tàu Chệt muỗi Tàu sủa bậy không dược
Tao đang ỉa trên bàn thờ nhà thằng Tàu chệt muỗi Tàu
Mẹ thằng Tàu chệt muỗi Tàu rất thích 3 que chọc vào 3 lỗ