Bọn trí thức bốn tên

42

(Chữ dùng của nhà báo Thiên Hổ, tức linh mục Nguyễn Quang Lãm, chủ nhiệm kiêm chủ bút tờ báo Xây Dựng mang ý nghĩa miệt thị và bực bội)

Làm chính trị mà hỏng thì chỉ hại đến một thể chế của một thời kỳ. Nhưng làm văn hóa mà hỏng thì hại muôn đời”.

 

Đất nước này, ở Đệ Nhì Cộng Hòa, nó không còn thể thống, tôn ty trật tự và uy quyền quốc gia. Cộng thêm thành phần lực lượng thứ ba phá hoại đủ kiểu đi đến chỗ mất miền Nam vào năm 1975.

Bài viết này nhìn lại những con người, những giai  đoạn khủng hoảng ấy để rút ra một bài học cho riêng mình và cho chúng ta.

Sự trùng hợp bốn tên ở trên có thể là chuyện đời thường. Nhưng nhớ lại sau 1963, cùng một lúc có bốn tên Trung TR rồi Chung CH đồng loạt.

Đó là những Lý Quý Chung, Nguyễn Hữu Chung- CH rồi Lý Chánh Trung và Nguyễn Văn Trung.-T.

Từ đó bè cánh họ phát triển bề rộng lây lan sang nhiều trí thức trẻ khác cùng tham gia..

Thành ra bài này nói về họ mà thật ra nói về tất cả bọn họ. Họ là cái “rễ trùm” tiêu biểu, còn kẻ khác là  “rễ nhánh” ăn theo.

Trách nhiệm không phải chỉ quy vào 4 người mà nhiều người.

Trường hợp Võ Long Triều

Có thể nói, kỹ sư Võ Long Triều là đầu mối mở đầu cho mọi rắc rối chính trị sau này.

Ông du học Pháp, đồng thời với linh mục Nguyễn Quang Lãm. Họ là những sinh viên Việt Nam xa xứ nên dễ gần nhau. Ông Lãm sau này là chủ nhiệm, chủ bút tờ báo Xây Dựng. Khi hai người về Việt Nam, họ vẫn giữ liên lạc bạn bè, toi, moi, có khi cả mày, tao.

Khi ấy, thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ muốn dựa vào thế  mạnh của cánh miền Nam nên đã nhờ LM. Lãm giới thiệu cho một người.  Ông lm Lãm nghĩ ngay đến Võ Long Triều, một người bạn cố tri và giới thiệu với tướngKỳ.

Tướng Kỳ hoan hỉ có thêm vây cánh miền Nam để đối đầu với TT. Nguyễn Văn Thiệu.

Kỹ sư Võ Long Triều vốn nằm trong Phong trào Phục Hưng Miền Nam- sau này còn được gọi là Nhóm Liên Trường. Trớ chêu thay, nó mở đầu cho sự lợi dụng qua lại giữa một Bắc, một Nam mà hai bên cùng có lợi. Được sự đỡ đầu của ông Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ- một dân Bắc Kỳ chính hiệu- tiêu biểu như một “người hùng chống cộng” mà mục đích của ông là tạo thêm phe cánh Nam Kỳ nhằm phá rối ông Nguyễn Văn Thiệu.

Ông Kỳ vì thế đã triệt để ủng hộ Võ Long Triều.

Về mặt chính trị

Võ Long Triều lợi dụng làm trung gian xây dựng một số phe nhóm dân biểu đối lập miền Nam như Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đức, Hồ Văn Minh, Dương Văn Ba, Lý Quý Chung, Nguyễn Hữu Chung, Ngô Công Đức và nhiều người khác ở các tỉnh như Bành Ngọc Quý, Nguyễn Hữu Hiệpvv..

Ông Triều chu cấp tiền bạc ủng hộ nhóm dân biểu đối lập tại Hạ viện. Bọn họ nhờ đó thao túng và gây rối chính trị cho miền Nam đủ loại một cách hợp pháp.

Cái giá phải trả cho sự “ ngây ngô” của ông Võ Long Triều chu cấp cho bọn dân biểu đối lập quậy phá miền Nam là 11 năm tù cải tạo thời cộng sản. Sau này được vợ bảo lãnh sang Pháp.

Đồng thời ông Triều cũng đỡ đầu một phong trào xã hội có tên Chương trình Phát triển Quận 8 nhằm biến các khu nhà ổ chuột thành các khu dân cư khang trang. Những người tham gia vào nhóm này đều là những thanh niên trí thức trẻ, đầy nhiệt huyết và thiện chí như: Bác sĩ Hồ Văn Minh làm tổng quản lý đầu tiên(sau này là Đệ nhất, phó chủ tịch Hạ Nghị viện),Hồ Ngọc Nhuận được chỉ định làm Quận trưởng hành chánh, thêm chức Phó quận là Mai Như Mạnh- xuất thân trường Quốc Gia Hành chánh-Cùng lãnh đạo phong trào có luật sư Đoàn Thanh Liêm thay thế làm tổng quản lý và một số đông giáo chức mà phần lớn người viết bài này đều quen biết như: Uông Đại Bằng, Hồ Công Hưng, Võ Văn Bé, Nguyễn Phúc Khánh, Dương Văn Long, Nguyễn Ngọc Thạch, Đặng Kỳ Trân, Nguyễn Đức Tuyên.

Sau này có thêm hai anh Quốc Gia Hành chánh Là Nguyễn Ngọc Phan và hạm Duy Tuệ làm phó quận. Lại có thêm anh Nguyễn Văn Mừng, kỹ sư canh nông từ Mỹ về . Tất cả khoảng trên dưới 20 người.

Họ còn độc thân nên sống cùng làm, cùng ăn ở với dân trong làng, xây dựng cầu và đường trải nhựa, nhất là mở trường Trung Học cộng đồng quận 8, rồi mở thêm trường ở quận 6. Anh Uông Đại Bằng, hiệu trưởng quận 8, anh Võ Văn Bé và Nguyễn Đức Tuyên, hiệu trưởng hai trường ở quận 6. Các trường với 30 phòng học và 3000 học sinh các cấp trung tiểu học.

Ông Kỳ cũng hỗ trợ các chương trình này bằng tiền bạc và vật liệu.

Có những tên họ đặt rất ấn tượng như “Hẻm ước” “Khóm ước”. Có lần Phó tổng thống Hoa Kỳ Humphrey cũng đến thăm chương trình quận 8 và khen ngợi là một bước phát triển xã hội.

Ông Thiệu thì thấy ngứa mắt nên buộc họ phải bàn giao chương trình này cho ông Đô trưởng Đỗ Kiến Nhiễu, sau này sát nhập vào hệ thống công quyền. Chương trình phát triển Quận 8 dần đi vào dĩ vãng, hết năng động. Các thày giáo vốn nhiệt tâm và lý tưởng, giờ chán nản, rủ nhau trở về nhiệm sở cũ. Thật đáng tiếc và đáng buồn do những tranh chấp nội bộ giữa Thiệu-Kỳ.

Nguyễn Cao Kỳ.

Nói về cái công hay tội của ông Kỳ thì công cũng có mà tội cũng không ít. Công chẳng bao nhiều mà tội góp phần vào sự phá rối miền Nam thì lấy gì bù đắp được? Ông thuộc loại người làm chính trị bốc đồng, bạ đâu hay đó, thiển cận mà thích phô trương, hù dọa không thiếu. Cho nên chẳng lấy gì làm lạ từ khi ra hải ngoại, ông thuộc loại người vô tích sự, hết thời đến độ chán nản, về Việt Nam bắt tay với cộng sản, bất chấp dư luận người Việt hải ngoại.

Lý Quý Chung

Lý Quý Chung nhìn nhận ông bước vào chính trường, trúng cử 3 lần dân biểu đối lập là nhờ sự hỗ trợ tiền bạc của Võ Long Triều, Lý Quý Chung viết: “Võ Long Triều  là thày dùi, một trong những đầu mối tập hợp quân cho tướng Kỳ. Người tài trợ cho các ứng cử viên dân biểu được ông Triều tài trợ không ai khác là tướng Kỳ.”

Điều đó chứng tỏ cả tướng Kỳ lẫn Võ Long Triều đều có tội đối với miền Nam.

Tờ Tin sáng

Và để có tiếng nói chung của nhóm, họ còn cho ra tờ báo Tin Sáng như một chỗ dựa cho cả nhóm.. Tờ Tin Sáng do dân biểu đối lập tại Hạ Nghị Viện là Ngô Công Đức đứng tên chủ báo vào năm 1968, quy tụ khá đầy đủ những tên tuổi đối lập, sau này được gọi là thành phần thứ ba với những nhân vật gốc rễ như Lý Chánh Trung, Nguyễn Văn Trung, linh mục Nguyễn Ngọc Lan sau hồi tục, Hồ Ngọc Nhuận, Lý Quý Chung.

Lý Chánh Trung khai chiến, mỉa mai với bài : Chợ Chiều. Sinh viên Trần Quang Long với bài: Thực tại và ước mơ. Nguyễn Văn Trung với bài lý luận: Mỹ thua Mỹ ở Mỹ.. Dương Văn Ba: Không còn ảo tưởng. Một anh Mỹ Don Luce với bài: Giã từ Việt Nam khói lửa và bài Chuồng cọp Côn Đảo.

Mục đích của tờ báo là kịch liệt chống Mỹ-Thiệu không ngưng nghỉ và đòi hỏi chấm dứt chiến tranh. Tổng kết Tin Sáng với 349 số báo mà một phần ba các số báo bị tịch thu.

Và tờ Tin Sáng đóng cửa năm 1971 khi Ngô Công Đức thất cử rồi phải trốn sang Pháp qua lối Cam Pu Chia. Ở bên Pháp, ông móc nối lại với đại diện cộng sản tại Pháp.

Mặc dù chỉ tồn tại ba năm. Ba năm ấy, nó cũng đã gây được tiếng vang và sự thành công nhất định.

Họ hãnh diện và hí hửng mừng thầm, chính quyền hầu như bất lực.

Bề ngoài, người ta tưởng rằng đây là một tập hợp những người đồng chí hướng, liên kết chặt chẽ như một sức mạnh chính trị, thành một Khối, chia sẻ công việc và coi như anh em, hay ít ra là đồng chí.

Thật sự nó không hẳn như mọi người lầm tưởng. Sau này cho thấy nó phân mảnh,tan rã đi đến chỗ thù địch,tố cáo nhau gian lận như trong Hồi Ký Những Ngã Rẽ của Dương Văn Ba.

Nội hai người tạm gọi là đầu đàn là Lý Chánh Trung và Nguyễn Văn Trung, bề ngoài tưởng họ liên hệ, làm báo chung trên tờ Sống Đạo, rồi trên tờ Hành Trình, Đất Nước, rồi Trình Bày. Vậy mà sau 1975 , Lý Chánh Trung làm dân biểu, người đại diện cho Mặt Trận. Nguyễn Văn Trung bị hất ra rìa, có lúc bị biệt giam 6 tháng. Sau đó thu xếp cho con trai trưởng đi chui và bảo lãnh gia đình ông và sống còn lại với những ngày thầm lặng.

Như thế rõ ràng là đối lập cuội.

Về Lý Chánh Trung

( Xin mời đọc bài của người viết đăng trên Đàn chim Việt, Info: Thân phận những kẻ dư thừa.)

Lý Chánh Trung với những bài nịnh bợ Đảng như Một thời bom đạn, một thời hòa bình, Đối diện với chiến tranh:  Người viết đã viết đầy đủ về con người và hành trạng của ông. Con người ông có lúc công khai tuyên bố từ bỏ đạo công giáo để lấy lòng đảng, chỉ đến khi một cậu con trai bị xe tông phải sống đời thực vật trong nhà. Đây là nỗi đau riêng mà gia đình ông bà phải chịu đựng không thể nói ra lời. Ông như hối hận, trở lại đạo và khi chết có theo nghi thức công giáo.

Khi ông mất, thọ 86 tuổi, cái còn lại duy nhất ông đựợc thừa hưởng là căn nhà trong làng Đại Học Thủ Đức ở số 17, đường Công Lý, quận Bình Thọ, Thủ Đức do TT. Ngô Đình Diệm giúp tiền xây cất và tùy mỗi người chọn nhà thầu xây cất tùy ý.. Ông cúc cung tận tụy với đảng, hãnh diện cho con trai tình nguyện sang Campuchia, thử hỏi Đảng đã cho ông được cái gì? Họa chăng mấy cái bằng khen và mấy hình ảnh lãnh tụ cộng sản lộng kính treo ở ngay phòng khách?

* Về Lý Quý Chung(1940-2005)

Chung có thể là người trẻ nhất, tay mơ nhất trong bọn họ. Cuốn sách đầu tay của Chung là : Hồi Ký Không Tên. Sau đó được Diễn Đàn Talawas phổ biến lại. Cuốn sách kể ra không đến nỗi tệ.

Thoạt đầu ông khởi nghiệp báo như một ký giả, ông có tham dự cuộc hành hình ông Ngô Đình Cấn-cố vấn miền Trung- .

Thời điểm ấy, sau cái chết của anh em ông Diệm, có nhiều thành phần trở cờ như trường hợp tờ Sài gòn Mới, Chủ nhiệm là bà Bút trà. Nhiều bài viết sau này cũng hùa theo bôi nhọ chế độ Đệ I Cộng Hòa. Thật ra, không ai cấm họ viết như thế, nhưng với điều kiện trước đây, họ đừng có khen, đừng xu nịnh chế độ.
( Xin đọc thêm bài viết: Mạn đàm với Vĩnh Phúc, cũng đã đăng trên Đàn Chim Việt. Info)

Khinh họ là ở chỗ đó. Nhân cách họ không có, từ rỉ rả ca tụng hết lời thành chửi bới thô tục.

Phần nhà báo Lý Quý Chung trong chương: Chập chững vào nghề báo. Có thể ông là nhà báo trẻ duy nhất không viết về hùa theo đám đông.

Ông đã nhận xét một cách khách quan về thái độ can đảm và bình tĩnh của ông Ngô Đình Cẩn trước những lời tố cáo đủ loại của nhiều người trước đây vốn thường quỵ lụy ông Cẩn.

Lý Quý Chung viết: “ Tôi vẫn nhớ thái độ ông Cẩn trước tòa án rất ngạo mạn, ông chẳng quan tâm gì đến diễn tiến phiên tòa. Chẳng chú ý đến các lời buộc tội ông. Ông mặc bộ đồ bà ba, mầu trắng, mắt nhắm nghiền như ngủ qua suốt các phiên xử. Nhiều lúc còn có cử chỉ tỏ vẻ khinh khi khi các tướng tá  đang ngồi xử mình. Và lúc bị đưa ra hành quyết, ông bị trói chặt vào cột hành quyết và lúc sắp sửa bị bịt mắt bằng vải đen thì ông ta phản ứng. Ông nhất định không để bị bịt mắt, muốn được nhìn tận mắt cuộc hành quyết mình. Người ta vẫn bịt mắt ông và một loạt súng kết liễu mạng sống của người thứ ba và là em út trong gia đình họ Ngô.

Bài tường thuật của tôi nhấn mạnh hai điểm: Ông Cẩn không sợ chết và tỏ vẻ khinh khi những người xử ông tại tòa.

( Xin đọc thêm, Hồi Ký của Luật sư Quan, rất xúc động cũng viết về ông Cẩn trước tòa và thái độ trước cái chết với bản án tử hình. Phải đợi khoảng gần 30 năm sau trong Hồi ký của luật sư Quan- người biện hộ cho ông Cẩn- NGHỀ HAY NGHIÊP, đăng trên tờ Thế Giới Ngày Nay ở Kansas, Hoa Kỳ, năm 1992)

Ông Lý Quý Chung chứng tỏ khi viết về bản thân mình cũng khá trung thực như tỏ bày: ông học dở dang, vỏn vẹn có bằng tú tài I, chương trình Pháp. Tay nghề làm báo kể như khởi đi từ số không. Đã có lần bố ông từ ông, vì vụ đánh tư sản tại nhà ông cụ. Ông viết lại về  lời nguyền rủa của ông cụ:” Tao không muốn gặp mặt mày nữa. Gia đình mày đã ra thế này, cha mày đã ra thế này mà mày còn viết báo cho cộng sản. Cha mày từ mày.”

Ông viết tiếp:” Còn các em trai của tôi thì không tin vào người anh của mình nữa. Chỉ làm thinh để chuẩn bị vượt biên. Như vậy cùng một lúc tôi mất bảy đứa em.”

Kể ra cái giá theo cộng sản thật là đắt. Chẳng những thiệt hại cho bản thân mình mà còn bị gia đình ruồng bỏ

 Bài học như vậy mà nhiều người vẫn không học xong.

Phần ông, ông vẫn tiếp tục lăn vào chính trị một cách hầu như vô ý thức để thời cuộc đưa đẩy hay chạy theo chủ nghĩa cơ hội.

Khởi đi từ lúc đầu chỉ là trí thức khuynh tả xông xáo, nhảy sang đứng giữa, rồi trở thành phần thứ ba và cuối cùng thành phần “ bưng bô cộng sản”.

Người viết sẽ còn có dịp mổ xẻ về vấn đề này một cách chi tiết và đầy đủ về những kẻ chọn lầm bên..

Cùng lắm, có thể nhận xét một cách công bằng cuối cùng ông chỉ đạt được một nửa cuốn sách khi viết về VNCH. Nửa sau, ông đã phải “nín thở qua sông” trước áp lực chính quyền cộng sản mà trong một bài người viết điểm cuốn sách đã một lúc mỉa mai đổi tựa đề cuốn sách của ông thành: Nhật Ký Của Im Lặng.

Dựa theo Hồi Ký Không Tên, người viết nhớ lại sau 1963 xuất hiện hàng loạt những khuôn mặt chính trị non trẻ, không có một tý bề dầy chính trị gì cả cũng như sinh hoạt Nghị Trường. Họ là những Ngô Công Đức, Lý Quý Chung, Nguyễn Hữu Chung, Hồ Ngọc Nhuận(Tác giả cuốn Đời, in photocopy, một trong những người khôn ngoan, lanh lợi, luồn lách quậy phá nhất trong chốn Nghị Trường), Phạm Thế Trúc(sau chốn sang Nhật không về), Nguyễn Hữu Hiệp, Hồ Văn Minh, Hồ Ngọc Cứ, Hoàng Ngọc Biên, Dương Văn Ba, Nguyễn Văn Châu, Bành ngọc Quý, Nguyễn Hữu Thái, Huỳnh Tấn Mẫm.

*Những ngõ quặt chính trị trước 1975: Sự lộ diện thêm quyền lực tôn giáo tham gia vào chính trị để chia phần.

Phải buồn mà thú nhận rằng, con đường làm chính trị của các dân biểu cũng như 6 liên danh Thượng Nghị Sĩ lúc bấy giờ- dù Liên danh của công giáo hay Phật giáo hay tướng lãnh- hầu như tất cả không trừ-đều qua cánh cửa chùa hoặc cổng nhà thờ.

Sư sãi, cha cố trở thành những kẻ che dù, những người ban phát quyền lực chính trị. Thần quyền lấn lướt thế quyền là điều không chối cãi được.

Đó là cái thời mạt vận nhất của nền Đệ II Cộng Hòa báo hiệu một thời kỳ giông bão gần tới..

Và đây là lời thú nhận của nhà báo Lý Quý Chung: “Trong khi chuẩn bị cho cuộc vận động cho liên danh Dương Văn Minh với tư cách đại diện báo chí, tôi đã tiếp cận giới Phật giáo Ấn Quang, tìm sự ủng hộ của lực lượng Phật giáo có hậu thuẫn quần chúng lớn nhất. Ông viết tiếp: “ Lần đầu tiên, theo báo Newsweek gọi TT. Trí Quang là “Người làm rung chuyển nước Mỹ”. Khi tiếp xúc thì thấy con người ấy đã toát lên một thứ thần sắc khác thường. Ánh mắt sắc như sao băng, chiếu thẳng vào người đối thoại như nhìn thấu những suy nghĩ của họ. Tôi nhớ mãi ấn tượng đầu tiên ấy khi lần đầu khi gặp nhà tu hành nổi danh.

Khi ra Huế, dân biểu Lý Quý Chung cũng đưa ra một nhận xét khá đặc biệt khi gặp Đức Tăng Thống:  “Trong chùa Bảo Quốc, chỉ treo một bức  ảnh chân dung duy nhất trên tường. Đó là chân dung Thượng tọa Trí Quang. Như thế đủ thấy ảnh hưởng của thầy Trí Quang với người lãnh đạo tinh thần cao nhất của Giáo hội Phật giáo là như thế nào.”

Cho nên, hai quyền lực đó đáng nhẽ không đi đôi, dung hợp với nhau. Hoặc có cái này thì không có cái kia.

Người ta không thể làm tôi hai chúa một lúc được. Nó báo hiệu một sự sa đọa trần thế khó tránh được.

Riêng Lý Quý Chung, càng ngày càng cho thấy ông sa đà vào quyền lực, đi tìm một chỗ đứng cho mình. Thời VNCH, ba nhiệm kỳ đắc cử làm dân biểu đối lập tưởng yên phận.

Sau đó, từ đối lập nhảy sang tình nguyện làm một thứ gia nô cho cộng sản, ca tụng một cách hèn hạ, tự bôi nhọ, xóa bỏ chính mình.

Người viết, xin trích dẫn một đoạn trong cuốn: Vivre au Viet Nam của Alain Ruscio như sau: “ Như phần đông bạn bè chúng tôi ở đây, tôi có kinh nghiệm làm báo ở hai chế độ. Như Đức, người giám đốc điều hành của chúng tôi: Trước đây, chúng tôi chỉ là những người thợ bửa củi, còn bây giờ chúng tôi là những người thợ nề. Hai thái độ hoàn toàn khác biệt nhau.Trong ý nghĩa muốn xây dựng mà chúng tôi sẵn sàng dấn thân. Ngày hôm nay, tôi tự cảm thấy mình là người hữu dụng cho xã hội Việt Nam, cho dân tộc tôi, gắn bó hơn với đời sống của đất nước tôi, trách nhiệm hơn. Và đúng vậy. Đó là con người tôi ngày hôm nay.” (Sách trang 176)

Về điểm này, Hồ Ngọc Nhuận có viết lại một cách mỉa mai: “Trước đây chúng tôi là thợ bửa củi, bây giờ chúng tôi là thợ mộc biết đục và bào nhẵn”

Có lần Lý Quý Chung còn hèn mạt đến độ còn viết thư thành khẩn xin với Thủ tướng Võ Văn Kiệt cho ông được vào đảng cộng sản.!!

Rồi cái gì cần xảy đến thì đã xảy đến.

Trong chương 25 nói về: Thời khắc lịch sử: Sự đầu hàng của Dương Văn Minh.

Vào thời điểm đó, rợp lá cờ Giải phóng, nửa xanh, nửa đỏ tung bay khắp nơi. Xe cộ, trẻ con, nhà nhà rợp bóng cờ màu xanh.

Vậy mà chẳng bao lâu sau, khoảng chừng một tháng, lá cờ màu xanh đỏ biến mất trên đường phố Sài Gòn.

Như thế, phải nói lại là miền Nam có hai lần Giải phóng. 30-04, giải phóng cờ Quốc Gia, cờ màu vàng  ba sọc đỏ. Sau khoảng một tháng, giải phóng cờ một lần nữa.

Lá cờ màu xanh đỏ thay thế bằng lá cờ đỏ sao vàng.

Đó là mặt trái, phản bội vốn dĩ của người cộng sản, vắt chanh rồi bỏ vỏ không thương tiếc.

Tóm tắt những trang Hồi ký của ông viết về giai đoạn trước 1975 như sau:

-Vai trò của trí thức miền Nam Việt Nam

-Bộ mặt thật của sinh hoạt chính miền Nam dưới thời Đệ II Cộng Hòa.

– Vai trò chủ động của người Mỹ trong những yếu tố quyết định số phận miền Nam.

-Tính cách con rối của toàn bộ sinh họat chính trị ấy. Cuối đời và cuộc sống của gia đình Lý Quý Chung rơi  vào túng quẫn, vợ ông phải tháo gỡ cửa kính trên lầu để có tiền chợ và cuối cùng phải bán cả nhà, đi ở thuê. Đảng cho ông được cái gì?

Về dân biểu Nguyễn Hữu Chung

Đã đến lúc cần nói về nhân vật kín tiếng này. Giữa Lý Quý Chung và Nguyễn Hữu Chung, cả hai đều là những người thân tín của ông Dương Văn Minh. Lý Quý Chung là Bộ trưởng thông trong chính phủ Dương Văn Minh. Nguyễn Hữu Chung là bộ trưởng phủ Thủ tướng. Tuy nhiên cả hai có nhiều sự cách biệt về thái độ sống, về lập trường chính trị.

Thật ra thì những thành phần trí thức thiên tả này không xa lạ gì với người viết bài này vì cùng thời.

Vì thế, để hiểu rõ về họ, mời bạn đọc thêm bài viết của người viết nhan đề: Dương Văn Ba, Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đức: Một chọn lựa bất hạnh.

(Đăng rên DCV online. Net)

Nhìn lại hai người qua trung gian Dương Văn Ba trong Hồi Ký: Những ngã rẽ.

Trong hồi ký này, Dương Văn Ba tiết lộ, Dương Văn Ba là thứ trưởng Bộ Thông tin trong chính phủ Dương Văn Minh. Ông Dương Văn Minh là tượng trưng cho sự thất bại. Cờ đến tay, ông không biết phất, lúc phất đều là phất bậy.

Theo Hồ Ngọc Nhuận, một người thân cận với đại tướng Dương Văn Minh nhận xét một cách nhẹ nhàng hơn: “ Tướng Dương Văn Minh theo thiển nghĩ của tôi, ít nhiều là một tấn bi kịch, một tư thế luôn chẳng đặng đừng, một đưa đẩy lựa chọn gần như không lúc nào là không miễn cưỡng.”

(Hồ Ngọc Nhuận, ibid, trang 394)

Dân biểu Nguyễn Hữu Chung: Bộ trưởng tại Phủ Tổng thống. Hồ Ngọc Nhuận, Đô trưởng Sài gòn. (Nhưng nghe theo lời khuyên của của Ngô Công Đức mới từ Pháp về khuyên, ông đã lánh không có mặt).

Mặc dù được phong chức Bộ trưởng trong chính phủ hai ngày, ông Nguyễn Hữu Chung có lẽ hiểu được tính cách mong manh và con cờ thí của chính phủ Dương Văn Minh. Vì thế, ông đã vào hội kiến Dương Văn Minh và xin đưa vợ con lên tầu Việt Nam Thương Tín, sau đó, ông xin định cư ở Montréal, Canada cùng chỗ với người viết bài này.

Sau này, trong đám tang ông Dương Văn Minh, ông đã bay sang Mỹ và đọc bài diễn văn ai điếu đầy cảm xúc, đại diện thay cho tất cả mọi người có mặt trong đám tang đó.

Có thể nói dân biểu Nguyễn Hữu Chung là ít tai tiếng nhất trong đám họ.

Ông cũng cùng viết báo cho tờ báo in Đi Tới, chủ bút Đoàn Minh Hóa. Sau đây, xin trích dẫn một đoạn thư của ông để lại như một chúc thư để lại cho đời:

“Anh Hóa,

Bác sĩ cho “ moa” 12 tháng, “ moi” xài  hết 6 tháng rồi. Anh kêu tôi viết, tôi cám ơn anh, nhưng tôi nghĩ mình viết cái gì bây giờ?

Mình viết về một dân tộc mà mình biết có phân nửa. Mình viết về một đất nước mà mình biết có phân nửa. Mình viết về thế hệ tương lai, một thế hệ sanh ra và lớn lên mà cả hai thế hệ này, nó không biết mình là ai, mà mình cũng không biết nó là ai. Anh thấy không, anh kêu tôi viết về tuổi trẻ, về tương lai về một thế hệ  mà đã hơn một phần tư thế kỷ mình không ở đó, cái điều ấy có thế sao, nhưng quan trọng hơn, là mình không dự phần, mình không chia sẻ, thì bây giờ viết cái gì bây giờ. Tôi đi năm 75, ở cái tuổi sung mãn thì chỉ để đi kiếm cơm. Bây giờ về hưu rồi.. Hết rồi “toa”. Nhưng anh cứ nói cho tôi biết, tôi phải viết cái gì bây giờ?

Nguyễn Hữu Chung

Một ngày tháng tư 2003.

Những người chạy theo cộng sản, họ được gì thay cho lời kết luận?

Tôi đã tự hỏi mình và hỏi mọi người, những thành phần lực lượng thứ ba và thiên cộng, họ được gì?

Và xa hơn nữa những người từng chiến đấu, vào sinh ra tử, sát cánh với cộng sản họ được gì và mất gì?

Hãy bắt đầu bằng triết gia Trần Đức Thảo, hồi Trung học, thày dạy ông là giáo sư Neir đã phải thốt lên rằng: Không thể chấm nổi bài ông. Ông đã đỗ đầu vào trường École Normale Supérieure, sau đỗ thạc sĩ dạy ở Sorbonne, thường tranh luận ngang ngửa với J.P. Sartre.

Ông đã gặp ông Hồ và tình nguyện về Việt Nam, đáp tàu đi ngã Mạc Tư Khoa, rồi thẳng đường về Bắc Việt (năm 1951).

Họ Hồ cho ngồi chơi xơi nước, làm công việc dịch thuật những truyền đơn địch vận từ tiếng Việt ra tiếng Pháp. Họ Hồ phán: “Chú đọc sách vở ngoại quốc đã nhiều, nay chú mới về hãy nên học dân trước đã”.

Mặc dầu ông đã hy sinh địa vị cao quý ở Pháp để trở về nước tham gia kháng chiến, ông vẫn bị quy là phản động và tay sai đế quốc.

Giả dụ thay vì về Bắc, ông về miền Nam thì  miền Nam sẽ giang tay rộng mở đón ông như đã đón nhận nhiều người khác. Ông sẽ có một địa vị vững vàng hơn bất cứ ai ở bình diện triết học. Ông sẽ có chỗ ngồi xứng đáng cho kiến thức chuyên sâu về triết học.

Cũng giống như trường hợp nhà văn Nam Cao cũng được miền Nam rộng tay đón nhận cũng như các văn nghệ sĩ khác như Văn Cao, Phan Khôi vv..

Phần Nam Cao với các truyện ngắn hay, đắt giá như: Nghèo, Đôi móng giò, Con mèo và nhất là chuyện Chí Phèo đã được chính thức đưa vào giảng dạy tại trường Đại học Văn khoa Saì Gòn.

(Xem Nam Cao, truyện ngắn tuyển chọn, nxb Văn Học)

Sau này, ông Thảo sống giả điên, giả dại mà vợ cũng bỏ đi lấy một cán bộ cao cấp.

Rồi Nguyễn Mạnh Tường nổi tiếng năm 23 tuổi đã đỗ hai bằng tiến sĩ luật khoa và văn khoa khi học ở Montpellier. Ông viết bài: ‘Những sai lầm trong cải cách ruộng đất. Xây dựng quan điểm lãnh đạo” . (tháng 10/năm 1956).

Sau này ông viết : Kẻ bị mất phép thông công. Hà Nội 1954-1991. Bản án cho một trí thức.

(luật sư Nguyễn Mạnh Tường. Hà Nội ngày 30-10-1956)

Ông sống bữa đói, bữa no, có gì còn lại lo bán sạch để cho miếng cơm vào miệng suốt một đời.

  • Tiếp đến đám trí thức, cán bộ nhà văn, nghệ sĩ đã từng sát cánh vào sinh ra tử với “ cụ Hồ” trong cuộc chiến tranh Việt-Pháp, sau trận Điện Biên Phủ như Nguyễn Hữu Đang, nhạc sĩ Văn Cao, nhà văn Nguyễn Tuân, Phan Khôi, Trần Dần, Phùng Quán, Phùng Cung, Lê Đạt trong cái khẩu hiệu” Trăm Hoa Đua nở”. Họ bị đầy đọa, sống không bằng kiếp chó như Nguyễn Hữu Đang, Phùng Quán. Những thành phần cốt cán sống chết với Đảng còn bị trùy dập như thế thì xá chi đến những thành phần lực lượng thứ ba ở miền Nam?
  • Phùng Quán có làm nhiều bài thơ, nhưng đặc biệt có bài: Lời mẹ dặn.

(Xin tóm tắt)

Con ơi, trước khi nhắm mắt

Cha con dặn con suốt đời

Phải làm một người chân thật.

Mẹ ơi chân thật là gì?

Mẹ tôi hôn lên đôi mắt

Con ơi một người chân thật

Thấy vui muốn cười, cứ cười

Thấy buồn, muốn khóc là khóc!!

Yêu ai cứ bảo là yêu

Ghét ai cứ bảo là ghét (1957)

*Trần Dần

(xin tóm tắt) Với bài thơ bất hủ: Nhất Định thắng.

Tôi ở phố Sinh Từ

Hai người

Một gian nhà chặt

Rất yêu nhau sao cuộc sống không vui…..

Tôi bước đi không thấy phố, không thấy nhà

Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ

*Phan Khôi

Phan khôi là một trong những ngòi bút viết phiếm xỏ xiên nhất và cay độc nhất như truyện: Ông Bình Vôi.

nếu như nhược bằng bắt mọi người phải viết theo một lối với mình, thì rồi đến một ngày kia, hằng trăm thứ hoa cúc đều phải nở ra cúc vạn thọ hết.”

*Bọn trí thức Việt Kiều yêu nước tại Canada

Người viết bài này đã có bài viết nhan đề: Hồ sơ đen về những kẻ bội phản chính trị.

Đây là những thành phần sinh viên ưu tú của miền Nam Việt Nam được gửi đi du học nước ngòai. Học xong 4 năm, bọn họ nhất tề ở lại để khỏi phải đi lính. Tôi gọi một cách mỉa mai là: Những kẻ đứng ngoài cuộc chiến.

Tệ hại hơn nữa, họ lập hội, buôn bán làm ăn ở phố Beaudry, bóc lột các thuyền nhân mới sang định cư.. Qua trung gian của bọn họ, gửi  các thùng đồ thuốc tây 50 đô la, 100 đô la, 150 đô la để người thân bên nhà bán đi nuôi sống.

Nay cộng sản bên nhà không nhìn nhận họ, người việt Boat people cũng tẩy chay họ.

Nay bọn họ sống chốn lui, chốn ẩn như chồn lùi, không dám giao tiếp với cộng đồng người Việt hải ngoại. Nói chung, họ hèn nhát, ích kỷ, ham sống sợ chết. Ngay cả làm hôn thú giả với các cô gái ăn sương ở tiệm Rickshaw ở phố Tàu Montréal để được ở lại.

Bài viết của tôi như một lời cảnh báo, phê phán nhưng không một ai trong bọn họ lên tiếng phản bác đúng hay sai.

Họ chọn sự im lặng.

Ít lắm xin hài tên bốn người trong bọn họ: Lương Châu Phước, Đỗ  Đức Viên, Trần Tuấn Dũng và Nguyễn Văn Nhã.

Số phận họ coi như một vật phế thải dưới mắt chính quyền cộng sản, vì không còn có giá trị lợi ích nào nữa. Còn đối với cộng đồng người Việt, họ thấy nhục và cúi đầu im lặng.

Còn lại những nhân vật thuộc thành phần thứ ba, quậy phá nát miền Nam thời Đệ Nhị cộng Hòa ra sao?

*Nguyễn trọng Văn

Vào lúc cuối đời, Nguyễn Trọng Văn vốn người Việt gốc Hoa, nhưng ít ai biết điều này. Ông bố Văn là một ông Ba Tàu, bụng phệ, cởi trần tôi chỉ cúi đầu chào và không được nghe tiếng trả lời. Văn ly dị người vợ đầu cũng gốc người Hoa, làm nghề châm cứu rồi anh bị tai biến mạch máu não, phải ngồi xe lăn. Có lấy một người vợ khác, tương đối tốt.

Khi sống, Văn hung hăng đến bá đạo chửi cả thày dạy, truy chụp và vu khống chỉ vì nghe theo lệnh Đảng cùng với Lữ Phương.  Ai bênh thì cứ bênh, nhưng sự thật là như thế.Trước đây, chửi Pham Duy trong bài tham luận: Phạm Duy đã chết như thế nào? Người viết đã có bài viết: Phạm Duy còn đó hay đã chết?

Cũng cùng một lẽ ấy Nguyễn Trọng Văn sẵn sàng phê phán người đã đỡ đầu cho ông làm luận án do sự giới thiệu trực tiếp của tôi. Văn đã viết bài: Những người con hoang của J.P. Sartre. Và sau này làm trợ giảng cho giáo sư Trần Thái Đỉnh.

Nay sống thui thủi một mình, vẫn ở trong một căn nhà hẹp vài chục mét vuông, hẻm đường Nguyễn Tri Phương mà trước đây tôi thường đến chơi: số nhà T.6, cư xá Bắc Hải Hồng Lĩnh, quận 10. Văn qua đời, sau đó được hỏa táng. Không biết có bao nhiêu người người thăm viếng vào ngày 23 tháng 06-năm 2013?

Ngô Công Đức

Ngô Công Đức vừa là một nhà báo, vừa là một doanh nhân thành đạt. Tiền bạc nhiều cỡ bạc tỷ. Có lúc mở tổ hợp sơn mài. Tuy nhiên, cuộc sống cũng ba chìm bảy nổi, thành đạt cũng có, nhưng lên voi xuống chó cũng không thiếu.

Vì thế trước khi chết, ông lại ví mình như “cánh lục bình trôi”, bập bềnh trên sông nước Hậu Giang.

Ám chỉ ai thì không rõ. Đảng chăng?

Nhưng ông vốn người công giáo nên lại là cái cớ  sự tạo nghi ngờ cho Trần Bạch Đằng.

Phải chăng bọn họ như lục bình trôi, một thứ bèo băm, trộn thêm cho lợn ăn?

Ông qua đời vì bịnh gan, ngày 22/06/2007 và lễ nghi an táng được tổ chức long trọng tại nhà thờ Đức Bà Sàigòn và chôn cất ở Bình Dương.

*Dương Văn Ba

Khi còn là sinh viên Triết, Đalạt. Ba đã nổi tiếng bạo trợn khi cần tranh luận. Tuổi còn trẻ mà đã đùm đề mấy mặt con với một bà vợ gốc gác nhà quê hiền lành và chất phác. Vì thế túng thiếu với tiền học bổng vỏn vẹn 1500 đồng không nuôi đủ một vợ đùm đề với một bày con. Ba là khách hàng thường trực của cha Viện trưởng. Sau này, thôi chức viện trưởng, Cha Viện trưởng Nguyễn Văn Lập đã bảo quản lý xóa sạch nợ của sinh viên.

Sau 1975, tôi đi xe đạp ở góc đường Bùi Thị Xuân thì gặp Ba dừng xe lại trên một chiếc xe jeep Land Rover thì phải.

Tôi chẳng hiểu lý do nào Ba có cuộc sống sung túc như vậy trong khi tôi rơi xuống hàng chó ngựa?

Sau này được biết Ba khai thác gỗ bên Lào tại Vientia. Ông còn làm quản lý các chương trình Cimexcol-BPKP. Hình ảnh xôi động của đội ngũ Cimexcol, trong đó có thanh niên xung phong, anh công nhân, đến những anh trí thức Sài gòn cũ, sĩ quan ngụy đi học tập về, những kỹ sư bám đường, bám bãi, bám rừng, ủi đất, kéo gỗ, tìm phương án làm bật dậy một vùng hoang vu, nhưng lại đầy tiềm năng..

Tướng Chẹng Xây nhavong hết lời ca tụng sự hợp tác Lào-Việt.
( Xem thêm: Hồ Ngọc Nhuận: Dương Văn Ba với cách làm ăn mới trong bút ký Đời, trang 326-341).
Cũng theo Hồ Ngọc Nhuận:” Ngay chuyến ra quân thử lửa đầu tiên của Cimexcol đã thành công vang dội: đưa hàng trăm khối gỗ thông Lào vượt Trường sơn, vượt đèo Khe nưa vô cùng hiểm trở, xuất khẩu lần đầu tiên sang Nhật qua cảng Cửa Lò, thành phố Vinh. Chính phủ Lào đã gọi chiến dịch này là một chiến dịch thần tốc”.

( Xem Hồ Ngọc Nhuận. Hồi ký Đời, ibid, trang 308)

Vậy mà số phận Dương Văn Ba là số con rệp.

Dương Văn Ba bị bắt cuối năm 1987.

Án tù dành cho Dương Văn Ba là chung thân khổ sai.

Hồ Ngọc Nhuận đứng ra xin bảo lãnh với ông Tư Ánh (Trần Bạch Đằng). Ông này trả lời: “ Cậu bảo lãnh cái gì cũng được, nhưng cậu định bảo lãnh cả về chính trị nữa sao?.”.

Cuối cùng thì Dương Văn Ba chỉ bị tù 7 năm, 2 tháng thay vì chung thân.

Một tiết lộ quan trọng  của vụ án sai oan là người ta đã ghép tội Dương Văn Ba có liên hệ với Hoàng Cơ Minh, vì trong nhóm Hoàng cơ Minh có người tên Dương Văn Tư. Từ đó liên kết cho Dương Văn Tư là em ruột Dương Văn Ba. Khôi hài.

Nhận xét một cách không úp mở. Dương Văn Ba chỉ là nạn nhân của một cuộc đấu đá quyền lực giữ nội bộ đảng, nói huỵch tẹt ra giữa Nguyễn Văn Linh và Võ Văn Kiệt, giữa Bắc và Nam như thường xảy ra sau này. Sau Võ Văn Kiệt lên làm thủ tướng mới giải cứu được Dương Văn Ba.

Dương Văn Ba cuối đời

Cuộc sống cuối đời kể là thanh bạch hầu như trắng tay. Cộng thêm bị tai biến mạch máu não. Điều ngạc nhiên không ít đối với tôi là trước khi qua đời khoảng ba năm, Dương Văn Ba đã rửa tội theo đạo công giáo!!! Lý do nào đã đưa đến quyết định cuối đời như vậy? Có lẽ chỉ trừ Dương Văn Ba có câu trả lời cũng như trường hợp Nguyên Sa Trần Bích Lan, nhà văn Duyên Anh và nhiều người khác.

Đám tang ông Giuse Dương Văn Ba 1942-2015, hưởng thọ 73 tuổi. Ông rửa tội và trở thành Ki tô hữu từ năm 2012. Ông được Chúa gọi về và đám tang tại giáo xứ Vườn Soài, sau đó được hỏa thiêu ở Bình Hưng Hòa.

Có vài vòng hoa của : Gia đình Tin Sáng, gia đình Cimexcol và gia đình Châu Tâm Luân.

Con trai trưởng kính báo: Dương Trần Thảo.

Một lời thay cho lời kết.

Bài viết như một bày tỏ chân thành cho thấy Đảng trên hết. Đảng là “the strong do what they can.The weak suffer what they must

(Sử gia Thucydides)

Còn tôi hiểu đơn giản hơn: Cái gì Đảng cũng làm được, trừ nói thật.

42 BÌNH LUẬN

  1. Cám ơn các bạn đã đọc còm của quada. Còn về vấn đề tại sao tham nhũng tràn lan mà CS chưa bị sụp đổ thì ít nhất có hai lý do: Chúng được Trung quốc chống lưng – hồi tưởng lại cuộc cách mạng yểu tử Hung Gia Lợi năm 1956 dưới đây- và trong túi chúng có cẩm nang, bửu bối của Lenin dạy rằng

    “Một chế độ sẳn sàng thực thi khủng bố không giới hạn thì không thể nào bị sụp đổ được”.

    Hồ chí Minh đã từng tôn sùng Lenin rằng “Khi còn sống, Người là cha, là thày, là đồng chí và cố vấn của chúng ta. Nay Người là ngôi sao dẫn đường đưa tới cách mạng xã hội. Lênin sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta “.

    Cuộc cách mạng Hung Gia Lợi năm 1956: Theo lời yêu cầu của Ernő Gerő- tổng bí thư đảng CS Hung gia Lợi, ngày 4/11/56, xe tăng Liên xô theo lệnh của tổng bí thư Nikita Khrushchev lăn xích sắt vào xứ Hung Gia Lợi đàn áp hàng chục ngàn người dân xứ Hung xuống đường biểu tình đòi thiết lập một chính phủ tự do và tách rời khỏi Sô Viết .

    Trong cuộc cách mạng sớm tắt lụi này, khoảng 2,500 người dân Hung đã chết, 15,000 người bị thương, 200,000 người chạy trốn khỏi xứ Hung – Mỹ nhận 30,000 tỵ nạn, 26,000 người bị bắt, 13,000 người bị tù . Cầm đầu nhóm đòi hỏi tự do là ông Imre Nagy bị tử hình hai năm sau đó .

    Tổng thống Mỹ Eisenhower và các nước Âu châu chọn thái độ bất can thiệp .

  2. Chuyện ruồi bu , vấy bẩn vào nhau , chạy trốn trách nhiệm …..!

    Miền Nam lọt vào tay CS bởi nhiều lý do , mỗi một người VNCH đều có trách nhiệm !

    Không nên bới hủ mắm khi mình cũng là con mắm . Đấy chính là tri thức .

  3. Quá đã, chúng ông bây giờ là dân của siêu cường Mỹ quốc. Hồi 75, nếu mà còn kẹt lại thì thể nào cũng chết vào tay Trung quốc trong cuộc chiến Biên Giới năm 79 do tên Lê Duẫn đu càng bám Liên xô da trắng, nếu không thì cũng tử trận trong trận chiến Lão Sơn 1984, bộ đội thua đậm, mất tiêu Lão Sơn. Hoặc ô nhục, thê thảm hơn là đứng im trên tàu vận tải cho bọn Trung quốc chúng dùng làm bia nã đạn súng phòng không ở Gạc Ma năm 88.

    Con cái chúng ông sống ở nước ngoài thong dong cắp sách đến trường, không bị đẩy sang chiến trường Kampuchea cho bọn Miên cộng chúng cáp dzuồn .

    Gia đình chúng ông ăn thịt, cá ê hề, không bị sống qua giai đoạn vì tổng bí thư Lê Duẫn làm kinh tế như con c…( lời tổng bí thư Nguyễn văn Linh) ăn bo bo vốn là thức ăn nuôi ngựa .

    Gần nửa thế kỷ nay , chúng ông không phải cứ xin xỏ thân nhân hoặc người quen ở nước ngoài gửi về cho từng đồng đô la cứu đói .

    Chúng ông không phải chen chúc nạp đơn xin lao động ở các xứ ngoài làm ô shin, cu li .

    Chúng ông không phải ra khơi đánh tôm cá mà cứ nơm nớp lo sợ bọn Trung quốc ập tới cướp thuyền, bắn giết .

    Chúng ông không phải lấm lét mò sang các nước láng giếng ăn trộm hải sản .

    vân vân và vân vân . Quá đã !

    • “Hồi 75, nếu mà còn kẹt lại thì thể nào cũng chết vào tay Trung quốc trong cuộc chiến Biên Giới năm 79 do tên Lê Duẫn đu càng bám Liên xô da trắng … không bị đẩy sang chiến trường Kampuchea cho bọn Miên cộng chúng cáp dzuồn”

      Thats exactly what ive been sayin, dân VNCH còn sót lại hổng có mặn mà lém chiện mấy thằng Cộng Sản đục lộn, thậm chí còn mong Trung Cộng đập cho Việt Cộng tàn tệ hơn nữa . Hổng ít gia đình ăn mừng Trung Cộng đánh Việt Cộng . Phần mình chỉ lo con trai tới tuổi nghĩa vụ trốn & đi vượt biên . Nói thẳng ra, đ ai mún con mình đi lính cho Việt Cộng hít chơn hít chọi á

      Nhưng nói ra mấy điều đó, bi giờ trở thành taboo với dân hải ngoại gòi

    • Vưỡn còn kịp . Dân hải ngoại bên này nên giúp đỡ họ hàng ở VN kiếm đường ra đi & rỉ tai con em mình trốn nghĩa vụ . Níu có chiến trận xảy ra, kiu con em mình thui thì đàng nào cũng chết, nên sẵn súng đó bắn vào chỉ hwi

    • Ngành công an xét lý lịch, chắc chắn con cái VNCH hổng lọt . Chỉ còn có quân lụi, quân lọi, thì nên trốn cho bằng được .

    • Đề nghị đồng chí Phét đại diện cho Phe thúi..c@c phát biểu cảm tưởng cho trọn tình quê hương xem nào.

  4. Tự đáy lòng, tớ mún người dân hải ngoại biết ơn họ, kể cả những Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng vv … vv … Vì trí thức hải ngoại như Tưởng Năng Tiến, Ngô Thế Vinh, Khánh Trường, Bùi Văn Phú, Nguyễn Đức Tùng … đều noi gương họ cả

    Và như mọi người đã biết, ai mà hổng kính trọng những Tưởng Năng Tiến, Ngu Thế Vinh … đều thuộc loại hổng ra gì gòi

  5. Bất Bạo Động LỘN BỀ ở VN (tt)

    Mầy nữa hả quýt !

    Dân Mít đặc khoái đô na khoái tự do khoái ẩm thực nhưng mà hổng khoái đổ máu hổng khoái mồ hôi vậy làm sao có ??? => Dạ cũng có chớ, MÌNH khoái đổ … địc không hà !!! ha ha ha !!!

  6. Bất Bạo Động LỘN BỀ ở VN (tt)

    Vài phong trào BBĐ, Non-violence movement, điển hình thế giới

    – Phong trào BBĐ ở Ấn Độ do Thánh Gandhi lãnh đạo. Không đóng thuế, tự làm muối và dệt vải thủ công để mặc. Thánh Gandhi mặc áo gai đi bộ 300 cây số ra biển để khuyến khích dân chúng tự làm muối tẩy chay hàng hóa của người Anh cai trị.

    – Công Đoàn Đoàn Đoàn Kết Ba Lan do Lech Walesa lãnh đạo. Tổng đình công bãi thị toàn quốc. Đối kháng với chính quyền CS ban Lan và LX. 15 ngàn đoàn viên bị ruồng bố và bắt giam. Càng bắt giam thì càng kéo dài đình công bãi thị. Sẵn sàng chịu khó khăn nghèo đói một thời gian.

    – Biểu tình tọa kháng khổng lồ ở Đại Hàn 2017, 2016–2017 South Korean protests. Dân chúng thay phiên nhau xuống đường biểu tình ngồi chiếm các quảng trường và đường lộ. Dùng tiếng trống hiệu lệnh và mỗi người đốt ngọn đèn cầy cầm tay. Thay phiên nhau người mệt về nhà nghỉ người khỏe đến thế. Kéo dài nhiều ngày để đòi nữ TT Park Geun Hye phải từ chức do tahm nhũng thối nát.

    Tóm lại, BBĐ không phải là không làm gì như dân Mít đặc hiểu LỘN BỀ, BBĐ nghĩa là không bạo động đập phá hay đánh nhau, nhưng cũng phải hành động và rất kiên trì dứt khoát. Tuy không đổ máu nhưng phải đổ mồ hôi và nước mắt không ít, bằng các phương cách như: tẩy chay, không đóng thuế, bất tuân lệnh, gây tắc nghẽn giao thông và kinh tế làm kiệt quệ chính quyền bạo lực.

    Thành ra, dân Mít đặc hiện nay sau thời gian dài bị VC cai trị bằng bạo lực khủng bố tinh thần và quen ăn ngủ đ. ĩa, giờ đây nghe tới đổ mồ hôi và trì trệ việc làm thì đã xanh mặt rùi thì còn làm gì được nữa. Eo ui hổng hòa bình ổn định, hổng văn hóa đặc sản ẩm thực, MÌNH hổng dám đâu đâu á !!! Ha ha ha !!!

    • No Star Where. Hổng có cái gì người dân vịt trong nước hỉu đúng hít chơn hít chọi á . Phạm Đamn Trang dịch OTPOR thành OCBOR, & hiểu sai TẤT CẢ những thứ khác . Bả dịch “Liberal” là Tự Do & đặt doanh hiệu cho mấy cuốn sách đ ai thèm đọc của mình vô trỏng

      Liberal is anything but Tự Do . Nghĩ bi giờ của nó là “phóng túng” nhìu hơn . Kịch chiền hình của Mỹ, 2 ông bà già đem quà tới new move-ins, hóa ra new neighbors của họ là hippie nudists. Về lại nhà, ông chồng friggin stoned, bà vợ thì biểu Well, theyre quite LIBERAL

      Hiểu Liberal là “Tự Do”, Phạm Đamn Trang qualified as Lib-tard

  7. Bất Bạo Động LỘN BỀ ở VN

    Người VN rất tâm đắc với các lý thuyết phong trào BBĐ, Non-violence movement, trên thế giới. Và họ nghĩ rằng có thể đem ứng dụng vào VN để thay đổi xã hội. Nhưng cho đến hiện tại, người VN chưa bao giờ có một phong trào BBĐ đúng nghĩa của nó. Dân Mít đặc TA cùng lắm thì chỉ loay hoay trên bình diện lý thuyết là cùng.

    Thử kiểm điểm lại vài loại mô hình BBĐ ở VN là những gì.

    – Tri thức là sức mạnh. Kết quả => VC càng ngày càng trình độ GS, TS, dân chúng càng ngày càng Mít đặc. Con ông cháu cha cán bộ VC càng dễ đi Mỹ đi Tây du học.

    – Làm giàu là yêu nước. Kết quả => VC càng ngày càng giàu to, dân Mít đặc càng ngày càng nuôi VC thêm mập. Hải ngoại càng dễ tiếp máu chop VC vì VC chào đón bằng tứ khoái ăn ngủ đ. ĩa.

    – Phản biện xã hội. Kết quả => VC càng nắm đầu dân VN dễ hơn. Thằng nào trên phếc búc trên bờ lốc hó hé thì ăn đòn hoặc tống giam là xong.

    Nói tóm lại, dân Mít đặc hỉu BBĐ LỘN BỀ, nghĩa là hổng cần làm gì hết á, chỉ cần phản biện thui thì từ từ VC sẽ chuyển hóa nhờ có… tâm có tầm á ! Fẽ re hà . Ha ha ha !

  8. He he he …

    Vắt chanh bỏ vỏ, Ăn cháo đá bát, hết chim bẻ ná, qua cầu rút ván …là bản chất của Việt cộng!

    Tất cả những kẻ đã …lỡ (dù chỉ một lân) “bưng bô” cho Việt cộng thì suốt đời phải sống kiếp bưng bô cho chúng nếu muốn được yên ổn….sống, ngược lại , dù chỉ một lần (trót dại) mà “có thái độ”, thì ba đời nhà mày sẽ bị đảng hành cho ra bã, sống không bằng chết!

    Thế cho nên việc “đi theo đảng” cũng như là “đang theo đĩ” ….bỏ nghề “ma cô”, “dắt mối cho đảng” là rã họng như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường,, Phan Khôi, Nguyễn Hữu Đang…và sau này là những thằng “chí thức” miền Nam “ăn cơm Quốc Gia thờ ma…Việt cộng” như những thằng/những con trong danh sách (bìa đen) của Nguyễn Văn Lục.

    Cái gương tày liếp là thế, vậy mà có những thằng/những con vẫn sa chân vào cái cái hố…phân nhung nhúc ròi của Việt cộng.

    Ấy chẳng qua là chúng nó – những thằng/những con này – chỉ vì…lỡ mang chút máu…Phét trong người.

    Chỉ tội cho đám con cháu ở “quê hương bác”, bị cả người dân trong nước lẫn “bạn bè quốc tế” điểm mặt chỉ tên như những tên tội phạm (có tổ chức), ấy thế mà vẫn hãnh diện chỉ vì có chút…hơi hướng …”Phét” (của “bác Hồ”) trong huyết quản!

    Cho nên – đã là “phét” thì suốt đời phài là …”phét”; “Phét đến hơi thở cuối cùng”, nếu không muốn “ba đời nhà Phét bị đảng hành cho ra bã”.

    Luật của Xã hội …đỏ của Việt cộng tàn bạo hơn luật Xã Hội….đen của Mafia gấp trăm lần!

    Tội nghiệp Phét!

  9. “Kể ra cái giá theo cộng sản thật là đắt. Chẳng những thiệt hại cho bản thân mình mà còn bị gia đình ruồng bỏ”

    Cho tớ được phép phản biện nhận định này . Xít chó để lâu ngày sẽ thành bơ, Cộng Sản để lâu ngày sẽ thành trí thức . Tới bi giờ thì TẤT CẢ những người được xem là đáng kính trọng, có hẳn 1 đội ngũ chiên da chích đùi thì toàn rặt những Cộng Sản, hoặc mến mộ họ như Tưởng Năng Tiến & Ngu Thế Vinh, Nguyễn Mạnh Hùng thui . RF Phúc Kđinh A chỉ phỏng vấn hoặc Cộng Sản hoặc thân Cộng Sản, none of the other, thì nhận định trên sai bét nhè rùi còn gì nữa

  10. Tại sao VNCH sụp đổ?

    Vì xe tanks của VC ủi sập Dinh Độc lập ngày 30/4/75. Hết. Cái gì cũng vậy, cũng phải có lực tương đối với nhau. Muốn dời tảng đá 1 tấn phải có lực đẩy 2 tấn trở lên.

    Có phải VNCH sụp đổ vì thầy chùa chống bắt lính, vì cha cố biểu tình chống tham nhũng, vì trí thức thiên tả bla bla bla?

    Nên nhớ, những tệ nạn nêu trên chỉ có thể làm VNCH không mạnh hơn chứ chưa đến nổi sụp đổ.

    Những ai cho rằng tham nhũng, tệ nạn xã hội, tự do tư tưởng làm mất nước thì họ sẽ trả lời ra sao thời nay VC cũng tham nhũng gấp 10 lần hơn thời VNCH, trí thức VC thích đi Mỹ du học và du lịch còn hơn trí thức VNCH theo VC gấp 10 lần, xã hội VC còn xuống cấp mọi mặt văn hóa giáo dục hơn 10 lần VNCH thời chiến tranh. Vậy tại sao VC không sụp đổ ???

    Câu trả lời rất dễ, bởi vì VC la`hệ thống bạo lực và trấn áp khổng lồ không có người đối địch với nó. Người VN hó hé thì CHÀY DỒ VC nó nện cho khum xương sống ! Thì làm sao mà VC nó sụp đổ được !!!

    Tóm lại, xì tin NÉ yếu tố VC xâm lăng VNCH, chỉ chú trọng vào những chuyện dớ dẩn năm nảo năm nao những tệ nạn mà xã hội nào cũng có. Xuống cho xe chạy nghe mấy … má Mít đặc ! Ha ha ha !

    • Tới bi giờ thì hổng nên ngạc nhiên nữa . Chỉ tiếc có QUÁ nhiều người góp phần vô chiện này, dù có ý thức được hay không .

      Khi đọc về niềm tự hào nhân văn vì tha cho chiến binh Cộng Sản, thats the end of it for me. Next on the list là đám quân nhân sĩ quan nói mình đã cố hổng gây nợ máu cho Cách mạng trên Văn Việt . i thought them just isolated. Nhưng đọc tới tự hào rùi thì … hổng đổ mới là chiện lạ

      Chiện đàn áp, trấn áp … i mean WTF you expect?

      “xì tin NÉ yếu tố VC xâm lăng VNCH, chỉ chú trọng vào những chuyện dớ dẩn năm nảo năm nao”

      Yep, hải ngoại nên học tính nói thật, thay vì học cái thói lanh mưu thì mới nghĩ đến chiện này chiện nọ . Until then, Good the Phúc luck!

  11. Nhân tháng 4 “ĐEN” lại đang về , trong tinh thần chia xẻ CUỐC HẬN cùng các cụ TÀn Dư Ngụy Cock , anh Phét lần nửa mời các cụ đọc lại những vần thơ Ngủ Ngôn Tứ Tuyệt diển đạt toàn cảnh của 55 ngày chạy marathon của 1,2 triệu lính Ngụy và cái kết của chế độ NGỤY SÈ GÒNG.
    Nhó đọc đừng nghiến răng(nếu còn). Răng giả nghiến đau nướu lắm đó nghen các cụ, Be careful nghen, kakkakakkaka.

    Thấm thoát thế đả 49 năm
    Lưu vong xứ lạ kiếp ăn mày
    Cứ tưởng đâu rằng chỉ vài năm
    Ngụy về đánh Cộng láy lai quyền

    Nào ngờ không dể như nói phét
    Xưa kia súng đận cao ngút trời
    Nào MẼO nào ÚC nào Thai Lan
    Nào Newzeland vói Đại Hàn

    Sáu nuóc huà theo đàn anh MẼO
    Phụ lực chung súc trừ Viet Cộng
    Cậy mình súng đạn nhất hành tinh
    Tác oai tac quái Ngụy kênh đời

    Xe Tank Đai bác vói Tàu bò
    Hạm đội số 7 Mẽo giúp sức
    Bao vây Viet Cộng quyét không nhường
    Trên troì day dạc vói chim sắt

    Nào A37 vói F5 N
    Nào B52 vói bom chùm
    Nguyen từ bom hơi đuọc tính vào
    Phen này NGỤY tưởng cá hóa rồng

    Có đàn anh MẼO, NGỤY huyen hoang
    Tiền của đô la, cứ an xài
    Tivi tủ lạnh, MẼO tuá vào
    Các sét A kAI, nhạc xập xình

    Thiên đuờng là đây hỏi anh em
    An choi trác táng NGỤY quên đời
    Tù Thiẹu cho tới tên lính quèn
    Vợ 1, vợ 2 rồi vợ 3

    Ngụy cứ an chơi như bao giò
    An choi chua thoả, Ngụy ăn cắp
    Tham ô tham nhũng mọi giai tầng
    Lính ma lính kiễng Ngụy ăn chia

    Mệt mỏi cau mày MẼO đăm chiêu
    TA đánh Viet Cộng , đánh cho ai
    Tiền của dân ta, ai đang xài
    Của cải dân ta, ai đang hưởng

    Để nuoi cái đám NGỤY bất tài
    Ăn tham ,ăn cắp như thảo khấu
    Nghỉ rồi mọi việc đua ra bàn
    Quyet đinh PARIS tại tọa đàm

    27 tháng Giêng năm 73
    NIXON quyet định căt cổ THIỆU
    Néu cư’ lỳ lợm làm KÝ SINH
    Ông sè căt cổ néu Mày(THIÊU)lỳ

    Haĩ quá Thiệu vội vàng răm rắp
    Nghe theo quyet đinh của quan thày
    Ký xong Thiệu biet rỏ mình khờ
    Ma Mãnh troì oi, chính NIXON

    Con Cáo ẩn mình giò ló mặt
    Thư từ trao THIỆU , Nixon hứa
    Viet Cộng duong oai, tao trả thù
    Tai nghe ù ù, Thiệu vẩn tin

    Rồi lúc cái gì đến phaỉ đến
    Phuoc Long Song Bé, rợp cờ hồng
    Mồng 10 tháng 1 năm 75
    Viet Cộng tién về làm lịch sữ

    Ngụy chạy từ đó , chạy loanh quanh
    Phuoc Long that thủ ngay sau đó
    quăng súng liệng đạn, Ngụy te cò
    Về SAI GON, Ngụy xum xoe họp báo

    Phuoc long Song Bé kể như tàn
    Viet Cong không dừng tai điểm đó
    Vùng 2 Chien thuật, trong tầm ngắm
    MÔng 10 tháng 3 trong năm đó

    Ban Me Thuọt ầm ầm đại pháo
    Vủ bão xe Tank, Viet Cong vào
    Ngụy lần nửa , co giò chạy tiép
    BAN ME THUỌT vê tay Viet Cong

    Pham van Phú, ngu si quyet đinh
    Đuòng 7B , một chién thuật ngu đần
    Dầi ngoàn nguèo hàng trăm cây số
    Làm mồi ngon cho Viet Cong bắn vào

    Thé là tan tác mot vùng ÌI
    Ngo quang Trưỡng tên tuóng măt luỏi cầy
    nám trong tay 6 sư đoàn thiện chiến
    KHong dám woanh’ cho dù chỉ mot trận

    Toàn chạy làng, chạy làng và chỉ chạy
    Từ Ái Tử Quảng Tri rồi Mỹ Chánh
    Huế, Thuận An, Ngụy bèn tìm ra biển
    Vào Đà Năng và cuoi cùng rã đám

    NGO QUANG TRUÓNG chuồn lên HQ5
    Thé là xong NGỤY TAN TÀNH VÙNG I
    Thiệu hoảng vía lệnh cho NGUYEN VAN TOÀN
    Phan Rang vành đai, Toàn chỉ huy

    Thất thủ Phan Rang , Toàn vọt chạy
    Viet Cộng vào túm cổ NGHI và SANG
    Đang lổm ngổm bò truờn duói ống cống
    Thé là xong Bộ Chi Huy Tiền Phương

    Thiêu hoảng hốt dốc tàn lực vùng ÌÌI
    Sư 18 mong đuọc cá hóa rồng
    LE MINH ĐẢO bụp xoè vói báo chí
    “Tao Se đánh cho VC biét muì ”

    12 ngày sau LE MINH ĐẢO chuồn
    Ngãi Giao, Bình Giả Đảo trốn chui
    Bà Riạ Vung TÀU ĐÃO sa cơ
    Thu góp tàn quân về Xa Lộ

    MINH ĐẢO thất thần mặt láo liên
    Xong đơì VUNG ÌÌI, THIỆU khóc lóc
    Diển văn daì thòng THIỆU từ chức
    Huơng già lên thay rồi tói MINH

    Thay qua đổi lại NGỤY làm hài
    30 tháng 4 trưa ngày đó
    Xe TaNK Giaỉ Phóng cờ rợp bóng
    Vế SAI GON , bộ đôi của con dân

    Oai phong lẩm liệt như thánh GIÓNG
    Canh cỗng quyền lục NGỤY SAI GON
    Sập đổ lăn cù, đống săt vụn
    Cờ đỏ rọp troì, tiếng loa vang

    Ngụy chạy tan tác, coì áo quần
    Cỏi luon giày vớ, quẳng ba lô
    Kết thúc mot đòi quân hại nuớc
    Chấm dứt cái nghiệp LINH ĐÁNH THƯÊ

    49 năm rồi như hom qua
    30 tháng 4 laị hiện về
    Vàng son mot thời NGỤY luyến tiếc
    Néu như thé này như thé khác

    Ta đau có phaỉ kiếp lưu vong
    an mày quoc tê đòi ô nhục
    Nghỉ lại mà tức thằng Viet Cộng
    Dép rNghỉ lại mà tức thằng Viet Cộng

    Dép rau nón cồi chẳng bằng ai
    Ấy thế mà ta lại thua hoài
    Thầy ta MẺO PHÁP lại còn đau
    Điện Biên năm nào chưa ráo mực

    Nóc Nhà tháo chạy MẼO cuồn cờ
    Nhục này ai trả cho thù này
    Thoi thì con cháu nhớ lấy lời
    Làm lính đanh thuê nhó xin đừng

    Làm kiếp Ký Sinh lại đừng luôn
    Lich Sữ muon đoì chịu nhục chung .
    Kết thúc một cuộc đời ô nhục.
    Đó chính là đám NGỤY TAY SAI.

    kakakkakakkakak .

    • í quên, thất ngôn tứ tuyệt chứ. Không mau mà đính chính là các em Ngụy Cock lại bảo “Viet Cộng Ngu Dốt ” nửa , khổ lắm cơ ạ , kakkakkakkakka

    • Dmcs
      Dm mày dog phét ăn xít của tư bản giãy chết
      Sau năm 1990. Nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam mỗi năm được Chánh Phủ Mỹ trợ giúp Tiền Đô La Mỹ. Như sau:
      Năm 1990 -> $400 Triệu Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
Năm 1991 -> $500 Triệu Đô La Mỹ cho Nạn nhân chiến tranh Việt Nam.
Năm 1994 -> $200 Triệu Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
Năm 1995 -> $500 Triệu Đô La Mỹ cho Người Già Tàn Tật Nhân Dân Việt Nam.
Năm 1996 -> $900 Triệu Đô La Mỹ cho Tỉ Đô La Mỹ cho Nạn Nhân Thuốc Diệt Cỏ Màu Da Cam.
Năm 1997 -> $100 Triệu Đô La Mỹ cho Người Già Tàn Tật Nhân Dân Việt Nam.
Năm 1999 -> $200 Triệu Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
      Năm 2000 -> trên 1 Tỉ Đô La Mỹ cho bộ Y Tế về Bệnh Si Đa, Bệnh Lậu, Bệnh Giang Mai đảng cộng sản Việt Nam.
Năm 2000 -> $100 Triệu Đô La Mỹ cho Người Già Tàn Tật Nhân Dân Việt Nam. 
Năm 2000 đến 2005 -> trên 900 Tỉ Đô La Mỹ cho Nạn Nhân Thuốc Diệt Cỏ Màu Da Cam.
Năm 2000 -> $200 Triệu Đô La Mỹ cho Nhân Dân Việt Nam thoát đói giảm nghèo.
      Năm 2003 -> $4.5 Tỉ Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
Năm 2003 -> $100 Triệu Đô La Mỹ cho Người Già Tàn Tật Nhân Dân Việt Nam.
Năm 2003 -> $11 Tỉ Đô La Mỹ cho Bộ Giáo Dục Việt Nam.
      Năm 2004 -> $50 Tỉ Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
Năm 2004 -> 500 Triệu Đô La Mỹ cho Nhân Dân Việt Nam thoát đói giảm nghèo.
Năm 2004 -> $10 Triệu Đô La Mỹ cho bộ Y Tế về Bệnh Si Đa, Bệnh Lậu đảng cộng sản Việt Nam
Năm 2004 -> $90 Triệu Đô La Mỹ cho đảng cộng sản Việt Nam Phòng Chống Khủng Bố Xuyên Quốc Gia.
      Năm 2005 -> $55 Triệu Đô La Mỹ cho kinh tế phát triển Việt Nam.
Năm 2005 -> $500 Triệu Đô La Mỹ cho Người Già Tàn Tật Nhân Dân Việt Nam. 
Năm 2005 -> $50 Triệu Đô La Mỹ cho bộ Y Tế đảng cộng sản Việt Nam.
Năm 2005 -> $12 Tỉ Đô La Mỹ cho Bộ Giáo Dục Việt Nam.
      Tạm thời liệt kê từ năm 1990 đến 2005. Sẽ liệt kê cập nhật tiếp.
      vào trang U.S. Department of Treasury. Sẽ thấy rỏ tận mắt.
      Lãnh đạo, Cán bộ đảng cộng sản Việt Nam và Con Cháu Bộ Lạc Bần Cố Nông Dâm Tặc Cương Thi hồ chí minh Con Hoang Dại Trung Quốc và Liên Hiệp Xô Viết xuất thân chui ra từ Bần Cố Nông, lổ ống cống Pác Pó Địa Đạo Củ Chi: Miệng luôn gào hú, la làng, gào thét chửi rủa Mỹ nhưng bò lết, quỳ lạy, vang xin Đế Quốc Mỹ và Tư Bản Dẩy Chết tiền Đô La Mỹ.

      • DmCS, Dm thằng Cộng Sản Nguyễn Quang A . Kết hợp 2 đồng chí với nhau, Trần Nguyễn Nhật Quang A, nếu Trần Nhật Quang lấy con gái Nguyễn Quang A

        • Dmcs
          Dm mày thằng Tàu chệt chửi cộng sản việt thì chửi với dog phét
          Dm mày dog redchina
          Dm mày dog Đang tiểu bình

          • DmCS, thằng, con đĩ nào là Cộng Sản thì Dm chúng . Đv tao, những thằng, con đĩ đó là Cộng Sản

          • Việt Cộng là mục tiêu chính, tác xạ tự do trên diễn đàn này

            DmCS, Dm thằng Cộng Sản Nguyễn Trọng Vĩnh mút cacx Đặng Tiểu Bình

            Rùi đó

          • Dmcs
            Dm mày thằng Tàu chệt thích kiếm chuyện
            Dm mày dog đang tiêu bình liếm hậu môn của tao

    • Cứ vài hôm thì đào bới thêm mười mấy mạng như vầy thì thơ của Phét tha hồ mà lai láng. Mỹ Ngụy bỏ chạy vất lại cả núi xí quách…kết thúc một đời ô nhục là y như kinh.
      “https://vnexpress.net/tim-thay-di-anh-chon-cung-hai-cot-liet-si-4731062.html”

  12. Tâm tư

    Năm mươi năm nhìn lại
    Ngày ba mươi tháng tư
    Khi đồng minh bỏ chạy
    Có làm ta suy tư?

    Đừng đổ thừa nhược tiểu
    Đừng nguyền rủa kẻ thù
    Đừng oán trách người Mỹ
    Đưa ta đến ngục tù!

    Một bài học ô nhục
    Tận cùng đáy địa ngục
    Nước ta thiên đường mù
    Và đang tự hủy diệt!

    Nông Dân Nam Bộ

  13. Khà khà khà, chao ui bác SÁU oi là bác SÁU(Nguyen Van Lục). Đọc bài viet của bác từ trên xuóng duói rồi nguọc từ duói lên trên , anh Phét nhận ra răng toàn bài viét của bác làm cho nguòi đọc hoàn toàn tháy rằng CHẾ ĐỘ NGỤY SAI GON qua hai thời kỳ cái gọi là ĐÊ I và ĐÊ II Công Hòa chỉ là NẠN NHÂN của những bè phái chính trị khiến cho miên NAM suy yeu và dẩn tói SUP ĐỔ.

    Chẳng lẻ môt mình NHÓM 4 TÊN đó mà có khả năng làm cho 160 tên tướng ,1,2 triệu tên lính đánh thuê đuọc trang bị tận răng phải bó tay chịu trân hay sao hở bác SÁU.

    Chưa hêt, thấp thoáng trong bài viết, bac SÁU thầm than thở là DIÊM NHU CẨN suy yếu và sau này THẸO củng bị suy yéu theo. Như rứa thì chẳng nhẻ NHÓM 4 THẰNG đó củng ra chỉ thị cho hơn 100 tên tuóng trong đó có nguòi sau này trỏ thành ton ton đó là NGUYEN VAN THIỆU, ra tay hạ sát DIEM NHU và két thúc gia đinh họ NGÔ.

    Còn nửa , vài đoạn rải rác trong bài viết bác SÁU thầm trách móc xen vào chủi rua? mỉa mai là đi theo CONG SAN và CONG SAN cho họ gì?

    Khổ lắm làm tói thủ tuóng như NGUYEN TAN DŨNG vì có quá trình đi theo CONG SÃN hoạc như NGUYEN THI BÌNH nổi đình nổi đám mot thòi giửa PARIS và sau đó là bộ truòng này nọ củng vì có quá trình đi theo CONG SẢN củng bị bác SÁU chủi tuót tuòn tuọt cho rằng ham danh ham lợi v.v.v..

    Nhóm 4 tên đó đi theo CONG SẢN hoạc có cảm tình voi Cong Sản và có thể họ củng chẳng mong đơi đuoc CONG SAN ban phát cho điều gì. Họ có thể chỉ muón cho cuoc chiến châm dứt, cho khỏi thấy nhửng bóng dáng những thằng lính MẼO nghênh ngang phách lối tren đuòng phó miên Nam.

    Còn nửa, nhóm Sư Sải, Cha Cố củng đi theo Cong Sãn chứ đâu phải chỉ có NHÓM 4 TÊN. Nào là Nguyên Ngoc Lan, Chân Tín , Vuong Đình Bích, Tran Huu Thanh, Phan Khăc Từ và còn rat nhiều linh mục có cảm tình vói VIET CỘNG.

    Phía Phật Giao có Thich Tri Quang Thich Thien Minh, Thich Quang Đo , Thich Huyên Quang và vô số thiện nam tính nử đi thoe Viet Cộng.

    Câu hỏi đuoc đặt ra là vì sao dân Sai Gòn nói riêng va dân miên NAM nói chung là lái XE JEEP cua MẼO, mồm nhai kẹo cao su, hút thuóc lá thơm cua MẼO và dùng súng M16 của MẼO đê đánh MẼO đánh NGỤY là thê nào hở bác SÁU.

    Rồi giói học thức củng rứa , họ tiêm nhiễm văn hóa MẼO, dân chủ kiểu MẼO, Tu tuỏng của Phuong Tây, thế mà họ quăng đi để đi theo VIET CỘNG là thé nào hở bác SÁU….

    Một chế đô miên NAM theo như mot só nguòi và trong đó có bac SÁU cứ hít hà thơm láy thơm để và bay giò tiếc hùi hụi về sự tinh ròng, sự thình vượng, sự nhân bản ,sự văn minh , sự giàu sang của nó , áy thế mà 17 triệu dân miên NAM sẳn sang vứt bỏ nó để đi theo Viet Cộng.

    Dân miền NAM ngu quá hay là chế độ DIÊM THIỆU quá mục ruỗng thối nát để rồi phải có ngày 30 tháng 4 để cho một VIET NAM bắt đầu một chương mói.

    • Dmcs
      Dm mày dog phét ngu
      Chạy, chạy
      Tự do, độc lập nhất trên đời,
      Thiên hạ sao mà chạy chết thôi!
      Mới thấy bóng cờ sờn tóc gáy,
      Vừa nhìn ảnh bác toát mồ hôi.
      Chạy, chạy

      Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
      Việt Cộng về thành làm tội dân ta

      Tiến về Sài Gòn quan chiếm nhà mặt tiền
      Tiến về Sài Gòn quan chiếm nhà thật to
      Tiến về Sài Gòn, giải phóng đời quan
      Giấc mơ của dog csvn miền Bắc khi vào Nam sau 1975 là đem được về Bắc ba bảo vật là chiếc xe đạp, cái đồng hồ và cái radio (đạp, đồng, đài: 3Đ).

      Cái đạp cái đồng cái đài
      Có ba cái ấy đời ta huy hoàng
      Đã thế lại còn vinh quang
      Lại còn theo gót con đường Bác đi

        • Dmcs
          Dm mày dog redchina
          Bắc Kinh đang ra sức lãi nhãi, lãm nhãm, cướp giựt dọc một cách trơ trẽn những gì thuộc về các quốc gia khác từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam từ đất đai, lãnh thổ, lãnh hải cho đến tài nguyên thiên nhiên và cả sức lao động của người bản xứ bất chấp luật pháp sở tại và quốc tế . 
TQ tuy nhãn hiệu là Cộng Sản nhưng bản chất là một bọn siêu thực dân, tân đế quốc! Vỏ đỏ, ruột xanh, tim thì đen như mực Tàu

  14. Dmcs
    The brave do what they can.The weak have to suffer what they must.
    The strong do their best.“The weak must suffer what they must.”
    Ngày đi, đảng gọi “Việt gian”
    Ngày về thì đảng chuyển sang “Việt kiều”
    Chưa đi: phản động trăm chiều
    Đi rồi: thành khúc ruột yêu ngàn trùng.
    Trốn đi Đảng bắt đến cùng
    Trở về mời gọi săn lùng đô-la
    Đảng ta ân đức bao la
    Làm Cụ thằng đểu, làm Cha thằng lừa.

    • Khà khà khà, em COCK đạo văn của thiên hạ đó nghe chưa. Muốn trích dẩn của nguòi khác thì phải NOTE trích dẩn từ đâu, nguòi nào hay nguồn nào. Em Cock ăn cắp cau nói của nguòi ta rùi phun lên trên ĐCV và cho đó là của mình thì đó là mot sự NHUC NHÃ và dáng dể bị tống cổ khỏi diển đàn.

      Trích từ còm của COCK nè:

      “The weak have to suffer what they must.
      The strong do their best.“The weak must suffer what they must.”

      Và duói đây là anh Phet trích từ link lich sử của GOOGLE nè:

      In his History of the Peloponnesian War, Thucydides describes an argument from Athenian envoys: “The strong will do what they will, and the weak suffer what they must . ”

      Ố là la , ới bà con ơi có thèng đạo văn nguòi khác , láy câu hay của nguòi khác làm của mính mot cách tự đắc và tuỏng đâu ai củng NGU như em COCK ,kakakkakak.

      Anh Phét sẻ báo cho chủ nhân câu nói đó để cho họ đưa COCK ra public về tôi ăn cắp bản quyền., CHÔM CREDIT CỦA NGUOI KHAC”, kkakakakkak.

      • Dmcs
        Dm mày dog phét ngu
        Cũng là câu nói đó nhưng bố thế hiện qua 2 câu chữ khác nhưng ý vẫn như vậy, dog phét có hiểu không?
        Trình độ English của dog phét chỉ đủ đi chùi WC = Kaka nhục nhã quá
        2 Câu của Bố ghi

        The brave do what they can.The weak have to suffer what they must.
        The strong do their best.“The weak must suffer what they must.”

        dog phét Trích cũng sai, dốt English quá

        Nghe thời sự bố nói

        Ốc không mang nổi mình ốc…”, giúp bình ổn quan hệ Mỹ – Trung cách nào?= Lần này sang Trung Quốc, liệu dog Sơn có dám nêu vấn đề Vịnh Bắc Bộ với lãnh đạo Trung Quốc, chứ chưa nói đến chuyện làm thế nào để giúp bình ổn quan hệ Mỹ – Trung, như ông vừa “nổ” tại Brookings Institution. Điều không ngạc nhiên là truyền thông Việt Nam “dấu nhẹm” hai tuyên bố “động trời” của ông Sơn tại Mỹ. Rõ ràng, Ban Tuyên giáo không muốn cho người dân biết quá nhiều về bang giao Việt – Mỹ, vì sợ cán bộ và người dân dễ bị “diễn biến” hoặc “chuyển hóa” như cảnh báo của “Chỉ thị mật 24” nói trên
        Kaka Kaka nhục nhã quá
        Dog csvn sủa dân biết dân bàn dân làm dân kiểm tra = nhưng lại dấu nhẹm” tin tức đi

        • Khà khà khà, ăn cắp chử , ăn cắp ý , ăn cắp nguyen câu củng đều là ăn cắp hiẻu chưa COCK. Không ai cấm em lấy ý , lấy câu , láy văn và đua vào trong bài viét của mình, NHƯNG tát cá các thứ ấy đều phải đuọc TRICH DẨN từ NGUỒN và tên tác giả .
          Đàng này em ăn căp’ nguyen câu , nguyen ý và tự cho đó là…….sự THONG THÁI của mình bằng cách là KHÔNG TRICH DẨN NGUỒN , BẢN QUYẾN. Em tính CHÔM CREDIT của nguòi khác làm của mình hay seo hả COCK.

          Máy muoi năm ăn mày ở nuoc văn minh nhất thé giói mà em củng chẳNg học đuọc điều chi thé nào là bản quyền , em cứ giủ nguyên trạng thói ĂN CẮP đồ MẼO, ăn tham tiền MẼO y như thòi DIẸM THẸO là thé nù hả COCK. Ố là la giòi gioi là giời.

          Đi đêm có ngày gặp ma, hôm ni anh Phét bằt QUẢ TANG, bắt TẠI TAY và DAY TẬN MẶT rui đó nghen. Từ này về sau liệu thần hồn, xét thần tính truóc khi tra tay CHOM CHỈA CREDIT nguòi khác nghe chưa COCK. kakkakakkak

          • Dmcs
            Dm mày dog phét
            Uh con đi kiện đi, bố chờ
            Nếu con không dám đi kiện thì mẹ dog phét mút cc tao để xin lỗi
            3 câu chữ hoàn toàn khác nhau nhưng dog phét sủa = ăn căp’ nguyen câu , nguyen ý
            Kaka Kaka nhục nhã, chưa thấy ai ngu như dog phét
            Dog phét không dám tranh luận thời sự với Bố
            Dog phét chạy tuột quần Kaka Kaka nhục nhã quá

      • Dmcs
        Dm mày dog phét không đọc bài viết mà sủa bậy
        Một lời thay cho lời kết.

        Bài viết như một bày tỏ chân thành cho thấy Đảng trên hết. Đảng là “the strong do what they can.The weak suffer what they must”

        (Sử gia Thucydides)

        Còn tôi hiểu đơn giản hơn: Cái gì Đảng cũng làm được, trừ nói thật.= Trích
        Bài viết rõ ràng như vậy mà dog phét bày đặt tìm Google
        Kaka Kaka nhục nhã

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên