Ông trùm cuối của báo chí

5
Nguyễn Công Khế- Cựu TBT báo Thanh Niên

1.Tin Nguyễn Công Khế (nhà báo) bị bắt ngay trước thềm năm mới gây chấn động dư luận. Những người thạo tin thấy đây là vụ án lớn đánh dấu bước tiến đáng kể của công cuộc chống các thế lực hắc ám, còn dân thường có khi không hiểu ông Khế là ai, bắt ông ấy vì tội gì?

Các báo công khai chỉ đăng tin về việc ông Khế bị bắt thoi, ít báo viết về nguyên do bắt và phân tích các hệ lụy của việc này.

Tuy nhiên, đây là vụ án lớn và phức tạp sẽ liên quan đến rất nhiều quan chức, thế lực…

2.Khế là cựu TBT báo Thanh niên, khi Khế đến tuổi nghỉ hưu thì đệ tử của Khế là Nguyễn Quang Thông làm TBT. Ông Thông cũng bị bắt cùng Khế trong đợt này.

Báo Thanh niên thành lập năm 1986 khi bắt đầu “đổi mới”. Nó cũng là báo quốc doanh nhưng hồi đó có sáng kiến thành lập các tổ chức vỏ ngoài là phi nhà nước, phi cộng sản nhưng thực chất vẫn là quốc doanh: Liên Hiệp thanh niên ra đời (song hành với Đoàn thanh niên CS HCM), và Báo Thanh niên chính là cơ quan ngôn luận của Liên Hiệp Thanh niên (bên cạnh báo Tuổi trẻ là ngôn luận của Đoàn TN CS HCM). Nhiều cơ quan còn có sáng kiến lấy 2 tên như Học viện Kỹ thuật Quân sự còn có tên là Đại học Lê Quý Đôn..

Dưới ảnh hưởng của không khí đổi mới thời Võ Văn Kiệt, Nguyễn Văn Linh, Trần Độ… Báo thanh Niên (cả Tuổi trẻ nữa) trở thành 2 tờ báo “song kiếm hợp bich” nhanh chóng giành thế thượng phong trên mặt trận báo chí quyền lực thứ tư (trong bối cảnh các báo chính và lớn như Nhân dân, Quân đội nhân dân, Tiền phong… quá trì trệ và không đáp ứng nhu cầu cực lớn của truyền thông báo chí ở phía Nam nói chung và tp HCM nói riêng).

Báo thanh niên trở thành cơ quan không những quyền lực mà còn rất giàu có.

Và Công ty Cổ phần Tập đoàn truyền thông Thanh niên ra đời, Khế hiện nay vẫn là chủ tịch HĐQT Tập đoàn này, Công ty này thực chất là bộ máy kinh tài tư nhân núp sau báo Thanh niên mà Khế là người có cổ phần lớn nhất…

Do vậy Khế không chỉ là nhà báo nhà nước, mà còn là một doanh nhân tư nhân tầm cỡ…
Tài sản riêng của Khế hiện nay không ai có thể đo tính được vì 1 người khôn lanh như Khế đủ hiểu luật chơi của chế độ này, và hắn ta đã tẩu tán tài sản riêng sang các dạng tài chính và BĐS để ở nước ngoài (con Khế hiện đang ở Mỹ và theo nguồn tin từ Bùi Thanh Hiếu có bằng chứng, riêng mảng BĐS con Khế sở hữu ít nhất đã có 3 căn biệt thự).

Ở Việt Nam, báo chí không lộ rõ là cơ quan quyền lực thứ tư nhưng trên thực chất, quyền lực báo chí có khi còn lớn hơn cả thứ quyền lực thứ tư gán cho nó.

Thử hỏi ai cũng sợ công an, nhất là công an giao thông, nhưng công an sợ duy nhất là nhà báo?

Nhiều tay lừa đảo gần đây kinh doanh thứ quyền lực này bằng cách nhân danh nhà báo bảo kê các xe tải chở quá trọng, quá khổ, dán lô gô bảo kê, đi suốt tuyến công an phải sợ. Ai không sợ chúng gọi điện dọa dẫm ngay công an liền…

Chỉ nhà báo mới dọa được cho công an sợ…

Nhiều vụ án lớn, khó, cơ quan quyền lực muốn kết tội, bắt bớ toàn phải dựa vào báo chí khởi động dư luận rồi mới dám vào cuộc…

Vụ Năm Cam nổi tiếng nhất thì có Nhà báo Trần Mai Hạnh lúc đó là Chủ tịch Hội nhà báo VN (đồng phạm) là người bảo kê cho năm Cam.

Tôi dạy ở 1 trường Đại học, thấy các lãnh đạo, thầy giáo có tên tuổi đều nể 1 tay ở tỉnh xa chuyên chạy mánh tuyển sinh và mở lớp đào tạo rất phạm quy các lớp tại chức. Tìm hiểu thấy tay này có 1 trò khuynh loát các thày. Các thầy có xe hơi đều cần 1 tấm thẻ nhà báo để đi lại đỡ bị công an áo vàng hoạnh họe, vậy là hắn ta phát hành 1 loại thẻ “cộng tác viên” trang web của 1 hội rất vớ vẩn do hắn lập nên, nhưng thẻ in y như mầu và mẫu thẻ nhà báo… Vậy mà thẻ đó có giá trị thật đói với công an giao thông. Mỗi khi có lỗi chỉ việc rút thẻ giơ ra là được xí xóa liền… (Giông chuột dù là chuột cống cũng luôn sợ mèo đến mức chỉ nghe thấy tiếng kêu là bủn rủn chân tay dù cho mèo chỉ là mèo non nhút nhát).
Do vậy, trong một số đường dây quyền lực, báo chí có khi được làm “Trùm cuối”.

Một trong “Trùm cuối” hiêm hoi đó ở VN chính là người mang tên Nguyễn Công Khế.

(Các nhà báo khác thường chỉ đóng vai tay chân, chịu sai khiến đắc lực cho các trùm quyền lực).

3. Bắt Khế không dễ vì cáo già đó, qua các vụ bắt và xử tội các “đồng nghiệp” như Trần Mai Hạnh, Trương Duy Nhất… đã rất cảnh giác, tinh khôn trong các hoạt động bảo kê gây tội ác…

Ví dụ vụ Việt Á rõ ràng là Khế liên quan, nhưng các bằng chứng không đủ để kết tội…
Sơ hở chính của Khế là tài sản.

Khế đủ tinh khôn để giấu tài sản thật và biến báo sổ sách kế toán của công ty hắn làm Chủ tịch…

Nhưng dấu vết thì khó xóa.

Một trong những dấu vết đó là khu đất vàng hơn 7000m2 tại bến Vân Đồn, quận 4, tp HCM. Đất này trước của nhà máy Thuốc lá Sài Gòn. Khế nhân danh Báo Thanh niên xin cấp cho Báo làm trụ sở… Nhưng do bản chất lưu manh và muốn ăn xổi ở thì, sau khi được giao đất, Khế bán liền cho tập đoàn BĐS Novaland để họ xây Buiding văn phòng cao tầng mà không nộp lại tiền quyền SDD cũng như thuế cho Nhà nước…
Hiện nay lý do để bắt Khế và Thông là tội đó…

4, Chúng ta chờ xem các bước tiếp theo của vụ án này… nó khá hấp dẫn vì liên quan đến nhiều quan chức và người chịu tội chính không phải là các tội phạm tầm thường như các vụ án khác, Tội phạm Khế là Trùm cuối rất điển hình của xã hội hiện nay…

Kim Văn Chính (Facebook)

5 BÌNH LUẬN

  1. TC, VC Bắc, VC Nam

    VC Bắc nắm đầu VC Nam. TC xỏ mũi VC Bắc. Trong thực tế thằng VC Nam nào muốn ngoi lên đều phải tỏ ra bưng bô VC Bắc mới được. Khế dân QN cũng là vua bưng bô nhưng Khế bị tó vì vụ Vinfast bị bể. Nội cái vụ lô gồ chữ V như cái lòn bà bống xúi quẩy chứng tỏ Khế chỉ lo ăn chơi không hoàn thành tốt nhiệm vụ tiếp thị nước ngoài cho đảng ! Ha ha ha !

  2. Lúc VC mới vào Miền Nam,tỉnh Bình-Trị_Thiên có cho ra tờ Báo có tên gọi là “Báo Dân”! Đươc vài tháng sau,nghe Dân xì-xào,thiệt tình là báo Dân (báo đời -báo cô..). Tờ báo đổi tên thành “báo B-T=T)Thật vây trước đây cái gì củng có,khi VC vào cái gì củng không! Gia đình thì tan nát,cuôc sống như ngọn đèn trước gió… không “báo đời ” là gì?? Báo chí mà ăn lương nhà nước,còn làm kinh tế cho nhà nước,thế mới ghê.!Nhưng vẩn có người cầm bút,viết lách cho nó,có người nói “đồ chó”,quả k sai ! VC lai có ngày “báo chí’,tui nó đăt ra đủ mọi ngày: Nào là ngày nhà giáo.ngày thầy thuốc,ngày thầy lang(băm)…nhưng có một “ngày” mà VC quên đăt:ngày chó-ăn-đá,gà-ăn-muối..!

  3. Đảng cộng sản cầm quyền việt cộng nói “luật là tao và tao là luật”.
    Tao là luật thi đất nước coi như không có pháp luật.
    Không có pháp luật nên việt cộng muốn bắt ai thì bắt.
    VN không có luật pháp nên không có ngành tư pháp và không có tòa án để công minh xử án.

    Nói tóm lại là ở VN dưới chế độ việt cộng cai trị dân, cái gọi là tòa án chỉ là nơi kết án, và luật sư là để chạy án chứ không phải để cãi. Gọi “tòa án” là để trá hình theo phương tây. Đất nước VN không có tòa án mà chỉ là nơi kết án và chạy tiền, không có xử án vì án đã có sẵn trong túi, cũng không có trắng án hay vô tội tha bổng nếu không có tiền chạy án.

    • Trùm cuối là tứ trụ, đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng nên người của tụi nó buôn ma túy thì vô tội còn tay sai râu ria thì có tội. Đất nước VN bị bọn cướp này cai trị nên không có pháp luật và cuộc sống xã hội bây giờ bị đảo ngược.

  4. Ui cha công khế ui, công khế ơi
    Mi “dính” rồi đất trời có biết không
    Thưng cha thưng mẹ thưng chồng
    Thưng mình thưng 1 thưng ông xỉu liền
    Chừ gom lại một núi tiền
    Nộp khắc phục hậu quả kể công với toà
    Vò đầu bứt tóc xin tha
    Đảng cho bản án gọi là…
    Không có chi mô

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên