S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thái Hạo

20

Bằng khoảng giờ này năm ngoái, nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên được mời đọc tham luận trong một buổi hội thảo (“Hoài Cố Nhân – Kỷ Niệm 100 Năm Ngày Sinh Nhà Văn Võ Hồng”) do đại học Phú Yên tổ chức. Diễn giả, tuy thế, đã không thể có mặt vì sự can thiệp “thô bạo” của chính quyền địa phương (vào giờ phút cuối) như tường thuật của chính ông – qua FB:

Nhưng sáng thứ Sáu (22/4/22) tôi nhận được điện gọi của người trong ban tổ chức báo là tuyên giáo tỉnh Phú Yên yêu cầu họ không được để tôi và hai người nữa (trong đó có nhà văn miền Nam cũ Nguyễn Lê Uyên tức Đoàn Việt Hùng) tham dự hội thảo, bài của cả ba không được đưa vào kỷ yếu. Lý do bên an ninh đưa ra, theo người của ban tổ chức cho biết, là do tôi tham gia“Văn Đoàn Độc Lập”.

Tôi không lạ và không bất ngờ trước sự việc này đối với mình. Nhưng đây là một hành động thô bạo của công an Phú Yên can thiệp vào một hội thảo khoa học quốc gia về một nhà văn nổi tiếng của tỉnh nhà… Tôi không buồn cho mình, chỉ buồn cho tỉnh Phú Yên…

Năm nay thì “nỗi buồn Phú Yên” đã dời qua Thanh Hóa,” và cũng vẫn “buồn” y như năm trước, chỉ có mỗi “nạn nhân” là khác thôi – theo như nguyên văn lời của người trong cuộc:

Theo thư mời từ ban tổ chức là Cty sách Quảng Văn, nxb Phụ nữ và một trường học trên địa bàn TP Thanh Hóa, bắt đầu từ sáng mai tôi cùng một số diễn giả khác sẽ có buổi trò chuyện với các em học sinh, phụ huynh và bạn đọc yêu mến sách vở.

Tuy nhiên tôi lại không thể có mặt.

Lý do: ban tổ chức gọi điện báo cho tôi biết rằng “có ý kiến của bên an ninh về ‘trường hợp’ khách mời Thái Hạo”, và đành phải thành thật xin lỗi… Tôi không muốn bình luận gì thêm về sự kiện này. Vì tự nó đã là một lời bình luận cô đọng nhưng đầy đủ và sâu sắc nhất

Tuy Thái Hạo “không muốn bình luận gì thêm về sự kiện này” nhưng đồng nghiệp/ thân hữu/ độc giả của ông thì không được mát tính (hay bình tâm) như thế, trước mọi sách nhiễu phi lý (kể cả việc bạo hành) đã từng xẩy ra cho nhà thơ của họ:

  • Thận Nhiên: “Giận dữ & cay đắng.”
  • Lao Ta :“Nếu những gì kể lại của nhà thơ Thái Hạo là sự thật 100%, thì đất nước mình, vốn rất ít đóng góp cho nhân loại những chuyện hay, nhưng lại kì tài trong việc tạo ra những chuyện chả ra gì.”
  • Nguyên Tống: “Thực sự chán, không hiểu họ đang định dẫn dắt xã hội về đâu?!”
  • Ninh Duy: “Số phận của nước Lỗ đã an bài. Không còn cơ hội đi về phía văn mi”
  • Nguyễn Trường Sơn: “Tôi luôn ước ao tư tưởng khai sáng được truyền bá và thực thi trên đất nước việt, chúng ta đã từng có Phan Châu Trinh và sẽ cần có những con người yêu nước như Thái hạo.”

Lời bình thượng dẫn khiến tôi nhớ đến đôi bài diễn thuyết hùng hồn của cụ Phan, gần trăm năm trước: “Đạo Đức Luân Lý Đông Tây” (19/11/1925) và “Quân Trị Chủ Nghĩa Dân Trị Chủ Nghĩa” (27/11/1925) tại Hội Thanh Niên Sài Gòn. Cả hai đều được ví von là “hai quả bom nổ tung giữa thành phố Sài Gòn.”

Trước đó không lâu, chính xác là đúng trăm năm trước, Nguyễn An Ninh cũng đã từng có những hoạt động tương tự:

Ông tổ chức mít tính, diễn thuyết, viết báo, hăng hái đấu tranh với chính quyền thực dân bóc lột. Cuộc đời ông có hai lần diễn thuyết lớn. Lần đầu là đêm ngày 25/1/1923 với đề tài “Nền văn hóa Việt Nam”. Lần thứ hai là vào đêm 15/10/1923 với đề tài “Lý tưởng thanh niên An Nam.”

 Tiếng vang qua hai bài diễn thuyết của Nguyễn An Ninh đã tác động mạnh đến dư luận thanh niên và trí thức Sài Gòn, đã làm đau đầu chính quyền thống trị. Thống đốc Nam Kỳ lúc đó là Cognacq phải gọi ông lên dinh để mong bịt miệng. Dụ dỗ không thành, Cognacq đã ra lệnh cấm Nguyễn An Ninh diễn thuyết hay tụ họp bất cứ nơi đâu.  

Không thể tiếp tục đấu tranh bằng lời, ông chuyển sang đấu tranh bằng ngòi bút. Ông cho ra đời báo La Cloche Fêlée (Chuông rè) bằng Pháp văn với người quản lý Pháp lai tên Eugène Dejean de la Bâtie vào ngày 10/12/1923. Mặc dù lo sợ nhưng không cấm đoán được, viên Thống đốc Cognacq và nhà cầm quyền Pháp chủ trương đánh phá La Cloche Fêlée.

Bất cứ ai cầm tờ báo trên tay cũng bị mật thám theo dõi, bị đuổi học, đuổi việc. Chủ nhà in, thợ sắp chữ liên tục bị hăm dọa. Báo phải đổi nhà in, chủ báo Nguyễn An Ninh vừa là ký giả, vừa phụ xếp chữ với thợ, sửa bản vỗ, làm long tong. Sau khi in xong, đích thân Nguyễn An Ninh mặc đồ dài, tay ôm sấp báo đứng bán ở góc đường … (Lê Văn Thử. Hội Kín Nguyễn An Ninh: nxb Thế Giới, 2021).

Trăm năm sau – sau khi chủ nghĩa thực dân đã mồ yên mả đẹp, đất nước sạch bóng quân thù, xứ sở nước hòa bình, Bắc/Nam thống nhất, Nam/Bắc hòa lời ca … – thử hình dung xem: nếu nhà thơ Thái Hạo (sau khi bị bịt miệng) cũng thản nhiên “cho ra đời một tờ báo,” rồi “đích thân tay ôm sấp báo đứng bán ở góc đường …” thì sao há?

Bị hốt liền và đi tù là cái chắc, chứ chả phải xem/xét (sao/sáo hay há/ha) gì cả. Tội danh thì đã có sẵn rồi (“làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm chống nhà nước …”) điều luật cũng thế (không thiếu 88, 116, 117, 258 …) và chỉ đợi đến lúc đối tượng bị điệu ra tòa là chụp lên đầu thôi.

Phạm Chí Dũng, Lê Văn Dũng (Dũng Vova), Trương Văn Dũng, Nguyễn Thúy Hạnh, Phạm Thành, Nguyễn Lân Thắng, Bùi Văn Thuận, Nguyễn Tường Thụy, Phạm Đoan Trang … là những tù nhân lương tâm mới. Họ đều bị giam cầm về những cáo buộc mơ hồ (và hàm hồ) như thế.

L.S Trịnh Hữu Long nhận xét: “Có hằng hà sa số điều luật có vấn đề nghiêm trọng trong Bộ luật Hình sự nói riêng và luật Việt Nam nói chung, nhưng Điều 331 của Bộ luật Hình sự là một điều luật có vấn đề… đặc biệt nghiêm trọng. Nó đặc biệt nghiêm trọng vì nó hoàn toàn thừa thãi.”

Nhà báo Hiếu Chân thêm: “Tệ hại hơn nữa, điều 331 BLHS tạo ra tâm lý sợ hãi bao trùm xã hội, khiến cho người dân ngoảnh mặt che mắt trước những vấn đề chung,‘không nghe, không thấy, không biết’ vì các ý kiến, quan điểm của họ có thể không vừa lòng kẻ cầm quyền, có khi chuốc lấy tai họa!”

Thì hồi đó Nguyễn An Ninh cũng tù thấy mẹ luôn, chớ bộ không sao?

Đúng thế! Tuy thế, tuy là một người dân thuộc xứ sở bị trị – ít nhất – Nguyễn An Ninh cũng đã thực hiện được những quyền tự do căn bản: tự do ngôn luận, tự do di chuyển và cư trú … Ông qua lại Paris đều đều nhưng chưa bao giờ bị “công an cửa khẩu” tịch thu thông hành hay làm khó dễ gì ráo trọi. Chứ không bị cho “ăn bánh canh” hay bị hành hung khi bước chân ra khỏi nhà, như Thái Hạo bây giờ.

Tuy cũng bị mang tiếng ít nhiều là tàn ác nhưng cơ quan an ninh Deuxième Bureau (tụi Phòng Nhì của Pháp) vẫn còn tôn trọng luật lệ, chứ không dám hành động càn rỡ và vô thiên/vô pháp như đám công an cộng sản Việt Nam. Chả phải là vô cớ mà đã có lúc nhà thơ Nguyễn Chí Thiện phải buông lời cảm thán:

Ôi, thằng Tây mà trước kia người dân không tiếc máu xương đánh đuổi
Nay họ xót xa luyến tiếc vô chừng
Nhờ vuốt nanh của lũ thú rừng
Mà bàn tay tên cai trị thực dân hóa ra êm ả!

Có lẽ cũng không “êm ả” lắm đâu nhưng vẫn đỡ “sốc” hơn là cuộc sống trong một quốc gia Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc mà mọi người buộc “phải ngậm chặt miệng để giữ lấy sinh mạng” – theo như nguyên văn lời của nhà thơ Thái Hạo khi viết về loài cuốc, một giống chim đang dần tuyệt chủng tại Việt Nam!

20 BÌNH LUẬN

  1. Hai Cụ Phan – chỉ còn hoài niệm!

    Để chế độ mọi rợ tồn tại
    Phải làm cho người dân khờ dại
    Triệt để với chánh sách ngu dân
    Hầu u mê an nhiên tự tại!

    Ngày nào còn bè lũ rợ Hồ
    Thì đừng mong chúng “khai dân trí”
    Ngày nào còn cái đám tội ̣đồ
    Thì đừng mơ nâng cao dân khí!

    Lời thơ Tản Đà vẫn ngân vang:
    “Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn
    Cho nên quân nó dễ làm quan.!”
    Hai Cụ Phan – chỉ còn hoài niệm!

    Nông Dân Nam Bộ

  2. Thơ nó giơ cộng rau lên thì anh bao Ba bia là “ phố hàng rau “ ! Anh llàm như “ chi có “ con cháu của Nguyễn Tường Tam “ thì mở biết nói kiểu “ nhớ nhà “ cho nó có vẻ Tự Lực Văn Đoản “ , con dân Hàm Long không biết nhớ nhà và không hiểu được nỗi nhớ nhà và không biết nói ! Cây đa đầu làng nó là như thế !

  3. Rồi cũng trên Google , người ta thấy chuyện sau khi có tổng thống Ngô đình Diệm chết rồi gia đình ba Ngô đình Nhu có khu nhà ở Pháp cho thuê rẻ các sinh viên nghèo . Thực tế và thực thể nó rõ ra đó .

  4. Nhà thì vách ván , nhà Ba bia đằng sau trường dạy Pháp văn Trung Hiếu, học sinh nó tan học nó nhìn sang nhà mình ! Bên cạnh thì anh của Ba bia chỉ cho Ba bia thấy nó đang nằm chờ “ hút thuốc phiện “ ! Con điện phải câu từ các nhà khác có compteur; nó nhìn thấy nhà Ba bia đang ủi mà compteur đang chạy rồi ngưng , nó cúp điện ,sang hỏi thì mới giảng giải là cái bàn ủi của Nhật , hễ mà nóng đủ , nó tự động stop để cho nó hiểu . Thực tế nó là như vậy .

  5. Nói thì hay lắm ! Anh hiểu cái quái gì trong “ cái não “ của con cá vàng ? Nói chuyện “ đoạn tuyệt “ thì hay lắm , nhưng mà đưa đến cái chết của cô tổng thống Ngô đình Diệm ; nó là cái sự thực mà không ai chối cãi được ! Nhờ 2 chữ “ đoạn tuyệt “ mà nó trở thành “cây đa đầu làng “ ; và cũng vì cái bóng mát đó mà nó đưa đến mất nước năm 75 ! Có Thu , con đầu lòng của ông Nguyễn tưởng Tam ,có 3 căn nhà cho thuê ngay trước mặt căn nhà Ba bia thuê ở đường Nguyễn thiện Thuật ,cô tiểu thơ này không chồng , mua hàng ở dưới nhà , có buộc cái đĩa vào sợi dây rồi đứng từ balcon thả xuống để khỏi mất công đi bộ xuống ! Nay thì sợ “ mòn nhà “ mai thì sợ “ mòn nhà “ ; người thuê họ phải ra tận cái chợ mà bà vợ ông Nguyễn tưởng Tam bán hành để nhờ năn nỉ dùm ! Lý thuyết thì là “ đoạn tuyệt “ , mà thực tế nó là thế đó !

  6. Khờ dại tôn thờ Hồ Chí Minh!

    Nếu dân trí ta như Thụy Sĩ
    Thì làm gì có bọn cộng phỉ
    Lòi ra bọn cạp đất đại gia
    Hà tất người dân ta đánh đĩ!

    Gái thơ vẫn kín cổng cao tường
    Nền luân thường đạo lý kỷ cương
    Trật tự xã hội được gìn giữ
    Dân ta cũng không phải tha phương!

    Hỡi tuổi trẻ Việt Nam yêu nước
    Vì đâu chịu thống khổ điêu linh?
    Vì đâu bị bất công áp bức?
    Khờ dại tôn thờ Hồ Chí Minh!

    Tất cả chỉ vì dân trí thấp!

    Nông Dân Nam Bộ

  7. Chúng ta tự hủy diệt giống nòi!

    Người Việt Nam mơ ước đơn giản
    Khai “Dân Trí” – “Dân Chí” dân ta
    Hầu “Tự Lực “”Đoạn Tuyệt”dĩ vãng
    Hiện thực được lời dạy Ông Cha!

    Quyền sống Tự Do hay là chết
    Hạnh phúc con người là Tự Do
    Sống là để mưu cầu hạnh phúc
    Dân chủ nhân quyền và ấm no!

    Không phải như bầy đàn gia súc
    Chỉ biết ăn và biết làm tình
    Rừng rú bẩn thỉu như thú vật
    Thời đại hoang dại Hồ Chí Minh!

    Ước mơ chỉ là mơ ước thôi
    Một trăm năm rồi dân tộc tôi
    Dường như không có gì thay đổi
    Mê tín dị đoan cũng vậy thôi!

    Tuổi trẻ Việt Nam bạn tự hỏi
    Không lẽ cứ mãi trong tôi đòi
    Não cá vàng khôn vặt khôn lỏi
    Chúng ta tự hủy diệt giống nòi!

    Nông Dân Nam Bộ

  8. Cháu cứ tiếp tục “ chửi vung xích chó “ nhưng mà người ta có thể biết ông bành tổ Ba bia mà không hề biết con chó hoang , gay , điên và hèn hạ là ai !

  9. Thôi ! câm mồm ! Con chó hoang , gay , điên ! Sau 24 tiếng đồng hồ thì cháu phải bú cặc tất cả mọi người ! Đúng không , con chó kia !

  10. Thai Hạo là ai ? Hiện đang viết cho tờ Tiêng Dân (WEB)…phê bình chỉ trich mỉa mai một vài việc làm của đảng CSVN .chớ chẳng có gì là ghê gớm lăm. Với VC thì nâng quan điểm áp bức cấm đoan đe doạ TH vì vốn dĩ là như vậy rồi .CSVN đổi mới về kinh té đẻ sống còn nhưng về chính trị thì vân :chuyên chính vô sản (kinh tế thị trường đinh huớng XHCN) >Nghĩa là cho tự do buôn bán ,làm giàu theo tư bản nhưng vẫn cấm các quyền tự do bình đảng ,nhân quyền ,tự do nói và viết không có,luật pháp tuỳ tiện như cách đây miền Bắc (54 ). “còn hơn thời thực dân Pháp đô hộ nước ta “như NCT đã nói . Cho nên TH cung như nhiều người khác chống đối ,phê phán nhận xét sự việc của nhà nước cs Phê và tự phê là chuyên bình thường trong xã hội tự do dân chủ thì voới VN là có tội nặng vì đó là điều cấm kỵ … (Hồ Dâm noi phê và tự phê nhưng thực tế chỉ có phê bạn bè (vạch tội Bạn bè) và phê mình (vạch tội mình) đẻ cùng vao tù. Còn phê bfnh việc lam của chính phủ: Tuyệt đối KHÔNG!!!!)
    Cho nen Thái Hạo chẳng có gì đẻ nói và đối vói chế độ xét nét từng ly từng tý như VN CS.luôn luôn sợ người ta phê phán mình vi làm quá nhiều sai trái có hại cho dân tộc và đất nước nên vói những người như Thái Hạo ,đảng phải lên gân gán cái tội …”phản động hay chống phá nhà nước’ nhưng chưa vào tù …là may lắm rồi !
    Vỏ Hông là nhà văn từ cộng sản trở về QG như Sơn Nam ,như Vỏ Phiến vv và vv…Tham luận kỷ niệm nhà vănVõ Hồng ,tức CS đã chấp nhận Vỏ Hồng là nguoi của họ họ mới cho tổ chức hội thảo này .Tuy nhiên KHONG chấp thuận Thái Hạo phe phán cs (như không chấp thuận những phê phán việc làm của NB Gió( anh ta vẫn uý phục Hô Nghệ nghia là anh ta vẫn là CS ,như DTH cũng từng phát biểu “không theo NGUY ,chỉ chống chính quyền bây giờ ma thôi ” Đó cung là quan điểm ,nếu thật sự ,của Cù Vũ,của Điếu Cày ,của tpt,của …nhiều người khác .Một ca sỹ từng tuyên bố không về vn khi cs còn cai trị đất nước nhưng nay đã về ,đã hát đã kiếm tiền và đã “VUI như có Bác Hồ trong ngafy vui đai thắng “.
    Vơi thiển ý ,TNT chỉ đi đường quyền “Lăng Ba Vi Bộ” hét viết về QG rồi đến CS ,mừng vì được quen vói “anh Hùng NÚP” “tiếng Chày trên Sóc Mambo”….và nhận TPT làm EM…(tinh thần). Thật là một Tâm lòng lớn báo hiệu một nhà văn lớn (A STAR IS BORN )….

  11. Bạn là người Việt Nam!

    Nếu bạn không mắc cỡ
    Bạn không thấy xấu hổ
    Vậy bạn đang nghĩ gì
    Cứ vui sống – buông bỏ?

    “Nước mất thì nhà tan”
    Đang trong tay cộng phỉ
    Một gấm vóc giang san
    Bạn cảm thấy ích kỷ?

    Nhìn Tổ Quốc Việt Nam
    Người dân trong nghèo khó
    Đất nước thì tan hoang
    Trong chế độ chó má!

    Xương máu bốn ngàn năm
    Ngàn năm chống ngoại xâm
    Đang dần bị hủy diệt
    Bạn không thấy hờn căm?

    Bạn là người Việt Nam!

    Nông Dân Nam Bộ

  12. Thằng Phét đâu dzồi, ra đây dzịt dzùm bố mày 2 câu thơ dưới đây ra tiếng ăng nê dzùm bố mày cái, xong bố thưởng cho chăm nghìn ra mà mua thuốc “nắc”, có chục con tiếp viên hàng không xả nghĩa nó mới xách về, nó bán giá thật “mềm” ấy, rịch 2 câu dưới đây ra tiếng Mỹ nhá…:

    Ngày xưa đại tướng công đồn..”
    Ngày nay đại tướng công lờ…ồn chị em..”

  13. Phải biết mắc cỡ các bạn à!

    Còn nhục nào hơn nhục quốc thể
    Nước cộng hòa xã nghĩa Việt Nam
    Thiên hạ nhìn bỉu môi khi dễ
    Chủ tịt nước không cha – con hoang!

    Thạc sĩ tiến sĩ đầy cả nước
    Hàng giả hàng dỡm – toàn lắp ráp
    Trình độ tương đương cỡ lớp ba
    Đồ thợ mả – xe điện VinFast!

    Những đống rác chất cao như núi
    Những kinh rạch chạy quanh nước ta
    Phản cảm bẩn thỉu bốc mùi thúi
    Việt Nam như một bãi tha ma!

    Nhục nhã ê chề Nhục Quốc Thể
    Phải biết mắc cỡ các bạn à!

    Nông Dân Nam Bộ

  14. Hom nay đúng là ngày Quân Đoàn II của QUAN NHỤC VIET GIAN CỘNG HÒA bỏ chạy vứt bỏ súng đạn, cỏi áo tuột quần, tháo chạy trong hoảng loạn.

    Một đội quân mà chỉ biét chạy làng khi KHÔNG CÒN MẼO giúp.

    Thôi nghen Tàn Dư Cắn Cock, phải ĐÓNG NĂP QUAN TÀI của VIET GIAN CÓNG HOA lại. Đừng có mở nó ra THÚI HOẮC. 48 năm rồi phải đóng lại ngay lập tức.

    Sắp tói ngày CỎI ÁO TUỘT QUẦN thì đám Tàn Dư Cắn Cock lại khóc lóc sụt sùi và lại mở NĂP QUAN TÀI cùa Quân Nhục Viet Gian Cộng Hòa ra ngửi tiép.

    Anh Phét muôn đám Tàn Dư Cắn Cock PHẢI ĐÓNG NẮP QUAN TÀI Viet Gian Cộng Hòa lai vì THÚI QUÁ RỒI.

    • Hình như có một thế lực nào đó luôn tìm cách để các thế hệ người Việt lãng quên sự kiện 17/2/1979 và cuộc chiến những năm sau đó tại chiến trường Vị Xuyên. Vì thế, suốt ba mươi năm, các phương tiện truyền thông vốn rất hùng hậu đều im lặng, hoặc có đưa tin thì rất dè dặt, thậm chí không dám gọi thẳng tên kẻ thù đã gieo rắc đau thương cho đồng bào ta cả một dải biên giới phía Bắc.
      Để kỷ niệm chiến thắng”, người Tàu còn làm phim, lập bảo tàng, viết rất nhiều sách tuyên truyền dưới dạng hồi ký, bút ký, chính luận…, trong đó có cả các tướng lĩnh như Lưu Á Châu, con rể chủ tịch nước Lý Tiên Niệm, nhà văn Mạc Ngôn, Nobel văn học 2012, nữ ca sĩ nổi tiếng, tướng Bành Lệ Viện, hiện là vợ Tập Cận Bình đều tham gia rất tích cực.

      Điều khôi hài là, trong khi đề tài Vị Xuyên bị coi là cấm kỵ với giới cầm bút Việt Nam thì tháng 2 năm 2008, nhà xuất bản Văn học lại cho phát hành bản dịch cuốn tiểu thuyết “Ma chiến hữu” (Chiến hữu trùng phùng) của Mạc Ngôn, nội dung viết về lính Trung Quốc đánh nhau và tử trận tại Lão Sơn và cái nhìn méo mó của tác giả về cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới của quân dân ta. Chẳng những thế, một tờ báo của Hội Nhà văn Việt Nam còn dịch và đăng tải nhiều kỳ cuốn tiểu thuyết của Tướng Lưu Á Châu, ca ngợi tận mây xanh, lãng mạn hóa cuộc chiến đấu, hy sinh của binh sĩ Trung Quốc trong chiến dịch Lão Sơn
      Hãy đọc VỊ XUYÊN & THẾ SỰ VIỆT-TRUNG dày 900 trang của Phạm Viết Đào
      Dmcs
      Dm mày dog phét

    • He he he …

      Phét “ẳng”:

      “Hom nay đúng là ngày Quân Đoàn II của QUAN NHỤC VIET GIAN CỘNG HÒA bỏ chạy vứt bỏ súng đạn, cỏi áo tuột quần, tháo chạy trong hoảng loạn.”

      Còn cái ngày 14/9 là ngày kỷ …”liệm” các “chiến sỉ” hãi quân nhăn răng Việt cộng” ….anh (k)hùng, hiên ngang đứng ưỡn ngực, hai tay che kín “bác Hồ”, mặc cho quân Tàu làm bia tập bắn ở Gạc Ma….sao Phét không dám “ẳng”?

      Tội nghiệp các chiến sĩ hãi quân nhân dân Việt cộng!

      Tội nghiệp Phét! “Ẳng” đi Phét!

  15. Phải biết xấu hổ giống Rồng Tiên!

    Tôi vẫn biết đây là chuyện xưa
    Cuộc phỏng vấn Ông Nguyễn Văn Thiệu
    Không biết các bạn biết rồi chưa
    Nghe để biết thân phận nhược tiểu!

    Và hơn thế nữa nếu ta tin
    Ông đáng thương hơn là đáng khinh
    Những lời Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu
    Ông không nói như lời thanh minh!

    Số phận một dân tộc bất hạnh
    Trời cho chúng ta Hai Cụ Phan
    Là đồng minh một nước hùng mạnh
    Để rồi chịu nước mất nhà tan!

    Câu chuyện lang băm Võ Hoàng Yên
    Một câu chuyện thần y quàng xiên
    Điển hình dân trí còn thấp kém
    Phải biết xấu hổ giống Rồng Tiên!

    Nông Dân Nam Bộ

    https://www.youtube.com/watch?v=l0aBx_TG2zg

  16. Chú tôi, một nhà CM lão thành đã từng nói: Nếu chống Pháp rồi để cho bọn Vẹm cai trị VN, thì tôi sẽ theo Pháp, tốt hơn.
    Rất tiếc, thời đó, không có bao người được sáng suốt như chú tôi. Họ đi theo lời dụ dỗ ngon ngọt của bọn Vẹm và bao người đã vỡ mộng, hoang phí tuổi thanh xuân, uổng cuộc đời, về già hối tiếc. Giá như mình đã……..

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên