Trong The Owl at Dawn (SUNNY, 1995), triết gia Andrew Cutrofello viết về Thời quán Duy vật biện chứng như là một bước chân Mới của Chân Tâm trên hành trình Trở về chính Mình – khi Ngã thức cá nhân giã từ đức tin Tôn giáo và Khoa học để tìm đến chân lý trong Ý chí Chính trị và Cách mạng – rằng,
“Sự sụp đổ của tri kiến tuyệt đối – mà Hegel nhân danh qua Hiện tượng luận – đã nhường bước cho sự rút lui của Ngã thể cô đơn. Cũng như là các tâm hồn cao thượng vốn không có hạnh phúc, cái ta rơi xuống đáy vực tuyệt vọng để rồi hắn có thể xưng hô niềm bất hạnh của mình. Bằng cách xưng tội, hắn tự trách chính mình – vì khả thể dung hợp với Đại thể tính của thời đại đã bị bỏ mất cơ hội.
“Tuy nhiên, khi hành vi xưng tội này được đáp trả bởi một kẻ xưng tội cô độc khác, thì từng kẻ đó nhận ra rằng hai chúng ta cũng có khả năng thừa nhận hỗ tương cho nhau. Từ đó, nỗi niềm tuyệt vọng của cái ta cô độc nay trở thành tình đồng chí với nhau.
“Nhưng vì bản sắc dung hợp tạm thời này mà tình đồng chí vẫn còn mơ hồ vì hai kẻ cô đơn phủ định thể tính tha hóa chung bằng cách xác định nó. Vì thế mà cả hai đã không hóa giải được tính vong thân như là một tình thế được công nhận từ kẻ kia. Sự đi đến với nhau như là một chia sẻ ý thức về cái trở ngại cho tình đồng chí đó.
“Trở lực này được coi như là gốc rễ của tha hóa, nhưng vì họ đến với nhau cho nên nó cứ như là không thực, mang bản sắc huyền bí, để cả hai muốn tìm hiểu. Bằng cách đi thật sâu vào tận đáy tuyệt vọng trong tính tha hóa của ta, hai cái ta nửa vời đó muốn nâng cao chính mình – và tha nhân – lên đến tầm mức của ý thức chân thật về căn cước cho ta trong số phận làm người. Với Ý thức như vầy, lập trường tuyệt đối sẽ được đạt đến trong một cộng đồng mà ở đó tình đồng chí là chân thật – hơn là cái ta được định hình bằng sự khác biệt. Đây chính là bản sắc Chân lý và Công việc của những người Cộng sản.”
Trên bình diện Luân lý và Đạo đức, tuy nhiên, cái ta Vô sản và Duy vật không những tự mâu thuẫn với chính ta từ góc độ Triết học Bản thể, mà là về bản sắc Ý chí Nội tại. Vì sao? Vì khi Ngã thể Vô sản phủ nhận Thiết yếu tính Vật chất cho Ngã thể bằng cách từ chối Tư sản và chức năng Chủ nhân, nó chỉ có thể phủ nhận bằng Ý thức và khẩu hiệu, trong khi trên thực tế, từ tổ chức Đảng cho đến từng đồng chí Cộng sản, vẫn là chủ nhân de facto rất nhiều tài sản, nhất là bất động sản. Vì thế, ta chỉ là Vô sản như là một bình diện duy Ý chí, còn thực tại thì ta không thể phủ nhận yếu tố Chủ nhân được.
Vậy nên, mỗi chiến sĩ Vô sản là một Ngã thể in bad faith đầy giả dối với chính mình và Xã hội. Cutrofello viết tiếp,
“Khi người chiến sĩ Cộng sản đơn độc tự cho mình như là hiện thân của giai cấp Vô sản, họ bỗng nhận ra mình là gian dối, đạo đức giả khi thấy được rằng bản sắc Ngã thể của ta nay lại được định hình bằng năng ý phủ định và tiêu cực bởi cái ta vốn đang có nhưng bị chính ta từ chối. Tính giả dối này mang thực chất ở bình diện nguyên tắc khi ta chỉ phủ nhận quyền tư hữu nơi tư tưởng, trong khi vẫn là chủ nhân của nhà cửa, xe cộ, hãng sản xuất.
“Vì thế, sự thể vong thân nơi con người Cộng sản gần giống như hoàn cảnh và kinh nghiệm xưa cũ của chủ nhân ông trên biện chứng Chủ-Nô. Chủ nhân bị tha hóa và xa lạ với tên nô lệ và ngay cả chính mình vì, cũng như tên nô lệ, chủ nhân ông không làm chủ những gì mình tạo ra, mà chỉ làm chủ những gì mà kẻ khác tạo ra.
“Cũng như thế, cái ta Vô sản cũng bị tha hóa không phải vì hắn không làm chủ tài sản, mà bởi vì trên bình diện tư duy, hắn không công nhận tài sản mà hắn sở hữu là tư hữu của mình. Ta ý thức ra tệ nạn thần bái vật thể của con người tiền cách mạng, nhưng ta muốn giải hóa ảo thức thần bái tài sản này trên bình diện ý thức mà không ở thực tế.
“Nói một cách khác, ta phủ định tài sản của riêng ta để rồi trên thực tế ta lại phủ quyết ý thức phủ định này bằng cách tiếp tục sở hữu chúng. Nó cũng giống như là một đại gia thường nghĩ đến việc làm từ thiện giúp đỡ kẻ nghèo khó nhưng chưa có dịp thực sự thực thi ý tưởng đó.
“Nghĩa là, chiến sĩ vô sản là người cách mạng trên lý thuyết chứ không phải là một diễn viên, vì nói trắng ra, hắn ta là một kẻ đạo đức giả, “in bad faith.”
“Từ đó, năng lực đầy mâu thuẫn nội tại này ở nơi cán bộ Cộng sản, đang nhân danh Vô sản, giữa lý tưởng Cách mạng từ Ý thức đối với một đời sống mang thực chất phản động, đã trở nên bản sắc nền tảng cho biện chứng Ngã thức. Để rồi, khi ta muốn vượt qua thực trạng nội tâm đầy mâu thuẫn và đạo đức giả này, người Cộng sản chuyển hệ Ý thức của mình sang chủ nghĩa duy Hành động như là thiết yếu tính cho Chân lý Cách mạng để nắm đầu mối ưu tiên cho Ngã thể, thay vì chỉ nuôi dưỡng một lý tưởng thuần tư duy.” (1995: 65-74)
Vậy nên, ta không phải ngạc nhiên khi cán bộ Cộng sản Việt Nam hiện nay muốn tìm đường sang Hoa Kỳ làm lại cuộc đời, cho chính họ và gia đình họ, vì ở Mỹ, họ không còn bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm về sở hữu tài sản nữa.
Nguyễn Hữu Liêm
(Trích từ Nguyễn Hữu Liêm, “PHÁC THẢO TRIẾT HỌC LỊCH SỬ THẾ GIỚI”, Chương 58).
(Vậy nên, ta không phải ngạc nhiên khi cán bộ Cộng sản Việt Nam hiện nay muốn tìm đường sang Hoa Kỳ làm lại cuộc đời, cho chính họ và gia đình họ, vì ở Mỹ, họ không còn bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm về sở hữu tài sản nữa.)
Bức xúc cái gì, vong thân cái gì về tài sản…ăn cắp mà “nội tâm” gì trời hỡi tiến sĩ triết ?
Ngay cái thằng chăn trâu, hay thằng hốt rác cũng dư biết tài sản của đám cán cớm đó là của bất chính, của gian lận, của cướp bóc. Và sở dĩ đám chức quyền đó mang tài sản sang Mỹ là để đào thoát khỏi cuộc ăn thịt lẫn nhau từ các đồng chí của mình chứ có nội ngoại mẹ gì?
Tác-giả chỉ giỏi tài đội mắt xếch và râu xồm lên đầu.
Coi râu xồm và mắt xếch là khuôn vàng thước ngọc.
Mệ ỉa vào cái trò nỡm ‘trét hục’.
Nghe nói Nguyễn Vô Liêm có thành lập 1 tập san triết học . Nếu nó chưa phá sản thì bài này should do the trick
Nếu không đăng lại ở đây chắc chẳng có ai rỗi hơi để mắt tới.
Viết dễ hiểu thì sợ triết không cao siêu. Phải viết mông lung cho khó hiểu để người đọc rối trí mới là triết. Thổi cộng sản lên cao quá mức. Mục đích là để BỊP. Làm gì có “lý tưởng vô sản” mà “không còn”? Hãy thực tế hỏi: Có người cộng sản nào có lý tưởng vô sản? Có người cầm quyền cộng sản nào vô sản giơ tay lên coi? Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vô sản? Cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vô sản? Chủ tịch nước Nguyễn Xuân phúc? Đảng cộng sản vô sản? Quốc Hội vô sản? Nhà Nước, các bộ vô sản? Đố ai kiếm được người lãnh đạo cộng sản nào vô sản?
Những ai vô sản? Chỉ có người nghèo là vô sản chứ chẳng có chế độ vô sản. Và chỉ có kẻ tâm thần, kẻ điên mới có cái lý tưởng quái gỡ này, hay nói khác đi là bịp.
Tư bản mà nghèo thì cũng vô sản, không nhà, không tiền. Cộng sản lấy chữ “vô sản” áp dụng vào chế độ là để bắt mọi người phải vô sản. Tước đoạt mọi tài sản của người dân, không cho người dân có tài sản dù là một đôi giầy hay một cái xe đạp. Cộng sản bắt mọi người vô sản như nhau. Ngoại trừ lãnh đạo và cán bộ, họ được hưởng đặc quyền cao hơn dân. Đây là một hình thức nhà nước nô lệ bần cùng hóa người dân. Rồi cộng sản lại có chiêu “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”. Năng lực là vắt kiệt sức làm việc từ sáng đến tối, và hưởng theo nhu cầu là xếp hàng dài dài để được mua vài ký gạo, vài gói thuốc lá một tháng hoặc vài thước vải một năm che cái thân gầy. Thời bao cấp ai cũng vô sản như nhau, ăn mặc như nhau, nói cũng như nhau. Cả nước sống giống như trong một nhà tù, vậy tài sản đất nước ở đâu? Thì tài sản ở trong tay trong, trong nhà cán bộ chứ ở đâu. Mọi thứ đều là quốc doanh. Công ty quốc doanh trong tay nhà nước mà nhà nước là của đảng. Chế độ cộng sản là chỉ có dân đen bị lột sạch thành vô sản chứ đảng đâu có vô sản. Toàn là bịp và bịp.
Tới khi dân chết đói cả nước vì công ty quốc doanh nhà nước chỉ để vỗ béo cho cán bộ tham nhũng đục khoét thì cộng sản mới hối hả đổi mới theo kinh tế tư bản cho dân buôn bán nhỏ để…sống. Tới đây là hết bịp. Dân bắt đầu có tài sản như con gà con vịt tự nuôi, ăn thịt mà không còn sợ lén lút ăn phải báo cáo. Rồi đầu tư tư bản đổ vào vì nhân công rẻ. Dân có tiền mua được cái nhà để ở và cái xe để chạy đi làm. Chỉ đủ sống vì đồng lương chỉ đủ sống nhưng cán bộ thì giàu hơn cả tư bản vì tham nhũng. Bây giờ thì hỏi tại sao người cộng sản không còn lý tưởng. Thật ra có lý tưởng gì đâu. Đói quá tụ lại kéo bè đi theo cộng sản lập đảng giết người cướp của, cướp luôn cả chính quyền, cai trị tham nhũng làm giàu. Bây giờ giàu quá thì chạy, kẻo thằng khác nó cướp lại, vậy thôi.
nv
Muốn triết, có triết
逐物 trục vật, chạy theo vật chất
Tàu, Việt chủ trương trục vật hóa con người và xã hội. Nó theo chủ nghĩa CS, đương nhiên, nhưng cốt lõi của chủ nghĩa CS là chủ trương duy vật vô thần, atheistic materialism 無神論唯物主義 vô thần luận duy vật chủ nghĩa. Luận lý của CS là duy vật biện chứng, cán bộ CS tuyệt đối không tôn giáo.
Đó là về mặt cương lĩnh lý thuyết. Về mặt thực tiễn không có nghĩa là TC hay VC ngăn cấm tôn giáo tín ngưỡng. Trái lại xã hội VN hiện tại là xã hội phát triển cơ sở tôn giáo và tâm linh rất phồn thực nở rộ chưa từng có. Tất nhiên, việc này là do chủ trương và hành động từ đảng và nhà nước VC. Chùa chiền đền thờ miếu mạ thánh thất đều là mục tiêu quốc doanh VC lũng đoạn và kiểm soát. Những nơi này nhằm mục tiêu trục lợi phần vật chất là chính.Trục vật để làm gì? Dĩ nhiên để có thể cai trị bằng nòng súng.
lý tưởng vô sản? (NHL)
Làm gì có lý tưởng vô sản. Lý tưởng là lý tưởng cộng sản. Giai cấp là giai cấp vô sản. Chính quyền là chính quyền chuyên chính vô sản. Vô sản là khái niệm về tư liệu sản xuất. Theo lý thuyết của CS, giai cấp công nhân và lao động toàn xã hội gọi là giai cấp vô sản nghĩa là không nắm tư liệu sản xuất, họ chỉ có sức lao động và bị bóc lột bởi giai cấp tư sản sở hữu nhà máy và ruộng đất canh tác. Vì thế mới có điều 4 HP xác định đảng CSVN là đội tiên phong của giai cấp công nhân và lao động, đảng lãnh đạo toàn dân tộc VN.
Mới dzô NHL đã mờ ơ cầm nhầm rùi. Tiền đề đã dở hơi thì làm sao phát triển luận đề được nha. Ha ha ha !
Khà Khà Khà, đám Tàn Du Ngụy Cock tối ngày sáng đêm suốt 47 năm nay không ngừng nghỉ CAY CÚ, TỨC TỐI tự hỏi vì sao VC chúng nó chien thắng hoài hoài.
Đụng trận vói thằng PÁP , thằng mà mạnh nhất thòi bấy giò và là một trong nhièu thằng co thuọc dịa nhiêu nhất trên the giói , VC chien thắng vẻ vang.
Đụng trận vói thằng bu MẼO , thằng mà mạnh nhất the giói từ thé ky 20 và cho tói bay gio thé kỷ 21 nó vản mạnh, VC lại chien thắng ngoạn mục làm núc lòng the gioi, dúng là mot chien thằng LONG TRÒI LỞ ĐẤT(Crack the sky and Shake the earth)
Cau hỏi là do dâu mà VC lại chien thắng những thằng mạnh nhất sừng sỏ nhat thé giói như rứa.
Cau trả lòi hêt sưc là đơn gian đo là VC chúng anh dùng CHỦ THUYÉT CONG SẢN như mot phuong tiện đê đạt tói CÚU CÁNH đó la DÂN TỘC . Dân tộc là mục đích cuói cùng mà VC cùng toàn dân đeo đuổi. Có thé mà đám Tàn Du Ngụy Cock không mở óc ra để hiểu.
Từ 1930-1945 VC giành lại chính quyền và tuyen bô độc lập.
Từ 1945-1954 VC giang’ mot đòn chí tử vào kẻ thù của dân tộc Viet đó là thăng mất dạy THUC DAN PAP. VC đa khoi dậy và nguồn cảm hứng cho nhửng nuoc bị trị bỏi THƯC DÂN.
Từ 1954-1975 VC lại giáng mot đòn chí mạng vào thằng BU MẼO , NGỤY và đám chư hầu 6 nuóc khác.
Từ 1979-1990 VC lại giáng môt ná đá 2 chim đó là thằng TÀU phía bác và thăng POLPOT phía nam
tóm tắt trong vòng 45 năM từ 1945-1990 VC chúng anh đá CHINH NAM PHẠT BẮC và ĐANH’ MẼO và đều chien thắng vẻ vang.
Trông ta mà nghỉ đén NGỤY TÀn DƯ. Tàn Du Nguy Cock 47 năm nay đả làm đuoc gì? 47 là mot thòi gian quá đủ dài để đánh giá mot thực lực yéu mạnh ra sao thì Tàn Dư Ngụy Cock là mot con số ZERO TO TUOG’ và TRÒN TRĨNH.
(tóm tắt trong vòng 45 năM từ 1945-1990 VC chúng anh đá CHINH NAM PHẠT BẮC và ĐANH’ MẼO và đều chien thắng vẻ vang.)
Tau bỏ qua chuyện Việt cộng xách đít đi ăn xin khắp thế giới, nhất là Mỹ, Tây, Nhật…mấy chục năm nay.
Nhưng tao thách Tô Lâm từ đây dám cắt đứt ngoại giao..ăn mày với tất cả đám đế quốc đó thử coi?
Dmcs
Chống cộng là tốt, nhưng thằng dog phét bị Tao đập chết tôi tả từ trang đất việt đến DCV nên nó bỏ chạy tuột quần rồi . Bây giờ mày muốn đập nó thì trễ rồi.
Bây giờ có dog csvn cave bbt thay thế nó, nhưng con chó cái này còn ngu hơn dog phét, chỉ làm bitch là giỏi . Nhào vô mà đập nó
Kaka Kaka
Tại sao người Cộng sản Việt Nam không còn lý tưởng vô sản? (NHL)
VC là VC. Nó vẫn còn cờ búa liềm, còn đảng CS, còn sinh hoạt đảng. Còn hiến pháp CS. Chứ cái dzụ lý tưởng “vô sản” của nó còn hay không còn thì lại là chuyện khác.
Cũng như Đạo Phật căn cốt giáo lý là KHÔNG. Nhưng mà không có nghĩa là mấy ông thầy chùa đều khắc khổ hành xác trên răng dưới dế. Triết lý Phật Giáo “trình độ” cao lại nói về SẮC tức thị KHÔNG, KHÔNG tức thị SẮC có có không không lộn tùng phèo thì sao.
Hoặc giáo lý Công Giáo không cho ăn đồ cúng hoặc vái lạy các hình tượng khác Chúa. Nhưng trong thực tế người Công Giáo nhiều người vẫn đi ăn đám giỗ hoặc xá người qua đời tỏ lòng kính trọng là thường.
‘Vậy nên, ta không phải ngạc nhiên khi cán bộ Cộng sản Việt Nam hiện nay muốn tìm đường sang Hoa Kỳ làm lại cuộc đời, cho chính họ và gia đình họ, vì ở Mỹ, họ không còn bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm về sở hữu tài sản nữa.” (NHL)
Đoạn này có vài điều không rõ ràng:
1. “cán bộ Cộng sản Việt Nam hiện nay muốn tìm đường sang Hoa Kỳ làm lại cuộc đời”.
=> Nước Mỹ chỉ cho phép nhập cư và xin vào quốc tịch Mỹ những thành phần cựu đảng viên các đảng độc tài toàn trị và đảng CS nào đã từ bỏ đảng của nó ít nhất là 10 năm.
2. “vì ở Mỹ, họ không còn bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm về sở hữu tài sản nữa.”
=> Câu hỏi đặt ra là tài sản này từ đâu có? Anh là cán bộ đảng, viên chức chính quyền chứ đâu phải người làm doanh thương hay nghề nghiệp tự do hay nghệ sĩ. Nghĩa là anh lãnh lương công nhật hàng tháng thì tài sản dành dụm cả đời cũng đâu thể gọi là “đại gia”. Mà nếu chỉ dành dụm như vậy thì hà cớ gì anh “bức xúc bất an về tính vong thân từ cơ bản nội tâm”. Đúng là do ăn hối lộ. Dấu đầu lòi đuôi. Ha ha ha !
Đảng viên CS hoặc viên chức chính quyền các chế độ độc tài toàn trị muốn sống ở Mỹ và có thể xin vào quốc tịch Mỹ được không?
Câu trả lời là không. Nếu hắn ta còn là đảng viên CS trong khoản thời gian 10 năm kể từ ngày đến Mỹ. Nghĩa là có thể được với điều kiện đã bỏ đảng trước đó ít nhất là 10 năm.
Legal Bar on Naturalization for Communist or Totalitarian Party Member
The Immigration and Nationality Act (I.N.A.) contains a prohibition on naturalization for anyone involved, within the last ten years, with a group that advocates or teaches opposition to all organized government; or involved with the Communist Party or any other totalitarian party of the U.S. or any foreign state; or who advocates world communism or totalitarian dictatorship even without formal group membership. (See I.N.A. § 313). (Quotes, nolo.com)