Trần Độ, người của sự thật

50
Tướng Trần Độ. Ảnh BBC
Ra tù năm 1976, sau chín năm, qua nhiều trại, tôi bỡ ngỡ, tôi ngu ngơ trước cuộc sống xô bồ.
Vắng người đàn ông trụ cột, gia đình tôi rơi xuống đáy vực nghèo khổ. Vợ tôi gày nhom, xanh rớt, mấy đứa con quần áo vá chằng vá đụp. Tôi làm hùng hục mọi việc đến tay, không dể ý đến cái gì khác.
Phải hai năm sau tôi mới gặp lại Trần Độ.
Tôi không có ý tìm anh. Là phó chính uỷ kiêm phó bí thư quân uỷ Quân Giải phóng Miền Nam, Trần Độ rất bận với công việc tổng kết kinh nghiệm chiến tranh, viết quân sử vv… Bạn bè cho tôi biết như vậy.
Còn một khía cạnh tâm lý khác, ai có qua cầu mới hay. Đó là tôi không muốn gặp các quan chức. Không một tẹo nào.
Nhưng rồi Trần Độ tìm tôi. Trong bữa rượu hàn huyên đạm bạc có ba người. Ngoài hai chúng tôi còn có một chị cán bộ trẻ, phụ tá của anh.
Trần Độ biết tôi ở tù.
Anh nhìn tôi thương hại:
– Chín năm! Chắc chú có làm gì sai thì Đảng mới xử nặng đến thế chứ.
Tôi sững người.
Vậy ra anh chẳng biết gì về cái gọi là vụ án “nhóm xét lại chống đảng” mà tôi bị đính vào. Tôi dùng chữ “đính vào” như nói về một cái khuy áo, trong đó tôi là cái khuy dưới cùng, có cũng được, mất không sao.
Mà khốn nạn, có cái nhóm chó nào đâu cơ chứ! Chỉ có những cuộc luận bàn thế sự của mấy cán bộ hoạt động từ hồi cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc còn trứng nước với lớp cán bộ trẻ tới sau. Ấy thế mà mấy thằng “lãnh tụ” quen thói nhìn đâu cũng thấy kẻ chống mình phát hoảng, vội vã làm một cuộc bắt bớ đại quy mô. Lê Duẩn, lãnh tụ tối cao tuyên bố: “Kẻ nào không theo ta là chống ta”. Lê Đức Thọ, đầu sai của Lê Duẩn, quăng lưới. Thế là các cán bộ lũ lượt vào tù. Cao nhất là uỷ viên trung ương, thấp nhất là tôi, cán sự 3. Lê Duẩn lúc nói “xử lý nội bộ”, lúc nói cho đi “tập trung cải tạo”.
Để tạo ra chính danh cho hành động của mình, anh Ba, anh Sáu (Ba Duẩn, Sáu Thọ tức Sáu Búa) và bộ hạ liền nghĩ ra cho nó một cái tên thật kêu là “Nhóm tổ chức chống Đảng, chống Nhà nước ta, đi theo chủ nghĩa xét lại hiện đại và làm tình báo cho nước ngoài”. Tổng bí thư mất ghế Trường Chinh tuy đã bị gạt ra rìa,cũng nhào vô vỗ tay ké.
Bắt cán bộ đảng chưa đủ, Lê Duẩn cho tóm cả người ngoài đảng cho vào một rọ được gọi là “nhóm” đó.
Thế là tôi vào tù, Vũ Huy Cương vào tù, Bùi Ngọc Tấn vào tù, cũng một tội “xét lại”. Cả ba đều không phải đảng viên. Tôi dám cá là Lê Duẩn và Lê Đức Thọ “xét đi” còn chưa thuộc, làm sao biết “xét lại” là cái gì.
Vào tù rồi tôi càng tin mình hiểu đúng – cán bộ công an cấp vụ cấp bộ làm cviệc hỏi cung, tên chữ là chấp pháp, cũng chẳng hề đọc Marx. Chủ nghĩa Mác trong họ chỉ gồm mớ kiến thức lẻ tẻ nhặt được từ mấy cuốn mác-xít nhập môn.
Tôi ngạc nhiên là phải.
Một vụ án lớn, nhiều cán bộ cao cấp bị khai trừ, bị bắt, bị bỏ tù, các cán bộ cao cấp và trung cấp đều được nghe “báo cáo số 1” “báo cáo số 2″… của Sáu Búa Lê Đức Thọ, sao tướng Trần Độ lại không biết?
Nghe anh nói thế, tôi nhìn anh trân trân – thì ra ông anh mà tôi kính trọng cũng mù loà như mọi quan chức khác. Với họ, nghị quyết của đảng có giá trị Kinh Thánh.
Chả cứ Trần Độ, tới tận năm 1988, tướng Trần Văn Trà cũng chẳng biết gì về vụ bắt bớ này.
– Hồi đó tôi đang lo đường vận chuyển vũ khí trên biển – Trần Văn Trà phân trần – Có, tôi có nhận được thông tin của Ban tổ chức Trung ương, nhưng tôi không chú ý. Chúng tôi đang bận tối tăm mặt mũi với việc của mình.
Chuyện trong Đảng chia ra nhiều cấp, nhiều đối tượng trong việc được nhận hoặc không được nhận thông tin, tôi biết lắm.
Nhưng đến mức những cán bộ cấp tướng mà cũng không được biết về vụ bắt bớ to lớn ấy thì thật lạ.
Trần Văn Trà là một tướng cấp tiến. Đó là hồi tờ “Truyền thống Kháng chiến” của “Câu lạc bộ Những Người Kháng Chiến Cũ” mới ra hai số đã bị cấm. Trần Văn Trà kêu tôi tới nhà anh ở đường Nguyễn Thị Minh Khai để bàn chuyện ra một tờ báo độc lập, tiếng nói khác với báo chính thống.
Tôi từ chối. Đó là việc làm vô ích. Tờ báo sẽ bị bóp chết từ trong trứng.
Khác với Trần Văn Trà, Trần Độ được tôi coi như người anh lớn, vì nhân cách, chứ không vì địa vị.
Đáp lại, tôi cười buồn:
– Em có nói gì bây giờ anh cũng sẽ nghĩ là em thanh minh. Tốt hơn hết, ta cạn với nhau chén rượu tái ngộ này, kèm theo một giao ước: “Anh sẽ xem xét sự việc bằng con mắt của mình, suy xét bằng cái đầu của mình, để rồi có kết luận”. Em chờ câu trả lời của anh trong một bữa rượu sau. Anh hứa chứ?
Anh gật đầu, cạn chén.
Trần Độ hơn tôi đúng 10 tuổi. Với anh, tôi là đàn em, không dám lắm lời.
Gần một năm sau mới có bữa rượu thứ hai.
Tôi nâng ly:
– Em lắng nghe câu trả lời của anh.
Trần Độ thở dài:
– Một lũ chó má! Không thể ngờ.
Và văng một câu chửi tục, lần đầu tôi nghe thấy từ miệng anh.
Trần Độ rồi còn nhận nhiều chức vụ mới – Trưởng ban Văn hoá-Văn nghệ của Đảng, Thứ trưởng Bộ Văn hoá, rồi Phó Chủ tịch Quốc Hội.
Đã tưởng sau cuộc gặp tôi, nghe tôi kể, anh đã biết tỏng cái đảng của anh nó thế nào, nhưng anh vẫn không từ chối bổng lộc của nó. Tôi không buồn nói chuyện với anh nữa. Tôi chán anh.
Trần Độ hoá ra không như tôi nghĩ.
Thiên hạ xì xào sự thăng quan tiến chức cho anh về dân sự thực chất là nhằm đưa anh ra khỏi quân đội.
Qua những câu nói bị nghe lén mà anh không biết, kèm theo những báo cáo mật được gửi lên, những người cầm trịch quốc gia cảm thấy anh đã xa rời họ, và họ khó chịu. Khó chịu rồi bực tức.
Những lời đồn về một Trần Độ ương bướng xúi tổng bí thư Nguyễn Văn Linh “cởi trói” cho văn nghệ sĩ, tháo gỡ việc ngăn sông cấm chợ, toa rập với Nguyên Ngọc đưa ra bản “Đề dẫn” ngang ngạnh rõ ràng rời xa đường lối văn nghệ của Đảng vv…
Văn Cao chăm chú theo dõi thời cuộc, thở dài:
-Trần Độ thẳng quá, hỏng! Cao Biền dậy non. Phí!
Tôi đồng ý với Văn Cao.
Trần Độ được phong trung tướng cùng lúc với Lê Đức Anh, nhân vật sau này làm mưa làm gió trong chính trựờng. Nếu biết xuôi dòng anh có thể lên cao hơn nữa trong hệ thống quyền lực, hơn đứt Lê Đức Anh.
Trần Độ là người nghĩ gì nói nấy, không giữ gìn. Anh không biết lui tới, không biết náu mình chờ thời. Anh hành xử theo lương tâm, cứng đầu trong cuộc đấu tranh cho chân lý. Về mặt này anh giống Hoàng Minh Chính. Cả hai đều có tố chất người lính can trường. Nhưng không có tố chất người làm chính trị.
Không ai có thể ngăn Trần Độ. Những phát biểu của anh lúc này lúc khác, chỗ này chỗ nọ tiếp tục làm chối tai các “lãnh tụ”.
Mà có phải anh chỉ phê bình sơ sơ những khuyết điểm cục bộ đâu. Từ chỗ nhỏ nhẹ, anh dần nói to, nói trắng ra ý muốn thay thế thể chế hiện tại bằng chế độ dân chủ với tam quyền phân lập…
Người khác nói thế đã khó nghe, đàng này lại là người cộng sản từ khi chính quyền còn trứng nước, đang giữ chức vụ cao. Những phát biểu như thế có ảnh hưởng lớn tới quần chúng đảng viên, chưa nói gì tới người ngoài đảng.
Một anh bạn công an cấp cao khuyên tôi:
– Cậu chớ dây với Trần Độ. Nguy hiểm đấy.
Những bài viết của anh, không được đăng báo, nhưng được chuyền tay rộng rãi. Anh nhanh chóng trở thành “tên phản động”.
Thời thế đã khác – người ta không thể bỏ tù anh tức khắc. Người ta chỉ có thể dùng đủ mọi cách hạ uy tín của anh.
Còn nhớ năm 1997 tôi ở thành phố Strassbourg cùng với nhà thơ Nguyễn Chí Thiện. Một hôm, Trần Độ gửi cho tôi bài anh vừa viết, bảo tôi xem lại trước khi anh công bố. Tôi đưa Thiện cùng đọc. Thiện đọc xong, nói anh không hài lòng một số câu chữ trong đó.
Tôi bảo Thiện cứ nói thẳng ý kiến của mình khi nói chuyện với Trần Độ. Thiện bốp chát:
– Không hiểu sao đến nay anh vẫn còn có thể dùng những từ “giải phóng”, “Mỹ-Nguỵ”. Nó không đúng, không chỉnh, người đọc sẽ khó chịu lắm đấy.
Trần Độ cười hề hề:
– Do thói quen ấy mà, cậu sửa lại hộ mình.
Tôi ngạc nhiên khi đọc ở đâu đó có người viết Trần Độ quan cách, hách dịch. Tôi không hề thấy tính cách ấy ở anh. Rất có thể người nào đó bị anh khinh, không thèm trò chuyện, đã nghĩ thế. Là người trực tính, Trần Độ không biết giấu đi thái độ của mình trong giao thiệp, và chỉ có thế.
Năm 2001, trong một cuộc điện đàm với Trần Độ khi tôi đang ở Frankfurt, có mặt một chú em rất hâm mộ bác Độ. Chú nằng nặc đòi tôi cho chú nói với bác Độ vài câu:
– Bác ơi, cái đảng của bác sao kỳ quá, ai đời chống tham nhũng mà lại chống từ cấp cơ sở? Quét nhà thì người ta phải quét từ tầng trên xuống tầng dưới chứ! Ai lại đi làm chuyện ngược đời – quét từ dưới lên trên?.
TrầnĐộ cười to:
-Hay, chú nói hay lắm. Chỉ sai một chút thôi: cái đảng ấy không phải của tôi. Nó là của một lũ vừa ngu vừa rồ. Này, chú tên gì nhỉ?”
– Dạ, cháu tên Cóc, Nguyễn Văn Cóc. Dễ nhớ lắm, bác ạ. Ở Đức này chỉ có mình cháu có cái tên xấu xí ấy thôi.
Anh Độ lại cười:
– Xấu gì mà xấu, cậu ông Giời nói đúng lắm, cái đảng ấy toàn làm chuyện lộn ngược thôi!.
Việc Trần Độ bị khai trừ Đảng năm 1999 mọi người đều biết.
Đảng cộng sản vốn không thích vạch áo cho người xem lưng đã kiên nhẫn với Trần Độ lắm rồi, nhịn Trần Độ nhiều lắm rồi. Lẽ ra, không bắt anh bỏ tù thì đảng cũng phải khai trừ anh từ lâu.
Anh cười, anh nói anh bị đảng của anh khai trừ là may. Như thế, anh được thừa nhận không phải là người nằm trong “vũng bùn mà cái đảng ấy đang đằm mình một cách ngạo nghễ”.
Khai trừ anh, đảng cộng sản thêm một lần không thèm giấu giếm cái hẹp hòi truyền thống – không chịu nghe lời nói ngược.
Hành hạ anh cho tới khi chết, cấm người đi đưa tang không được dùng chữ “Vô cùng thương tiếc”, đảng cộng sản càng cho thiên hạ thấy nó tiểu nhân tới mức nào.
Đảng của anh căm ghét anh, đuổi anh ra khỏi hàng ngũ.
Bù lại, anh được nhân dân đón vào lòng.
Anh được rất nhiều, mà không mất gì. Nói cách khác, cái người ta cho là mất chẳng là cái quái gì đối với anh.
Khi lâm bệnh, anh không dùng một viên thuốc nào của nhà nước. Có hai người rất sốt sắng lo cho anh có thuốc đủ dùng là Tưởng Năng Tiến và Đinh Quang Anh Thái. Khi anh qua đời, những bọc thuốc cuối cùng vẫn còn ở trên đường. Trần Độ không bao giờ quên nhắn tôi gửi lời cảm ơn hai người bạn thiết anh không biết mặt.
Được tin anh mất, tôi không khóc. Nước mắt chảy vào tim.
Tôi hiểu rằng mất mát này lớn hơn rất nhiều mất mát cho riêng tôi, đứa em yêu mến và kính trọng anh.
Mất mát này là của cả dân tộc đang nhọc nhằn đi tìm quyền sống, quyền làm người.
Trong bức thư chót Trần Độ gửi cho tôi trước khi mất, anh dặn: “Giai đoạn chuẩn bị cho sự chuyển đổi chế độ có thể kéo dài. Việc hàng ngày của ta, không được quên, là nâng cao dân trí. Dân trí càng được nâng cao bao nhiêu thì sự chuyển đổi sẽ càng thuận lợi bấy nhiêu. Thời cơ đến, việc mới thành. Chuẩn bị tốt thì thành tốt”.
Thời cơ mà ta chờ đợi sẽ đến, bao giờ cũng bất ngờ, lịch sử vốn thế, nhưng nó sẽ đến, tất yếu sẽ đến, bởi nó là quy luật của muôn đời.
Như nó đã từng xảy ra cùng với sự kết thúc chiến tranh thế giới thứ hai bất ngờ đưa lại nền độc lập cho các nước thuộc địa.
Như nó đã đến với sự sụp đổ không thể nào đoán trước của cường quốc Liên Xô và hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu.
Nó sẽ đến, như Trần Độ mong ước. Như chúng ta cùng mong ước với anh.
Ở thế giới bên kia, hẳn anh sẽ mỉm cười.
Vũ Thư Hiên

50 BÌNH LUẬN

  1. Mịa, cứ lôi lũ Việt Cộng tội đồ dân tộc ra đánh bóng, thấy nhảm thiệt tình.

    Xin chỉ cho tôi biết đâu là một quốc gia theo chế độ cộng sản đáng được coi là lý tưởng, mẫu mực, để có thể vớt vát bào chữa rằng Trần Độ không ngu quá khi đâm đầu đi theo cộng sản. Xin chỉ cho tôi biết một công trạng nào của đảng CS xứng đáng để biện hộ cho chuyện Trần Độ đâm đầu đi theo cộng sản.

    Đếch có.

    Mịa, 20 nước Phi Châu Á Châu giành được độc lập từ bọn thực dân đếch cần phải hy sinh xương máu 9 năm trời. Sau WW II, một lãnh tụ trung bình có thể hiểu ngay là với sự ngoi lên vai trò lãnh đạo thế giới của Hoa Kỳ, thì đương nhiên thực dân Pháp phải tiêu tùng. Một giải pháp chính trị đủ để hất cẳng Pháp khỏi Việt Nam. Hồ thì không. Vì hắn đã làm tình nguyện làm tay sai thực hiện chủ trương của Mao “thiên hạ đại loạn, Trung Quốc được nhờ.”

    Cho nên lũ chạy theo cộng sản từ đầu như Hồ chí Minh, Võ Nguyên Giáp toàn là lũ ngu và ác. Không có lũ gian nhân hiệp đảng tiếp tay, như Trần Độ, cùng làm những chuyện ngu và ác thì tên Hồ đã khó làm được những chuyện ngu và ác tày trời. Đâm đầu làm cộng sản đã đời rồi, mấy chục năm sau thằng chúa đảng đờ mặt ra hỏi “Éo biết khi nào Việt Nam mới là xã hội chủ nghĩa”.

    Vũ Thư Hiên tạm được tha bổng vì thì có thể coi là “không có chọn lựa”.

    Đọc bài này tớ phục ông Trần Độ quá. Như ngày xưa ông Lục Phương Ninh đã phục Bùi Tín.

    Chuyện như vầy

    Lục Phương Ninh là cựu trung tá, là số 2 của Quân Báo VNCH. Khi Bùi Tín qua Mỹ vận động Mỹ ngừng cấm vận Việt Cộng, ông Lục Phương Ninh tình cờ gặp mặt Bùi Tín. Lục Phương Ninh hỏi Bùi Tín, “Xin lỗi anh theo đảng Cộng Sản năm nào?” Bùi Tín trả lời , “Năm 1947”.

    Ông Ninh nói tiếp, “Như vậy tôi vô đảng CS trước anh một năm. Hồi đó tôi chèo thuyền đưa Phạm Hùng quần nát miền tây. Tôi đã chứng kiến Phạm Hùng cùng đàn em chặt đầu, mổ bụng những người chúng gán cho là “Việt gian”. Tôi tởm chúng nó quá nên năm sau tôi bỏ đảng CS liền. Còn anh ở lại với CS đến giờ mới bỏ. Tôi phục anh thật.”

    • Cám ơn bạn Lại ngứa mắt giúp mở mắt cho Vũ Thư Hiên nhận ra sự thật (Trích “20 nước Phi Châu Á Châu giành được độc lập từ bọn thực dân đếch cần phải hy sinh xương máu 9 năm trời” Ngưng trích.

      Đúng vậy, thập niên 1940, VN đã có hai lần độc lập và toàn vẹn lãnh thổ không cần tốn một giọt máu kháng chiến:

      1. Năm 1945 Nhựt thắng Pháp đã chánh thức trao trả Độc lập và Toàn vẹn lãnh thổ cho Viết Nam. Vua Bảo Đại cho Học giả Trần Trọng Kim đứng ra thành lập chánh phủ theo thể chế Quân chủ Lập hiến như Nhựt, Anh quốc, Thái Lan,… Việt Nam bắt đầu phục hưng, nhưng bị Hồ, Giáp và đồng bọn việt công lưu manh, tham ác đã cướp chánh quyền.

      2. Năm 1949, sau khi Nhựt đầu hàng, Pháp trở lại Đông dương cũng đã chánh thức trao trả độc lập và toàn vẹn lãnh thổ cho Việt Nam. Lần độc lập này do chính Tổng Thống Pháp Vincent Auriol trực tiếp thương nghị và đã ký kết với Quốc Trưởng Bảo Đại 3 hiệp ước: Hiệp Ước Sơ Bộ Vịnh Hạ Long (tháng 12-1947), Thông Cáo Chung Vịnh Hạ Long (tháng 6-1948) và Hiệp Định Élysée ngày 8-3-1949 đồng ý trao trả độc lập và thống nhất cho Việt Nam. Vua Bảo Đại bổ nhiệm Nguyễn văn Xuân tạm thời thành lập chánh phủ Quốc gia Việt Nam. Đến tháng 5/1950, Bảo Đại chánh thức bổ nhiệm Kỹ sư Trần văn Hữu thành lập chánh phủ, bắt đầu phục hưng nước Việt. Nhưng một lần nữa bọn Hồ, Giáp,… đã bác bỏ cơ hội tốt này. Bọn chúng tiếp tục 9 năm kháng chiến dẫn đến trận Điện Biên phủ không cần thiết nếu không muốn nói là ngu xuẩn và ác độc.

      Tại sao bọn chúng ngu xuẩn và ác độc? Cứ nhìn lại các quốc gia Ấn độ, Phi luật Tân, Mã Lai Á (sau này tách một phần ra Singapore), Brunei, v.v đã lấy lại độc lập không tốn xương máu.

      Để kết luận comment ngắn này chúng ta thấy: Nếu không có Hồ, Giáp và động bọn cộng sản Bắc Việt, nước ta ngày nay đã giàu mạnh không thua Nhựt, và chắc phải cao hơn Hàn quốc, Đài Loan, Singapore, Thái lan, v.v.

      Mời Vũ Thư Hiên đọc thêm bài : NHỮNG MỐC LỊCH SỬ QUAN TRỌNG KHỞI TỪ THẬP NIÊN 1940 (bài viết năm 2012 của Dân Nam vẫn còn trên Google)

  2. T/chào bạn Chuyên gia huấn luyện bò đỏ 19/09/2022 at 03:23,

    Cám ơn bạn danh thì giờ viết comment dài và rất chân thành cho DN. DN định hồi âm ngay dưới cmt của bạn nhưng không thấy hai từ “Phản hồi” nên viết gởi lên phía trên. DN cũng biết “cái “khuôn” mẫu để đúc các bạn nó đang mục nát vô phương cứu chữa.” Chỉ tiếc là không/chưa có cơ hội cho các bạn đồng loạt đứng lên đập tan khuôn mẫu đó. Nhưng Dân Nam tin là sẽ có một ngày các bạn và toàn dân đứng lên vứt cờ, vứt đảng, đốt bỏ hình Hồ, về với Quốc Gia Việt Nam/VNCH. Nam Bắc trong ngoài chung tay phục hưng Viện Nam thân yêu.

    Kèm theo đây nhạc phẩm “Sẽ Có Một Ngày – Phan Văn Hưng” và ngày đó không còn xa.
    DN xin lỗi không kèm link bản nhạc vì ĐCV không cho cmt hiện ra ngay. Bạn vào youtube xem dễ dàng. Thân, DN.

  3. He he he he …Phét ơi là Phét!

    Tội nghiệp cả họ nhà Phét hèn cay cú…Hễ cứ há mõm ra là sủa ..nào là : “đánh PAP, đánh Nhật, đánh Mỹ, đánh Tàu..v..v”

    Này Phét, hãy nghe chuyên gia kinh tế của Việt cộng là ông tiến sĩ Lê Đăng Doanh – nguyên là Viện trưởng Viện Nghiên Cứu Quản Lý Kinh Tế Trung Ương, một chuyên gia kinh tế hàng đầu của CSVN, thuyết trình trước bộ chính Chính Trị hôm 2-11-2005, nhằm chuẩn bị cho Đại Hội lần thứ 10 của đảng CSVN ..

    Trong bản thuyết trình (trang 1/32) có đoạn viết:

    Nhân đây tôi cũng xin báo cáo, tức là hồi năm 81, tôi đi theo ông Nguyễn Duy Trinh tham dự Đại hội 16 Đảng Cộng sản Tiệp Khắc. Thế thì bọn Tiệp Khắc, bọn lãnh đạo không nói gì, nhưng bọn chuyên viên Ban chấp hành Trung ương Đảng thì kéo tôi ra một chỗ bảo mày cứ nói mày anh hùng, tao thấy đất nước mày suốt đời đánh nhau mãi, thế thì mày chết, mày khổ, có gì hay đâu? Bây giờ mày lại đi xin tao, chẳng nhẽ mày xin tao lại không cho, có phải là chúng tao thừa thãi gì lắm đâu ?!….”.

    He he he …Phét cứ khoe Việt cộng nhà Phét anh hùng, đánh đấm đủ loại ….”đế quốc” nhưng lại cứ bị gạy, xòe tay đi xin suốt kiếp, khiến bị chửi vuốt mặt không kịp, nhục nhã quá!

    Lại nữa, ngày nay Việt cộng vẫn đang phải “nỗ lực xuất khẩu” lao động chân tay và lao động…vú háng đi đến tận các nước “đế quốc” mà Phét khoe đã đánh đuổi để…kiếm tiền về nuôi đảng.

    Không biết nhục mà còn cứ khoe hoài.

    Thật là tội nghiệp cho cả họ nhà Phét ngụy hèn cay cú! Câm mõm đi cho đỡ nhục Phét nhá!

  4. Đây là 1 bằng chứng lấy mỡ nó rán nó, chúng ta nên ủng hộ Đảng trong chuyện này . Sao Thổ ăn thịt con của mình, Bon Appetite!

    Người Việt hải ngoại nên xúi tụi cán bộ, trí thức đảng viên ra đấu tranh này nọ, cho Đảng đục phù mỏ tụi nó . Những người không xuất phát từ gia đình có truyền thống cách mạng như Nguyễn Lân Thắng, GET OUT!

  5. Chiều chiều bìm bịp nó kêu
    “Nước lên nước xuống” ra điều ta đây
    Mậu Thân dân chết phơi thây
    Quân khu Chính ủy về tay “anh” nào?

    Xua quân chém giết đồng bào
    Sử xanh ghi tội khắc vào thiên thu
    Quốc gia giữ một hận thù
    Chờ ngày giết Cộng, đốt tù, bẻ gông.

  6. sao không tuyên bố ra khỏi đảng mà phải đợi bị đảng khai trừ? nếu trần độ không bị khai trừ thì tới lúc chết vẫn còn là đảng viên việt gian cộng sản.

  7. không có hồ thì không có trần độ, cùng một phường cướp nước như nhau. chứng minh ư? từ 1975 tới nay cả nước ai cũng muốn bỏ chạy việt gian cộng sản

  8. đi theo việt cộng vào đảng tay đã nhúng chàm rồi thì thằng nào cũng là việt gian cướp nước

  9. VC, tam quyền phân lập ?

    “Từ chỗ nhỏ nhẹ, anh dần nói to, nói trắng ra ý muốn thay thế thể chế hiện tại bằng chế độ dân chủ với tam quyền phân lập” (trích)

    Các từ “dân chủ” “tam quyền phân lập” là danh từ chung ai dùng cũng được. Nếu không biết phân biệt thì sẽ bị lẫn lộn và hiểu nhầm. VC có dân chủ không? Có chứ. Dân chủ tập trung The principle of democratic centralism của riêng CS do Lenin đặt ra. Hiến pháp của VC, chương 1, điều 8 có quy định rõ về loại dân chủ tập trung này.

    VC có tam quyền phân lập không? Có chứ, Hiến pháp VC có các chương nói về chuyện này. Chương 5 là quốc hội, cơ quân lập pháp. Chương 7 là chính phủ, cơ quan hành pháp. Chương 8 là tòa án, cơ quan tư pháp.

    Trần Độ hoặc là không biết, hoặc là vờ vĩn nhập nhằng lụm cụm từ “tam quyền phân lập” khiến rất nhiều người nghĩ à, ủa, thấy chưa TĐ dám đòi dân chủ như “Âu Mỹ” nè, ngon quá VN “ta” sẽ tự do như Tây Mỹ khỏe re không tốn một giọt mồ hôi nè !

    Đúng là khỏe re, nhưng ai khỏe.VC, VC ăn ỉa khỏe re cái dzụ nhà nước pháp quyền pháp luật nghiêm minh tam quyền phân lập bla bla bla lun nha, nếu tính riêng từ lúc TĐ chết đến nay là 20 năm. Ha ha ha !

    • Ơ ơ ơ Hủi , em nói thé là em quá dốt về lich sữ rồi đó nghen. Chính VC chúng anh PHANG vào mặt TÀU mà em nói chi lạ rứa hả em.

      Báo đài BBC(bò bú C) viét nè em :

      bbc.com/vietnamese/39029505

      Bách khoa Toàn thư Anh, Britannica:

      Quân Trung Quốc chiến đấu vô cùng tồi tệ chống lại dân quân tiền tuyến của Việt Nam.

      Sau ba tuần giao tranh với con số thương vong 45 nghìn (Việt Nam nói là gây ra cho phía Trung Quốc) Quân Giải phóng đã phải rút về.

      Sam Brothers trong bài ‘The Enemy of My Enemy: The Sino-Vietnamese War of 1979 and the Evolution of the Sino-American Covert Relationship’ viết:

      Phía Trung Quốc, theo một ước tính, có từ 20 nghìn đến 62.500 thương vong trong khi phía Việt Nam, dù số liệu còn mù mờ, là khoảng từ 35 nghìn đến 50 nghìn.

      Nhưng cuộc xung đột chỉ xảy ra trong 27 ngày, với đúng 17 ngày giao tranh, mà đã tạo ra con số thương vong như vậy cho thấy sự man rợ (savage) của nó.

      Anh nói rồi , nói chuyen voi Tàn Dư Ngụy Cock và đám con nít hụ duệ Viet GIAN CONG GÒA thì anh Phét cứ moi báo phan? động của nuoc ngoai ra cho chúng nó đọc là chúng CÂM ngay.

      • thằng phét ngu mà hay cãi. đúng là phét ăn phân nên ngu lâu. tìm xem mấy bức ảnh lãnh đạo đảng việt gian cộng sản khi gặp tàu thì cúi đầu cung kính ra sao nhe phét

      • sử của đảng việt gian cộng sản viết thì có ai thèm đọc ngoài thằng phét. học sử đảng việt gian viết nên phét mới ngu mà cứ tưởng là mình khôn.

      • “bbc.com/vietnamese/39029505”

        Ui, bê ba xu tiếng Việt chỉ đăng bài các “nhà báo” trước làm cho báo Đảng đã về hưu thui . Nó đã trở thành hội hưu của các nhà báo các bác . Trích BBC tiếng Việt làm bằng chứng, tây nó gọi là self-reference, tự lấy mình ra làm chứng .

        Cái bài này sặc mùi phò Mỹ bài Trung mà ông dư lợn viên cũng trích được, hay thiệt!

        Đảng “Cộng Sản”, cho cười cái, Hahahahaha!

        Bây giờ thì Mỹ mà ọ ẹ 1 tiếng, cả Đảng đã phát sốt lên rùi

        Đồ phản bội, đồ vô ơn bội nghĩa . Cộng Sản có khác . 1 trong những nét đẹp của dân các bác là nhớ ơn . Nguyễn Ngọc Chu ẻ vào nét đẹp đó của các bác

  10. Toàn những tay HO già khú đế mắt mờ, chân chậm, thở không ra hơi, suốt ngày đem nằm mơ chống cộng trong khi phải chống gậy thì quên mẹ nó.
    Thối lắm ngụy Sài Ghềnh !

    • Tấn công họ bạn được gì? Tôi nghĩ VNCH mang rất nhiều mục đích và ý nghĩa.

      Nếu những bạn HO không còn mang ý nghĩa, thế thì bạn là ai và đã làm gì cho sự toàn vẹn quốc gia lãnh thổ độc lập của quốc gia cũng như phát triển kinh tế của VN hiện nay. Có lẽ bạn nên tập trung vào việc phân tích này.

      Hay việc tốt nhất hiện nay là lật đổ chế độ cs lệ thuộc tàu?

      Have a great day to All.

    • Ủa, não trạng của đồng chí Phét đang có vấn đề gì hả?

      Bởi ông Vũ Thư Hiên ở miền Bắc đã bị đảng ta bỏ tù và đang kể chuyện về tướng Trần Độ mà sao lại là “ Toàn những tay HO già khú”?
      Hay ý đồng chí muốn dùng chữ Hác Ô để ám chỉ tên Hắc…Hồ!

    • Chuyện chống Cộng đã có Đảng Cộng Sản làm chuyện đó tốt hơn bất cứ ai rồi . Cả cái Thành phố Hồ Chí Minh là cái bồn cầu mà tư tưởng Hồ Chí Minh là giấy chích đùi lâu lâu mới có 1 người xử dụng . Toàn bộ từ Đảng chí dân ở Tp Hồ Chí Minh ngày đêm chỉ tranh nhau nghĩ ra cách mới để ẻ vào tư tưởng Hồ Chí Minh thui . Và khi đầo óc họ hoạt động, boy, do they really! Ẻ đủ kiểu hết . Nếu chỉ xét riêng về kiểu cọ, bảo đảm ăn đứt Kama Sutra.

  11. Trần Độ, bất mãn

    Theo tôi, Trần Độ đơn giản chỉ là bất mãn. Có thể ông ta có năng lực nhưng bị đì. Tiểu sử TĐ chuyên làm phó và làm thứ. Tính TĐ tự cao nên càng bất mãn. Thế thôi.

    TĐ vừa quân đội, vừa chính trị, làm luôn văn hóa văn nghệ. Ông ta đã như vậy mà lại hay trách đảng CS ôm đồm công việc. Thật ra chính CS cũng đã cho ông ta ôm đồm nhiều việc khác nhau đó thôi.

    Nhà văn người Hoa Lâm Ngữ Đường viết: “Văn nhân mà hay nói chuyện thao lược và phép dùng binh thì là người bàn ngang nói dóc. Võ tướng mà hay thích luận bàn thơ văn, thường là hạng tướng ba hoa tướng làm văn phòng nhiều thì giờ nhàn rỗi. Ha ha ha !

  12. Có hai người rất sốt sắng lo cho anh có thuốc đủ dùng là Tưởng Năng Tiến và Đinh Quang Anh Thái.(trích)

    Thuốc dzì dzậy có toa bác sĩ hong dzậy ta?

    Xin lỗi, mấy ông này đâu cần phải “dựa hơi” VC đón gió như vậy. Tôi nghĩ là Trần Độ không bao giờ uống thuốc mấy ông. Nếu không muốn nói là liệng vô thùng rác.

    Thứ nhất thuốc gởi từ nước ngoài, TĐ không dại gì xài VC càng có bằng chứng chụp mũ. Thứ hai, chưa đến phiên các ông, TĐ còn khối tên VC đàn em ở VN lo chu đáo. Thứ ba, các ông ngố thấy rõ, VC nó nghịch với đảng nó, không có nghĩa là nó muốn bắt tay các ông. Các ông ngố vì các ông không biết bản chất VC là không bao giờ chấp nhận “thằng địc”, mấy ông đếc phải là “ta” thì là gì? Là địc!

    Tầm cở các ông chắc không đứng tới nách TT Mỹ. TT Mỹ mà VC còn mẹ nó chứ sợ gì thì các ông sẽ ra sao? Dạ dạ trước mặt, trổ c.c sau lưng là bản chất VC nha! ha ha ha !

  13. Khà Khà Khà, Tàn Dư Nguỵ Cóck và các nhà Dân Chửi Cuội vẩn tiep tục cay cú cho đến mản đời vì KHÔNG có đất sông’ cho bọn CUỒNG MẼO , Cuông TÂY tại Viet Nam.

    Trên 300 tuóng và hàng chục ngàn Tá mà chí có một Bùi Tín, một Trân Độ, một Nguyen Trọng Vĩnh và một Le mả Luong , một tỉ lệ quá nhỏ cho nên không nói lên đuoc điều gì ngoài chuyện GANH ĂN TƯC Ở của những con nguòi đó.

    47 năm qua đi đi lại lại củng chỉ là Vủ Thư Hiên, Bùi Tín Trận Độ , Duong Thu Huong trong tỏng số dân gần 100 triêu dân . Điều này chẳng noi lên đuoc điéu gì , một tỉ lệ quá nhỏ thì lam sao xoay chuyển đuoc tình thế.

    Vấn đề đuoc đặt ra là tại sao ngót ngần ấy năm từ ngày VỦ THU HIÊN , BUI TÍN phản thùng vì ganh ăn tức ở, dân VIET NAM chẳng máy ai thiet tha gì những điều mà VỦ THU HIÊN , Bui Tin, Duong Thu Huong bình loạn và cáo buộc Viet Cộng chúng anh.

    Cànng ngày dân Viet Nam càng rat hoài nghi về những cáo buộc vu vơ đến từ Bui Tín, Vu Thư Hiên và Duong Thu Huong. Các vị này củng đả nhân ra rằng những cao buộc của họ về ĐCSVN là không khả tín do đó dân VN chẳng đoái hoài gì đến.

    Càng lúc lóp trẻ VIET NAM củng chẳng biét Bui Tín là ai, Vủ Thư Hiên là kẻ nào, và Duong Thu Huong là thím nào. Chắc chắn những cáo buộc vu vơ như thé này sóm muộn củng đả và sẻ theo cac cụ này xuóng tuyền đài và chấm hết từ đây.

    • “Càng lúc lóp trẻ VIET NAM củng chẳng biét Bui Tín là ai, Vủ Thư Hiên là kẻ nào, và Duong Thu Huong là thím nào.”

      Vâng chính xác.
      Bởi lớp trẻ VN hiện nay đang bị nền giáo dục…bò đỏ hoá.
      Đây là vấn đề quan tâm nhất của các bậc phụ huynh.
      Vì thế nền giáo dục của ta cần phải có thêm nhiều “chuyên gia huấn luyện bò đỏ” để tái cải tạo.

  14. 30/4/1975 là ngày Miền Nam giải phóng Miền Bắc khỏi cảnh u mê, lầm đường lạc lối. Dù bị chiến tranh tàn phá, nhưng 30/4/1975 Sài gòn vẫn còn giữ được hình ảnh Hòn Ngọc Viễn Đông. Miền Nam ấm no trù phú vẫn còn đó.

    Những đợt dân Miền Nam di tản, rầm rộ bỏ ngước ra đi diễn ra hằng ngày. Toàn Miền Bắc chắc chắn đã sáng mắt. Thế nhưng có người Miền Bắc nào,kể cả tướng lãnh Hà nội can đảm vượt biên. Sau đó đứng lên kêu gọi toàn quân cộng sản quay súng lại làm cuộc cách mạng vứt Hồ và lật cộng. Giải phóng Miền Bắc để cả nước có tự do và dân chủ như VNCH. Bắc Nam chung sức xây dựng lại Việt Nam không có Hồ chó chết và cũng không có cộng sản ác ôn.

    Tướng Trần Độ đã vào Miền Nam năm 1965, tận mắt chứng kiến Miền Nam tự do và trù phú. Chánh phủ VNCH vừa chống cộng vừa xây dựng Miền Nam tự do, dân chủ , đa đảng và đa nguyên. Sài gòn vẫn còn là Hòn ngọc Viễn Đông. Thế nhưng suốt những năm dài ở Miền Nam, Trần Độ có bỏ Hồ, bỏ đảng về với Miền Nam VNCH, lên tiếng lật mặt nạ của Hồ và cs Bắc Việt để bảo vệ Miền Nam và cứu Miền Bắc không còn bị Hồ và cộng sản lừa gạt. Những người như Trần Độ, Nguyễn Chí Thanh, Lê Trọng Tấn, Nguyễn Hòa, Hoàng Cầm,… đều biết rõ Miền Nam trù phú và VNCH có tự do và dân chủ từ thập niên 1960. Nhưng họ đã làm gì để giúp Miền Nam đứng vững. Giúp Miền Bắc thoát Hồ, thoát cộng để hai miền không còn cộng sản, không tiếp tục chết thảm cho cuộc chiến huynh để tương tàn?

    Dương Thu Hương chỉ là cán binh nhỏ bé, ngày 30/41975 theo đoàn quân chiến thắng vào Sài gòn đã ngồi khóc, nói: Nền văn minh đã thua chế độ man rợ”. Bà Hương tiếc cho tuổi thanh xuân của bà đã bị hy sinh một cách oan uổng!

    Bạn đọc thêm trích đoạn wikipedia dưới đây để thấy Trần Độ có thật sự đáng ca ngợi không?

    Đầu năm 1965 ông vào miền Nam Việt Nam với bí danh Chín Vinh, cùng với các tướng Nguyễn Chí Thanh, Lê Trọng Tấn, Nguyễn Hòa, Hoàng Cầm để gây dựng lực lượng vũ trang chống chính quyền Việt Nam Cộng hòa và giữ chức Phó Chính ủy và Phó Bí thư Quân ủy Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam.
    Tháng 3 năm 1974, ông được phong hàm Trung tướng cùng đợt với Lê Đức Anh, Lê Trọng Tấn, Đàm Quang Trung, Đồng Sĩ Nguyên.

    Từ năm 1974 đến năm 1976, ông giữ chức vụ Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị.

    • Anh Phét hỏi chú mày nhé Dân Nam. Chú mày lòe bịp và phét lác rằng VNCH của chú mày trù phú v.v.v.v. Anh Phét hỏi chú mày là nếu mà NGỤY SAI GON của chú mày giàu có trù phú thì hà cớ chi mà những ngày cuoi cùng của tháng 4 năm 1975, Nguyen Van Thẹo phải phái thằng cha NGUYEN TIEN HƯNG sang MẼO để lạy lục vay mượn cho đuọc 700 triệu để thoi thóp thêm vài tuần để chờ thời .

      Một đất nuóc khoe là giàu có mà không có tói 700 triệu Dollars trong ngân khố thì nuoc’đó có giàu có thực không hả chú mày.

      Bớt bốc phết đi nghe chưa em Dân Nam. Một miền Nam cứ nằm há mỏm chờ ………….SHIT MẼO rơi tỏm vào mỏ , không sản xuát đuoc bất cứ sản phẩm nào , tói lúc SHIT MẼO không rơi tỏm vào mỏm nửa thì 1,2 triệu thằng NGỤY trút bỏ ao quần giày vớ , súng đạn va chạy tán loạn. Tuóng vọt truóc , Tá vọt sau, lính quèn ỏ lại vói Viet Cộng chúng ạnh. Ô nhục như thế cả thé giioi’ đều nhìn tháy the mà chú em Dân Nam dám mơ mồm ra khoe rằng VIET GIAN CONG HÒA trù phú , giàu có , hahhahahhha.

      • Này Ngụy Hèn Cay Cú,

        Ông bà Cha mẹ tốn tiền cho đi học để thành người, dù học ít cũng không đến nỗi viết comment mất dạy làm dơ diễn đàn và hạ thấp giá trị Ông bà và Tổ tiên.

        Ông bà cha mẹ tốn tiền cho đi học để thành người, dù học ít cũng không đến nỗi viết comment mất dạy làm dơ diễn đàn và hạ thấp giá trị ông bà và tổ tiên.

        Nếu Miền Nam không văn minh và trù phú thì sau 30/4/1975 cộng sản và Miền Bắc đã chết đói mất rồi, làm gì sinh ra hạng mất dạy như Phét Ngụy Hèn Cay Cú làm dơ trang Đàn Chim Việt.

        Sau 30/4/1975:

        – Ai nói: “Miền nam nhận họ, Miềng Bắc nhận hàng”” để ám chỉ miền nào giàu có, miền nào đói rách tơi tả phải ngửa tay xin thân nhân Miền Nam giúp đỡ?

        – Dân Miền Nam bỏ ngước ra đi, thì dân miền nào bám theo dân Miền Nam chạy ra hải ngoại, theo “ngụy và đế quốc thực dân”? Tại sao dân Bắc không ở lại tiếp tục sống với “thiên đường xã hội chủ nghĩa” của Hồ, Giáp và đồng bọn “anh hùng” Miền Bắc?

        – Lý do nào Bùi Tín, Cù Huy Hà Vũ,… cũng chạy ra hải ngoại sinh sống?

        – Lý do nào đến Thế kỷ 21 dân Bắc vẫn tiếp tục đi lậu qua Ba Lan và các nước Đông Âu? Để rồi bị bắt vì tội trồng cân sa ma túy ở Ba Lan và Anh quốc? Lý do nào, dân Bắc không ở lại sống với “bác Hồ vĩ đại” và phe chiến thắng của Miền Bắc vậy?

        – Phét Ngụy Hèn Cay Cú hãy vào Google, gõ cụm từ: “ Những Mốc Lịch Sử Quan Trọng Khởi Từ Thập Niên 1940” do Dân Nam viết, để tìm hiểu sự thật lịch sử : Trong đó viết và chứng minh nếu không có Hồ và bọn Bắc cộng , VN đã được độc lập, thống nhứt, phục hưng , văn minh và giàu mạnh không thua Nhựt”

        Vậy nhé, hãy làm người tử tế và bỏ nghề làm tôi mọi hạng bét cho cộng sản Hà nội ác ôn. Quan trọng nhứt là đừng xả rác và làm dơ trang Đàn Chim Việt.

          • T/chào bạn Bison’

            Cám ơn bạn Bisson hỗ trợ tinh thần.

            Khá lâu Dân Nam không vào đọc và gởi cmt. Bởi Đàn Chim Việt vẫn để cho đám dự lợn viên cs vào quấy phá bằng những ngôn từ hạ cấp, Thứ nhứt làm dơ trang báo. Thứ hai độc giả có học, giữ phẩm giá không muốn dây dưa với bọn dư lợn viên. Đó là nhược điểm của tờ báo mạng.

            DN đề nghị BBT/ĐCV dành thêm thì giờ dọn sạch rác rưởi để có thêm độc giả có phẩm hạnh vào đọc và viết comment.

          • @Dân Nam
            Chào ông Dân Nam,
            Chúng tôi là những người cộng sản hay dù được mướn làm thuê cho CS đều được huấn luyện theo một đường lối duy nhất là phải bắn giết và chửi bới bất cứ ai mà không đồng quan điểm với chúng tôi. Vì thế xin ông đừng ngạc nhiên hay bất bình vì bản chất hay tư duy của chúng tôi đã được “đúc khuôn” như thế, trong khi thế giới tự do tư bản thì luôn đào tạo ra những bộ óc biết suy luận đa chiều rồi dùng ngôn ngữ tranh luận để bày tỏ quan điểm của mình.
            Và như ông biết và nhiều người khác đều biết, cái “khuôn” mẫu để đúc chúng tôi nó đang mục nát vô phương cứu chữa.
            Nhưng chúng tôi là những sản phẩm tệ hại còn sót lại, được các thợ sơn tồi cố gắng sơn phết để níu kéo thời gian ít ỏi, vì thế chúng tôi sẽ tróc mất ngay khi có một cơn bảo tự do dân chủ quét qua. Vã lại sự hiện diện một thế kỷ qua của chúng tôi coi như một phép thử, nếu không thì khó có dịp để so sánh một “thiên đường mù” đầy rác rưỡi của chúng tôi với nền văn minh của nhân loại.
            Vài lời “tâm tư” với ông vì tôi là chuyên gia huấn luyện, tôi hiểu thế nào những con bò ốm đói cần có cỏ và cần có nước.

            Xin chúc ông bình an trong thế giới tự do.

        • Khà khà khà, ê chú em Dân Nam, hom nay anh Phét bỏ ra vài phút giáo dục cho chú mày mot tí về lich sữ ăn cuóp của thằng mất dạy thưc dân PÁP nhé.

          1857 thằng PÁP xam luoc VN và bọn vua tôi nha NGUYEN bất lực truóc tiếng súng đại bác của bọn TÂy.

          Sau đó là cả mot chuổi tháng năm dân VN nổi lên chống PÁP từ đó và đều bị bọn VIET GIAN và thực dân tiêu diệt , con số nguoi VN bị PÁP tiêu diệt thời đó thì chỉ có thằng mất dạy PÁP biét vì chính nó là thủ pham.

          Tuy vậy , ngày nay các thông tin từ bọn ANH cho biet tình trạng giáo dục, y té của VN lúc đó như sau :
          đay là đuòng link. Tan Dư Ngụy Cock nên add “www.” tói domain below và copy it to browser thi se tháy website.

          britannica.com/place/Vietnam/Effects-of-French-colonial-rule

          Trích Nguyen bản tieng Anh

          Apologists for the colonial regime claimed that French rule led to vast improvements in medical care, education, transport, and communications. The statistics kept by the French, however, appear to cast doubt on such assertions. In 1939, for example, no more than 15 percent of all school-age children received any kind of schooling, and about 80 percent of the population was illiterate, in contrast to precolonial times when the majority of the people possessed some degree of literacy. With its more than 20 million inhabitants in 1939, Vietnam had but one university, with fewer than 700 students. Only a small number of Vietnamese children were admitted to the lycées (secondary schools) for the children of the French. Medical care was well organized for the French in the cities, but in 1939 there were only 2 physicians for every 100,000 Vietnamese, compared with 76 per 100,000 in Japan and 25 per 100,000 in the Philippines, Hét trích ”

          Trích và Dịch

          “Cái đam’ Tàn Dư VIET GIAN bênh vực cho chế độ thuộc địa cho rằng sự cai trị của Pháp đã dẫn đến những cải tiến lớn về chăm sóc y tế, giáo dục, giao thông và thông tin liên lạc. Tuy nhiên, các số liệu thống kê do người Pháp lưu giữ dường như gây nghi ngờ về những khẳng định như vậy. Ví dụ, vào năm 1939, không quá 15% trẻ em trong độ tuổi đi học được đi học bất kỳ hình thức nào, và khoảng 80% dân số mù chữ, trái ngược với thời kỳ tiền thuộc địa khi đa số người dân đều biết chữ ở một mức độ nào đó. Với hơn 20 triệu dân vào năm 1939, Việt Nam chỉ có một trường đại học với ít hơn 700 sinh viên. Chỉ một số nhỏ trẻ em Việt Nam được nhận vào các trường trung học dành cho con em người Pháp. Việc chăm sóc y tế được tổ chức tốt cho người Pháp ở các thành phố, nhưng vào năm 1939, cứ 100.000 người Việt Nam thì chỉ có 2 bác sĩ, so với 76 trên 100.000 ở Nhật Bản và 25 trên 100.000 ở Philippines. Hết trích ”

          Đó chú mày thấy đó, từ năm 1857- 1939 tức là 82 năm sau khi thằng mất dạy PÁP xam luoc VN vói chieu bài là’KHAI TRÍ” cho dân Annam Mít là két quả như trên thì chú mày thấy thằng PÁP mất dạy tói cở nào hả.

          Chú mày bảo là 1940 PAP trả độc lập cho VN là chú mày nói phét quá nghen. Thằng PÁP mà không bị thánh HO CHI MINH bạt tai cho mọt trận tại ĐIÊN BIEN PHỦ thì có mà tói ngày nay nó vẩn lỳ như đỉa trâu mà thôi.

          Chú em mày nhìn sang thằng Algery ở Trung Phi thì biét, thăng PÁP chỉ bién mất sau khi bị dân ALGERIAN đánh cho mot trận thì nó mói chịu cút.

          Nhó nhen, anh Phét dạy free cho chú mày mot tí lich sữ quan trọng để biét mà làm……..nguòi nghen, đừng làm THÚ TAY SAI cho giặc nghen.

          • Thằng ngụy hèn cay cú này cũng mất dạy như thằng hồ của nó, một loài sản như nhau.

          • Đồng chí Phét thân mến,
            Khi anh đọc câu đầu của bài viết thì anh Mười đã hơi ngờ ngợ rồi. Nhưng thôi cứ bỏ qua. Thằng viết này nó dốt mấy thập niên trước nên khó lòng mà dạy nó về conception. Improvements không chỉ là sự cải thiện về số lượng mà nó còn là chất lượng nữa. Khi người ta nói đến những Improvements mà hắn đã liệt kê thì chắc chắn “medical care, education, transport, and communications” đều ăn đứt thời kỳ phong kiến lúc đó. Thằng này gặp anh Mười là chết. Kế tiếp, hẳn xử dụng ” thống kê” cho hai giai đoạn, một có ” hệ thống dữ liệu” và một bên thì không. Một sự cả quyết không có ghi nhận chứng từ bảo lưu là assumption, không có giá trị trong tranh luận. Ngoài ra khi so sánh người biết chữ giữa hai giai đoạn thì lại càng khập khiễng bởi chúng là hai ngôn ngu khác nhau. Rất tệ hại khi hắn viết “đa số người dân đều biết chữ ở một mức độ nào đó” bởi vi nó cho thấy tác giả không có một phương thức khoa học để hiểu cái tính chất của trường lớp. Chuyện vẫn còn tiếp tục.
            Tuy nhiên, anh Mười không có thói dài dòng, viết đủ để người khác suy nghĩ. Các em cứ mang tài liệu mang những dữ kiện “có lợi cho ta” ra biển lớn đã bị dập mặt biết bao lần là vì thiếu…óc mà ngu vẫn hoàn ngu. Phải vượt qua những trở ngại như: ” 3 cân rau muống có chất dinh dưỡng tương đương 1 ký thịt bò ” hoặc:” anh là bác sĩ…học lớp mấy?”thì mới khá được.
            Cho anh Mười gởi lời thăm má.

          • Khà khà khà, anh Phét mà chủi VIET GIAN CONG HÒA là cách hay nhất là cứ lôi những bài lich sữ của quan thầy MẼO, Anh , PÁP viet viề NGUY GIAN CONG HÒA là chúng nó hết đàng chối cải á.

            Chăng hạn khi bu MẼO nói về thói KÝ SINH TRÙNG của Ngụy Gian Cong Hòa thì NIXON bảo rằng :

            “We (nguòi Mẽo) we cannot kêêp this child sucking at the tit when this child is 10 years old.”

            “Tạm dịch là “Chúng ta(bu MẼO) không thể để thằng nhóc (NGUY SAI GON) cứ bú CU MẼO hoài vậy đuọc trong khi thằng nhóc đả huán luyện đuoc 10 năm.

            Nixon có ý noi’rằng thằng NGỤY SAI GON sau 10 năm đuoc MẼO rặn ra rồi mà cứ phải KÈM , không chịu tự lập mà cứ bám đít MẼO.

            Đố thằng NGỤY COCK nào dám cải anh Phét xem nào.

          • Em không phải là kẻ thu của anh. Em là nạn nhân của những thằng ngu dốt nhưng rất lưu manh. Những kiến thức mà em cần thì anh đã cung cấp. Chỉ mong em sẽ có cơ hội để bằng những người khác…thầm lặng. Anh hứa sẽ thăm má khi nào có dịp…gặp em , những lúc ” quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”.
            Chào đoàn kết.

          • Páp, Mẽo, Nhật…đều thua ta thê thảm và chạy sạch về nước chúng nó mấy chục năm nay!

            Thế nhưng cho đến nay, tại sao đồng chí Trọng lú, Phúc niễng và nhiều nhiều đồng chí khác đưa con cháu sang du học ở xứ chúng?
            Thậm các đồng chí ấy tậu nhà cửa, dinh thự và chuyển hàng triệu triệu $USD tài sản qua cho con cháu họ định cư ở các xứ đế quốc đó.
            Đồng chí Phét có thấy đây là sự thật khốn nạn và chó má của lãnh đạo ta chứ?

  15. Những người cộng sản hoặc bưng bô cho cộng sản luôn dùng chữ ” phản động” để ám chỉ những người chống đối mà đa số là những người thuộc chế độ trước nghĩ sao về các “đồng chí cộng sản “lão thành chí cốt như tướng , cán bộ quân sự , đảng viên , trí thức cao cấp Trần Độ, Bùi Tín, Phạm Đình Trọng, Nguyễn Hộ , Trần Anh Kim,CH Hà Vũ , Tống Văn Công và tác giả này VTH ..(một danh sách khá dài ) những người đã bỏ gần hết cả cuộc đời đi theo cộng sản hoặc gắn bó gần cận với cộng sản (CHH Vũ, VTH) khi họ thẳng thừng chỉ trích những sai lầm, tàn ác của cộng sản VN. Hay là họ theo cộng sản riết nên hóa khùng bởi luôn tiếp xúc , chứng kiến những giáo điều sáo rổng, quái dị, xạo láo của chủ nghĩa cộng sản hoặc họ bị các “thế lực phản động” mua chuộc ?! Hoàn toàn không phải bởi họ là người trong cuộc , là chứng nhân nên họ nhận ra , thức tỉnh và từ đây , họ vạch trần và tố cáo mà điều tố cáo đầu tiên là cộng sản luôn che giấu sự thật và luôn nói dối bất kể mọi hậu quả .Thí dụ khi Bùi Tín và Vũ Thư Hiên biết và viết về cuộc đời tình ái, vợ chồng lộn xộn của Hồ thì làm gì cái giàn ủy viên bộ chính trị gồm hàng chục người mà đứng đầu là Duẩn, Thọ thời đó lại không biết ( có nghĩa gia đình chúng cũng biết !) .Dĩ nhiên những người “cộng sản thức tỉnh” này phải trả giá bởi cộng sản độc tài không bao giờ chấp nhận mình sai, dốt, xấu, không bao giờ chịu nghe ai để mà sửa đổi .Đúng như cố Tổng thống Nga Yelsin, một người rất rành về cộng sản đã nói , “bản chất cộng sản không thể sửa đổi mà phải thay thế !”

  16. Xì tin khai dân trí kiểu VC, cũ sì

    “Giai đoạn chuẩn bị cho sự chuyển đổi chế độ có thể kéo dài. Việc hàng ngày của ta, không được quên, là nâng cao dân trí. Dân trí càng được nâng cao bao nhiêu thì sự chuyển đổi sẽ càng thuận lợi bấy nhiêu. Thời cơ đến, việc mới thành. Chuẩn bị tốt thì thành tốt”.(TĐ)

    Khai dân trí có thay đổi VC được không? => Không !

    Không phải bây giờ tôi mới nói. Tôi nói không từ khuya. Khai dân trí chẳng khác nào câu mà người VN bình dân hay nói: đàn khảy tai trâu. VC có thừa kinh nghiệm và gian trá để chơi cái game “khai dân trí”. VC thừa biết, 20 ngàn tấn sởi của VN, 500 trường đại học đủ loại hiện nay, vài chục ngàn du sinh học nước ngoài mỗi năm thì thừa mứa dân trí. Cũng không làm VC rụng sợi lông nào. Tại sao?

    20 ngàn tấn sĩ thì cũng phải ăn ngủ đ. ỉa. Và VC chỉ cần nắm khâu ăn ỉa thì xỏ mũi được dân trí VN ngay. Hay chữ không bằng dữ đòn chứ lị !

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên