S.T.T.D Tưởng Năng Tiến –  Phạm Đoan Trang

6

Nguyễn Xuân Phúc không phải là người hùng biện hay nói năng lưu loát. Mọi câu chữ ngô nghê của ông (cờ lờ mờ vờ, ma dzê in Việt Nam …) đều trở thành đề tài cho thiên hạ cười đùa, giễu cợt. Ngay cả khi ông phát biểu những lời lẽ (nghe) có vẻ thống thiết chăng nữa, ông cũng vẫn bị mọi người coi thường và đều bỏ ngoài tai.

Ngày 4 tháng 8 năm 2017, trong buổi làm việc với Liên Hiệp Các Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Nam, ông tuyên bố: “Thủ tướng luôn lắng nghe bất cứ văn nghệ sĩ nào có những ý tưởng xây dựng đất nước.”

Bốn năm sau – hôm 26 tháng 7 năm 2021 – khi đọc Diễn Văn Nhậm Chức Của Chủ Tịch Nước, ông không quên ân cần nhắc nhở:Chủ tịch nước sẽ lắng nghe ý kiến, nguyện vọng của các tầng lớp nhân dân, trong đó có đội ngũ trí thức trong và ngoài nước.”

Vài  tuần kế tiếp, vào hôm 16 tháng 9 năm 2021, trong Thư Gửi Đồng Bào Cử Tri TPHCM, ông Phúc lại tiếp tục thiết tha bầy tỏ sự cầu thị (cứ) y như thiệt vậy: “Gia tài lớn nhất của chính quyền là niềm tin của nhân dân. Vì vậy, cần có nhiều kênh, nhiều cách để lắng nghe ý kiến, tâm tư, nguyện vọng của người dân, đáp ứng ở mức cao nhất.”

Thế mà đám cử tri ở Sài Gòn (nói riêng) và giới văn nghệ sĩ/trí thức (nói chung) đều thủ khẩu như bình. Chả ai có “ý kiến, tâm tư, nguyện vọng” gì ráo trọi – trừ TS Nguyễn Đình Cống :

“Tôi đã hai lần gửi thư chuyển phát nhanh qua Bưu điện, có biên nhận. Ngày 22 tháng 9 gửi trực tiếp cho Chủ tịch. Ngày 24 gửi cho ông Chủ nhiệm Văn phòng, nhờ chuyến cho Chủ tịch. Thư gửi đến Văn phòng chủ tịch nước, số 2 Hùng Vương, Hà Nội…

Nhưng cho đến ngày 7 tháng 10 vẫn bặt vô âm tín. Phải chăng thư đã bị chặn hay là thất lạc đâu đó, chưa đến tay Chủ tịch, hoặc đã đến tay nhưng ông không xem.”

Thiệt là may mắn. May là “thư đã bị chặn hay là thất lạc đâu đó,” chớ không thì ông Cống (hay ông Nghè, hoặc ông gì bất cứ) cũng đã “nằm co” trong nhà tù Hoả Lò rồi.

Thiệt là hú hồn, hú vía!

Thận trọng hơn, T.S Mạc Văn Trang bèn nghĩ ra một phương cách an toàn khác. Thay vì gửi thư “góp ý” như T.S Nguyễn Đình Cống, ông cho lên trang FB ảnh một cái cây lá vẫn còn xanh nhưng gốc đà mục rễ, rồi xin độc giả cho một lời bình.

Thiệt là một sáng kiến. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, có đến gần 600 độc giả sốt sắng tham dự. Điều lạ lùng là tuyệt đại đa số đều phát biểu những câu chữ, với nội dung tương tự nhau. Xin ghi lại năm bẩy ý kiến đầu tiên :

Tiếng nói của cư dân mạng nghe cứ như tiếng cú khiến tôi nhớ đến lời báo tử của nhà văn Nguyên Ngọc: “Chế độ này thế nào cũng sụp đổ. Nhưng không biết nó sẽ sụp đổ theo kịch bản nào?”

Trung ngôn nghịch nhĩ !

“Kịch bản nào” thì cũng rất trái tai ông Chủ Tịch Nước và những vị lãnh đạo cấp cao của chính phủ hiện hành. Nguyên Ngọc – tuy thế – chỉ bị đám dư luận viên xúm vào bề hội đồng thôi, chứ chưa phải tù tội một ngày nào cả.

Ngoài cái uy tín của một người cầm viết có thực tài (và có đông độc giả), một sĩ quan cao cấp với rất nhiều công trạng, Nguyên Ngọc còn có ưu thế của một già làng sắp đến tuổi cửu tuần. Trong một xã hội mà “mọi công dân đều là một tù nhân dự khuyết” thì nhà nước Việt Nam bắt ai chả được nhưng tóm Nguyên Ngọc hôm trước rồi hôm sau (lỡ) ổng “chuyển qua từ trần” luôn thì …chết mẹ, nếu không lôi thôi lớn thì cũng lôi thôi lắm. Thôi thì có kiêng có lành, cho nó chắc ăn!

Phạm Đoan Trang, tiếc thay, không có cái “ưu thế” tương tự. Tuy ôn tồn, nhỏ nhẹ, và hoà nhã thấy rõ (chỉ “yêu cầu tổ chức bầu cử tự do và công bằng ở Việt Nam” thôi) nhưng nhà báo đã bị bắt giam – từ ngày 6/10/2020 – và bị “hành” cho bầm dập từ hơn một thập niên trước đó.

Bỉnh bút Trần Phương (Tạp Chí Luật Khoa) ghi nhận :

Năm 2008 – 2009 Đoan Trang là nhà báo Việt Nam đầu tiên viết bài phân tích sâu về quan hệ giữa Trung Quốc và Việt Nam. Đó là những bài viết gây tiếng vang lớn trên chuyên trang Tuần Việt Nam của báo VietNamNet…

Năm 2009, một sự kiện bất ngờ đã bẻ lái cuộc đời cô sang một hướng khác. Ngày 27/8/2009, blogger Người Buôn Gió, tên thật là Bùi Thanh Hiếu, bị bắt. Một ngày sau đến lượt Đoan Trang; và rồi blogger Mẹ Nấm, tên thật là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, bị bắt vài ngày sau. Công an cho rằng cả ba người đã xâm phạm an ninh quốc gia vì đã tham gia in ấn áo thun chống dự án khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên…

Sau vụ bị bắt tạm giam năm 2009, Đoan Trang bị báo VietnamNet sa thải mà không có lý do… Ngày 5/8/2012, Đoan Trang bị công an bắt trong một cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội.

Sáng ngày 26/4/2015, nhóm Vì Một Hà Nội Xanh tổ chức tuần hành phản đối chính quyền Hà Nội chặt cây xanh. Trong lúc biểu tình, công an đã cưỡng bức Đoan Trang cũng như nhiều người biểu tình khác lên xe buýt…

Sau vụ việc này, Đoan Trang bắt đầu đi đứng khập khiễng. Vào tháng 5/2015, cô được bác sĩ chẩn đoán là khớp gối bị tràn dịch khớp và viêm bao hoạt dịch…

Tháng 10/2016, Nhóm Green Trees xuất bản sách “Toàn cảnh thảm họa môi trường biển Việt Nam” trên Amazon do Đoan Trang và các nhà hoạt động khác làm đồng tác giả. Đây là cuốn sách ghi lại các diễn biến, thực trạng trong và sau sự cố Công ty Formosa làm ô nhiễm biển vào giữa năm 2016. Cũng trong năm này, sách “Từ Facebook xuống đường” được xuất bản trên Amazon

Năm 2017, Đoan Trang viết sách “Chính trị bình dân” trong những ngày bị giam lỏng tại nhà ở Hà Nội. Tháng 7/2017, để tránh bị công an sách nhiễu, cô đã rời khỏi Hà Nội và đến Sài Gòn.

Ngày 22/9/2017, sách “Chính trị bình dân” của Đoan Trang ra mắt độc giả. NXB Giấy Vụn và nhóm Green Trees đã xuất bản cuốn sách này. Đây là một cuốn sách nhằm phổ biến các kiến thức chính học căn bản đến tất cả mọi người, nhất là các bạn trẻ hoạt động xã hội, và nhân quyền.

Ngày 15/8/2018, Đoan Trang bị công an mặc thường phục đánh đập khi đến nghe đêm nhạc của ca sĩ Nguyễn Tín. Đêm ca nhạc bị công an giải tán, những người tổ chức và tham gia bị công an thẩm vấn và đánh đập… Trong hơn ba năm kể từ tháng 7/2017, Đoan Trang đã sống ở ít nhất 60 chỗ ở khác nhau ở khắp các tỉnh thành. Cô đã đi lại hơn ba năm qua cùng với đôi chân thương tật, và nỗi sợ hãi nặng nề đeo bám, bị đánh đập, bị hành hung, bị công an bao vây bất cứ lúc nào…

Mà nào chỉ có thế!

Ngoài việc bị lực lượng công an ngày đêm rình rập, thường xuyên sách nhiễu và hành hung, lực lượng tuyên giáo của nhà nước còn cho phổ biến hằng trăm bài viết với một thứ ngôn từ bẩn thỉu và hạ tiện chưa từng thấy:

Không rõ “bao nhiêu cuốn lịch đang chờ Phạm Đoan trang” trong những ngày tháng tới nhưng mọi người đều biết sắp có một phiên toà (ô nhục) dàn dựng bởi một nhà nước hèn hạ, và hèn nhát. Họ nắm trọn mọi quyền lực trong tay, sử dụng tất cả những thủ đoạn đê tiện và thô bạo nhất (trong hơn chục năm trời) nhưng vẫn không thể khuất phục được một lương dân chỉ bầy tỏ ý kiến rất ôn hoà (yêu cầu tổ chức bầu cử tự do và công bằng ở Việt Nam”) như nhà báo Phạm Đoan Trang.

Cuối cùng thì chế độ hiện hành đã phải dùng đến hạ sách là “giam người bịt miệng.” Ấy thế mà vẫn cứ trơ tráo “ tham gia ứng cử vào Hội Đồng Liên Hiệp Quốc” (và mồm mép vẫn cứ leo lẻo “lắng nghe ý kiến, nguyện vọng của các tầng lớp nhân dân”) mà không đứa nào biết ngượng ngùng hay hổ thẹn gì ráo trọi!

6 BÌNH LUẬN

  1. Mô hình phản biện, và cư dân mạng

    Tiếng nói của cư dân mạng nghe cứ như tiếng cú khiến tôi nhớ đến lời báo tử của nhà văn Nguyên Ngọc: “Chế độ này thế nào cũng sụp đổ. Nhưng không biết nó sẽ sụp đổ theo kịch bản nào?” (TNT)

    Phản biện, mà phản biện trêng MẠNG nữa thì íu xìu. Quý vị nghĩ đi, oánh gió vốn đã nhẹ hều rùi mà oánh gió chữ trên mạng nữa thì chả làm sao cả. Đọc cho dzui thôi.

    Hỏi rằng tôi có muốn VC sụp đổ hay không. Câu trả lời có và không. Có trong thực tế và không trên mạng. Trong thực tế là quyền quyết định của dân chúng ở VN. Không trên mạng vì mạng ảo không thể giải quyết sự thật ngoài đời.

    Trở lại “phát biểu” của Nguyên Ngọc. Tôi thấy NN phát biểu rất chàng … hảng hai hàng chân chữ bát. NN từng là cán bộ VC tuyên giáo văn nghệ của VC lâu năm. Cho nên, người như NN khi phát biểu sẽ mang nội dung “chính trị” chứ không phải thuần là bày tỏ quan điểm thời sự.

    NN cho rằng VC sẽ sụp đổ theo một “kịch bản” nào đó. Dạ, chàng hảng ở chổ “kịnh bản ” á. Nghĩa là NN muốn thay đổi nhưng phải là xì tin “ổn định” và “bao dung” “nhân ái” bla bla bla !

    Ở đời, có công được thưởng, có tội thì bị trừng phạt. Một thằng cướp của giết người thì phải bị trừng phạt bởi công lý. Chứ bây giờ “nhân ái” nó “bao dung” nó là sao? Cất cái nhà nghỉ mát cho nó ở để có điều kiện tiếp thu hòa nhập nha. Ha ha !

  2. Anh Phét đả từng hỏi không biét bao nhiêu tên Tàn Du Ngụy Cock tại hải ngoại rằng “KHI MÔ CAC ANH LẬT ĐỔ ĐUOC VIET CỘnG và KHI NÀo thì CS sụp đổ”. Không có bất kỳ cau trả lòi cụ thể nào từ mồm của các tên Tàn Du Ngụy Cock.

    Chúng cứ nói loanh quanh là “CONG SẢN SẺ SUP” . Hỏi khi nào CS sụp thì “KHÔNG BIET”.

    Đám này chúng trả lòi như thé củng gióng như nguoi ta bảo rằng’AI CỦNG PHAI CHÉT, nhung khong biet khi nào “.

    Tóm lại là chúng cầu Chúa cầu Phật cho Viet Cộng sụp theo uoc muon của chúng. Chua hay Phật nếu có hiện hũu thí chắc gì đả nhận lòi cầu của đám VONG NÔ THẤT BẢN này vì tâm địa của chúng là PHẢN DÂN HẠI NUÓC.

    Còn nối tói thím Đoan Trang này thì anh Phét đề nghị vói nhà nuoc là tông’cổ thim’này đi sang bất cứ nuóc nào nhận thim’ . Thim’ xấu xí từ tâm trí tói ngoại hình , do đó dân Viet Nam không thích thim’ ay’, không cần thim’ Cho thim’ qua đó để đấu tranh cho nuoc MẼO bớt bắn giét nguòi hàng loạt đi. Cho thim’ qua đó để đáu tranh cho nuoc MẼO bót bọn ăn xin, homeless vô gia cư, bọn hút xách đúng đuòng đúng sá đi. Nuoc MẼO cần nhưng con nguòi…………KHOÁI…..Đánh Trâu này qua đó để dọn dẹp những BÙN LẦY tại MẼO.

    Đi đi, cho thim’ ddo’ đi đi các bác Viet Công.

    • Về lý thuyết, Đảng Cộng Sản đã xụp đổ rùi . Vì là cuộc cách mạng nhung nên chả ai hay biết gì cả . Ngày giờ thì khoảng 92 khi “đảng Cộng Sản” ra nghị quyết theo đuổi chủ nghĩa tư bản nhưng không theo “thể chế” chính trị tư bản . Nghị quyết đó là lời ai điếu mồ yên mả đẹp cho Đảng Cộng Sản . Cái hiện hữu bi giờ là 1 tập đoàn ô hợp mạo danh Cộng Sản . Cái tập đoàn ô hợp này đập phá cho bằng hết chủ nghĩa Mác-Lê & tư tưởng Hồ Chí Minh mà nó kêu là nền tảng tư tưởng, sau đó cả lũ kéo nhau ngồi lên rùi ẻ vào .

      Chuyện chừng nào cái tập đoàn ô hợp này tàn lụi, thì depends. Tư bửn giãy chết tới giờ này vẫn chưa thấy dấu hiệu ngủm củ tỏi . Nhưng 1 điều chắc chắn, tập đoàn ô hợp ở Việt Nam chết trước tư bửn . Rest Assured, Đào Văn Tùng nói đúng, Đảng mạo danh Cộng Sản đang đi vào vết xe đổ của “Ngụy” ngày xưa . Cái khác nhau là thời xưa hiện diện 1 cuộc chiến, ngày nay hiện diện 1 tuồng cải lương sến sặc sụa, diễn viên thì dở, khán giả thì 300 năm chưa bao giờ xem kịch, nên bi giờ khoái trá, vừa vỗ tay vừa cười nghệch ra như lũ điên .

      Chỉ biết thía lày, những gì những người theo Cộng Sản falsely accused chính quyền miền Nam, cái đảng mạo danh Cộng Sản của các người ngày hôm nay hổng thiếu 1 thứ gì . Worse, những gì tốt đẹp của miền Nam mà các người cố tình dấu nhẹm, guess what, them dont exist ở Việt Nam hiện nay của các người either. Theres a sayin fo this xít, The Worst of both Worlds. In other words, its goin down. Chậm hay mau còn tùy theo vòng xoáy biện chứng . i know, biện chứng is a bitch.

      me, mo fun when you give it a kick, make it go down a tad quicker. What’d ya think?

      Đoàn Bảo Châu nói đúng đấy, sự thoái hóa của Đảng là thảm họa cho nước Việt của tụi nó, aka tụi Đoàn Bảo Châu . Lets hope sự thoái hóa diễn ra mạnh hơn

    • Chuyện cầu Phật khấn Chúa, Hahahaha, Good the Phúc luck! Phật & Chúa đã bỏ Việt Nam các bác từ lâu . Bi giờ chỉ có mỗi Hồ Chí Minh ngự trị ở Việt Nam, và nhờ vong linh tổ tiên của Hồ Chí Minh mà Đảng còn tồn tại tới ngày hôm nay . Nhìn lại coi, linh mục Huỳnh Công Minh, thượng tọa Thích Thì Anh Quyết và 1 lô chức sắc giáo phẩm trong mọi loại tín ngưỡng, nhìn vào họ có ai thấy sự tồn tại của Phật hay Chúa ở đâu, nói nghe coi ?

      Cầu tiền tài, lợi lộc, danh vọng thì chỉ có quỷ mới giúp thui . Còn nhớ quỷ đem danh vọng, tiền bạc ra cám dỗ cả Phật lẫn Chúa không ? Thats the one

    • “đề nghị vói nhà nuoc là tông’cổ thim’này đi sang bất cứ nuóc nào nhận thim’

      Tớ thì mong chị Trang nhà các bác đủ điên để tỏ rõ dũng khí, nhất định ở lại Việt Nam . Giống như Đảng tước đảng tịch của lão Tương Lai rùi trả hắn về với nhân dân, dân VN trong nước dont have much to show, giờ phải nhân thêm 1 thằng cha bợ cả Phạm Văn Đồng lẫn Lê Duẩn lên đầu . Nhơ bẩn không cách chi rửa được lun .

      Sêm xít với Phạm Đoan Trang, bả ra ngoài này kiu gọi những chiện bả “theo đuổi” trong nước, kêu gọi mọi người bức xúc vì lão Kềnh đảng viên bị Đảng xử đẹp … Hình như bên đây cấm đem trứng thối vô auditoria. Làm xấu mặt dân hải ngoại .

      Thui thì Đảng bỏ ít xìn ra nuôi báo cô bà khùng đó đi

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên