Câu chuyện của anh Phạm Văn Hùng cùng vợ và 15 con chó “tháo chạy” từ Long An về quê, Cà Mau, đã mang lại sự cảm động nơi nhiều người.
Nhưng điều khiến chúng ta căm phẫn chính là đàn chó của vợ chồng anh đã bị cơ quan chức năng “thủ tiêu” vì lý do chúng bị “dương tính bởi một loại virus nào đó“!
Ai tin vào khả năng và kiến thức của các nhân viên y tế cấp xã, cấp huyện hay cấp tỉnh này?
Từ giết thú đến sát hại con người, con đường tội lỗi chẳng bao xa…
Dẫu sự thật ra sao thì đó cũng là một hành động tàn nhẫn của một chính quyền tàn bạo, từ mọi cấp độ, trong cách hành xử và đối phó với nguy hiểm.
Người dân nghèo khó vì cách phòng chống dịch của chính quyền nên tìm đường bỏ về quê. Gia tài họ vỏn vẹn gói trọn trong những gói đồ hay những con vật thân thương. Tất cả cũng chẳng còn gì sau muôn vàn khó khăn, vất vả!
Giãn cách, phong tỏa nghiêm ngặt nhưng không hề đưa ra một giải pháp nhân văn nào để trợ giúp người dân, nhất là giới lao động nghèo và các hãng xưởng. Bỏ mặt họ trong túng quẫn, đói khổ và căng thẳng về tâm lý chỉ nhằm chống dịch sao cho “hiệu quả” để lấy tiếng với cộng đồng quốc tế. Rất nhiều điều phi lý và nực cười trong những quyết định và chỉ thị phòng chống dịch của nhà nước. Chính quyền dường như không muốn nhìn thấy những bài học của thế giới sau hơn một năm bị Covid hoành hành!
Khi người dân chưa được tiêm vắc xin một cách kịp thời và chỉ nhận được đôi bao mì gói, ít chai nước tương, nước mắm hay vài ký gạo để “đồng lòng chống dịch” thì những kẻ giàu có, quyền thế vẫn được ưu tiên chăm lo và tiếp tục sống trong nhung lụa. Đó chính là tột đỉnh của sự bất công!
Tựu trung chỉ có dân nghèo đã phải trả giá quá đắt cho cách chống dịch cực đoan, bảo thủ và tàn nhẫn của chế độ.
Giai cấp lao động, vô sản đã góp phần xương máu để giúp người cộng sản nắm quyền. Họ vẫn là con cờ của chế độ trong sự tuyên truyền giáo điều về “sứ mệnh và vai trò lịch sử” của họ trong “công cuộc đấu tranh chống giai cấp tư sản”.
Thực tế thì họ đã bị bỏ mặc vào lãng quên bởi kẻ cầm quyền. “Sống chết mặc bay”, giới cầm quyền tha hồ làm giàu trên mồ hôi và nước mắt của người nghèo! “Cuộc cách mạng vô sản” đã tạo nên một giai cấp tư sản khác, tàn nhẫn hơn, bóc lột hơn, đó chính là “giai cấp tư sản – mafia đỏ”. Những nhóm lợi ích, quan chức và thân đảng, tha hồ làm giàu một cách bất chính. Chính họ đã gây nên sự bất công giữa các tầng lớp trong xã hội. Thao túng quyền lực, kinh tế và tài chính nhằm làm giàu cho cá nhân, gia đình, tập đoàn và cho đảng mới chính là “sứ mệnh lịch sử” của giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam.
Một cuộc cách mạng đẫm máu và dối trá mà nạn nhân chỉ là người nghèo, thấp cổ bé họng.
Vô sản muôn đời vẫn “vô sản”! Khốn nạn thay!
Covid 19 đã phơi bày, một lần nữa, bản chất thật, thú tính của chính quyền.
Những giọt nước mắt khóc thương cho cái chết của những con chó đã tràn ngập trên MXH..
Chẳng bù cho cái chết của đám lãnh đạo đảng CSVN như “thèng” chủ tịch nước Trần Đại Quang, hay như “thèng” bộ chưởng cuốc phòng Phùng Quang Thanh….
Khi nghe tin bọn Việt cộng chết,,,,ngoài thân quyến của chúng thì chẳng có ai thèm són lệ – chăng những thế, có người còn ngâm nga:
“Ngồi buồng gải háng, dái lăn tăn” (Trần Văn Hương)
Cái chết của bọn chóp bu CS còn thua cả cái chết của những con chó!
Xin lỗi!
“Ngồi buồn” chứ không phải “ngồi buồng”
Xin lỗi cụ Trần Văn Hương!
Một chế độ nhà nước cọng sản muốn tồn tại trước tiên phải bóp chết tin tức báo chí truyền thông tự do .
Chính báo chí đã hủy diệt đẩy lùi chế độ phong kiến thần quyền vua chúa thay vào đó những chế độ tự do dân chủ ra đời . Con virus phong kiến biến dạng né tránh kháng thể tự do dân chủ trở thành virus Cọng Sản , nó bóp chết tự do ngôn luận nhằm đoạt mạng một dân tộc .
Nhưng con covicd19 biến thể vô tình phá nát cải vỏ bọc siêu vi khuẩn cọng sản , khiến chế độ CSVN không thể chèn ép được ngôn luận báo chí , làm nhà nước CHXHCNVN trên đường điêu đứng khi giai cấp vô sản VN bị nhà nước lâu nay ngược đãi bị phơi bày .
Sự xấu hổ của csvn hay bộ mặt dày của Đảng viên csvn sẽ ra sao khi phải đối diện với người việt không cọng sản trong công tác gọi là lo cho dân ?
Tự hào ngạo nghễ quá xá ta!
Cái đảng thổ tả vẫn tồn tại?
Cái đám vô lại vẫn làm cha?
Dân ta vẫn vô cảm bại hoại?
Và nước ta nô lệ Trung Hoa!
Việt Nam sẽ trở thành quận huyện
Bắc thuộc lần thứ năm không xa
Viễn ảnh diệt vong đang ẩn hiện
Bốn ngàn năm xương máu Ông Cha
Tự hào ngạo nghễ quá xá ta!
Nông Dân Nam Bộ