Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh đã ra đi

4
Ông Nguyễn Trọng Vĩnh (1916-2019)

Mới tuần trước Cụ khỏe lại, ngồi dậy, đung đưa chân, vui vẻ… Chiều qua, mấy anh chị em ngồi ở nhà Cụ còn bàn, cứ để Cụ ở trong Viện, không nên đưa Cụ về ăn Tết, vì không có điều kiện chăm sóc tốt bằng ở BV. Vẫn hy vọng Cụ đón Năm mới 2020 và Tết Canh Tý với con cháu, bạn bè…

Thế mà Cụ đột ngột ra đi lúc 4h43 phút sáng nay, 26/12/2019 (1/12/ năm kỷ Hợi), hưởng Đại thọ 104 tuổi.

Lòng thương tiếc Cụ biết bao nhiêu, thì cũng tự hào bấy nhiêu về đất nước ta, dân tộc ta có những người con như Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh.

Cụ trải qua một tuổi thơ vô cùng gian khổ, nhưng nỗ lực vượt qua tất cả, chịu khó học hành trong sách vở và trong cuộc sống để vươn lên làm một CON NGƯỜI có Trí tuệ tuyệt vời, có Kiến thức sâu rộng, có ý chí kiên cường, hết lòng vì Dân vì Nước cho đến tận những ngày cuối cùng của cuộc đời.

Có lẽ gian khổ và oanh liệt nhất là thời kỳ Cụ làm ĐẠI SỨ VIỆT NAM TẠI TRUNG QUỐC suốt 13 năm (từ 1974 đến 1987), thời kỳ Trung cộng đã đi đêm với Mỹ, bán rẻ Việt Nam để đổi lấy những món hời làm ăn với Mỹ; thời kỳ Trung cộng mượn Khơ me đỏ đánh phá Việt Nam, rồi trực tiếp đem mấy chục vạn quân xâm lược nước ta và tuyên truyền xuyên tạc, xấc xược: “Dạy cho Việt Nam bài học”(?)…

Suốt thời kỳ đó Nhà ngoại giao Nguyễn Trọng Vĩnh sống trong lòng địch đúng nghĩa, phải đối phó với trăm mưu nghìn kế, kể cả những trò hèn, bẩn của Tàu khựa, nhưng Cụ luôn giữ tư thế của người đại diện cho Việt Nam đương đầu với Trung quốc một cách đầy bản lĩnh, không bao giờ sợ sệt, chịu khuất phục, để chúng làm nhục quốc thể, hay có thể lung lạc, sai khiến, làm mất nhân cách của Nhà ngoại giao…

Về cuối đời tưởng được an nhàn thì Cụ lại phải xông vào trận chiến đấu mới: Phản biện những sai lầm của Đảng CSVN trong chiến lược, đối sách với Trung cộng. Cụ là người dày công nghiên cứu về Trung quốc, hiểu sâu sắc về Trung cộng, đã từng làm cho mấy GS “Trung quốc học” của Mỹ phải tâm phục, khẩu phục…

Về đường lối, chính sách đối nội của Đảng CSVN và Nhà nước này, Cụ đã có hàng trăm bài viết “góp ý”, “phê phán”, “kiến nghị”… Riêng tập “Phải trái Sự đời” đã tập hợp in hơn 100 bài viết của Cụ từ 2004 đến 2015. Còn từ 2016 đến 2019 chưa xuất bản.

Mở đầu cuốn sách này, Cụ viết câu thơ:
“Còn hơi, còn sức còn lên tiếng
Là muốn quyền uy bớt lỗi lầm”.

Đây là những gì Cụ viết vào giai đoạn từ 90 tuổi trở đi, mà nhiều bài viết có tầm minh triết, tư duy mạch lạc, phân tích sắc bén, dẫn chứng cụ thể, đầy thuyết phục.

Hôm nay Cụ Vĩnh đã thanh thản về cõi Vĩnh hằng, hoàn thành vẻ vang sứ mệnh của một vị Tướng tài ba, một Nhà Ngoại giao xuất sắc, một Công dân kiểu mẫu…

“CÁI CÒN LẠI” của Cụ không phải là những tấm Huân chương, Huy hiệu 80 năm tuổi Đảng … mà là những bài viết Góp ý, Phản biện nóng bỏng Thời sự, chứa chan lòng Yêu Nước, Thương Dân, đầy Trí tuệ sắc bén, và một Nhân cách sống giản dị, thanh cao vẫn sống động lan tỏa trong xã hội hôm nay và truyền cảm hứng cho các thế hệ nối tiếp dấn thân vì Độc lập của Tổ quốc, Tự do, Dân chủ, Hạnh phúc cho Nhân dân.

26/12/2019

Mạc Văn Trang

————————–

ĐCV chú thích: Ông sinh năm 1916 trong một gia đình bần cố nông ở Vĩnh Lộc – Thanh Hóa. Ông từng giữ chức vụ Đại sứ đặc mệnh toàn quyền của Việt Nam tại Trung Quốc trong những năm từ 1974-1987, được cho là giai đoạn khó khăn trong quan hệ giữa 2 nước. Ông là một trong những người rất am hiểu về Trung Quốc.

Ông cùng với 60 Đảng viên như cựu Thứ trưởng Chu Hảo, các nhà nghiên cứu kinh tế Lê Đăng Doanh và Phạm Chi Lan, Nguyễn Trọng Vĩnh đã ký một lá thư ngỏ lên Ban Chấp hành Trung ương đề ngày 28/7/2014, nhận định Đảng Cộng sản Việt Nam đã “dẫn dắt dân tộc đi theo đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội theo mô hình xô-viết, được coi là dựa trên chủ nghĩa Mác-Lênin“. Những trí thức này đã yêu cầu Đảng Cộng sản Việt Nam thay đổi Cương lĩnh và “từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội, chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách kiên quyết nhưng ôn hòa”

Ông cũng nhiều lần viết kiến nghị, thư ngỏ, từ đề nghị thay đổi tên đảng, đến thay đổi tên nước, nhưng chưa khi nào những kiến nghị này được lắng nghe.

4 BÌNH LUẬN

  1. Một người cs đoàn tụ vói Hồ Dâm va các đồng chí ở ĐỊA NGỤC. Chỉ một “phân ưu” nếu MV Trang là cung trong một đảng ,nợt phường hội ,là ĐỦ . Và DCV cung ,nếu cần làm một cáo phó nếu thấy ĐC và thương tiéc kinh trọng đồng chí một thời xưa củ.
    Mất một tên cs là mất một kẻ tàn dân hại nước …
    Dân chông cộng KHÔNG BIẾT là AI.Cả nhiều người cs cũng KHÔNG BIẾT
    …Tôi nói “Ông NTVinh ,một vị tướng csvn hồi hưu đả chét …
    …và mọi người ngớ mặt ra…
    KHÔNG AI BIẾT NT VĨNH.

  2. Tóm lại khi còn quyền chức thì không có ông cộng sản nào dám đưa kiến nghị cho cái Đảng Đỉnh cao trí tuệ loài người đó thay đổi ,ông Vĩnh chỉ lên tiếng khi về hưu giống Trần Độ ,người việt quốc gia dễ mắc bẩy mấy tên nầy như phạm đình Trọng . Chỉ có Đại tá phạm Quế Dương dám lên tiếng khi còn mang lon Đại tá ,đứng ra tìm mộ cho Phi công Phạm phú Quốc dù không họ hàng ,người cộng sản họ giống như con tắc kè thay đổi màu da khi không còn quyền lực ,tóm lại đừng nên tin thằng cộng sản nào kể cả nhưng tên Cù Huy Hà vũ Điếu cày Tạ phong Tần

    • ….”người việt quốc gia dễ mắc bẩy mấy tên nầy như phạm đình Trọng .”
      pđt là người QG .? pđt “mắc bẩy”? khi viết bai “ca” ưu ái về cái chết của một tên tướng cs ,ngày cuối đời làm một màn “sám hối ‘ cỏn con ” như thằng Bác của nó “chiếm dụng bàn thờ phật ,tiếm danh và ngồi xổm trước mặt Thích Ca?”
      ‘Đùng đặt niềm tin hết vào ai đẻ khi bị phản bội không bị đau khổ ,dằn vật !”
      đòng chí pđt vẫn là người CS,như macvt ,như hnchenh hay một thời ldđức …..

  3. Tôi xin được mượn tiếng nói của anh Kông Kông mà không biết anh ta có cho mượn không ?
    (Xin trích trong bài
    Điều “may mắn” của quý vị Trí thức XHCN
    Tác Giả: Kông Kông – 08/11/20194)

    Hiện tại, khi quan chức sắp bị đảng bỏ (vì lý do nào đó) hoặc bỏ đảng kịp lúc trước khi đảng ra quyết định… của người đã nghỉ hưu (chứ chưa nói đang tại chức) cũng rất hiếm! Và nếu có ai đó làm chuyện “rất hiếm” thì lập tức được dư luận khen ngợi, phỏng vấn… Hóa ra trí thức XHCN dễ dàng gặp “may mắn”. “May mắn”, là “ăn cỗ được nhiều mâm” (!) “Mâm cỗ đảng viên” ăn gần như trọn cả đời. “Mâm cỗ bỏ đảng” được ngợi khen là trí thức. “Mâm cỗ dân chủ, tự do” là dám dấn thân tranh đấu… Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất của Đại Tá Nguyễn Khải, chỉ dám phổ biến sau khi qua đời, là ví dụ. Tướng Trần Độ được ca ngợi cũng như thế… v.v…!

    Như vậy trí thức XHCN chỉ cần quay lưng với đảng cộng sản sẽ “được” tất cả, còn so với Tù nhân Lương tâm đang bị cộng sản hành hạ tàn độc trong tù, đôi khi lại bị lãng quên (!)

    Vậy đó không phải là “may mắn” thì là gì?
    Nguồn:
    http://www.danchimviet.info/dieu-may-man-cua-quy-vi-tri-thuc-xhcn/11/2019/16986/
    (Hết trích)

    Để nói lên một phần về cảm nghĩ của tôi về những kẻ “bỏ đẻng” về làm người tử tế.

    Cũng giống như đại ca Phạm Thành chửi đảng nhưng giữ thẻ đảng. Nguyễn Trọng Vĩnh phê phán đảng nhưng vẫn nhận lương hưu từ đảng mỗi tháng.
    Tội nghiệp ông Vĩnh, làm như thế thì đảng chửi ông là ăn cháo đái bát thì sao ? Dù sao đi nữa, con chó còn không cắn vào bàn tay đã cho nó ăn. Ông Vĩnh ôi, sao ông lại nỡ…..

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên