Trương Ba, tuổi còn trẻ, lại giỏi tài đánh cờ tướng, tiếng tâm bay tới bên Tàu. Lúc bấy giờ, bên Tàu có ông Kỵ Như cũng nổi tiếng là vua cờ, nghe danh Trương Ba, bèn qua Việt Nam, tìm tới Trương Ba để thi tài cao thấp.
Trương Ba đưa đối thủ lâm vào thế bí, nên có vẻ tự đắc: nước cờ này, Đế Thích cũng phải chịu thua !
Trên Thiên Đình, Đế Thích nghe được lời kiêu ngạo của Trương Ba, tức giận, bèn hạ giới. Ông giúp Kỳ Như gỡ thế bí, chuyển bại thành thắng.
Trương Ba biết người giúp Kỳ Như chắc phải là Đế Thích nên sụp lạy tạ tội xúc phạm bực tiên thánh. Đế Thích bỏ qua và còn cho một thẻ nhang với lời dạy: khi cần ta, hãy đốt lên một cây nhang.
Thời gian sau, Trương Ba bổng ngã ra chết. Ma chay xong, một hôm, chị vợ dọn dẹp nhà cửa, bắt gặp thẻ nhang, bèn lấy ra một cây, đốt lên, đem cắm vào bàn thờ chồng.
Trên Thiên đình, bắt được mùi hương, Đế Thích liền hạ giới. Biết Trương Ba đã chết cả tháng rồi, Ngài tạm dùng xác anh hàng thịt vừa mới chết, gọi Nam Tàu, để sửa sai, hảy trả hồn Trương Ba vào xác anh hàng thịt để cứu người bạn cờ.
Hồn vừa nhập vào xác, anh hàng thịt vụt ngồi dậy, sống lại. Nhưng con người trong anh hàng thịt, giờ đây, là Trương Ba. Sự xung đột mãnh liệt giữa hồn, tức con người nho nhả với cái thân xác kịch cỡm, thô bỉ bắt đầu nhưng không có kết thúc nào khác hơn là hồn dần dần bị biến chất theo áp lực thân xác.
Chuyện dân gian được nhà viết kịch Luu Quang Vũ dựng thành kịch nói năm 1981 và năm 1984, đem trình diển nhiều nơi rất thành công.
“Hồn Mao da Nghệ” là phỏng theo “Hồn Trương Ba da hàng thịt” để nói vế một con người thật, tim óc là Mao Trạch-đông, tức cộng sản đặc sệt tuy da, nhơn diện sắc tộc là người xứ Nghệ An .
Hồ Chí Minh là đệ tử chơn truyền của Lê nin?
Ngày nay, đang có hiện tượng bênh vực Hồ Chí Minh đi theo cộng sản vì chỉ có Đệ Tam Quốc tế mới chống lại Đế quốc Thực dân .Trước đây có nhiều tổ chức, nhiều phong trào, cũng bôn ba tìm đường cúu nước, nhưng đều thất bại. Mà Hồ Chí Minh đi theo cộng sản là theo Lénine, không theo Staline vì cho rằng Staline là cộng sản cực tả . Cũng như Mao và mao-ít là cực tả (Trần Đĩnh gọi là mao-nhiều). Cánh cực tả ác ôn trong cai trị. Nên ngày nay, Hà nội vẫn kiên quyết đi theo mác-lê và thêm tư tưởng hồ chí minh cho hùng hậu. Là đúng và sáng suốt.
Vậy Lê-nin có gì mà Hồ chí Minh học được?
Tháng Mười 2017, Lê nin cướp được chánh quyền bằng một cuộc đảo chánh – đúng ra chỉ một cuộc binh biến nhỏ. Lập tức, Lê nin dựng lên mô hình cai trị bằng bạo lực. Ông tuyên bố làm chiến tranh thường trực.
Học Mác, ông lý thuyết hóa nội chiến làm thành phương tiện cướp chánh quyền. Và giữ chánh quyền. Đó là bài học cách mạng mà cộng sản khắp thế giới không ở đâu không học theo.
Lý thuyết khủng bố hàng loạt của Lê – nin có 2 ý nghĩa: khủng bố do quần chúng làm theo sự xách động của cán bộ cộng sản và khủng bố là tư tưởng trung tân của Lê nin. Khái niệm này được Lê nin đưa ra rất sớm. Vì theo Lê nin, khủng bố là động cơ lịch sử, hoàn toàn do đấu tranh giai cấp thực hiện. Nó làm nổi bật tương quan lực lượng. Nó là sự thật chánh trị. Vai trò của bạo lực là thanh toán xã hội cũ.
Trong chánh trị, Lê-nin đã từng dạy “Thi hành bạo lực triệt để thì chế độ ta không bao giờ bị cướp mất” .
Cái ác ôn của Staline là do học được ở Lê-nin. Có người hỏi Ngoại Trưởng Molotov: Lê-nin và Staline, ai ác hơn ai? Ông trả lời không ngần ngại: Lê-nin là bậc đại gian đại ác, là đại sư phụ của Staline .
Theo Victor Sebestyen, sử gia Anh, trong quyển (“Lenin – The Dictator; An Intimate Portrait” của ông, xuất bản ở Anh), để đạt mục đích, Lê-nin “nói dối trắng trợn” và sẵn sàng bỏ qua lời hứa, cũng vì “mục tiêu Cách mạng”.
Victor Sebestyen cho rằng sự tàn bạo của chế độ Liên Xô bắt đầu từ chính Lê-nin chứ không phải từ Staline.
Điểm mấu chốt là từ chỗ lãnh đạo nhóm Bolshevik giành được chánh quyền năm 1917, Lê-nin đã giữ được chánh quyền qua cuộc Nội chiến Nga và tạo ra nhà nước cộng sản đầu tiên bằng bạo lực. Staline chỉ là người kế tục chánh sách bạo lực do Lê-nin dựng lên lúc ông cầm quyền .
Dù lấy cảm hứng từ lý tưởng cộng sản của Karl Marx và tư tưởng xã hội của Friederic Engels, chủ nghĩa do Lê-nin tạo ra cả về lý luận và trên thực tiễn được cho là “nhà nước toàn trị hiện đại đầu tiên” (sau quân chủ với bạo chúa). Những người Bolshevik (cộng sản) đã đem chủ nghĩa xã hội vào thực tế và áp dụng các biện pháp chuyên chế, độc đoán nhằm bẻ gãy sự phản kháng của người dân. Vì thế, mọi mặt của cuộc sống kinh tế, xã hội, văn hóa, trí tuệ và sinh hoạt chính trị tại Liên Xô đều bị Đảng Cộng sản kiểm soát triệt để và mang tính trại lính, không chấp nhận bất cứ phê phán hay dấu hiệu đối lập nào .
Xã hội xã hội chủ nghĩa được xây dựng bằng quyền lực độc đoán của quan chức Đảng Cộng sản và bộ máy quan liêu. Khủng bố được áp dụng không khoan nhượng và các suy nghĩ nhân đạo hoặc tư tưởng cá nhân đều bị gạt đi.
Lớp trí thức cũ và cả sinh hoạt đạo đức bị cải tạo. Sự thật, Luân lý, Công lý. Sự tử tế, …dần dần không còn là những gíá trị được xã hội qui chiếu nữa.
Tình trạng xã hội ở Việt nam ngày nay phản ánh rất trung thực xã hội nga dưới thời Lê–nin cai trị .
Hồ Chí Minh làm cách mạng dân tộc hay cách mạng cộng sản?
Tại Đại hội II ,Hồ Chí Minh đọc báo cáo do Trường Chinh soạn “Hoàn thành giải phóng dân tộc, phát triển dân chủ nhân dân, tiến tới chủ nghĩa xã hội”. Và cũng từ đây, đảng cộng sản chánh thức đổi ra thành “Đảng Lao Động”. Đảng vẫn khẳng định “đưa cuộc kháng chiến chống Pháp đến thắng lợi hoàn toàn và chuẩn bị những tiền đề đi lên chủ nghĩa xã hội sau khi kháng chiến thành công”. Ngoài ra, đảng còn xây dựng ở mỗi nước Đông Dương một đảng cộng sản riêng. Và sau này, Trung Ương Cục Miền Nam đặc trách luôn cộng sản ở Miên.
Hồ Chí Minh xác định làm cách mạng ở Việt Nam là đánh đuổi xâm lược, làm cho Việt Nam hoàn toàn độc lập, thống nhứt, xóa bỏ những di tích phong kiến và nửa phong kiến, làm cho người cày có ruộng, phát triển chế độ dân chủ nhơn dân, gây cơ sở vật chất-kỹ thuật cho chủ nghĩa xã hội. Con đường tiến đến chủ nghĩa xã hội trải qua một thời gian dài gồm 3 giai đoạn, kế tục nhau và quan hệ mật thiết: kháng chiến tiêu diệt đế quốc xâm lược, giải phóng dân tộc, củng cố Nhà nước Dân chủ nhơn dân, cải cách ruộng đất triệt để, phát triển nông nghiệp, công nghiệp dưới hình thức hợp tác hóa, kỹ nghệ hóa, đẩy mạnh công nghiệp hóa, xây dựng cơ sở vật chất -kỹ thuật của chủ nghĩa xã hội.
Cương lĩnh đảng Lao Động xác định mục đích, tôn chỉ, nhiệm vụ lãnh đạo cuộc kháng chiến của nhơn dân đến thắng lợi và nhiệm vụ xây dựng đảng là đảng của giai cấp công nhơn và nhơn dân Lao Động, dựa trên nền tảng chủ nghĩa Mác-Lê nin theo nguyên tắc tập trung dân chủ, sau cùng là chế độ xã hội chủ nghĩa và chế độ cộng sản.
Trường Chinh từng chỉ dạy đảng viên “Chiến tranh giải phóng Việt Nam là một bộ phận của chiến lược giải phóng toàn thế giới theo cộng sản”.
Như vậy, Hồ Chí Minh tuyên bố cách mạng giành độc lập là chỉ để vận động quần chúng đánh giặc giúp cách mạng thành công cho mục tiêu cộng sản .
Còn tư tưởng Hồ Chí Minh?
Hà Nội từ năm 1991, Đại hội VII (6/1991), đưa ra cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” là một cách bắt chước rập khuôn theo Tàu. Ở đây, họ đề cao tư tưởng Mao Trạch Đông. Thực chất là theo Tàu, nhưng khi nói tư tưởng Hồ chí Minh, ý của Hà Nội muốn trát lên một chút son phấn “bản sắc dân tộc” sau khi khối cộng sản Liên Xô và đông Âu sụp đổ.
Khi nói “tư tưởng Hồ Chí Minh”, đảng cộng sản gán cho ông cái “tư tưởng” giả tạo vì chính ông đã từng nói “Tôi không có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác-Lê cả”. Vì đã lỡ nghe nói tư tưởng Hồ Chí Minh, chúng ta thử tìm hiểu coi đó là gì?
Về mặt chánh trị, tư tưởng Hồ Chí Minh là sự đề cao Mao và Staline của ông ở Đại hội II, lúc thành lập đảng Lao Động. Quan điểm của Staline mà Hồ chí Minh vô cùng tâm đắc là “Đảng cộng sản là công cụ của chuyên chính vô sản” và “chuyên chính vô sản, về thực chất, được thay thế bởi chuỳên chính của đảng cộng sản”. Hơn nữa, trong thực tế, chuyên chính của đảng cộng sản là chuyên chính của một người, tức của Tổng Bí thư đảng. Boris Souvarine từng khen ngợi Hồ Chí Minh là đệ tử tuyệt trần của Staline.
Còn Mao ảnh hưởng Hồ Chí Minh, thì tưởng không có gì rõ hơn là ý mà Hồ Chí Minh phát biểu tại Đại hội II “Cách mạng Việt Nam phải học nhiều của cách mạng Trung Quốc, Kinh nghiệm và tư tưởng Mao Trạch- đông đã giúp chúng tôi hiểu thấu hơn học thuyết mác-anghen-lênin-stalin. Những người cách mạng Việt Nam phải luôn luôn ghi nhớ và biết ơn Mao Trạch Đông về sự cống hiến to lớn đó”.
Và cũng tại Đại hội II này, Hồ Chí Minh tuyên bố “Ai đó thì có thể sai, chớ đồng chí Staline và đồng chí Mao trạch-đông thì không thể nào sai đưọc”. Có thể còn sự sùng bái nào hơn dược chăng? Và ngày nay, Tàu lấy trọn nước Việt nam thì cũng đúng thôi!
Nói rõ hơn, theo Phạm Văn Đồng, tư tưởng Hồ Chí Minh gồm có 5 yếu tố chủ yếu: chủ nghĩa Mác-Lê, sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng cộng sản, chuyên chính vô sản, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội và tinh thần quốc tế vô sản.
Ngoài ra, Hồ Chí Minh vẫn khẳng định “chủ nghĩa Mác-Lê là học thuyết đúng đắn nhứt, cách mạng nhứt, là kim chỉ nam cho hành động” của người cách mạng.
Người cộng sản vẫn khẳng định rằng “tư tưởng Hồ Chí Minh là một sự vận dụng nhuần nhuyễn chủ nghĩa Mác-Lê vào điều kiện cụ thể của nước ta”, nhưng trong thực tế, từ xưa nay, họ chỉ biết áp dụng rập khuôn, một cách máy móc kinh nghiệm của Liên-Xô và Trung Quốc mà không quan tâm tới hoàn cảnh cụ thể của Việt Nam nên gây ra hậu quả vô cùng thảm hại như cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, cải tạo tư sản, chánh sách kinh tế mới,…
Ngoài ra, khi ở Nga, Staline thanh trừng Trostky, ở Việt Nam, Hồ Chí Minh cũng nhiệt tình hưởng ứng, đi lùng tiêu diệt nhóm Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Hồ Văn Ngà, Trần Văn Thạch,… mà Hồ Chí Minh gọi “đàn chó trốt-kít, bọn phản động, gián điệp, tay sai đế quốc, những kẻ đầu trâu mặt ngựa, những kẻ thù của nền dân chủ và tiến bộ,… ”
Về mặt kinh tế, Hồ Chí Minh cũng chủ trương tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội, tức xóa bỏ các hình thức sở hữu không xã hội chủ nghĩa, làm cho nền kinh tề gồm nhiều thành phần phức tạp trở nên một nền kinh tế thuần nhứt, dựa trên chế độ sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể. Và Hồ Chí Minh còn nói thêm “Kinh tế quốc doanh là hình thức sở hữu của toàn dân, nó lãnh đạo nền kinh tế quốc dân, Nhà nước phải bảo đảm cho nó phát triển ưu tiên, tạo nền tảng vững chắc cho chủ nghĩa xã hội, thúc đẩy cải tạo xã hội chủ nghĩa”.
Tư tưởng Hồ Chí Minh hoàn toàn là chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng Mao Trạch Đông mà ông học được. Ở Hồ Chí Minh không có bản sắc dân tộc. Trên báo Thanh Niên phát hành tại Quảng Châu, số 22/12/1926, Hồ Chí Minh nói rõ quan điểm của ông về Dân tộc, Tổ quốc “Cái danh từ Tổ quốc là do các chánh trị gia đặt ra để đè đầu nhơn dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có Tổ quốc, cũng chẳng có biên giới… ”.
Hồ Chí Minh từ lúc chọn theo Quốc Tế Đệ Tam cho tới ngày chết, trước sau, tự tu luyện để trở thành người cộng sản tinh ròng. Những biểu hiện độc lập dân tộc chỉ là thứ «vạn biến» để phục vụ cho cái bất biến là cộng sản. Trong di chúc, Hồ chúc cho vô sản thế giới thắng lợi để thế giới trở thành cộng sản. Và khi chết, Hồ sẽ hạnh phúc đi gặp cụ Mác, cụ Lê chớ không phải đi gặp Cụ Sắc, Bà Loan hay Anh Đạt, Chị Thanh.
Câu truyện dân gian « Hồn Trương Ba da hàng thịt » thể hiện rất chính xác vào Hồ, đội lốt người Nghệ An, tức người Việt nam, nhưng tim óc hoàn toàn là Mao, là Staline .
Nguyễn thị Cỏ May
Mắt nhìn trợn trợn lộ hung quang như dọa sẽ giết nếu làm trái ý(cái đám nịnh thần, bồi bút mị dân nói mắt bác sáng!), tai dơi, má cao, mặt choắc , râu rậm , … những cái thứ này tướng mạo nói là kẻ nham hiểm, thâm độc, ham dâm, ham danh.Nói chung Hồ là kẻ bất tướng .Tất cả những gì đảng cộng sản nói về Hồ chỉ là tạo dựng hoặc nổ khuếch đại lên thành hàng triệu lần, hàng tỉ lần kiểu không nói có, có nói không, xạo không biết ngượng, xạo điên xạo khùng.Thí dụ Hồ thực tế ít học, không nghề ngổng, không tiền bạc, không có tướng ,đi lang thang kiếm sống, quá đói xin xuống tàu làm phụ bếp, một nghề không cần tiếng Pháp ( bởi Hồ rất biếng học nên không nói tiếng Pháp đúng được — để rồi sau đó, ma đưa lối quỷ dẩn đường đưa Hồ đến với chủ nghĩa cộng sản mang về tai họa cho đất nước )thì sau này , khi an toàn để viết ,đảng cộng sản bum một cái, nổ xạo hàng tỉ lần lên thành” bác đi tìm đường cứu nước”!Có nói không–Hô có vợ con và điều này hầu như các cán bộ cấp trung cao trở lên nào cũng biết thì đảng cộng sản lấp liếm điên khùng rằng dân VN đều là con cháu của bác!(sao kỳ cục điên khùng ba trợn vậy , dân VN có rất nhiều người lớn tuổi hơn , đẹp, đàng hoàng hơn khứa lão sao lại là con cháu được!).Miền Nam đang sống yên bình sung túc thì Hồ xúi hàng triệu người Bắc cầm súng vô đòi” giải phóng”( nào ai mượn) khiến chiến tranh chết chóc, đổ nát xảy ra, thế nhưng
đảng cộng sản bum lên nói bác thương dân miền Nam sống đói khổ , bị Mỹ Ngụy kềm kẹp !
Hình tướng, mặt mày và đời Hồ kỳ quái, tạp nham , xạo sự như vậy mà trong suốt hàng chục năm qua đảng cộng sản bắt dân phải sống, làm việc, học tập theo gương bác thì bảo sao đất nước không điêu tàn, hấp hối và dân không thành điên điên khùng khùng,ưa nói láo, gian xảo, khôn vặt, gian vặt,luồn lách, cơ hội, ở dơ, vô kỷ luật, khôn nhà dại chợ, vọng ngoại bởi đời Hồ là y chang như vây !
I.-Cương lĩnh 1951 của Trường Chinh .-
Trích Le Nguyen (Danlambao), 4/11/17 –
Một là tờ truyền đơn kêu gọi của Trường Chinh, tổng thư ký đảng lao động là một trong những đệ tử thân tín của Hồ. Truyền đơn có nội dung phản quốc như sau:
“ỦY BAN HÀNH CHÍNH KHÁNG CHIẾN VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA
NĂM THỨ VII. [ 1951 ]
TỔNG THƯ KÝ ĐẢNG LAO ĐỘNG VN
SỐ: 284/LĐ ĐỘC LẬP TỰ DO HẠNH PHÚC
Hỡi đồng bào thân mến!
Tại sao lại nhận vào trong nước Việt Nam yêu mến của chúng ta, là một nước biết bao lâu làm chư hầu cho Trung quốc, cái thứ chữ kỳ quặc của bọn da trắng Tư Bản đem vào!
Tại sao ta lại truyền bá trong dân chúng từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, cách viết chữ dị kỳ của tên thực dân Alexandre de Rhodes đã đem qua xứ mình như thế?
Không, đồng bào của ta nên loại hẳn cách viết theo lối Âu Tây ấy – một cách viết rõ ràng có mau thật đấy – và ta hãy trở về với thứ chữ của ông bà ta ngày trước, là thứ chữ nho của Trung Quốc.
Vả chăng, người Trung Hoa, bạn của ta – mà có lẽ là thầy của chúng ta nữa, ta không hổ thẹn mà nhìn nhận như thế – có phải là dân tộc văn minh trước nhất hoàn cầu không? Còn nói gì đến y khoa của Âu Mỹ: Chúng chỉ cắt, đục, khoét, nạo! Có thế thôi!
Hỡi đồng bào yêu mến! Chúng ta hãy gạt bỏ cách chữa bệnh của bọn Đế quốc phương Tây đem qua xứ ta!
Ta hãy bỏ nhà bảo sanh của chúng, bỏ bệnh viện của chúng, ta hãy dùng thuốc dán của ông cha ta để lại và nhất là dùng thuốc Tàu danh tiếng khắp cả hoàn cầu!!!!
Ta hãy trở về phương pháp này, trước nữa để ủng hộ các bạn Trung Hoa, sau nữa để loại ra khỏi nước Việt Nam yêu mến của ta bao nhiêu những đồ nhập cảng thực dân như là khoa học, phát minh v.v…
Ta hãy quét sạch lũ “trí thức” đã xuất thân ở các trường Âu Mỹ, đế quốc và thực dân!
Chúc “Tổng phản công” và “Thi hành mọi phương pháp bài trừ thực dân”.
Trường Chinh
Tổng thư ký đảng Lao Động.”
Trích Dụng tâm Hán hóa sớm hơn dự định của Hội nghị Thành Đô ,
Calitoday, December 4, 2017 :
Báo Tiếng Dội số 462, đăng ngày thứ Sáu 24-8-1951 về Thông cáo của Việt Minh:
[ Lời bàn 1 : Đại chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956 ở VN được phát động rầm rộ từ văn bản cương lĩnh hành động 1951 này ! Nên đọc kỹ từng chữ văn bản này ! Nguồn gốc của cuộc di cư vĩ đại Bắc-Nam 1954-1955 chính là văn bản này ; nguồn gốc của cuộc vượt biển vĩ đại 1975-1990 cũng vậy ! Trường Chinh là 1 đại đệ tử của Mao !
Lời bàn 2 : Năm 1951 , tổng thư ký VN Trường Chinh so với chủ tịch Đảng VN HCM cũng tương tự như tổng bí thư Đảng TQ Đặng Tiểu Bình so với chủ tịch Đảng TQ Mao Trạch Đông ; nghĩa là Trường Chinh là một thư ký , một thị giả của HCM mà thôi , và tác giả Cương lĩnh 1951 của Trường Chinh chính là HCM , HCM phải chịu hoàn toàn trách nhiệm là 1 đại đệ tử của Mao !
Lời bàn 3 : Từ 1952 , chỉ trong 10 năm , chủ nghĩa cộng sản Mao Trạch Đông đã phá nát toàn bộ chủ nghĩa chuyên chế Tống Nho và cấu trúc thượng tầng hạ tầng của Khổng Giáo ở VN tồn tại liên tục hơn 2000 năm ở Miền Bắc VN ; và chủ nghĩa cộng sản Mao Trạch Đông cũng diệt tuyệt tan hoang các thành quả của chế độ Đông Pháp ở Miền Bắc VN , như dân luật , tam quyền phân lập , phổ thông đầu phiếu, hội đồng hương chức .
Và từ 1975 đến nay 2019 , chủ nghĩa cộng sản Mao Trạch Đông cũng diệt tuyệt tan hoang các thành quả của chế độ VNCH ở Miền Nam VN, thí dụ tiểu học , trung học , đại học của VNCH .
Mà trong các tác phẩm Đi tìm nhân vật , Mối Chúa , Lão Khổ , Bước qua lời nguyền , Làng quê đang biến mất của Tạ Duy Anh , không hề thấy bóng dáng dấu vết của sự tàn phá tận diệt vĩ đại này . Các văn sĩ Việt Nam XHCN đều bất lực ? Đủ thấy chế độ cộng sản VN khủng bố ra sao !
II.-Chiến tranh biển người 1960-1975 của Mao Trạch Đông ở Đông Dương (Việt,Miên,Lào) ,và nghị quyết 9 (Hà Nội , tháng 12/1963) .Thế lực bá quyền của TQ trên đảng CSVN từ 1950 đến 1975 rất là vĩ đại !
a) Ở Hội nghị 9 , đã phổ biến ý Lê Duẩn nói tư tưởng Mao Trạch Đông là tư tưởng Lê–Nin của thời đại ba dòng thác cách mạng Á-Phi-La .
[ La là Trung Nam Mỹ la-tinh ]
Duẩn có suy tôn Mao thay Lê-nin thì Mao mới suy tôn Duẩn thay Hồ Chí Minh .
[ Một cuộc mua bán tàn khốc : Lê Duẩn phải thực thi triệt để chiến lược Chiến tranh biển người ở Đông Dương 1949-1989 của Mao Trạch Đông , để đổi lấy ngôi vị độc quyền tối cao vô hạn định của HCM !
Theo 1 số nhân vật , số người Việt chết trong chiến tranh Đông Dương 1945-1989 có thể đến 10 triệu người . ]
b) Phần 2 tối mật của Nghị quyết 9 , cuối năm 1963, là Nghị quyết chiến tranh !
Theo Mao, chủ trương vũ trang để thống nhất đất nước của Lê Duẩn , Nguyễn Chí Thanh đã thắng . Trường Chinh đầu hàng Lê Duẩn là cánh chủ hòa quỵ .
[ Ghi chú là Nghị quyết 9 chiến tranh xuất hiện ngay sau khi Ngô Đình Diệm , Ngô Đình Nhu bị sát hại ngày 1/11/1963 ở Sàigòn ; Lê Duẩn rất biết lợi dụng thời cơ ! Năm 1954 phần lớn quân dân Việt Minh Miền Nam VN tập kết sang Miên, Lào chớ không tập kết ở Miền Bắc VN . Sau Nghị quyết 9 chiến tranh cuối năm 1963, họ tràn ngập lãnh thổ VNCH bằng đường bộ đường sông đường rừng ! ]
c) Xong Nghị quyết 9 , Trần Đĩnh được nghe truyền đạt rằng từ nay Cụ Hồ thôi họp Bộ chính trị vì sức khỏe , còn Võ Nguyên Giáp, Lê Liêm thì ngồi chơi xơi nước (bị lột lon) và học nhạc lý cùng piano . Ung Văn Khiêm thôi ngoại giao . [ Đèn Cù , trang 213, 275]
[ Sau Nghị quyết 9 chiến tranh cuối năm 1963 ,
các lãnh tụ HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp bắt buộc phải đầu hàng Lê Duẩn , đầu hàng Chiến tranh biển người ở Đông Dương của Mao Trạch Đông , hay là chết , như Lưu Thiếu Kỳ , Bành Đức Hoài bên Tàu .
Mao coi Lê Duẩn , HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp chỉ là những phiên thần của Mao mà thôi , Mao có toàn quyền xử dụng hay dẹp bỏ .
Là những nhà cách mạng CS lão luyện , dĩ nhiên HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp không chọn cái chết , cam chịu làm bù nhìn hưởng tuổi già !
Một câu hỏi : Mao quyết định hạ bệ HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp từ năm nào ? Có lẽ từ 1959,1960 , lúc Mao cắt đứt với Khroutchev . Việc Đảng CSVN cử Lê Duẩn làm bí thư thứ nhất ở Đại Hội 1960 có thể do áp lực của Mao !
Nhưng cũng có thể Mao dùng Cải cách ruộng đất 1953-1956 ở miền bắc VN để hạ bệ HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp .
Dĩ nhiên Lê Duẩn không thể hạ bệ HCM, Trường Chinh , Võ Nguyên Giáp ,
nếu không có sự ủng hộ , sự sắp xếp của Mao !
Nếu không có sự sắp xếp của Mao , Lê Duẩn có thể rơi vào số phận của Nguyễn Bình hoặc Trần Văn Giàu : kẻ bị ám sát , kẻ trở thành sử gia !
]
d) Tại hội trường Ba Đình , tháng 1/1964, trước các cán bộ cao và trung cấp học tập Nghị quyết 9 , Trường Chinh tuyên bố đại ý : Đảng ta và Nhà nước ta về cơ bản thống nhất với đường lối đối ngoại và đối nội của Đảng Cộng sản và Nhà nước Trung Quốc . Tôi nghe Nguyễn Thành Lê báo tin này ở cơ quan mà tưởng sụp đổ . [ Đèn Cù , trang 231 ]
e) Tại sao Mao chỉ chọn Lê Duẩn để thay 3 người : Hồ Chí Minh ,Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp ? Mao và bộ sậu ở Bắc Kinh độc quyền xử lý mọi việc ở VN , và chỉ cần một tay sai trung thành cúc cung tận tụy ở VN để thực thi chiến tranh ở miền Nam VN , và tay sai đó là Lê Duẩn .
Đảng CS VN đừng lo , đã có Mao chủ tịch lo hết tất cả rồi !
Lợi dụng vai trò tay sai VN duy nhất của Mao trong 1 thời gian khá dài , âm binh Lê Duẩn đã trở thành 1 bạo chúa độc tài ở VN !
Ghi chú là Lê Duẩn là tác giả của tài liệu « Đường lối cách mạng miền Nam “ , tháng 8/1956 , theo Trần Văn Trà , Hòa bình hay chiến tranh , NXB QĐND , Hà Nội 1992 , trang 152 . Có lẽ Mao đã chọn Lê Duẩn, để thay Hồ Chí Minh ,Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp , vì tài liệu « Đường lối cách mạng miền Nam “ , tháng 8/1956 này . Vậy âm binh Lê Duẩn đã lọt vào mắt xanh của Mao từ 1956 !
Về Nguyễn Văn Vịnh , xin trích Trần Văn Trà , Hòa bình hay chiến tranh , NXB QĐND , Hà Nội 1992 , trang 36 :
Anh Nguyễn Văn Vịnh được bổ nhiệm thứ trưởng Bộ Quốc phòng , được bầu vào BCH Trung Ương Đảng khóa 3 [ 1960 ] , và là chủ nhiệm Ủy ban Thống nhất của Chính phủ ở Hà Nội . Nhưng khoảng cuối đời của anh lắm gian truân . Anh phải nghỉ việc vào năm 1967 . Mười năm , ở quảng tuổi quý nhất , đầy kinh nghiệm của một đời người , anh phải sống tách biệt khỏi bạn bè và xã hội , trong khi quân thù đang giày xéo non sông . Rồi anh từ giả cõi đời vào năm 1978 , cũng bất ngờ như khi anh nghỉ việc , giữa lúc trái tim anh đang được sưởi ấm trở lại , vì Đảng anh minh đã xét đúng sai , cho anh phục hồi Đảng [ Năm 1967 Nguyễn Văn Vịnh bị khai trừ đảng ! Và được phục hồi ngay trước khi chết ! ] và cấp Tướng cho anh . Đừng bao giờ đổ cho định mệnh , vì ta biết rằng mọi việc của con người đều có nguyên nhân rất đời của nó .
[ Trần Văn Trà không nghi ngờ Lê Duẩn hạ bệ Nguyễn Văn Vịnh !
Và Trần Văn Trà cũng không thấy được sự mua bán đổi chác chính trị của Mao và Lê Duẩn , có thể gọi là bất minh bất trí ? ]
Ta có thể đoan chắc rằng, sự thay đổi lãnh đạo của cả hai miền Nam- Bắc VN đầu thập niên 60 đều do ngoại bang định đoạt. Nhân sự Miên Bắc thi do TC và LX sắp xếp, nhưng ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là TC. Nhân sự miền Nam trước sau gì cũng do một tay người Mỹ khuynh đảo. Trên bàn cờ quốc tế, hai đấu thủ Mỹ và TC-LX liên tục lên quân hoặc bỏ thí những quân cờ, tức là những sinh mạng của nhân dân hai miền Nam Bắc để tranh thủ phần thắng.
Quả thật phe CS, LX vả TC đã “thắng lớn” trong chiến tranh VN, nhưng đó chỉ là một bàn thắng nhỏ chẳng mang một lợi ích hoặc ý nghĩa gì đáng kể, ngoài những tuyên truyền ồn ào trong một thời gian ngắn. Chúng ta đã biết, cuối cùng là Mỹ đã âm thầm thắng ván cờ quyết liệt này băng sự phá sản của chủ nghĩa CS ngay trên quê hương Xô viết của nó. Chúng ta còn thấy rõ hơn, những chiến thắng ấy của ngoại bang trên quê hương VN, dù ngắn hạn hay dài hạn, đều được trả giá bằng không biết bao nhiêu là xương máu và mất mát của toàn dân VN ở cả hai miền Nam Bắc.