5 tháng trước giới trẻ Hồng Kông bắt đầu xuống đường phản đối Dự luật dẫn độ, cảnh sát và người biểu tình đều...
ĐCV: Một bài báo khá lạ trên báo Thanh Niên. Lạ ngay từ cái tiêu đề bởi sự trực diện và thẳng thắn của...
VN ta phải biết cách tương kế tựu kế. VN phải tỉnh táo để bắt tay với HK, nhưng cẩn thận để không bị trở nên con cờ chiến lược. VN cần liên minh cao độ về tất cả mọi bình diện, từ kinh tế, ngoại giao đến quân sự, với HK, cho nhiều mục tiêu quốc gia: (a) Tạo thế cân bằng chiến lược của VN đối với TQ, (b) đe răn (deter) TQ về mưu đồ bá quyền và xâm lăng biển đảo, và (c) cho nhu cầu phát triển kinh tế nước nhà.
LTS: Cuộc biểu tình của bà con Ba Lan dự kiến diễn ra ngày 12/03/2023 trước cửa ĐSQ Việt Nam tại Ba Lan để...
Ngày 21 tháng 12 năm 2011, tại Hà Nội, trong chuyến thăm Việt Nam của lãnh tụ tương lai Tàu cộng Tập Cận Bình , người ta thấy các trẻ em Việt Nam cầm trong tay các lá cờ Tàu cộng để vẫy chào. Điều đặc biệt là các lá cờ này có 6 ngôi sao- 1 to và 5 nhỏ. Ngôi sao lớn ở giữa (Hán), 4 sao (Mãn, Hồi, Tạng, Mông) thêm 1 sao thứ 6 biểu thị cho sự sát nhập của VN vào Trung Cộng.
Đây không phải là lần đầu tiên xuất hiện ở VN những lá cờ TC có 6 ngôi sao. Vài tháng trước đó, chương trình truyền hình Việt Nam trong buổi phát hình thời sự cũng đã trưng lá cờ Tàu cộng có 6 ngôi sao.
Bác có bao giờ tổng hợp lại tất cả những dữ kiện đó, xem mỗi dữ kiện là 1 chấm màu . & Take a step back để có được 1 cái nhìn toàn diện về bức tranh mà mỗi chấm màu tạo thành?
Hoặc có thể xem thế này, bản tính con người là qua hành động của người đó . Và nếu con người đó có cùng 1 hành động lặp đi lặp lại với cùng 1 chủ đích, ta có thể kết luận về tính cách của con người đó được chưa ?
Vậy tại sao phải phí 1 đời để phản đối chuyện con cá sống vì nước ?
Để cảnh tỉnh dân trong nước ? You Phúc Kđinh xíttin me, rite? Chính đa số -nói cho rõ- người dân trong nước ủng hộ cái căn tính đó, heck, nếu Đảng Cộng Sản hổng làm như vậy, còn lâu cái “đa số” đó mới ủng hộ .
Dân XHCN is a different breed altogether. Những gì 1 người như tớ “hiểu” về người Việt Nam bình thường, its all wrong khi đụng vô thứ dân XHCN đó . i experienced it first hand khi còn ở VN.
Có muốn làm gì thì nên cảnh tỉnh dân đã thoát ra ngoài này . Đừng tin đám “trí thức” Cộng Sản . & Once là Cộng Sản, căn tính CS sẽ bám suốt đời . Slip of the tongue is not a linguistic error, its when the truth come out to show
Kinh hoàng: Từ 1954-78, đế quốc Trung cộng đã ngang nhiên chiếm cứ rất nhiều đất đai ở miền Bắc, ngay trước mắt bọn cẩu nô Hồ chí Minh- Lê Duẫn :
( Tóm tắt ) “ Vấn đề biên giới giữa Việt Nam – Trung Quốc “, nxb Sự Thật, Hà Nội, 1979:
Trong một phần tư thế kỷ vừa qua (1954-1978), nhà cầm quyền Trung Quốc đã lần lượt lấn chiếm hết khu vực này đến khu vực khác của Việt nam, từ khu vực nhỏ hẹp đến khu vực to lớn, từ khu vực quan trọng về quân sự đến khu vực quan trọng về kinh tế. Họ đã dùng đủ mọi thủ đoạn, kể cả những thủ đoạn xấu xa mà các chế độ phản động của Trung Quốc trước kia không dùng.
1. Từ xâm canh, xâm cư đến xâm chiếm đất.
Lợi dụng đặc điểm là núi sông hai nước ở nhiều nơi liền một dải, nhân dân hai bên biên giới vốn có quan hệ họ hàng, dân tộc, phía Trung Quốc đã đưa dân họ vào những vùng lãnh thổ Việt Nam để làm ruộng, làm nương rồi định cư những người dân đó ở luôn chỗ có ruộng nương, cuối cùng nhà cầm quyền Trung Quốc ngang ngược coi những khu vực đó là lãnh thổ Trung Quốc.
+ Khu vực Trình Tường thuộc tỉnh Quảng Ninh là một thí dụ điển hình cho kiểu lấn chiếm đó.
Trình Tường không phải là một trường hợp riêng lẻ, còn đến trên 40 điểm khác mà phía Trung Quốc tranh lấn với thủ đoạn tương tự .Có thể nói đây là một kiểu chiếm đất một cách êm lặng.
2. Lợi dụng việc xây dựng các công trình hữu nghị để đẩy lùi biên giới sâu vào lãnh thổ Việt Nam.
Năm 1955, tại khu vực Hữu Nghị Quan, khi giúp Việt Nam khôi phục đoạn đường sắt từ biên giới Việt-Trung đến Yên Viên gần Hà Nội, lợi dụng lòng tin của Việt nam, phía Trung Quốc đã đặt điểm nối ray đường sắt Việt Trung sâu trong lãnh thổ Việt nam trên 300 m so với đường biên giới lịch sử, coi điểm nối ray là điểm mà đường biên giới giữa hai nước đi qua.
Thủ đoạn như vậy cũng được thực hiện đối với cầu Pò Hèn (Quảng Ninh), đập Ái Cảnh (Cao Bằng), cầu Ba Nậm Cúm ( Lai Châu)…
3. Đơn phương xây dựng các công trình ở biên giới lấn sang đất Việt Nam.
Trên đoạn biên giới đất liền cũng như ở các đoạn biên giới đi theo sông suối, tại nhiều nơi, phía Trung Quốc đã tự tiện mở rộng xây dựng các công trình để từng bước xâm lấn đất.
Tại khu vực mốc 53 (xã Đàm Thuỷ, huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng) trên sông Quy Thuận có thác Bản Giốc . Ngày 20 tháng 2 năm 1970 phía Trung Quốc đã huy động trên 2.000 người kể cả lực lượng vũ trang lập thành hàng rào bố phòng dày đặc bao quanh toàn bộ khu vực thác Bản Giốc thuộc lãnh thổ Việt Nam, cho công nhân cấp tốc xây dựng một đập kiên cố bằng bê tông cốt sắt ngang qua nhánh sông biên giới, làm việc đã rồi, xâm phạm lãnh thổ Việt Nam trên sông và ở cồn Pò Thoong, và ngang nhiên nhận cồn này là của Trung Quốc.
Bằng cách tổ chức lâm trường, trồng cây gây rừng, làm đường chắn lửa, đặt hệ thống điện cao thế, điện thoại lấn vào lãnh thổ Việt Nam, Trung Quốc đã biến nhiều vùng đất khác của Việt Nam thành đất của Trung Quốc.
4. Từ mượn đất của Việt Nam đến biến thành lãnh thổ của Trung Quốc.
Ở một số địa phương do địa hình phức tạp, điều kiện sinh hoạt của dân cư Trung Quốc gặp khó khăn, theo yêu cầu của phía Trung Quốc, Việt Nam đã cho phía Trung Quốc mượn đường đi lại, cho dùng mỏ nước, cho chăn trâu, lấy củi, đặt mồ mả…trên đất Việt Nam. Nhưng lợi dụng thiện chí đó của Việt Nam, họ đã dần dần mặc nhiên coi những vùng đất mượn này là đất Trung Quốc. Khu vực Phia Un (mốc 94-95) thuộc huyện Trà Lĩnh, tỉnh Cao Bằng là điển hình cho kiểu lấn chiếm này.
5. Xê dịch và xuyên tạc pháp lý các mốc quốc giới để sửa đổi đường biên giới.
Ngoài việc lợi dụng một số mốc giới đã bị Trung Quốc xê dịch từ trước sai với nguyên trạng đường biên giới lịch sử để chiếm giữ trái phép đất Việt Nam, nay phía Trung Quốc cũng tự ý di chuyển mốc ở một số nơi hoặc lén lút đập phá, thủ tiêu các mốc không có lợi cho họ như ở khu vực Chi Ma (Lạng Sơn), khu vực mốc 136 ở Cao Bằng…
Ngay tại một số nơi mà vị trí mốc giới đặt đúng với đường biên giới lịch sử, họ cũng tìm cách xuyên tạc đường biên giới đã rõ ràng chạy giữa hai mốc như khu vực Kùm Mu-Kim Ngân-Mẫu Sơn (mốc 41, 42, 43) ở Lạng Sơn dài trên 9 km, sâu vào đất Việt Nam 2,5 km, diện tích gần 1000 ha, khu vực Nà Pảng-Kéo Trình (mốc 29, 30, 31) ở Cao Bằng dài 6,45 km sâu vào đất Việt Nam 1,3 km, diện tích gần 200 ha.
6. Làm đường biên giới lấn sang đất Việt Nam .
Để chuẩn bị cho các cuộc tấn công xâm lược Việt Nam, liên tiếp trong nhiều năm trước, phía Trung Quốc đã thực hiện kế hoạch làm đường biên giới quy mô lớn nấp dưới danh nghĩa là để “ cơ giớ hoá nông nghiệp”. Đặc biệt là từ năm 1974 tại đây, họ đã mở ồ ạt những chiến dịch làm đường, có nơi huy động một lúc 8.000 người vào công việc này. Trong khi làm các đường đó, họ đã phá di tích về đường biên giới lịch sử, nhiều nơi họ đã lấn vào lãnh thổ Việt Nam, chỉ tính từ tháng 10 năm 1976 đến năm 1977, bằng việc làm đường biên giới họ đã lấn vào đất Việt Nam hàng chục điểm, có điểm diện tích rộng trên 32 ha, sâu vào đất Việt Nam trên 1 km như khu vực giữa mốc 63-65 thuộc huyện Trà Lĩnh, tỉnh Cao Bằng hay khu vực giữa mốc 1-2 Cao Ma Pờ thuộc tỉnh Hà Tuyên dài 4 km, sâu vào đất Việt Nam 2 km.
7. Lợi dụng việc vẽ bản đồ giúp Việt Nam để chuyển dịch đường biên giới.
Năm 1955-1956, Việt Nam đã nhờ Trung Quốc in lại bản đồ nước Việt Nam tỷ lệ 1/100.000. Lợi dụng lòng tin của Việt Nam, họ đã sửa ký hiệu một số đoạn đường biên giới dịch về phía Việt Nam, biến vùng đất của Việt Nam thành đất Trung Quốc. Thí dụ họ đã sửa ký hiệu ở khu vực thác Bản Giốc (mốc 53) thuộc tỉnh Cao Bằng, nơi họ định chiếm một phần thác Bản Giốc của Việt Nam và cồn Pò Thoong.
8. Dùng lực lượng vũ trang uy hiếp và đóng chốt để chiếm đất.
Trên một số địa bàn quan trọng, phía Trung Quốc trắng trợn dùng lực lượng vũ trang để cố đạt tới mục đích xâm lấn lãnh thổ. Tại khu vực Trà Mần-Suối Lũng (mốc 136-137) thuộc huyện Bảo Lạc, tỉnh Cao Bằng, năm 1953 Trung Quốc đã cho một số hộ dân Trung Quốc sang xâm cư ở cùng với dân của Việt Nam; sau đó họ tiếp tục đưa dân sang thêm hình thành ba xóm với 16 hộ, 100 khẩu mà họ đặt tên là Si Lũng theo tên một làng của Trung Quốc gần đó. Từ năm 1967 trở đi, họ tiến hành việc dựng trường học, bắc dây truyền thanh, đào hố khai thác than chì rồi ngang nhiên cắm cờ biểu thị chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc. Tháng 6 năm 1976 họ đã trắng trợn đưa lực lượng vũ trang đến đóng chốt để đàn áp quần chúng đấu tranh và ngăn cản việc tuần tra của Việt nam vào khu vực này, chiếm hẳn một vùng đất Việt Nam trên 3,2 km có mỏ than chì.
9. Đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.
Sau khi quân đội Mỹ rút khỏi Việt Nam theo các quy định của Hiệp định Pa-ri ngày 27 tháng 1 năm 1973, và nhân lúc nhân dân Việt Nam đang đẩy mạnh cuộc đấu tranh để giải phóng miền nam Việt Nam và nguỵ quyền miền nam sắp sụp đổ, nhà cầm quyền Bắc Kinh đã trắng trợn dùng lực lượng vũ trang chiếm quần đảo Hoàng Sa.
– Ngày 19 tháng 1 năm 1974, với một lực lượng lớn hải quân và không quân, Trung Quốc tiến đánh quân đội của chính quyền Sài Gòn đóng ở quần đảo Hoàng Sa và họ gọi cuộc hành quân xâm lược quần đảo này là “cuộc phản công tự vệ”
Từ năm 1973 về trước, phía Trung Quốc đã lấn chiếm, gây khiêu khích ở nhiều nơi trên biên giới Việt-Trung. Từ khi họ đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, các sự kiện biên giới do họ gây ra, các vụ lấn chiếm đất đai Việt Nam ngày càng tăng:
Năm 1974: 179 vụ
Năm 1975: 294 vụ
Năm 1976: 812 vụ
Năm 1977: 873 vụ
Năm 1978: 2175 vụ.
Lãnh thổ nước ta dưới chế độ cẩu tặc Hà nội ngày càng teo tóp, biển cả lẫn đất liền !
* Nguyễn Minh Cần- Ủy viên Thường vụ Thành ủy Hà Nội, Phó Chủ tịch Ủy ban Hành chính thành phố Hà Nội, chủ nhiệm báo Thủ đô Hà Nội :
“Hiệp ước về biên giới ngày 30.12.1999 và Hiệp ước về lãnh hải Bắc Bộ ngày 25.12.2000 mà những kẻ cầm quyền XHCNVN đã tự tiện ký kết với Trung Quốc mà không công khai thảo luận dân chủ tại quốc hội, cũng như không dám công khai bàn bạc với quốc dân ðồng bào, do đó đã làm cho Tổ Quốc ta mất đi hàng mấy trăm cây số vuông lãnh thổ, trong đó có vùng ải Nam Quan, thác Bản Giốc, v.v… và hơn chục ngàn cây số vuông lãnh hải trong vịnh Bắc Bộ!
* Bác sĩ Trần Đại Sĩ : Hai hiệp định này đều ký trong thời gian 1999-2000. Vào thời kỳ này tại Việt-Nam thì: – Ông Lê Khả-Phiêu làm Tổng Bí-thư đảng Cộng-sản ViệtNam,
– Ông TrầnÐức-Lương làm Chủ-tịch nhà nước,
– Ông NôngÐức-Mạnh làm Chủ-tịch Quốc-hội,
– Ông Phan Văn-Khải làm Thủ-tướng.
– Ông NguyễN Mạnh Cầm làm Bộ trương Ngoại-giaọ .
Vụ cắt đất ký ngày 30-12-1999, nhường cho Trung-quốc dọc theo biên giới, 789 cây số vuông (chứ không phải 720 như tin lộ ra trong nươc), thuộc hai tỉnh Cao-bằng, Lạng-sơn. Nhượng vùng Cao-bằng, sát tới hang Pak-bó, Nhượng vùng đất bằng phẳng thuộc tỉnh Lạng-sơn nơi có cửa ải Nam-quan.
Hiệp định phân định lãnh hải Việt-Nam, Trung-quốc ngày 25-12-2000. Việt-Nam đã nhường cho Trung-quốc tới 9% lãnh hải vùng vịnh Bắc-Việt. Cái đau đớn là vùng nhượng là vùng: – Có nhiều hải sản về cá thu, cá song, cá hồng, mực, là những loại hải sản quý – Dưới đáy biển có mỏ hơi đốt, và dầu lửa. – Một số đảo trong vùng nhượng, thuộc Trung-quốc.
* Nhà văn Dương Thu Hương: ” Lãnh đạo Việt nam đã trở thành một bộ phận nô lệ của triều ðình Cộng sản phương Bắc và cái sự bán nước của họ dù diễn ra trong bóng tối, nhưng nhân dân và tất cả những người có lương tâm đều đoán được một cách chính xác” .
v…v…
Tin chấn động :
Bọn cẩu tặc Cộng sản Hà nội ươn hèn để đế quốc Trung cộng tung hoành Biển Đông, một cựu quân nhân VNCH tự thiêu để phản đối :
*** Để phản đối hành động đế quốc Trung cộng kéo giàn khoan Hai Yang ( Hải Dương ) số 981 vào vùng biển VN ngày 1 tháng 5, 2014, ngày 20 tháng 6, cựu quân nhân biệt động quân Hoàng Thu, sinh năm 1942, đã đến khu chung cư Silver Lake, dùng săng tưới vào người, rồi châm lửa tự thiêu. Lúc đó là 11:15 sáng.
Hai người Mỹ tình cờ đi qua trông thấy đã chạy lại tìm cách dập tắt ngọn lửa đang bốc cháy dữ dội. Ông nói bằng tiếng Anh với họ: “I want to die. Let me die.” Hai người dùng nước đổ lên người ông và dùng một tấm vải cố dập ngọn lửa. Nhưng ông đã bị phỏng rất nặng. Trực thăng đưa ông vào bệnh viện Tampa, ba ngày sau thì ông qua đời lúc 6 giờ sáng Thứ Hai, 23 tháng 6.
Một tấm bìa có bút tự của ông nguyên văn: “Hai Yang 981 phải rời khỏi V-N hải phận. Anh hùng tử, chí hùng nào tử.” Ông ký tên ở dưới: Thu Hoàng.
Khi rời nhà, ông nói với vợ câu cuối rằng, “Tôi đi nghe.”
Tiểu bang Florida .
“Bọn cẩu tặc Cộng sản Hà nội ươn hèn để đế quốc Trung cộng tung hoành Biển Đông, một cựu quân nhân VNCH tự thiêu để phản đối ”
Hít chiện để làm rùi, nên phí thân mình vào những chuyện ruồi bu . Tự tử chuyện này có giá trị ngang với hy sinh cho Cộng Sản trong công cuộc xâm lược VNCH.
Nếu có đủ dũng khí thì hãy làm chuyện khác, ví dụ tìm cách giúp đỡ người dân phi-XHCN tìm cách ra khỏi nước . Đàng này … Thiệt tình!
Nếu tự thiêu có thể “cảnh tỉnh” Cộng Sản ở Việt Nam … Ha, good the Phúc luck! Cảnh tỉnh đám “học giả Cộng Sản” -từ của Trương Nhân Tuấn- hổng biết được chưa . Tụi nó vưỡn tự hào mình là lẽ phải, là chân ní nên tự nhận lãnh nhiệm vụ “khai dân trí” cho mục đích Đảng Cộng Sản trường tồn . Oh, và dân hải ngoại cũng là đối tượng của nhiệm vụ “khai dân trí” của tụi nó
Thay vì tự thiêu để phản đối chuyện con cá sống vì nước, dân hải ngoại nên đ vào đám tự gánh vác nhiệm vụ “khai dân trí”. Đ vào tụi nó thì may ra tụi nó khai (mùi) dân trí, chớ nghe lời đám mịa rượt đó … Khùng hết biết . Bảo sao hổng mất nước . Nghe lời Cộng Sản 1 lần rùi, mất nước rùi vẫn chưa tởn . Phải nghe tụi nó thêm lần nữa ?
Thay vì chết như vậy thì nên gặp thằng dog phét, cho nó đi theo cùng
Mãi cho tới năm 2008, ông Hoàng Thu mới đến được nước Mỹ. Ông và bà đến sống với gia đình con gái ở Tampa, Florida.
Bọn cẩu tặc Cộng sản Hà nội từng xé nát Hiệp Định Geneve 1954, từng xé nát Hiệp Định Ba Lê 1973, thế nhưng đối với đế quốc Trung cộng thì làm sao mà xé thủ tiêu được Công Hàm 1958. Trung cộng chúng cứ trình đưa Công hàm này ra trước Quốc tế, chữ nghĩa và chữ ký của cẩu tặc Đồng vẩu còn sờ sờ ra đây, còn gì để mà cãi nữa, đành bó tay thôi !:
” Ngày 17/4/2020, Trung Quốc gởi công hàm số CML/42/2020 lên Liên Hiệp quốc trong đó viện dẫn ra công hàm do Thủ tướng Phạm Văn Đồng của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà ký 1958 gửi Chu Ân Lai công nhận khu vực 12 hải lý của Trung Hoa như là một bằng chứng xác nhận chủ quyền của Trung Quốc tại khu Hoàng Sa.
có đoạn:
“….Chủ quyền của China đối với Quần đảo Tây Sa và Quần đảo Nam Sa là được công nhận rộng rãi bởi cộng đồng quốc tế. Chính phủ Việt Nam cũng đã công nhận điều ấy một cách rõ ràng. Ngày 4 tháng Chín năm 1958, Chính phủ China ban hành bản Tuyên bố của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa về Lãnh hải của Trung Quốc, công bố bề rộng lãnh hải mười-hai-hải-lý, và quy định rằng, “Điều khoản này áp dụng cho mọi lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm […] Quần đảo Đông Sa, Quần đảo Tây Sa, Quần đảo Trung Sa, Quần đảo Nam Sa và mọi đảo khác thuộc China”. Ngày 14 tháng 9 năm 1958, Thủ tướng Phạm Văn Đồng của Việt Nam đã gửi một công hàm ngoại giao tới Tổng lý Quốc vụ viện China Chu Ân Lai, long trọng tuyên bố rằng “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, quyết định về hải phận 12 hải lý của Trung Quốc”, và rằng “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định ấy”. Trước những năm đầu 1970, Việt Nam đã chính thức công nhận rằng Quần đảo Tây Sa và Quần đảo Nam Sa đã luôn là những phần không thể tách rời của lãnh thổ China từ thời cổ đại. Lập trường này đã được phản ánh trong các tuyên bố và công hàm của chính phủ Việt Nam, cũng như các bản đồ, sách giáo khoa và báo chí chính thống của nước này.”
Bọn cẩu tặc CS Hà nội còn nói năng gì được nữa ! Đế quốc Trung cộng chúng kê ngay cái tủ đứng to đùng – Công hàm 1958- vào miệng bọn bán nước, hết cãi :
Từ ngày 13 – 15.3, 2013, ở New York diễn ra Hội thảo quốc tế với chủ đề “Biển Đông: Nhân tố trung tâm của hòa bình và an ninh khu vực châu Á – Thái Bình Dương” do tổ chức Asia Society và Đại diện Singapore đồng chủ trì.
Hội thảo có sự tham dự của các học giả, luật sư, chuyên gia từ Mỹ, Châu Âu Singapore, Trung Quốc, Philippines và các cơ quan chuyên ngành luật biển quốc tế … Việt Nam có Phó trưởng khoa Luật quốc tế thuộc Học viện Ngoại giao Nguyễn Thị Lan Anh và Vụ trưởng Vụ Luật pháp và điều ước quốc tế thuộc Bộ Ngoại giao Nguyễn Thị Thanh Hà tham dự.
Đại diện Trung Quốc là tướng Zhu Chenghu- trả lời cho câu hỏi từ diễn đàn hội nghị về hành động cưỡng chiếm Hoàng Sa của Việt Nam từ Trung Quốc hồi năm 1974- rằng
“…Hoàng Sa thuộc Trung Quốc theo công hàm của thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng viết cho thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai vào năm 1958, công nhận Hoàng Sa thuộc Trung Quốc…” .
Đảng Việt cộng ta là một lũ khôn nhà dại chợ , chỉ vênh váo ăn hiếp, chửi mắng nhục mạ được dân Việt Nam thôi , ra nước ngoài xách bao bị vênh mỏ xin tiền bị họ vả lại liền tay là im re cụt đuôi như con cún mắc mưa!
Ví dụ trường hợp phạm văn đồng Vêu :
Sau khi dùng máu hơn cả triệu thanh niên miền Bắc “Đánh cho chết mẹ đồng bào Miền Nam”, thắng trận năm 1975 , Đồng Vêu vênh mỏm sủa tắt bếp bọn thua trận , những người đồng bào Nam Việt Nam vượt biển chạy trốn đảng Việt cộng ta là bọn “ bất hảo, cặn bã của xã hội, ma cô, đĩ điếm, trộm cướp, trây lười lao động, ngại khó ngại khổ, phản bội tổ quốc, chạy theo bơ thừa sữa cặn…”.
Xong , Vêu Việt cộng ta vác bao bị sang Singapore ăn xin , cứ ngỡ quốc gia bé tí này cũng ngán Việt cộng ta như dân Việt , vênh mỏm bảo Sing nộp tiền cúng cô hồn các đảng Việt cộng !
Ai ngờ ông Lý đâu phải Henry Kisinger , ông ta vả mồm Vêu ngay tấp lự , Vêu Việt cộng ta ôm đầu máu xách bao bị về không , nhục ơi là nhục !
Trích Hôì ký Lý quang Diệu :
“Phạm Văn Đồng đến Singapore vào ngày 16/10/1978. Tôi cảm thấy ông kiêu ngạo và khó ưa.
Tôi khởi đầu bằng sự đón chào ước vọng của Việt Nam muốn hợp tác cùng chúng tôi vì hòa bình, ổn định và thịnh vượng nhưng khi nghe đài phát thanh Hà Nội và đọc báo Nhân dân tôi trở nên dè dặt. Họ không thân thiện, thậm chí còn đe dọa. Ông Đồng tuyên bố Việt Nam là một nước xã hội chủ nghĩa và ông là một người cộng sản. Học thuyết của ông là chủ nghĩa Mác–Lênin. Ông đến Singapore để nói chuyện với tư cách Thủ tướng nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Việt Nam phải đóng góp vào sự nghiệp cách mạng và hòa bình của Đông Nam Á và thế giới. Điều này không liên quan gì đến Singapore.
Việt Nam là một đất nước 50 triệu dân, một quốc gia kiên cường, thông minh và giàu tài nguyên thiên nhiên. Cả Mỹ và Nhật đều bảo Việt Nam sẽ trở thành một nước mạnh về kinh tế; Mỹ và Nhật, sẽ cần các mối quan hệ thương mại và kinh tế với họ.
Sau đó ông quay sang các quan hệ kinh tế với một đề nghị gây bất ngờ là Singapore có thể đóng góp vào việc tái xây dựng Việt Nam. Tôi phản đối một cách lịch sự rằng chúng tôi phải có được sự đáp trả cho hàng hóa và dịch vụ của mình, ông nói thẳng thừng rằng nền kinh tế Việt Nam không phát triển và các khả năng thương mại bị giới hạn. Đêm đó trong khi tôi đi bộ với ông đến tiệc chiêu đãi, ông lại nói một lần nữa rằng Việt Nam không thể trao đổi mậu dịch nhưng cần giúp đỡ; Singapore đã thu lợi từ chiến tranh Việt Nam, bán vật liệu chiến tranh cho người Mỹ, do đó trách nhiệm của chúng tôi là phải giúp đỡ họ. Tôi lặng người bởi thái độ ngạo mạn và hung hăng này.
Khi chúng tôi trên xe chạy dọc khu cảng vào ngày hôm sau, ông thấy nhiều tàu bỏ neo. Một lần nữa ông buộc tội chúng tôi đã thu lợi vô cùng lớn từ chiến tranh Việt Nam và phát triển Singapore trên sự mất mát của họ vì thế trách nhiệm của chúng tôi là giúp đỡ họ. Tôi hoài nghi. Tôi không thể hiểu tại sao chúng tôi lại buộc phải giúp đỡ họ trong khi họ bị kiệt quệ bởi một cuộc chiến mà chúng tôi không gây ra và chúng tôi không hề đóng bất cứ vai trò nào trong cuộc chiến ấy. Tôi nói những nguyên liệu chiến tranh chính yếu chúng tôi cung cấp cho các lực lượng Mỹ ở Việt Nam là POL (xăng, dầu và chất bôi trơn) xuất phát từ các công ty dầu của Anh và Mỹ. Lợi nhuận cho Singapore là không đáng kể. Trông ông có vẻ ngờ vực.
Tôi nói chúng tôi chuẩn bị để giao dịch kinh tế chứ không phải để viện trợ không hoàn lại. Ông không hài lòng. Chúng tôi chia tay lịch sự nhưng lạnh lùng. »
Tranh h/s Babui rất là sâu sắc , rất là hay !
Không chỉ một lần ngày 14/9/1958, phạm văn đồng ký công hàm giấy nợ với Bố Tàu ,lấy biển đảo của tổ quốc ra đổi lấy cơm áo , súng đạn , lính Tàu để đánh giết đồng bào miền Nam, mà tên Việt gian khốn khiếp này góp mặt, nhúng tay máu luôn lần hai Mật ước Thành Đô Việt-Trung 3-4 tháng 9 năm 1990.
Đã nói các thầy cô giáo Hải ngoại vừa dạy Việt ngữ dạy luôn sử Việt , chỉ trong một lần bằng tranh biếm họa Babui !
Trẻ nào lười học tiếng Việt nhất cũng sẽ náo nức , khoái học ngay !
Bên xứ Việt Nam ta thì chịu thua thôi !
Chuyện suy ngẩm cho vui : Vừa đọc một bài trên mạng của t/g Bông Lau kể khi về VN, lén lút đặt hai lá cờ vàng nhỏ lên hai ngôi mộ lính VNCH bị bỏ hoang trong Nghĩa Trang Quân Đội VNCH. Sau đó ,t/g ghé nhà anh em bà con gốc gia đình VNCH luôn , ngươì cha bị đi tù cải tạo , nhưng sau con cái thành đại gia ,ông ấy vưà kể lại câu chuyện vưà xoè điện thoại hình lá cờ vàng ra, người anh em bà con vội vàng giang tay bịt mắt đứa con lại để nó khỏi trông thấy ?!
Thắc mắc :
Không rõ tất cả con cháu chắt chít của phạm văn đồng đều định cư ở Việt Nam ?
Nghe bảo tên Việt gian phạm văn đồng Vêu này “trong sạch” lắm , chả có xu đô na Mỹ nào dính túi trong vụ mua bán nhượng đất VN cho Tàu ?! Không như đám con ông cháu cha chít ông nội ngoại Võ giáp, Võ văn kiệt , bạc vàng đô na bitcoin , villa Sing ,Mỹ , châu Âu , châu Úc rãi rác khắp xứ tư bản giẫy chết đếm đến chết cũng không xuể !
He he he …
Hụi xin phép được pot lại bài thơ của Hụi làm dâng lên “bác” Hồ và chú Đồng nhân ngày ký công hàm bán nước 14/9/58.
Văn tự mua bán Biển Đông
“bác” Hồ ra lệnh “chú” Đồng viết thay,
Viết rằng: “thôi kể từ nay,
Tất cả thứ này là của bác Mao!
Còn chuyện đắt rẻ ra sao,
Lời lỗ, giá cả thấp – cao…mặc tình
Biển đảo chẳng phải của mình… (He he he …của “thằng Ngụy Saigon” mà)
Mình…”bán” cũng chẳng tội tình chi mô!”
Chú Đồng vâng theo bác Hồ
Ký tên, đóng dấu, phô tô …gởi liền.
Để mau mau có được tiền
Mua súng, mua đạn ưu tiên hàng đấu.
Đánh Mỹ để cứu nước…Tàu.
Chính là nhiệm vụ….”hàng đầu…ưu tiên”!!!
Tội nghiệp Đồng…vều! “môi anh hở vì răng anh..vổ”!
Hổng nên tranh cãi về bản công hàm của Phạm Văn Đồng, mà nên chấp nhận như nó là .
Để cho những ai mún hòa giải hòa hợp với chính quyền trong nước, có nghĩa implicitly đồng ý với bản công hàm đồng ý với đồng chí tổng ní
Tranh nhà của Bộ Ngoại Giao Trung Cộng có đoạn :
a) Thứ trưởng ngoại giao Ðồng văn Khiêm của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa khi tiếp ông Li Zhimin, xử lý thường vụ Toà Ðại Sứ Trung quốc tại Việt Nam đã nói rằng “theo những dữ kiện của Việt nam, hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa là môt bô phận lịch sử của lãnh thổ Trung quốc”. Ông Le Doc, quyền Vụ trưởng Á châu Sự vụ thuộc Bộ Ngoại giao Việt nam, cũng có mặt lúc đó, đã nói thêm rằng “xét về mặt lịch sử thì các quần đảo này đã hoàn toàn thuộc về Trung quốc từ thời nhà Tống” .
b) Báo Nhân Dân của Việt Nam đã tường thuật rất chi tiết trong số xuất bản ngày 6/9/1958 về Bản Tuyên Bố ngày 4/9/1958 của Nhà nước Trung quốc, rằng kích thước lãnh hải của nước Cộng Hoà Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý và điều này được áp dụng cho tất cả các lãnh thổ của phía Trung quốc, bao gồm tất cả các quần đảo trên biển Nam Trung Hoa. Ngày 14/9 cùng năm đó, Thủ tướng Phạm Văn Ðồng của phía nhà nước Việt Nam, trong bản công hàm gởi cho Thủ tướng Chu An Lai, đã thành khẩn tuyên bố rằng Việt Nam “nhìn nhận và ủng hộ Bản Tuyên Bố của Nhà nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa trong vấn đề lãnh hải” .
c) Bài học về nước CHND Trung Hoa trong giáo trình cơ bản của môn địa lý của Việt Nam xuất bản năm 1974, đã ghi nhận rằng các quần đảo từ Trường Sa và Hoàng Sa đến đảo Hải Nam và Ðài Loan hình thành một bức tường phòng thủ vĩ đại cho lục địa Trung Hoa .
Ông Kelly thuộc Trung Tâm Nghiên Cứu Đông Nam Á của đại học Hawaii : ” Ngày 15 tháng 6 năm 1956, hai tuần lễ sau khi Việt Nam Cộng Hoà (RVN) tái xác nhận chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Trường Sa, Thứ trưởng Ngoại giao của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (DRV) đã nói với Ban Thường Vụ của Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa (PRC) rằng “theo những dữ kiện của Việt Nam thì quần đảo Hoàng Sa (Xisha) và quần đảo Trường Sa (Nansha) là một bộ phận lịch sử của lãnh thổ Trung quốc” .
” Hai năm sau đó, Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa đã ra bản tuyên bố xác định lãnh hải của họ. Bản tuyên bố này đã vạch ra rõ ràng cái khoảng khu vực của lãnh thổ Trung quốc có bao gồm cả Trường Sa .
“Để đáp lễ, Thủ tướng Viêt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (DRV), Phạm Văn Đồng đã gởi một bản công hàm đến Thủ tướng Trung quốc Chu Ân Lai, nhấn mạnh rằng “Chính Phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà tôn trọng quyết định này”.
” 11/06/14 | Tác giả: Đàn Chim Việt
“TQ đưa sách địa lý xuất bản năm 1974 của VN làm bằng chứng
“Trong lúc Việt Nam dịu giọng và có phần tiếc nuối mối quan hệ ‘hữu nghị anh em’ với Trung Quốc thì Trung Quốc vẫn liên tục tấn công tàu thuyền Việt Nam. Động thái mới nhất, họ đã chủ động đưa vụ xung đột ra Liên Hiệp Quốc. Một trong những bằng chứng Trung Quốc trưng ra trong việc khẳng định chủ quyền của họ, sau công hàm do Phạm Văn Đồng ký năm 1958, là cuốn sách địa lý do miền Bắc Việt Nam xuất bản năm 1974 với nội dung công nhận Tây Sa, Nam Sa là của Trung Quốc.
Bài viết này trên DCV có in cả hình .
Ai cũng biết rằng Công hàm ký ngày 14/9/58 bởi Phạm văn Đồng công nhận Hoàng- Trường Sa thuộc Trung cộng.
Dưới đây là thêm vài chi tiết liên quan đến cái Công hàm này :
BBC – 20/1/2014 : Năm 1980, Bộ Ngoại giao Trung Quốc có công bố một tài liệu với tên gọi “Chủ quyền không tranh cãi của Trung Quốc đối với hai quần đảo Tây Sa và Nam Sa”.
Tài liệu này có một tiểu mục với tựa “Sự man trá của chính quyền Việt Nam”, trong đó chỉ ra những bằng chứng cho thấy trước năm 1979, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã nhiều lần tuyên bố Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc.
Ngoài công hàm gây tranh cãi của Thủ tướng Phạm Văn Đồng năm 1958, tài liệu này còn dẫn các tuyên bố của các quan chức chính phủ miền Bắc, trong đó có của Thứ trưởng Ngoại giao Ung Văn Khiêm:
“Ngày 15/6/1956, trong khi tiếp đại diện lâm thời của Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam, Lý Chí Dân, Thứ trưởng Ngoại giao Ung Văn Khiêm của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nói với ông rằng: “Theo dữ liệu của Việt Nam, quần đảo Tây sa và quần đảo Nam Sa về mặt lịch sử là một phần lãnh thổ của Trung Quốc.”
Ngoài ra, tài liệu của Bộ Ngoại giao Trung Quốc còn kèm theo một tấm bản đồ thế giới do Cục Đo đạc và Bản đồ thuộc Phủ Thủ tướng Việt Nam [Dân chủ Cộng hòa] xuất bản năm 1972 trong đó ghi Tây Sa và Nam Sa theo tên Trung Quốc.
Tài liệu này còn nói các bản đồ của miền Bắc trong các năm 1960 và 1974 cũng ghi rõ Tây Sa và Nam Sa là lãnh thổ của Trung Quốc.
***Sáng ngày 21.9.1958, đồng chí Nguyễn-Khang, Đại sứ nước Việt-nam dân chủ cộng hoà tại Trung-quốc, đã gặp đồng chí Cơ Bàng-phi, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao nước Cộng hoà nhân dân Trung-hoa và đã chuyển bức công hàm sau đây của Chính phủ ta:
Thưa đồng chí Chu Ân-lai,
Tổng lý Quốc vụ viện nước Cộng hoà nhân dân Trung-hoa,
Chúng tôi xin trân trọng thông báo tin để đồng chí Tổng lý rõ:
Chính phủ nước Việt-nam dân chủ cộng hoà ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng hoà nhân dân Trung-hoa, quyết định về hải phận của Trung-quốc.
Chính phủ nước Việt-nam dân chủ cộng hoà tôn trọng quyết định ấy và chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung-quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng hoà nhân dân Trung-hoa trên mặt biển.
Chúng tôi xin kính gửi đồng chí Tổng lý lời chào rất trân trọng.
Hà Nội, ngày 14 tháng 9 năm 1958
PHẠM VĂN ĐỒNG
Thủ tướng Chính phủ
nước Việt-nam dân chủ cộng hoà
dân mít đặc: bác hồ vô địc ! bác hồ vô địc !
kampuchia: câm mồm ! không được nói mắm “bò hóc thúi địt” nghe chưa !
dân mít đặc: chúng ông chúng ông !
kampuchia: bây giờ muốn bị bợp tai đá đít hay không?
dân mít đặc: dạ dạ chúng … con ạ !
Đồng ký bán giang san cho Tàu Mao, nhưng tên cho lệnh ký là Hồ Chí Minh. Do đó, Hồ là chủ mưu, còn Đồng là tòng phạm. Hồ đáng bị tội treo cổ, còn Đồng có thể nhẹ hơn: tù chung thân.
Sẽ bị nguyền rủa trong tương lai!
Bây giờ thì rõ như ban ngày
Đừng đánh tráo khái niệm lịch sử
Sử gia xôi thịt thứ tay sai
Tội đồ dân tộc loài ngạ quỹ
Cháu con ta khinh bỉ mỉa mai
Sẽ bị nguyền rủa trong tương lai
Hãy trả lại sự thất lịch sử
Lũ bọ giòi thái thú nô tài!
Nông Dân Nam Bộ
Tội đồ dân tộc loài ngạ quỷ
Ậy, theo chết gia Hạ Đình Nguyên, những nhận định như thế này là chủ quan & 1 chiều . Để hổng bị kêu là “vô học & cực đoan”, hổng nên có những nhận định kiểu ngày . Ngược lại mới là ôn hòa & có học
Unless you wanna be like me, vô học & proud of it too
Ai có công thống nhứt Tổ Quốc?
Sử gia triều Nguyễn thời phong kiến
Rằng chính Gia Long người có công
Năm 1802 lên ngôi hoàng đế
Người có công thống nhứt non sông!
Sử gia mọi rợ thời cộng sản
Rằng đảng và bác nó có công
Đánh đuổi bọn đế quốc tư bản
Gom về một mối cả giang san!
Lập đi lập lại nghe chán ngấy
Vậy chớ ai cho ta mùa xuân
Xuân Đống Đa – mùa xuân chiến thắng?
Anh hùng áo vải Vua Quang Trung!
Bạn thấy trước mặt Tòa Đô Chánh
Tưởng nhớ người anh hùng xuất chúng
Được mang tên nông dân Tây Sơn
Đại lộ Nguyễn Huệ lớn nhứt nước!
Trên hai trăm năm có ai nghe
Lời giễu cợt Quang Trung Nguyễn Huệ
Như đã từng nghe chính cụ nghè
Ngô Đức Ḱế đào mồ cuốc mả:
“Ai về âm phủ nhắn Gia Long
Khải Định thằng nầy phải cháu ông?”
Trong thời phong kiến triều đình Nguyễn
̀Cụ Phan coi Khải Định như không!
Ai có công thống nhứt Tổ Quốc?
Người anh hùng kiệt xuất Quang Trung!
Nông Dân Nam Bộ
Quê hương ta tan nát vì ai?
Hãy trả lại sự thật lịch sử
Rước voi về xéo giầy mả tổ
Sao được gọi là người có công
Hàng trăm năm điêu linh thống khổ!
Tám mươi năm nô lệ giặc Tây
Bao nhiêu xương máu ta đã đổ
Tiếp nối rợ Hồ đến ngày nay
Tận cùng trong đói nghèo nhục nhã
Quê hương ta tan nát vì ai?
Nông Dân Nam Bộ
“Xuống đông đông tĩnh lên đoài đoài yên”
Thời thế tạo anh hùng
Bậc anh hùng cái thế
Nguyễn Huệ Vua Quang Trung
Chấm dứt một đế chế
Thối nát thời Hậu Lê
Trong Nam đuổi Nguyễn Ánh
Thống nhứt cả giang san
Bắc Nam gom một mối!
Lê Chiêu Thống cầu Tàu
Nguyễn Ánh nhờ cứu viện
Thái Lan – cả giặc Tây
Người anh hùng Nguyễn Huệ
Đánh đuổi quân xâm lăng
Trận Đống Đa ngoài Bắc
Trong Nam trận Rạch Gầm
Người anh hùng kiệt xuất!
“Xuống đông đông tĩnh-
Lên đoài đoài yên”
Người anh hùng áo vải
Ngày nào đất Tây Sơn!
Nông Dân Nam Bộ
Ai chính danh anh hùng hào kiệt?
“Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả,
Anh hùng hào kiệt có ai hơn.”
Lời Cụ Phan Bội Châu an ủi
Cụ Phan Châu Trinh và cho ông!
Lời thơ Cụ Phan đáng suy gẫm
Đi thăm thương binh trước khi chết
“Huynh đệ chi binh” Nguyễn Khoa Nam
Ngũ tướng anh hùng đã tuẩn tiết!
Và hàng ngàn anh hùng vô danh
Đi vào lòng người dân miền Nam
Cũng như thức tỉnh toàn thế giới
Bỏ phiếu bằng chân những thuyền nhân!
Ví phỏng ta không bị đô hộ
Hai Cụ Phan tham gia làm quan
Thẳng tiến trên con đường quan lộ
Hai gia đình thụ hưởng giàu sang!
Mấy ai biết đến Hai Cụ Phan?
Những bài thơ yêu nước trác tuyệt
Công Hầu Khanh Tướng cũng không màng
Ai chính danh anh hùng hào kiệt?
Nông Dân Nam Bộ
. cán vẫu: thế nực đang thù địt chúng ông !
. hải ngoại: muốn thù địt hay hửi địt nè?
. cán vẫu: giời ơi là giời kinh nắm ạ ! đ/c xi ăn toàn xíu mại ngầu pín hột dịc múi trộn dầu hào bao nhiu năm nay nan tỏa thoải mái chúng ông hô hấp mãi sắp tử vong đây này giời ạ !
. hải ngoại: trả lời mau muốn thù địt hay hửi địt?
. cán vẫu: kinh hửi giắm xi shifu nắm dzồi, cho chúng … con thù địt cũng được ạ !