Thích Trí Quang, ông là ai? [1]

55

 

Diệt Thiên Chúa giáo là ý đồ và mục tiêu của Trí Quang. Nếu là truy diệt dư đảng Cần Lao nói chung thì người đầu tiên phải thanh toán là tướng Lê Văn Nghiêm, vì ông là thứ Cần Lao “gộc” cũng như Đỗ Mậu .

Tôi đặt ra câu hỏi như một tiền đề và mong  tiếp cận được con người thật của Trí Quang. Thích Trí Quang: Ông là ai? Một nhà tu đạo hạnh hay một kẻ vĩ cuồng tôn giáo?

Thích Trí Quang, 1964

Bạn đọc thử nhìn kỹ khuôn mặt, cái nhìn, nhất là đôi mắt săc và gian xảo, dáng điệu xem Trí Quang có phải là nhà tu thật không?

Trong chỗ riêng tư, tôi được bà tiến sĩ thái thị Kim Lan ở Đức, hiện nay  nghỉ hưu ở Huế thổ lộ tâm tư là bà rất yêu mến ông Trí Quang và con mắt sắc như dao của ông Trí Quang đã hớp hồn bà.

Đó là một “mối tình” nửa nạc nửa mỡ mà thực sự chỉ có hai người họ biết tỏ. Nếu tôi có nói sai thì nay bà còn sống, ở Huế bà cứ việc lên tiếng phản bác? Trong bài trả lời phỏng vấn của đài BBC mà bà vốn có duyên nợ Thày- Trò, một người gần gũi tâm giao, biết từng chi tiết thói quen, sở thích, tính nết, ai là bạn, ai là người mà Trí Quang không ưa. Cũng theo lời kể của Thái Kim Lan:  thấy người mà ông không ưa, ông  tỏ vẻ túc giận, đánh sầm cửa không tiếp.

Cũng theo lời tâm sự của Thái Kim Lan, bà mô tả Trí Quang có thân hình mảnh khảnh, nhưng đầy nghị lực và đầy nam tính, mắc săc như dao, cái nhìn chế ngự người khác. Giọng nói nhát gừng, rời rạc từng chữ, nhưng đầy quyền uy, không dấu được vẻ cao ngạo.

Bà kết luận: Nói đúng ra, ông có tư thế lãnh tụ.

Chính vì những lời lẽ tâm giao, sự giao cảm giữa hai người là mối thâm giao nhục cảm lẫn tinh thần giữa hai người họ..trở nên gắn bó suốt đời họ.

Trên đây là những tiết lộ của tôi về con người Trí Quang đối với một phụ nữ với nhũng mối liên lạc khác thường trong nhiều năm tháng.

Tôi thiển nghĩ, những tiết lộ này cho thấy, cuộc đời  bí mật của Trí Quang kể như lần đầu tiên được phô bày ra. Tôi can đảm viết ra sự thật như thế.

Và sau đây, tôi xin  trích dẫn những lời lẽ xưng tụng, bào chữa cho Thích Trí Quang trong một cuộc phỏng vấn:

“Ông ta là một vị tỳ kheo nghiêm túc, nhất mực hành đạo khi tụng kinh cũng như khi đi theo Phật. Chưa ai có thể vượt qua ông về cách tu chứng.. Tôi nghĩ Hòa thượng Trí Quang trong hoạt động về mặt xã hội cũng như về văn hóa, đối với xã hội, đối với lịch sử, đối với Phật học, ông luôn luôn bảo vệ đời sống bằng sự dấn thân của ông. Đó là vai trò lịch sử của Trí Quang và với trò này, có thể có nhiều người phê phán, nhưng theo tôi, nếu Việt Nam chỉ thực hiện một nguyện vọng của Trí Quang thì có thể Việt Nam có thể vượt được nhiều khổ nạn.. Tôi nghĩ trước hết là cần tôn trọng sự thật, cần phải nhìn lịch sử trong từng giai đoạn. Có thể là chúng ta phải có ý muốn làm thế nào  đê giữ sự thật, bảo vệ sự thật lịch sử.. Trong lúc đó, lịch sử bây giờ đối với tôi, những trang lịch mà được viết về phong trào Phật giáo cũng như là về Hòa thượng Trí Quang của người Mỹ hay người Việt Nam, những khảo cứu tôi nghĩ chưa nói hết được hay là một cách trung thực cái ý nghĩa mà Thích Trí Quang đã đóng góp. Luôn luôn phải tâm nguyện không có bạo động, chỉ tuyệt thực theo đó yêu cầu thực thi chứ không phải cưỡng bức thực thi. Nghĩa là Trí Quang  tuyệt thực 100 ngày thì cũng ở trong tinh thần đó.”

( Quốc Phương phỏng vấn Thái Kim Lan, BBC Việt Ngữ).

Còn có lời lẽ xưng tụng nào hơn nữa chăng như thể một người trong cuộc!!!

Tôi chỉ nói thẳng với Thái Kim Lan  một điêu- một điều duy nhất mà thôi: con người không ăn và uống có thể sống được từ 8-21 ngày. Có uống nước sống được 60 ngày. ( theo  tài liệu Archiv Krimonogie trusted source.)

Và không ai tuyệt thực 100 ngày mà vẫn sống nhăn. Xin bà đừng khoa trương bốc láo nữa!!

  • Trích dẫn các tài liệu làm bằng chứng

Theo tài liệu của C.I.A“Trí Quang là một kẻ mị dân, triệt để chống Thiên Chúa giáo, một người theo chủ nghĩa dân tộc cuồng tín và một người hoang tưởng tự đại (vĩ cuồng) với mục đich cuối cùng là thiết lập một chế độ thần quyền Phật giáo ở Việt Nam.”

1964: CIA Intelligence Information Cable & CIA Memorandum

Có thể tôi chưa từng nghe một lời nhận xét nặng nề như thế của một người nghiên cứu ngoại quốc đối với một nhân vật lãnh đạo tôn giáo hàng đầu của Việt Nam.

Tuy nhiên nhận xét về Trí Quang ở trên không có gì là quá đáng mà có thể rất gần sát với sự thật.

Người ta có thể không nói ra bởi vì không dám nói, sợ đụng chạm đến chiếc áo thày tu hoặc vì không đủ tài liệu dẫn chứng.

Phần tôi, tôi coi ông là người sắc sảo, có sức thu hút và quyết tâm và rất nhiều ngạo mạn và cao vọng. Chính cái cao vọng vĩ cuồng này đẩy ông đi rất xa. Có người gọi ông là có óc lãnh tụ hay óc làm trùm hay còn được gọi là: giấc mơ lãnh tụ.

Đúng cả. Các viên chức Mỹ cũng như đại sứ Cabot Lodge chỉ nhìn thấy ở Trí Quang là một ‘potential troublemaker’. Nhiều người khác gọi ông là một thứ ‘kingmaker’. Hình ông trên bìa báo Time số ra ngày 22-4-1966, ở góc  phụ chú, ‘The Buddhist Bid for power’ và gọi ông là “mysterious High Priest of Disorder” của Việt Nam.

Vậy mà một số đông người, không biết xuất phát từ ai đều cùng nhái theo một luận điệu: “Người làm rung chuyển nước Mỹ”.  Nguyễn Hữu Thái trong một bài tựa đề “Thượng tọa Thích Trí Quang. ‘Người làm rung chuyển nước Mỹ;” (www viet-studies.net) viết bịa đặt, dựng đứng chuyện.

Ca tụng như thế có khác nào chửi xéo thầy chẳng khác gì Trí Quang là một tên khủng bố trong vụ 9-11.

Tôi còn thấy trong phòng của ông ta một bức hình của Mahatma Gandhi.

Mỉa mai thay, Trí Quang không học được một góc của lòng nhân ái của bậc thánh nhân.

Lại còn Nelson Mandela chống lại nạn kỳ thị chủng tộc. Và nếu không có ông thì đất nước của ông không tránh khỏi một cuộc tắm máu giữa da đen và da trắng.

Cả hai, một thánh nhân, một người anh hùng đều không phải thầy tu mà họ có một tấm lòng nhân.

Nhưng tôi nhìn thấy rõ hơn ở ông Trí Quang, sau khi đọc một số tài liệu trong cuốn “Giấc  mơ lãnh tụ và mong mỏi bạn đọc tìm đọc, tài liệu của MarK Moyar, tài liệu của  Robert J. Topmiller và nhất là của tác giả James McAllister, một tài liệu dựa trên trực tiếp những trao đổi của ông Trí Quang với nhân viên ở tòa đại sứ Mỹ được CIA báo cáo về Bộ Ngoại giao Mỹ trong thời gian 1964-1965

Cuối cùng tài liệu không thể bỏ qua là tập sách do Hòa thượng Thích Tâm Châu viết, “Bạch thư về Vấn đề chia rẽ Ấn Quang với Việt Nam Quốc Tự (1994)”. Tổ Đình Từ Quang (2176 Ontario Est. Montréal, Quebec, Canada.

Trong đó TT. Tâm Châu thổ lộ phái Ấn Quang còn có âm mưu ám hại ông.

Thiển nghĩ bạn đọc, bất kể là ai, đều nên đọc các tài liệu kể trên để tránh bớt những tranh cãi vô ích. Rất tiếc là có một số người, ngay cả một số chức sắc Phật giáo chỉ đọc những gì họ muốn đọc.

Đọc những tài liệu ấy nó mới hiểu được con người thật của Trí Quang cũng như những mục đích và tham vọng của ông.

Viết bài này, tôi xử dụng thêm tài liệu của tờ báo Lập Trường, cơ quan tranh đấu của Hội Đồng Nhân Dân Cứu Quốc ở Huế và chia xẻ những điều ấy với bạn đọc ngày hôm nay.

Cái cảm nghĩ của tôi khi đọc các tài liệu trên, tôi nhận thấy ông Trí Quang là loại người cực kỳ nguy hiểm. Nguy hiểm cho bất cứ ai không đồng quan điểm với ông – dù là ở bình diện chính trị hay nhất là tôn giáo.

Thiên Chúa giáo đã đành là mục tiêu hàng đầu và trên hết của ông với nhóm đệ tử của ông ở Huế. Tiếp đến là các chính quyền ở miền Nam như Tam Đầu chế, Nguyễn Khánh, Phan Huy Quát, Trần Văn Hương, Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ, v.v.. và cả những người đồng đạo của ông như Thích Tâm Châu, Thích Thiện Minh.

Nếu cần, ông sẵn sàng dùng bạo lực như biểu tình, tuyệt thực và biện pháp tối hậu là tự thiêu đối với các quyền lực thế tục.

Đã có bao nhiêu người đồng đạo tự thiêu cho những mục chính trị và những mưu đồ của ông? Những đe dọa, khủng bố trắng đối với những người đồng đạo?

Tôi gọi nó là một thứ phát xít tôn giáo.

Nguy hiểm nhất ở chỗ có thể ông đã mất một tấm lòng nhân ái. Nhiều người chỉ nhìn khuôn mặt ông ở bề ngoài đã ái ngại.

Nó lộ sự tàn bạo không dấu diếm được. Vậy mà những đệ tử của Trí như Cao Huy Thuần hay “ người tình không chân dung” Thái Thị Kim Lan lại chỉ nhìn con mắt săc sảo, bén như gươm lại có khả năng thuyết phục và chế ngự người khác?

Tôi xin gửi đến bạn đọc một nhà báo người Ý nổi tiếng người Ý Oriana Fallaci trong một cuộc phỏng vấn Trí Quang viết.

Trí Quang, con người năm 1960 [thật ra là năm 1963. NVL] đã nhẩy như một chú dê con vào sứ quán Mỹ để khỏi bị bắt và bị giết, nay không có vẻ gì là một người sắp tự thiêu cả. Mặt ông ta tròn trĩnh tinh quái, đôi mắt gian xảo, và cái nụ cười ác thú đang che dấu một cái gì không ai biết nổi, nhưng biểu lộ một thái độ tham sống mãnh liệt. Chỉ cần quan sát ông ta trong lúc ông ta kiểm tra xem có ai theo dõi chúng tôi không, lúc ông ta khóa cẩn thận cái gian phòng chỉ có một cái giường, một bàn nhỏ, một bức ảnh Gandhi, một cái ghế, một cái bô, nhưng lại có một cái Radio loại mới nhất, một máy điều hòa nhiệt độ và một hộp sô cô la ông ta vốn ưa thích.”

Lê Minh Đức, “Cuộc sống, cuộc chiến tranh, và rồi” 9-1991, trang 105 dịch từ bản tiếng Pháp của Jacqueline Remillet, tựa đề “La vie, la guerre et puis rien”, NXB Robert Laffont – Paris; nguyên bản tiếng Ý của Oriana Fallaci, tựa đề “Niente e così, sia” (Nothing, and so be it, 1969.)

Cho nên, những ai còn đề cao ông là một nhà sư bất bạo động, trước sau chỉ là nhà chân tu, trước sau chỉ vì Đạo pháp, một người đạo đức cao trọng tiêu biểu của Phật giáo thì thật sự họ không biết xấu hổ.

Phần tôi khen ai mà không đúng tôi thấy ngượng với lương tâm mình.

Nếu thật sự ông là người chân tu, đạo hạnh, theo tôi, sẽ  không có những tranh cãi như ngày hôm nay khi ông đã nhắm mắt lìa đời.

Sự gây ra tranh cãi tự nó là một điều bất thường.

Nhưng đối một vị tỳ kheo đạo hạnh như Dalai Lama, ai có can đảm dám chê trách?  Hình ảnh các nhà sư mà tôi trân trọng quý mến là hình ảnh sư cụ Chùa Long Giáng trong chuyện dài của nhà văn Khái Hưng. Ngay từ hồi còn trẻ, đọc Khái Hưng, tôi đã hình dung ra đạo Phật qua sư cụ chùa Long Giáng và nhiều nhà sư khác ở các vùng quê miền Bắc.

Đẹp biết làm sao.

Hình ảnh Trí Quang và những việc làm của ông trong suốt 20 năm miền Nam đã bôi bẩn hình ảnh cao đẹp của Phật giáo đi nhiều. Điều này xem ra một số đệ tử của thầy đã không nhìn nhận ra sự phá sản tinh thần đạo Phật của ông Trí Quang. Chẳng lẽ người có học, có đầu óc, có đọc sách vở, tài liệu lại không nhìn nhận ra điều đó sao?

Hãy để hình ảnh Phật lúc nào cũng là ông Bụt. Đơn giản chỉ có vậy thôi.

Ý của tôi là như vậy. Các đệ tử của thày có nên cứ tiếp tục tụng thầy nữa chăng? Phải biết xấu hổ với chính mình.

Riêng TT. Thich Tâm Châu đến cuối đời, 1993, cũng thấy cần nhìn lại công cuộc tranh đấu Phật giáo, cực chẳng đã, ông mới tiết lộ mối rứt nạn giữa Ấn Quang và Quốc Tự trong tập tài liệu nhan đề Bạch Thư về vấn đề chia rẽ của Ấn Quang và Việt Nam Quốc Tự. Trong đó gián tiếp cho thấy Trí Quang là người cực kỳ quá khich và nếu cần xử dụng bạo lực không khoan nhượng.

Thượng Tọa Tâm Châu là người hiểu rõ con người của Trí Quang, độc đoán và muốn thâu tóm mọi quyền lực nên mới có sự ra đi của cụ Chánh Trí Mai Thọ Truyền cũng như TT. Thích Tâm Châu, Việt Nam Quốc Tự rời khỏi Giáo Hội Ấn Quang.

Vì thế, sự chống đối ông Trí Quang của một số người Việt hải ngoại hiện nay là phải như thế, nhưng cũng cần xét lại. Vì nhiều phần chưa hiểu được mục đích và động lực nơi ông. Phần đông hiện nay dựa trên lập trường chính trị của người quốc gia cho rằng ông hoặc là người của CIA, nhất là người của cộng sản.

Cả hai quan điểm ấy rất nhiều phần chỉ đúng ở bề mặt, mà có thể nhiều phần không đúng khi đọc tập tài liệu của James McAllister nhan đề, “‘Chỉ có tôn giáo là đáng kể ở Việt Nam’: Thích Trí Quang và chiến tranh Việt Nam, bản dịch Only religious Count in Viet Nam. Thich Trí Quang and the Vietnam war của Trần Giao Thủy.

Điều đó cũng không có gì đáng trách, vì phần đông người Việt thiếu thông tin và và tài liệu. Theo McAllister, ngay cả những người viết sử tầm cỡ như Mark Moyar, trong cuốn “Political monks: The militant Buddhist Movement During the Vietnam War” hoặc cuốn của Robert Topmiller, “The Lotus Unleashedd: The Buddhist Power in South Vietnam, 1964-1066” đều thiếu sót trong việc chống hoặc bênh vực Trí Quang.

Vì thế James McAllister cho rằng thật là bất hạnh khi các sử gia hiện nay biết rất ít về mục tiêu và động cơ trong giai đoạn cam go của cuộc chiến tranh Việt Nam.

Unfortunately, contemporary historians still know very little about Tri Quang goals and motivations during this crucial period of the Vietnam war.”

James McAllister, Only religious Count in Viet Nam. Thich Trí Quang and the Vietnam war.

James McAllister

Nhiệm vụ chính của bài viết này là tìm hiểu xem ông là ai nhà tu đạo hạnh hay một kẻ vĩ cuồng tôn giáo..

  • Giai đoạn trong cuộc đời đấu tranh tôn giáo-chính trị của TT. Trí Quang trên tờ Lập Trường mà tôi có đầy đủ các số báo.

Theo tôi, ngoài vấn đề đọc tài liệu, cũng cần nghiền ngẫm kỹ càng lại bản chúc thư ngắn ngủi của ông. Ông vốn là người cao ngạo, khinh người, có nhiều cao vọng ngất trời, nhiều toan tính, nhiều âm mưu, nhiều thủ đoạn tàn bạo, nhiều hành vi ném đá dấu tay, tại sao lại muốn thầm lặng ra đi? Đó phải chăng là kết quả 44 năm nghiền ngẫm về cuộc đời dấn thân, đầy sóng gió và hào quang, thét ra lửa. Có phải chỉ vì ông muốn xóa trắng những trang sử lem luốc đời ông không? Có phải chỉ vì ông muốn từ bỏ tất cả thế sự để đi bình an về cõi vĩnh hằng? Có phải vì những tham vọng vĩ cuồng muốn làm thái thượng hoàng, một thứ vua không ngai. Cuối cùng, mục đích và những tham vọng của ông đã không đạt được?

Hiểu như thế mới hiểu được tại sao nay ông Trí Quang ngồi im một chỗ.

Câu hỏi là trước 1975 ông đã làm gì? Ông làm chính trị quậy phá. Nào ông có hăm hở gì sách vở chữ nghĩa? Muốn dịch thì trước 1975 cũng dịch được chứ? Muốn tu thì trước 1975 cứ ở trong chùa tụng kinh gõ mõ? Trước 1975, đã có biết bao nhiêu báo chí Phật giáo đã ra đời nhằm chấn hưng Phật giáo. Các tuần san như Hải Triều Âm, Thiện-Mỹ, Đuốc Tuệ, Đại Từ Bi. Rồi các nguyệt san như như Liên Hoa, Giữ thơm quê mẹ, Vạn Hạnh. Phần lớn chủ trương của các tập san này đều nhằm mục đích tôn giáo, văn học Phật giáo hơn là chính trị. Họa chăng tờ Hải Triều Âm mà ông cộng tác viết chung với Nhất Hạnh có viết những bài về chính trị.

Nếu ông có quan tâm và hỗ trợ, theo tôi chính yếu là tờ Lập Trường, cơ quan tranh đấu của Phong trào Nhân Dân cứu Quốc.

Đây là chỗ dựa của ông.

Đọc Lập Trường là đọc Trí Quang. Ông là linh hồn của tờ báo. Ông đứng sau tờ báo như cái bóng phủ.

Báo Lập Trường, 4-7-1964. Nguồn: Lập Trường/NVL

Những bằng chứng về sự cực đoan tôn giáo của Trí Quang dẫn đưa đến mộng làm bá chủ.

Muốn hiểu rõ con người và những cao vọng của ông Trí Quang, có thể chỉ cần đưa ra một vài so sánh có tính cách dẫn đường. Giả dụ, nếu Hòa Thượng Thich Tịnh Khiết hay ông Mai Thọ Truyền hay TT Thích Tâm Châu lãnh đao Phật giáo miền Trung thì có thể có biến cố Phật giáo 1963 hay không? Hoặc giả, nếu thay vì TT. Ngô Đình Diệm, một người công giáo thay bằng ông X, một người Phật giáo, liệu có thể có cái gọi là kỳ thị tôn giáo hay không?

Tại sao việc ông Kỳ, tự nhận là người Phật giáo ra dẹp Phật giáo miền Trung, đưa Trí Quang về Sài Gòn giam lỏng, không một ai coi đó là kỳ thị tôn giáo?

  • Ông Kỳ và Trí Quang.

Khi tướng Kỳ  ra ổn định tình trạng vô chính phủ ở Đà Nẵng mà không hỏi ngay cả ý kiến người Mỹ kể đã là một kỳ công.

Sau đó, ông ra Huế, dẹp bàn thờ xuống đường rồi dẫn độ Trí Quang về Sài gòn như một tên tội phạm.. Chẳng một Phật tử, thượng tọa nào dám biểu tình phản đối?

Điều mà ông Diệm, ông Nhu, ông Cẩn không làm được và bị chết thảm thì ông Kỳ thẳng tay làm được.

Ông Kỳ đã viết lại với giọng diễu cợt, đôi chút xỏ lá Bắc Kỳ khi tóm được Trí Quang dân độ về Sài Gòn như sau:

I had to be careful with Trí Quang sice I did not want to create martyr., so I decide on a compromise, and confined him to house arrest in Saigon Hospital. Knowing the sort of tricks he would be up to, I deliberately chose a hospital in which one of the doctors was the friends of Trí Quang’s. Tri Quang stayed  in the hospital “ recuperating for several months, but  almost immediately on entering it annouced that he was going on a hunger strike.

Just what I expected. But, despite all the newspaper stories of his impending death, Tri Quang never seemed to lose weight. Each time the Amercan advisers asked me when he  would die, but Tri Quang is a politican and his doctor friend feeding him secretely. Don’t worry for a politician death is the end. Tri Quang must survive if he wants to carry on  his politician  career.”

( Nguyen Cao Ky, Twenty years and twenty days. Stein and day/ puplisher/ Newwork, 1976, trang 98)

Quả thật, sau 100 ngày tuyệt thực, ông  dược thả ra về khỏe mạnh.

Hòa thượng Thích Tịnh Khiết đã khuyên Trí Quang về chùa ở ẩn. Cuộc đời làm chính trị ồn ào chấm dưt từ đây..

Giải mã con người Trí Quang là giải mã những ẩn số che đậy đằng sau các cuộc tranh đấu của ông. Những điều ông nói và những điều ông làm cần được cân bằng một nhận xét khách quan và thông minh. Trước 1963, cùng lắm ông chỉ là một cao tăng trong giới Phật giáo miền Trung. Có thể ông sống ẩn mình, ẫn nhẫn vì thời cơ chưa đến. Và để giải mã những ý đồ của ông, có thể chia ra hai giai đoạn mục tiêu tranh đấu của ông.

  • Mục tiêu thứ nhất: lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm.

Việc lật đổ này bề ngoài mới đầu chỉ là một sự rắc rối nhỏ tưởng không có gì quan trọng, nó đã mau chóng kết tụ thành một khối bất mãn chống lại chính quyền. Việc đòi hỏi cho phát thanh lại vào lúc 8 giờ tối bài thuyết Pháp của TT Trí Quang nhân dịp lễ Phật Đản mà nội dung là chống chính phủ. Liệu ông giám đốc Đài phát thanh, ông Ngô Ganh có thể nào cho phép phát thanh một bài chống chính phủ hay không? Một cái xẩy nẩy cái ung. Ngô Ganh không dám quyết định, tỉnh trưởng cũng không. Nó mau chóng mang kich thước mội cuộc nổi dậy về chính trị lật đổ một chính quyền do một tổng thống người Thiên Chúa giáo lãnh đạo trong một đất nước tín hữu Phật giáo dông hơn. Sau vụ nổ ở Đài phát thanh, chính quyền địa phương cũng như trung ương lúng túng trong việc giải quyết. Tất cả đều bị động vì tính bất ngờ của nó và không ai dám đứng ra trách nhiệm. Ý đồ của ông Trí Quang là đã kích động đúng lúc tâm lý quần chúng đám đông Phật tử, tạo nên một làn sóng chống đối; bắt mạch được tâm lý đám đông ở đây là tuyệt vời. Vụ tấn công chùa lại thêm một vụng về làm mất chính nghĩa của chính quyền. Ông Diệm rơi vào thế cô đơn, chính quyền bị cô lập và bị động.

Thế nhưng đã không ai nhắc nhở gì đến lực lượng tranh đấu, Hội Đồng Nhân Dân cứu quốc của Trí Quang đã tấn công và thiêu rụi hai giáo xứ Thanh Bồ và Đức Lợi ở Đà Nẵng làm cho 11 người chết, 42 người bị thương và hàng ngàn người mất nhà mất cửa. Mời bạn đọc (Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Nhớ lại cuộc thảm sát Thanh Bồ Đức Lợi, Đà Nẵng 24-8-1966.)

Những nhóm người cực đoan tôn giáo được gọi là “ lực lượng thanh niên Phật tử cứu quốc” như các vị Thích Minh Chiếu, Thích Hạnh Đạo, Thích minh Tuấn, Thích Long Trí, Thích Như Huệ, Thích Thiện Duyên và đám Phan Xuân Huy, La Thành Tỵ, Hà Xuân Kỳ, Phan Chánh Dinh, Vĩnh Kha, Vĩnh Linh, Hồ Công Lộ, Nguyễn Văn Lương, Lê Văn Tương, Nguyễn Văn Côn, Nguyễn Văn Tổng đã tham gia vào đám người hạ sát những đồng bào vô tội tại Đà Nẵng. Những nạn nhân  vô tội, chết oan uổng mà không được công lý che chở. Những kẻ giết người một cách tàn bạo nay họ ra sao? Ở đâu ?

Giới Thiên Chúa giáo sau nhiều năm trời bị bách hại trong thầm lặng. Đây là lần đầu tiên rơi vào ghế bị cáo.

Họ giữ sự bình tĩnh không tuyên bố để tránh tình trạng đổ thêm dầu vào lửa. Sau 1-11-1963, kẻ thắng người thua đã rõ ràng khi TT. Trí Quang rời khỏi tòa đại sứ Mỹ ngày 4-11. Lật ông Diệm là kế gián tiếp loại trừ ảnh hưởng công giáo trong chính quyền, đồng thời lấy lại địa vị của Phật giáo đã mất. Nó nhắc nhở lại thời kỳ Văn Thân đời Tự Đức mà TT.Trí Quang có thể là nhân chứng tại làng quê Diêm Điền của ông tại thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình?

Nếu tin vào bài viết của tác giả Lê Trọng Quát khi tiếp xúc với TT Trí Quang khi chia tay, ông Trí Quang nới: “Bác ơi, chế độ này cho nó sập cho rồi.” (Lê Trọng Quát, “Một lời chứng trước khi lật qua một  trang sử thảm của dân tộc”.)

Người Mỹ và một số tướng lãnh miền Nam đã ủng hộ việc lật đổ TT. Diệm và sự việc ấy được coi như chính đáng. Tòa đại sứ Mỹ đã cho Trí Quang vào tỵ nạn chính trị mà sau này ông Trí Quang đã bày tỏ lòng tri ân của ông đối với người Mỹ.

Vấn đề không còn là đòi hỏi bình đẳng tôn giáo hay mục tiêu 5 điểm nữa. Nếu chỉ có thế thi mọi chuyện phải dừng lại ở đây vì hai ông Diệm-Nhu đã chết. Các sư sãi trở về Chùa tiếp tục việc tụng kinh gõ mõ.

Theo tài liệu của CIA gởi về Bộ Ngoại giáo Mỹ ngày 1 tháng Tư, 1964, James McAllister viết:

Ông ta là một người bị chính trị hóa cao độ, một người nhìn hầu hết mọi sự kiện ở Việt Nam qua lăng kính của một xung đột căn bản là tôn giáo giữa Phật giáo và Thiên Chúa giáo. Trí Quang nói, “Ngay cả người Thiên Chúa giáo tốt đối với người dân cũng đã phạm lỗi hai lần.”

Xin giải thích ý nghĩa câu nhận xét của Trí Quang là ngay cả những người công giáo cho dù họ là người tốt đi nữa thì họ cũng phạm hai tội. Tội thứ  nhất đã là người công giáo thì theo Tây thực dân và bán nước. Tội thứ hai là đã là công giáo thì họ là thứ Cần Lao Thiên Chúa giáo.

Ghi nhận này của CIA do tác giả James McAllister tiết lộ cho thấy ông Trí Quang đã đụng chạm đến căn tính của người Thiên Chúa giáo. Đạo Thiên Chúa đã được truyền sang từ thế kỷ 16 và hơn hai thế kỷ sau, người Pháp mới có mặt ở Việt Nam.

Về Cần Lao thì nhóm Cần Lao gộc là các tướng như Đỗ Mậu, Lê Văn Nghiêm, Tôn Thất Đính, v.v.

Tác giả Lữ Giang, năm 1964 đã gọi đây là một cuộc thánh chiến. Cuộc thánh chiến thứ nhất là lật đổ chính quyền Ngô Đình Diệm. Cuộc Thánh chiến thứ hai là diệt các tàn dư Cần Lao công giáo. Ông viết,

Các dư đảng Cần Lao phải rời khỏi các chức vụ và các vị trí then chốt trong chính quyền. Dư đảng Cần Lao ở đây được hiểu là những người theo Thiên Chúa giáo và khi nói “diệt dư đảng Cần Lao” thì phải hiểu là diệt Thiên Chúa giáo và các phần tử không đồng chủ trương của nhóm Phật giáo cực đoan miền Trung.”

Ông còn nhận xét thêm về Trí Quang với một số những đặc tính như: độc đoán, muốn nắm mọi quyền hành trong tay vào Giáo Hội Phật giáo Ấn Quang.

Cực đoan, muốn gắn liền Phật giáo và dân tộc.

Vận mệnh đất nước đi liền với vận mệnh Phật giáo. Ông muốn tự coi mình là Quốc sư ở trên mọi tôn giáo trong đó Phật gíao chiếm lãnh hàng đầu (tóm tắt trang 129). Diệm đổ chưa phải là xong. Ông tiến hành bước thứ hai là diệt trừ dư dẩng Cần Lao Thiên chúa giáo.

  • Mục tiêu thứ hai: Diệt trừ hiểm họa Cần Lao Thiên Chúa giáo.

Mục tiêu thứ hai của TT Trí Quang còn quan trọng hơn mục tiêu thứ nhất. Mục tiêu thứ nhất tương đối rõ ràng là đòi lại quyền bình đẳng tôn giáo. Vì thế ít ra nó cũng được khối Phật giáo Việt Nam Quốc Tự ủng hộ và tham gia. Mục tiêu thứ hai bộc lộ một cách rõ ràng, minh bạch và dứt khoát, triệt để. Mục đích của Trí Quang là tiêu diệt Cần Lao Thiên Chúa giáo và tham vọng biến Phật Giáo thành một thứ “Quốc giáo” và ông trở thanh Quốc sư của tôn giáo ấy.

Không lẽ gần một triệu người di cư đa phần là Thiên Chúa giáo trở thành kẻ thù của Trí Quang?

Đó là một thái độ ngông cuồng của một kẻ tu hành cuồng tín. Tham vọng còn là đặt dư đảng Cần Lao ra ngoài vòng Pháp luật!

Trong việc diệt trừ Thiên Chúa giáo, theo tác giả James McAllister, chính quyền Mỹ Jonhson cho rằng sau vụ lật đổ ông Diệm cần một tình thế ổn định và chính phủ miền Nam Việt Nam không cần đến một sự cải tiến hoặc thanh lọc các nhân viên chính phủ cũ. Nhưng Trí Quang không bao giờ chấp nhận cái ý tưởng sự đàn áp tôn giáo do chính quyền Ngô Đình Diệm đối với Phật giáo đã được giải quyết xong sau khi chính quyền Ngô Đình Diệm đã sụp đổ.

Nói như thế, thâm ý của Trí Quang muốn đánh giá xem chính quyền mới đã hành xử như thế nào? Và ông ta nhận thấy rằng nhiều người tham dự trong cuộc lật đổ ông Diệm thì chính bản thân họ chỉ là một thứ Diệm-không Diệm, và ông cho rằng họ chỉ sợ Diệm-Nhu tính chuyện xa lìa Mỹ hơn là bản thân họ tin tưởng rằng chế độ Diệm căn bản là xấu.

Theo phúc trình của CIA, 11 tháng 11 và 7 tháng 12, 1963, gởi về bộ Ngoại giao Mỹ, James McAllister viết,

Vì niềm tin hay vì chiến thuật cần có, chính quyền Johnson đã bác bỏ ý kiến cho rằng xung đột tôn giáo chính phủ Việt Nam (chính phủ VNCH) cần bất kỳ cuộc đổi mới hoặc thanh trừng toàn bộ nhân sự nào. Tuy nhiên, Trí Quang không bao giờ chấp nhận ý kiến cho rằng xung đột tôn giáo và việc Thiên Chúa giáo đàn áp Phật giáo là vấn đề đã được giải quyết hoàn toàn bằng cách loại bỏ Diệm và Nhu khỏi ghế quyền lực. Dù nói rằng ông sẽ đánh giá chính phủ mới trên cơ sở thành quả, Trí Quang lo rằng nhiều người trong nhóm đảo chính là người của Diệm, và ông cho rằng họ đã hành dộng “vì sợ rằng Diệm và Nhu đang  xa lánh Hoa Kỳ chứ không phải họ tin là chế độ cũ về căn bản là sai.”(13).

 Đến tháng mười hai 1963, Trí Quang đã cho một số viên chức Hoa Kỳ biết rằng ông sẽ hoan nghênh một cuộc đảo chính khác nếu có thể lật đổ Thủ tướng Nguyễn Ngọc Thơ, một nhân vật quan trọng trong chế dộ Diệm.(14)”

Thích Trí Quang đã tự cho mình sau khi lật đổ ông Diệm cái quyền giám sát các chính quyền sau Diệm và nghĩ rằng đó chỉ là chính quyền Diệm không có Diệm nên ông ta quyết định phải hành dộng. Chỉ vài tháng sau, ông Trí Quang phát động tiến hành việc tiêu điệt dư đảng “Cần Lao Thiên Chúa giáo”.  Bởi vì ông cho rằng, việc trước tiên phải làm là phải tẩy sạch cần lao Thiên Chúa giáo trước khi tiến hành tranh đấu chống cộng sản và bè lũ của chúng.

Thoạt đầu, nhóm của TT Trí Quang cho thành lập Hội Đồng Nhân dân cứu Quốc. Hội đồng này nhằm điều hành toàn thể khối Phật tử miền Trung, đồng thời gián tiếp như một thứ tòa án xét xử các nhóm Cần Lao Thiên Chúa giáo. Hội đồng cũng lãnh đạo các cuộc biểu tình, các cuộc xuống đường gây biến động ở miền Trung.

Hội đồng cũng cho ra tờ Lập Trường, cơ quan ngôn luận chính thức của Phong trào Nhân dân Cứu Quốc do Tôn Thất Hanh,chủ nhiệm, Lê Tuyên, chủ bút, Cao Huy Thuần, Tổng thư ký. Quản lý: Nguyễn Thị Trang. Tòa soạn đặt tại 17-B Lý Thường Kiệt- Huế. Hộp thư: 54, Điện thoại: 028.

Trong phần này, người viết chỉ xin nhấn mạnh vào mục tiêu thứ hai mà phần tài liệu về chủ trương của phong trào tranh đấu của Trí Quang đều dựa trên tờ báo Lập-Trường. Tờ báo này chỉ xuất hiện trong một thời gian ngắn, năm 1964 và tự đình bản sau khi giết được Phan Quang Đông, Ngô Đình Cẩn, thanh toản xong vụ Đặng Sĩ và dư đảng Cần Lao. Nói là dư đảng Cần Lao, nhưng sự thực chỉ là diệt người công giáo.

Để minh chứng về đường lối đấu tranh, diệt Cần Lao Thiên Chúa giáo của Hội đồng Nhân Dân Cứu Quốc, xin được dẫn chứng một trường hợp cụ thể liên quan đến người viết bài này. Để nói lên sự thật một cách rốt ráo, không che đậy.

Số là hồi đó, tôi đang dạy trường Trung học Võ Tánh Nha trang thì có hai đồng nghiệp là: Hàn Thuyên, giáo sư Vạn Vật và Tôn Thất Tuệ, giáo sư sử địa, chở nhau đến nhà tôi. Họ nhân danh đại diện nhóm Hội đồng nhân dân cứu quốc mời tôi tham gia. Tôi từ chối thẳng nói mình không tham dự vào các hoạt động chính trị. Trước khi ra về, họ bực bội dọa nạt: Sau này xảy ra chuyện gì thì đừng trách tụi tôi. Ông Tôn Thất Tuệ, theo tôi biết còn sống, nếu cần mời ông lên tiếng vì ông vốn thuộc loại người sắt máu, điên cuồng.

Trong một bài viết nhan đề Hai khuôn mặt (ám chỉ Dương Văn Minh và Nguyễn Khánh. NVL), tác giả là C. Minh Thành cũng thúc bách Nguyễn Khánh phải hành động. Minh Thành viết:

  1. Minh Thành, Hai Khuôn Mặt, Lập Trường, 4-7-1964

Dân chúng long trọng đặt câu hỏi với Thủ tướng Nguyễn Khánh: Bao giờ thì thủ tướng nhất quyết đứng vào thế của của nhân dân? Có nhân dân, Thủ tướng có thể làm được mọi việc. Không có nhân dân, dù Thủ tướng có được sự ủng hộ vô thời hạn và vô điều kiện từ bên ngoài đi nữa (ám chỉ Mỹ. NVL), Thủ tướng cũng sẽ chẳng làm được việc gì. Muốn có nhân dân rất dễ: Chính phủ chỉ việc thi hành một chính sách cách mạng.”

Báo Lập Trường, Thứ bảy 4-7-1964

Chụp mũ. (Quan điểm của tờ Lập Trường)

Lập  Lập  Trường, 30-5-1964

Như thế còn chưa đủ. Đội được mũ cách mạng vào đầu, chúng lấy mũ Trung lập, mũ Cộng sản đi chụp đầu kẻ khác. Chúng phải sát hại dân lành. Cho nên chúng đã không ngần ngại vu cáo nhân dân, trước chúng đã chụp cái mũ cộng sản lên đầu các Tăng ni, Ni, Sư Sãi và tín dồ Phật giáo. Và lúc đó thì chúng đội mũ Cần lao. Bây giờ đây khi toàn dân đã làm cách mạng, chúng cướp công cách mạng của dân, rồi đem mũ Cộng sản, Trung lập chụp lên đầu những người đã làm Cách mạng. Chúng làm như thể chỉ có chúng mới thực tâm chống Cộng.Và đã có nhiều người đã lầm nghe chúng(…) Và chỉ có Cần lao mới có bè đảng dư phái tổ chức thao túng hết mọi cơ sở xã hội. Việt Nam từ 9 năm nay. Và cái thiểu số bất lương ấy đã hại không gớm tay hàng ngàn, hàng vạn dân lành vô tội. (Ngô Đình Diệm và gia đình ông ta đã thi hành chính sách chụp mụ ghê tởm đó. Kết quả là cả một món nợ máu phải trả trước quốc dân.) Cho nên phải ra tay diệt trừ chúng. Thử hỏi chính quyền của tướng Khánh có can đảm để làm chuyện đó hay không? Uy tín của tướng Khánh còn hay mất là ở chỗ diệt được sạch hay không những tên chụp mũ. Nếu không dân chúng sẽ diệt chúng cho chính quyền xem.

Báo Lập Trường Thứ bảy, 30-5-1964.

Ông Phan Quang Đông (1929-9/5/1964) – một nạn nhân đầu tiên của Trí Quang. Hình ảnh và thơ gởi vợ trước giờ bị xử tử.

Trong đoạn văn này, không hài tên rõ rệt đích danh người nào cả. Ai diệt? Chúng là ai?  Dùng chữ Nhân đân hay Chính quyền Nhân dân là ai? Và người duy nhất bị đe dọa ở đây là tướng Khánh. Tướng Khánh khi lên nắm chính quyền, dưới áp lực của Trí Quang. Khánh sợ hãi và đã làm theo tất cả lệnh của Trí Quang như giết Phan Quang Đông, Ngô Đình Cẫn và bỏ tù chung thân Đặng Sĩ. Và để thỏa mãn những đòi hỏi của Trí Quang. Khánh đã chỉ thị cho Nguyễn Văn Mầu, bộ trưởng tư pháp phải ra một đạo luật để có thể tử hình Ngô Đình Cẩn. Vì bộ Hoàng Việt hình luật thì không thể tuyên án tử hình về các tội phạm như bắt người trái phép. Bức tử tống tiền. Dự luật 4/64, ngày 18-2-1964 (Phan Quang Đông bị tử hình ngày 26-3-1964) có hiệu lực hồi tố. Một nguyên tắc căn bản của luật hình Việt Nam Cộng hòa chỉ được áp dụng với các hành vi xảy ra từ ngày ban hành luật chớ không áp dụng áp dụng xảy ra trước ngày đó.

Diệt Thiên Chúa giáo là ý đồ và mục tiêu của Trí Quang. Nếu là truy diệt dư đảng Cần Lao nói chung thì người đầu tiên phải thanh toán là tướng Lê Văn Nghiêm, vì ông là thứ Cần Lao “gộc” cũng như Đỗ Mậu. Rồi tiếp theo là ông Tỉnh trưởng kiêm Thị Trưởng thành phố Huế Nguyễn Văn Đẳng, bác sĩ Lê Khắc Quyến, ông đại biểu chính phủ Hồ Đắc Khương, các trưởng ty cảnh sát và rất nhiều người khác.

Điển hình là trong vụ xử án Đặng Sỹ chỉ có mình Đặng Sỹ lãnh án tù 20 năm chung thân khổ sai, còn tất cả những người khác thuộc Phật giáo đều vô can.

Sau cuộc đảo chính năm 1963, người đầu tiên bị Tòa án Cách Mạng xử về các tội cố sát, bắt giam người trái phép, sách thủ tiền bạc kết án tử hình là Phan Quang Đông ngày 26-3-1964. Phan Quang Đông là nhân viên Sở mật vụ từ năm 1957.[1]

  • Về vụ giết ông Ngô Đình Cẩn

Cái chết của Ngô Đình Cẩn là công trạng của Nguyễn Khánh dâng lên cho Trí Quang – như cái chết của Phan Quang Đông cũng như bản án tù khổ sai chung thân dành cho Thiếu tá Đăng Sỹ. Khánh là người bắt cá hai tay giữa khối Thiên Chúa giáo và Phật giáo. Khi nắm quyền, Khánh đang ở giữa vòng ngờ vực là kẻ mong manh muốn phục hồi chế độ cũ. Thành tích quá khứ đem quân về dẹp phe đảo chánh 11/11/1960 là lý do chính cho mối ngờ vực này cho nên vận mệnh chính quyền Nguyễn Khánh nương tựa phần lớn vào cái chết của Ngô Đình Cẩn. Và mỗi viên đạn ghim vào thân xác Ngô Đình Cẩn đều là một bảo đảm tương lai cho Khánh. Ngô Đình Cẩn nói đúng ra chỉ là một vật tế thần trong tình thế bấp bênh của một chính quyền không được quần chúng hai bên chấp nhận. Trong cuốn Viet Nam, A History trang 345, Stanley Karnow đã đưa ra nhận xét về Nguyễn Khánh,

“Thậm chí trong một xã hội không quá câu nệ về lương tâm, đạo đức. Ông cũng không được ai tin tưởng. Ông đã xây đắp sự nghiệp mình bằng cách xoay đổi sự liên kết của ông cho phe phái nào hứa hẹn sẽ thỏa mãn tham vọng vô bờ bến của ông.”

Stanley Karnow, Vietnam, A History.

Nhiều người nghĩ Khánh chỉ là một kép hề cải lương diễu dở! Tội nghiệp cho y mà cũng tội nghiệp cho đám tướng lãnh bất tài. Bởi sau khi ông Diệm thành người thiên cổ thì các nhược điểm của ông không hề được sửa đổi đồng thời những ưu điểm của ông không hề được tiếp nối mà do mặc cảm tự ty, chúng còn được thay thế bằng những nhược điểm nặng nề gấp hai lần.

Tôi còn nhìn thấy cái sự hèn mạt của các sĩ quan chỉ huy ở Đà Nẵng để cho Trí Quang đi duyệt đoàn quân như một vị thống lãnh trong khi vị chỉ huy khúm núm theo sau.

Việc đầu tiên là có vụ bắt giữ Thiếu tá Nhung, chỉ một thời gian ngắn sau vụ Chỉnh Lý, rồi sau đó loan tin Nhung thắt cổ tự tử. Việc này vừa dằn mặt tướng Minh, vừà làm thỏa mãn vừa mua chuộc được cảm tình của giới công giáo. Và để mua chuộc phe Ấn Quang, chính quyền Nguyễn Khánh tuyên bố đem Ngô Đình Cẩn ra xét xử.

Bạn đọc có thể xem lại vụ án xử Ngô Đình Cẩn qua lời tường thuật của luật sự Võ Văn Quan, người trách nhiệm đứng ra  làm luật sư cãi cho Ngôn Đình Cẩn. Đó là cuốn Hồi ký, Luật sư. Nghề hay Nghiệp? Vài cảm nghĩ và kỷ niêm về một thời hành nghề. Vụ án Ngô Đình Cẩn hay là: Từ cố vấn chỉ đạo thành tử tội. Độc quyền của tờ báo Ngày Nay, năm 1982. Hay đọc Nguyễn Văn Lục, “Ngô Đình Cẩn, Ông là ai?” DCVOnline.net

Sau đây là quan điểm của Trí Quang về quyết định giết Cẩn theo báo cáo của CIA gởi về Bộ Ngoại giao Mỹ ngày  25 tháng, 1964 được James McAllister ghi lại,

Không còn gì để nghi ngờ, bị ảnh hưởng vì việc cả Cẩn và Thiếu tá Đặng Sỹ đã gây tội ác tại căn cứ của ông ta tại miền Trung và thành phố Huế, Trí Quang đã bác bỏ sự khoan hồng trong vụ án. Cảnh cáo rằng tiếng tăm của ông ta sẽ bị thiệt hại nếu người ta biết ông phản đối việc xử tử Cẩn, Trí Quang tin rằng việc Cẩn bị xử tử là điều cần thiết để chứng minh rằng “đám tàn dư cũ của Diệm” không còn quyền hành gì nữa. Trong một cuộc họp với Lodge vào tháng tư năm 1964, Trí Quang đã cảnh cáo Đại sứ Mỹ rằng cuộc chiến chống lại Chủ Nghĩa Cộng Sản và sự hỗ trợ của Phật giáo cho Hoa Kỳ sẽ bị tổn thương nếu Cẩn không bị hành quyết.(21)”

Ông Trí Quang đã có quan điểm tối cực đoan đến điên cuồng, đi đến chỗ vừa đe dọa, vừa mặc cả với Mỹ nếu Nguyễn Khánh không quan tâm đến việc làm cách mạng theo như ý của Trí Quang. Tài liệu của CIA gởi về cho Bộ Ngoại giao Mỹ ngay 23 tháng 8, 1964 và và một loạt các cuộc đối thoại  trong báo cáo gởi ngày 26 tháng 8, được McAllister ghi lại như sau,

Ngay sau khi ông Khánh tuyên bố hiến pháp mới, cái gọi là Hiến chương Vũng Tàu, Trí Quang kết luận rằng Khánh không quan tâm đến việc làm cách mạng. Nếu Khánh không tự sẵn sàng làm những gì cần làm, Trí Quang đã thông báo cho tòa Đại sứ Mỹ hay, là Phật giáo đồ sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt tay vào một chiến dịch ‘bất hợp tác’ để buộc Khánh phải đi đến lựa chọn sau cùng giữa Phật tử và những tướng lãnh mà Trí Quang tin là đảng viên của Cần Lao hoặc Đại Việt. Vì rõ ràng có vẻ không có sự khác biệt giữa việc bị cộng sản hay người của Cần Lao đàn áp, Trí Quang cảnh cáo rằng Phật giáo đồ sẽ rút khỏi cuộc đấu tranh chống cộng và để người Mỹ và người Thiên Chúa giáo chiến đấu một mình nếu Khánh thất bại trong việc thanh trừng chính phủ của ông ta[29].”

Kết luận: Sau này, Trí Quang đã sống thân phận người tù không bản án ữtrong suốt 44 năm ròng!! Giữ thinh lặng và không một lần lên tiếng. Nghĩ mà tội cho bản thân ông. Nay thì ông đã thật sự được “giải phóng”. Ông sống đến năm 2019 mà như thể đã chết từ năm 1975.

Cuối cùng, rốt ráo chỉ cộng sản tàn bạo mới bịt được miệng ông.!!!

——————————

[1]: Những nguồn khác cho biết Phan Quang Đông là sinh viên sĩ quan Thủ Đức (4-9, 1954) đào ngũ, nhân viên sở Nghiên cứu Chính trị từ tháng 2, 1955. Chỉ huy trưởng Trung tâm Kiểm Thính Huế từ tháng 5, 1961 (thực ra là cơ quan tình báo của chính phủ VNCH hoạt động ở bắc vĩ tuyến 17.) Nguồn: Bản sao “Khẩu cung phan quang đông” (cán bộ Việt-Cộng lộn sòng trong hàng ngũ Quốc Gia), Trần Văn Cư, Chủ sự phòng Cảnh Sát, Nha Cảnh Sát Quốc Gia Miền Bắc Trung Nguyên Trung Phần. Huế, Ngày 8 tháng 5 năm 1964

55 BÌNH LUẬN

  1. Thật là hú vía ! Ông Ngô Đình Diệm đã cứu được miền Nam :

    Như đã trình bày ở Nguyen Bao 27/08/2024 at 04:45, vào năm 1954, người Mỹ đã từng muốn ủng hộ bác sĩ Phan huy Quát – Phật giáo, đảng Đại Việt, cựu tổng trưởng Quốc Phòng, cựu tổng trưởng Giáo dục – làm thủ tướng thay vì ông Ngô Đình Diệm .

    Nếu Phan huy Quát lúc đó, 1954, mà làm thủ tướng thì sao nhỉ ? Dưới đây là đoạn viết về bọn Trí Quang đã khuynh loát chính quyền Phan huy Quát ra sao của sử gia Mỹ Mark Moyar trong tài liệu “Political Monks: The Militant Buddhist Movement during the Vietnam War ”:

    “ ….Khi chính quyền Quát bắt đầu hoạt động, một loạt biện pháp được lòng Trí Quang được thực hiện. Tất cả mọi người bị bắt trước đây trong những cuộc biểu tình chống Hương đều được thả, trong đó một số là cộng sản. Để thoả mãn Trí Quang và ngăn ngừa nội loạn tiếp diễn, Quát và các tướng lĩnh thân cận cho tiến hành một đợt thanh trừng mới. Trong số những nạn nhân có Tướng Phạm Văn Đổng, Đại tá Trần Thanh Bền, Tướng Trần Văn Minh, Đô đốc Chung Tấn Cang, và Tướng Đặng Văn Quang – những người có năng lực nhưng bị Trí Quang chống đối vì họ đã đàn áp biểu t́nh của Phật tử hoặc đã can thiệp vào kế hoạch của ông .
    “Những cuộc thanh trừng của chính quyền và nhượng bộ Phật giáo đã làm yếu kém trầm trọng tình trạng lãnh đạo trong quân đội. Không có lúc nào trong lịch sử 21 năm mà quân lực Việt Nam Cộng hoà chiến đấu tệ hại như trong thời Chánh phủ Phan Huy Quát .

    “….Trong một buổi họp với Quát, các tướng đã bộc lộ sự chán ngán về tình trạng bất lực của các chính quyền dân sự. Họ cũng bực bội vì những thanh trừng trong quân đội Nam Việt Nam trong thời Quát, và vì những trận thất bại lớn trong mấy tuần vừa qua. Mất nhuệ khí khi bị các tướng lãnh chỉ trích, Quát đồng ý từ chức và trao quyền lại cho quân đội.

    “…..Nếu quân đội Nam Việt Nam không thành công trong việc chống lại Phật tử tranh đấu vào năm 1965 và dẹp tan nhóm này vào năm 1966, có khả năng nhóm Phật tử tranh đấu sẽ lái chính quyền về phe cộng sản, vì người cầm đầu phong trào này, Thích Trí Quang, hoặc là đồng Hội đồng thuyền với cộng sản hay là vì tự huyễn hoặc rằng mình có thể ngăn chặn cộng sản mà không cần đến một chính quyền vững mạnh, thân Mỹ “.

    *Phan huy Quát làm thủ tướng chỉ từ 16/2/65 tới 18/6/65 thì từ chức vì xích mích với Quốc trưởng Phan Khắc Sửu về việc tuyển chọn 2 bộ trưởng . Trao quyền lãnh đạo đất nước trở về tay Quân đội :

    Nguồn :”The History of South Vietnam” – Giáo sư Lâm Vĩnh Thế .

    *Theo tác giả Quốc Đại trên trang mạng vanhoc.quehuong thì” Từ cuối năm 1962 ở Mỹ đã có một khuynh hướng hỗ trợ nhóm Phan Huy Quát và đòi chính quyền Ngô Đình Diệm phải cải tổ; đặt thêm chức Thủ tướng với quyền hạn rộng rãi. Phan Huy Quát và xa hơn là Vũ Quốc Thúc có nhiều triển vọng được giới chức Mỹ áp lực với Tổng thống Diệm đặt vào chức vụ Thủ tướng này “.

    *Năm 1961, trong nhóm Caravelle 18 chính trị gia, Phan huy Quát đã từng chỉ trích chính quyền Ngô Đình Diệm .

    *Ký giả VNCH Nguyễn Tú : Sau 4/75, Bác Sĩ Quát bị CS bắt cầm tù . Ông bị bệnh gan rất nặng song CS không cho chữa chạy, thuốc men do gia đình tiếp tế không được nhận. Người con trai út bị giam ở phòng bên, có thuốc cho bố, cũng không làm sao mang sang. Khi biết ông không thể nào qua khỏi, chúng mới đem ông lên bệnh xá. Ông chết ở đó vào ngày hôm sau, 27 Tháng Tư 1979.

  2. Đại tướng Nguyễn Khánh – Quốc trưởng, kiêm Thủ tướng, và kiêm luôn chức Tổng tư lệnh và Tổng Tham mưu trưởng- vì ham hố ở trên ngôi vị đã trở nên một tên hèn hạ cúi đầu thưa vâng đối với các đòi hỏi của tên Trí Quang :

    Sử gia tiến sĩ Mark Moyar trong bài Sư Chính Trị “Political Monks: The Militant Buddhist Movement during the Vietnam War” viết về Trí Quang dưới thời Nguyễn Khánh như sau :

    “….Tướng Khánh càng nhượng bộ, Thích Trí Quang càng đòi hỏi nhiều hơn. Không như Diệm, Khánh tiếp tục thoả mãn các yêu sách không ngừng nghỉ.

    “Áp lực từ nhóm Phật giáo buộc Khánh phải sa thải nhiều viên chức dân sự và sĩ quan quân đội dù họ không “chống Phật giáo,” trong đó có những lãnh đạo tốt nhất của đất nước.

    “Những hành động này và các nhân nhượng khác đối với Phật giáo của tướng Khánh làm gia tăng sự chống đối chính quyền từ phía các tướng lãnh, đảng Đại Việt, cựu đảng viên Cần lao.

    “Ngày 13 tháng Chín, sự thất vọng đó đã bùng nổ thành một cuộc nổi loạn công khai. Vụ lật Khánh này do bộ trưởng Bộ Nội Vụ, Tướng Lâm Văn Phát, và tư lệnh Quân đoàn IV, Tướng Dương Văn Đức. Hai tướng này đã chán ngán sự cai trị yếu kém của Khánh và nhất là sự phục tùng các yêu sách từ phía Phật giáo “.

  3. Bàn tay của Mỹ nhúng vào vụ thảm sát này chớ còn ai nữa nhỉ ?!

    Ngày 8/5/63, Trí Quang hô hào Phật tử kéo tới đài phát thanh Huế với âm mưu chiếm đóng trụ sở này. Giữa lúc đó thì xảy ra vụ nổ plastic khiến gây ra 8 trẻ em chết và 17 người bị thương. Trí Quang và bè lũ nằng nặc vu cáo cho chính phủ Ngô Đình Diệm đã thảm sát Phật tử.

    Biến cố to lớn này đã khiến cho phong trào Phật giáo chống chính quyền bùng nổ. Thế nhưng cho đến nay năm 2024, các phim tài liệu của Mỹ về Việt nam thảy đều ém nhẹm vụ này. Vì sao?! đọc kết quả của cuộc điều tra dưới đây của tướng đảo chánh Tôn thất Đính thì rõ ra là chính Mỹ là thủ phạm chớ còn ai vào đó nữa. Chính phủ Ngô Đình Diệm và Cộng sản đều không có loại plastic này, thì chắc chắn phải là Mỹ rồi :

    Trong cuốn sách 20 Năm Binh Nghiệp xuất bản ở hải ngoại, tác giả là Tướng Tôn thất Đính đã viết :

    ” Nhưng cho đến nay, chưa có một ai có thể nói rõ về sự thật của biến cố đài phát thanh đêm 8-5-63 như thế nào cả. Chúng tôi đã tận lực sưu tầm từ 1963 đến giờ.. đọc và phân tích tất cả tờ trình được đệ lên trình TT Diệm. Chúng tôi đã hội kiến với TT Trí Quang, cố TT Thiện Minh, Cố TT Mật Hiển, cố TT Mật Nguyện, TT Thiện Siêu, tiếp xúc với gia đình Phật Tử, sinh viên Phật tử, nhưng cho đến bây giờ, chúng tôi cũng không thể nào quy định được đâu là sự thật.

    “Về kỹ thuật quân sự, lúc bấy giờ VNCH không thể có bất cứ một loại chất nổ nào có tính công phá lạ lùng như vậy, ép dẹp thân xác, thổi bay đầu làm cho khi khám nghiệm các tử thi, ngay các bác sĩ tại Huế cũng không quy định được bất cứ lọai chất nổ nào. Họ không thể nói đó là lựu đạn, plastic hay bất cứ một vật gì. Thậm chí còn có dư luận cho là bị các xe bọc sắt bánh cao su của lực lượng cảnh bị nội an do TT Đặng Sĩ cán nát, nhưng trong hoàn cảnh hàng ngàn người ở đài phát thanh, các loại xe ấy không di chuyển dễ dàng vào tận hành lang của đài là nơi xảy ra tai nạn.”

  4. Thích Trí Quang là tên đạo tặc không hơn không kém, đệ của gã bây giờ trụ hầu hết các chùa lớn nhỏ ở Vn. Gã một lòng muốn diệt đạo CG và nhảy lên làm quốc sư, cái khốn nạn mà gã cố tình quên là Phật giáo cũng được du nhập vào Vn đấy thôi. Ác giả ác báo, sau này gã bị việt cộng khóa mõm không cho ẳng, gã nằm bẹp dí như con chó đói vì vỡ mộng làm quốc sư, nhìn tướng của gã giống dân anh chị hơn là người tu hành.

  5. -Thích Tri Quang là cs . Hồ sơ của y được Pháp bàn giao cho An Ninh VNCH
    -Thích Tríí Quang ,qua tên CS Tố Hữu rằng y ta đã đưa tên Trí Quang đi tuyên thệ vào đảng CS.
    Như vậy ta không còn gì đẻ nghi ngờ là QG chụp mũ cho Trí Quang hay chp N Đ D CG kỳ thị PG .
    (Phần lớn các nhà sư ở miền Trung dưới sự dãn dắt của Tri Quang đều có dinh líu tới CS ).
    Chùa Diêu Dé nơi Trí Quang trù trì là ổ VC (có cả Huyền Quang .Đôn Hậu và vv. Năm 7 5 tác giả “Ánh Đạo Vàng ” với lời văn trau chuốt về cuộc đời Đáng Từ Phu xuất hiên ở chùa (trốn kỹ 20 năm ?)
    ,trong thời N Đ D đã cho phép xây gần 4,000 ngôi chùa >Chùa Xá Lợi trang trí phong cách mơi gần toà Mỹ của Ông MTT cũng xây bằng tiền yểm trợ của chính phủ NDD Diệm…
    Theo Liên Thành thì có một số sư không di cư mà đi từ Cam bot xâm nhập miền Nam như ngay cả Thích Quãng Độ .Nhà tu này đã từng đinh chánh,kể cuộc đời của mình …ra sao đẻ CM là KHÔNG phải CS,,,…
    -Hiên nay PG VN bị VC chia làm 2 ,PGTN của miền Nam và PG Quốc Doanh.
    Và gần đây gây ra nhiều xôn xao trên mạng bởi các XÀM TĂNG ,đồng bóng dị đoan ,ăn chơi gái gú , lừa đảo Phạt tử ,diễn hài cũng như sửa đổi giới luật nhà Phật. Họ chỉ có Tiền. GÁI ,Nói dối lừa đảo.,xa gió lý nhà Phật Bằng cấp cao nhung toàn giả ,mua (như Thích Chân Quang ) hay sân si (như Thích Nhật Từ.),mê tín dị đoan là thủ đoạn đeể kiếm tiền trong một xã hội CS mà người có chức quyền cũng dở thủ đoạn Bóp hầu bóp cổ người dân đẻ vinh thân phì da…Ngoài ra còn phỉ báng công giáo,đạo Phật Hoà Hão, ,Cao Đài….
    Thời MẠT PHAP …Hình như chuyên này có trong lời am truyền nhân gian. Sẻ cps vị Phật Tương lai (Phật Di Lạc xuất hiện ở VN đẻ chán chỉnh lại Phật Giáo ,không những cho VN mà cho cả thếgiới….
    Đó là ngày hội LONG HOA…

  6. Chẳng hề có việc ông Ngô Đình Diệm được Mỹ đưa về hoặc ủng hộ vì ông Diệm là người Công giáo chi sất .

    Ông Diệm về nước làm thủ tướng là do quyết định của cựu hoàng Bảo Đại – chính Cựu hoàng đã minh xác điều này .

    Và năm 1954, đã có phen Mỹ không còn muốn ủng hộ ông Diệm nữa, mà thay vào đó là bác sĩ Phan huy Quát- Phật giáo, đảng Đại Việt, từng giữ các chức vụ tổng trưởng Quốc phòng, tổng trưởng Giáo dục .

    Theo các tài liệu của ông Huỳnh Văn Lang -cựu Giám Đốc Viện Hối Đoái, giáo sư Lâm Văn Thế – Chủ Tịch Hội Thư Viện Việt Nam trước 75,Trưởng Ban Thư Viện Học Đại học Vạn Hạnh, Thư Viện Trưởng của Trường Ðại Học Sư Phạm Sài Gòn (1-1-1975). Sau 75, làm Trưởng ban Biên mục ở Thư Viện của Trường Ðại Học Saskatchewan, Canada, thì tình hình năm 1954 có thể tóm tắt như dưới đây:

    Khi về làm thủ tướng, ông Ngô Đình Diệm cất chức tướng Nguyễn văn Hinh (quốc tịch Pháp , được phong cấp tướng ở thời kỳ Liên hiệp Pháp, cấp bậc Trung tướng ), và bổ nhiệm tướng Lê Văn Tỵ lên thay.
    Đại sứ Mỹ Heath và tướng O’Daniel, trưởng đoàn cố vấn quân sự Mỹ, lại yêu cầu thủ tướng Diệm nên giữ tướng Hinh lại trong quân đội. Ông Diệm từ chối. Trước sự cứng rắn của thủ tướng, đại sứ Heath thay đổi thái độ, từ bạn ra thù ngay và gửi điện tín về Washington, tố cáo thủ tướng NDD là bất tài, không có khả năng dung hợp… cần phải thay đổi.

    Nhưng lúc bấy giờ tổng thống Eisenhower và Hội đồng an ninh Quốc gia, cả đa số Lưỡng viện Quốc hội lại nhận thấy Thủ tướng Diệm có thể lãnh đạo mặt trân chống Cộng ở Đông nam Á châu, nên hoàn toàn bác bỏ đề nghị của đại sứ Heath. Và Tông thống Eisenhower gửi đặc sứ qua thay thế, đó là tướng Joe Lawton Collins, bạn thân tín của ông.

    Ngày 08/12/1954, hai tướng Collins và tướng Ely vào dinh Độc lập đề nghị với Thủ tướng NĐD nên bổ nhiệm bác sĩ Phan Huy Quát làm bộ trưởng Quốc phòng và Bảy Viễn làm bộ trưởng Nội vụ. Thủ tướng NĐD từ chối . French General Paul Ely was appointed as commander in chief in Indochina on 2 June 1954 to replace General Henri Navarre.

    Thế là lại khủng hoảng! Gen. Joe Lawton Collins còn cực đoan hơn nữa. Là đề nghị với Washington: Nên đưa Bảo Đại về, đem Phan Huy Quát lên làm thủ tướng thay thế NĐD. Nhưng Thương nghị sĩ Mansfield bất đồng ý kiến.

    Sau khi không chinh phục được Thủ tuớng Diệm theo đề nghị cải tổ chính phủ của mình, ông tự cho mình bị khinh bạc, mất mặt với bạn bè chi binh. Ông về Mỹ ráo riết vận động với Quốc hội, với bộ Ngoại giao, với hội đồng An ninh Quốc gia và triệt để khai thác tình tự bạn chi binh với chính TT Eisewhower. Sau 5 ngày vận động không ngừng nghỉ, ông thành công: TT Eisenhower gửi tối hậu thư tuyên bố “Diệm must go” để ông Đặc sứ mang về Sài Gòn .

    Nhưng không ai dè, chính trong thời gian ông Đặc sứ ở Mỹ , thủ tướng NĐD đã ký sắc lệnh mở chiến dịch Hoàng Diệu để phản công Bình Xuyên (BX) và quân đội Quốc gia VN đã đánh bật hai trung đoàn BX ra khỏi địa bàn Sài Gòn/Chợ lớn, tàn quân BX rút chạy vào Rừng Sát, hoàn toàn tan rã và chiến dịch đã kết thúc trong vòng mươi ngày và ngày mùng 8 tháng 5 .

    Sau khi thành công xoay chuyển Wahington hơn 180 độ, tướng Collins hớn hở bay về VN. Trên con đường bay về Sài Gòn thì Washington được tin thủ tướng NĐD phản công BX và chiến thắng. Đánh BX để chứng minh Thủ tướng NDD có đủ bản lãnh và tài ba để ổn định tình thế, bất chấp những mưu mô lươn lẹo của thực dân Pháp và cố chấp ngu ngơ của tướng Collins. Cho nên Washington lập tức trở lại ủng hộ thủ tướng NĐD , và đã vội vả đánh một điện văn khác để thủ tiêu bức thơ của Collins đang cầm tay.

  7. 1/Khi nói Cụ Diêm là đạo giòng (công giáo ,hai chư này có trước khi cụ Ngố về cháp chính ,nghĩa là không phải CỤ đặt ra!)và Mỹ chọn Cụ đẻ khỏi đi chệch huớng> Vậy là huớng nào Hướng nao ? Hướng TAY SAI cho Mỹ hay Huớng chóng cộng ư? *(Mỹ tới ngày nay vẫn chống Cộng) Ngay cả dưới chính quyền của Quốc Trưởng Bão Đai trong LH Pháp vẫn chông cộng đó thôi…(không thoả hiệp vói HCM)
    Pháp thua trân ĐBP cũng kết thúc luôn việc VN độc lập trong ô dù của Pháp. Nếu ai ở SG lúc đó sẻ thây một cuộc khủng hoảng chính trị của chính phủ (thủ tướng chỉ đinh bởi Bão Đai ,nhưng rôi từ chức lia chia).Và dân chúng miền Nam hoang mang. Bão Đai vời NĐ D ở Mỹ qua một LM Mỹ (và v/đ cả chính phủ MỸ nữa) Do đó My cũng muốn vào VN thay thế Pháp nên đồng ý giúp Cụ Diệm và giúp miền Nam (trong lúc đó thì đã thất hứa giúp Pháp trong trận ĐBP. Trong dân chúng miền Nam có lời đồn là Mỹ dọa thả bom nguyên tử ở ĐBP khi cuộc chieesn phần thắng nghiêng về HCM) ,dù nghe nói Mỹ có bàn tới nhưng không thực hiện). Do đó chọn N Đ Diệm là Bão Đại chọn vì cụ Ngô là một người yêu nước chống thục dân Pháp có tiếng và Cụ đã đã từ chức Thượng thư trong triều đình nhà Nguyễn đẻ tranh đấu cho VN độc lập , Ngày Nhật trả Độc Lập cho Bão Đại ,Ngài cung vói N Đ D đẻ lập chính phủ >Viên Đai tá Nhật đem văn thư Bão Đai tìm ND D,nhưng tình hình chiến tranh thế giới gần két thúc Nhật đang thua nên viên Đại tá đi không trở lại ,Bão Đai mới y/c Cụ TT KIM đứng ra lập chính phủ Và sau đó HCM cướp chính quyền trong ngày ra mắt chính phủ TT Kim Và sự việc xảy ra ra sao ai cung biết. (MCGB-TTK)
    2/Chùa Vĩnh Nghiêm ra ngôi cổ tự ở miền Bắc (Gắc Giang). .Năm 1964 hai nhà sư Bắc lâp ra tai SG theo mẩu chùa Vĩnh nghiêm củ (làm gì có Huế ở đây)Chính phủ hỗ trợ đất 40,000m2 . Chưa hoàn tất (theo thiết kế -Google)..Cố nhiên PGVN lúc đó tuy chưa xó chư “thông nhất” ,nhưng PG miền Trung (phần lớn đã sống và làm việc cói VC trong các khu hội PG LK5 (Bình trị Thiên )như thấy Huyền Quang HT hôi PGYN LK5.
    Sư TTC cung vói 2 LM CG (Bùi Chu-Phát Diệm) chống Cộng rất hăng,ks gắt gao nên VC khó tuyên truyền) cho nên CG ở 2 giáo xứ này mới di cứ vào Nam hơn hét ,Ngoài ra một sốa PG do TTCh phoi hợp vói 2 LM đưa nguoqwfi vào Nam
    3/Nên biếtt cuhj Diệm không phải là người phân biejt tôn giáo Mọi người di cư đều được trợ giuso như nhauLịch sử đã chứng minh. Vụ PG là do Mỹ muốn rút chân ra khoi VN vì CH Nixon ra tranh của đợt II.mà tinh hình trong nước Mỹ phản đối chiến tranh VN lên quá cao,có cả sự phá rối của nhà sư Nhất Hạnh và các tên du học Mỷ làm tình báo cho VC (con Ls. T Đ D chả hạn) Bọn này dduwoijc chp ưu ái cho Du Học dù cht vn len cao và chúng không vè dù chp keu gọi (sau 75 có người về nhưng không được trọng dụng như NGK).Kể cả thành phần đói lập sau 01 thời gian định cư Mỹ nhưng vẫn huớng về VN dẻ hoặc được về VN hoặc được chôn ở VN…
    SG thân thuơng đã mất tên khi ĐH CS thống nhất một năm sau ngày chiếm miền Nam…tức TP này có thực vào năm 1976…
    VN tthua Cộng một phần vì My nhưng phần khác là thiếu đoàn két.Các đảng phái chống cộng nhưng cộng vẫn thắng lại quay ra chống QG (cụ Ngô) …,chống người chống cộng. Như hiện nay một số vẫn KHÔNG NHẬN RA bô mặt độc tài ,phá hoại nền Dân Chủ tự do ,ca ngọi các lãnh tụ cs,coi thừờng dồng minh cõng như không biết đên Project 2025 nếu Dumb lên sẻ tai hại như thế nào vói VNTNCS…

    • Đừng có xạo láo hay không biết rồi nói càn.
      Project 2025 là của một nhóm bảo thủ Heritage Foundation nghiên cứu những sách lược tương lai cho Hoa Kỳ mà chính Trump phản đối. Nhưng đám truyền thông thiên tả bị đám Dân Chủ Tân Mác Xít mớm cho để dán nhãn cho Trump hầu lừa bịp dư luận và dân Mỹ để giành phiếu bầu tháng 11 này.

  8. Ngày 22/5/1966, các tờ báo lớn ở Mỹ như Chicago Tribune, The New York Times đều đăng bài ông Nguyễn cao Kỳ tuyên bố Thích trí Quang là tên Cộng sản :

    Chicago Tribune, The New York Times: Ky Denounces Thich Tri Quang, Top Buddhist Leader, as a Red
    May 22, 1966

    VUNGTAU, South Vietnam, May 21 Premier Nguyen Cao Ky tonight described Thich Tri Quang, the most powerful of the anti-Government Buddhist monks, as a Communist.
    He strongly defended his use of force against Buddhist-led rebels in Da Nang.
    Do you consider Tri Quang a communist ?
    “ In my opinion, yes”

    • Sau năm 1963, Phật giáo phe Ấn Quang vẫn tiếp tục xách động xuống đường biểu tình chống chính phủ. Ngày 23/1/65, thủ tướng Trần Văn Hương, một Phật tử, hiệu triệu quốc dân, kêu gọi mọi người lãnh trách nhiệm trước tình hình đất nước, tránh bị lôi kéo vào những vụ xách động.

      Thủ tướng Hương lên án: “…Lũ lưu manh cạo trọc đầu, bân y phục tăng ni, làm những trò khỉ ” .

  9. Tui nhìn Thích Trí Quang (TTQ) hơi xa hơn một chút.

    Gia đình Cụ Diệm là Thiên Chúa giáo, đạo dòng, nên được Mỹ hậu thuẫn để lãnh đạo miền Nam mà đỡ lo bị “chệch hướng”! Trong lúc TCG chiếm một tỉ lệ nhỏ so với đạo Khổng và đạo Phật. Vấn đề là PG tự coi đạo thờ cúng ông bà (Khổng giáo) cũng là đạo Phật nên PG trở thành đại đa số. Đã thế TCG còn bị coi là đạo của bọn thực dân “bỏ ông, bỏ bà” (!)

    Đạo TCG thì độc tôn được tổ chức chặt chẽ. Đạo Phật thì đa thần (Ta là Phật đã thành, các ngươi là Phật sẽ thành) thì dung hợp. Khoảng 1 triệu người miền Bắc di cư vô Nam đa số là TCG được chính quyền giúp đỡ tận tình và trọng dụng nên sớm ổn định đời sống mới. Chỉ tiếc là phe Việt Nam Quốc Tự của TT Thích Tâm Châu, là thiểu số khá nhỏ đạo Phật trong số di cư, thấy được phe Ấn Quang bị TTQ lủng đoạn. Tách rời nhưng thất bại việc cảnh giác quần chúng.

    Quan điểm tự nhiên của người di dân là đoàn kết và Cụ Diệm là TCG nên hát “Suy tôn Ngô Tổng Thống” (“tổng thống” mà “muôn năm”?) rồi tên gọi TCG thành Công Giáo dù nhân tâm người miền Nam hiền lành nhưng không phải không thấy chủ đích. Đó chính là gót chân Achilles để TTQ khai thác (xin đừng lấy kiến thức hôm nay để phê phán người miền Nam của hơn nửa thế kỷ trước) Chỉ sau 1975 quý TT như TQ Độ, TTuệ Sỹ, TTrí Siêu… mới vỡ lỡ và chống VC đến cuối đời. Bên Công giáo thì có Lm Chân Tín…

    Nhiều người dẫn chứng nguồn a, b, c… để tranh luận nhưng nếu mấy nguồn đó “đều đúng” thì tại sao sau cùng Mỹ thua? Tại sao Mỹ không để TTQ bị thanh toán mà che chở trong tòa đại sứ (?) 58 ngàn quân nhân Mỹ hy sinh trở thành vô nghĩa? Số được trở về thì bị nhục mạ mãi đến hàng chục năm sau mới được phục hồi?

    Do đó viên chức Mỹ cảm nhận qua tiếp xúc TTQ là một chuyện, nhưng chính quyền Mỹ tổng kết nhận xét đó, vì quyền lợi của chính nước Mỹ trên hết, là chuyện khác!

    Giết Cụ Diệm là một vết nhơ của lịch sử Mỹ. Là một vết thương không bao giờ lành của người miền Nam tự do.

    Với tui, TTQ là VC. Không những vì nhân dáng mà còn rất nhiều chi tiết Cụ 6 bổ sung thêm để hậu thế hiểu rõ hơn một giai đoạn bi thiết của người miền Nam. Chúc Cụ và các bác theo dõi được an vui, sức khỏe tốt. Hihi.

    • Nói một cách rõ ràng hơn thì phật giáo miền bắc khi đi vào nam thì họ có khuynh hướng đi theo dòng Vĩnh Nghiêm. Tất nhiên là họ chân ướt chân ráo nên dễ bị nhóm “Ôi Huế của ta, ta có Huế tự hào” manipulate. Sau 1963 thì ông TTC đã thấy something wrong với “sư đoàn Ấn Quang” and associates. Theo tôi, người Mỹ che chở cho TTQ để lợi dụng cái lực lượng hùng hậu dưới truong lúc cần thiết. Đây là đội quân mà họ có thể xử dụng để áp lực chính thể VNCH đi theo đường lối của họ, cái mà quân đội Mỹ không thể làm. Tôi chắc chắn rằng nhiều tay thuộc thành phần thứ ba cũng được Mỹ chiếu cố cho mục đích khuynh đảo. Người Mỹ là kẻ bỏ vốn và họ luôn là tác nhân quyết định cho mọi tình huống. Điều này không thay đổi đến tận ngày nay.

  10. Cộng sản nằm vùng khắp nơi ở hậu phương miền Nam !!!:

    *** Cuốn “Phong Trào Tranh Đấu Chống Mỹ Của Giáo Chức, Học Sinh, Sinh Viên Sài Gòn” của Hồ Hữu Nhật do nhà xuất bản “thành phố Hồ Chí Minh” phát hành năm 1984 thuật lại:

    “Dưới trào Ngô Đình Diệm: “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất có hậu thuẫn vững chắc của nhiều tổ chức: Gia đình Phật tử, Sinh viên Phật tử, Học sinh Phật tử, Thanh niên Phật tử. Năm 1962, gia đình Phật tử tập hợp được 200 trăm ngàn người, năm 1964 có 400 ngàn. Đảng đã có cơ sở trong các tổ chức đó. Các chùa, trường Bồ Đề, Viện Hóa Đạo, trở thành trung tâm đấu tranh và phát xuất những cuộc mít tinh biểu tình chống ngụy quyền (trang 88-89)”.

    “Cuộc đấu tranh chính trị sôi sục và quyền chủ động phần nào trong tay Phật giáo, nhưng Đảng ta đã chỉ đạo cơ sở kịp thời tham gia hỗ trợ, nâng khí thế phong trào lên với qui mô toàn quốc (trang 98)”.

    ***Theo tài liệu của Cộng sản “Trui Rèn Trong Lửa Đỏ” đã viết về Đại học Vạn Hạnh như sau:

    “…Viện Đại học Vạn Hạnh được thành lập năm 1964… trước năm 1968, tổ chức cách mạng cũng có hoạt động ở đây… tháng 10/1968 tình hình tổ chức cách mạng ở trường sau thời gian bị đánh phá coi như trắng. Thành đoàn chỉ đạo đồng chí Sáu Tỉnh tức Đỗ Quang Tỉnh nay là cán bộ hợp tác kinh tế Ủy ban Nhân dân thành phố Hồ chí Minh về xây dựng lại thành tổ chức liên đoàn sinh viên Phật tử Vạn Hạnh và kể từ tháng 5/1972, một chi bộ chính thức của Vạn Hạnh được thành lập”.

    Đặc biệt trong đó có câu quan trọng ” Từ những ngày đó, Viện Đại học Vạn Hạnh trở thành một pháo đài xuất quân đi đốt xe Mỹ và chống bầu cử…”

    ***Đai tá Trần Minh Công, Viện Trưởng Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia VNCH: ” Các điệp viên Thiên Nga (VNCH) xâm nhập và theo dõi các cá nhân và tổ chức nằm vùng của Việt Cộng hoặc các tổ chức do Việt Cộng giật giây.. Điển hình là Phong Trào Phụ Nữ Đòi Quyền Sống, Hội Quả Phụ Tử Sĩ VN, Hội Nữ Phật Tử Long Hoa, Nghiệp Đoàn Bạn Hàng Các Chợ, Đoàn Thanh Sinh Công, Nhóm Công Giáo Thân Cộng của các linh mục Nguyễn Ngọc Lan và Chân Tín, Nhóm Phật Tử Ấn Quang, Phong Trào Sinh Viên tại các đại học Saigon và nhiều hội đoàn khác nữa.

    Điệp viên của Thiên Nga đã xâm nhập nhiều tổ chức mà danh xưng nghe rất hiền hòa nhưng lại là nơi trú ẩn và hoạt động của cán bộ Việt Cộng như Phong Trào Phụ Nữ VN, Phong Trào Phụ Nữ Đòi Quyền Sống của Ni Sư Huỳnh Liên, luật sư Ngô Bá Thành trong đó có một nữ dược sĩ vợ một BS Quân Y, QL/ VNCH mà sau này Biệt Đội Thiên Nga phát giác ra là một Đại Uý Việt Cộng.

    “Các Tổng Hội Sinh Viên Saigon và Vạn Hạnh của nhóm sinh viên Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi, Võ Như Lanh…. đều là những mục tiêu xâm nhập của các điệp viên Thiên Nga dưới lốt nữ sinh viên. Các Tổng hội sinh viên này có cán bộ Thành Đoàn Việt Cộng đứng đằng sau yểm trợ và giật giây “.

    ***Trung tá Trần Đỗ Cung- cựu Tổng Cuộc Trưởng Tổng Cuộc Tiếp Tế VNCH: Thượng tọa Thích minh Châu Viện Trưởng Viện Đại Học Vạn Hạnh gia nhập đảng Cộng sản từ năm 1943 với danh tính Đinh Văn Nam.

  11. Trí Quang, ông là ai? (NVL)

    Ăn học mà ở Sè Gòn Không biết TTQ là ai thì làm sao biết chuyện của TTQ chính xác ? Tôi có thể trả lời chính các: TTQ là thầy chùa, chống chính quyền VNCH, chống đi lính, chống sự hiện diện của lính Mỹ ớ VN. Hết. Nói cách khác, VC là hình, TTQ là cái bóng. VC là đầu, TTQ là đuôi. Mít đặc ơi là Mít đặc ! Hà hà hà !

  12. *Nguyễn Cao Kỳ nói Trí Quang là cộng sản. Nguồn: Báo Chicago Tribune, 22 tháng 5, 1966.

    *Nhiều người Việt và Mỹ cho rằng Trí Quang là một điệp viên Cộng sản- nhưng chỉ không có bằng chứng tuyệt đối mà thôi, hoặc ít nhất thì cũng cộng tác với Cộng sản :

    Những trích đoạn đáng ghi nhận trong tài liệu Sư Chính Trị -“Political Monks: The Militant Buddhist Movement during the Vietnam War ” của Tiến sĩ sử gia, tác giả của “Political Monks: The Militant Buddhist Movement during the Vietnam War ” :

    “….Đại sứ Lodge đã ủng hộ Thích Trí Quang mạnh mẽ trong năm 1963. Nhưng đến đầu năm 1964, Lodge đã mất hết thiện cảm với Thích Trí Quang và phong trào tranh đấu. Lodge nhận xét, “Tôi cho rằng Phật giáo có thể là một mối nguy hiểm cho chính quyền. Cụ thể, tôi nghĩ rằng Trí Quang là kẻ có tiềm năng gây rối. Đã lật đổ được một chính quyền, ông ta có thể muốn làm lại như thế đối với tướng Khánh.”

    Một dịp khác, Lodge nói rằng Trí Quang “đầy tham vọng, chống Thiên chúa giáo, đầy hận thù, và chống tướng Nguyễn Khánh ra mặt,” và rằng, “có sự xâm nhập của cộng sản vào tổ chức Phật tử.” Cũng giống như Lodge, nhiều thành viên của ngoại giao đoàn và báo giới trước đây đã ủng hộ Trí Quang và các Phật tử tranh đấu khác trong năm 1963, đến năm 1964 bỗng trở nên nghi ngờ họ.

    Từ đầu, nhiều quan sát viên Việt Nam đã tố cáo Trí Quang là một điệp viên cộng sản. Nói chung, các chứng cớ cũng cho thấy quan điểm này là đúng, cho dù không có bằng chứng tuyệt đối. Sinh ra ở miền Bắc, Trí Quang đã phục vụ cộng sản Việt Nam trong cuộc chiến Pháp-Việt. Anh của Trí Quang là một quan chức trong chính quyền Bắc Việt, một sự thật được chính Trí Quang xác nhận. Khi những cuộc phản đối nổ ra ở Nam Việt Nam, có thông tin cho thấy người anh trai này đã cầm đầu các chương trình hoạt động bí mật của Bắc Việt ở Miền Nam. Trong tháng Sáu năm 1963, Trí Quang thúc đẩy các Phật tử tìm kiếm hậu thuẫn từ phía Việt cộng để chống lại chính quyền của Diệm. Những phương pháp vận động chính trị của Trí Quang gần giống với những phương pháp của cộng sản và tiến bộ hơn hẳn phương pháp của những Phật tử khác. Khi cộng sản chiếm Miền Nam năm 1975, Trí Quang được bố trí một công việc ở Huế và ông ta không có một phát ngôn chống đối nào đối với chế độ, trong khi họ cầm tù rất nhiều sư đã có thành tích tranh đấu.

    …..Hành động của Trí Quang đã gây tác hại lớn cho mọi chính quyền Nam Việt Nam từ năm 1963 đến 1966, và những hành động đó đã có thể huỷ diệt chính quyền nếu rốt cục các lãnh đạo quân đội không quyết định chặn đứng Trí Quang.

    …..Một số viện chức cao cấp Mỹ vào thời điểm đó cũng tin Trí Quang là cộng sản. Tuy vậy, CIA vẫn chưa thực sự tin như vậy. Qua những vụ nổi loạn, cơ quan này đã thực hiện một phân tích đặc biệt về khả năng Trí Quang cộng tác với cộng sản. Kết quả là cho dù có nhiều báo cáo cho rằng Trí Quang là một người cộng sản, “vẫn còn thiếu thông tin tình báo chắc chắn để khẳng định điều mà nhiều người Việt tin, rằng Trí Quang thật sự là cộng sản.”

    …..Nhiều tướng lãnh Nam Việt Nam trở nên hết sức quan ngại về tình hình đất nước.

    …..Áp lực từ nhóm Phật giáo buộc Khánh phải sa thải nhiều viên chức dân sự và sĩ quan quân đội dù họ không “chống Phật giáo,” trong đó có những lãnh đạo tốt nhất của đất nước. Sức ép của nhóm Phật giáo cũng khiến Khánh chấm dứt kiểm duyệt báo chí và ra lệnh thả tất cả những người trước đó bị bắt trong các buổi bạo loạn, trong đó có it nhất 11 người được biết chắc là cán bộ Việt cộng cấp cao.

    …..Thượng Hội đồng Quốc gia đã chọn Phan Khắc Sửu làm quốc trưởng, và Sửu cử Trần Văn Hương làm thủ tướng . Hương là một người theo chủ nghĩa quốc gia , bảo thủ, ghét cộng sản . Hương xem Trí Quang là một mối đe doạ không thể cùng tồn tại đối với sự sống còn của đất nước. Trong một cuộc phỏng vấn với phóng viên người Mỹ Marguerite Higgins, Huơng nói về Trí Quang, “Ông ta nói như một người cộng sản. Những điều ông làm có lợi cho cộng sản. Nhưng người Mỹ quí vị muốn chứng cớ tuyệt đối. Và bằng chứng thì không phải là chứng cớ tuyệt đối. Chúng tôi có thể chứng minh là Trí Quang đã họp với cán bộ Việt cộng cao cấp ở Vũng Tàu . Nhưng Thích Trí Quang lại có thể nói rằng ông ta đến đó là để cải giáo những người cộng sản thành Phật tử – và một số người cũng tin ông ta!” .

    Khi những Phật tử tranh đấu và sinh viên tổ chức biểu tình lớn, Hương ra lệnh cho quân đội giải tán với vòi rồng và lựu đạn cay và binh sĩ đã hoàn thành nhiệm vụ. Hương tuyên bố trên đài phát thanh rằng bất ổn là do lỗi “của những kẻ vô trách nhiệm, những người đã vô tình hay cố ý theo kế hoạch của cộng sản.”

    …..Các viên chức toà đại sứ Mỹ tiếp tục tin rằng hầu hết các lãnh đạo Phật giáo cao nhất vẫn chống cộng, nhưng ngày càng nhiều người trong số họ nghĩ rằng ít nhất thì Trí Quang cũng đang cộng tác với cộng sản. Các chuyên gia ở toà đại sứ đồng ý rằng các lãnh đạo Phật giáo thấp hơn, nhất là những người thân thiết với Trí Quang, là đồng hội đồng thuyền với Việt cộng.

    …..Dưới sự lãnh đạo của Trí Quang và Tâm Châu, Phật tử khởi xướng một chiến dịch phản đối bài Mỹ một cách điên cuồng vào ngày 23 tháng Một. Các tuyên cáo của họ cũng lộng ngôn như những lần trước….”.

    • Ông TTC đã tách rời ra khỏi những hoạt động của nhóm TTQ vào thời điểm 1965-1966. Có lẽ ông TTC đã nhận thấy cái weird của “sư đoàn Ấn Quang”. Bản thân của ông ta đã bị đe dọa như đã kể trong bạch thư. TTQ có những hoạt động dưới lớp bọc tôn giáo và có quan hệ với chính quyền Việt Minh, kể cả với HCM. TTQ có tham gia kháng chiến. Mẹ của Trí Quang bảo với ông ta rằng miền nam là sài lang khi TTQ đang chuẩn bị đi vào. Nói thế cũng không thể quy cho ông ta là Việt cộng bởi vì đã có rất nhiều người đi theo Việt Minh và đã từ bỏ bọn chúng để trở thành người quốc gia. Tuy vậy chỉ có TTQ là hoan nghênh đám Bắc cộng và HCM công khai sau 1975. Vậy là đã có câu trả lời. Xin xem bạch thư của Thuợng tọa TTC để rõ.

      • Đọc bản tin của BBC dưới đây cho thấy Thích tâm Châu đã được đảng CS hậu đãi vì cũng đã tận tụy phục vụ cho đảng CS:

        BBC- 3 tháng 9, 2012 – Hòa thượng Thích Minh Châu, người được biết đến nhiều trong giai đoạn cuộc chiến Việt Nam những năm thuộc thập kỷ 1960-1970, vừa qua đời ngày 01/9 tại TP Hồ Chí Minh, để lại nhiều đánh giá khác nhau về di sản của ông.

        Hòa thượng Thích Minh Châu là một vị lãnh đạo hàng đầu của tổ chức Giáo hội Phật giáo Việt Nam do chính quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam lập ra sau năm 1975.

        Lãnh đạo hàng đầu:

        Hòa thượng Thích Minh Châu giữ nhiều chức vụ quan trọng trong hệ thống giáo hội Phật giáo được Nhà Nước Cộng sản hậu thuẫn. Ông viên tịch khi đang là phó Pháp chủ và trước đó từng là tổng thư ký, phó chủ tịch thường trực Hội đồng trị sự của Giáo hội, trưởng Ban Phật giáo quốc tế.

        Ông cũng từng là viện trưởng sáng lập Viện nghiên cứu Phật học Việt Nam, chủ tịch Hội đồng phiên dịch Đại Tạng Kinh, hiệu trưởng các Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh.

        Về mặt chính quyền, nhà tu hành này cũng tham gia vào Quốc hội của Việt Nam liên tục tới bốn khóa từ khóa 7 đến khóa 10 và được Nhà nước Cộng sản Việt Nam tặng thưởng các Huân chương Hồ Chí Minh, Huân chương Độc lập hạng nhì và Huân chương Đại đoàn kết.

        Các sử liệu của Miền Nam và nước ngoài cũng nhắc đến vai trò của ông trong giai đoạn Phật giáo tham gia các chính biến trong thập niên 1960, nhất là giai đoạn Tổng thống Ngô Đình Diệm bị lật đổ.

        Sau 1975, ông đóng vai trò “quan trọng” trong công cuộc “vận động thống nhất” Phật giáo Việt Nam vào năm 1979 theo mục tiêu của chính quyền do Đảng Cộng sản nắm, cùng với một số lãnh đạo khác của Giáo hội khi đó là các vị Hòa thượng Thích Trí Thủ và Thích Trí Tịnh – viện trưởng và viện phó Viện Hóa đạo.

        Hòa thượng Thích Không Tánh, người hiện hiện giữ vai trò Tổng vụ Từ thiện-Xã hội của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, nói :“Đại lão Hòa thượng Thích Minh Châu là người có công lớn với chế độ Việt Nam hiện thời nên sự ra đi của ông là tổn thất đối với Nhà nước và Giáo hội Phật giáo quốc doanh”.

        • Thích Tâm Châu không phải là Thích Minh Châu.
          TTC có lúc là viện trưởng viện Hoá Đạo. Ông ta không có về VN.

        • Ông TTC là người chống cộng triệt để. Đó cũng là lý do ông không cùng đường với TTQ vào giai đoạn 1965-1966 khiến cho tổ chức này bị cô lập. Ông ta bị đe dọa đến tánh mạng nhiều lần. TTC mất vào năm 2015 tại Montreal. Có một thời ông ta phải tá túc và nhờ sự can thiệp của NTUPG ở Tú Xương vào thời mà thượng tọa TTG còn là giám đốc. Sau khi thầy TTG viên tịch vì ung thư thì thầy TTL lên làm giám đốc.

          • Tôi khẳng định về thầy TTC là bởi vì tôi có mối quan hệ với NTUPG.

          • Cám ơn anh Nguyên Văn Mười đã vạch ra điều lẫn lộn này .

            Lúc trước ở Sài gòn, tôi có học môn Nhu đạo ở Viện nhu đạo Quang Trung. Tôi thích thượng tọa Thích Tâm Giác, người điềm đạm, không tham gia chính trị .

          • Vậy là anh đã thấy ông TTG cầm thiền trượng. Cấp bậc của ông là Đại Tá Giám Đốc.

          • @Anh Mười: Lúc đó tôi hãy còn nhỏ, chỉ biết rằng TT Thích Tâm Giáo là một trong những người dạy Judo trong võ đường mà thôi.

      • Thich Tâm Châu, vào năm 1993, tiết lộ mối rứt nạn giữa Ấn Quang và Quốc Tự trong tập tài liệu nhan đề Bạch Thư về vấn đề chia rẽ của Ấn Quang và Việt Nam Quốc Tự. Trong đó gián tiếp cho thấy Trí Quang là người cực kỳ quá khich và nếu cần xử dụng bạo lực không khoan nhượng.

        Năm 1964, nhóm của Trí Quang cho thành lập Hội Đồng Nhân dân cứu Quốc. Hội đồng này nhằm điều hành toàn thể khối Phật tử miền Trung, đồng thời gián tiếp như một thứ tòa án xét xử các nhóm Cần Lao Thiên Chúa giáo. Hội đồng cũng lãnh đạo các cuộc biểu tình, các cuộc xuống đường gây biến động ở miền Trung. Hội đồng cũng cho ra tờ Lập Trường, cơ quan ngôn luận chính thức của Phong trào Nhân dân Cứu Quốc do Tôn Thất Hanh,chủ nhiệm, Lê Tuyên, chủ bút, Cao Huy Thuần, Tổng thư ký. Quản lý: Nguyễn Thị Trang, v.v…

  13. Hãy nhìn khuôn mặt và nụ cười của thằng ma tăng TTQ . Một nụ cười nham hiểm, tự đắt , và đầy ma quái. Đúng là nụ cười của ác quỉ mặc áo cà sa.

  14. TTQ có phải là VC không?

    Tài liệu được công bố của CIA không kết luận hay đưa ra ý kiến TTQ là VC. Điều này cũng dễ hiểu vì CIA lượng giá tình hình theo kỹ thuật và cách quan sát đánh giá đặc biệt của họ, để báo cáo cho cấp trên và cấp trên sẽ chuyển cho các lãnh đạo Hành Pháp Lập Pháp và HĐANQG Hoa Kỳ xử dụng làm tài liệu để đề ra chính sách thực tiễn và thích hợp.

    Vậy TTQ có phải là VC hay không? Phải, nếu xét về khía cạnh y chống chính quyền VNCH, chống bắt lính, chống Mỹ, bài xích tôn giáo khác, nhất là TCG. Bởi vì đây cũng là các mục tiêu mà VC đang nhắm triệt hạ. Nếu y không phải là cán bộ hay đảng viên VC thì y cũng gián tiếp có chung đường lối chủ trương giống VC. Vả lại, không cần gì phải có thẻ đảng mới là VC, những tên cảm tình viên cung cấp tin tức cung cấp chổ trú ẩn cho VC khủng bố phá hoại, chính phạm và tòng phạm tội phạm cũng như nhau, kẻ sát nhân và kẻ dấu vũ khí cung cấp cho sát nhân đều có hình phạt như nhau, thì không là VC thì là gì ???

  15. Theo tài liệu của C.I.A “Trí Quang là một kẻ mị dân, triệt để chống Thiên Chúa giáo, một người theo chủ nghĩa dân tộc cuồng tín và một người hoang tưởng tự đại (vĩ cuồng) với mục đich cuối cùng là thiết lập một chế độ thần quyền Phật giáo ở Việt Nam.”(NVL)

    CIA nào mà viết ngốc nghếch như tay cán bộ VC răng đen mã tấu như vậy! Cứ làm như CIA là ông kẹ hay con ngáo ộp nhát con nít không bằng!

    Theo bản báo cáo của George A. Carver,Jr. trưởng nhóm C.I.A South Vietnam Group thu thập tin tức và đánh giá về TTQ thì TTQ là một người theo chủ nghĩa quốc gia (nationalist) một cách nhiệt tình thái quá (excessive enthusiasm), CIA không thấy bằng chứng nào TTQ là một người cộng sản communist, và nhóm công tác CIA South Vietnam Group lượng giá TTQ là một người có quan điểm chính trị gây ảnh hưởng vào một vài phong trào chống sự hiện diện của lính Mỹ. Phật Giáo VN lúc đó, theo nhóm TTQ, cũng như tất cả những tôn giáo có gốc rễ sâu xa ớ VN, nhưng non-Catholic, đều đồng hóa Đạo Thiên Chúa Giáo La Mã có nghĩa là Tây phương, và đều có hại cho nền văn hóa VN.v.v

    Quý vị có thể đọc nguyên bản Anh Ngữ tập báo cáo tình hình của George A. Carver,Jr. trưởng nhóm C.I.A South Vietnam Group gởi cho Giám Đốc CIA vào năm 1964. Tài liều này đã được giải mật và chấp thuận cho công bố báo chí vào ngày 14/6/2004. Với tựa đề “The Motivation, Objectives, and Ìnluences of Thich Tri Quạng.” Cũng như tất cả những tập tài liệu báo cáo tình hình, CIA trình bài khách quan dựa trên những gì mắt thấy tai nghe và thu thập được tại chổ. Họ không bao giờ khẳng định 100%, họ chỉ nêu nhận xét và ý kiến để cấp trên làm tài liệu thêm và có những chính sách hay hành dộng sau đó.

  16. Nhìn mặt Trí Quang là biết nó là thằng vừa gian, vừa ác lại vừa tham, khuôn mặt đó là khuôn mặt điển hình của những tên Việt cộng nằm vùng…

    Thích Trí Quang với Thích Nhất Hạnh là “cùng một giuộc”.

    Cứ nhắc đến tên những thằng này là lại …lợm giọng!!!!

  17. Hổng bít mọi người có nhận ra là những người trước 75 gào lên là bị chụp mũ Cộng Sản này nọ, sau 75 họ rũ bùng đứng dậy sáng lòa thành những người Cộng Sản chân chính ?

    Wonder if history is repeatin itself, here & now?

    • Very good point, Montauk!

      “Hổng bít mọi người có nhận ra là những người trước 75 gào lên là bị chụp mũ Cộng Sản này nọ, sau 75 họ rũ bùng đứng dậy sáng lòa thành những người Cộng Sản chân chính”

  18. “chúng đã chụp cái mũ cộng sản lên đầu các Tăng ni, Ni, Sư Sãi và tín dồ Phật giáo”

    Hahaha, có 1 dạo trí thức trong nước tự phong mình là những người Cộng Sản chân chính, & tự hào nữa chớ

    Nhưng họ xem “Việt Cộng” aka Cộng Sản Việt Nam là sỉ nhục . WTF ya know, “Việt Nam” làm ô uế danh hiệu Cộng Sản đáng tự hào của họ!

    Bi giờ cái mũ Cộng Sản của cha anh, giòng họ của lũ 5C, có hổng ít đứa bĩnh vào . Nhưng chiền thống gia đình Cách Mạng của tụi nó thì vưỡn tự hào . Tức là hổng cần chụp mũ, tụi nó cũng khá tự hào khi đội cái mũ đầy xít của chính mình lên đầu . Ngô Huy Cương & thằng trăm nicks khốn nạn là 2 ví dụ tiêu biểu . Tạ Duy Anh & tay nhà “thơ” thùng tôn rỗng đầu thì bùi, chí thì ok, vinh thì ẻ ở gần đấy rùi lấy cái nón cối đó chích đùi . Nhưng lâu lâu, Pavlovian, cũng đem ra đội và tự hào lém lém lun

  19. Nên có bài về Thích Nhất Hạnh, aka Thích Nhứt Chưn Không . Cũng cùng 1 chiến tuyến với Thích Trí Quang ta đó chính là Chân Quang

  20. Nguyễn Bội Ngọc- Trung sĩ không quân, đơn vị Phi Đạo 211, căn cứ không quân Tân Sơn Nhất- đáng lẽ anh đang được nghỉ phép vì anh đã làm đơn xin nghỉ phép và được cấp chỉ huy ký phép cho anh. Nhưng vì công vụ là trước hết, nên anh Nguyễn Bội Ngọc đã tự nguyện đứng ra làm việc giới thiệu cho đồng bào biết về chiếc trực thăng H34 đang được trưng bầy trước Tòa Đô Sảnh Saigon.

    Sáng ngày Quốc Khánh 26 tháng 10 năm 1962 trước Tòa Đô Sảnh Saigon, anh đang đứng thuyết trình giới thiệu chiếc trực thăng H34 cho đồng bào xung quanh anh . Thình lình một tên Cộng sản trà trộn tung một quả lựu đạn vào . Quả lựu đạn rơi xuống đất, sát chân anh. Rất bình tĩnh, anh cúi xuống nhặt lên. Quả lựu đạn đã bung kíp, anh chỉ còn thì giờ để ném quả lựu đạn đi càng xa càng tốt. Nhưng anh Nguyễn Bội Ngọc đã không làm thế, vì chung quanh toàn người là người, ném như vậy anh sẽ thoát hiểm , nhưng đồng bào anh, gồm cả già trẻ nam nữ, trẻ con sẽ thương vong vô số, anh bèn nhẩy vào chiếc H34, ôm quả lựu đạn gọn ghẽ vào bụng và nằm úp sấp xuống sàn tầu và chết.

    Tổng thống Ngô Đình Diệm đã truy thăng cấp bậc hai cấp cho anh, và truy tặng Bảo Quốc Huân Chương cho trung sĩ Nguyễn Bội Ngọc.

  21. Tôn thất Đính – Tướng đảo chính; Trung tướng; Thượng nghị sĩ- sau 75, trong quyển Hồi ký “20 năm Binh Nghiệp” viết rằng:

    “Đối với tôi, cuộc hành quân 1-11-1963, sau 16 giờ đồng hồ với bao nhiêu biến cố vượt ra ngoài dự liệu và quyết định của tôi, không phải là một thành công, mà chính là một thảm bại lớn lao đối với lịch sử. Sở dĩ vậy, vì biết bao âm mưu chính trị ngoại giao, hận thù cá nhân, hận thù tập thể, đến giờ phút đó mới được phơi bày bằng lời nói hay bằng hành động trong ấy Phật Giáo Việt Nam, quân lực VNCH là những nạn nhân của lịch sử hơn là những thành phần mà lúc đó mà người ta thường qui định là chiến thắng vẻ vang! Có lẽ, ai cũng đều thất bại và phạm tội với lịch sử Việt Nam cả, kể cả Hoa Kỳ là nước đồng mình, khi kẻ thù từ quốc tế đến quốc nội bắt đầu vỗ tay cho tương lai chiến thắng của chủ nghĩa Cộng Sản. VNCH đã tự đưa mình vào hỗn loạn từ xã hội, chính trị cho đến tôn giáo, quân sự, tạo cơ hội dấn thân vào trong cuộc đại bại chung sau này khi chấp nhận đó là chính sách toàn cầu của Mỹ.

    “…..Biến cố về giới hạn treo cờ tôn giáo đã được giải quyết nhanh chóng. Ngay tại Thủ đô Sài Gòn hoàn toàn không gây ra bất cứ một xáo trộn nào về mặt dư luận. Lễ Phật Đản tại Huế vẫn được diễn ra trong bầu không khí tự do. Ở đây không có một chủ trương nào giới hạn treo cờ Phật giáo. Nghĩa là lễ Phật Đản vẫn được cử hành như đã chuẩn bị, không có bất cứ một sự giới hạn nào về diễn hành cũng như hành lễ. Đại diện chính phủ gồm có Ông Hồ Đắc Khương, Đại Biểu Chính phủ Trung Nguyên Trung Phần, là một Phật tử, Ông Nguyễn Văn Đẳng Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên cũng là một Phật tử, và Thiếu Tướng Lê Văn Nghiêm, Tư Lệnh Quân Đoàn I, cũng là một Phật tử cầm đầu phái đoàn Đại Biểu Chính phủ tham dự lễ Phật Đản tại lễ đài chùa Từ Đàm. Như vậy về phía chính phủ đã giải quyết xong vấn đề treo cờ tôn giáo, không còn gì phải đề cập đến nữa”.

    Tướng Tôn Thất Đính cũng như các Phật tử ở Huế cho biết rằng lễ Phật Đản tại Huế trong đêm 7/5/1963 được tuần tự diễn tiến rất tốt đẹp từ chùa Diệu Đế đến chùa Từ Đàm. Nhưng sáng ngày 8/5/1963 ngày lễ chính tại chùa Từ Đàm thì Trí Quang thình lình trương các biểu ngữ chống đối chính phủ lên, đọc diễn văn với giọng điệu khích động, hận thù phản đối chính phủ, công khai vu khống về vụ treo cờ, và y gọi đó là đàn áp Phật giáo.

  22. Ông Nguyễn cao Kỳ : “TTQuang mưu toan kiểm soát chính quyền từ trong hậu trường đã cản trở nỗ lực chiến tranh. Các Phật tử đã đóng một vai trò quan trọng trong sự sụp đổ trước tiên là của ông Diệm, rồi đến ông Khánh và ông Hương. Thích trí Quang, người có đôi mắt trừng trừng và hàm răng trắng hếu nổi bật trên màn ảnh TV là người lão luyện trong nghệ thuật quấy rối. Ông ta mường tượng mình là một Gandhi thứ hai, nhưng thực ra chỉ chuyên môn vận động ngầm, do động lực chính trị chi phối “.

    • Cú đấm thép của thiếu tướng Chủ tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương Nguyễn cao Kỳ đã hạ gục tên Thích trí Quang chuyên gây rối loạn hậu phương miền Nam:

      Sử gia Robert Topmiller viết rằng ”… Thích trí Quang đã không hiểu rằng ngưới Mỹ đã có thái độ mới về phong trào tranh đấu của ông ta “.

      “Ngày 20.5.1966, Trí Quang kêu gọi TT Johnson can thiệp. Trí Quang đòi thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ – chủ tịch Uỷ Ban Hành Pháp Trung Ương – phải từ chức. “Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng” của Trí Quang yêu cầu thủy quân lục chiến Mỹ ra tay . «Quân đoàn Cách mạng Vạn Hạnh» của Thích Minh Chiếu đặt Tổng hành dinh tại chùa Phổ Đà ,Đà Nẵng. lực lượng này cẩm giữ những người không ngả theo phe Phật giáo tranh đấu…. Ngày 26.5.1966 đoàn biểu tình Phật giáo đốt cơ quan USIS, Phòng Thông tin và Thư viện Hoa Kỳ ở Huế. Ngày 1.6.1966, cuộc biểu tình đập phá Tòa Lãnh sự Mỹ tại Huế, rải truyền đơn đòi đưa Thích Trí Quang lên làm quốc trưởng và Trần Quang Thuận làm thủ tướng . v.v…

      “Thế nhưng TT Johnson đã kêu gọi chính phủ và các tổ chức đấu tranh hãy chấm dứt các cuộc xô xát “để chống Cộng và thực hiện dân chủ.” Mỹ đã bật đèn xanh cho tướng Nguyễn Cao Kỳ “dẹp loạn”.

      “Tướng Nguyễn Cao Kỳ lên các đài truyền thanh và truyền hình tuyên bố rằng Cộng sản đã xâm nhập vào các phong trào tranh đấu ở miền Trung và cho biết sẽ dùng võ lực để tái lập an ninh.

      “Nhảy dù và thủy quân lục chiến được gửi ra miền Trung dẹp loạn . Cuối cùng thì Phong trào tranh đấu của Trí Quang bị dẹp tan .

      “Trí Quang bị giải về Sài Gòn , giam lỏng tại dưỡng đường Duy Tân của bác sĩ Nguyễn Duy Tài – bạn của Trí Quang. Tạị nơi đây, Trí Quang tuyên bố tuyệt thực 100 ngày “.

      Tướng Kỳ thuật lại rằng “ Biết các loại thủ đoạn ông ta có thể sẽ dùng đến , tôi cố tình chọn một bệnh viện, ở đó có bác sĩ là bạn của ông ta. Trí Quang trông chẳng giảm cân tí nào. Khi người Mỹ hỏi tôi khi nào ông ta chết, tôi trả lời đừng lo, ông ta sẽ sống để mà còn tiếp tục cuộc đời chính trị của ông ta chớ. Ông ta là một chính trị gia và người bạn bác sĩ đã bí mật cho ông ta ăn…”.

      Kể từ đây, cuộc đời làm chính trị của Trí Quang tan thành mây khói.

      • Đang trên phi cơ khi bị dẫn giải về Sài gòn, Trí Quang run sợ hỏi phi hành đoàn:

        ” Mấy ông sẽ vứt tôi xuống biển hả?”

        Họ trả lời : ” Không, theo lệnh trên, mang ông về Sài gòn”

        “‘Are you going to drop me into the sea?’ He quailed.
        – ‘No, said the crewman, our orders to bring you to Saigon.’”
        ( Nguồn : Nguyen Cao Ky, Marvin J. Wolf, “Buddha’s Child: My Fight to Save Vietnam”)

  23. Theo nữ phóng viên chiến trường Marguerite Higgins Hall thì

    “Chùa Xá lợi chính là nơi được xử dụng để làm bộ chỉ huy gây rối trong các chiến dịch của Phật tử chống ông Diệm. Chính tại đây các máy quay rô-nê-ô không ngừng in ra những tài liệu tuyên truyền về cái gọi là sự bách hại (Phật Giáo.) Chính từ những phòng họp từ phía sau mà những mệnh lệnh được truyền đi tới các toán tự vẫn dàn dựng nên những cuộc tự thiêu của các huynh đệ của họ.”

    Marguerite Higgins Hall là nữ phóng viên chiến trường người Mỹ. Higgins đã đưa tin về Thế chiến II, Chiến tranh Triều Tiên và Chiến tranh Việt Nam. Bà đã cộng tác lâu dài với tờ New York Herald Tribune , và là một chuyên mục gia cho tờ Newsday . Bà là người phụ nữ đầu tiên giành được Giải thưởng Pulitzer cho Phóng sự nước ngoài được trao vào năm 1951 cho các bài đưa tin về Chiến tranh Triều Tiên. Sau đó, bà đã giành được Giải thưởng George Polk của Đại học Long Island cho Phóng sự nước ngoài cho các bài viết từ phía sau chiến tuyến của kẻ thù ở Triều Tiên và các quốc gia khác vào năm 1952.

  24. Khi hay tin Hồ chí Minh chết, Thích Trí Quang đã tổ chức lễ cầu siêu-lễ truy điệu ngay tại chùa Ấn Quang, có nhiều « phật tử » tham dự. Trong buổi lễ truy điệu này TTQ đã sữ dụng những bông hoa màu đỏ, và bông hoa màu vàng đặt ở giữa, tượng trưng cho cờ đỏ sao vàng của đảng Cộng sản, làm thành một vòng hoa , hai bên treo đôi câu đối :

    « Nam-Bắc toàn dân quy thượng chính ;
    Á-Âu thế giới kính tu mi ».

    Hai chữ cuối của hai câu đối là chữ « Chính » và chữ « Mi », đọc lái hay ngược lại là Chí Minh. Và trong bài điếu văn , TTQ đã đọc trong lễ truy điệu có đoạn như sau :

    « Nhớ đến Bác càng thương càng khóc, thấy bọn giặc thêm hận thêm thù . Khóc là khóc đấng thiên tài lỗi lạc, đuổi xâm lăng đòi độc lập tự do, trọn đời mãi âu lo cho dân tộc, quê hương đó, nước non còn đó, uất hận thay, vật đổi sao dời . Thương tiếc bấy ! Hoa trôi nước chảy. Nghĩ mấy đoạn lệ tràn chan chứa, nhớ công ơn cảm động can tràng … Thù là thù bọn tàn bạo dã man, mong cướp nước hại người, làm những việc bất lương vô nghĩa… ».

  25. Vào tháng 7, năm 2011, ở VN, TTQuang viết cuốn “Trí Quang Tự Truyện”, trong đó y khẳng đình y muốn Phật giáo trở thành Quốc giáo. Y cũng viết lý do chống chế độ NDD là vì vấn đề “kỳ thị tôn giáo” khi chế độ NND có xu hướng thiên về Công giáo .

    Câu hỏi nhiều người đặt ra là tại sao trước 1975, y xuống đường vì thấy “pháp nạn”, muốn cứu nguy Phật giáo, trong khi sau 1975 là pháp nạn thực sự, thì lại im lặng một cách lạ lùng ?

    Nhiều người muốn kết án y là cộng sản nên đưa ra lập luận rằng ” Nhiệm vụ đã hoàn thành, xuống đường làm gì nữa”. Có khá nhiều bài báo sau này còn cung cấp cho độc giả biết trong các chùa như Ấn Quang hay Từ Đàm còn giấu cả súng AK 47.

    • Theo Tiến sĩ sử gia, tác giả của “Political Monks: The Militant Buddhist Movement during the Vietnam War ” thì :
      “ Nam Việt Nam trong thế kỷ Hai Mươi thường bị gọi nhầm là một đất nước Phật giáo. Trong một đất nước với 15 trrệu dân, có khoảng 3 đến 4 triệu Phật tử và trong số này chỉ khoảng một nửa thực sự hành đạo. Khoảng 4 triệu người cho Khổng giáo là tín ngưỡng cơ bản. Một triệu rưỡi công dân Việt Nam theo Công giáo, và khoảng hai triệu rưỡi hay ba triệu theo đạo Cao Đài và Hoà Hảo. Số còn lại thờ linh vật hoặc theo đạo Lão, Tin lành, Ấn Độ giáo, hay Hồi giáo, v.v…”.

    • TTQ là người có tư tưởng đi theo miền bắc. Những việc ông ta làm trước 1954 đã cho thấy điều đó. Ngay trong tự truyện cũng có một đoạn mà mẹ ruột của ông ta đã nhồi thêm vào đầu của thượng tá Trí Quang để đồng chí ấy vững tâm lèo lái ” các sư đoàn” phục vụ cho “công cuộc giải phóng dân tôc”.

  26. VC tồn tại nhờ cái gì?

    Nhờ cái chày dzồ. Hết. Người Việt chống CS thua VC vì: một, nghĩ rằng tri thức là sức mạnh, hai, nghĩ rằng tình thương dành cho CS sẽ là cứu cánh, ba, nghĩ rằng kinh tế tư bản sẽ uốn nắn VC, bố, nghĩ rằng tuổi “trẻ” sẽ chuyển hóa VC,… bla bla bla.

    Trật chìa hết. Nếu không muốn nói là hơi bị ngốc nghếch ! Lịch sử 1/2 thế kỷ từ ngày VC thống nhất cai trị VN đã chứng minh như vậy. Tôi hỏi quý vị, VC có đủ trình độ “tri thức” về thế giới tư bản hay không? Biết và biết rất rõ, biết còn hơn quý vị và tôi biết. Hơn 20 ngàn học sinh “trẻ” sang Tây sang Mỹ học hàng nằm là gì mà không biết. Tôi hỏi quý vị cán bộ VC ngày nay có còn quê mùa nghèo nàn như quý vị nghĩ hay không? Không, nó rất giàu rất sang còn hơn quý vị rất nhiều đấy nhá. Vậy, nếu hỏi VC có tham nhũng có bị hũ hóa thối nát hay không? Có, có còn gấp mười lần thời VNCH tham nhũng. Vậy tại sao 1/2 thế kỷ cai trị nó vẫn hiên ngang mạnh bạo hơn bao giờ hết? Tại vì sao ? Nhờ cái gì?

    Nhờ chày dzồ !!! Đứa nào hó hé đi ngược lại VC là VC nện chày dzồ thẳng tay ỉa trong quần luôn nha !!! Ha ha ha !!! Mít đặc ngu quá !!! Ha ha ha !!!

    • Thầy Thiến chính xác một khúc luôn!
      Đây, thằng Ka sỉ Đờm Vĩnh Hưng là tay sai xuất ngoại ca hát, gây xáo trộn cộng đồng tị nạn cộng sản Hải ngoại rất nhiều năm. Thích làm dáng nên gần đây khi trình diễn, hắn đeo mấy cái Huy hiệu gì gì đó na ná giống mấy cái huy chương của QLVNCH, hay mặc dù Đờm là tay sai nhưng đám cha con VC thấy Đờm có bộn bạc nên nện cái “Chày dzồ -huy hiệu lạ” và cấm hát gần một năm để đánh tư sản kiểu mới.
      Thế là mấy em Vẹt Hương, Tóc Tiên, Tốc..váy…đua nhau lên mạng xin lỗi vì trước đây lỡ dại đã từng hát hò dưới bóng…Cờ Vàng!
      Thấy tội nghiệp, nhưng kể ra tụi nó cũng khôn nên né trước nếu không, Tô Lâm xách…chày dzồ ảnh dzzzồ cho mà banh…háng!

  27. …… Nếu nguồn tin của tui là chính xác, thì thứ 4 này tức ngày tức 28/08/2024…..Paris sẻ khai mạc Olympique dành cho người khuyết tật, tuy nhiên…..buổi khai mạc có cho thằng chó tàu mọi là jacki chan tức nguyễn thành long, cấm cờ olympique….Tui gọi thành long là thằng tàu chó vì nó công nhận đường lưởi bò 9 đoạn ở biển đông!!!!!……nếu vậy tui tẩy chay Olympique Paris này vì nó chà đạp lên chủ quyền biển đông của dân tộc Việt Nam và tui không xem_____ tui khuyên người VN cũng nên tẩy chay nếu như chính phủ VN không dám lên tiếng ở Olympique Paris dành cho người khuyết tật_________xin lổi ông Lục vì góp ý này không liên quan đến bài viết______ tuy nhiên với tôi người Mỹ đã ra lệnh giết anh em ông Diệm, và năm 1972 cùng đồng minh đã bức tử VNCH để bán cho Nga và tàu mọi, còn Việt cộng hay Trí quang chỉ là công cụ……người chính giết ông Diệm và bán đứng đồng minh là Mỹ và tây phương……rỏ ràng, nay kính.

  28. Những người đi theo cộng sản chẳng một ai hiểu gì về cộng sản.
    Nói ngắn gọn lại như vầy. Cái áo thầy tu của Trí Quang giống như cái mặt nạ nhưng không che mặt mà để che thân, khi mặc vào thì trở thành thầy tu, cởi ra trở thành người thường, nhưng mặc vào hay cởi ra thì Trí Quang cũng là người hoạt động đi theo cộng sản mà bất cứ ai theo cộng sản thì trở thành tội đồ của dân tộc VN. Cuối đời tay nào cũng sống trong im lặng nhục nhã chờ chết mà không dám mở miệng tiếp tục đấu tranh chống độc tài bất công cho xã hội và đất nước. Vậy họ đi theo cộng sản để làm gì???

  29. Ma tăng thời đại nào cũng có. Thời dân chủ thì phá hoại đất nước, thời CS thì quì mọp xuống dưới chân CS để lam nô lệ thâu tiền cúng dường của người dân nhẹ dạ nộp cho cs. Cửa Phật nhưng là cửa” phật lòng người ” , chứ không phải là cửa Phật Bồ Tác.

  30. Trong Tiểu Truyện Tự Ghi của ông TTQ thì ông ta có những ghi nhận và quan điểm dưới đây trong suốt thời gian chống đôi chế độ của ông Diệm. Ngoài ra, nếu cặp mắt của TTQ không có đôi chân mày đen rậm và cái hốc mắt sâu hơn người bình thường đi cùng thì cũng không có gì nổi bật. Đôi mắt tinh anh thì có “thần”, nhưng mắt của TTQ là “hung”. Cái sắc bén của đôi mắt tinh anh khác với cái sắc bén của hung khí.
    “Ông Ngô Đình Diệm muốn Thiên Chúa Giáo của ông độc tôn, muốn anh của ông là Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục làm Hồng Y giáo chủ, nên ông kỳ thị đàn áp Phật Giáo. Ấp chiến lược chỗ thì rào chùa vào trong để hạn chế đi lại, chỗ thì rào chùa ra ngoài để tự do bắn phá. Khu trù mật thì bắt cán bộ cơ sở của Phật Giáo phá nhà bỏ của mà đi. Quân địch thì bắt Tăng sĩ Phật Giáo làm những chức vụ nguy hiểm mà vô quyền, để tu sĩ Thiên Chúa ra mà nắm quyền chỉ huy ngay từ hạ tầng. Giải thưởng văn chương thì thưởng cho cuốn văn chương bình dân nội dung cốt chống Phật Giáo. Chương trình tú tài C thì đổi toàn lý thuyết thượng đế và nhân vị, lại thêm một bằng ban D với cổ ngữ La Tinh. Sát hại Phật tử thì có tập thể lên đến 36 người ở một nơi cùng một lúc, không cò lẻ tẻ nữa. Cả gan huy bỏ ngày Phật Đản trong danh sách ngày lễ được nghỉ của công tư chức, và danh sách này bao giờ Thiên Chúa Giáo cũng gấp đôi Phật Giáo cả ngày và giờ nghỉ. Dụ số 10 được thêm dụ bổ túc, tăng cường sự hạ giá và kềm chế đối với Phật Giáo. Rồi sửa điện Thái Hòa của hoàng thành Huế thì có lưỡng long mà không có nhật nguyệt để phòng cắm thành giá. Mọi việc xuôi xả thì tòa Hồng Y giáo chủ sẽ đặt ở đó. Cái làm cho không xuôi là cờ Phật Giáo. Vatican điều tra thấy Huế, địa phận của Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục sao mà Phật Giáo nhiều quá : Phật Đản thì cờ Phật Giáo đầy hai bên đường từ Huế ra La Vang, kiệu đức Mẹ thì từ La Vang vào Huế không có cờ của Vatican. Ông Ngô Đình Diệm bèn bắt công chức Huế kê tên cả nhà để đưa cho anh mình báo cáo là giáo dân, và Phật Đản 2507 (1963) thì triệt hạ cờ Phật Giáo để Vatican thấy dân Huế theo anh mình hết rồi. Phật Giáo thì suốt thời Pháp thuộc cho đến lúc đó chồng chất bao nhiêu chịu đựng. Nay thì không chịu nữa.”

    • Vụ nổ plastic ở đài phát thanh Huế,8 chết , 17 người bị thương.

      Tướng đảo chánh Tôn thất Đính – trong cuốn 20 Năm Binh Nghiệp – thuật lại rằng :

      ” Nhưng cho đến nay, chưa có một ai có thể nói rõ về sự thật của biến cố đài phát thanh đêm 8-5-63 như thế nào cả. Chúng tôi đã tận lực sưu tầm từ 1963 đến giờ.. đọc và phân tích tất cả tờ trình được đệ lên trình TT Diệm. Chúng tôi đã hội kiến với TT Trí Quang, TT Thiện Minh, TT Mật Hiển, TT Mật Nguyện, TT Thiện Siêu, tiếp xúc với gia đình Phật Tử, sinh viên Phật tử, nhưng cho đến bây giờ, chúng tôi cũng không thể nào quy định được đâu là sự thật. Về kỹ thuật quân sự, lúc bấy giờ VNCH không thể có bất cứ một loại chất nổ nào có tính công phá lạ lùng như vậy, ép dẹp thân xác, thổi bay đầu.

      “Thậm chí còn có dư luận cho là bị các xe bọc sắt bánh cao su của lực lượng cảnh bị nội an do thiếu tá Đặng Sĩ cán nát, nhưng trong hoàn cảnh hàng ngàn người ở đài phát thanh, các loại xe ấy không di chuyển dễ dàng vào tận hành lang của đài là nơi xảy ra tai nạn.”

      • Khối Phật giáo Ấn Quang đã vu khống cho Thiếu tá Đặng Sĩ bắn giết Phật tử tại đài phát thanh Huế, dùng xe tăng cán chết Phật tử “máu rơi thịt nát “. Đó là cái tội nói láo . Vì chính bác sĩ Lê Khắc Quyến- một Phật tử và sau này hợp cùng các sư sãi gây rối ởmiền Trung – sau này đã chứng nhận rằng những trẻ em bị chết thân thể đều toàn vẹn, các em đã chết vì bị sức ép. Hơn nữa, những trẻ em này đứng trên bực thềm của đài phát thanh. Nếu Thiếu tá Đặng Sĩ muốn giết mấy trẻ em này ông ta phải giết cả trăm người lớn, vì các em đứng trong cùng. Thực sự, các em chết là do chất nổ C-4, một loại chất nỗ quân đội VNCH lúc đó không hề có.

        • Vụ nổ plastic ở đài phát thanh Huế, 8 trẻ em chết và 17 người bị thương. Năm 1964, Thiếu tá Đặng Sỹ- Phó tỉnh trưởng nội an Thừa Thiên kiêm Tiểu khu trưởng – bị án chung thân khổ sai, dưới áp lực của bọn Trí Quang .

          Đến năm 1966, dưới thời ông Nguyễn văn Thiệu, thì ông được thả . Điều này chứng tỏ phiên tòa năm 1964 là dzỏm .

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên