Quyền trở thành người tốt

35
Hội nhà văn VN, ông Nguyễn Quang Thiều. Ảnh Vanvn

Vâng. Ai cũng có quyền trở thành người tốt. Đó là quyền đương nhiên và chính đáng như quyền được sống, quyền được mưu sinh của mọi con người đang có mặt trong cuộc đời.

Nhưng cùng với quyền trở thành người tốt, con người còn có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm về sự có mặt của mình trong cuộc đời, chịu trách nhiệm về mọi ứng xử, hành vi, việc làm cùa mình. Chịu trách nhiệm giữ gìn giá trị, phẩm giá con người của bản thân minh và của mọi người khác. Chịu trách nhiệm làm đẹp cho cuôc đời, làm cho cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Vì vậy một người tốt phải được chứng minh, được thể hiện bằng cuộc sống có trách nhiệm, bằng hành xử đúng đắn, nhân văn với con người, bằng những việc làm tốt đẹp cho cuộc đời. Quyền con người luôn đi liền với trách nhiệm con người. Với những người khiêm cung, biết quí trọng giá trị cuộc sống, biết tôn trọng con người, dù có ý thức rất rõ về quyền sống, quyền mưu sinh, quyền là người tốt . . . vẫn luôn đặt trách nhiệm con người của mình lên trước và lên trên mọi quyền đương nhiên của con người.

Nếu chỉ có quyền được sống, quyền được là người tốt thì ngọn có cũng có quyền được sống, quyền được là ngọn cỏ tốt mang lại màu xanh sự sống cho trái đất. Con hổ trong rừng cũng có quyền được sống, quyền được là con hổ tốt giúp cho tự nhiên có sự cân bằng sinh thái và làm cho thế giới tự nhiên thêm đa dạng, phong phú. Cây cối và muông thú có quyền sống và quyền trở thành cây cỏ, muông thú tốt nhưng không có trách nhiệm với cuộc sống vì cây cỏ và muông thú không có ý thức. Con người khác con thú ở ý thức. Con người có ý thức nên biết sống có trách nhiệm. Sống không có trách nhiệm thì loài người cũng chỉ là một bầy thú. Với những con người thú, sẽ là một xã hội rừng rú man rợ!

Một thành viên hội Nhà Văn Việt Nam, một người có vai vế, chức sắc cao trong hội, uỷ viên ban chấp hành, phó tổng biên tập tờ báo là tiếng nói của những nhà văn, những nhà văn hoá, tiếng nói của những giá trị nhân văn. Con người có vai vế trong hội Nhà Văn, có vai vế trong tờ báo nói tiếng nói nhân văn là người ở vị thế phải nêu tấm gương đẹp, tấm gương nhân văn nhưng lại bị tố cáo là một tấm gương phản nhân văn, bị tố cáo là một kẻ đồi bại, một kẻ chỉ có con người sinh vật, không có con người văn hoá, bị tố cáo đã nhiều lần dùng sức mạnh đàn ông khuất phục, cưỡng hiếp ngay nhân viên của báo và đã một lần bị nhiều công chức của báo bắt quả tang sức mạnh bạo lực đàn ông đó đang đè lên thân thể phụ nữ, tay đang bóp cổ nạn nhân không cho kêu cứu ngay trên bàn làm việc trong cơ quan báo, ngay trong toà nhà của văn hoá, nhân văn.

Vụ việc vi phạm đạo đức, vi phạm pháp luật, xúc phạm nghiêm trọng danh dự phẩm giá con người rõ ràng, cụ thể và rất nghiêm trọng đã được tổ chức công đoàn của báo ghi nhận trong biên bản hồ sơ vụ việc, đã có đơn tố cáo và đã trở thành vụ việc xôn xao, nhức nhối trong đời sống xã hội, gây phẫn nộ dư luận xã hội, đòi hòi chức sắc hội Nhà Văn bị tố cáo cưỡng dâm phải có trách nhiệm công khai giải trình, đối thoại, làm sáng tỏ vụ việc. Đòi hỏi lãnh đạo hội Nhà Văn phải có trách nhiệm kịp thời công khai xử lí thấu đáo, thoà đáng vụ việc và phải có tiếng nói trách nhiệm với hệ thống tổ chức hành chính và với dư luận xã hội theo qui định của pháp luật.

Dù sự việc xảy ra đã hơn hai mươi năm khi người bị tố cáo bạo lực cưỡng dâm chỉ là nhân viên hành chính làm công việc lái xe, tạp vụ ở báo, nhờ có mối quan hệ thân tình với biên tập báo mà có vài bài thơ ngâm vịnh đăng báo (Có dịp tôi sẽ viết về thứ thơ ngâm vịnh này. Văn xuôi là cơm, thơ là rượu thì thơ ngâm vỉnh chỉ là nước si rô hồng hồng lờ lợ tràn ngập trong đời sống, tràn ngập trong các hội thơ và tràn ngập cả trong hội Nhà Văn), nhân viên hành chính bị tố cáo cưỡng dâm chưa có quyền lực trong hội Nhà Văn, chưa có chức sắc trong tờ báo của hội nhưng lời tố cáo khẩn thiết, đanh thép, đầy sức thuyết phục của nạn nhân bị cưỡng hiếp đã cất lên khi kẻ bị tố cáo cưỡng hiếp đã có chức sắc, đã có sức ảnh hưởng lớn trong giới văn nghệ sĩ và xã hội thì vụ việc càng đòi hỏi phải được làm sáng tỏ và xử lí nghiêm khắc.

Thời mọi giá trị đảo lộn, trong giới tinh hoa của trí tuệ và tâm hồn hôm này đang trà trộn, lẫn lộn nhiều thứ tâp nham và cả rác rưởi nhưng hội Nhà Văn vẫn là nơi tập hợp những tinh hoa của đất nước, là bộ mặt văn hoá đất nước, góp phần cốt lõi nhất tạo ra đời sống văn hoá xã hội thì vụ việc tố cáo cưỡng dâm ở hội Nhà Văn là cơ hội tốt để tổ chức văn hoá loại bỏ rác rưởi, giữ gìn vẻ đẹp của tổ chức tinh hoa, giữ gìn sự lung linh và sang trọng hội Nhà Văn của đất nước.

Đơn tố cáo, đơn kêu cứu trong xã hội Việt Nam hôm nay nhiều như lá rừng và thường bị những cửa công đường quan liêu, vô cảm lạnh lùng làm ngơ. Những tiếng kêu cứu về những thân phận, những phẩm giá bị chà đạp thường chìm vào im lặng, quên lãng. Văn học là tấm gương của tâm hồn con người, là nỗi trắc ẩn và sự chia sẻ với thân phận con người, Hội Nhà Văn không thể làm ngơ với tiếng kêu cứu của một tâm hồn đau khổ, một nhân cách, một phẩm giá bị chà đạp. Hội Nhà Văn càng không thể làm ngơ với nỗi đau thân thể phụ nữ bị xâm phạm, nỗi đau nhân phẩm con người bị xúc phạm của một nhà thơ làm việc ngay trong tờ bào của hội Nhà Văn.

Nhưng trước tiếng kêu cứu của một nữ nhân viên, một nhà thơ trẻ làm việc ngay trong tờ báo của hội Nhà Văn bị bạo hành cưỡng dâm và việc bạo hành xâm phạm thân thể phụ nữ diễn ra ngay trong toà báo của hội Nhà Văn, lãnh đạo hội Nhà Văn chỉ khẽ khàng, lặng lẽ mang ông nhà thơ ngâm vịnh bị tố cáo cưỡng dâm đi cất giấu làm yên dư luận bằng cách điều ông uỷ viên ban chấp hành, phó tổng biên tập tờ báo bị tố cáo cưỡng dâm về văn phòng hội ngồi chơi xơi nước. Đợi thời gian qua đi, “cứt trâu để lâu hoá bùn” rồi đâu sẽ lại vào đấy!

Làm ngơ lời tố cáo cưỡng dâm, bao che cho thành viên ban chấp hành hội Nhà Văn bị tố cáo cưỡng dâm, ông chủ tịch hội Nhà Văn của đất nước văn hiến coi chuyện thành viên ban chấp hành hội Nhà Văn của ông xâm phạm thân thể phụ nữ, cả thân xác đàn ông ngùn ngụt đòi hỏi đè lên thân thể phụ nữ, tay bóp cổ bịt tiếng kêu cứu của nạn nhân, ông chủ tịch hội Nhà Văn của đất nước văn hiến coi bạo lực đàn ông đã đè bẹp được sức chống trả, quyết chiếm đoạt bằng được thân thể cô gái trẻ mảnh mai chỉ là cãi lộn cá nhân! Ông chủ tịch hội Nhà Văn của đất nước văn hiến coi chuyện xúc phạm danh dự, nhân phẩm, coi sự chấn động tâm lí, suy sụp đời sống tinh thần, tình cảm của người phụ nữ bị bạo lực đàn ông khống chế, bức hại kéo dài hàng chục năm chỉ là “vấn đề nhạy cảm”. Văn học là nhân học, là những giá trị nhân bản nhưng ông chủ tịch hội Nhà Văn của đất nước văn hiến lại lạnh lùng, ráo hoảnh giải thích việc cất giấu tội lỗi của ông nhà thơ ngâm ngợi “vì những vấn đề đầy nhạy cảm, thì chúng tôi điều động anh An về văn phòng hội”.

Biểu hiện đầu tiên, không thể thiếu về người tốt phải là người dám chịu trách nhiệm, biết nhận trách nhiệm về mọi ứng xử, hành vi, việc làm của mình. Khi nói trên diễn đàn hội Nhà Văn rằng “Anh An có lỗi hay không có lỗi chúng ta chưa biết được” là ông chủ tịch hội Nhà Văn quốc gia đã thú nhận rằng ông nhà thơ ngâm ngợi bị tố cáo cưỡng dâm chưa thực hiện trách nhiệm giải trình vụ việc, chưa làm rõ được con người thật của ông là con người trong sạch hay tội lỗi, là người tốt hay người xấu. Bộc bạch trên diễn đàn hội Nhà Văn rằng “Anh An có lỗi hay không có lỗi chúng ta chưa biết được” ông chủ tịch hội Nhà Văn quốc gia cũng thú nhận rằng ông chủ tịch và cả ban chấp hành hội Nhà Văn của ông đã trốn tránh trách nhiệm, đã làm ngơ trước lời kêu cứu khẩn thiết của người phụ nữ đau khổ bị xâm hại thân thể, xúc phạm danh dự!

Lời nạn nhân bị xâm hại tình dục tố cáo đanh thép, đầy sức thuyết phục, chỉ đích danh thủ phạm xâm hại tình dục là ông nhà thơ ngâm vịnh trong ban chấp hành hội Nhà Văn chưa được ban chấp hành hội Nhà Văn làm rõ theo trách nhiệm, chưa được xử lí đúng pháp luật. Nạn nhân bị cưỡng dâm vẫn đang đau đớn, khắc khoải chờ lãnh đạo hội Nhà Văn xử lí thoả đáng vụ việc, trả lại danh dự phẩm giá. Lời tố cáo với đầy đủ bằng chứng và đầy sức thuyết phục với môt thành viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam cưỡng dâm vẫn đang treo lơ lửng trước ngôi đền thiêng hội Nhà Văn, vẫn đang là vết nhơ, nỗi ô nhục của ông nhà thơ ngâm vịnh bị tố cáo cưỡng dâm và cũng là vết nhơ, nỗi ô nhục với cả hội Nhà Văn Việt Nam.

Vết nhơ và nỗi ô nhục của ông uỷ viên ban chấp hành hội Nhà Văn bị tố cáo cưỡng dâm vẫn còn đó. Không làm rõ lời tố cáo cưỡng dâm nhằm vào ông uỷ viên ban chấp hành hội Nhà Văn, cả ban lãnh đạo hội Nhà Văn bao che cho ông thành viên ban lãnh đạo bị tố cáo cưỡng dâm cũng là vết nhơ, là nỗi ô nhục của cả ban lãnh đạo hội Nhà Văn và vết nhơ, nỗi ô nhục vẫn còn đó thì trên bục cao diễn đàn hội Nhà Văn ông chủ tịch hội Nhà Văn lại lớn tiếng đòi quyền được trở thành người tốt cho ông nhà thơ ngâm vịnh đang mang vết nhơ và nỗi ô nhục bị tố cáo cưỡng dâm “Vậy anh An có quyền trở thành một người tốt. Cũng như tôi cũng có quyền trở thành một người tốt”.

Mang vết nhơ và nỗi ô nhục bị tố cáo rất xác đáng tội cưỡng dâm mà cũng đòi là người tốt! Mang vết nhơ và nỗi ô nhục bao che cho kẻ bị tố cáo rất xác đáng tội cưỡng dâm mà cũng đòi là người tốt! Ông chủ tịch hội Nhà Văn có còn chút nào lương tâm con người không? Ông chủ tịch hội Nhà Văn có còn chút liêm sỉ nào không?

Vứt bỏ trách nhiệm trước pháp luật làm sáng tỏ vụ việc tố cáo cưỡng dân, vứt bỏ trách nhiệm trước pháp luật và trước lương tâm, chưa trả lời thoả đáng cho người tố cáo, vội vã phục chức cho người đang bị tố cáo cưỡng dâm, ông chủ tịch và cả ban chấp hành hội Nhà Văn đã thẳng thừng bác bỏ lời tố cáo, coi lời tố cáo ông thành viên ban chấp hành hội Nhà Văn cưỡng dâm với đầy đủ bằng chứng và nhân chứng chỉ là chuyện tào lao, không có thật! Một lần nữa ông chủ tịch và cả ban chấp hành hội Nhà Văn lại chà đạp lên cuộc đời và phẩm giá người phụ nữ bị xâm phạm thân thể, xúc phạm danh dự và phẩm giá!

Đòi quyền trở thành người tốt để giải thích việc phục chức cho người đang bị tố cáo cưỡng dâm , ông chủ tịch và cả ban chấp hành hội Nhà Văn đã thách thức dư luận xã hội, thách thức luân thường đạo lí, thách thức pháp luật, thách thức cả đạo lí con người, lương tâm xã hội, gây phẫn nộ dư luận xã hội, tô đậm thêm vết nhơ và nỗi ô nhục của hội Nhà Văn, một tổ chức văn hoá, nhân văn.

Bảo vệ lẽ phải, bảo vệ những giá trị văn hoá, nhân văn là trách nhiệm và lương tâm con người. Không biết đến lẽ phải, không biết đến giá trị văn hoá nhân văn, vì cảm tính cá nhân nhắm mắt bênh vực, bảo vệ cái xấu, cái ngang trái.

Đó là căn tính của con người tiểu nông trong nền văn minh nông nghiệp, hành xử theo tình, không hành xử theo lí.

Đó cũng là căn tính bầy đàn của con người văn minh nông nghiệp, chưa có cá nhận. Cá nhân hoà tan, chìm nghỉm trong bầy đàn. Một thành viên ban lãnh đạo hội Nhà Văn bị tố cáo cưỡng dâm với đầy đủ nhân chứng, bằng chứng, gây phẫn nộ rộng rãi trong xã hội, là vết nhơ, nỗi ô nhục của cả hội Nhà Văn nhưng không một cá nhân nhà văn nào trong hội Nhà Văn dám lên tiếng. Vì hơn một ngàn hội viên hội Nhà Văn nhưng không có cá nhân. Có cá nhân trong hội Nhà Văn thì cá nhân đó đã rời bỏ hội Nhà Văn rồi.

Hơn một ngàn thành viên hội Nhà Văn hôm nay chỉ có một tiếng nói yếu ớt, lạc lõng, hùa theo sai trái là tiếng nói phản nhân văn, phản đạo lí, tiếng nói đòi phải được nhìn nhận là người tốt với kẻ bị tố cáo là quỉ râu xanh nhằm vô hiệu lời tố cáo xác đáng của nạn nhân. Tiếng nói bảo kê cho tội ác của ông đứng đầu hội Nhà Văn, ông nhà thơ Nguyễn Quang Thiều!

35 BÌNH LUẬN

  1. Nói đi nói lại thì cũng chỉ có một câu thôi : “hãy vùng lên lật đổ đảng hỡi nhân dân Ngụy anh hùng!”

  2. Thui thì nói đi cũng phải nói lợi

    Chiện Đảng kiu gọi nhóm này nhóm nọ là khủng bố vì bạo lực, Đảng nên xem thái độ của Mỹ với họ như 1 đánh giá về độ “thực chất” của Mỹ trong wan hệ Việt-Mỹ . Níu Mỹ hổng give a Phúc, yep, có thỉa xem là viển vông & vớ vẩn, mọi thứ ngôn ngữ ngoại giao chỉ là vẽ vời, lip service. Nhưng được cái, tụi trí thức hải ngoại có cùng cách nhìn với Đảng zìa chiện này

    Chừng nào Mỹ thật sự giúp Việt Nam chiện này, tiễu trừ những phe nhóm bạo lực, như hồi Tướng Giáp tiễu trừ các tổ chức phản động, thì tương lai Mỹ-Việt chắc chắn có những kỷ niệm đẹp . Và nhớ tới công hãn mã của tụi trí thức nhầy nhụa bên này

    Until then, Mỹ aint yo cup of tea. Spit that xít out

  3. Dư luận viên là phải có trình độ chính trị và phải biết cách hướng dẫn dư luận. Nhưng những tên bò đỏ trong diễn đàn này không có trình độ chính trị và cũng không biết cách hướng dẫn dư luận mà chỉ có cái đầu to với hai cái sừng để húc. Bò đỏ chúng húc đít bất cứ ai khi chúng thấy không phải là màu đỏ như chúng nên mọi người đặt cho chúng cái tên là bò đỏ, như một loại súc vật hơn là con người.

    Montaukmosquito chỉ chực chờ người khác viết comments rồi viết theo để gây ra chia rẽ và đây có phải là nhiệm vụ của anh? Anh được bò đỏ khác thổi lên làm “chí sĩ” để chỉ làm cái công việc bò đỏ này thôi sao? Hay là Montaukmosquito muốn chứng nhận với mọi người là anh cũng là một loại với chúng?

    • Thật sự mà nói, vẫn đỡ kinh hơn bị xếp chung với lũ trí thức tụi bay

      im none of this & none of the other, nhưng nếu phải chọn, tớ sẽ tránh tụi bay bằng mọi giá

      Hổng chịu nổi cái cách nhờ nhờ đến nhầy nhụa của tụi bay

      • Làm gì mà cay cú đến nỗi phải làm
        mình làm mẩy đến thế nhỉ ?

        Không thèm xếp chung với “lũ
        trí thức bọn chúng mày “. Nghỉ
        chơi với cả thế giới hở !!!
        Cám ơn nhiều… hehe

    • Giữa 2 cách yêu Đảng, 1 cách rõ ràng & minh bạch của những người gọi là “bò đỏ” & cách nhầy nhụa của lũ trí thức tụi bay, i like none. Nhưng nếu phải chọn 1 trong 2, bị kê súng vào đầu bắt chọn, tớ sẽ chọn cách rõ ràng, minh bạch của Hoàng Duy Hùng, thay vì cách phê vì tự phê & vưỡn to mồm cho mình là cao quý của tụi bay

      Brrr, kinh bỏ mịa lên được!

      Tụi bay tự xưng mình là cao quý, là này là nọ … uh, tớ ẻ vào

    • “để gây chia rẽ”

      Giữa ai với ai, hay đúng hơn là giữa ai với cái ? Nếu chia rẽ giữa người Việt hải ngoại với Đảng, well, thats my intention. Có làm tụi bay thịnh nộ, well, thats my intention 2. Giữa các bác với Đảng, nobody can do that, và có lẽ có mún cũng sẽ thất bại thảm hại

      Kiu gọi bạo lực sẽ được/bị Đảng kiu là khủng bố, vì vậy hổng nên chọn con đường bạo lực ? Được/bị Đảng kiu là khủng bố có vẻ là 1 tiếng xấu với các vị, Hahahaha, các vị càng nói càng làm cho tớ mắc hội chứng Đông La, nước mắt nước mũi giàn giụa than “mình hổng yêu Dảng bằng những người kiu gọi ôn hòa”. Chỉ xin mấy người này nên

      1- Cực lực lên án TẤT CẢ những ai cổ xúy cho bạo lực, những hành động mang tính bạo lực từ người dân . Tiến Sĩ Phạm Chí Dũng lên án công nhân đốt xưởng thời biểu tình . Hãy xem lời lên án của Phạm Chí Dũng là “chống Cộng thực sự”

      2- Lên án Syria, đồng thời lên án những người đem Syria ra dọa như 1 con ngáo ộp

      3- 1 trong 10 điều răn biểu tình của Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện là báo công an về những người này . Nên theo điều đó .

      Và tụi bay kiu ai là bò đỏ ?

      Tớ hổng mong đợi gì lém ở Việt Nam, nhưng biết đâu biết đâu đấy, người phi-Cộng Sản trong nước, tới 1 lúc nào đó sẽ chịu hít nổi . Họ có thể chỉ tìm cách chuồn, nhưng chắc chắn họ sẽ nhìn ra . Nhìn ra cái gì thì … Các bác cứ phê vì tự phê, tự cao tự đại tự phong mình thuộc loại nhân sĩ-trí thức cao quý thì mặc kệ ai nói gì nói thui .

      • “Có làm tụi bay thịnh nộ, well, thats my intention 2”

        Its the by-rpoduct of my original intention. Các bác có ní zo để thịnh nộ . 1- Làm các bác rơi mặt nạ cái ịch . Các bác khá hơn những nhân sĩ-trí thức, có ý thức mình đang mang mặt nạ . Họ hoặc không đeo mặt nạ, hoặc không để ý mình đeo mặt nạ, luôn nghĩ mình trung thực nên rớt lia chia . Điên tiết lên họ la toáng, ừ tao nghĩ thế là đúng đấy . Có Đảng, công an chống lưng, biết bố mày là ai không

        2- Chia rẽ dân hải ngoại với Đảng làm các bác thịnh nộ . Once more, mặt nạ rớt cái ịch

        No Star Where. Kỳ sau các bác sẽ cẩn thận hơn

    • Chiện chia rẽ giữa các bác với Đảng, chỉ mún nói thía lày . Lũ trí thức tụi bay kiu gọi Mỹ đổ tiền xây dựng Việt Nam trong khi Mỹ (vưỡn) còn nhiều chiện phải làm đã phá kỷ lục yêu nước của người thầy kính mến của Gs Tương Lai, Thủ tướng Phạm Văn Đồng . Ít ra Thủ tướng Phạm Văn Đồng iu nước Việt Nam, nên làm mọi cách để thắng Mỹ, vì ổng nghĩ Mỹ là có hại cho cái Việt Nam của ổng

      Tụi bay thì ở đâu phá chỗ đó . Mún Mỹ thía nào cũng xong, chiện của Mỹ để Mỹ lo, tao chỉ lo cho nước Việt Nam của Đảng . Thì tụi bay cứ huỵch toẹt ra, đàng này cứ giấu như mèo vậy

      Hèn chi miền Nam đổ . Chính tụi bay làm ô uế lá cờ, làm ô uế bộ quân phục của chính mình

  4. Thật ra rất mừng hội nhà văn VN tin tưởng Lương Ngọc An

    Coi bộ mấy nhóm “văn gừng” hải ngoại rất có lý khi mún Hợp Lưu

    Hợp Lưu w that PoS, please, i beg of ya

  5. Hồ Chí Minh đã chết trở thành cái xác khô nên không còn làm hại được ai nhưng đàn em lợi dụng cái tiếng của y bởi sự tuyên truyền láo khoét. Khi còn sống Hồ đã bị chúng loại bỏ nhưng bọn chúng tiếp tục lừa dân để đi theo chủ nghĩa cộng sản. Chúng bán nước để cai trị và hãm hại dân tộc VN còn bọn chúng nay trở thành những ông bà chủ triệu phú và tỷ phú USD.

    Bạo động sẽ bị bọn việt cộng chúng nó có cớ liệt vào là khủng bố trước con mắt quốc tế và sẽ tạo cho chúng có chính nghĩa để diệt tất cả những ai chống chúng và không theo chúng.
    Đây là diễn đàn chính trị và đấu tranh chính trị. Chúng ta dùng chính trị để đấu với bọn nhà sản việt cộng mà bọn bò đỏ có nhiệm vụ phải chuyển hướng đề tài bài viết và comments để làm nhẹ đề tài về chính trị chống chúng.

    • Tiến sĩ Nguyễn Quang A nhận định chỉ khi TẤT CẢ mọi người tin vào Đảng, thật sự cam kết với nhau không chống đối, không đòi lật đổ, không kêu gọi bạo lực, chỉ lúc đó Đảng mới đủ can đảm mà thay đổi . Chiền thông hải ngoại, nhứt là lũ trí thức tụi bay nên nghe lời Tiến Sĩ Nguyễn Quang A kiu gọi mọi người tin Đảng để Đảng có chút ít can đảm để thay đổi .

      Thay vì “đấu tranh” chính chị, tiên chiền những điều xấu về Đảng, về Bác Hồ, đã mến mộ được Hồ Cương Quyết, các bác nên làm ô uế lá cờ vàng, & bộ quân phục của mình ngày xưa, như Tưởng Năng Tiến vậy đó . Đúng, làm lộ liễu quá thì nhìn đ zô, nhưng ủng hộ Cộng Sản, kiu gọi hòa hợp hòa giải thì chắc mọi người “khác” cũng đơ lưỡi . Trần Kiêm Đoàn kiu lá cờ vàng là lá cờ của quá khứ, cờ đỏ là của hiện tại & tương lai, cứ thía mà làm . Thời bi giờ là vậy, là thời đồ đểu, đồ điếm đàng, hổng phải chỉ giới hạn chong Việt Nam . Thời phải thế, thế thời phải thế thui

      • Những người “khác” thì nên chờ thời . Biết đâu biết đâu đấy Đảng nghe lời cả lũ chúng nó mà thay đổi thật .

        Thats the time. Đảng, trước giờ chưa bao giờ làm chiện này nên sẽ có rất nhiều lọng cọng, bỡ ngỡ . Thats your kill-time rite there

    • Chỉ mong thía lày, đừng nên trưng cờ vàng khi kiu gọi Cộng Sản theo Mỹ

      Làm như thía, thiệt tình đem ngón tay thối chỉ vào cờ vàng đỡ ô uế hơn . Được/bị những người đó bêu riếu nên xem là 1 vinh dự . Cộng Sản Hung đốt sách, trí thức Hung có sách hổng bị đốt nói tại sao hổng đốt sách tui, sách của tui cũng “tàn tệ” như những cuốn sách được/bị đốt . Đàng này đem cờ vàng ra xếp hàng với lũ bò hường hường … Thiệt tình lun!

    • “nhưng đàn em lợi dụng cái tiếng của y bởi sự tuyên truyền láo khoét”

      Đây là những người người Việt cả trong lẫn ngoài nước cần phải tin níu mún theo con đường ôn hòa . Chúng kiu gọi ôn hòa, các bác tiên chiền thim, có ai gọi các bác là láo khoét đâu . Vả cũng chả ai dám kiu các bác là Cộng Sản cả . Ai kiu thía chỉ cần cả lũ tụi bay kiu họ là bò đỏ, xong chiện

  6. Người ta nói: Người Cộng sản chỉ tốt khi đã chết.

    Câu đó có lẽ đúng, vì khi chết rồi thì không còn làm hại được nữa. Nhưng chưa chắc đúng trong trường hợp của Hồ Chí Minh. HCM chết rồi, nhưng nọc độc của hắn để lại vẫn còn làm hại cho nhiều thế hệ sau.

      • “năm xưa” là năm nào, nên chỉ rõ

        Chỉ lói thía lày, 5C xuất thân tù các gia đình Cách Mạng mà đú tren ĐMCS nên nhìn vào bàn thờ họ nhà mềnh

        Thấy mấy cái nón cối gắn sao vàng, kể cả bố mình không ?

        Có nhảy lên bàn thờ làm 1 bãi, rùi đập khung hình bố mình, lấy hình bố ra chích đùi . Thats what you just did

  7. Đã trở thành là việt cộng và bò đỏ thì chẳng có tên nào tốt cả, vì nếu tốt chúng nó đã không là việt cộng và không đi theo việt cộng làm bò đỏ hại nước giết dân. Chỉ tới lúc chúng chết thì lũ việt cộng và bò đỏ chúng mới không còn cơ hội để làm điều ác với dân tộc Việt Nam.

    • Câu hỏi đặt ra là làm sao cho bọn đảng viên phải chết?

      Không giết đảng viên thì đảng viên không chết !

      Không lật đổ đảng thì đảng không sụp !

      Hãy vùng lên lật đổ đảng hỡi nhân dân Ngụy anh hùng !

      • Càng văn minh người ta càng tôn trọng sự sống. Còn man rợ mới kêu gọi giết người. Đảng viên và bò đỏ sự thật chỉ còn mang dáng dấp người mà thôi, ví dụ cụ thể như chúng xúm nhau hút máu dân vụ COVID 19. Do đó bò đỏ bbt kêu gọi giết người là tự xác nhận bản chất trước diễn đàn này. Cảm ơn.

        • bò đỏ bbt kêu gọi giết người là tự xác nhận bản chất trước diễn đàn này. Cảm ơn”

          Lô dít hay quá, rất cám ơn

          Đã nói rùi, thôi đi bbt ạ . Thời này TẤT CẢ mọi người đều đã trở thành “văn minh” vì yêu Đảng hít chơn hít chọi gòi . Kiu gọi lật đổ Đảng là biến thành bò đỏ automatically. Good the Phúc luck chong chiện này .

          Đừng có kiu gọi chống Đảng nữa, toàn bộ chiền thông tiếng Việt hải ngoại cấm tiệt những ai kiu gọi những thứ này . Nên kiếm cách bảo vệ Đảng như mọi người là tốt nhứt gòi

          • @ muỗi
            Kêu gọi chống VC ôn hòa không phải chống VC bằng biển máu. VC sụp đổ trong ôn hòa như các nước Đông Âu sẽ không có hậu quả thù hận và chia rẽ. Minh bạch, rõ ràng như thế. Giờ muỗi đòn xóc đâm thọc hướng nào? Đâm thọc chỉ để bà nhận diện chớ tui hổng quỡn.

          • Thì tờ đã hoan hô bạn bò hường hường gòi, mún gì nữa bi giờ ?

            Please shut the Phúc up, và hãy tiên chiền thêm cho những người chống Cộng thực sự, vì bản thân họ là Cộng Sản thực sự . Tất nhiên, họ sẽ chối vung thiên địa lên

            Be You, hãy chọn cách phù hợp với mình nhứt . Coz its fun as Phúc

        • Tôi không hề kêu gọi giết người! Tôi chỉ kêu gọi giết đảng viên csVN. Chẳng nhẽ bò đỏ các anh vẫn còn xem đảng viên csVN là con người?!

          Từ lâu, tôi vẫn coi các đảng viên csVN chỉ là nhưng con vật ghê tởm cần phải giết!

          • Holy Xít, hổng nhớ bài toán có thỉa làm giáo trình cho ngành Toán Việt của chính tác giả Phạm Đình Trọng à ? 1 đảng viên = 5000 dân thường đới

            Nguyên văn là 5000 người dân bị thiệt mạng ở Huế hổng làm nhân dân kiểu Phạm Đamn Trang bức xúc bằng cái chết của đảng viên 56 tuổi Đảng Lê Đình Kềnh . Những người như BM có tư di sêm xít với nhà văn Phạm Đình Trọng đó . Đừng có ngạc nhiên nữa, you shouldve known better. Tớ chỉ học tới năm đầu của đại học là chuồn mà tớ còn hỉu nữa . Chính vì hiểu mà tớ chuồn . Lý lịch khốn nạn của tớ Việt Nam hổng có chỗ chứa, thui thì lượn đi cho nước (Việt “Nam”) nó trong sạch

      • Những kẻ có tâm huyết và có một
        chút tỉnh táo trong suy nghĩ ,thì
        không có ai điên khùng mà lại
        kêu gọi đấu tranh với cộng sản
        hoàn toàn bằng đường lối “bạo
        lực ,giết người ” cả .

        Ngay cả tụi cộng sản miền Bắc ,
        ngày xưa ,trong thâm tâm chúng
        nó với chủ trương sắt máu ,”bạo
        lực cách mạng”,được cộng sản quốc
        tế vũ trang đến tận răng. Ngoài
        mặt bao giờ cũng kêu gọi “hoà
        bình”,”hoà hợp hoà giải “,…..
        Bọn Huỳnh tấn Mẫm,Lê văn Nuôi …
        nếu ngày đó đã lận súng trong bụng,
        thì chắc chắn là sẽ không còn sống
        được tới ngày 30/4/1975.

        Tay BBT này , suốt ngày ra rả kêu
        gọi trực diện bạo động với VC. Khi
        những kẻ có tâm huyết đang tranh
        đấu với cộng sản trong môi trường
        hầu như là cô độc, họ nhận được
        rất ít sự yểm trợ về vũ khí lẫn tài
        chánh từ bên ngoài . Họ “bạo động”
        trong thời gian này,có nghĩa là tự
        sát ,và không nhận được bất cứ một
        tiếng nói bênh vực nào từ các tổ
        chức ,hội đoàn quốc tế .

        Chả hiểu thâm ý của tay “Nguỵ
        chống cộng ” BBT này là gì ?
        Kêu gọi người khác đi vào con
        đường mất mạng, sau đó sẽ làm
        đám ma “hoành tráng”, và ca tụng
        sự “hy sinh,anh dũng” ,tuyên dương
        công trạng của người đó đến tận
        mây xanh chăng ?

        À, tôi cũng có thắc mắc là chữ ”
        Nguỵ”, tại sao lại phải viết hoa ?
        Ý anh muốn nói là nước Nguỵ ,
        một trong những nước nhỏ của
        Tàu,thời Xuân Thu chăng ? Vì trong
        suốt chiều dài của lịch sử nước ta,
        chẳng có khi nào nước ta lấy tên
        nước là “Nguỵ” cả . Còn thằng cộng
        sản (ngôn ngữ của ông Thiệu,gọi
        Việt cộng), thì họ viết : nguỵ quân,
        nguỵ quyền (không bao giờ viết hoa).
        Hay là BBT ,lại muốn độc chiếm
        chữ “Nguỵ” cho riêng mình,như
        bọn cộng sản đã chiếm chữ “người ”
        trong kho tàng tiếng Việt, để xài
        riêng cho ai đó, và phải viết hoa.

        • “Những kẻ có tâm huyết và có một chút tỉnh táo trong suy nghĩ”

          Rất lô dít, rất giống lô dít của Tiến Sĩ Mạc Văn Trang . Ông ta nói những ai có lương tri & kiến thức đều phải kính trọng Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, vì ông giữ nhiều trọng trách trong Đảng thời còn sinh (ra) tiền . Hổng bít “Những kẻ có tâm huyết và có một chút tỉnh táo trong suy nghĩ” cũng thuộc loại người “có lương tri & kiến thức” của Tiến Sĩ Mạc Văn Trang ? Níu đúng thì xin chúc mừng . Bác hổng phải là bò đỏ . Những người nói bác là thằng láo khoét mới là bò đỏ

    • Nhưng nếu làm bò hường hường, và “mến” Cộng thì lại được mọi người kính trọng . Tất nhiên, các nhân sĩ-trí thức nước nhà là được kính trọng by default, mặc dù họ rất kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh & yêu Đảng

      Những người được/bị gọi là “bò đỏ” không chắc “cuồng Hồ & cuồng Đảng” hơn các nhân sĩ-trí thức nhà mềnh, nhưng lại “bị gọi” 1 cách khinh miệt là “bò đỏ”. Cái hay của “trí thức” -ccc- hải ngoại ở chỗ đó . Hay, hehe

  8. Bàn về “người tốt”

    Những tên tội phạm mà chưa từng cúi đầu nhìn nhận lỗi của mình thì không đủ tư cách để “làm người tốt”.

    Những kẻ vẫn đang theo Việt cộng, phò VC, bưng bô VC là những kẻ đã mất tư cách để trở thành người tốt, người tử tế.

    Đừng tưởng rằng, hễ cứ thôi chức quyền trong đảng VC (mà vẫn là Việt cộng) thì có thể thành người tốt, “người tử tế” như Nguyễn Tấn Dũng….muốn.

    “Một người CS tử tế là một người CS đã chết” câu này không thể áp dụng cho Hồ Chí Minh vì đảng CS không cho Hồ Chí Minh chết, bắt Hồ Chí Minh phải “sống mãi” để cho Hồ vĩnh viễn không nằm trong số những “Người CS tốt là người CS đã chết”.

    Lê Duẩn, Lê đức Thọ thật là độc ác vĩ đã không cho Hồ Chí Minh được chết.

    Tội nghiệp Hồ Chí Minh!

  9. Chỉ cần lật đổ đảng, mọi ưu phiền trong lòng anh Trọng về đất nước và con người, nhất là về cái hội nhà văn “bò đỏ” chết tiệt, sẽ được giải tỏa hết!

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên