1. Nhờ có con virus Vũ Hán tấn công thẳng vào đoàn quan chức cấp cao Việt Nam ngồi ghế hạng đắt tiền vi vu trên máy bay thăm thú nước Ấn, nước Anh, dân đen Việt Nam mới biết rằng đoàn quan chức đó là ban soạn thảo văn kiện về kinh tế xã hội của đại hội 13 đảng cộng sản Việt Nam sẽ diễn ra vào đầu năm sau, 2021. Dẫn đầu ban soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội đại hội đảng 13 đi Ấn, đi Anh là ông Ủy viên trung ương đảng mang hàm Bộ trưởng.trong Chính phủ, ông Nguyễn Chí Dũng.
Cũng nhờ lần theo dấu vết con virus Vũ Hán đột nhập bằng đường hàng không vào Việt Nam, dân đen nước Việt mới được biết đoàn soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội đại hội đảng 13 sau những ngày ở khách sạn bốn sao, năm sao New Delhi, London, sau những bữa tiệc ở Ấn, ở Anh, về đến Hà Nội lại tiếp tục mở tiệc, mời cả ca sĩ hạng đình đám đến ca hát mua vui. Và cô ca sĩ trẻ trung, xinh đẹp được ưu ái ngồi cạnh ông quan triều đình mặt sắt đen sì, Ủy viên trung ương đảng, trưởng tiểu ban văn kiện kinh tế xã hội của đảng, Nguyễn Chí Dũng. Như Thúy Kiều ngồi cạnh Hồ Tôn Hiến trong bữa tiệc Hồ Tôn Hiến mừng chiến công diệt Từ Hải. Câu Kiều của cụ Nguyễn Du viết về ông quan triều phong kiến Hồ Tôn Hiến mà như viết về ông quan mặt sắt triều cộng sản Nguyễn Chí Dũng vậy: Nghe càng đắm, ngắm càng say / Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình (Nguyễn Du. Truyện Kiều)
Đảng cộng sản Việt Nam cắn rơm cắn cỏ đi theo chủ nghĩa Mác Lê, đi theo Chủ Nghĩa Xã Hội thì phải đến những nước cũng từng rập đầu thề thốt một lòng một dạ với Mác Lê, với CNXH là Trung Quốc, là Triều Tiên mà tham khảo, đối chiếu chứ sao lại vét ngân sách còm, mang cả bịch lớn tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân nghèo Việt Nam đến chi tiêu ở chốn ăn chơi xa hoa, đắt đỏ, mang đồng tiền xã hội chủ nghĩa của giai ấp công nhân Việt Nam đến nuôi chủ nghĩa tư bản đang giãy chết, tiếp thêm sức sống cho chủ nghĩa tư bản mà chủ nghĩa xã hội có sứ mệnh lịch sử phải đào mồ chôn nó.
Nói rằng ban Biên soạn văn kiện đại hội đảng 13 về kinh tế xã hội đến Ấn để mời gọi đầu tư, đến Anh để học hỏi chương trình khởi nghiệp là sự nhập nhằng, lẫn lộn. Mời gọi đầu tư, học hỏi khởi nghiệp là việc của Chính phủ, là việc đang triển khai, đang diễn ra của đời sống kinh tế xã hội. Ban biên soạn văn kiện đại hội đảng làm công việc tổng kết, đánh giá đời sống kinh tế xã hội đã diễn ra chứ không phải làm công việc triển khai đời sống kinh tế xã hội đang diễn ra. Đang gấp gáp làm công việc của đảng, Ban Biên soạn văn kiện đại hội đảng 13 không có tư cách và thời gian làm công việc của Chính phủ.
Cô Nhung con ông chủ lò nấu thép đi đây đi đó bằng tiền bán thép của bố cô ta thì cô Nhung có đi tàu vũ trụ cũng là chuyện riêng của bố con cô Nhung, không ai có quyền xía vào. Nhưng khi phải xài tiền thuế của dân đi công cán xa, đi làm việc ở nước ngoài thì Tổng thống, Thủ tướng nhiều nước giầu có cũng phải chắt chiu tiền dân, quí trọng đồng tiền của dân bằng cách đi máy bay hạng phổ thông cùng người dân thường.
Thể hiện bình dị nhưng rõ nhất và bằng chứng xác thực nhất của lòng yêu nước là thương dân. Số đông người dân Việt Nam còn nghèo đến mức nhiều vùng quê trên cả nước trẻ con phải nhịn đói đi học và bé gái 10 tuổi học lớp ba ở xã Đức Bồng huyện Vụ Quang, Hà Tĩnh buổi trưa đi học về đói lả đã rơi xuống sông chết đuối. Mấy ông, mấy bà cấp bộ, cấp vụ của đảng cộng sản Việt Nam vô tư vung tay ném đồng tiền chắt chiu của dân nghèo ra mua vé máy bay hạng sang đắt gấp hai, gấp ba lần vé bay phổ thông để quí ông bà quan chức đỏ vênh váo ngồi cùng khoang máy bay với những đại gia tư bản thì quí ông, quí bà quan cộng sản có còn chút xíu lòng yêu nước, có còn mảy may chút thương dân không nhỉ.
Đại hội 13 đảng cộng sản Việt Nam chưa diễn ra nhưng chỉ từ một ban soạn thảo văn kiện đại hội đảng đã cho thấy những người đang ráo riết, đôn đáo chuẩn bị đại hội của đảng lãnh đạo đất nước nhưng họ chẳng một chút vì dân, vì nước. Trong khi nước còn rất nghèo, dân còn đói khổ, thiếu thốn trăm bề. Ngân sách nghèo nên bệnh viện thiếu giường, vùng sâu vùng xa thiếu con đường, thiếu cây cầu. Ba, bốn người đau ốm rên rỉ chen chúc trên một giường bệnh. Trẻ con bản xa phải treo mạng sống trên sợi cáp mỏng manh trượt qua sông cuồn cuộn nước lũ, đi học. Vậy mà mấy quan chức cộng sản trong ban biên tập kinh tế xã hội văn kiện đại hội đảng bình thản rút tiền của dân cho những chuyến dong chơi xuyên quốc gia, cho những bữa đại tiệc thừa mứa nối tiếp nhau, cho những thẻ chơi golf hàng trăm triệu, hàng tỉ đồng. Từ đó cho thấy đảng cộng sản Việt Nam, nhất là hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của đảng đã quá cách xa với người dân Việt Nam, đã hoàn toàn đối lập với người công nhân, nông dân Việt Nam về lối sống, về khát vọng, về lí tưởng sống.
2. Cũng nhờ con virus Vũ Hán mà đến nay tôi mới được biết tên, biết mặt ông giáo sư tiến sĩ Nguyễn Quang Thuấn, nguyên Chủ tịch viện Hàn Lâm Khoa Học Xã hội Việt Nam, đương kim Phó Chủ tịch Hội đồng Lí luận trung ương. Ngoài hai ngai vàng khoa học đó, ông Thuấn còn chiếm rất nhiều chỗ trên các chiếu tiên chỉ làng khoa học Việt Nam.
Viện Hàn Lâm là cung đình khoa học, nơi hội tụ những trí tuệ lớn của đất nước. Lí luận là tư tưởng, là triết học. Tên Hội Đồng Lí Luận trung ương nhắc cho tôi nhớ đến triết học Ánh sáng của Charles de Secondat Montesquieu, François-Marie Voltaire, Jean-Jacques Rousseau đã đưa cả châu Âu đang chìm đắm trong đêm dài trung cổ trì trệ vươn vai đứng dậy bước vào bình minh tư bản công nghiệp phát triển.
Tôi nhớ đến những gương mặt sáng bừng trí tuệ và những bài viết nếu không ăm ắp hàm lượng tri thức thì cũng lấp lánh những phát hiện mới mẻ, hoặc mang vẻ độc đáo cá tính sáng tạo của Phan Đình Diệu, Nguyễn Hồng Phong, Trần Quốc Vượng, Nguyễn Từ Chi, Phan Huy Lê, Nguyễn Khắc Viện, Tô Hoài, Nguyễn Khải, Nguyễn Đình Thi, Lương Kim Định, Nguyễn Hiến Lê, Lê Đăng Doanh . . . nhiều lắm không thể kể hết. Chỉ cái tên người viết đã làm tôi hứng thú, háo hức, mê mải đọc. Nhưng những gương mặt sáng bừng trí tuệ, viết ra những trang sách ròng ròng ánh sáng văn hóa đó đều chưa từng là viện sĩ hàn lâm, chưa từng mon men đến hội đồng lí luận quốc gia. Thế mà ông Nguyễn Quang Thuấn ở hàng chủ soái của những lâu đài khoa học đất nước, sao tôi lại chưa biết gì, chưa đọc gì nhỉ.
Nhìn ảnh ông Thuấn đang tràn ngập trên mạng xã hội, tôi thật sự kinh ngạc. Một người lao động trí tuệ sao lại có bản mặt đen đúa, tối tăm, mặt nậc lên từng múi cơ, múi thịt của người lao động cơ bắp, người phải tối mắt, tối mũi sấp mặt vào đất. Một khuôn mặt nông dân đồng bằng Bắc Bộ nhưng không phải khuôn mặt người nông dân hôm nay mà là người nông dân đầu thế kỉ trước. Khuôn mặt nông dân thời anh Pha, chị Dậu, thời Trạch Văn Đoành, những người chỉ thấy con người thể xác, con người sinh vật, không thấy con người văn hóa.
Loài người khác loài vật ở chỗ, loài vật chỉ có hình hài thể xác, không có hình hài văn hóa. Con người ngoài hình hài thể xác do cha mẹ sinh ra còn có hình hài con người văn hóa do mỗi người tiếp nhận nền văn hóa nhân loại rồi tự hình thành nên con người văn hóa của mình. Con người thể xác cũng chỉ như con vật, chỉ chăm chút cho bộ lông, chỉ cần thỏa mãn những nhu cầu sinh vật tầm thường. Con người sinh vật luôn muốn giành giật, sở hữu, chiếm đoạt, thu về giá trị vật chất và chỉ có nỗi thèm khát, hưởng thụ vật chất. Ngược lại, nỗi khát khao thường trực ở con người văn hóa là được thể hện mình, được làm việc, đóng góp hết mình cho phát triển, cho sự tốt đẹp của xã hội.
Những danh vị tiến sĩ giáo sư là tầm vóc, là thước đo con người văn hóa. Hỏi Google về con người văn hóa của ông giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Quang Thuấn, tôi càng kinh ngạc hơn. Ông Thuấn học đại học kinh tế chính trị ở Hà Nội rồi sang Liên Xô học cao học và làm tiến sĩ. Cả ở Việt Nam và Liên Xô ông Thuấn chỉ học kinh tế học Mác Lê nin.
Kinh tế học đích thực nghiên cứu những diễn biến của thực tế hoạt động sản xuất kinh doanh đang diễn ra để phát hiện những qui luật của đời sống kinh tế và tìm giải pháp vận dung, ứng phó với những qui luật đó. Còn kinh tế học Mác Lê nin là những mong muốn, những kì vọng của những ông tổ khai sinh ra chủ nghĩa cộng sản áp đặt đối với nền kinh tế. Những mong muốn, áp đặt là cái không có thật như chủ nghĩa xã hội là xã hội không có thật trong lịch sử phát triển của loài người. Học cái không có thật là học cái giả, học vẹt, giáo điều, không những không phải khoa học mà còn phản khoa học. Học vẹt, giáo điều kinh tế học Mac Lê nin thì không thể có kiến thức khoa học, chỉ học để lấy bằng cấp và ông Thuấn dù không có kiến thức khoa học nhưng đã có tất cả những bằng, những học vị khoa học sang trọng nhất.
Chỉ đọc tên ba cái gọi là “tác phẩm” của ông giáo sư, tiến sĩ Thuấn mà Google liệt kê cũng thấy sự sáo mòn, giáo điều, trống rống như “tác phẩm” của những nhà khoa bảng Mac Lê khác, như “tác phẩm” của tất cả những nhà lãnh đạo cộng sản xuất thân công nông, hụt hẫng nền tảng văn hóa nhưng đứng tên người viết trong hàng loạt “tác phẩm” lí luận được nhà xuất bản Sự Thật của cung đình cộng sản ấn hành.
Học chính trị kinh tế Mác Lê chỉ để lấy bằng cấp thì viết sách chính trị kinh tế Mác Lê cũng chỉ để có đủ tiêu chuẩn cho những chức danh học hàm, học vị mà thôi. Những “tác phẩm” đó chỉ có trong lí lịch, trong bảng thành tích của người viết, hoàn toàn không có bóng dáng trong đời sống kinh tế, càng không thể có mặt trong sinh hoạt văn hóa đất nước. Vì vậy cả những người ham đọc, mọt sách, những chuyên gia kinh tế đích thực cũng không ai biết đến thứ sách giáo điều của ông giáo sư tiến sĩ kinh tế Mác Lê Nguyễn Quang Thuấn. Loại sách đó không có chút giá tri với đời sống kinh tế đất nước, càng không có mảy may giá trị trong đời sống văn hóa đất nước.
Dù có những học hàm, học vị cao ngất về trí tuệ, dù có những chức danh chót vót trong hệ thống quyền lực nhà nước về văn hóa khoa học nhưng trong cuộc sống thực hàng ngày, con người văn hóa Nguyễn Quang Thuấn hoàn toàn vắng bóng, chỉ thấy lồ lộ một Nguyễn Quang Thuấn ở con người sinh vật, hối hả hưởng thụ, mê mải chiếm đoạt, tham lam sở hữu.
Con người sinh vật Nguyễn Quang Thuấn chen chân trong đoàn dong chơi hưởng thụ xuyên quốc gia, hả hê trong tiệc tùng nối tiếp tiệc tùng. Con người sinh vật Nguyễn Quang Thuấn sung sướng sở hữu nhà lớn nhà nhỏ giữa trung tâm kinh kì đất vàng, đất kim cương, hãnh diện ném ra cả trăm triệu, cả tỉ tiền để chiều chiều thong dong đánh golf cùng những ông chủ giầu lên nhờ cướp đất của dân, giàu lên nhờ chiếm đoạt tài sản của nước trong cổ phần hóa. Con người bon chen giành những chuyến đi hưởng thụ, ham hố với những bữa tiệc, đua đòi với những trò chơi quí tộc không thể là con người của khoa học chân chính.
Chân tướng ông Ủy viên trung ương đảng Nguyễn Chí Dũng đã lộ ra từ vụ ông Dũng tổ chức đoàn doanh nhân đi theo đoàn Quốc hội sang Hàn Quốc rồi chín “doanh nhân” của ông Dũng trốn ở lại Hàn, bôi lên danh dự đất nước một vết nhơ. Lần này con virus Vũ Hán lại làm lộ ra con người phàm phu hối hả hưởng thụ của ông Ủy viên trung ương đảng Nguyễn Chí Dũng. Con virus Vũ Hán cũng phơi bày ra con người văn hóa còi cọc và con người sinh vật vâm váp, hùng hục ở ông giáo sư tiến sĩ kinh tế Mac Lê Nguyễn Quang Thuấn. Ghê tởm về sự giả dối, vô liêm sỉ của ông quan đảng Nguyễn Chí Dũng, người dân càng phẫn nộ khi đồng tiền thuế của người dân nghèo phải nuôi, phải chăm bẵm những giá trị giả quá đông đúc trong những lâu đài được coi là văn hóa, là khoa học của đất nước văn hiến. Những giá trị giả đó đang đánh phá đời sống kinh tế xã hội, làm kiệt quệ đất nước, làm lụn bại cả đạo đức xã hội.
3. Chủ nghĩa Mác Lê nin, Chủ Nghĩa Xã Hội cũng là những giá trị giả. Đảng cộng sản cầm quyền đang tôn thờ giá trị giả Mác Lê, Chủ Nghĩa Xã Hội. Vì vậy những giá trị giả Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn là đồng dạng với đảng, phù hợp với đảng, còn cần thiết cho đảng, còn được đảng trọng dụng. Dù đảng không dùng giá trị giả Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn thì lại có những giá trị giả khác thay thế. Nhưng giá trị giả thì không thể bền vững.
Ba ngày sau khi chuyến bay của Vietnam Airlines chở con virus Vũ Hán quá giang trong cơ thể ngọc ngà của hot girls Hồng Nhung và núp trong thân xác đẫy đà nhà lí luận đỏ Nguyễn Quang Thuấn đáp xuống sân bay Nội Bài, cả hệ thống chính trị nhà nước Việt Nam mới hốt hoảng vào cuộc truy tìm con virus Vũ Hán đổ bộ xuống Nội Bài. Dù nguy hiểm đến đâu, con virus Vũ Hán tấn công con người Việt Nam, sức sống Việt Nam sẽ tiêu diệt nó như dận tộc Việt Nam đã tiêu diệt giặc Đông Hán, giặc Nam Hán, giặc Tống, giặc Nguyên, giặc Minh, giặc Mãn Thanh, giặc Tàu cộng Đặng Tiểu Bình.
Những loại đảng viên cộng sản như Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn cũng là một chủng virus Đỏ. Chỉ kể tên những con virus Đỏ đã hiện hình như Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn, Đinh La Thăng. Trịnh Xuân Thanh. Hoàng Trung Hải. Triệu Tài Vinh. Nguyễn Văn Sơn. Vũ Văn Ninh. Vũ Huy Hoàng. Võ Kim Cự. Phương Minh Hòa. Nguyễn Văn Hiến. Nguyễn Văn Tình. Trần Việt Tân. Bùi Văn Thành. Trần Quốc Cường. Nguyễn Hồng Trường. Nguyễn Xuân Anh. Trần Văn Minh. Văn Hữu Chiến. Nguyễn Bắc Son. Trương Minh Tuấn. Lê Thanh Hải. Lê Hoàng Quân. Tất Thành Cang. Nguyễn Văn Đua. Nguyễn Hữu Tín. . . . cũng thấy đảng cộng sản đã là con bệnh nhiễm virus Đỏ quá nặng. Những con virus Đỏ lúc nhúc đã thâm nhập vào nội tạng cơ thể đảng. Làm sao đảng cộng sản có thể chống đỡ.
Phạm Đình Trọng
Very interesting. Hình như tác giả lầm Nguyễn Hồng Nhung (bệnh nhân 17) với Nguyễn Hồng Nhung (ca sĩ). Hai người này không phải là môt.
“virus đỏ” còn có tên gọi : Virus Đa-Cô-Sa(DCS) !