Gây khó khăn cho người làm thiện nguyện, nhà cầm quyền muốn gì?

2
Ảnh mang tính minh họa

Như hôm qua tôi đã chia sẻ với quí anh chị em rằng số khẩu trang mà chúng tôi phát cho bà con phòng chống dịch Wuhanvirus có được là do tinh thần thiện nguyện của một số anh chị em đóng góp người nhiều kẻ ít mà có. Số khẩu trang này được mua tại các đầu mối sản xuất ở TP. HCM với giá ước tính 14.000 đ/cái gửi về cho tôi từ công ty Bưu chính.

Ngày 26/3/2020 chúng tôi phát tại TP. BMT rất suôn sẻ, bà con nhận khẩu trang vui vẻ, phấn khởi, có người còn nói: “Chú cho con xin thêm một cái nữa về cho chồng con kẻo hiện nay mua không có” – thật là cảm động!

Sau khi thông tin việc phát khẩu trang, có anh chị em đề nghị nên đi phát ở vùng sâu vùng xa bởi những nơi đó dân khó khăn nhiều, tôi thấy đề nghị đó rất phù hợp tình hình hiện nay nên tôi quyết định chọn xã Eahu huyện Cư Kuin, tỉnh Đăk Lăk để phát cho bà con.

Sáng nay, 27/3/2020, những tưởng vào Eahu như được về lại quê nhà, buổi sáng 7h00 chúng tôi xuất phát, trên đường đi lòng vui phơi phới muốn nhanh đến nơi để được phát cho bà con mình!

Chúng tôi đến chợ Eahu lúc 8h10, tôi chọn một vị trí mát mẽ bên vệ đường cạnh hàng rào của một quán cafe, tôi dựng xe bắt đầu phát khẩu trang cho bà con. Việc phát khẩu trang thiện nguyện rất vui vẻ, bà con đi chợ về được nhận quà rất phất khởi, bỗng có một thanh niên trạc 30 tuổi đội mũ màu đen đến nhận 1 khẩu trang rồi hỏi:
– Chú ở cơ quan, tổ chức nào về đây phát khẩu trang?

– Chú chả có tổ chức nào cả, số khẩu trang này do anh em góp tiền mua hàng để phát cho bà con đó thôi!

Nghe tôi nói vậy, cậu ta không nói gì nữa mà đi đâu đó, đến khi tôi phát khẩu trang đến cái cuối cùng, một số bà con còn đứng lại tôi thấy ái ngại nên hỏi xin cho được một cái lấy thơm, cầm lòng không được tôi nói “còn 4 cái khẩu trang màu xanh bà con có lấy thì tôi đưa”.

Xem video tại đây

Lúc bấy giờ có 4 thanh niên trong đó có cả cậu thanh niên ban nãy đến hỏi tôi về nguồn gốc xuất xứ khẩu trang, đòi lấy mẫu đem đi kiểm định chất lượng, tôi trả lời:

– Hàng này anh em mua ở Saigon gửi về tôi phát, còn xuất xứ hàng hóa thì có cơ quan quản lý thị trường giám sát chứ tôi nhận hàng làm sao biết được? Vấn đề kiểm định chất lượng hiện không còn cái khẩu trang nào nữa thì còn mẫu ở đâu?

Họ không bắt bẽ được chỗ đó, bèn nãy nòi ra chuyện, ho nói:
– Hiện anh chị là người lạ mặt đến địa phương, chúng tôi cần kiểm tra về tình trạng sức khỏe để đảm bảo phòng dịch.

Họ mời chúng tôi về tại trường THCS EAHU để làm việc. Tôi nói với vợ tôi rằng: “mình người thật việc thật, cứ lên trụ sở để coi họ xử lý thế nào?”

Lên đến nơi, ngồi chờ khoảng 10 phút, thấy họ đem về một túi khẩu trang màu đen (có lẽ thu từ dân)
Khi vào làm việc với tôi, tôi gặng hỏi thì mới xưng danh là BS. Nguyễn Huy Hoàng – trạm trưởng y tế (cả 4 công chức, viên chức đều không có bản tên theo qui định)
Thư ký ghi biên bản là: Hồ Văn Hùng – Cán bộ y tế

Ông BS. Hoàng nại lý do là khẩu trang không rõ xuất xứ, trên thị trường hiện có khẩu trang giả đem bán, chúng tôi là cơ quan chuyên môn phải đảm bảo sức khỏe cộng đồng….

Ông Hùng – xưng là cán bộ y tế nhỏ tuổi lên giọng trịch thượng, ra vẻ ta đây cán bộ bị tôi chỉ trích về thái độ làm việc với dân.

Đặc biệt có 2 tên vào làm việc với tôi nhưng hỏi tên nó không nói, nó nó chỉ nói là cán bộ y tế. Tôi đoan chắc đó là an ninh song chúng e ngại tôi không dám ra mặt.
Tất cả 4 tên đều xoáy vào luận điệu: “hàng không rõ xuất xứ, sợ không đảm bảo chất lượng”

Tôi nói rất từ tốn: “Hiện tôi đang đeo khẩu trang màu đen như loại phát cho bà con, chẳng lẽ tôi tự đầu độc mình ư? Vả lại, hiện khẩu trang vải họ may ở xưởng xong đem bán ngoài chợ các anh có đem đi kiểm định trước khi bán không?”

BS. Hoàng nói rằng vợ chồng tôi là khách vãng lai đến địa phương cần khai báo y tế, kiểm tra thân nhiệt, tôi chấp hành khai báo và đo, kết quả máy ghi nhận thân nhiệt tôi 36,7 độ; vợ tôi 37,2 độ (bình thường)

Cuối cùng họ ghi biên bản về sự kiện trong đó có nội dung tịch thu 40 khẩu trang màu đen, 4 khẩu trang màu xanh (có hình NoU) từ dân do tôi phát “để đem đi kiểm định chất lượng, nếu không có vấn đề thì trả lại cho dân”(?)

Trước khi ký biên bản, tôi yêu cầu ghi bổ sung nội dung “số khẩu trang chính quyền tịch thu từ dân sau khi tôi đã phát thì tôi không chịu trách nhiệm về chất lượng bởi không rõ nguồn gốc xuất xứ, có thể do các anh lấy ở đâu đó tôi không biết được. Tôi chỉ xác nhận là của tôi khi đang còn trong hộp do tôi đang giữ”

Tôi đọc biên bản xong, ký tên và ra khỏi nơi làm việc lúc 10h40. Có điều tôi quên đó là phô tô biên bản để giữ 1 bản, nhưng tôi có live nội dung của biên bản thì cũng không đáng lo!

Qua sự việc tôi có mấy nhận định sau:

1/ Việc UBND xã Eahu làm việc với tôi là theo yêu cầu của an ninh tỉnh Đăk Lăk. Cậu thanh niên đội mũ đen đích thị là trinh sát 2 cậu cùng BS Hoàng làm việc với tôi chính là an ninh huyện?

2/ Họ viện lý do “xuất xứ, chất lượng” khẩu trang để làm khó chúng tôi, kỳ thực loại khẩu trang tôi phát, chất liệu vải lưới 3 lớp nhìn rất đẹp (14k/C)… còn nếu nói giám định y tế mặt hàng khẩu trang hiện cả nước có được bao nhiêu trung tâm?

3/ Vấn đề cốt lõi trọng tâm mà họ hướng đến trong việc gây khó khăn công tác thiện nguyện tự phát đó là họ không để người dân thấy những hình ảnh tốt đẹp đến từ các cá nhân, tổ chức ngoài chính quyền… nếu để việc thiện nguyện hình thức này ngày càng nhân rộng thì người dân thấy vai trò của chính quyền ngày càng mờ nhạt, điều đó là tử huyệt của họ!

Nhân đây, tôi yêu cầu cơ quan an ninh tỉnh Dak Lak nếu muốn thì chúng tôi sẵn sàng đối thoại, đừng nên “ném đá giấu tay” để cấp dưới dựng một kịch bản quá ư lộ liễu. Tôi quan sát là biết ngay chứ không thể qua mắt được tôi đâu!
Tôi yêu cầu trạm Y tế Eahu trả ngay số khẩu trang mà CA tịch thu của dân bởi các vị làm điều đó quá thất đức. Dân nghèo nhận được cái khẩu trang miễn phí đẹp như vậy các ông cho là hàng kém chất lượng rồi tịch thu của họ! Dân họ không hiểu biết pháp luật bị các ông bắt nạt, gặp tôi thì đừng hòng làm điều đó!

Tôi chỉ thương cho bà con, ngậm ngùi mà than rằng xã hội bây giờ kẻ ác lên ngôi, muốn làm điều thiện e chừng khó quá!

27/3/2020

Đặng Phước (Facebook)

2 BÌNH LUẬN

  1. “Tôi chỉ thương cho bà con, ngậm ngùi mà than rằng xã hội bây giờ kẻ ác lên ngôi, muốn làm điều thiện e chừng khó quá!”

    Kẻ ác đã lên ngôi từ 1-1-1955, khởi nghiệp từ tháng 1-1950, thời cơ từ 1-10-1949

  2. Nó cướp lấy khẩu trang được tặng cho dân, sau đó đem bán ra chợ đen lấy tiền bỏ túi sài.

    Ở cái xã xôi mà tệ nạn hành chính lạm quyền tung hoành như vậy, thử hỏi ờ cấp cao hơn thì nó gấp mấy trăm lần. Chỉ mới co ́cái khẩu trang mặt nạ tặng từ thiện cho người nghèo thôi mà nó còn tìm cách cướp lấy.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên