Đôi lời với TBT nguyễn phú trọng về văn hóa Việt hôm nay

19

 Hôm 24/11/2021 tại Hội nghị Văn hóa ở Hà Nội, GS Nguyễn Phú Trọng tuyên bố rằng, “Văn hoá chưa được quan tâm một cách đầy đủ tương xứng với kinh tế và chính trị; chưa thật sự trở thành nguồn lực, động lực nội sinh của sự phát triển bền vững đất nước, (và đang) thiếu những tác phẩm văn hoá, văn học, nghệ thuật lớn, tầm cỡ, phản ánh được tầm vóc của sự nghiệp đổi mới, có tác dụng tích cực đối với việc xây dựng đất nước, xây dựng con người.”

Dù rằng GS Trọng chỉ phát biểu quan điểm cá nhân, nhưng ta hiểu đó cũng là nhận xét chung từ góc độ chính trị của Đảng CSVN. Đối với ông Trọng, văn hóa là một thành quả chính trị có định hướng, phát xuất từ ý chí và mệnh lệnh ý thức hệ của Đảng. Vì vậy, khi ông cho rằng văn hóa Việt Nam đang thiếu những tác phẩm văn học lớn ngang tầm với thời đại và sự nghiệp chính trị đổi mới của Đảng, thì chúng ta phải hiểu rằng GS Trọng đang chờ đợi một trước tác về chính trị học tầm cỡ mang nội dung ý thức hệ cách mạng cho thời thế.

CŨNG LẠI KIỀU, MARX, MÀ KHÔNG CÓ MILL.

Đối với một tín đồ của giáo điều Mác xít, GS Trọng chắc là phải công nhận rằng tác phẩm tầm cỡ nhất phải là bản “Tuyên ngôn đảng Cộng sản” của Marx-Engels –  vốn đã có mặt từ gần hai thế kỷ trước. Nếu thế, thì GS Trọng khó có thể nhận ra bất cứ tác phẩm chính trị hay văn học nào lớn lao dưới chiếc bóng lớn và đậm của bản tuyên ngôn nầy.

Khi nhìn về văn hóa Việt, mỗi khi phát biểu, GS Trọng cũng chỉ thấy Truyện Kiều là tác phẩm văn hóa lớn lao, bao trùm tất cả lịch sử văn học dân tộc, không thể bị thay thế, hoán chuyển thứ bậc. Hình như ông đang trong cơn say của Kiều khi nhìn vào thời thế và vận nước. Ông đứng yên dưới hai chiếc bóng lớn của thời xưa cũ – của Karl Marx và của Nguyễn Du – và nhìn ra thế gian để cố tìm một chiếc bóng lớn hơn cho Đảng của ông được an toàn đứng núp. Và ông đã thất vọng. Niềm thất vọng ấy nay đang biến thành mệnh lệnh văn hóa cho Đảng như là một nghị quyết chính trị.

Nhưng GS Trọng chắc là không để ý đến rằng, mười năm sau khi Tuyên ngôn Cộng sản ra đời năm 1848, thì đã có một tác phẩm văn hóa chính trị tầm cỡ cho thời đại cũng đã ra đời (1859). Đó là cuốn On Liberty (Luận về Tự do) của triết gia người Anh John Stuart Mill. Cuốn của Mill như là một tuyên ngôn về Tự do Cá nhân, nó đã là chiếc bóng tri thức và tư tưởng khá dài và đậm nét cho quần chúng Tây Âu. Luận về Tự do đứng đối diện về tầm vóc và đối trọng trên cơ sở tư tưởng với bản Tuyên Ngôn của Marx- Engels.

Cả hai tác phẩm nầy đều nói về Tự do như là một thiết yếu tính đối với nhân loại. Trong khi Marx và Engels hướng đến chủ đề Tự do bằng trái tim, thì Mill dùng đầu óc để biện luận về nó. Trong khi Marx-Engels tuyên bố về Tự do qua mô thức Cộng sản như là một đấng tiên tri tuyên phán về một viễn cảnh kinh hoàng đang xuất hiện ở chân trời Âu châu, thì Mill nhẹ nhàng thong thả đi vào vấn đề như một giáo sư chính trị học. Khi Marx-Engels nói về Lịch sử như là một chuỗi dài đấu tranh giai cấp; Mill nói về cuộc vật lộn giữa Tự do và Quyền lực. Marx-Engels hô hào cho cứu cánh Đại thể; Mill lý luận về vị trí con người Cá nhân. Marx-Engels cổ võ cho một năng lực Cách mạng dựa trên giá trị tập thể; Mill biện hộ cho quyền hạn cá thể độc lập và đặc thù.

GS Trọng dĩ nhiên đã nằm lòng và quán triệt Tuyên ngôn Cộng sản, thì thiết nghĩ ông – xin phép nếu chưa – cũng phải đọc Luận về Tự do của Mill. Hai đại tác phẩm nầy cùng là một thể loại văn chương chính trị trong một Thời quán chuyển hóa Ý thức con người sang một nấc thang Tiến hóa mới.

Trong khi ngôn ngữ Cộng sản của Marx-Engels là tiếng kèn xung trận cho Đại thể tính; văn chương trí thức Anh quốc của Mill là tiếng còi cảnh tỉnh xã hội về vai trò và giá trị Cá nhân. Hai bộ chữ nầy đại diện cho hai khuynh hướng Ý chí: Ngôn từ Cộng sản là năng lực hướng ngoại, chủ động giao hoán Ngã thức cá thể cho nhu cầu Sử lý; văn chương của Mill thuộc dạng thụ động, muốn bảo toàn cho cá nhân một không gian làm người trong phạm vi riêng tư và tự chủ, sáng tạo.

Trong khi đó, ở Việt Nam, truyện Kiều nhấn chìm dân tộc vào một thể loại giáo điều văn hóa mang nặng chất tín ngưỡng – niềm tin chắc mãn vào Số phận. Trong khi Marx-Engels nâng ý chí làm lịch sử lên tầm mức Thượng đế, đối với Nguyễn Du thì Số phận là tất cả. Chủ nghĩa Mác đã phá vỡ vòng dây xích thụ động của Kiều và thúc dục đất nước đứng lên, vung tay kiến tạo lịch sử và số phận cho dân tộc. Có thể nói rằng, chủ nghĩa Mác là thang thuốc huyền nhiệm cho số phận nô lệ Việt Nam. Cũng nhờ vì có một tầng lớp tiên phong dân tộc Việt có can đảm đứng lên phá vòng xích nô lệ văn hóa của Kiều để theo chân Marx làm cách mạng, mà Đảng CSVN xuất hiện và hoàn tất sứ mệnh lịch sử cho đến gần đây.

Tuy nhiên, thang thuốc được coi như là huyền diệu cho lịch sử Việt Nam đã biến chất và trở nên liều thuốc độc. Chủ nghĩa Mác-xít và hiện thân của nó là Đảng CSVN, với tất cả những thành công ngoạn mục, đã là một phản đề của Kiều, nay đang là mầm bệnh cho văn hóa và con người Việt Nam. Khi chủ quan duy ý chí trở nên ngọn cờ duy tập thể đầy hãnh tiến và độc tôn, nó đã vi phạm tất cả những nguyên lý bất biến của lịch sử.

Nguyên nhân chính yếu và quan trọng nhất là chủ nghĩa Mác và Đảng đã bỏ quên cái vế quan trọng – điều mà tác phẩm Bàn về Tự do của Mill làm cột trụ tư tưởng chính trị cho nhân loại – đó là Tự do Cá nhân. Khi lấy Mác-xít làm kim chỉ nam cho tư tưởng chính trị quốc gia mà quên không đặt nền tảng và thiết yếu tính Tự do cho cá thể công dân thì cũng như đọc Kiều thuộc lòng từng câu mà lại quên đi nguyên lý “nhân định thắng thiên.” Sự mất quân bình như thế trong tư duy văn hóa chính trị Việt Nam, ít nhất là đối với người Cộng sản, đã biến sử Việt thành một cuộc mệnh đầy bi kịch.

Thang thuốc Mác-xít cuối cùng không chữa được bệnh lý Kiều cho dân tộc, mà trái lại, nó biến dân tộc ta thành nên những nàng Kiều thụ động, chấp nhận số phận dưới sự cai chế khắc nghiệt và chuyên chế của Đảng. Dưới bàn tay sắt cứng ngắt của thể chế, dân ta mất hết cảm hứng và khả năng sáng tạo. GS Trọng phải biết rằng, đây chính là nguyên nhân chính – và gần như duy nhất – cho sự thiếu vắng những tác phẩm văn hóa lớn của Việt Nam từ khi Đảng lên nắm quyền cho tới hôm nay.

Hãy nhìn lại miền Nam từ 1960 đến 1975, chỉ trong vòng 15 năm, trong một thể chế chính trị tự do cá nhân – dù non nớt và khập khểnh – nhưng ở đó đã không thiếu những công trình và tác phẩm văn hóa lớn, đủ trên mọi phuơng diện – kể cả những bản nhạc rất hay – điều mà GS Trọng nay đang than vãn. Nếu không có Tự do trên cơ bản cá thể, thì ngay cả ca nhạc cũng chẳng ra hồn. Hãy nhìn nhạc sĩ Văn Cao dưới chế độ miền Bắc thì sẽ rõ. Điều này xin được nhắc nhở GS Trọng.
 
LƯƠNG TÂM TRONG SÁNG

TBT Trọng – người Cộng sản cuối cùng của Việt Nam – cũng nhắc nhở nhiều lần đến cán bộ cao cấp của Đảng rằng hãy nuôi dưỡng và hành dộng bằng cái Tâm trong sáng. Điều nầy thì không ai chối cãi.

Nhưng nhân dân xin hỏi là GS Trọng có lấy cái Tâm trong sáng của mình để nhìn thế cuộc một cách công tâm, vừa phải, hợp lý, không thiên vị Đảng, không giáo điều, nhằm đáp ứng theo nhịp bước thời đại cho dân tộc?

Vâng, mời GS Trọng hãy nhìn với cái Tâm. Rằng khi một thể chế lấy lý lịch cách mạng của tầng lớp thấp nhất trong xã hội làm cột sườn chính trị và công quyền cho quốc gia thì Đảng đang nuôi dưỡng một năng động văn hóa hạ cấp. Mà đã là phường hạ cấp thì dù có được đào tạo bao nhiêu, dù trau dồi tư tưởng chính trị bao nhiêu, thì những tâm chất mang tính tập thể ngây ngô và kệch cỡm không thể có cái tâm trong sáng được. Hệ qủa là thối nát và vô minh. Để cố chữa bệnh thối nát từ trên xuống, ông không thể chỉ dằn mặt bằng các bản án và liên tục kêu gọi cán bộ có tâm trong sáng được. Dầu gió xoa ngoài da không thể chữa lành khối ung thư tim óc – thưa GS Trọng.

GS Trọng hãy lấy cái Tâm trong sáng của mình để tự hỏi rằng, khi những công dân, hay phụ nữ trí thức trẻ chỉ lên tiếng đòi hỏi những quyền chính trị và công lý cơ bản nhất cho nhân dân – mà hiến pháp bảo đảm – thì lập tức bị chế độ trừng phạt với những bản án vô lý và khắc nghiệt mang tính thuần đe dọa và áp chế – thì làm sao mà văn hóa có được những tác phẩm văn chương tầm cỡ, những ca khúc hay, cao đẹp?

Lần tới, khi GS Trọng lại trích Kiều, xin hãy nhớ cho rằng, không những ông  “nghĩ mình phương diện quốc gia” – mà cả thiên hạ và cộng đồng thế giới, cả nhân loại và lịch sử Việt đang nhìn ông và Đảng để mà đánh giá nghiêm khắc.
 
GS TRỌNG HÃY KIẾN TẠO MỘT TÁC PHẨM LỚN ĐỂ ĐỜI

Với những thành đạt ngoạn mục gần đây trên trường quốc tế, từ kinh tế đến ngoại giao, Đảng CSVN dưới sự lãnh đạo của GS Trọng phải có quyền hãnh diện.

Khi lần đầu tiên trong lịch sử Việt, hãng xe Vinfast mang chuông đi đánh xứ người tận Hoa kỳ, cạnh tranh trực diện với các anh chàng tư bản khổng lồ thế giới; khi hai hãng máy bay Việt Nam và Bamboo Airlines bay thẳng, không ngừng, nối kết hai bờ California và Việt Nam, thì tất cả chúng ta, làm người Việt, đều phải hãnh diện – điều không những chỉ cho những người Cộng sản hay giới tư bản thân hữu. Đó là công tâm – với tấm lòng trong sáng và khách quan.

Nhưng TBT Trọng có thể bước một bước xa hơn – thiết yếu và khẩn cấp hơn. Đó là hãy mở tung cái chuỗi xiềng xích chuyên chính ý thức hệ, thuần lý lịch, với guồng máy công an cai trị bằng bạo lực vốn đã kìm hãm năng lực sáng tạo và sức bật nhảy vọt của nhân dân cả hơn nửa thế ký qua. Đây chính mới là tác phẩm lớn mà nhân dân đang chờ nơi GS Trọng. Hãy đừng mong chờ gì ở nhân dân, trí thức, văn nghệ sĩ cho những tác phẩm tầm cỡ – khi mà guồng máy chuyên quyền vẫn kìm kẹp và lộng hành như hiện nay.

GS Trọng hãy lấy cái Tâm trong sáng của mình để quyết tâm và can đảm kiến tạo và hoàn tất cho dân tộc một tác phẩm văn hóa, một cơ đồ chính trị lớn lao, mà dân tộc và lịch sử sẽ phải ghi công. Đó là tác phẩm TỰ DO CHO VIỆT NAM.

Nguyễn Hữu Liêm

19 BÌNH LUẬN

  1. Mẹ của thằng Lú là con mụ Thị Nở thì chử nhất bẻ làm mười cũng không biết.
    Vì vậy, cái vốn văn-hóa của Lú chỉ quanh-quẫn trong cái làng “Vủ Đại Vải Đụ ngày ấy”
    Lú chỉ quen với thứ văn-hóa “Bố-cu mẹ-đỉ” mà thôi.

  2. 150 trieu Bang Anh de chi gan bang hieu Phuong Thao cho 1 chi nhanh quen cua 1 truong hoc o Anh; 1 mieng thit bo dua mo ra an nhu Cho cua 1 anh Dai Tuong tri gia ca ngan USD trong khi dan mien Nam tron chay khoi SG vi doi , nan doi dau tien cua Cong San doi voi voi mien Nam – Vi

  3. Con trâu “Bắc có ný nuận” mà nói chuyện văn-hóa, thì chỉ có mẹ nó là Thị Nở mới hiểu được nó nói cái gì, thiên-hạ thì cứ tưỡng nó nói chuyện rơm-cỏ, nước đục nước trong.

  4. Thằng Nộng Đức Mạnh để lại cái di-sãn thối hoăng là:
    “Khu phố văn hóa” và “Gia đình văn hóa”.
    Di-sãn của thằng Trọng Lú chắc-chắn là sẻ thối hơn thằng Mạnh.

  5. Muốn nhìn thấy cái văn hoá XHCNVN hiện tại nó như thế nào khiến ông cả Lú Trọng phải than vãn không tìm được một tác phẩm Đảng tính to tát , chúng ta phải nhìn cái cấm kỵ Đảng viên csvn không được làm hiện nay do Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng CSVN vừa được phổ biến ngày 4/12/2021

    “ Với điều 3, cơ quan kiểm tra hướng dẫn đảng viên không được phản bác, phủ nhận, xuyên tạc chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cương lĩnh, chủ trương, đường lối, nghị quyết, chỉ thị, quy định, quy chế, quyết định, kết luận của Đảng.

    Đảng viên cũng không được: Phai nhạt lý tưởng cách mạng, dao động, hoài nghi; phụ họa theo những nhận thức lệch lạc, quan điểm sai trái, đòi thực hiện “tam quyền phân lập”, “xã hội dân sự”, “đa nguyên, đa đảng”, đòi “phi chính trị hóa lực lượng vũ trang”…; giảm sút niềm tin vào mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”.

    Không có lửa thì làm sao có khói , không có sự đòi hỏi của những thằng Đảng viên tư sản đỏ lãnh đạo thì tội tình gì Ban chấp hành Trung ương phải vội ra lệnh cấm , tạo vỏ mồm bò để khoá mỏ khoá mồm .

    Cái thành phần Đảng viên cọng sản ưu tú muốn trở quẻ đòi hỏi tự do phản biện chút chút liền bị cảnh báo cấm đoán , thử hỏi đố mẹ cha thằng Đảng viên nào còn đủ sức vóc mà nặn óc cống hiến cho ra đời một tác phẩm có tầm cỡ văn hoá vĩ đại .

    Bởi thế không riêng gì dân quèn ước ao tự do , chính những thằng Đảng viên lãnh đạo cũng đã ngán cái độc tài của Đảng vừa tháo chạy vừa gây áp lực rủ rê kêu gọi nào là “ tam quyền phân lập “ nào là “ ứng cử tự do , tổ chức dân sự “ ..vv… theo kiểu Tư Bản . Có lẽ sự rủ rê , kêu gọi này đã công khai làm Bộ Chính Trị và Ban Chấp hành Trung ương Đảng điên đầu lo sợ .

    Đảng viên CS chức càng bự ăn càng bạo , ăn đến độ vài mươi năm qua giờ này đứa trúng thực , đứa ung thư . Thuốc chữa chúng biết được an toàn cho chúng chính là phải thay đổi cái thể chế chính trị CHXHCNVN hiện hữu nên chúng phải lên tiếng , phải bày tỏ thái độ qua các thành phần lợi ích nhóm .

    Từ các hiện tượng trên cho thấy bọn Tư bản đầu sỏ Mỹ quả thật cao minh , chúng dùng đồng tiền phá nát cái chủ nghĩa Mác Lê , nhấn chìm cái tư tưởng HCM , làm băng hoại cả một tập thể Đảng viên csvn nòng cốt và kiên định .

    Nền móng văn hoá cơ bản cọng sản hàng trên nửa thế kỷ , hôm nay đã hoàn toàn sụp đổ . Đứng trước đống văn hoá CS đổ nát , Tổng Lú Trọng ra sức kêu gào , múa may quay cuồng , tiếc thay sức người có hạn , sức Đảng có hạn , đến lúc tàn suy vẫn phải tiêu vong .

  6. VC đâu có ngu, nó ngu mà nó biết ăn cả cứt, thằng Thực dân Pháp có ăn thì cũng để xương cho dân gặm, VC thì nó ăn cả cứt !!
    VC vào Saigon đói rạc ra như con chó đói, trông thảm hại, các em bộ đội than ở Trường Sơn đói quá phải hái rau rừng ăn, nhiều thằng bị té re chết đả đám
    Trong khi ấy bọn chúng nó ăn trên đầu mấy em bộ đội, bọn chúng gửi con đi Nga du học, bọn chúng bây giờ gửi con sang Mỹ học, chuyển tiền sang Mỹ, chúng nó ăn cả cứt mà, bọn Hồ, Giáp, Chính Đồng, Duẩn chỉ là một lũ bú cặc

  7. CSVN thành công là nhờ CS Nga , CS Tàu . Hiện tình trước mắt chổ dựa lưng bị tróc gốc cho dù Bộ chính trị và nhiều Uỷ viên Ban chấp hành Trung ương Đảng CSVN cũng đang ráng sức bưng bô cho Tàu để yên thân bình thiên hạ .

    Nhưng kẹt nỗi Hoàng sa , Trường sa lại đâm thủng 16 chữ vàng bốn tốt . Lãnh đạo csvn tầm cỡ như Trọng càng hênh hoàng ca ngợi thành công của Đảng càng ngượng miệng mồm với con cháu vì không thể không có Tàu cộng , không có Liên bang Xô Viết .

    Ngày hôm nay chưởi Tàu cộng không được vì Tập đập bỏ mẹ , hảo hảo với Tàu cộng cũng không xong vì dân cười chê bản mặt dày . Lú lẩn lại không thể đem cái tinh thần HCM văn hoá nhai lại Cần Kiệm Liêm Chính , Chí Công Vô Tư ra thì triển , vì lỗi thời không hợp gu lại nguy hiểm nếu triệt tiêu hết bọn tham nhũng hối lộ chẳng khác chi phá hoại hủy diệt Đảng .

    Văn hoá CHXHCNVN hôm nay là nền văn hoá tạp bí lù , văn hoá của một nồi cám heo phá trộn giữa độc tài Cọng sản và tư bản bóc lột .

    Vậy với một nền văn hoá lên men đầy độc tố tiền và độc tài đang đầu độc tuổi trẻ VN , dân tộc VN đã và sẽ đi về đâu là việc quá rõ , con đường thảm hại diệt vong ắt xảy ra không tránh khỏi .

    Chính cái cơ bản Độc tài cọng sản + Tư bản bóc lột vô đạo trong tâm tưởng tuổi trẻ VN hôm nay sẽ dẫn dắt một dân tộc VN trong tương lai vào con đường nô lệ cho khắp năm châu . Để rồi cuối cùng chẳng còn có cờ đỏ , cờ vàng , cờ xanh gì ráo trọi .

    • Trich “Chính cái cơ bản Độc tài cọng sản + Tư bản bóc lột vô đạo trong tâm tưởng tuổi trẻ VN hôm nay sẽ dẫn dắt một dân tộc VN trong tương lai vào con đường nô lệ cho khắp năm châu ”

      ê Ngụy Cock Tamsoi’, ĐÂu phải chi có Viet Cộng chúng anh xuat khảu lao động mà cả vùng ĐONG NAM Á củng làm the’ cơ mà. Thèng PHILLIPINE theo mô hình đa đảng của theng MẼO 75 năm , thé mà nó củng xuat khau lao động đó , NGUY COCK trả loi làm sao vè vấn đề nay hả.

      Đừng khoe vói anh Phét rằng là TÁM THỆO(NGUYEN VAN THẸO) giỏi quá cho nên dân mien NAM khong xuat khảu lao động à nghen. Lý do mà Tám Thẹo NGUYEN VAN THIẸU khong xuat khau lao động là vì NGUYEN VAN THẸO trực tiép ruóc trai quoc té vào miên NAM cho chị em ta kinh doanh ngay tại miền NAM bằng nguồn vốn TỰ CÓ của họ.

      Trai quoc té đó bao gồm :

      2,5 triệu lượt lính MẼO luan phiên từ 1965-1973 .

      345 ngàn lính ĐẠI HÀN(South Koerean) suốt gàn 6 năm

      60,000 ngàn lính Australia từ 1962-1973

      3000 thèng NEW ZEALAND

      40,000 thèng lính Thailand

      2000 thèng Phillipinno

      Như mot kết quả là sau 8 năm THIỆU ruóc trai quóc té vào miền NAM và chị em ta khong cần phải đi đâu cho xa mà chỉ KINH DOANH BẰNG VỐN TỰ CÓ ngay tại miền NAM. Và như mọt két quả là đả có trên duoi hàng trăm ngàn con……………..NAI(lai) MẽO, NAI(lai) Đại Hàn, NAI(Lai ) Úc, v..v.v.v.

      háy đọc lại BBC phóng sự xem có bao nhieu con…………NAI(LAI) sau gần 10 năm chị em miền NAM kinh doanh vói GIAI QUOC TE” nghen.

      bbc.com/news/magazine-27159697

      Jerry Quinn is one of two million American soldiers sent to support the South Vietnamese army in the war against the North. During that conflict, it’s thought about 100,000 children were born from relationships between local women and American soldiers. Those soldiers are now getting old, and some are guilt-ridden, or just curious to find out what happened to their children.

      See, hàng trăm ngàn con tạp chủng là ket quả của việc ruóc trai quóc té vào miên Nam cho chị em ta kinh doanh của THẸO(THIỆu). Do đó miên NAM……..hỏng có xuat khảu lao động ,heheheheheheheh.

      Đố thèng NGUY COCK nào cải cho nổi chuyện này. Anh Phét bảo rồi , nói chuyện NGỤY SAI GON thì anh Phét châp’ hết từ tuóng cho tói lính.

  8. Ngụy rằng Ngụy bảo Cộng ngu
    Ngụy chạy te cò truóc giờ Cộng vô
    Ngụy rằng Ngụy bảo Cộng khùng
    Cởi áo tuột quấn ai khùng ai khôn

    Ngụy rằng Ngụy bảo Ngụy khôn
    Tay sai thèng MẼO củng khong hài lòng
    Nixon đe dọa “tao cắt cổ mày(Thiệu)
    Ngụy rằng Ngụy dạ Nguy vâng
    Paris Hiep Định, khốn cùng NGỤY run

    Ngụy rằng NGụy bảo Ngụy giàu
    21 năm tròi , há mỏm chờ sung
    Của MẼO mà Ngụy tuỏng rằng
    Tài năng do NGỤY tạo ra sang giàu

    Ngụy rằng Ngụy bảo Ngụy sang
    Tài năng xuất chúng, tao đây ai bằng
    Tói khi thèng MẼO thề rằng
    Paris Hiẹp Định tói giò rút quân

    Ngụy thời tá hỏa tam tinh
    Chói với hoảng hồn Ngụy tỉnh cơn mê
    300 triệu để sống còn
    Ngụy còn không có, nói chi sang giàu

    Ngụy bèn tính kế lập mưu
    Tiến Hưng tói MẼO van xin cuói cùng
    Quoc hội MẼO nào thông qua
    200 Tỉ bạc chúng mình còn thua
    300 triệu để làm gì
    Cuốn cờ nhất định MẼO đành nói KHÔNG

    Tiến Hưng khong dám quay về
    Truyền hình Thiẹu lại giả vờ lên gân
    Ngụy rằng Ngụy bảo Ngụy gan
    Hom sau Thiệu vọt, Ngụy đành tan hoang

    Ấy thế mói bảo là gian
    Mồm loa mép giãi NGỤY bèn lu loa
    Tại vì thèng MẼO bất trung
    Tui tau thua chạy, chúng mày chờ xem

    46 năm trời đả trôi
    Ngụy rằng Ngụy bảo chúng mày đợi ông
    Đợi chi đợi mải đợi hoài
    Ngụy Hèn sao cứ buông lời gạt dân

    Ngụy Hèn ai chẳng biết tên
    Tay Sai rước giặc đọa đày quê huơng
    Giăc MẼO còn biết Ngụy hèn
    Quay về vói Cộng, Ngụy hèn tức điên

    Chao ôi vật đổi sao dời
    Lêch thếch xứ lạ Ngụy thành thây ma
    MẺO CỘNG thì lại xum xoe
    Đối tác toàn diện chúng thành một phe

    Ngụy rằng Ngụy xúi toàn dân
    Hảy đi theo NGỤY giàu sang đón chào
    Bánh vẻ 46 năM rồi
    Giàu sang chẳng thấy, nhà tù nhục thân.

      • thằng ‘Liêm nịnh’ gảy đàn cho con trâu Lú nghe.
        Trâu Lú chửi:
        – Đồ ngu, chín đời nhà tao có ai biết văn hóa là cái đéo gì, vậy mà mày dám mang nó ra để dọa tao.
        (Rỏ ràng là thằng Liêm ngu, chứ con trâu Lú không hề điếc.)

  9. “GS TRỌNG ĐÃ (HÃY) KIẾN TẠO MỘT TÁC PHẨM LỚN ĐỂ ĐỜI”

    Có chớ, một cá nhân cầm cân, nẩy mực, thực thi pháp luật, an minh luật lệ mà sang thủ đô Đức bắt cóc người giữa thanh thiên bạch nhựt, còn hả miệng táp miếng thit bò ở London làm cho cả thế giới cười chê trong khi dân đang nghèo đói trong cơn đại dịch. Đó là ai: Trùm công an Tô Lâm.

  10. Ong NHL bảo với Ông Trọng “Hảy kiến tạo cho đời một tác phẩm văn
    hóa lớn; đó là Tư Do cho VN “. Thiệt tình mà nói ,quá tưởng tượng.!
    Xin nhớ:”Trọng Lú” cái tên nầy,dân Hanoi đặt cho Mè-xừ khi còn làm Chủ tịch Hanoh! Như thế, thì đủ biết Trong ngu đến cơ nào ! Còn cái Tâm là cái Tâm của HCm : Miệng Nam Mô-Bụng môt bồ dao găm! Tưởng quá đủ
    để Ông NGH đừng-có-mơ !!!

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên