Bác Hiền biết tôi qua một lần nghe tôi trả lời phỏng vấn đài “Tiếng nói người Việt Quốc gia” về Quỹ 50k. Rồi bác liên lạc với tôi qua điện thoại, chỉ điện thoại thôi, bởi bác ko biết bất cứ một phương tiện liên lạc nào khác.
Bác bảo đang sống ở bên Mĩ, bác gọi để hỏi thông tin của những gia đình TNLT khó khăn nhất, tên, địa chỉ và số điện thoại liên lạc của họ. Bác muốn gửi tiền giúp đỡ họ. Bác bảo bác cũng chỉ hưởng tiền trợ cấp, ko có bao nhiêu, nên bác dùng cái tâm của mình để vận động quyên góp từng người. Bác ko bỏ lỡ bất cứ một cơ hội quyên góp nào mỗi khi có cuộc gặp gỡ, thậm chí đi xin.
Cứ vài ngày tôi lại nghe điện thoại của bác, lần nào cũng như lần nào, giọng bác vui lắm, đại loại:
– Cô Hạnh ơi, tôi đã xin được 75 đồng, tôi góp vào 25 đồng nữa là đủ 100 đồng. Cô cho tôi xin tên và số điện thoại của một gia đình.
Có lần 5h sáng đã thấy chuông điện thoại của bác trong khi 4h tôi mới ngủ, cảm giác ngái ngủ thật không dễ chịu chút nào, nhưng tôi nhanh chóng hoà vào niềm vui “đã đủ 100 đồng” của bác. Và tôi thường khản cổ mỗi khi đọc cho bác chép xong một địa chỉ, tên người, số đt, bởi bác lãng tai lại gọi qua điện thoại mà là điện thoại quốc tế nên càng khó nghe hơn, cứ phải nói thật to và nói đi nói lại nhiều lần.
Đi xin từng đồng đô, mà thấm thoắt bác đã gửi về được hơn 7000 đô. Thương bác, tôi khuyên bác tạm nghỉ ngơi, đừng đi xin nữa. Nhưng bác trả lời từ trong gan ruột:
– Cô ạ, tôi cũng từng là một người tù, tôi ở tù cộng sản 13 năm sau năm 1975, địa ngục trần gian cô ạ, nên tôi thương những người tù lắm. Tôi muốn làm cái gì đó cho họ trong khả năng của tôi. Năm nay tôi đã gần 80 tuổi, sống được ngày nào biết ngày đó thôi, nên tôi cố từng ngày, làm gấp, kẻo nằm xuống lại tiếc chẳng làm được gì. Nhiều lúc cũng buồn khi đi xin tiền có người bảo: “Những người ấy họ đấu tranh chỉ để được đi tị nạn, giúp làm gì”. Lại phải giải thích rằng nghĩ như thế là sai, nhưng trong lòng cứ buồn mãi, sao đồng bào mình lại vô cảm thế!
Thì ra bác từng là sĩ quan quân đội Việt Nam Cộng hoà. Tính cách của bác toàn đối lập với những “tên ác ôn nguỵ quân nguỵ quyền” mà tôi được tuyên truyền trước kia, bác hiền khô, thật thà, nhường nhịn, chứa chan tình thương, và đặc biệt yêu quê hương. Mỗi lần nghe bác than thở về vận nước và xót xa thương quê, tôi buồn phát khóc.
Những khi liên lạc với tôi, bác thường xen kể về những năm tháng tù đày trước kia, ko hề có chút cường điệu. Những gì mà những người tù VNCH phải chịu đựng cũng hoàn toàn trái ngược với những “nhân đạo, khoan hồng” của chính quyền cộng sản đối với tù binh mà tôi từng được tuyên truyền.
Lâu dần thành quen, bác đã như một phần trong cuộc sống của tôi. Cứ vài ngày không thấy bác gọi là tôi lại mơ hồ lo lắng hay bác nằm xuống rồi. Bởi chỉ bác gọi cho tôi, chứ điện thoại của tôi ko gọi được quốc tế. Mà bác gọi cho tôi cũng ko hiện số, nên tôi ko thể gọi cho bác được.
Tôi thuyết phục mãi bác mới nhờ cháu ngoại lập facebook. Tôi nhẹ hẳn người vì ko phải gào qua điện thoại nữa, nhắn tin là dễ dàng và chính xác nhất, và khi nào cần là tôi có thể nhắn hoặc gọi cho bác.
Nhưng hoá ra bác lại lo cho tôi hơn là tôi lo cho bác. Cứ vài ngày ko thấy tôi đăng bài là bác lại gọi, lo tôi ốm, lo tôi bị bắt đi tù. Thấy giọng tôi khoẻ khoắn bác lại cười hiền hậu đúng như gương mặt của bác. Có lần bác thở dài: “Thời chúng tôi đi tù mà có người ở ngoài như cô thì tốt biết mấy!”. “Nhưng mỗi thời một khác cô nhỉ?”, bác lại tự trả lời.
THÁNG TƯ, truyền thông lề đảng rục rịch hoan hỉ khoét vào cái vết chém trên thân thể Việt Nam suốt 44 năm vẫn còn rướm máu. Tôi cũng từng có thời lên đồng cùng với cỗ máy lừa gạt đó, nhưng nay tôi chỉ thấy đau. Và tôi muốn kể câu chuyện của hai người cùng một giống nòi nhưng khác chiến tuyến mà tôi từng được nghe.
Chuyện tù cộng sản của một người lính VNCH
Chỉ một ngày sau 30/4, chính quyền mới đã cho loa gọi những binh lính VNCH ra trình diện để “nhận khoan hồng, về sống với gia đình”. Họ ra rả nói về chính sách hoà hợp hoà giải, toàn những điều tốt đẹp.
Chỉ được ở với gia đình 4 ngày thì bác Hiền bị gọi lên tập trung, ko ngờ ngày đó bắt đầu cho 13 năm địa ngục trần gian.
Tháng 12/1976, bác Hiền cùng hàng ngàn người tù bị đưa ra Bắc bằng tàu thuỷ, đi từ Tân Cảng.
Họ bị nhét vào một con tàu chở hàng. Con tàu đó có 3 khoang, trước đó một khoang chở than, một khoang chở xi măng, và một khoang chở vôi. Thì nay mỗi khoang nhốt 500 người như chở súc vật, ngồi chồng lên nhau, nằm chồng lên nhau. Ai ở khoang vôi thì đầu tóc người ngợm trắng phớ, khoang than thì đen xì, khoang xi măng thì người bạc phếch. Cứ hai người còng vào nhau bằng một chiếc còng tay, người này đi vệ sinh thì người kia cũng phải đi theo. Có một câu chuyện đau lòng, khi bước qua cầu để lên tàu, một người trong số họ đã trượt chân ngã xuống biển, thế là người kia cũng rơi theo. Cai tù dửng dưng đứng nhìn họ vùng vẫy rồi chết chìm, ko đếm xỉa đến việc cứu người.
Cả khoang 500 người chỉ có 2 cái xô để đi tiểu, và để nguyên đó cả ngày mới cẩu cái xô đi đổ một lần. Có lần không may cái xô bị rớt, nước tiểu đã cũ đổ tung toé vào đầu vào mặt mọi người.
Tàu đi đến Hải Phòng là 3 ngày 4 đêm, những ngày đêm ko tắm rửa, thức ăn thì đầy cát.
Từ Hải Phòng bác Hiền bị đưa đi Lào Cai, tiếp tục những ngày lao động khổ sai.
Một lần làm việc trong rừng, bắt chuyện với một người kiểm lâm đã từng vào Sài Gòn sau năm 75, bác Hiền hỏi ông ấy:
“Ông thấy Sài Gòn thế nào?”
“Ôi, chẳng khác nào thiên đường, rất hiện đại và thứ gì cũng có. Trước kia tôi tưởng khác cơ”. Người ấy trầm trồ.
Năm 1978 bác Hiền bị đưa về Tân Lập, Vĩnh Phúc.
Những người tù bị vắt kiệt sức lao động, ăn uống đói khát, nên chết nhiều lắm. Họ chết vì đói, vì kiệt sức chứ không bệnh tật gì, cứ 10 người thì khoảng 2 đến 3 người chết. Không mấy ngày không có người chết. Có những người sáng ko thấy dậy đi làm, mở màn ra gọi đã chết từ khi nào. Có người đang làm việc thì chết vì say nắng.
Trung tá Văn Lạc được vợ từ Miền Nam ra thăm và tiếp tế. Đói khát kham khổ đã lâu, nên khi ăn những thức ăn ngon vợ gửi vào, ông Lạc đã bị trúng thực mà chết ngay sáng hôm sau.
Trung tá phi công Phạm Bình Minh ngã bệnh vì kiệt sức. Khi vợ ông đến thăm, quản giáo ko cho gặp mà hẹn đến hôm sau. Đêm hôm đó ông chết, ko đợi được đến sáng gặp vợ. Người vợ để thể hiện tình cảm sắt son với chồng, đã đi làm tấm bia cho chồng, đọc một bài thơ, rồi chị cắt phăng mái tóc dài đặt lên mộ chồng.
Biết bao những câu chuyện đau thương trong những trại tù ấy, xung quanh những thân phận ấy, tử thần luôn rình rập họ bất kể ngày đêm.
Tháng 4/1982, bác Hiền cùng nhiều người tù được đưa về Nam bằng tàu lửa, tiếp tục 5 năm tù tại Đồng Nai. Trên tàu lửa họ vẫn bị xích tay hai người một vào nhau.
Nhưng có một chuyện lạ. Tàu chạy qua các ga miền Bắc, biết trên đó là những người tù VNCH, những người dân bán hàng rong ở dưới đã tới tấp ném đồ ăn lên tàu cho họ, nào là đậu phộng, dưa hấu, bánh kẹo…, bất cứ thứ gì trong rổ hàng mà họ đang bán.
Nhưng tất cả đều bị đám áp giải tù ném lại xuống, những người tù đói khát không được nhận một thứ gì.
Qua chuyện này mới thấy rõ, bảy năm sau chiến tranh, nhận thức của người dân Miền Bắc đã thay đổi nhiều, họ không còn coi những người lính VNCH là kẻ thù, là xấu xa độc ác như họ từng bị nhồi sọ.
Chuyện của bác Hiền dài lắm, nhưng facebook không phải chỗ kể dài, tôi sẽ kể thêm ở những bài viết khác.
Bác Hiền ra tù năm 1988, sau 13 năm khổ sai đày đoạ. Năm 1993 bác được sang Mỹ theo diện HO. Dẫu cuộc sống nay bình yên đủ đầy, nhưng nỗi đau thương quê, thương nước đã khiến bác không thể vô tư hưởng yên vui.
Facebook Nguyễn Thúy Hạnh.
(Bà Hạnh phụ trách quỹ 50k giúp tù nhân lương tâm ở Việt Nam hiện nay)
Cũng may mà Đảng và Nhà nước ngụy quyền Cộng sản Hà nội không kiện Tàu cộng ra trước Tòa Án Quốc Tế về vấn đề Biển Đông , chớ nếu không thì đã thua đứt đuôi con nòng nọc rồi. Hãy nêu ra vài trường hợp điển hinh dưới đây về tài ” khua môi múa mép” “, phản biện” của ban Tuyên giáo :
Theo thống kê của NOW! Campaign – của 15 tổ chức xã hội dân sự quốc tế và ở Việt Nam – hiện đang có đến 251 tù nhân lương tâm đang bị ngụy quyền Cộng sản Hà nội giam giữ. Và Việt nam là quốc gia giam giữ nhiều tù nhân lương tâm thứ hai ở Đông Nam Á, chỉ sau Myanmar. Ấy thế nhưng ban Tuyên Giáo mò vào trang mạng này lại trơ trẽn mỉa mai rằng chỉ vỏn vẹn có 9 nhân vật chống đối hà !
Trên thế giói từ trước đến nay chẳng có quốc gia nào bị lâm vào cảnh chiến tranh triền miên mà nền kinh tế vẫn bền vững cả. Ấy thế nhưng ban Tuyên giáo của bọn nguỵ quyền lại “tự sướng” bằng cách đem khoe mẽ kinh tế của Việt Nam hiện giờ – trong 44 năm hòa bình – so sánh với kinh tế của Việt Nam Cộng Hòa bị kiệt quệ trong 21 năm chiến tranh dài đằng đẵng !
Vài tháng trước, cũng trên trang mạng này, ban Tuyên giáo đem các con số GDP của những nước không bị chiến tranh ra so sánh với của Việt Nam Cộng Hòa, rồi chúng chê bai rằng kinh tế miền Nam bết bát, không bằng được các nước khác !
Xin thông báo tin buồn cùng các chiến hữu VNCH.
Ó Đen- Lý Tống đã bay phi vụ cuối cùng!
Trích từ BBC News:
“Lý Tống, phi công Ó Đen của VNCH qua đời
Phụng Linh Gửi đến BBC từ Nam California
9 giờ 16 phút tối 5/4, giờ Cali, cựu sĩ quan phi công có biệt hiệu Ó Đen của không lực Việt Nam Cộng Hòa đã chính thức ra đi.
Tám giờ đêm 21/3 khi tôi đặt bút bắt đầu viết những giòng này thì Lý Tống đang chìm sâu vào giấc ngủ dài, vương vấn trần gian tại bệnh viện Sharp Memorial Hospital, San Diego, Nam California, Hoa Kỳ.
Kể từ cuối tháng Ba, báo chí Việt Nam ở hải ngoại cũng như các trang mạng xã hội, Facebook đã tràn ngập tin tức nói về tiểu sử, thân phận của ông.
Tuổi trẻ đào hoa và hào hùng”
Xin chia buồn cùng ông Lê Xuân Nhuận và gia đình.
Lý Tống, người chiến sĩ đã chiến đấu cho VN tự do tới hơi thở cuối cùng, R.I.P!
Tudo.com
Xin chia buồn cùng Ngụy một anh Hùng cá nhân vừa ra đi ,đoàn tụ cùng Các đàn anh ở nơi Vĩnh hằng nghĩa tử nghĩa Tận .cựu binh sư 3 Sao vàng ./
Bây giờ mày công nhận câu nói của Lê Duẩn rồi phải không. Như vậy tụi bây cũng đánh thuê cho Nga Tàu để nhận viện trợ chiếm miền Nam ,trong khi Miền nam chỉ tự vệ , thì chánh nghĩa ở chở nào hả thằng phét lác ./
Bay giớ anh quay sang giáo dục em chuyen khác nè:
Cũng vi câu nói “CHÚNG TA ĐANH MY là ĐANH CHO NGA TÀU” mà VIET CỘNG nhận đuợc sự giup đở từ 2 phiá TAU NGA mặc dù 2 thằng hục hặc vơi’ nhau nhưng vẫn ngậm bồ hòn làm ngọt giup cho
Viet Cộng đi tơi’ chiên thắng và kết quả là :
1/ Một VIET NAM HOM NAY THÔNG NHẤT.
2/MÔT VIET NAM YEN BINH, ỔN ĐINH NHẤT TRONG VÙNG.
3/ MỘT VIET NAM THÂN THIỆN, PHAT TRIỄN KINH TẾ TOT ĐẸP.
4/ MOT VIET NAM CÓ TIẾNG NÓi MẠNH và TRACH NHIÊM TREN CHINH TRƯỜNG QUOC TẾ.
5/MOT VIET NAM CÓ VI TRI CHIÊN LUỢC NHẤT TRONG VÙNG BIỂN THAI BINH DUƠNG.
Đánh cho NGA TAU sao giò này không là nuơc NGA, nuơc TAU mà là nước CONG HOA XA HOI CHU NGHIA VIET NAM. Ngụy TÀn DƯ 3/// thấy CSVN giỏi chưa nào, trong khi NGỤY SAI GON thì đả biến mất khỏi địa cầu và bay gió thế gioí không còn biết NGUY SAI GON là ai và nuớc nào là NGUY SAIGON trên bản đố thế gioi’. Ố là la
Thấy cái ly luận ngu dốt cuả NGUY SAI GON chưa. Trong chinh trị. bang giao, CSVN là đáng bậc thầy cuả NGUY TAN DƯ 3///. CSVN noí “ĐANH CHO TAU NGA” vậy mà thực tế đả trả lời KHÔNG PHAI VẬY hiễu chưa em Tưuly ngu.
Xin cảm ơn fb Nguyễn Thúy Hạnh đã đưa lên những câu chuyện rất cảm động về tù VNCH và lòng dân VN ở bắc đã cư xử rất nhân bản với người tù VNCH.
Xin cảm ơn DCV đã cho đăng bài.
Bản chất ngư dốt, nhỏ mọn, thù dai,thiếu văn hóa, tham lam,ích kỷ của bọn lãnh tụ cs đã đưa đất nước đất nước đến mạt vận!
Viet công đà đua đất nươc đi lên gấp 100 lần NGUY SAI GON năm xưa. Miêtn Nam năm xưa chi co’ khoàng 17 triêu dân nhưng NGUY SAI GON phải ngưã tay ăn mày Mỹ 100 % và tơi’ khi không ăn mày đuợc nưà thì NGỤY SAI GON vọt chạy và đẻ ra đám NGỤY TAN DƯ 3/// hôm nay gào rú, khóc lóc tiep tục ăn mày quốc tế.
Viet Công ngay nay voi dân số gần 100 triệu mà GDP gần 2800 USD/per capita. Ngụy SAI GON ngày xưa chi co’ 17 trieu dân mà GDP chi co’ trên dươi’ 100 USD/Per capita (năm 1974 chi co’ 106 và năm 75 chi còn lai. 54 USD/per captia). So sánh thí ai hơn ai hà mấy tên NGUY TAN DƯ 3/// ngu dốt.
Cứ tạm cho là mức độ lạm phát gấp 10 lần thí NGUY SAI GON vần chì tren duoí 1000 USD/ per capita tính tơi’ hom nay. Thế thi bọn NGUY TAN DƯ 3/// làm sao hơn đuơc CSVN đuợc nhĩ.
Cứ là noí phét cho nên dân Viet Nam mồi lần nghe tơi’ NGUY TAN DƯ 3/// là họ cứ ngân nga thê’ này:”Đà mang danh NGỤY tàn dư, Hèn thì truyền kiếp nhát như gia truyền”.
Rõ chán Ngụy 3/// cứ thói ăn tục noí phét.
Đừng so sánh với Miền nam đang bị Chiến tranh do csvn xâm lăng ,và chính csvn cũng nhận viện trợ từ các nước cs ,lệ thuộc từng hạt gạo viên đạn , thì lấy chó gì đấm vào mồm để đi B , nhưng đời sông dân miền sung túc gắp trăm lần Miền Bắc ,Dương thu Hương theo đoàn quân Vẹm chỉ vào tới Dà Nẵng ôm mặt khóc vì Đảng lừa noi Miền nam đói Dân ăn cơm độn Ngô khoai ,bây giờ mới sáng mắt , tên ngu chống cộng phét lác đem thâp niên 1970 ra so sánh với 2019 không biết có điên không ? 2.800 U.S. chia mỗi đầu người mà sao giá nào cũng đi ra các nước tư bản ?
Anh Chong Công phét lác cho NGUY SAI GON GDP nhân lên gấp 10 lấn thơì giá lúc đó thì củng vẩn là cò con so voi Viet Cộng. Thí dụ: theo thông kê cua World Bank thì NGUY SAI GON lúc đó là:
Từ năm 1970 tơi’ 1975 kinh tế cua NGUY SAI GON , PHILLIPIN va THAI LAN như sau:
Republic of Vietnam 123 156 200 89 114 44
Phillipine: 189 203 214 261 347 364
Thai Lan 192 194 209 269 332 351
thông tin đuơc lưu trử từ Worlk Bank thì NGUY SAI GON có GDP thấp nhất trong vùng.Vấn đề ở đây là máy lảo NGUY TAN DƯ 3/// bốc phét rằng kinh tế Viet Công sau 44 năm vẩn thua NGUY SAI GON cho nên anh mơí phang lại cho họ vỡ mặt ra về tội bốc phét. Anh cho NGUY TAN DU nhân lên gấp 10 lần từ số GDP/Per Capita đó thí NGUY SAI GON cùng chưa bằng 1/2 GDP cuả dân VN bâu giò. Hiêu chưa em NGỤY Tucyly.
Còn nều mà so sánh NGUY SAI GON lúc đó vơi’ các nuớc trong vùng thì NGUY SAI GON chẵng hơn đuơc nước nào, thua luôn cà KAMPUCHIA luôn trong khi NGỤY TAN DƯ BOLSA cứ phét lác là NGUY SAI GON giàu nhất Đông Nam Á’.
Với con số nêu trên thi rò ràng NGỤY 100% nguá tay ăn maỳ MỸ chứ nào sản xuất đuơc cái quaí gi đâu. Trong Thoi chiến, CSVN củng nghèo nhưng họ không PHÉT LÁC như đám NGUY TAN DƯ bay giơ cứ bốc phét một cách không ngượng mồm. Ố là la, They are all freaky great liars.
Em cò mồi này ngậm phân nhiều quá thành ra…khùng.
Nguỵ thì lúc nào cũng bết bát hơn xã hội Cộng láo, như là một cái …giẻ rách dưới cặp mắt hí của lãnh đạo Cộng láo và cò mồi. Như thiệt..
Nguỵ /// tệ bạc như thế mà Cộng láo cùng cò mồi 44 năm nhắc tới vẫn còn bị ác mộng. Mặc cảm thua kém và láo lừa luôn bị ám ảnh.
Thiẹt4 na tội nghiệp.
Cho dù gì đi nữa tụi Bắc kỳ vẫn vào Nam đội đồ ra Bắc ,em mày nên nhớ Nam Vn đang thời kỳ chiến tranh nhưng năm 1974 sản lượng gạo lên 7 triệu tấn Bắc VN 5 triệu tấn , liên xô phải mua gạo Miến điện viện trợ cho lũ bây đấm vào mồm để xâm lăng Miền nam. Miền Bắc cả một quận không có được một cái TV thời đó ,cán ngố vào Nam khoe mẽ ơ ngoài Bắc TV chạy đầy đường , không ai khoe nam Vn giàu ,mấy thằng già ngụy nó Ngu nên viết bậy ,nhưng hệ thống viễn thông , và Điện toán nhất đông nam á nhờ Mỹ trang bị ,mày nói miền Bắc không khoe nó khoe chứ khoe Cái gì ngoài Bắc cũng có nhưng chỉ có trên cái mồm ./
Thua thì nhận thua mẹ cho nó vuông, cứ đổ hết cho quan thầy Mỹ bỏ rơi mà không chịu nhận là “tướng bất tài, quân so chết”. 45 nam da qua, không ai là không xem đoạn phim VNCH tháo chạy ở Sài Gòn, thằng thì ôm càng máy bay trực thăng, đứa trèo qua hàng rào chạy chối chết, anh hùng cái con mẹ gì. Nguyễn văn Thiệu tuyên bố hùng hồn “cô thu Sài Gòn”, nhưng chính Thiệu và vợ con chạy sang Đài Loan trước.
Ngày nay, một nhóm lão già khú đế, gần đất xa trời cứ đòi chống cộng tại gia, gõ phím chửi Việt cộng. Có người còn hô hào đưa đàn con cháu (quân ô hợp) về uýnh Việt+. Mẹ kiếp, đoàn quân ô hợp mà đòi choảng nhau với quân đội Việt+. Người lính là người sinh ra để chinh chiến trên chiến trường, còn đội quân ô hợp của Tonydo là để đi làm nuôi vợ con và chỉ biết bắn “súng nước” làm gì biết sử dụng AK…. đụng độ với chúng không chạy nhanh chết là cái chắc.
Than vãn gì cho mất thời gian các bố già Khốt-Ta-Bít!
Năm 1968 năm 1972 00m đầu máu chạy về Bắc không nhớ sao ? Ôm càng máy bay chỉ có một thằng lính sợ chết nó ôm càng tụi báo chí Thân cộng nó tung hê còn bọn B quay ,bọn chiêu hồi cs cả 200.000 ngàn ,Nguyễn văn Thiệu nào tuyên bố cố thủ Sài gòn ? Nhìn kỷ qdnd vào miền nam toàn lũ con nít dép râu , quần áo rộng thình thình nồi nêu xong chảo vát trên vai giống bọn Tàu phù ,mày coi lai cuộc diễn binh Vnch năm 1973 thì QDND là bọn hổn tạp ,nón cối nón tai bèo chân dép lộn xộn , bây giờ Bắc chước Ngụy mặc đồ rằn ri nhưng gióng khỉ Trường sơn ./
Thằng nào đu càng trực thăng chạy sang Mỹ ăn bơ thừa sữa cặn vậy? Có phải đang nói tới thằng Nguyễn Tấn Dũng không? Nó là việt cộng cha của bọn vẹm các anh đó.
Tội quá, khi còn quân lực VNCH không một ngư dân nào ra biển mà bị tàu lạ dám sờ tới nhá. Oai hùng VNCH là đây.
Vào những ngày cuoi tháng 4 năm 1975, tâm lý chiến cuả NGUY SAI GON tung tin nào là Viet Cộng sẻ…………………………………..TẮM MÁU, nào là VC sẻ giết vv.v..v.v.v.v. Cuối cúng thì sao nào.
CSVN gom NGỤY TÀN BINH lại và cho đi học tập cho biêt thế nào là YEU NƯỚC . Trong khi NGUY TÀN BINH học tập ngoài này VIET CONG và MỸ bàn bạc vơi’ nhau để sau khi NGUY ra ……………….truờng thì MỸ nên nhận NGUY TAN BINH đi MỶ đó lá chưong trinh HO . VIET CONG nhan đạo như thế. NGỤY SAI GON nếu chiên thắng chắc gì đả nhân đạo như Viet Cộng.
Giã định rang VIET CONG không bang giao voi MỶ và NGUY TAN BINH khong đinh cư tai MỶ giống như BAC HAN thí NGUY TAN BINH làm gì đuơc CS nào. Nhưng CSVN không làm như thế vì lơi ìch quốc gia dân tộc và tính nhân đạo.
NGUY TAN DƯ cứ cay cú ví bại trận cho nên dù CSVN có làm gi đi nưả thí NGUY TAN DƯ vẩn buơi’ bèo ra bọ, bip bợm để mong sao thê gioi’ thương hai tình cảnh bại binh vong thân thất bản.
44 năm qua, cứ môi lần 30 thang 4 lại về là NGUY TAN DƯ 3/// lại khóc kể khổ. “MEN DO NOT CRY”. câu nói “thắng lam vua thua làm giặc” muôn đơi vẩn đúng. Thằng Mỹ kia còn quay đầu lại voi’ HA NOI để kết thân điếu đó mặc nhiên công nhân tính chinh danh cua nhá nuơc VIET NAM, trong khi NGUY TAN DƯ 3/// cứ cay cú đòi GIẬT SẬP CONG SAN vơí 2 bàn tay trắng. Thiệt lá quá aò tuỡng.
Em cò mồi này ngậm phân phun nghe…mắc cười quá. Đúng là vừa ngu vừa …khùng. Làm như người VN không biết gì hết. Nhân chứng sống còn hàng triệu…
Tháng 4 75, nguỵ tan hàng hết mẹ nó rồi, lấy đâu ra tâm lý chiến nguỵ nữa?
Dân nguỵ VN bị giặc Cộng khủng bố nhiều n8m, biết chúng là loại dốt đói, khi chiếm được miền Nam chúng sẽ ganh tị sự trù phú và trả thù tàn độc. Họ phải nhắc nhở nhau mà đề phòng.
Y như trong kinh. Giặc Cộng vào Nam,
Việc đầu tiên là chúng tàn sát các viên chức địa phương.
Kê súng vào đầu thương bệnh binh nguỵ đuổi họ ra khỏi bệnh viện, đi không nổi thì bò. Thương bệnh binh nguỵ chết vô số.
Tung cò mồi, kích động bộ đội đào mồ cuốc mả tất cả các nghĩa trang của lính nguỵ.
Kế đến là cướp tài tài sản, giặc Cộng không giết các thành phần dân nguỵ giàu có, nhưng chúng ép các dân này phải tựi sát. Người chết vì giặc Cộng cướp của đếm không xể.
Và rồi cả nước phải…học tập cải tạo, không riêng vì lính nguỵ. Toàn dân biến thành …súc vật. Sống theo tiếng kẻng báo thức lao động và loa rè tuyên truyền tự sướng. Bắt đầu…đói chết mẹ. Thấm đòn ngu dốt của lãnh đạo giặc Cộng.
Lê Duẫn y tờ rít, Đổ Mười thiến heo, số khác thì xuất thân nông dân chân đất. Mấy cái…éo này điếu biết gì về kinh tế, giáo dục, an sinh xã hội, chúng lãnh đạo thì ngay cả dân theo giặc Cộng cũng đói dốt thấy mẹ…
Giặc Cộng không tấm máu liền tù tì khi chúng chiếm được miền Nam, chúng tấm máu từ từ,
Chết đói, chết ở vùng…kinh tế mới, chết trong tari5 cãi tạo, chết trên biển, chết ở rừng biên giới, chết bệnh không thuốc, chết bị cò mồi âm thầm thủ tiêu..vân vân.
Mặc Cho công an giặc Cộng khủng bố hàng ngày, cò mồi láo lừa gian xảo, người VN không bao giờ quên được cái thảm hoạ giặc Cộng 30 tháng 4…
Tháng 4 của bên thắng cuộc . Không những tháng 4 ,mà còn nhiều
những tháng khác : Thắng Mỹ- Pháp -Nhật và ngay cả Tàu nủa !!
Nhưng bây giờ thi2 “bợ đít” tất! (xin lổi không tìm được ngôn từ khác).Vậy thì
Chiến thắng đó có nghĩa gĩ ?? Lê Duẩn đả trả lời ;”chúng ta đánh thuê cho Tàu và Nga !”
Cũng vi câu nói “CHÚNG TA ĐANH MY là ĐANH CHO NGA TÀU” mà VIET CỘNG nhận đuợc sự giup đở từ 2 phiá TAU NGA mặc dù 2 thằng hục hặc vơi’ nhau nhưng vẫn ngậm bồ hòn làm ngọt giup cho Viet Cộng đi tơi’ chiên thắng và kết quả là :
1/ Một VIET NAM HOM NAY THÔNG NHẤT.
2/MÔT VIET NAM YEN BINH, ỔN ĐINH NHẤT TRONG VÙNG.
3/ MỘT VIET NAM THÂN THIỆN, PHAT TRIỄN KINH TẾ TOT ĐẸP.
4/ MOT VIET NAM CÓ TIẾNG NÓi MẠNH và TRACH NHIÊM TREN CHINH TRƯỜNG QUOC TẾ.
5/MOT VIET NAM CÓ VI TRI CHIÊN LUỢC NHẤT TRONG VÙNG BIỂN THAI BINH DUƠNG.
Đánh cho NGA TAU sao giò này khong goi là nuơc NGA, nuơc TAU mà là nuớc CONG HOA XA HOI CHU NGHIA VIET NAM. Ngụy TÀn DƯ thấy CSVN gioì chưa nào, trong khi NGỤY SAI GON thì đả biến mất khỏi đia cầu và bay gió thế gioí không còn biết NGUY SAI GON là ai và nuớc nào là NGUY SAIGON trên bản đố thế gioi’.
Thấy cái ly luận ngu dốt cuả NGUY SAI GON chưa. Trong chinh trị. bang giao, CSVN là đáng bậc thầy cuả NGUY TAN DƯ 3///. CSVN noí “ĐANH CHO TAU NGA” vậy mà thực tế đả trả lời KHÔNG PHAI VẬY. hehehhêehhe
Cò mồi khùng…nằm chiêm bao, tự sướng.
Thống nhất cái con…tiều. Nam Quan, Dản Dốc, Hoàng Sa, Trương Sa, Tục lãm, hàng chục ngàn đất biên giới, tây Nguyên Bâu Xít, Nha trang, Bình Dương, Phú Quốc….vân vân, nằm trong tay Trung…quốc.
Yên bình ổn định theo kiểu làm con chó cho Trung…quốc. Em kãnh đạo nào dám hó hé tới Trung…quốc, không bị giết cũng bị tù. Cướp giết, ấu dâm, xe đụng, lừa gạt…từ nam chí bắc…
Thân thiện là bản chất của người dân VN, giặc Cộng ngày nay bớt xúi giục dân ngu ném đá vì chúng sợ bị cấm vận thì thấy mẹ, không tiền trả nợ, dân ngu vì đói khôn ra, nổi lên ca9t1 cổ giặc Cộng thì…bỏ mẹ.
Việt nam cs là cái …giẻ rách trong mắt quốc tế, kể cả các nước cs anh em. Người VN đi đến đâu cũng bị xét hỏi gắt gao, xét cho tới cái quần lót.
Vị trí chiến lược của VN đã bị giặc Cộng vì ra thân làm cho cho Trung…quốc, nên đã mất biển Đông. Không nghe lời, ló ra là Trung…quốc nó bắn chạy không kịp.
Mỹ bị Trung quốc ăn cháo đá bát, tức điên lên, lân la dụ dỗ VN Cộng láo bỏ Trung quốc theo Mỹ. Nhưng chắc chắn không thành, VNCL đã là con chó của Trung Cộng từ thập niên 1990.
Từ hạ điều thượng tầng tổ chức của VNCL, tàu Cộng đã nắm chắc.
Tương lai VN dưới tay Cộng láo, thiệt…thảm.
Đm bám đít Mỹ xin tàu phế thải mà cũng tự suóng đúng là tên ngụy phét lác già mồm